Hệ Thống "Ngược Văn" Khóc Lóc Cầu Xin Ta Từ Chức
Chương 206:
Ngân Phát Tử Ngư Nhãn
05/11/2024
“Ta đây không cần Bùi tổng chỉ đạo kỹ thuật diễn xuất đâu. Ngài cũng không trả tiền cho ta, một câu cũng không đáng nghe.”
Bùi Doanh nghe vậy, chỉ thấy nữ nhân này đã không còn cứu được, bèn xoay người định rời đi.
Nhưng đúng lúc ấy, hắn nghe tiếng chuông điện thoại vang lên phía sau. Thẩm Nghênh nhận cuộc gọi, mở miệng nói: “Alo? Ta đang chờ xe, mới gặp phải một tên ngốc.”
“Hắn vừa gặp ta liền thao thao bất tuyệt, toàn những câu rỗng tuếch, làm ta chóng cả mặt. Giờ nghĩ lại còn thấy buồn nôn.”
Nghe thấy vậy, Bùi Doanh giận đến nỗi không nhịn được, quay lại, sắc mặt lạnh lẽo: “Ngươi vừa nói gì?”
Thẩm Nghênh ngẩng đầu nhìn hắn, khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác: “Ngài còn chưa đi à?”
“Chúng ta không quen nhau, ngài làm phiền cuộc trò chuyện của ta làm gì?”
Bùi Doanh nheo mắt lại, đối diện với sự khiêu khích trắng trợn của nàng, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Trầm mặc vài giây, cuối cùng hắn vẫn phải hậm hực xoay người bước đi. Nhưng vừa lúc hắn định rời đi lần nữa, lại nghe thấy giọng Thẩm Nghênh phía sau: “Được, gặp Dụ Đình xong ta sẽ liên hệ lại với ngươi.”
Bùi Doanh khựng lại. Cùng lúc đó, có hai chiếc taxi chạy ngang qua.
Thẩm Nghênh vẫy một chiếc, lên xe và báo địa chỉ: “Phiền anh cho tôi đến núi xxx, đi từ đường Thịnh Long lên nhé.”
Đó chính là địa điểm mà Dụ Đình đang quay phim, một buổi quay bí mật, không phải tại bất kỳ trường quay hay khu vực nổi tiếng nào. Đoàn phim đã chọn lựa rất kỹ lưỡng và dựng cảnh ở một ngọn núi hẻo lánh, chỉ để tái hiện chân thực bối cảnh tu tiên trong phim.
Bùi Doanh biết địa điểm quay này là nhờ công ty của hắn có đầu tư vào bộ phim. Nhưng người ngoài thì không dễ gì tra được. Xem ra nữ nhân này không nói đùa, nàng thật sự định đến gặp Dụ Đình.
Suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, Bùi Doanh lập tức mở cửa xe của Thẩm Nghênh, không cho nàng cơ hội từ chối: “Xuống xe, ta sẽ đưa ngươi đi.”
Thẩm Nghênh nhướn mày: “Như vậy có vẻ không hợp lý lắm?”
Bùi Doanh nghiêm giọng: “Dù sao ngươi cũng là chị của Thi Thi, ta không thể để ngươi một mình đi vào chỗ núi rừng vắng vẻ vào ban đêm.”
Thẩm Nghênh nghe vậy, suy nghĩ một lát rồi quyết định chọn phương án an toàn.
Trên đường đến đoàn phim, Bùi Doanh hỏi: “Ngươi làm thế nào lại có liên hệ với Dụ Đình?”
Trên gương mặt Thẩm Nghênh lộ ra nét cười đầy ẩn ý: “Điều đó quan trọng sao? Dù gì chúng ta cũng không phải là người không có chút liên hệ nào… rốt cuộc thì giữa chúng ta còn có…”
Nàng bỏ lửng câu nói, nhưng ai cũng hiểu người mà nàng ám chỉ là ai.
Là Thi Thi!
Bùi Doanh không hài lòng khi thấy nàng lợi dụng mối quan hệ với Thi Thi, nhưng lúc này hắn im lặng, không nói gì thêm.
Đoạn đường đến đoàn phim không gần, phải mất ít nhất một tiếng rưỡi mới đến nơi.
Lúc đó đã khuya, nhưng đoàn phim trong thung lũng vẫn đèn đuốc sáng trưng vì có một cảnh quay đêm quan trọng. Toàn bộ đoàn phim đang bận rộn chuẩn bị, thì bỗng thấy một chiếc siêu xe tiến vào. Một vài nhân viên chạy ra xem, vừa thấy Bùi Doanh bước xuống thì lập tức gọi đạo diễn và nhà sản xuất tới.
Thẩm Nghênh vừa xuống xe chưa kịp đi vài bước, đã thấy hai người trung niên tươi cười bước lại gần.
“Bùi tổng, ngài tự mình đến đây sao? Là vì cảnh diễn của Dụ thiếu?”
Bùi Doanh chỉ gật đầu, giữ im lặng, khiến người khác càng khó đoán được thái độ của vị đại gia này.
Ngay lúc đó, Thẩm Nghênh đứng bên cạnh mở miệng: “Phiền anh báo với Dụ Đình rằng ta đã tới.”
Vì nàng được Bùi Doanh đưa đến, đạo diễn và nhà sản xuất cũng cười niềm nở: “Được thôi, nhưng xin hỏi cô là…”
Thẩm Nghênh bình thản đáp: “Nói với anh ấy, anh ấy sẽ biết.”
Nói đến mức này, đương nhiên không ai dám tò mò thêm. Nhà sản xuất để lại người ở đây tiếp đón hai người, còn đạo diễn thì tự mình vào phim trường tìm Dụ Đình.
