Chương 20: Độ Kiếp!
Cửu Long
03/03/2023
(Đợi hôm nào rảnh háng viết Chương: 19.5 sau. Mấy nay bận quá. Thật lòng xin lỗi.)
Hệ thống này, ta không cần!
—
Giữa nơi đồng không mông quạnh, khắp nơi đổ nát… Nguyên Phục cùng Đoạn Ngọc Tình thế mà triền miên suốt ba canh giờ. Quả nhiên là: “Xuân quang một khắc, giá ngàn vàng.”
Lung Tuyền cùng Quỷ Vương đều dùng ý niệm quét qua nơi này. Vừa thấy cảnh diễn ra, cả hai không tự chủ được mà đều thu hồi thần thức, bụng tự nhủ:
“Ta năm nay hơn bốn mươi tuổi mà chưa gặp cặp đôi nào táo bạo như thế này!”
...
Ý thức của Đoạn Ngọc Tình vốn đã lâm vào hôn mê. Nhưng dường như cảm nhận được việc xảy ra, nàng hai mắt lí nhí mở. Ập vào mặt là một bộ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi, mùi hương nam tính… một cơn nhói đau bất chợt từ dưới truyền lên.
Đoạn Ngọc Tình cả kinh, đối phương đây là muốn…?!
Nàng cố gắng dãy dụa, nhưng tất cả đều vô tác dụng. Một tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ nằm trong tay Luyện Thể Ngọc Cảnh thì chẳng khác gì con gà trong tay người nông dân cả. Hơn nữa, nàng đang còn bị thương.
Sức phản kháng là có, nhưng vô nghĩa. Bàn tay không ngừng cào cấu, để lại trên lưng Nguyên Phục từng vết đỏ rực, càng làm tăng lên tình thú…
Không thể không nói, Đoạn Ngọc Tình vốn là một người rất có tham vọng. Uỷ thân Thiên Ma Cốc cũng không phải bị ép buộc. Nàng từ đầu tu luyện một môn mị hoặc lẫn thải bổ công pháp, nhưng công pháp cấp bậc càng cao càng yêu cầu càng gắt gao.
Thứ nhất, phải là nữ tử mới có thể tu luyện, thứ hai phải đủ hai mươi tuổi mới có thể cùng nam tử giao hoan. Thứ ba, nam tử đó phải có một thân tinh huyết hùng hậu.
Khi đó, công pháp sẽ hút toàn bộ một thân dương khí lẫn huyết khí của người kia, giúp nữ tử từ Trúc Cơ đột phá Kim Đan kỳ. Đan này dựa vào phẩm chất căn cơ của nam tử, tức là nam tử tinh, khí, thần đều hoàn mĩ thì Kim Đan càng chất lượng. Nhưng nếu không đáp ứng đủ ba điều kiện trên, nàng sẽ bị nam nhân thải bổ ngược lại, một thân tu vi tiêu tán chỉ trong sớm chiều.
Bây giờ nàng mới chỉ có mười chín tròn, sang năm mới đủ hai mươi. Vốn định bắt cái kia Luyện Thể dùng làm khai phẩm công pháp khi đủ tuổi. Nào ngờ...
Nam nhân trước mặt này hành sự một mặt lạnh tanh, từ đầu chí cuối không thèm nói một câu. Tựa như việc này ăn cơm uống nước đồng dạng…
Đây chính là trời sinh Ma Đầu!
Đoạn Ngọc Tình ý thức chỉ lưu lại một câu, cơn đau toàn thân lại khiến nàng ngất lịm đi.
---
Từng luồng linh lực không có ai điều khiển, dần dần vận hành theo công pháp, truyền từ mệnh căn Nguyên Phục lên tới đan điền. Rồi lại từ đó, theo Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công vận chuyển khắp toàn thân.
Một đường lòng vòng khắp nơi, những chỗ đi qua kinh mạch Nguyên Phục lại lớn hơn. Da dẻ toàn thân được linh lực không ngừng kích thích, cải tạo. Quá trình đó vừa thống khổ, vừa sung sướng tuyệt luân.
Kim Thân là quá trình chuyển đổi từ Ngọc sang Khí.
