Chương 48: Tre trăm đốt
MèoĐenz
21/04/2021
“Thật là nhàm chán, đợi bọn Akatsuki trộm đủ 9 con chó đến bao giờ đây, hời…..” Wibu than dài
“Kí chủ giúp gom đủ cũng được” Hệ thống đề nghị
“Việc ai người nấy làm bây ơi”
“Ai da, chúng ta làm phát du lịch nữa vậy”
“Đi đâu?” Hệ thống nghi ngờ hỏi
“Ha ha”
Wibu, Vua Chịch Dạo, Ngược Dòng Lịch Sử Gắn Kết Đam Mê
Hắn thôi động Bản Tâm nhảy ngược thời gian
“Kí chủ, không nhảy xa được như vậy”
“Chứ giờ sao”
“Nhảy từng cái nhỏ một” Hệ thống nói
“Á đù”
“Giới hạn hiện tại của ta là bao nhiêu”
“100 năm một lần”
Thật là phí sức, đảo nghịch thời gian tốn một lượng lớn khí, không phải chuyện dễ
“Được rồi, thẳng tiến đến 1000 năm trước”
Phụt
Wibu chớp mắt một cái đã biến mất
Ở trên một cánh đồng lúa vàng
“Đây là thời xưa sao, nhìn bọn kia thật là xấu” Wibu chê bai
Đéo gì để quả tóc bựa hết chỗ nói
“Hai thế lực Sou và Ka, bọn con nít đánh nhau ta không có hứng thú” Wibu quay người bay đi
“Hế hế, thời điểm hiện tại là lúc nào đây” Hắn bắt đầu đi thám thính tìm hiểu
Trước mặt hắn là một cái cây cao chọc trời sừng sững giữa thiên địa
“Thần thụ, thập vĩ Shinju?”
Hắn bay đến lại gần quan sát, “Không có gì lạ nha, chỉ là một cái cây”
“Đối với kí chủ thì thập vĩ có gì đó khác thường mới là lạ” Hệ thống nói
Dù thập vĩ có mạnh đến đâu, trong mặt hắn, nó vẫn chỉ là một cái cây có chút thực lực
“Thôi kệ vậy, đi tìm thằng đầu buồi Tenji xác nhận xem ta đang ở đoạn thời gian nào đã”
Trong lãnh địa của Sou
Vị hoàng đế đứng đầu đất nước này đang chịch một khúc gỗ miệt mài
“Khẩu vị thật là mặn” Wibu ngao ngán nói
Đối phương không có dấu hiệu bị thôi miên nha, hoàn toàn thanh tỉnh
“Hừm, nếu chuyện đã thế này tức là hắn chưa gặp Kaguya?” Hắn suy đoán
“Kí chủ nên cẩn thận, mọi việc kí chủ làm đều sẽ ảnh hưởng đến tương lai” Hệ thống nhắc nhở
“Quan trọng đếch gì, thay đổi thì thay đổi, thiên hạ này ta nắm trong lòng bàn tay”
Hắn quay người rời đi, ai ngờ trên đường lại gặp phải Aino, tương lai sẽ là hầu nữ của Kaguya, chết một cách lãng xẹt, không hề có chút bi thương, không ai thương xót
“Này cô gái” Wibu nằm bay lơ lửng trên không nói
“Aaaaaaa” Aino sợ hãi giật mình lùi lại đằng sau ngồi trên mặt đất
“Ng….ngài là thần nhân sao?”
“Hử??? Thần nhân?” Wibu khó hiểu
“Chỉ có các vị thần trong truyền thuyết mới bay được” Aino giải thích
“À, ngươi nói cái này hả, mấy cái này ai chả làm được” Wibu cười nói
Chỉ cần biết vận dụng Ki, bay thế này là cơ bản nhất
“Ngài nói dối, vậy sao chúng tôi vẫn phải đi bộ” Aino nói
“Đéo mẹ ngu như bò không biết cách còn chỉ trích người khác” Wibu chẳng kiêng nể gì nói
“...”
