Chương 58: Biến hình
MèoĐenz
01/05/2021
“Á đệch, biến hình luôn” Tiểu Kê dự cảm không lành, nguồn năng lượng phát ra từ đối phương không phải là quá nhiều đi
“Con gà khốn kiếp” Obito gầm thét, nếu không phải tại nó thì hắn đã không chết rồi ép buộc phải trở thành Jinchuuriki Thập Vĩ
Cầu Đạo Ngọc đen đen bay lơ lửng xung quanh hắn bỗng biến thành một cái mũi giáo đâm đến chỗ Tiểu Kê
Dù có năng lực trái Mera Mera, nhưng nó cảm giác được nếu để bị đâm khả năng cao không hồi phục được
“Chuồn lẹ” Vác buồi lên mà chạy chứ ở lại chắc chết
Tưởng chừng như đã né được
Không biết từ đâu, bỗng bài hát Xuân Này Con Không Về của Quang Lê vang lên
Vào khoảnh khắc Cầu Đạo Ngọc sắp đâm xuyên nó thì một bàn tay nhỏ nhắn vàng vàng hiện ra tóm lấy
“Ngươi còn được không, không được để ta tham chiến” Pikachu người phát điện nắm chặt Cầu Đạo Ngọc thảnh thơi nói với tiểu đệ của mình
“Thót tim, xem ra năm nay vẫn được ăn tết” Tiểu Kê thở phào
“Ta vẫn còn chiến được, con bà nó, dám ý đồ mưu sát bản phượng”
Pikachu biến mất quay về chỗ cũ
“Át chủ bài của ta không hiện không được” Con chim ngu bực mình rút ra một cục gạch trong túi
Đây là ….
Đây không phải một cục gạch bình thường mà là điện thoại siêu nhân gao
Chuyện là, trong lúc du hành không gian vì bị Wibu ném ra thế giới khác, có 6 cục gạch bay thế nào mà đập vào đầu nó, cảm thấy đồ này có chút khác biệt, Tiểu Kê liền giữ lấy. Sau một khoảng thời gian thì 6 cái cục gạch hợp lại thành một cái điện thoại màu hoàng kim.
Đã từng có vài lần cái đồ chơi này cứu nó ở vũ trụ Yêu Thần Ký
Mở nắp điện thoại
“Gao rên dờ, gao rên dờ, à ì a i a ì a í a i à”
“Biến hình khẩn cấp, siêu nhân Deka”
Cái điện thoại bắt đầu biến hóa thành một bộ giáp màu hoàng kim lấp lánh bao bọc lấy cơ thể Tiểu Kê
Bờ chinh
Gao hoàng kim hiển thế
“Đừng tưởng có mỗi mình ngươi biết biến hình”
“Hừ”
Obito dùng tốc độ bàn thờ tiến công
Đôi bên trao đổi chiêu thức, nhịp độ của con chim ngu cũng dần dần bắt kịp
Obito có Cầu Đạo Ngọc có thể biến hóa thì Tiểu Kê có kiếm siêu nhân
“Á đù, không ngờ luôn á” Pikachu chũm chĩm vừa xem vừa bình luận
1 cái cục gạch có thể mang sức mạnh lớn vậy sao
Tuy vậy Obito vẫn trên cơ, nhưng do là thể chưa hoàn chỉnh nên hắn vẫn có đôi lúc choáng váng để lộ sơ hở
Cơ thể hắn dần dần biến dị dạng
Xem ra vẫn là không thể khống chế sức mạnh của Thập Vĩ
“Ha ha, suy cho cũng vẫn là sức mạnh không chính thống, gục ngã trước bản phượng đi, mu ha ha ha” Tiểu Kê gồng cơ đít hóp cơ mông định cho Obito một nhát chém cuối cùng
Ai dè, Obito lại chớp nhoáng thời cơ biến hình phát nữa thành trạng thái Lục Đạo, đá văng nó ra xa
“Đù, ai lại chơi thế men”
Hắn bễ nghễ nhìn xuống Tiểu Kê với đôi mắt khinh thường đối thủ
“Tại hạ không lường trước được nước đi này, đạo hữu quả là cao minh, khâm phục khâm phục, xét thấy trời đã tối, cũng đã đến giờ cơm, tại hạ xin phép được cáo lui, hẹn ngày tái ngộ” Tiểu Kê mặt chính nhân quân tử, chắp tay ôm quyền cáo từ
Nó vội vàng lùi lại nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm Obito đề cao cảnh giác
Piu piu piu
5 viên Cầu Đạo Ngọc hóa thành mũi giáo đâm lia lịa
“Đạo hữu, hà cớ phải đuổi tận cùng giết tuyệt đâu, sau này gặp lại có thể là bằng hữu cơ mà” Nó vội vàng nhảy trái nhảy phải né đòn
