Chương 86: Cậu Chủ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên 17
Tiểu Đào Đào
21/10/2019
Dĩ nhiên hắn đang tuổi trẻ sung sức, liếm sạch
sẽ nước tiểu ở tiểu huyệt Huyên Huyên . Lam Mạc còn chưa thỏa mãn, hắn
ôm cô khắp phòng dụng cụ.
Chơi đủ các loại tư thế, tới khi bắn tinh lần thứ 7 tràn ngập hai lỗ của cô, thì mới thỏa mãn. Hắn ôn nhu lau sạch người Huyên Huyên, giúp cô mặc lại quần áo.
Huyên Huyên mím chặt môi, cô chắc chắn không thể khép chân mà đi lại bình thường được.Tên tiểu thịt tươi này quá mạnh mẽ, cắm muốn hư tiểu huyệt lẫn cúc huyệt của cô.
Cô nói Lam Mạc mau trở lại lớp học, còn chính mình trở về. Với tình trạng này ,không thể nào mà lên lớp dạy học được.
" Anh lên lớp, em không được rời xa anh nữa :" Lam Mạc lưu luyến, hắn sợ Huyên Huyên lại rời đi , không nói một câu nào.
" Được ! A Mạc học đi , em sẽ không rời đi nữa.
Lam Mạc nghe chính miệng cô hứa, lúc này hắn mới hơi yên tâm mà rời đi.
Huyên Huyên dự định, trở lại Lam Gia. Xin tiếp tục làm vệ sĩ, lúc này một công đôi việc .
Lam Bình thấy Huyên Huyên xin lại làm vệ sĩ, khiến ông mừng không thôi. Kể từ hai năm trước, cô xin nghỉ thì con trai ông không chịu bất cứ người nào khác.
Tính tình còn quái gỡ hơn , luôn miệng đòi Huyên Huyên cho bằng được. Tùy rằng Huyên Huyên lớn hơn con trai ông 8 tuổi, nhưng bây giờ Lam Mạc đã lớn rồi.
Nếu con trai ông thích Huyên Huyên, ông vẫn đồng ý. Còn hơn là để Lam Mạc, sống mà không chạm tới nữ nhân.
" Trần tiểu thư, có thật cô muốn xin làm lại? :" Lam Bình vui mừng hỏi lại , ông rất sợ Huyên Huyên thay đổi ý định.
Huyên Huyên gật gật đầu :" Phải ! Tôi muốn quay lại làm vệ sĩ cho cậu chủ, không biết bây giờ con cần nữa không?
" Cần! Cần chứ , nếu được thì cô đi làm luôn hôm nay được không? Nếu không thì ngày mai cũng được...
Lam Bình hấp tấp nói, sợ chính mình vội vàng quá Huyên Huyên lại đổi ý thì sao.
" Được! Tôi không phiền, tôi ở phòng nào? :" Huyên Huyên lơ đãng hỏi, Lam Bình.
Lam Bình hơi xoa cằm suy nghĩ, một hồi sau mới lên tiếng. :" Cô vẫn ở chung phòng với Mạc Nhi đi.
" Khụ ~~ Dù sao ở chung dễ quan sát hơn.
Thật ra Lam Bình có ý nghĩ khác. Hắn muốn Huyên Huyên và con trai hắn hy vọng cô có thể , làm con trai hắn trở lại tính cách như ban đầu.
Huyên Huyên gật đầu đáp ứng, cô lên trên phòng của Lam Mạc. Cất một ít đồ của cô, nhân tiện quan sát xem hắn sống như thế nào.
Tới chiều tối, Lam Mạc tan học trở về. Hắn đeo gương mặt đen như bao công, nhăn nhó nhìn xung quanh.
Nữ nhân hư hỏng kia ăn sạch hắn, liền lau miệng bỏ đi. Còn nói không rời xa hắn, đúng là giả dối.
Lam Bình hứng thú nhìn con trai mình, ông nhẹ nhàng thở ra bắt đầu lên tiếng.
" Ba đã tìm được vệ sĩ mới cho con rồi.
" Con không cần, con đã 18 tuổi rồi không cần vệ sĩ :" Lam Mạc bực bội hét lên với Lam Bình.
" Ồ " vậy ta gọi cho Trần tiểu thư, nói cô ấy không cần làm nữa, dù sao thì con cũng không cần.
Lam Mạc hai mắt mở lớn, lúc này hắn mới bình tĩnh lại phân tích
" Ba nói cái gì? Trần tiểu thư, có phải là Huyên Huyên hay không? Cô ấy đang ở đâu.