“Ta không có bố mẹ” Chợt Aino buồn bã nói
“Thì?” Wibu cười khểnh
Hời……
Aino còn tưởng đây là Bụt sắp cho 3 điều ước đâu, đang định diễn vở kịch khóc òa
Nàng vẫn cố gắng kiên định tin vào câu chuyện xưa, “Bụt ơi Bụt à, người có thể giúp con tìm cây tre trăm đốt không”
“Bụt Bụt con c-c, giờ ta có c-c đó, lấy không” Wibu nói
“Có có, Bụt cho cái gì con cũng lấy” Tuổi trẻ chưa trải sự đời Aino cứ tưởng c-c là thần khí nào đó của Bụt
Wibu móc con c-c bự chà bá ra quất vào mặt Aino, “Đây”
“Oaaaaaaa, Bụt cho con thần khí này thật sao”
“Ừ”
Hắn xé toạc quần áo của Aino ra đút con c-c vào l-n
“Ahhhhh…..Bụt ơi con đau quá…..ahhhh”
“Con không cần thần khí nữa đâu Bụt…...ahhhhh…..đau quá”
Ông bụt Wibu tăng nhanh nhịp điệu
“Ahhhh…..đau…..đau quá Bụt….ahhhh”
Một lúc sau
“Ahhhh…..nữa đi Bụt….ahhhh…..vào sâu hơn nữa…..ahhhh”
“Bụt ơi con yêu thần khí c-c…..ahhhh…..nữa đi”
“Ahhh….có gì đó sắp ra…..Bụt ơi bụng con lạ quá…...ahhhh….sướng quá”
“Ahhhhh…..Bụt ơi…..có gì đó…..có gì đó…...ahhhh…..phê quá…...ahhhh”
“Nó ra…..ra…..ahhhh….raaaaaaaaaaaa”
Aino nằm hổn hển trên đất rên rỉ, “Sướng quá điiiiiiiiiiii”
“C-c thần kì quá, người con đang run lẩy bẩy” Aino nói
“Cái đó là bộ phận sinh dục nha, giống như cái l-n của người vậy” Wibu hết nói nổi cô nàng ngây thơ này, hắn đành phải phổ cập một chút kiến thức người lớn cho nàng
Aino càng nghe, mặt càng đỏ
“Vậy…..vậy là ta sắp có con của Bụt?”
“Khó nha, vì ta quá mạnh dẫn đến DNA rất khó truyền thừa”
“Ngài có thể đ-t ta cho đến khi có con nha” Aino tiếp nạp thông tin mới khá nhanh, mới đó đã đi quyến rũ hắn rồi
“Đương nhiên”
Wibu bắt đầu hướng dẫn cho nàng các tư thế
Mãi đến sáng
“Bụt ơi con hết chịu nổi rồi…...ahhhhh….con lại raaaaaaaaaaa” Aino rên rỉ
Tuy đã biết tên của hắn, nhưng Aino vẫn gọi hắn là Bụt, căn bản người bay được chỉ có thể là thần linh
Nàng nằm lên người Wibu áp sát ngực vào hắn đung đưa chân nghịch tóc
Bỗng Aino hỏi, “Bụt, sau hôm nay ngài sẽ rời bỏ con sao”
“Sao lại hỏi vậy”
“Bởi vì ngài là thần còn con chỉ là người thường nha”
“Vậy ngươi muốn ở bên cạnh ta sao” Wibu hỏi
“Có”
“Ha ha, hừm, nếu là thê tử ta thì có thể” Wibu nói
Aino sáng mắt nói, “Vậy con có thể thành thê tử người chứ”
“Nếu ta nói không thì sao” Hắn trêu đùa nói
“Không thì thôi, ta sẽ không nói cho mọi người biết là Bụt ki bo, xấu xa, đê tiện,….” Aino bĩu môi lấy tay thọc lên ngực hắn nói
“Ha ha ha, không ngờ thê tử ta lại bẩn tính thế đâu” Wibu cười lớn
Aino nhanh chóng thanh lọc câu nói vừa rồi, “Hi hi, vậy giờ chàng là phu quân của ta rồi”
“Muốn đi ngắm thiên địa chứ” Để cho nàng thử cảm giác bay
“Có”
Wibu nắm vào tay nàng, Aino trong chớp mắt được phủ lên một bộ quần áo xa hoa. Mấy thứ này đơn giản, sức mạnh Bản Tâm của hắn chế được nhiều thứ lắm.