“Im mồm” Obito dùng toàn bộ Cầu Đạo Ngọc tấn công
“Đạo hữu, không đánh không quen biết, xem xét chúng ta đã đánh một trận ra trò, hiện tại cũng coi như bằng hữu, mau dừng tay”
“Chết đi” Thân ảnh bay lơ lửng kia lạnh lùng nói
“A di đà phật, khổ hải vô ….. Á đậu, ta né, ta né”
“Con bà nó, ông đây khô máu với ngươi” Từng đường gân nổi lên trên người Tiểu Kê, nó đã cực kì tức giận, khuyên nhủ như thế rồi vẫn không nghe
Nó nhả ra một viên ngọc từ trong mồm
“Khạc khạc, ọe ọe”
Lắp lên kiếm siêu nhân gao, chĩa lên trời
“Triệu hồi chiến cơ, Khủng Long Bạo Chúa”
Một vết cắt không gian xẻ dọc thiên địa hiện lên đằng sau nó
Bàn tay khổng lồ với móng vuốt đen óng thò ra mở rộng thông đạo
Lại một bàn tay nữa chui ra
Trong chốc lát cả hai bàn tay xé toạc không gian, nhưng cũng chỉ đủ con mắt tồn tại đằng sau đó nhìn qua
“Không gian bé quá, không chui qua được” Một âm thanh bá đạo trầm trầm vang lên
“Người anh em, tự lo liệu đi”
“Ngươi cũng quá không đáng tin đi” Chim ngu than vãn
“Người anh em, ngươi yếu quá, vẫn chưa đủ thực lực mở rộng không gian triệu hồi ta. Đến cả thông đạo ta cũng phải tự cưỡng ép phá nát, nhưng vết cắt không đủ to”
“Vậy nhé, ta lại về chơi tả lá với mấy anh em khác đây”
“...” Tiểu Kê cạn lời
“Vị huynh đài này, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, tại hạ cáo từ” Tiểu Kê đành phải thấp một cái đầu quay sang nói với Obito, xong chạy té khói
Làm sao có thể tẩu thoát dễ thế, Obito điên cuồng phóng đến
“Đuôi Sắt” Pikachu nhảy ra phang cho một cú chí mạng vào đầu
Xong nó tóm lấy Tiểu Kê biến mất
Xem ra trường phái siêu nhân chưa thể kết thúc trận chiến này
Toàn trường lại quay về chiến cảnh như cũ, hai phe, Obito và Naruto, không còn phe thứ ba Tiểu Kê
Pikachu hoàn toàn có khả năng phang chết Obito, nhưng mà nó gian xảo lắm, làm sao có thể để bọn Minato ôm cây đợi thỏ, ngư ông đắc lợi
“Con gà khốn kiếp” Obito gầm thét, nếu không phải tại nó thì hắn đã không chết rồi ép buộc phải trở thành Jinchuuriki Thập Vĩ
Cầu Đạo Ngọc đen đen bay lơ lửng xung quanh hắn bỗng biến thành một cái mũi giáo đâm đến chỗ Tiểu Kê
Dù có năng lực trái Mera Mera, nhưng nó cảm giác được nếu để bị đâm khả năng cao không hồi phục được
“Chuồn lẹ” Vác buồi lên mà chạy chứ ở lại chắc chết
Tưởng chừng như đã né được
Không biết từ đâu, bỗng bài hát Xuân Này Con Không Về của Quang Lê vang lên
Vào khoảnh khắc Cầu Đạo Ngọc sắp đâm xuyên nó thì một bàn tay nhỏ nhắn vàng vàng hiện ra tóm lấy
“Ngươi còn được không, không được để ta tham chiến” Pikachu người phát điện nắm chặt Cầu Đạo Ngọc thảnh thơi nói với tiểu đệ của mình
“Thót tim, xem ra năm nay vẫn được ăn tết” Tiểu Kê thở phào
“Ta vẫn còn chiến được, con bà nó, dám ý đồ mưu sát bản phượng”
Pikachu biến mất quay về chỗ cũ
“Át chủ bài của ta không hiện không được” Con chim ngu bực mình rút ra một cục gạch trong túi
Đây là ….
Đây không phải một cục gạch bình thường mà là điện thoại siêu nhân gao
Chuyện là, trong lúc du hành không gian vì bị Wibu ném ra thế giới khác, có 6 cục gạch bay thế nào mà đập vào đầu nó, cảm thấy đồ này có chút khác biệt, Tiểu Kê liền giữ lấy. Sau một khoảng thời gian thì 6 cái cục gạch hợp lại thành một cái điện thoại màu hoàng kim.
