Chương 53: Anh Rễ! Lại Đây Nào 3
Tiểu Đào Đào
13/10/2019
Sáng hôm sau, khi Thẩm Minh tỉnh dậy, trên bàn có thêm một chén canh. Còn nóng, tỏa ra hương thơm. Lẫn khói ngi ngút.
Dưới chén canh còn có lời nhắn, hàng chữ thanh thoát, nét bút xinh đẹp.
" Anh rễ uống canh đi, em có hầm rất nhiều. Anh ăn xong hãy đi làm .
Thẩm Minh hiếu kì, hắn xưa nay biết người em dâu này luôn nề nếp. Sao hôm nay lại tự nhiên tiến vào phòng hắn.
Hơn nữa hắn còn không hay biết gì . Không lẽ em dâu muốn cảm ơn hắn , ngày hôm qua xoa chân giúp.
Thẩm Minh ngẩn người một lúc, hắn chắc chắn rằng em dâu vì cảm ơn nên mới hầm canh . Không nghi ngờ gì mà ăn hết chén canh
Thẩm Minh cảm thán, quả thật em dâu nấu món gì cũng rất ngon. Giống như chén canh này, hình như có thêm vị nào đó, như thuốc đông y.
Hắn ăn mặc ổn thỏa, lái xe tới công ty. Cũng không quan tâm xem lúc này Huyên Huyên đã đi đâu.
Thật ra Huyên Huyên đi ra ngoài, mua lại quần áo mới. Số quần áo của nguyên chủ màu sắc quá tệ. Hơn nữa phải mua dược liệu cho Thẩm Minh uống.
Sáng nay cô chỉ mua đủ ba ngày, hệ thống nói muốn khỏi hắn. Phải uống đủ 7 ngày. Tới khi đó, thoải mái vắt cạn nam chủ.
Thẩm Minh bị bất lực , là có nguyên nhân . Khi hắn mới 15 tuổi, đã bị hai người mĩ phụ to béo dụ dỗ. Thay phiên nhau cưỡng bức hắn.
Vụ việc này báo lên sở cảnh sát, hai người mĩ phụ kia bị bắt, giam 8 năm tù. Còn bồi thường 100tr.
Kí ức đó vẫn luôn ám ảnh hắn, cho tới tận bây giờ, dù hắn có xem. Mĩ nữ trần trụi, hạ bộ vẫn không cứng lên được.
Cho tới bây giờ đã là đàn ông, có sự nghiệp trong tay. Hắn vẫn không có nữ nhân nào bên cạnh, Thẩm Minh sống không khác gì tu hành, chỉ còn đợi ngày chín quả.
Thời gian khiến Thẩm Minh quen dần với thân thể này, là nam nhân nhưng lại không làm được nghĩa vụ của nam nhân .
Thời điểm này Huyên Huyên đã mua đủ dược, mà hệ thống đưa ra. Cô. Cẩn thận đi vào trong phòng điều chế dược.
Chỉ còn đợi cho Thẩm Minh đi làm về, chính mình tìm cách cho hắn uống, tiện tay câu dẫn người anh rễ này luôn.
Huyên Huyên gọi Thẩm minh là anh rễ , bởi vì lí do rất đơn giản . Trước kia Thẩm Minh có đính hôn cùng chị họ của mình.
Khi hắn biết mình bị bất lực nên đã dứt khoát từ hôn. Thay vào đó Thẩm Bạch Dụ , thực hiện nghĩa vụ thay anh trai mình cưới người chị họ đó.
Nhưng trời xuôi đất khiến như thế nào, Thẩm Bạch Duệ lại lấy Huyên Huyên.
Huyên Huyên mãi mê nghiên cứu cốt truyện, không biết Thẩm Minh đã đi làm về từ lúc nào.
Hắn bước vào nhà đã ngửi thấy mùi dược nồng đậm. Tới khi hắn đi theo mùi dược, cư nhiên phát ra từ trong phòng em dâu.
Lúc này cửa phòng không đóng, cảnh xuân đập ngay vào mắt Thẩm Minh. Hắn nhìn Huyên Huyên không chớp mắt.
Huyên Huyên tùy tiện mặc chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, một chân gác lên bàn . Để lộ ra đôi chân dài miên man, trắng nõn.
Ngực đầy đặn nhô cao, hai núm vú nhô lên qua lớp áo ngủ mỏng. Hình như em dâu không có mặc nội y.
Tay không ngừng giã thuốc, gương mặt hồng hồng, mồ hôi tuôn ra nhễ nhại. Khiến váy ngủ càng dán sát vào da thịt cô.
Thẩm Minh nhìn không chớp mắt, hắn nhịn không đươc mà nuốt nước bọt. Hơi thở cũng gấp gáp hơn.
Vài giây sau Thẩm Minh lấy lại bình tĩnh, điều chỉnh lại sắc mặt cho thật tốt . Lên tiếng hỏi cô
" Em dâu, em đang làm gì vậy ?
Huyên Huyên hơi khom người. Khiến bầu ngực muốn tuột ra khỏi áo ngủ. Cô bình tĩnh trả lời.
" Anh rễ về rồi sao? Em đang làm em dược liệu.
" Giúp lưu thông khí huyết, không bị đau đầu.
" Anh rễ hay suy nghĩ nhiều, lát em sắc lên anh nên uống một chút.
Thẩm Minh nhìn ánh mắt cô ,như đang năn nỉ hắn uống. Dạo này hắn cũng hay bị đau đầu. Thôi thì cứ uống sẽ không chết được.