Hai người cầm tay nhau bay lên trên trời, hắn đưa Aino bay lượn một vòng quanh tinh cầu
“Thật là đẹp”
“Vậy sao? Trong mắt ta nó thật nhỏ bé” Wibu nói
Đây chính là sự tịch mịch của vô địch
Hố hố hố
“...” Hệ thống âm thầm khinh bỉ
“A, đúng rồi, sắp đến giờ làm của ta rồi” Aino bừng tỉnh nhớ ra
“Làm việc? Không cần” Wibu nói
“Nhưng tiểu thư Kaguya còn đang đợi ta”
“Tiểu thư? Có người còn dám làm tiểu thư của thê tử ta sao, để ta băm ả ra trăm mảnh, thế nào?” Wibu cười mỉm nói
“Không được….tiểu thư đối xử với ta rất tốt” Aino phụng phịu nói
“Ha ha ha”
Hắn dịch chuyển cả hai quay về phủ của Tenji
Wibu đặt một ngón tay lên trán Aino từ từ làm giảm sự mệt mỏi
Thuận tay chế tạo một cái vòng ngọc lục bảo
“Đeo vào” Wibu nói
“Vòng ngọc thật tinh xảo” Aino nâng niu nói
“Ta đã đặt một cấm chế hộ vệ lên đó, dù nàng có bị 100 vạn quân lính vây quanh cũng sẽ không sao” Wibu xoa đầu nàng nói
Aino chết là do bị cung tên bắn, có thứ này thì không lo, dù hắn luôn ở bên cạnh nhưng vẫn thích đề phòng bất trắc, dù sao cũng chỉ là một cấm chế nhỏ, thích thì hắn tạo cả 1000 cái trong tích tắc
Nàng kéo tay Wibu nói, “Hay là chàng vào gặp tiểu thư của ta đi”
“Ừ”
“Kí chủ giúp gom đủ cũng được” Hệ thống đề nghị
“Việc ai người nấy làm bây ơi”
“Ai da, chúng ta làm phát du lịch nữa vậy”
“Đi đâu?” Hệ thống nghi ngờ hỏi
“Ha ha”
Wibu, Vua Chịch Dạo, Ngược Dòng Lịch Sử Gắn Kết Đam Mê
Hắn thôi động Bản Tâm nhảy ngược thời gian
“Kí chủ, không nhảy xa được như vậy”
“Chứ giờ sao”
“Nhảy từng cái nhỏ một” Hệ thống nói
“Á đù”
“Giới hạn hiện tại của ta là bao nhiêu”
“100 năm một lần”
Thật là phí sức, đảo nghịch thời gian tốn một lượng lớn khí, không phải chuyện dễ
“Được rồi, thẳng tiến đến 1000 năm trước”
Phụt
Wibu chớp mắt một cái đã biến mất
Ở trên một cánh đồng lúa vàng
“Đây là thời xưa sao, nhìn bọn kia thật là xấu” Wibu chê bai
Đéo gì để quả tóc bựa hết chỗ nói
“Hai thế lực Sou và Ka, bọn con nít đánh nhau ta không có hứng thú” Wibu quay người bay đi
“Hế hế, thời điểm hiện tại là lúc nào đây” Hắn bắt đầu đi thám thính tìm hiểu
Trước mặt hắn là một cái cây cao chọc trời sừng sững giữa thiên địa
“Thần thụ, thập vĩ Shinju?”
