Chương 38
Gà Tùy Duyên
01/11/2024
Hôm nay Khả Duyên về nhà sớm, nên đặt hàng từ siêu thị giao đến. Quyết định nấu một bữa tối thật ngon đem đến công ty cho Nguyễn Phúc.
Hôm nay Nguyễn Phúc đã báo trước cho Khả Duyên là anh sẽ họp sớm và bận công việc đến tối muộn mới về vì dự án mới nên Khả Duyên quyết định đem cơm tình yêu đến cho "tổng tài" nhà mình.
Quyết định sẽ làm thế nên Khả Duyên nhanh tay chuẩn vị cơm canh. Cô nấu một bàn món ăn quê nhà trước đây.
Trứng cuộn hành, thịt kho tương, trứng cút xào, cá chiên nước mắm, canh bồ câu, rau trộn. Toàn những món quê nhà Khả Duyên kiếp trước hay nấu.
Đã lâu Khả Duyên không có thời gian để tự tay nấu những món này ở kiếp trước. Bây giờ xem như nấu một bữa để chúc mừng bản thân ngày càng tốt lên, chia sẻ niềm vui này với người yêu vậy.
Tuy đang làm nhiệm vụ từ hệ thống A Bạch, nhưng Khả Duyên cũng phải đem tâm tư tình cảm thật lòng của mình ra để chinh phục được mọi người, đặc bặt là người được cô nhìn trúng và chọn làm bạn đời của nhiệm vụ chính.
Dù biết đây là cốt truyện nhưng người bằng xương bằng thịt, có nhiệt độ, có cảm giác đứng ở trước mặt thì sao
Khả Duyên có thể mình dạ sắt đá xem như không tồn tại và lợi dụng người ta được.
Khả Duyên cũng không phải là người tùy tiện lợi dụng người khác để đạt được mục đích của mình. Cô sống rất có nguyên tắc.
Người không gây chuyện với mình thì mình cũng không gây chuyện với người ta. Người có thù với mình thì nhất định ghim trọng bụng đến khi báo được thù thì thôi.
Nhưng người khác yêu thương cô thì cô cũng sẽ ghi nhớ trong dạ mà báo đáp người ta nhiều hơn nữa.
Thế nên có thể nói Khả Duyên là người khá mâu thuẫn. Cô sống rất rạch ròi chuyện ân oán cá nhân. Kẻ có thù hoặc kẻ cô ghét thì cô rất tàn nhẫn, thậm chí là máu lạnh. Nhưng người cô thương thì cô sẽ là người ấm áp, hiểu chuyện, cảm thông và có thể hi sinh.
Kiếp trước nếu vì hận ba mình mà đến khi ông ấy mất Khả Duyên cũng chưa từng đến dự lễ tang, ngay cả tài sản chung của ba mẹ lúc trước cô cũng tàn nhẫn cắt đất mà bán ra chia đều cho ba và mẹ.
Quả thật chia nhà xong thì với cô bên nội đã thuộc dạng sống chết mặc bay, ai chết cô cũng không về không quan tâm tới, thái độ như người lạ không quen biết. Khiến sau này trong họ hàng đàm tiếu về cô rất nhiều.
Nhưng cô không quan tâm tới lười ngoài da nên mọt thời gian sau thì tự động ngừng nghỉ.
Ở kiếp này dù điều kiện tốt hơn kiếp trước nhưng Khả Duyên vẫn hành xử như kiếp trước. Cô trước giờ không phải là người bao dung. Và cô cũng không muốn làm người bao dung. Thế nên mới có chuyện căng thẳng trên mạng lúc trước.
Vừa nghĩ những chuyện đã qua ở kiếp trước thì Khả Duyên vừa quen tay hay làm mà nấu nướng. A Bạch thấy cảm xúc của cô phát ra thì dò hỏi:
"Chủ nhân, cô không vui sao?"
"Không phải là không vui, nghĩ chuyện cũ nên hơi cảm thán tính tình của tôi không tốt mà thôi."
Khả Duyên cười cười, lật miếng cá chiên trong chảo lên rồi trả lời A Bạch.
"Cảm xúc của chủ nhân dường như rất đau khổ. Là lỗi của A Bạch, đáng lý ra khi kí kết với người nên hỏi ý để cắt bỏ kí ức không vui mới đúng. Bây giờ thì muộn rồi, một khi nhận nhiệm vụ thì không thể xóa bỏ kí ức nữa."
A Bạch bay bay trên không vò đầu, hối lỗi nói về việc mình sơ xuất.
