Hệ Thống "Ngược Văn" Khóc Lóc Cầu Xin Ta Từ Chức
Chương 175:
Ngân Phát Tử Ngư Nhãn
05/11/2024
Thẩm Nghênh nhẹ nhàng ấn hắn ngồi xuống mép giường, sau đó đi về phía tủ đầu giường tìm kiếm thứ gì đó. Lộ Lâm Nguy hồi hộp đến mức miệng khô khốc, tự trách sao lại không xịt chút nước hoa trước khi qua đây. Bây giờ hắn còn đang mặc đồ ngủ, biết thế đã thay bộ gì đó bắt mắt hơn.
Hắn thoáng nghĩ đến việc nàng thích nhìn hắn trong dáng vẻ hơi ướt át, đáng lẽ nên làm tóc rối, áo ướt một chút để tăng phần quyến rũ.
Nhưng ngay lúc ấy, hắn thấy Thẩm Nghênh quay lại, trên tay là… một cái điện thoại.
Lộ Lâm Nguy: “…”
Phải rồi, hai người họ sắp cưới rồi, chắc nàng định mở nhạc cho thêm phần lãng mạn chăng?
Quả nhiên, Thẩm Nghênh bấm vài cái trên điện thoại, như đang mở một ứng dụng nào đó, có vẻ là một danh sách bài hát.
Cô tìm một lúc lâu, rồi đưa điện thoại ra trước mặt hắn.
Lộ Lâm Nguy đầy hy vọng nhìn vào màn hình, nhưng chỉ thấy… một video hài đang phát, nội dung là một cô gái nằm mơ thấy bạn trai phản bội, tỉnh dậy liền quay sang chất vấn, thậm chí còn cho bạn trai một trận.
Video còn có đủ phiên bản từ hoạt hình đến người thật, từ Âu Mỹ đến châu Á.
Xem xong, Lộ Lâm Nguy chậm rãi ngẩng lên, thấy Thẩm Nghênh đang mỉm cười dịu dàng: “Lộ tổng có thấy tình huống này quen thuộc không?”
Lộ Lâm Nguy: “…”
Thẩm Nghênh tiếp tục: “Lộ tổng có thấy ta hôm nay đã đặc biệt khoan dung không, chỉ ghi lại phí tăng ca, đối xử với ngươi cực kỳ nhẹ nhàng phải không?”
Lộ Lâm Nguy: “…”
Thẩm Nghênh mỉm cười sâu xa: “Ta đã dịu dàng thế này, mà Lộ tổng còn cảm thấy nỗi lòng của ngươi với ta chỉ là chuyện vặt vãnh sao?”
Lộ Lâm Nguy chật vật bước ra khỏi phòng Thẩm Nghênh, nghe tiếng cửa phòng đóng “phịch” lại sau lưng mà không cam lòng, đứng trừng mắt nhìn hồi lâu. Đã đến lúc phải xoay chuyển mối quan hệ giữa bọn họ.
Ngày hôm sau, Thẩm Diệu – em trai của Thẩm Nghênh – đến thăm nhà họ Lộ, mang theo vẻ mặt ủy khuất khóc than với chị mình:
“Bây giờ ngày nào cũng có mấy chục gia sư vây quanh em, nhiều hơn cả số giáo viên trong lớp học nữa!”
“Thầy cô còn bảo do có quá nhiều gia sư mà em ảnh hưởng đến các bạn khác, thế là anh Lộ cùng mấy người điên cuồng xây hẳn một khu lớp học mới.”
“Chỉ trong ba ngày, đúng ba ngày thôi! Tuy khu đó chỉ có ba tầng, nhưng mà bọn họ xây nhanh như thi đấu ấy, bọn em còn chưa kịp phản ứng gì thì cả lớp đã bị chuyển vào phòng học rộng hơn cả sân bóng rổ rồi!”
“Bọn họ còn chê giáo viên không dạy tốt, toàn đưa đám gia sư khủng khiếp vào thay thế. Cả lớp đều bị em liên lụy. Từ lớp đội sổ, giờ hiệu trưởng với phụ huynh lại kỳ vọng cao đến mức không tưởng!”
Nghĩ cũng phải, ai nhìn thấy đội ngũ gia sư tinh anh như vậy mà không muốn nắm lấy cơ hội học hỏi một chút chứ?
Thẩm Diệu khóc lóc: “Giờ cả lớp em sống không bằng chết, bạn học nào cũng nhìn em như kẻ thù, ngay cả mấy thằng bạn thân cũng mắng em nữa.”
Thẩm Nghênh xoa đầu em trai: “Sau này bọn nó sẽ biết ơn ngươi thôi.”
Thẩm Diệu rầu rĩ: “Anh Lộ hành hạ em thì thôi đi, sao cả anh Cao cũng xen vào nữa chứ?”
Nói xong, cậu lôi ra một chồng tài liệu: “À đúng rồi, sáng nay anh Cao đến tìm em, bảo mang mấy thứ này cho chị.”
Thẩm Nghênh mở ra xem, hóa ra đó là giấy tờ chuyển nhượng khu đất của nhà họ Cao. Chỉ cần nàng ký tên là xong.
Chưa kịp xem kỹ, tài liệu đã bị Lộ Lâm Nguy giật lấy, sau đó xé toạc từng tờ.
Hắn cười nhạo: “Chỉ là mấy khu nhà cũ nát mà cũng bày đặt đem ra tặng, chẳng ai thèm đâu.”
Thẩm Nghênh nghiêm mặt nhìn hắn.
Lộ Lâm Nguy đành nói: “Một lát nữa ta sẽ chuẩn bị một chỗ tốt hơn cho ngươi.”