Hắn bay đến lại gần quan sát, “Không có gì lạ nha, chỉ là một cái cây”
“Đối với kí chủ thì thập vĩ có gì đó khác thường mới là lạ” Hệ thống nói
Dù thập vĩ có mạnh đến đâu, trong mặt hắn, nó vẫn chỉ là một cái cây có chút thực lực
“Thôi kệ vậy, đi tìm thằng đầu buồi Tenji xác nhận xem ta đang ở đoạn thời gian nào đã”
Trong lãnh địa của Sou
Vị hoàng đế đứng đầu đất nước này đang chịch một khúc gỗ miệt mài
“Khẩu vị thật là mặn” Wibu ngao ngán nói
Đối phương không có dấu hiệu bị thôi miên nha, hoàn toàn thanh tỉnh
“Hừm, nếu chuyện đã thế này tức là hắn chưa gặp Kaguya?” Hắn suy đoán
“Kí chủ nên cẩn thận, mọi việc kí chủ làm đều sẽ ảnh hưởng đến tương lai” Hệ thống nhắc nhở
“Quan trọng đếch gì, thay đổi thì thay đổi, thiên hạ này ta nắm trong lòng bàn tay”
Hắn quay người rời đi, ai ngờ trên đường lại gặp phải Aino, tương lai sẽ là hầu nữ của Kaguya, chết một cách lãng xẹt, không hề có chút bi thương, không ai thương xót
“Này cô gái” Wibu nằm bay lơ lửng trên không nói
“Aaaaaaa” Aino sợ hãi giật mình lùi lại đằng sau ngồi trên mặt đất
“Ng….ngài là thần nhân sao?”
“Hử??? Thần nhân?” Wibu khó hiểu
“Chỉ có các vị thần trong truyền thuyết mới bay được” Aino giải thích
“À, ngươi nói cái này hả, mấy cái này ai chả làm được” Wibu cười nói
Chỉ cần biết vận dụng Ki, bay thế này là cơ bản nhất
“Ngài nói dối, vậy sao chúng tôi vẫn phải đi bộ” Aino nói
“Đéo mẹ ngu như bò không biết cách còn chỉ trích người khác” Wibu chẳng kiêng nể gì nói
“...”
“Ta không có bố mẹ” Chợt Aino buồn bã nói
“Thì?” Wibu cười khểnh
Hời……
Aino còn tưởng đây là Bụt sắp cho 3 điều ước đâu, đang định diễn vở kịch khóc òa
Nàng vẫn cố gắng kiên định tin vào câu chuyện xưa, “Bụt ơi Bụt à, người có thể giúp con tìm cây tre trăm đốt không”
“Bụt Bụt con c-c, giờ ta có c-c đó, lấy không” Wibu nói
“Có có, Bụt cho cái gì con cũng lấy” Tuổi trẻ chưa trải sự đời Aino cứ tưởng c-c là thần khí nào đó của Bụt
Wibu móc con c-c bự chà bá ra quất vào mặt Aino, “Đây”
“Oaaaaaaa, Bụt cho con thần khí này thật sao”
“Ừ”
Hắn xé toạc quần áo của Aino ra đút con c-c vào l-n
“Ahhhhh…..Bụt ơi con đau quá…..ahhhh”
“Con không cần thần khí nữa đâu Bụt…...ahhhhh…..đau quá”
Ông bụt Wibu tăng nhanh nhịp điệu
“Ahhhh…..đau…..đau quá Bụt….ahhhh”
Một lúc sau
“Ahhhh…..nữa đi Bụt….ahhhh…..vào sâu hơn nữa…..ahhhh”
“Bụt ơi con yêu thần khí c-c…..ahhhh…..nữa đi”
“Ahhh….có gì đó sắp ra…..Bụt ơi bụng con lạ quá…...ahhhh….sướng quá”
“Ahhhhh…..Bụt ơi…..có gì đó…..có gì đó…...ahhhh…..phê quá…...ahhhh”
“Nó ra…..ra…..ahhhh….raaaaaaaaaaaa”
Aino nằm hổn hển trên đất rên rỉ, “Sướng quá điiiiiiiiiiii”
“C-c thần kì quá, người con đang run lẩy bẩy” Aino nói
“Cái đó là bộ phận sinh dục nha, giống như cái l-n của người vậy” Wibu hết nói nổi cô nàng ngây thơ này, hắn đành phải phổ cập một chút kiến thức người lớn cho nàng
Aino càng nghe, mặt càng đỏ
“Vậy…..vậy là ta sắp có con của Bụt?”