Nếu như nói Kim Đan của Luyện Khí tu sĩ là chuyển từ số lượng sang chất lượng, biến từ thể lỏng của linh lực sang thể rắn của Kim Đan. Thì Luyện Thể tu sĩ cũng không khác hơn là bao, nhưng thay vì giấu Kim Đan trong đan điền. Luyện thể tu sĩ lại dùng nó cường hóa toàn thân. Biến toàn bộ cơ thể thành Kim Đan chính hiệu. Quá trình này không thống khổ, nhưng cần một lượng linh lực lớn gấp mấy trăm lần tu sĩ Luyện Khí thông thường. Chớ nói chi là Cửu Chuyển Kim Thân của Nguyên Phục.
Phương viên Kiều Gia sơn trang toàn bộ linh lực không ngừng bị hút đi. Toà Sâm La Vạn Tượng trận cũng méo mó như muốn sụp đổ.
Nguyên Phục cùng Đoạn Ngọc Tình duy trì một bộ tư thế, tựa như phương thức tối cổ nhất của loài người. Nhưng lại cân bằng âm dương đến kỳ lạ.
Thiếu sót cuối cùng của Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công cuối cùng cũng được bổ sung - m Dương nhị khí.
Từng luồng linh lực không ngừng du tẩu, cơ thể Nguyên Phục sáng lấp lóa như ánh sao, giữa màn đêm chiếu rọi cả một vùng.
Ầm ầm…
Giây lát, trên bầu trời phát ra tiếng sấm động. Chẳng biết từ khi nào, từng áng mây đen lũ lượt kéo tới, che phủ toàn bộ Sâm La Vạn Tượng đại trận. Cửu Chuyển Kim Thân là vi phạm thiên ý, đảo lộn trật tự thế giới. Một cái hình người Kim Đan tuỳ ý di chuyển, ai ai cũng không muốn thấy. May thay Sâm La Vạn Tượng trận che giấu đi thanh thế ấy, thành thử tu sĩ cấp cao không ai chú ý mà nhòm ngó đến. Không thể thừa nhận, Lung Tuyền chính là giúp Nguyên Phục một cái đại ân.
Thời điểm Cửu Chuyển Kim Thân của Nguyên Phục vừa thành. Một đạo tia sét vạch phá màn đêm, ầm ầm đánh xuống. May mắn thay, toà này Đại Trận cũng đủ bền, một tia sét đầu tiên còn đỡ được.
Nhưng Cửu Chuyển Kim Thân phải đón chín đạo lôi kiếp, mỗi đạo sau lại mạnh hơn trước. Đến Cửu đạo lôi kiếp chính là Tử Tiêu Thần Lôi. Đạo lôi này tím rực, có thể đánh nát nhục thân, phá bỏ thần hồn. Một khi vượt qua, chính là cá chép vượt long môn. Cửu Chuyển Kim Thân từ đó mà thành!
Ba đạo lôi kiếp liên tiếp bổ vào Sâm La Vạn Tượng trận. Sức tàn phá mới chỉ ngang Trúc Cơ Tu sĩ. Đến đạo thứ tư, năm, sáu đã ngang Kim Đan sơ kỳ. Đại trận đã bắt đầu lung lay như muốn vỡ.
Lung Tuyền ở Nam Uyển Viện sắc mặt khó coi, toà trận này liên kết với hắn hồn lực, nếu phá thì căn cơ sẽ bị ảnh hưởng. Cửu Chuyển Kim Đan từ đó mà có thiếu khuyết, muốn lần nữa kết đan còn khó hơn lên trời. Y không dám nghĩ ngợi nhiều, toàn thân toát ra linh lực kinh người, tiếp tục cung cấp duy trì trận pháp.
Lung Tuyền ở Bắc Uyển Viện cũng không khác mấy. Trận này tranh Đan đại chiến, dù ai thắng ai bại, nếu có sơ sót thì Kim Đan khó thể thành Cửu Chuyển. Liền cũng dùng linh lực duy trì trận pháp. Nhưng trong lòng thì hỏi thăm mười tám đời tổ tông kẻ nào phá đám.