Khả Duyên lắc đầu, toe vẻ không sao cả nói:
"A Bạch không cần tự trách bản thân làm gì. Tôi đã đọc nội quy và quyền lời của kí chủ. Chỉ là tôi không muốn xóa bỏ những đau khổ của trước đây mà thôi. Cuộc sống nếu toàn là màu hường hay quá suôn sẻ thì đã không gọi là cuộc sống rồi. Nhớ tới đau khổ thì sau này mới không phải sợ điều gì cả, vì đã từng rất đau khổ, bất lực rồi thì những chuyện tương lai có tiêu cực đến đâu cũng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nếu lúc trước A Bạch nhắc tôi thì tôi cũng sẽ không lựa chọn xóa bỏ. Tôi muốn nhớ mặt những người mình ghét, mình hận, những người khiến tôi đau khổ cả đời. Điều đó khiến lòng tôi kiên định hơn là quên đi hết."
A Bạch nghe vậy thì gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu. Con người là sinh vật phức tạp, máy móc như nó vẫn đừng nên suy nghĩ nhiều về cấn đề tình cảm mà chủ nhân nhắc đên, nếu không chắc chủ nhân chưa hết buồn thì nó đã chết máy trước rồi.
Khả Duyên thấy dáng vẻ ngơ ngác đến đáng yêu của con gấu nhỏ A Bạch thì phì cười:
"A Bạch, làm một hệ thống đáng yêu, luôn tận tình giúp đỡ kí chủ thì cậu đã làm rất tốt rồi. Đừng suy nghĩ những chuyện khác, điều đó đã không còn quan trọng. Làm một con gấu nhỏ đẹp trai thì cậu chỉ nên quan tâm nhiệm vụ và giúp tôi quét thông tin, rèn luyện nâng cấp bản thân là đã xuất sắc nhất rồi."
A Bạch nghe vậy thì gật gật đầu, vui vẻ cười. Con gấu nhỏ này cười rộ răng thì càng đáng yêu. Khiến Khả Duyên vui vẻ trở lại, còn vừa nấu cơm vừa ca hát.
Làm xong cơm canh thì Khả Duyên cẩn thận trang trí hộp cơm tình yêu cho Nguyễn Phúc và mình.
Nhắn tin cho Nguyễn Phúc mình sẽ đem cơm đến công ty cho anh rồi Khả Duyên đi thay đồ và bắt xe tới. Nguyễn Phúc đã cho thư kí La Chí của mình xuống đón cô và đi thang máy riêng lên thẳng văn phòng của anh.
Hôm nay Nguyễn Phúc đã báo trước cho Khả Duyên là anh sẽ họp sớm và bận công việc đến tối muộn mới về vì dự án mới nên Khả Duyên quyết định đem cơm tình yêu đến cho "tổng tài" nhà mình.
Quyết định sẽ làm thế nên Khả Duyên nhanh tay chuẩn vị cơm canh. Cô nấu một bàn món ăn quê nhà trước đây.
Trứng cuộn hành, thịt kho tương, trứng cút xào, cá chiên nước mắm, canh bồ câu, rau trộn. Toàn những món quê nhà Khả Duyên kiếp trước hay nấu.
Đã lâu Khả Duyên không có thời gian để tự tay nấu những món này ở kiếp trước. Bây giờ xem như nấu một bữa để chúc mừng bản thân ngày càng tốt lên, chia sẻ niềm vui này với người yêu vậy.
Tuy đang làm nhiệm vụ từ hệ thống A Bạch, nhưng Khả Duyên cũng phải đem tâm tư tình cảm thật lòng của mình ra để chinh phục được mọi người, đặc bặt là người được cô nhìn trúng và chọn làm bạn đời của nhiệm vụ chính.
Dù biết đây là cốt truyện nhưng người bằng xương bằng thịt, có nhiệt độ, có cảm giác đứng ở trước mặt thì sao
Khả Duyên có thể mình dạ sắt đá xem như không tồn tại và lợi dụng người ta được.
Khả Duyên cũng không phải là người tùy tiện lợi dụng người khác để đạt được mục đích của mình. Cô sống rất có nguyên tắc.
Người không gây chuyện với mình thì mình cũng không gây chuyện với người ta. Người có thù với mình thì nhất định ghim trọng bụng đến khi báo được thù thì thôi.
Nhưng người khác yêu thương cô thì cô cũng sẽ ghi nhớ trong dạ mà báo đáp người ta nhiều hơn nữa.
Thế nên có thể nói Khả Duyên là người khá mâu thuẫn. Cô sống rất rạch ròi chuyện ân oán cá nhân. Kẻ có thù hoặc kẻ cô ghét thì cô rất tàn nhẫn, thậm chí là máu lạnh. Nhưng người cô thương thì cô sẽ là người ấm áp, hiểu chuyện, cảm thông và có thể hi sinh.
