Chương 72: Khải hoàn
MèoĐenz
11/06/2021
3 ngày sau
Cả Tuyết Đế lẫn Băng Đế đều không tìm được chút thông tin nào liên quan đến hai gốc dược phẩm này
“Thế nào, đã nghĩ kĩ chứ”
“Chúng ta đồng ý”
“Vậy được, hai thứ này là của các ngươi” Tinh Thần ném ra hai gốc thần dược cho các nàng
Băng Đế há hốc mồm, “Không cần làm việc đã có thù lao?”
“Đây là sự tín nhiệm” Hắn mỉm cười
“Ồ, xem ra ngươi không có gian trá giống đám nhân loại khác” Băng Đế hai tay chống eo cười hì hì
“Còn đây là bí pháp hóa hình, các ngươi có thể thử, tuy phong ấn của ta có thể biến các ngươi thành dạng người, nhưng một khi gỡ bỏ, hình dạng hồn thú của các ngươi sẽ trở về như cũ” Hắn ném ra một quyển bí pháp
Với kiến thức thâm sâu của hắn, chế tạo mấy thứ đơn giản này chỉ cần 5 phút là xong
Tuyết Đế nhanh tay chụp lấy xem qua
Rất nhanh cả hai đã nắm vững bí pháp
Không hổ danh là hồn thú 50 vạn năm, tầm nhìn cao hơn hẳn 10 vạn năm. Tinh Thần nhìn liếc sang Tiểu Nhu, cô nàng này đưa cho từ tháng trước, đến bây giờ vẫn chưa hiểu được chút nào
“Huynh nhìn ta làm gì, dù sao ta cũng đã hóa hình, căn bản là không cần” Tiểu Nhu xấu hổ quay sang một bên thì thào, nhưng vẫn cố giữ âm thanh đủ lớn để hắn nghe được
“Ta có thể đảo ngược thời gian” Tinh Thần nói
Hắn chĩa bàn tay về phía ngọn cỏ xanh lam nhẹ nhàng xoay chuyển là nó đã từ trạng thái sắp chết héo về tươi tốt trong chớp mắt
“K...kệ ta….là do ta không muốn học….không phải không hiểu” Tiểu Nhu vẫn cố gắng cãi
“Xì”
Nàng bực mình dậm chân đi ra chỗ khác ngồi
“Đã nắm giữ bí pháp chưa” Tinh Thần quay sang hỏi Tuyết Đế và Băng Đế
“Đã xong”
“Vậy để ta giải phong ấn của hai ngươi” Hắn niệm thuật gỡ bỏ
Hai người cấp tốc trở về trạng thái hồn thú, nhưng cũng mau chóng trở về dạng người
“Được rồi, nếu đã xong chuyện, vậy để ta đưa các ngươi đi xem nơi mình cần bảo vệ” Tinh Thần khởi động trận pháp dưới chân dịch chuyển tất cả đến khu vực quanh thành
Hắn cũng không biết là đám kia xây thành ở đâu nên vẫn chưa có địa điểm chính xác, chỉ có thể áng chừng
“Chuẩn bị đi, sẽ có chút choáng đó”
Tinh Thần ôm Tuyết Đế với Tiểu Nhu vào gần, hai tay bóp đít hai người làm bọn họ đỏ cả mặt, Băng Đế thì cứ cà tưng cà tưng nhảy lên cổ hắn ôm đầu
Phụt tắt một cái tất cả đã biến mất
“Chắc hẳn là ở quanh đây”
“Ư...huynh bỏ tay ra được chưa” Tiểu Nhu thẹn thùng nói
“Ư...Ừm” Tuyết Đế bên cạnh cũng nhỏ nhẹ đồng ý
“À quên, cầm nhầm chỗ”
“Huynh rõ ràng là cố tình”
“Ai mà thèm cái mông bé tí của ngươi chứ” Tinh Thần trêu ghẹo
Tiểu Nhu đỏ bừng mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, “Bé đâu mà bé, huynh đúng là cái đồ vô liêm sỉ”
Hắn mặc kệ nàng, bay lên trên cao tìm tung tích đám kia
Thoáng chốc đã tìm được, nhưng khi đến thành lại chỉ có 2 đứa
“Greninja, 2 đứa kia đâu, bọn nó trốn việc đi chơi à” Tinh Thần hỏi
“Dạ đại ca, hai đứa nó phi xe đi tìm đại ca nha, mà Charmander mới thám thính bên ngoài về, nghe đâu có tin hai đứa nó bị Võ Hồn Điện bắt giam rồi” Greninja nói