Được hai cái giả Đan (Mới chỉ bước vào cảnh giới, chứ chưa hợp đan) duy trì. Sâm La Vạn Tượng trận lần nữa vững chắc. Như ánh lửa chiếu rọi màn đêm.
Bất quá...
Tiếp tục đạo lôi kiếp thứ bảy, thứ tám đã ngang với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ toàn lực. Mặc dù Sâm La Vạn Tượng trận có bậc nào vững chắc. Nhưng xét cho cùng cũng chỉ do một cái tu sĩ Trúc Cơ bày bố. Có linh lực Kim Đan duy trì cũng không chống được bao lâu.
Lung Tuyền hai phía Bắc - Nam, không hẹn mà cùng phụt ra một đạo khói xám. Từng luồng điện theo linh lực dẫn vào trong cơ thể, đánh tan Thi khí trong người.
Lung Tuyền - Nam:
- Kẻ nào?! Kẻ nào phá ta cơ duyên? Ta Kim Đan! Ta Kim Đan bị mất? Chẳng lẽ là cái kia Quỷ Vương?
Nói rồi phá cửa đằng không bay về Uyển Viện phía Bắc.
...
Lung Tuyền - Bắc:
- Là ai dám phá bản vương kế? Chẳng lẽ có người nhận ra tên kia mới là thật? Nhân loại giảo hoạt! Không giết ngươi khó tiết ta mối hận này.
Nói rồi cũng oanh cửa mà ra, nhắm hướng Nam phóng đi.
---
Dục vọng làm con người ta trầm mê. Câu nói này quả nhiên chẳng sai.
Cảm nhận từng thay đổi trên người, luồng điện tê tê đi từ đầu tới chân. Nguyên Phục không khỏi rên nhẹ một tiếng. Nhưng hắn còn không kịp vui mừng lâu, phía trên bầu trời từng đạo lôi điện màu tím không ngừng du tẩu. Tựa hồ bầy cá chình lượn quanh hồ nước, như muốn một kích đánh xuống.
Nguyên Phục được đại trận ngăn trở cho gần hết tám đạo lôi kiếp, nhưng hắn lúc này còn chưa biết. Trong đầu còn tưởng: “Kiếp Lôi chỉ như này?!” Một khắc ý nghĩ đấy nảy ra, ta có thể xác định cái này đau khổ, Nguyên Phục không thể không đón tiếp.
Hắn bây giờ một nửa Kim Thân đã thành, đằng vân ngự không là chuyện dễ như bỡn. Tuy mình không sợ lôi kiếp, nhưng cái này mỹ nhân không chịu nổi a. Nghĩ thế, hắn phi thân lên không nghênh tiếp lôi kiếp.
Đoạn Ngọc Tình bị thanh thế kiếp vân làm tỉnh lại trong chốc lát. Ánh mắt vừa mở, liền thấy ngay thân ảnh hùng tráng của Nguyên Phục. Một mình đối chọi với Tử Tiêu Thần Lôi thì không khỏi hãi than.
Kẻ này! Chính là cái ngoan nhân.
Sắc trời tối đen, một đạo tử sắc như rạch phá thiên khung, từng tiếng trầm muộn ù ù không ngừng truyền tới. Tất cả lôi điện xa xa khóa chặt Nguyên Phục, tím xanh điện quang giao thoa, ở trong mây triệt để thành hình, một con lôi long giương nanh múa vuốt, mắt ngậm thiên uy, gào thét lao xuống!
Uỳnh!
“Mẹ nó, cái này là Kirin của Sasuke?”
Nguyên Phục thầm chửi rủa trong lòng, một khắc lôi kiếp hạ xuống, ý thức của hắn không ngừng cảnh báo nguy hiểm. Nguyên Phục chau mày, hừ nhẹ một cái, trường thương vốn đã cầm sẵn trong tay chếch lên trời rồi phóng vụt đi nghênh tiếp. Chính là Kích Kỳ Hậu thương pháp.
Một đạo thiên lôi to như thần long lồng lộn ầm ầm lao xuống, thế không thể cản, đánh bật đi trường thương, một đường lao thẳng tới Nguyên Phục.