Lúc này Thẩm Nghênh mới hài lòng thu lại ánh mắt, rồi quay sang Thẩm Diệu: “Ngươi cũng nên chuẩn bị tập trung ôn thi đại học đi, sắp tới chẳng có cơ hội trốn đâu.”
Hắn thoáng nghĩ đến việc nàng thích nhìn hắn trong dáng vẻ hơi ướt át, đáng lẽ nên làm tóc rối, áo ướt một chút để tăng phần quyến rũ.
Nhưng ngay lúc ấy, hắn thấy Thẩm Nghênh quay lại, trên tay là… một cái điện thoại.
Lộ Lâm Nguy: “…”
Phải rồi, hai người họ sắp cưới rồi, chắc nàng định mở nhạc cho thêm phần lãng mạn chăng?
Quả nhiên, Thẩm Nghênh bấm vài cái trên điện thoại, như đang mở một ứng dụng nào đó, có vẻ là một danh sách bài hát.
Cô tìm một lúc lâu, rồi đưa điện thoại ra trước mặt hắn.
Lộ Lâm Nguy đầy hy vọng nhìn vào màn hình, nhưng chỉ thấy… một video hài đang phát, nội dung là một cô gái nằm mơ thấy bạn trai phản bội, tỉnh dậy liền quay sang chất vấn, thậm chí còn cho bạn trai một trận.
Video còn có đủ phiên bản từ hoạt hình đến người thật, từ Âu Mỹ đến châu Á.
Xem xong, Lộ Lâm Nguy chậm rãi ngẩng lên, thấy Thẩm Nghênh đang mỉm cười dịu dàng: “Lộ tổng có thấy tình huống này quen thuộc không?”
Lộ Lâm Nguy: “…”
Thẩm Nghênh tiếp tục: “Lộ tổng có thấy ta hôm nay đã đặc biệt khoan dung không, chỉ ghi lại phí tăng ca, đối xử với ngươi cực kỳ nhẹ nhàng phải không?”
Lộ Lâm Nguy: “…”
Thẩm Nghênh mỉm cười sâu xa: “Ta đã dịu dàng thế này, mà Lộ tổng còn cảm thấy nỗi lòng của ngươi với ta chỉ là chuyện vặt vãnh sao?”
Lộ Lâm Nguy chật vật bước ra khỏi phòng Thẩm Nghênh, nghe tiếng cửa phòng đóng “phịch” lại sau lưng mà không cam lòng, đứng trừng mắt nhìn hồi lâu. Đã đến lúc phải xoay chuyển mối quan hệ giữa bọn họ.
Ngày hôm sau, Thẩm Diệu – em trai của Thẩm Nghênh – đến thăm nhà họ Lộ, mang theo vẻ mặt ủy khuất khóc than với chị mình:
“Bây giờ ngày nào cũng có mấy chục gia sư vây quanh em, nhiều hơn cả số giáo viên trong lớp học nữa!”
“Thầy cô còn bảo do có quá nhiều gia sư mà em ảnh hưởng đến các bạn khác, thế là anh Lộ cùng mấy người điên cuồng xây hẳn một khu lớp học mới.”
“Chỉ trong ba ngày, đúng ba ngày thôi! Tuy khu đó chỉ có ba tầng, nhưng mà bọn họ xây nhanh như thi đấu ấy, bọn em còn chưa kịp phản ứng gì thì cả lớp đã bị chuyển vào phòng học rộng hơn cả sân bóng rổ rồi!”
“Bọn họ còn chê giáo viên không dạy tốt, toàn đưa đám gia sư khủng khiếp vào thay thế. Cả lớp đều bị em liên lụy. Từ lớp đội sổ, giờ hiệu trưởng với phụ huynh lại kỳ vọng cao đến mức không tưởng!”
Nghĩ cũng phải, ai nhìn thấy đội ngũ gia sư tinh anh như vậy mà không muốn nắm lấy cơ hội học hỏi một chút chứ?
Thẩm Diệu khóc lóc: “Giờ cả lớp em sống không bằng chết, bạn học nào cũng nhìn em như kẻ thù, ngay cả mấy thằng bạn thân cũng mắng em nữa.”
Thẩm Nghênh xoa đầu em trai: “Sau này bọn nó sẽ biết ơn ngươi thôi.”
Thẩm Diệu rầu rĩ: “Anh Lộ hành hạ em thì thôi đi, sao cả anh Cao cũng xen vào nữa chứ?”
Nói xong, cậu lôi ra một chồng tài liệu: “À đúng rồi, sáng nay anh Cao đến tìm em, bảo mang mấy thứ này cho chị.”
Thẩm Nghênh mở ra xem, hóa ra đó là giấy tờ chuyển nhượng khu đất của nhà họ Cao. Chỉ cần nàng ký tên là xong.
Chưa kịp xem kỹ, tài liệu đã bị Lộ Lâm Nguy giật lấy, sau đó xé toạc từng tờ.
Hắn cười nhạo: “Chỉ là mấy khu nhà cũ nát mà cũng bày đặt đem ra tặng, chẳng ai thèm đâu.”
Thẩm Nghênh nghiêm mặt nhìn hắn.
Lộ Lâm Nguy đành nói: “Một lát nữa ta sẽ chuẩn bị một chỗ tốt hơn cho ngươi.”
Lúc này Thẩm Nghênh mới hài lòng thu lại ánh mắt, rồi quay sang Thẩm Diệu: “Ngươi cũng nên chuẩn bị tập trung ôn thi đại học đi, sắp tới chẳng có cơ hội trốn đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.