Hệ Thống Nhiệm Vụ: Đại Chiến Lật Ngược Tình Thế
Chương 2: Gặp mặt - Câu truyện bắt đầu
Lam Nhất Dương & Lạc Y Thần
27/05/2016
" Cốc cốc " Tiếng gõ cửa trầm thấp vang lên cùng lúc đó là giọng nói êm ái của người con gái:
" Tiểu Thần? ... Còn chưa tỉnh ngủ ư? "
Lạc Y Thần vừa mới đưa ra một quyết định vô cùng trọng đại để đối đầu nữ chính lại nghe được nữ chính gọi mình khiến cô không khỏi có chút giật mình. Đôi mắt to tròn đảo loạn một vòng, nhanh chóng tìm ra đối sách.
" Ưm, em vừa mới dậy... "
Lạc Y Thần cố gắng ép giọng mình đến mức thấp nhất để lộ ra vẻ ngái ngủ biếng nhác, hai tay nâng lên dụi dụi mắt làm như thật sự vừa tỉnh ngủ vậy.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Lạc Y Lam ngay sau đó đẩy cửa bước vào, gương mặt xinh đẹp dịu dàng cười nhìn cô.
" Tiểu Thần, xem em kìa." Lạc Y Lam đi tới chiếc giường, nhẹ nhàng ngồi xuống, vươn bàn tay trắng trẻo, thon dài vuốt ve mái tóc đen ong ả có chút rối của em gái, đôi môi hồng nhuận khẽ nói:
" Ngày nào cũng ngủ dậy trễ, còn nhem nhuốc như vậy này. Em xem có giống con mèo hay không? " Cặp mặt phản chiếu lại khuôn mặt biết lỗi của cô thì phì cười nói tiếp:
" Hôm nay đi shopping với chị thế nào?" Dứt lời Lạc Y Lam liền chăm chú quan sát cô em gái nhỏ. Khí chất phát càng thêm nhu hòa.
Đi shopping?
Lạc Y Thần ngạc nhiên trợn tròn mắt, sau đó vội vàng cúi thấp đầu, đồng tử không ngừng đảo loạn. Theo cô biết, nữ chính dù đối với em gái cùng cha cùng mẹ này bên ngoài luôn tỏ ra thân thiện, nhưng thật ra chân chính cùng cô đi riêng ra ngoài quả thật chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Người chị này đang suy tính cái gì vậy?
Lạc Y Thần mặc dù khó hiểu, nhưng một chút cũng không dám để lộ ra ngoài, ngoan ngoan ngoãn ngoãn gật đầu đúng với hình tượng tiểu bạch thỏ, nhu thuận đáp lại:
" Vâng ạ!"
--- ------ ------ ------ ---
Chiếc xe hơi sang trọng chở hai chị em Lạc gia dừng lại trước tòa trung tâm mua sắm thương mại PhiLy Nguyen. Tòa nhà được chia làm nhiều khu vực buôn bán khác nhau, các mặt hàng ở đây nổi tiếng về chất lượng, đa dạng về mẫu mã. Về phần giá cả trên trời là khỏi phải bàn.
Tài xế nhanh chân bước ra, kính cẩn mở cửa xe.
Lạc Y Lam phong thái yểu điệu, bàn tay đưa lên vén mái tóc ra sau tai, môi nở một nụ cười nhẹ như hoa lan mới nở bước ra. Sau đó quay đầu, chìa tay ra trước mặt em gái yêu quý nháy mắt tỏ rõ ý với cô.
Lạc Y Thần xoa nhẹ cách tay đã nổi lên một tầng da gà rồi miễn cưỡng đưa bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bàn tay mềm mại nhỏ nhắn không kém ấy. Trong lòng hò hét " ai mới là ngây thơ, tiểu bạch thỏ đây ".
Sau đó cả hai cùng dắt nhau vào trung tâm khu vực mua sắm. Lạc Y Thần đi theo bước chân của Lạc Y Lam, chạy hết từ dãy này qua dãy khác, đã gần một tiếng đồng hồ vẫn không thể chọn được một món đồ nào.
Ở mỗi một dãy hàng, nữ chính đáng kính đều dừng lại một lát, ánh mắt đảo quanh một vòng như cố gắng tìm kiếm cái gì đó chứ không phải nhằm mục đích mua đồ.