Đã từng có vài lần cái đồ chơi này cứu nó ở vũ trụ Yêu Thần Ký
Mở nắp điện thoại
“Gao rên dờ, gao rên dờ, à ì a i a ì a í a i à”
“Biến hình khẩn cấp, siêu nhân Deka”
Cái điện thoại bắt đầu biến hóa thành một bộ giáp màu hoàng kim lấp lánh bao bọc lấy cơ thể Tiểu Kê
Bờ chinh
Gao hoàng kim hiển thế
“Đừng tưởng có mỗi mình ngươi biết biến hình”
“Hừ”
Obito dùng tốc độ bàn thờ tiến công
Đôi bên trao đổi chiêu thức, nhịp độ của con chim ngu cũng dần dần bắt kịp
Obito có Cầu Đạo Ngọc có thể biến hóa thì Tiểu Kê có kiếm siêu nhân
“Á đù, không ngờ luôn á” Pikachu chũm chĩm vừa xem vừa bình luận
1 cái cục gạch có thể mang sức mạnh lớn vậy sao
Tuy vậy Obito vẫn trên cơ, nhưng do là thể chưa hoàn chỉnh nên hắn vẫn có đôi lúc choáng váng để lộ sơ hở
Cơ thể hắn dần dần biến dị dạng
Xem ra vẫn là không thể khống chế sức mạnh của Thập Vĩ
“Ha ha, suy cho cũng vẫn là sức mạnh không chính thống, gục ngã trước bản phượng đi, mu ha ha ha” Tiểu Kê gồng cơ đít hóp cơ mông định cho Obito một nhát chém cuối cùng
Ai dè, Obito lại chớp nhoáng thời cơ biến hình phát nữa thành trạng thái Lục Đạo, đá văng nó ra xa
“Đù, ai lại chơi thế men”
Hắn bễ nghễ nhìn xuống Tiểu Kê với đôi mắt khinh thường đối thủ
“Tại hạ không lường trước được nước đi này, đạo hữu quả là cao minh, khâm phục khâm phục, xét thấy trời đã tối, cũng đã đến giờ cơm, tại hạ xin phép được cáo lui, hẹn ngày tái ngộ” Tiểu Kê mặt chính nhân quân tử, chắp tay ôm quyền cáo từ
Nó vội vàng lùi lại nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm Obito đề cao cảnh giác
Piu piu piu
5 viên Cầu Đạo Ngọc hóa thành mũi giáo đâm lia lịa
“Đạo hữu, hà cớ phải đuổi tận cùng giết tuyệt đâu, sau này gặp lại có thể là bằng hữu cơ mà” Nó vội vàng nhảy trái nhảy phải né đòn
“Im mồm” Obito dùng toàn bộ Cầu Đạo Ngọc tấn công
“Đạo hữu, không đánh không quen biết, xem xét chúng ta đã đánh một trận ra trò, hiện tại cũng coi như bằng hữu, mau dừng tay”
“Chết đi” Thân ảnh bay lơ lửng kia lạnh lùng nói
“A di đà phật, khổ hải vô ….. Á đậu, ta né, ta né”
“Con bà nó, ông đây khô máu với ngươi” Từng đường gân nổi lên trên người Tiểu Kê, nó đã cực kì tức giận, khuyên nhủ như thế rồi vẫn không nghe
Nó nhả ra một viên ngọc từ trong mồm
“Khạc khạc, ọe ọe”
Lắp lên kiếm siêu nhân gao, chĩa lên trời
“Triệu hồi chiến cơ, Khủng Long Bạo Chúa”
Một vết cắt không gian xẻ dọc thiên địa hiện lên đằng sau nó
Bàn tay khổng lồ với móng vuốt đen óng thò ra mở rộng thông đạo
Lại một bàn tay nữa chui ra
Trong chốc lát cả hai bàn tay xé toạc không gian, nhưng cũng chỉ đủ con mắt tồn tại đằng sau đó nhìn qua
“Không gian bé quá, không chui qua được” Một âm thanh bá đạo trầm trầm vang lên
“Người anh em, tự lo liệu đi”
“Ngươi cũng quá không đáng tin đi” Chim ngu than vãn
“Người anh em, ngươi yếu quá, vẫn chưa đủ thực lực mở rộng không gian triệu hồi ta. Đến cả thông đạo ta cũng phải tự cưỡng ép phá nát, nhưng vết cắt không đủ to”
“Vậy nhé, ta lại về chơi tả lá với mấy anh em khác đây”
“...” Tiểu Kê cạn lời
“Vị huynh đài này, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, tại hạ cáo từ” Tiểu Kê đành phải thấp một cái đầu quay sang nói với Obito, xong chạy té khói
Làm sao có thể tẩu thoát dễ thế, Obito điên cuồng phóng đến
“Đuôi Sắt” Pikachu nhảy ra phang cho một cú chí mạng vào đầu
Xong nó tóm lấy Tiểu Kê biến mất
Xem ra trường phái siêu nhân chưa thể kết thúc trận chiến này
Toàn trường lại quay về chiến cảnh như cũ, hai phe, Obito và Naruto, không còn phe thứ ba Tiểu Kê
Pikachu hoàn toàn có khả năng phang chết Obito, nhưng mà nó gian xảo lắm, làm sao có thể để bọn Minato ôm cây đợi thỏ, ngư ông đắc lợi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.