Kiếp lôi dư ba cực kỳ bá đạo, lấy hắn làm trung tâm, lan ra bốn phương tám hướng. Mặt đất trong nháy mắt xuất hiện mấy đạo cháy đen, khói lửa bốc lên ngùn ngụt. Đoạn Ngọc Tình không may dính phải hai ba đạo, toàn thân khét lẹt, may thay trước đó nàng có tế ra pháp bảo phòng ngự. Không thì đã một mạng ô hô ngay.
Nguyên Phục giờ phút này, quanh thân da thịt vỡ toang, nguyên bản cái quần cộc duy nhất còn sót lại cũng cháy đen thui. Lộ ra con trăn nam mỹ hùng hồn dọa người. Hắn từng ngụm từng ngụm thở dốc, toàn thân đầy vết thương, huyết sắc đỏ thắm, càng nhìn càng thấy mà giật mình. Nhưng hắn hai mắt phát ra ánh sáng sắc bén dị thường.
Nguyên Phục đang không ngừng dùng Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công hấp thụ kiếp lôi, cường hóa tự thân. Hắn hiểu rằng, mình đã không còn đường lui. Gói quà càng lớn, đi kèm càng có nhiều hung hiểm. Đây là điều mà game thủ nào cũng biết tới.
Kiếp lôi cuồn cuộn. Nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc, tựa hồ vừa đến vừa đi, quả là; Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ.
Nguyên Phục toàn thân tràn đầy huyết sắc, máu tươi tí tách nhỏ xuống, nhưng hung hiểm qua đi chính là phần thưởng. Ông trời không thiên vị bất kỳ ai, cũng không cho bất kỳ ai vô cớ chịu thiệt. Ở kiếp kiếp lực trả lại phía dưới, thương thế Nguyên Phục cấp tốc khôi phục. Nhục thân đã chuyển hóa thành Kim Thân, trong đan điền hiện lên chín đường vân, biểu thị cho Cửu Chuyển. Còn tám đạo linh lực trước kia thì di chuyển lên bao khỏa lấy trái tim. Hắn bây giờ chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân bành trướng, mênh mông như biển, khí thế lăng lệ.
Hệ thống này, ta không cần!
—
Giữa nơi đồng không mông quạnh, khắp nơi đổ nát… Nguyên Phục cùng Đoạn Ngọc Tình thế mà triền miên suốt ba canh giờ. Quả nhiên là: “Xuân quang một khắc, giá ngàn vàng.”
Lung Tuyền cùng Quỷ Vương đều dùng ý niệm quét qua nơi này. Vừa thấy cảnh diễn ra, cả hai không tự chủ được mà đều thu hồi thần thức, bụng tự nhủ:
“Ta năm nay hơn bốn mươi tuổi mà chưa gặp cặp đôi nào táo bạo như thế này!”
...
Ý thức của Đoạn Ngọc Tình vốn đã lâm vào hôn mê. Nhưng dường như cảm nhận được việc xảy ra, nàng hai mắt lí nhí mở. Ập vào mặt là một bộ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi, mùi hương nam tính… một cơn nhói đau bất chợt từ dưới truyền lên.
Đoạn Ngọc Tình cả kinh, đối phương đây là muốn…?!
Nàng cố gắng dãy dụa, nhưng tất cả đều vô tác dụng. Một tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ nằm trong tay Luyện Thể Ngọc Cảnh thì chẳng khác gì con gà trong tay người nông dân cả. Hơn nữa, nàng đang còn bị thương.
Sức phản kháng là có, nhưng vô nghĩa. Bàn tay không ngừng cào cấu, để lại trên lưng Nguyên Phục từng vết đỏ rực, càng làm tăng lên tình thú…
Không thể không nói, Đoạn Ngọc Tình vốn là một người rất có tham vọng. Uỷ thân Thiên Ma Cốc cũng không phải bị ép buộc. Nàng từ đầu tu luyện một môn mị hoặc lẫn thải bổ công pháp, nhưng công pháp cấp bậc càng cao càng yêu cầu càng gắt gao.