Lạc y thần nhàm chán gãy gãy móng tay hồng hồng xinh đẹp, ánh mắt buồn bực nhìn Lạc Y Lam vẫn đang đi đằng trước, thật sự muốn lên lên tiếng để cô ấy dừng lại nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến hình tượng tiểu bạch thỏ nên của bản thân nên chỉ có thể ngậm miệng.
Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn... Nữ chính, chờ tiếp chiêu đi!
" Tiểu Thần, em lại đây xem xem, bộ váy này như thế nào hả?"
Lạc Y Lam đã sớm nắm bắt được tin tức hôm nay người đó sẽ tới đây khảo sát trung tâm nên đã âm thầm suy tính một phen, rũ Lạc Y Thần đi theo cũng chỉ để làm nền cho ả diễn. Đáy mắt bất chợt lướt qua một bóng dáng, Lạc Y Lam đột ngột đứng lại, đôi mắt đen lấp lánh hướng về phía Lạc Y Thần đi phía sau, môi mọng nhẹ nhàng gọi một tiếng, gương mặt dịu dàng, tinh tế tựa thiên sứ thể hiện chuẩn xác hình tượng chị gái hiền lành chiều chuộng em gái khiến cô muốn co giật khóe miệng một phen.
Mợ, nữ chính, cô diễn đúng là quá sâu!
Lạc Y Thần đã mơ hồ đoán được Lạc Y lam có một mục đích gì đó, nhưng lại không biết đó rốt cuộc là cái gì, cho nên không còn cách nào khác vẫn ngoan ngoãn phối hợp với cô ta, nhẹ nhàng nâng bước tiến lại.
" Cái nào vậy ạ?"
Lạc Y Lam cầm một bộ váy được tinh tế treo trên móc đưa ra trước mặt của Lạc Y Thần. Đó thực sự là một thiết kế rất đẹp.
Bộ váy lấy màu đỏ làm chủ đạo, từng đường nét được cắt may cực kỳ tỷ mỉ, tinh vi, phần vải ren vắt ngang qua vòng eo nhỏ nhắn, mặc vào sẽ mơ hồ có thể nhìn thấy da bụng trắng mịn vô cùng hấp dẫn, chân váy đuôi cá phần trước cao đến ngang đùi dần dần uốn lượn xuống gót chân. Vừa có thể phô bày được toàn bộ đường nét quyến rũ, vừa có thể hình dung tư chất yểu điệu trời sinh của thiếu nữ.
Không thể không nói, Lạc Y Lam thật sự rất có mắt nhìn, gu thẩm mỹ càng thuộc loại cực phẩm, chẳng qua, cái này hoàn toàn không phải gu mặc đồ của Lạc Y Thần. Không nói đến nữ phụ nguyên bản trước kia chỉ thích những bộ độ đơn giản, tinh tế, màu sắc dịu dàng, mà ngay cả cô bây giờ cũng chỉ ưa chuộng quần jean áo sơ mi, cô làm sao có thể lựa chọn những bộ đồ như thế này được?
Lạc Y Lam cố ý giới thiệu là để mua cho cô hay muốn lựa cho cô ta? Mà hình như cô ta cũng không thích những loại như thế này thì phải.
Lạc Y Thần cẩn thận suy đoán tâm lý của Lạc Y Lam, tuy không biết cô ta xuất phát từ mục đích gì, nhưng vẫn mở to đôi mắt ngây ngô, lắc lắc đầu nhỏ, e dè nói:
" Ừm, thật quyến rũ quá mức!"
" Tiểu Thần không thích hay sao?"
Lạc Y Lam mím nhẹ môi, ánh mắt sáng long lanh bị phủ lên một tầng u buồn, giống như Lạc Y Thần vừa làm cô ta tổn thương vô cùng sâu sắc. Bàn tay xinh đẹp đặt bộ váy lại trên móc treo, ráng nở nụ cười trấn an cô rồi mới xoay người rời đi.
Chẳng qua đúng lúc này, biến cố lại phát sinh, giày cao gót của Lạc Y Lam đột nhiên trật ra, cô ta thảng thốt hét lên một tiếng liền ngã ập về phía trước.