Thẩm Minh nhàn nhạt gật đầu đồng ý. Huyên Huyên thấy hắn dễ dàng đồng ý. Khóe môi cô cong lên, ánh mắt hiện lên tia chiến thắng.
Dưới chén canh còn có lời nhắn, hàng chữ thanh thoát, nét bút xinh đẹp.
" Anh rễ uống canh đi, em có hầm rất nhiều. Anh ăn xong hãy đi làm .
Thẩm Minh hiếu kì, hắn xưa nay biết người em dâu này luôn nề nếp. Sao hôm nay lại tự nhiên tiến vào phòng hắn.
Hơn nữa hắn còn không hay biết gì . Không lẽ em dâu muốn cảm ơn hắn , ngày hôm qua xoa chân giúp.
Thẩm Minh ngẩn người một lúc, hắn chắc chắn rằng em dâu vì cảm ơn nên mới hầm canh . Không nghi ngờ gì mà ăn hết chén canh
Thẩm Minh cảm thán, quả thật em dâu nấu món gì cũng rất ngon. Giống như chén canh này, hình như có thêm vị nào đó, như thuốc đông y.
Hắn ăn mặc ổn thỏa, lái xe tới công ty. Cũng không quan tâm xem lúc này Huyên Huyên đã đi đâu.
Thật ra Huyên Huyên đi ra ngoài, mua lại quần áo mới. Số quần áo của nguyên chủ màu sắc quá tệ. Hơn nữa phải mua dược liệu cho Thẩm Minh uống.
Sáng nay cô chỉ mua đủ ba ngày, hệ thống nói muốn khỏi hắn. Phải uống đủ 7 ngày. Tới khi đó, thoải mái vắt cạn nam chủ.
Thẩm Minh bị bất lực , là có nguyên nhân . Khi hắn mới 15 tuổi, đã bị hai người mĩ phụ to béo dụ dỗ. Thay phiên nhau cưỡng bức hắn.
Vụ việc này báo lên sở cảnh sát, hai người mĩ phụ kia bị bắt, giam 8 năm tù. Còn bồi thường 100tr.
Kí ức đó vẫn luôn ám ảnh hắn, cho tới tận bây giờ, dù hắn có xem. Mĩ nữ trần trụi, hạ bộ vẫn không cứng lên được.
Cho tới bây giờ đã là đàn ông, có sự nghiệp trong tay. Hắn vẫn không có nữ nhân nào bên cạnh, Thẩm Minh sống không khác gì tu hành, chỉ còn đợi ngày chín quả.
Thời gian khiến Thẩm Minh quen dần với thân thể này, là nam nhân nhưng lại không làm được nghĩa vụ của nam nhân .
Thời điểm này Huyên Huyên đã mua đủ dược, mà hệ thống đưa ra. Cô. Cẩn thận đi vào trong phòng điều chế dược.
Chỉ còn đợi cho Thẩm Minh đi làm về, chính mình tìm cách cho hắn uống, tiện tay câu dẫn người anh rễ này luôn.
Huyên Huyên gọi Thẩm minh là anh rễ , bởi vì lí do rất đơn giản . Trước kia Thẩm Minh có đính hôn cùng chị họ của mình.
Khi hắn biết mình bị bất lực nên đã dứt khoát từ hôn. Thay vào đó Thẩm Bạch Dụ , thực hiện nghĩa vụ thay anh trai mình cưới người chị họ đó.
Nhưng trời xuôi đất khiến như thế nào, Thẩm Bạch Duệ lại lấy Huyên Huyên.
Huyên Huyên mãi mê nghiên cứu cốt truyện, không biết Thẩm Minh đã đi làm về từ lúc nào.
Hắn bước vào nhà đã ngửi thấy mùi dược nồng đậm. Tới khi hắn đi theo mùi dược, cư nhiên phát ra từ trong phòng em dâu.
Lúc này cửa phòng không đóng, cảnh xuân đập ngay vào mắt Thẩm Minh. Hắn nhìn Huyên Huyên không chớp mắt.
Huyên Huyên tùy tiện mặc chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, một chân gác lên bàn . Để lộ ra đôi chân dài miên man, trắng nõn.
Ngực đầy đặn nhô cao, hai núm vú nhô lên qua lớp áo ngủ mỏng. Hình như em dâu không có mặc nội y.
Tay không ngừng giã thuốc, gương mặt hồng hồng, mồ hôi tuôn ra nhễ nhại. Khiến váy ngủ càng dán sát vào da thịt cô.
Thẩm Minh nhìn không chớp mắt, hắn nhịn không đươc mà nuốt nước bọt. Hơi thở cũng gấp gáp hơn.
Vài giây sau Thẩm Minh lấy lại bình tĩnh, điều chỉnh lại sắc mặt cho thật tốt . Lên tiếng hỏi cô
" Em dâu, em đang làm gì vậy ?
Huyên Huyên hơi khom người. Khiến bầu ngực muốn tuột ra khỏi áo ngủ. Cô bình tĩnh trả lời.
" Anh rễ về rồi sao? Em đang làm em dược liệu.
" Giúp lưu thông khí huyết, không bị đau đầu.
" Anh rễ hay suy nghĩ nhiều, lát em sắc lên anh nên uống một chút.
Thẩm Minh nhìn ánh mắt cô ,như đang năn nỉ hắn uống. Dạo này hắn cũng hay bị đau đầu. Thôi thì cứ uống sẽ không chết được.
Thẩm Minh nhàn nhạt gật đầu đồng ý. Huyên Huyên thấy hắn dễ dàng đồng ý. Khóe môi cô cong lên, ánh mắt hiện lên tia chiến thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.