Thứ nhất, phải là nữ tử mới có thể tu luyện, thứ hai phải đủ hai mươi tuổi mới có thể cùng nam tử giao hoan. Thứ ba, nam tử đó phải có một thân tinh huyết hùng hậu.
Khi đó, công pháp sẽ hút toàn bộ một thân dương khí lẫn huyết khí của người kia, giúp nữ tử từ Trúc Cơ đột phá Kim Đan kỳ. Đan này dựa vào phẩm chất căn cơ của nam tử, tức là nam tử tinh, khí, thần đều hoàn mĩ thì Kim Đan càng chất lượng. Nhưng nếu không đáp ứng đủ ba điều kiện trên, nàng sẽ bị nam nhân thải bổ ngược lại, một thân tu vi tiêu tán chỉ trong sớm chiều.
Bây giờ nàng mới chỉ có mười chín tròn, sang năm mới đủ hai mươi. Vốn định bắt cái kia Luyện Thể dùng làm khai phẩm công pháp khi đủ tuổi. Nào ngờ...
Nam nhân trước mặt này hành sự một mặt lạnh tanh, từ đầu chí cuối không thèm nói một câu. Tựa như việc này ăn cơm uống nước đồng dạng…
Đây chính là trời sinh Ma Đầu!
Đoạn Ngọc Tình ý thức chỉ lưu lại một câu, cơn đau toàn thân lại khiến nàng ngất lịm đi.
---
Từng luồng linh lực không có ai điều khiển, dần dần vận hành theo công pháp, truyền từ mệnh căn Nguyên Phục lên tới đan điền. Rồi lại từ đó, theo Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công vận chuyển khắp toàn thân.
Một đường lòng vòng khắp nơi, những chỗ đi qua kinh mạch Nguyên Phục lại lớn hơn. Da dẻ toàn thân được linh lực không ngừng kích thích, cải tạo. Quá trình đó vừa thống khổ, vừa sung sướng tuyệt luân.
Kim Thân là quá trình chuyển đổi từ Ngọc sang Khí.
Nếu như nói Kim Đan của Luyện Khí tu sĩ là chuyển từ số lượng sang chất lượng, biến từ thể lỏng của linh lực sang thể rắn của Kim Đan. Thì Luyện Thể tu sĩ cũng không khác hơn là bao, nhưng thay vì giấu Kim Đan trong đan điền. Luyện thể tu sĩ lại dùng nó cường hóa toàn thân. Biến toàn bộ cơ thể thành Kim Đan chính hiệu. Quá trình này không thống khổ, nhưng cần một lượng linh lực lớn gấp mấy trăm lần tu sĩ Luyện Khí thông thường. Chớ nói chi là Cửu Chuyển Kim Thân của Nguyên Phục.
Phương viên Kiều Gia sơn trang toàn bộ linh lực không ngừng bị hút đi. Toà Sâm La Vạn Tượng trận cũng méo mó như muốn sụp đổ.
Nguyên Phục cùng Đoạn Ngọc Tình duy trì một bộ tư thế, tựa như phương thức tối cổ nhất của loài người. Nhưng lại cân bằng âm dương đến kỳ lạ.
Thiếu sót cuối cùng của Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công cuối cùng cũng được bổ sung - m Dương nhị khí.
Từng luồng linh lực không ngừng du tẩu, cơ thể Nguyên Phục sáng lấp lóa như ánh sao, giữa màn đêm chiếu rọi cả một vùng.
Ầm ầm…
Giây lát, trên bầu trời phát ra tiếng sấm động. Chẳng biết từ khi nào, từng áng mây đen lũ lượt kéo tới, che phủ toàn bộ Sâm La Vạn Tượng đại trận. Cửu Chuyển Kim Thân là vi phạm thiên ý, đảo lộn trật tự thế giới. Một cái hình người Kim Đan tuỳ ý di chuyển, ai ai cũng không muốn thấy. May thay Sâm La Vạn Tượng trận che giấu đi thanh thế ấy, thành thử tu sĩ cấp cao không ai chú ý mà nhòm ngó đến. Không thể thừa nhận, Lung Tuyền chính là giúp Nguyên Phục một cái đại ân.