Lạc Y Thần bị kịch tình biến đổi không lường trước được chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Y Lam ngã xuống. Mà sau đó trước mắt lại vừa vặn xuất hiện một người đàn ông vô cùng tuấn tú.
" Tiểu Thần? ... Còn chưa tỉnh ngủ ư? "
Lạc Y Thần vừa mới đưa ra một quyết định vô cùng trọng đại để đối đầu nữ chính lại nghe được nữ chính gọi mình khiến cô không khỏi có chút giật mình. Đôi mắt to tròn đảo loạn một vòng, nhanh chóng tìm ra đối sách.
" Ưm, em vừa mới dậy... "
Lạc Y Thần cố gắng ép giọng mình đến mức thấp nhất để lộ ra vẻ ngái ngủ biếng nhác, hai tay nâng lên dụi dụi mắt làm như thật sự vừa tỉnh ngủ vậy.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Lạc Y Lam ngay sau đó đẩy cửa bước vào, gương mặt xinh đẹp dịu dàng cười nhìn cô.
" Tiểu Thần, xem em kìa." Lạc Y Lam đi tới chiếc giường, nhẹ nhàng ngồi xuống, vươn bàn tay trắng trẻo, thon dài vuốt ve mái tóc đen ong ả có chút rối của em gái, đôi môi hồng nhuận khẽ nói:
" Ngày nào cũng ngủ dậy trễ, còn nhem nhuốc như vậy này. Em xem có giống con mèo hay không? " Cặp mặt phản chiếu lại khuôn mặt biết lỗi của cô thì phì cười nói tiếp:
" Hôm nay đi shopping với chị thế nào?" Dứt lời Lạc Y Lam liền chăm chú quan sát cô em gái nhỏ. Khí chất phát càng thêm nhu hòa.
Đi shopping?
Lạc Y Thần ngạc nhiên trợn tròn mắt, sau đó vội vàng cúi thấp đầu, đồng tử không ngừng đảo loạn. Theo cô biết, nữ chính dù đối với em gái cùng cha cùng mẹ này bên ngoài luôn tỏ ra thân thiện, nhưng thật ra chân chính cùng cô đi riêng ra ngoài quả thật chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Người chị này đang suy tính cái gì vậy?
Lạc Y Thần mặc dù khó hiểu, nhưng một chút cũng không dám để lộ ra ngoài, ngoan ngoan ngoãn ngoãn gật đầu đúng với hình tượng tiểu bạch thỏ, nhu thuận đáp lại:
" Vâng ạ!"
--- ------ ------ ------ ---
Chiếc xe hơi sang trọng chở hai chị em Lạc gia dừng lại trước tòa trung tâm mua sắm thương mại PhiLy Nguyen. Tòa nhà được chia làm nhiều khu vực buôn bán khác nhau, các mặt hàng ở đây nổi tiếng về chất lượng, đa dạng về mẫu mã. Về phần giá cả trên trời là khỏi phải bàn.
Tài xế nhanh chân bước ra, kính cẩn mở cửa xe.
Lạc Y Lam phong thái yểu điệu, bàn tay đưa lên vén mái tóc ra sau tai, môi nở một nụ cười nhẹ như hoa lan mới nở bước ra. Sau đó quay đầu, chìa tay ra trước mặt em gái yêu quý nháy mắt tỏ rõ ý với cô.
Lạc Y Thần xoa nhẹ cách tay đã nổi lên một tầng da gà rồi miễn cưỡng đưa bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bàn tay mềm mại nhỏ nhắn không kém ấy. Trong lòng hò hét " ai mới là ngây thơ, tiểu bạch thỏ đây ".
Sau đó cả hai cùng dắt nhau vào trung tâm khu vực mua sắm. Lạc Y Thần đi theo bước chân của Lạc Y Lam, chạy hết từ dãy này qua dãy khác, đã gần một tiếng đồng hồ vẫn không thể chọn được một món đồ nào.
Ở mỗi một dãy hàng, nữ chính đáng kính đều dừng lại một lát, ánh mắt đảo quanh một vòng như cố gắng tìm kiếm cái gì đó chứ không phải nhằm mục đích mua đồ.