“Khó nha, vì ta quá mạnh dẫn đến DNA rất khó truyền thừa”
“Ngài có thể đ-t ta cho đến khi có con nha” Aino tiếp nạp thông tin mới khá nhanh, mới đó đã đi quyến rũ hắn rồi
“Đương nhiên”
Wibu bắt đầu hướng dẫn cho nàng các tư thế
Mãi đến sáng
“Bụt ơi con hết chịu nổi rồi…...ahhhhh….con lại raaaaaaaaaaa” Aino rên rỉ
Tuy đã biết tên của hắn, nhưng Aino vẫn gọi hắn là Bụt, căn bản người bay được chỉ có thể là thần linh
Nàng nằm lên người Wibu áp sát ngực vào hắn đung đưa chân nghịch tóc
Bỗng Aino hỏi, “Bụt, sau hôm nay ngài sẽ rời bỏ con sao”
“Sao lại hỏi vậy”
“Bởi vì ngài là thần còn con chỉ là người thường nha”
“Vậy ngươi muốn ở bên cạnh ta sao” Wibu hỏi
“Có”
“Ha ha, hừm, nếu là thê tử ta thì có thể” Wibu nói
Aino sáng mắt nói, “Vậy con có thể thành thê tử người chứ”
“Nếu ta nói không thì sao” Hắn trêu đùa nói
“Không thì thôi, ta sẽ không nói cho mọi người biết là Bụt ki bo, xấu xa, đê tiện,….” Aino bĩu môi lấy tay thọc lên ngực hắn nói
“Ha ha ha, không ngờ thê tử ta lại bẩn tính thế đâu” Wibu cười lớn
Aino nhanh chóng thanh lọc câu nói vừa rồi, “Hi hi, vậy giờ chàng là phu quân của ta rồi”
“Muốn đi ngắm thiên địa chứ” Để cho nàng thử cảm giác bay
“Có”
Wibu nắm vào tay nàng, Aino trong chớp mắt được phủ lên một bộ quần áo xa hoa. Mấy thứ này đơn giản, sức mạnh Bản Tâm của hắn chế được nhiều thứ lắm.
Hai người cầm tay nhau bay lên trên trời, hắn đưa Aino bay lượn một vòng quanh tinh cầu
“Thật là đẹp”
“Vậy sao? Trong mắt ta nó thật nhỏ bé” Wibu nói
Đây chính là sự tịch mịch của vô địch
Hố hố hố
“...” Hệ thống âm thầm khinh bỉ
“A, đúng rồi, sắp đến giờ làm của ta rồi” Aino bừng tỉnh nhớ ra
“Làm việc? Không cần” Wibu nói
“Nhưng tiểu thư Kaguya còn đang đợi ta”
“Tiểu thư? Có người còn dám làm tiểu thư của thê tử ta sao, để ta băm ả ra trăm mảnh, thế nào?” Wibu cười mỉm nói
“Không được….tiểu thư đối xử với ta rất tốt” Aino phụng phịu nói
“Ha ha ha”
Hắn dịch chuyển cả hai quay về phủ của Tenji
Wibu đặt một ngón tay lên trán Aino từ từ làm giảm sự mệt mỏi
Thuận tay chế tạo một cái vòng ngọc lục bảo
“Đeo vào” Wibu nói
“Vòng ngọc thật tinh xảo” Aino nâng niu nói
“Ta đã đặt một cấm chế hộ vệ lên đó, dù nàng có bị 100 vạn quân lính vây quanh cũng sẽ không sao” Wibu xoa đầu nàng nói
Aino chết là do bị cung tên bắn, có thứ này thì không lo, dù hắn luôn ở bên cạnh nhưng vẫn thích đề phòng bất trắc, dù sao cũng chỉ là một cấm chế nhỏ, thích thì hắn tạo cả 1000 cái trong tích tắc
Nàng kéo tay Wibu nói, “Hay là chàng vào gặp tiểu thư của ta đi”
“Ừ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.