“Giam rồi? Thế kệ mẹ tụi nó, cũng chẳng chết được đâu” Hắn chả thèm quan tâm đi quan sát ngôi thành
“Tầm bao lâu là xong”
“Theo thời gian tính toán của kĩ sư kiến trúc Charmander thì, có lẽ phải mất 2 tháng mới có thành phẩm hoàn hảo” Greninja bẩm báo
“Cũng khá lâu nhỉ”
“Đại ca, phần lớn thời gian là chúng ta phải vận chuyển cây cối trang trí và những vật dụng cần thiết”
“Ừ, cứ tiếp tục công việc đi”
“Dạ, đại ca”
“À đúng đại ca, có lẽ đã có một vài thế lực để ý đến chúng ta”
“Không sao, ta đã mời được hai hộ pháp, cộng thêm thực lực của ngươi hẳn là đủ” Tinh Thần xua tay nói
“Dạ, đại ca”
Hắn quay lại chỗ Tuyết Đế nói sơ qua, liền dẫn 3 người bọn họ rời đi quay về rừng Tinh Đấu
Để Tiểu Nhu giúp 2 người bọn họ tìm chỗ ở, Tinh Thần liền biến mất chui vào Bí Cảnh
“Phu quân” Sakura nhảy chồm đến ôm hắn hôn tới tấp
“Tướng công về rồi” Đám thê tử của hắn ồ ạt chạy đến ôm hôn
“Lúc ta không có ở đây có phá phách gì không đấy”
“Không có, thiếp ở nhà ngoan lắm” Sakura cười hì hì
“Thế còn ở dưới này có ngoan không” Tinh Thần cười mỉm thò tay xuống dưới mò cua bắt ốc
“D...dưới đó...đa...đang hư” Sakura rên rỉ nói
“Hư thì phải bị phạt đúng không nào” Hắn liếm tai nàng nói
“Ưm….phải bị phạt” Sakura vui mừng
“Phu quân, của thiếp cũng hư” Mikoto xà vào lòng hắn thỏ thẻ
“Ừm, tất cả lại đây nào”
“Hi hi, yêu chàng nhất”
Hắn gối đầu lên đùi Mabui vừa hôn nàng vừa móc cua người khác, còn lại để chúng nữ tự phục vụ màn dạo đầu
Cả Tuyết Đế lẫn Băng Đế đều không tìm được chút thông tin nào liên quan đến hai gốc dược phẩm này
“Thế nào, đã nghĩ kĩ chứ”
“Chúng ta đồng ý”
“Vậy được, hai thứ này là của các ngươi” Tinh Thần ném ra hai gốc thần dược cho các nàng
Băng Đế há hốc mồm, “Không cần làm việc đã có thù lao?”
“Đây là sự tín nhiệm” Hắn mỉm cười
“Ồ, xem ra ngươi không có gian trá giống đám nhân loại khác” Băng Đế hai tay chống eo cười hì hì
“Còn đây là bí pháp hóa hình, các ngươi có thể thử, tuy phong ấn của ta có thể biến các ngươi thành dạng người, nhưng một khi gỡ bỏ, hình dạng hồn thú của các ngươi sẽ trở về như cũ” Hắn ném ra một quyển bí pháp
Với kiến thức thâm sâu của hắn, chế tạo mấy thứ đơn giản này chỉ cần 5 phút là xong
Tuyết Đế nhanh tay chụp lấy xem qua
Rất nhanh cả hai đã nắm vững bí pháp
Không hổ danh là hồn thú 50 vạn năm, tầm nhìn cao hơn hẳn 10 vạn năm. Tinh Thần nhìn liếc sang Tiểu Nhu, cô nàng này đưa cho từ tháng trước, đến bây giờ vẫn chưa hiểu được chút nào
“Huynh nhìn ta làm gì, dù sao ta cũng đã hóa hình, căn bản là không cần” Tiểu Nhu xấu hổ quay sang một bên thì thào, nhưng vẫn cố giữ âm thanh đủ lớn để hắn nghe được
“Ta có thể đảo ngược thời gian” Tinh Thần nói
Hắn chĩa bàn tay về phía ngọn cỏ xanh lam nhẹ nhàng xoay chuyển là nó đã từ trạng thái sắp chết héo về tươi tốt trong chớp mắt
“K...kệ ta….là do ta không muốn học….không phải không hiểu” Tiểu Nhu vẫn cố gắng cãi
“Xì”
Nàng bực mình dậm chân đi ra chỗ khác ngồi