Lạc y thần nhàm chán gãy gãy móng tay hồng hồng xinh đẹp, ánh mắt buồn bực nhìn Lạc Y Lam vẫn đang đi đằng trước, thật sự muốn lên lên tiếng để cô ấy dừng lại nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến hình tượng tiểu bạch thỏ nên của bản thân nên chỉ có thể ngậm miệng.
Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn... Nữ chính, chờ tiếp chiêu đi!
" Tiểu Thần, em lại đây xem xem, bộ váy này như thế nào hả?"
Lạc Y Lam đã sớm nắm bắt được tin tức hôm nay người đó sẽ tới đây khảo sát trung tâm nên đã âm thầm suy tính một phen, rũ Lạc Y Thần đi theo cũng chỉ để làm nền cho ả diễn. Đáy mắt bất chợt lướt qua một bóng dáng, Lạc Y Lam đột ngột đứng lại, đôi mắt đen lấp lánh hướng về phía Lạc Y Thần đi phía sau, môi mọng nhẹ nhàng gọi một tiếng, gương mặt dịu dàng, tinh tế tựa thiên sứ thể hiện chuẩn xác hình tượng chị gái hiền lành chiều chuộng em gái khiến cô muốn co giật khóe miệng một phen.
Mợ, nữ chính, cô diễn đúng là quá sâu!
Lạc Y Thần đã mơ hồ đoán được Lạc Y lam có một mục đích gì đó, nhưng lại không biết đó rốt cuộc là cái gì, cho nên không còn cách nào khác vẫn ngoan ngoãn phối hợp với cô ta, nhẹ nhàng nâng bước tiến lại.
" Cái nào vậy ạ?"
Lạc Y Lam cầm một bộ váy được tinh tế treo trên móc đưa ra trước mặt của Lạc Y Thần. Đó thực sự là một thiết kế rất đẹp.
Bộ váy lấy màu đỏ làm chủ đạo, từng đường nét được cắt may cực kỳ tỷ mỉ, tinh vi, phần vải ren vắt ngang qua vòng eo nhỏ nhắn, mặc vào sẽ mơ hồ có thể nhìn thấy da bụng trắng mịn vô cùng hấp dẫn, chân váy đuôi cá phần trước cao đến ngang đùi dần dần uốn lượn xuống gót chân. Vừa có thể phô bày được toàn bộ đường nét quyến rũ, vừa có thể hình dung tư chất yểu điệu trời sinh của thiếu nữ.
Không thể không nói, Lạc Y Lam thật sự rất có mắt nhìn, gu thẩm mỹ càng thuộc loại cực phẩm, chẳng qua, cái này hoàn toàn không phải gu mặc đồ của Lạc Y Thần. Không nói đến nữ phụ nguyên bản trước kia chỉ thích những bộ độ đơn giản, tinh tế, màu sắc dịu dàng, mà ngay cả cô bây giờ cũng chỉ ưa chuộng quần jean áo sơ mi, cô làm sao có thể lựa chọn những bộ đồ như thế này được?
Lạc Y Lam cố ý giới thiệu là để mua cho cô hay muốn lựa cho cô ta? Mà hình như cô ta cũng không thích những loại như thế này thì phải.
Lạc Y Thần cẩn thận suy đoán tâm lý của Lạc Y Lam, tuy không biết cô ta xuất phát từ mục đích gì, nhưng vẫn mở to đôi mắt ngây ngô, lắc lắc đầu nhỏ, e dè nói:
" Ừm, thật quyến rũ quá mức!"
" Tiểu Thần không thích hay sao?"
Lạc Y Lam mím nhẹ môi, ánh mắt sáng long lanh bị phủ lên một tầng u buồn, giống như Lạc Y Thần vừa làm cô ta tổn thương vô cùng sâu sắc. Bàn tay xinh đẹp đặt bộ váy lại trên móc treo, ráng nở nụ cười trấn an cô rồi mới xoay người rời đi.
Chẳng qua đúng lúc này, biến cố lại phát sinh, giày cao gót của Lạc Y Lam đột nhiên trật ra, cô ta thảng thốt hét lên một tiếng liền ngã ập về phía trước.
Lạc Y Thần bị kịch tình biến đổi không lường trước được chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Y Lam ngã xuống. Mà sau đó trước mắt lại vừa vặn xuất hiện một người đàn ông vô cùng tuấn tú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.