Kiếp trước nếu vì hận ba mình mà đến khi ông ấy mất Khả Duyên cũng chưa từng đến dự lễ tang, ngay cả tài sản chung của ba mẹ lúc trước cô cũng tàn nhẫn cắt đất mà bán ra chia đều cho ba và mẹ.
Quả thật chia nhà xong thì với cô bên nội đã thuộc dạng sống chết mặc bay, ai chết cô cũng không về không quan tâm tới, thái độ như người lạ không quen biết. Khiến sau này trong họ hàng đàm tiếu về cô rất nhiều.
Nhưng cô không quan tâm tới lười ngoài da nên mọt thời gian sau thì tự động ngừng nghỉ.
Ở kiếp này dù điều kiện tốt hơn kiếp trước nhưng Khả Duyên vẫn hành xử như kiếp trước. Cô trước giờ không phải là người bao dung. Và cô cũng không muốn làm người bao dung. Thế nên mới có chuyện căng thẳng trên mạng lúc trước.
Vừa nghĩ những chuyện đã qua ở kiếp trước thì Khả Duyên vừa quen tay hay làm mà nấu nướng. A Bạch thấy cảm xúc của cô phát ra thì dò hỏi:
"Chủ nhân, cô không vui sao?"
"Không phải là không vui, nghĩ chuyện cũ nên hơi cảm thán tính tình của tôi không tốt mà thôi."
Khả Duyên cười cười, lật miếng cá chiên trong chảo lên rồi trả lời A Bạch.
"Cảm xúc của chủ nhân dường như rất đau khổ. Là lỗi của A Bạch, đáng lý ra khi kí kết với người nên hỏi ý để cắt bỏ kí ức không vui mới đúng. Bây giờ thì muộn rồi, một khi nhận nhiệm vụ thì không thể xóa bỏ kí ức nữa."
A Bạch bay bay trên không vò đầu, hối lỗi nói về việc mình sơ xuất.
Khả Duyên lắc đầu, toe vẻ không sao cả nói:
"A Bạch không cần tự trách bản thân làm gì. Tôi đã đọc nội quy và quyền lời của kí chủ. Chỉ là tôi không muốn xóa bỏ những đau khổ của trước đây mà thôi. Cuộc sống nếu toàn là màu hường hay quá suôn sẻ thì đã không gọi là cuộc sống rồi. Nhớ tới đau khổ thì sau này mới không phải sợ điều gì cả, vì đã từng rất đau khổ, bất lực rồi thì những chuyện tương lai có tiêu cực đến đâu cũng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nếu lúc trước A Bạch nhắc tôi thì tôi cũng sẽ không lựa chọn xóa bỏ. Tôi muốn nhớ mặt những người mình ghét, mình hận, những người khiến tôi đau khổ cả đời. Điều đó khiến lòng tôi kiên định hơn là quên đi hết."
A Bạch nghe vậy thì gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu. Con người là sinh vật phức tạp, máy móc như nó vẫn đừng nên suy nghĩ nhiều về cấn đề tình cảm mà chủ nhân nhắc đên, nếu không chắc chủ nhân chưa hết buồn thì nó đã chết máy trước rồi.
Khả Duyên thấy dáng vẻ ngơ ngác đến đáng yêu của con gấu nhỏ A Bạch thì phì cười:
"A Bạch, làm một hệ thống đáng yêu, luôn tận tình giúp đỡ kí chủ thì cậu đã làm rất tốt rồi. Đừng suy nghĩ những chuyện khác, điều đó đã không còn quan trọng. Làm một con gấu nhỏ đẹp trai thì cậu chỉ nên quan tâm nhiệm vụ và giúp tôi quét thông tin, rèn luyện nâng cấp bản thân là đã xuất sắc nhất rồi."
A Bạch nghe vậy thì gật gật đầu, vui vẻ cười. Con gấu nhỏ này cười rộ răng thì càng đáng yêu. Khiến Khả Duyên vui vẻ trở lại, còn vừa nấu cơm vừa ca hát.
Làm xong cơm canh thì Khả Duyên cẩn thận trang trí hộp cơm tình yêu cho Nguyễn Phúc và mình.
Nhắn tin cho Nguyễn Phúc mình sẽ đem cơm đến công ty cho anh rồi Khả Duyên đi thay đồ và bắt xe tới. Nguyễn Phúc đã cho thư kí La Chí của mình xuống đón cô và đi thang máy riêng lên thẳng văn phòng của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.