“Đã nắm giữ bí pháp chưa” Tinh Thần quay sang hỏi Tuyết Đế và Băng Đế
“Đã xong”
“Vậy để ta giải phong ấn của hai ngươi” Hắn niệm thuật gỡ bỏ
Hai người cấp tốc trở về trạng thái hồn thú, nhưng cũng mau chóng trở về dạng người
“Được rồi, nếu đã xong chuyện, vậy để ta đưa các ngươi đi xem nơi mình cần bảo vệ” Tinh Thần khởi động trận pháp dưới chân dịch chuyển tất cả đến khu vực quanh thành
Hắn cũng không biết là đám kia xây thành ở đâu nên vẫn chưa có địa điểm chính xác, chỉ có thể áng chừng
“Chuẩn bị đi, sẽ có chút choáng đó”
Tinh Thần ôm Tuyết Đế với Tiểu Nhu vào gần, hai tay bóp đít hai người làm bọn họ đỏ cả mặt, Băng Đế thì cứ cà tưng cà tưng nhảy lên cổ hắn ôm đầu
Phụt tắt một cái tất cả đã biến mất
“Chắc hẳn là ở quanh đây”
“Ư...huynh bỏ tay ra được chưa” Tiểu Nhu thẹn thùng nói
“Ư...Ừm” Tuyết Đế bên cạnh cũng nhỏ nhẹ đồng ý
“À quên, cầm nhầm chỗ”
“Huynh rõ ràng là cố tình”
“Ai mà thèm cái mông bé tí của ngươi chứ” Tinh Thần trêu ghẹo
Tiểu Nhu đỏ bừng mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, “Bé đâu mà bé, huynh đúng là cái đồ vô liêm sỉ”
Hắn mặc kệ nàng, bay lên trên cao tìm tung tích đám kia
Thoáng chốc đã tìm được, nhưng khi đến thành lại chỉ có 2 đứa
“Greninja, 2 đứa kia đâu, bọn nó trốn việc đi chơi à” Tinh Thần hỏi
“Dạ đại ca, hai đứa nó phi xe đi tìm đại ca nha, mà Charmander mới thám thính bên ngoài về, nghe đâu có tin hai đứa nó bị Võ Hồn Điện bắt giam rồi” Greninja nói
“Giam rồi? Thế kệ mẹ tụi nó, cũng chẳng chết được đâu” Hắn chả thèm quan tâm đi quan sát ngôi thành
“Tầm bao lâu là xong”
“Theo thời gian tính toán của kĩ sư kiến trúc Charmander thì, có lẽ phải mất 2 tháng mới có thành phẩm hoàn hảo” Greninja bẩm báo
“Cũng khá lâu nhỉ”
“Đại ca, phần lớn thời gian là chúng ta phải vận chuyển cây cối trang trí và những vật dụng cần thiết”
“Ừ, cứ tiếp tục công việc đi”
“Dạ, đại ca”
“À đúng đại ca, có lẽ đã có một vài thế lực để ý đến chúng ta”
“Không sao, ta đã mời được hai hộ pháp, cộng thêm thực lực của ngươi hẳn là đủ” Tinh Thần xua tay nói
“Dạ, đại ca”
Hắn quay lại chỗ Tuyết Đế nói sơ qua, liền dẫn 3 người bọn họ rời đi quay về rừng Tinh Đấu
Để Tiểu Nhu giúp 2 người bọn họ tìm chỗ ở, Tinh Thần liền biến mất chui vào Bí Cảnh
“Phu quân” Sakura nhảy chồm đến ôm hắn hôn tới tấp
“Tướng công về rồi” Đám thê tử của hắn ồ ạt chạy đến ôm hôn
“Lúc ta không có ở đây có phá phách gì không đấy”
“Không có, thiếp ở nhà ngoan lắm” Sakura cười hì hì
“Thế còn ở dưới này có ngoan không” Tinh Thần cười mỉm thò tay xuống dưới mò cua bắt ốc
“D...dưới đó...đa...đang hư” Sakura rên rỉ nói
“Hư thì phải bị phạt đúng không nào” Hắn liếm tai nàng nói
“Ưm….phải bị phạt” Sakura vui mừng
“Phu quân, của thiếp cũng hư” Mikoto xà vào lòng hắn thỏ thẻ
“Ừm, tất cả lại đây nào”
“Hi hi, yêu chàng nhất”
Hắn gối đầu lên đùi Mabui vừa hôn nàng vừa móc cua người khác, còn lại để chúng nữ tự phục vụ màn dạo đầu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.