“Có một vị nữ sĩ đến tìm cậu, hôm nay cậu có hẹn với ai sao? Nếu biết sớm, chúng tôi đã chuẩn bị rồi.”
Bùi Doanh nghe vậy, chỉ thấy nữ nhân này đã không còn cứu được, bèn xoay người định rời đi.
Nhưng đúng lúc ấy, hắn nghe tiếng chuông điện thoại vang lên phía sau. Thẩm Nghênh nhận cuộc gọi, mở miệng nói: “Alo? Ta đang chờ xe, mới gặp phải một tên ngốc.”
“Hắn vừa gặp ta liền thao thao bất tuyệt, toàn những câu rỗng tuếch, làm ta chóng cả mặt. Giờ nghĩ lại còn thấy buồn nôn.”
Nghe thấy vậy, Bùi Doanh giận đến nỗi không nhịn được, quay lại, sắc mặt lạnh lẽo: “Ngươi vừa nói gì?”
Thẩm Nghênh ngẩng đầu nhìn hắn, khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác: “Ngài còn chưa đi à?”
“Chúng ta không quen nhau, ngài làm phiền cuộc trò chuyện của ta làm gì?”
Bùi Doanh nheo mắt lại, đối diện với sự khiêu khích trắng trợn của nàng, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Trầm mặc vài giây, cuối cùng hắn vẫn phải hậm hực xoay người bước đi. Nhưng vừa lúc hắn định rời đi lần nữa, lại nghe thấy giọng Thẩm Nghênh phía sau: “Được, gặp Dụ Đình xong ta sẽ liên hệ lại với ngươi.”
Bùi Doanh khựng lại. Cùng lúc đó, có hai chiếc taxi chạy ngang qua.
Thẩm Nghênh vẫy một chiếc, lên xe và báo địa chỉ: “Phiền anh cho tôi đến núi xxx, đi từ đường Thịnh Long lên nhé.”
Đó chính là địa điểm mà Dụ Đình đang quay phim, một buổi quay bí mật, không phải tại bất kỳ trường quay hay khu vực nổi tiếng nào. Đoàn phim đã chọn lựa rất kỹ lưỡng và dựng cảnh ở một ngọn núi hẻo lánh, chỉ để tái hiện chân thực bối cảnh tu tiên trong phim.
Bùi Doanh biết địa điểm quay này là nhờ công ty của hắn có đầu tư vào bộ phim. Nhưng người ngoài thì không dễ gì tra được. Xem ra nữ nhân này không nói đùa, nàng thật sự định đến gặp Dụ Đình.
Suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, Bùi Doanh lập tức mở cửa xe của Thẩm Nghênh, không cho nàng cơ hội từ chối: “Xuống xe, ta sẽ đưa ngươi đi.”
Thẩm Nghênh nhướn mày: “Như vậy có vẻ không hợp lý lắm?”
Bùi Doanh nghiêm giọng: “Dù sao ngươi cũng là chị của Thi Thi, ta không thể để ngươi một mình đi vào chỗ núi rừng vắng vẻ vào ban đêm.”
Thẩm Nghênh nghe vậy, suy nghĩ một lát rồi quyết định chọn phương án an toàn.
Trên đường đến đoàn phim, Bùi Doanh hỏi: “Ngươi làm thế nào lại có liên hệ với Dụ Đình?”
Trên gương mặt Thẩm Nghênh lộ ra nét cười đầy ẩn ý: “Điều đó quan trọng sao? Dù gì chúng ta cũng không phải là người không có chút liên hệ nào… rốt cuộc thì giữa chúng ta còn có…”
Nàng bỏ lửng câu nói, nhưng ai cũng hiểu người mà nàng ám chỉ là ai.
Là Thi Thi!
Bùi Doanh không hài lòng khi thấy nàng lợi dụng mối quan hệ với Thi Thi, nhưng lúc này hắn im lặng, không nói gì thêm.
Đoạn đường đến đoàn phim không gần, phải mất ít nhất một tiếng rưỡi mới đến nơi.
Lúc đó đã khuya, nhưng đoàn phim trong thung lũng vẫn đèn đuốc sáng trưng vì có một cảnh quay đêm quan trọng. Toàn bộ đoàn phim đang bận rộn chuẩn bị, thì bỗng thấy một chiếc siêu xe tiến vào. Một vài nhân viên chạy ra xem, vừa thấy Bùi Doanh bước xuống thì lập tức gọi đạo diễn và nhà sản xuất tới.
Thẩm Nghênh vừa xuống xe chưa kịp đi vài bước, đã thấy hai người trung niên tươi cười bước lại gần.
“Bùi tổng, ngài tự mình đến đây sao? Là vì cảnh diễn của Dụ thiếu?”
Bùi Doanh chỉ gật đầu, giữ im lặng, khiến người khác càng khó đoán được thái độ của vị đại gia này.
Ngay lúc đó, Thẩm Nghênh đứng bên cạnh mở miệng: “Phiền anh báo với Dụ Đình rằng ta đã tới.”
Vì nàng được Bùi Doanh đưa đến, đạo diễn và nhà sản xuất cũng cười niềm nở: “Được thôi, nhưng xin hỏi cô là…”
Thẩm Nghênh bình thản đáp: “Nói với anh ấy, anh ấy sẽ biết.”
Nói đến mức này, đương nhiên không ai dám tò mò thêm. Nhà sản xuất để lại người ở đây tiếp đón hai người, còn đạo diễn thì tự mình vào phim trường tìm Dụ Đình.
“Có một vị nữ sĩ đến tìm cậu, hôm nay cậu có hẹn với ai sao? Nếu biết sớm, chúng tôi đã chuẩn bị rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.