Thời điểm Cửu Chuyển Kim Thân của Nguyên Phục vừa thành. Một đạo tia sét vạch phá màn đêm, ầm ầm đánh xuống. May mắn thay, toà này Đại Trận cũng đủ bền, một tia sét đầu tiên còn đỡ được.
Nhưng Cửu Chuyển Kim Thân phải đón chín đạo lôi kiếp, mỗi đạo sau lại mạnh hơn trước. Đến Cửu đạo lôi kiếp chính là Tử Tiêu Thần Lôi. Đạo lôi này tím rực, có thể đánh nát nhục thân, phá bỏ thần hồn. Một khi vượt qua, chính là cá chép vượt long môn. Cửu Chuyển Kim Thân từ đó mà thành!
Ba đạo lôi kiếp liên tiếp bổ vào Sâm La Vạn Tượng trận. Sức tàn phá mới chỉ ngang Trúc Cơ Tu sĩ. Đến đạo thứ tư, năm, sáu đã ngang Kim Đan sơ kỳ. Đại trận đã bắt đầu lung lay như muốn vỡ.
Lung Tuyền ở Nam Uyển Viện sắc mặt khó coi, toà trận này liên kết với hắn hồn lực, nếu phá thì căn cơ sẽ bị ảnh hưởng. Cửu Chuyển Kim Đan từ đó mà có thiếu khuyết, muốn lần nữa kết đan còn khó hơn lên trời. Y không dám nghĩ ngợi nhiều, toàn thân toát ra linh lực kinh người, tiếp tục cung cấp duy trì trận pháp.
Lung Tuyền ở Bắc Uyển Viện cũng không khác mấy. Trận này tranh Đan đại chiến, dù ai thắng ai bại, nếu có sơ sót thì Kim Đan khó thể thành Cửu Chuyển. Liền cũng dùng linh lực duy trì trận pháp. Nhưng trong lòng thì hỏi thăm mười tám đời tổ tông kẻ nào phá đám.
Được hai cái giả Đan (Mới chỉ bước vào cảnh giới, chứ chưa hợp đan) duy trì. Sâm La Vạn Tượng trận lần nữa vững chắc. Như ánh lửa chiếu rọi màn đêm.
Bất quá...
Tiếp tục đạo lôi kiếp thứ bảy, thứ tám đã ngang với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ toàn lực. Mặc dù Sâm La Vạn Tượng trận có bậc nào vững chắc. Nhưng xét cho cùng cũng chỉ do một cái tu sĩ Trúc Cơ bày bố. Có linh lực Kim Đan duy trì cũng không chống được bao lâu.
Lung Tuyền hai phía Bắc - Nam, không hẹn mà cùng phụt ra một đạo khói xám. Từng luồng điện theo linh lực dẫn vào trong cơ thể, đánh tan Thi khí trong người.
Lung Tuyền - Nam:
- Kẻ nào?! Kẻ nào phá ta cơ duyên? Ta Kim Đan! Ta Kim Đan bị mất? Chẳng lẽ là cái kia Quỷ Vương?
Nói rồi phá cửa đằng không bay về Uyển Viện phía Bắc.
...
Lung Tuyền - Bắc:
- Là ai dám phá bản vương kế? Chẳng lẽ có người nhận ra tên kia mới là thật? Nhân loại giảo hoạt! Không giết ngươi khó tiết ta mối hận này.
Nói rồi cũng oanh cửa mà ra, nhắm hướng Nam phóng đi.
---
Dục vọng làm con người ta trầm mê. Câu nói này quả nhiên chẳng sai.
Cảm nhận từng thay đổi trên người, luồng điện tê tê đi từ đầu tới chân. Nguyên Phục không khỏi rên nhẹ một tiếng. Nhưng hắn còn không kịp vui mừng lâu, phía trên bầu trời từng đạo lôi điện màu tím không ngừng du tẩu. Tựa hồ bầy cá chình lượn quanh hồ nước, như muốn một kích đánh xuống.
Nguyên Phục được đại trận ngăn trở cho gần hết tám đạo lôi kiếp, nhưng hắn lúc này còn chưa biết. Trong đầu còn tưởng: “Kiếp Lôi chỉ như này?!” Một khắc ý nghĩ đấy nảy ra, ta có thể xác định cái này đau khổ, Nguyên Phục không thể không đón tiếp.
Hắn bây giờ một nửa Kim Thân đã thành, đằng vân ngự không là chuyện dễ như bỡn. Tuy mình không sợ lôi kiếp, nhưng cái này mỹ nhân không chịu nổi a. Nghĩ thế, hắn phi thân lên không nghênh tiếp lôi kiếp.
Đoạn Ngọc Tình bị thanh thế kiếp vân làm tỉnh lại trong chốc lát. Ánh mắt vừa mở, liền thấy ngay thân ảnh hùng tráng của Nguyên Phục. Một mình đối chọi với Tử Tiêu Thần Lôi thì không khỏi hãi than.
Kẻ này! Chính là cái ngoan nhân.
Sắc trời tối đen, một đạo tử sắc như rạch phá thiên khung, từng tiếng trầm muộn ù ù không ngừng truyền tới. Tất cả lôi điện xa xa khóa chặt Nguyên Phục, tím xanh điện quang giao thoa, ở trong mây triệt để thành hình, một con lôi long giương nanh múa vuốt, mắt ngậm thiên uy, gào thét lao xuống!
Uỳnh!
“Mẹ nó, cái này là Kirin của Sasuke?”
Nguyên Phục thầm chửi rủa trong lòng, một khắc lôi kiếp hạ xuống, ý thức của hắn không ngừng cảnh báo nguy hiểm. Nguyên Phục chau mày, hừ nhẹ một cái, trường thương vốn đã cầm sẵn trong tay chếch lên trời rồi phóng vụt đi nghênh tiếp. Chính là Kích Kỳ Hậu thương pháp.
Một đạo thiên lôi to như thần long lồng lộn ầm ầm lao xuống, thế không thể cản, đánh bật đi trường thương, một đường lao thẳng tới Nguyên Phục.
Kiếp lôi dư ba cực kỳ bá đạo, lấy hắn làm trung tâm, lan ra bốn phương tám hướng. Mặt đất trong nháy mắt xuất hiện mấy đạo cháy đen, khói lửa bốc lên ngùn ngụt. Đoạn Ngọc Tình không may dính phải hai ba đạo, toàn thân khét lẹt, may thay trước đó nàng có tế ra pháp bảo phòng ngự. Không thì đã một mạng ô hô ngay.
Nguyên Phục giờ phút này, quanh thân da thịt vỡ toang, nguyên bản cái quần cộc duy nhất còn sót lại cũng cháy đen thui. Lộ ra con trăn nam mỹ hùng hồn dọa người. Hắn từng ngụm từng ngụm thở dốc, toàn thân đầy vết thương, huyết sắc đỏ thắm, càng nhìn càng thấy mà giật mình. Nhưng hắn hai mắt phát ra ánh sáng sắc bén dị thường.
Nguyên Phục đang không ngừng dùng Bát Môn Nhập Hoá Diễn Ma Công hấp thụ kiếp lôi, cường hóa tự thân. Hắn hiểu rằng, mình đã không còn đường lui. Gói quà càng lớn, đi kèm càng có nhiều hung hiểm. Đây là điều mà game thủ nào cũng biết tới.
Kiếp lôi cuồn cuộn. Nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc, tựa hồ vừa đến vừa đi, quả là; Thần Long kiến thủ bất kiến vĩ.
Nguyên Phục toàn thân tràn đầy huyết sắc, máu tươi tí tách nhỏ xuống, nhưng hung hiểm qua đi chính là phần thưởng. Ông trời không thiên vị bất kỳ ai, cũng không cho bất kỳ ai vô cớ chịu thiệt. Ở kiếp kiếp lực trả lại phía dưới, thương thế Nguyên Phục cấp tốc khôi phục. Nhục thân đã chuyển hóa thành Kim Thân, trong đan điền hiện lên chín đường vân, biểu thị cho Cửu Chuyển. Còn tám đạo linh lực trước kia thì di chuyển lên bao khỏa lấy trái tim. Hắn bây giờ chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân bành trướng, mênh mông như biển, khí thế lăng lệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.