Hắn xúc động không kiềm chế cảm xúc được, mà lay lay bã vai Lam Bình.
" Con bình tĩnh lại, không phải chính miệng con nói không cần rồi sao? :"
Lam Bình thấy con trai mình, khẩn trương như cháy nhà. Ông không ngại mà buông lời chêu chọc.
" Cần! Con cần , ba mau nói đi. Huyên Huyên đang ở đâu ?
Lam Bình bĩu môi, một câu Huyên Huyên. Chưa gì đã gọi thân mật như vậy rồi , Hừ . Đúng có có nữ nhân yêu thích rồi, liền quên người ba này.
"Trần tiểu thư ở trên lầu, trên phòng con ấy.
Không đợi cho Lam Bình nói xong. Lam Mạc đã tức tốc chạy lên phòng mình. Hắn cắm cô cả sáng, còn chưa thỏa mãn đâu.
Chơi đủ các loại tư thế, tới khi bắn tinh lần thứ 7 tràn ngập hai lỗ của cô, thì mới thỏa mãn. Hắn ôn nhu lau sạch người Huyên Huyên, giúp cô mặc lại quần áo.
Huyên Huyên mím chặt môi, cô chắc chắn không thể khép chân mà đi lại bình thường được.Tên tiểu thịt tươi này quá mạnh mẽ, cắm muốn hư tiểu huyệt lẫn cúc huyệt của cô.
Cô nói Lam Mạc mau trở lại lớp học, còn chính mình trở về. Với tình trạng này ,không thể nào mà lên lớp dạy học được.
" Anh lên lớp, em không được rời xa anh nữa :" Lam Mạc lưu luyến, hắn sợ Huyên Huyên lại rời đi , không nói một câu nào.
" Được ! A Mạc học đi , em sẽ không rời đi nữa.
Lam Mạc nghe chính miệng cô hứa, lúc này hắn mới hơi yên tâm mà rời đi.
Huyên Huyên dự định, trở lại Lam Gia. Xin tiếp tục làm vệ sĩ, lúc này một công đôi việc .
Lam Bình thấy Huyên Huyên xin lại làm vệ sĩ, khiến ông mừng không thôi. Kể từ hai năm trước, cô xin nghỉ thì con trai ông không chịu bất cứ người nào khác.
Tính tình còn quái gỡ hơn , luôn miệng đòi Huyên Huyên cho bằng được. Tùy rằng Huyên Huyên lớn hơn con trai ông 8 tuổi, nhưng bây giờ Lam Mạc đã lớn rồi.
Nếu con trai ông thích Huyên Huyên, ông vẫn đồng ý. Còn hơn là để Lam Mạc, sống mà không chạm tới nữ nhân.
" Trần tiểu thư, có thật cô muốn xin làm lại? :" Lam Bình vui mừng hỏi lại , ông rất sợ Huyên Huyên thay đổi ý định.
Huyên Huyên gật gật đầu :" Phải ! Tôi muốn quay lại làm vệ sĩ cho cậu chủ, không biết bây giờ con cần nữa không?
" Cần! Cần chứ , nếu được thì cô đi làm luôn hôm nay được không? Nếu không thì ngày mai cũng được...
Lam Bình hấp tấp nói, sợ chính mình vội vàng quá Huyên Huyên lại đổi ý thì sao.
" Được! Tôi không phiền, tôi ở phòng nào? :" Huyên Huyên lơ đãng hỏi, Lam Bình.
Lam Bình hơi xoa cằm suy nghĩ, một hồi sau mới lên tiếng. :" Cô vẫn ở chung phòng với Mạc Nhi đi.
" Khụ ~~ Dù sao ở chung dễ quan sát hơn.
Thật ra Lam Bình có ý nghĩ khác. Hắn muốn Huyên Huyên và con trai hắn hy vọng cô có thể , làm con trai hắn trở lại tính cách như ban đầu.
Huyên Huyên gật đầu đáp ứng, cô lên trên phòng của Lam Mạc. Cất một ít đồ của cô, nhân tiện quan sát xem hắn sống như thế nào.
Tới chiều tối, Lam Mạc tan học trở về. Hắn đeo gương mặt đen như bao công, nhăn nhó nhìn xung quanh.
Nữ nhân hư hỏng kia ăn sạch hắn, liền lau miệng bỏ đi. Còn nói không rời xa hắn, đúng là giả dối.
Lam Bình hứng thú nhìn con trai mình, ông nhẹ nhàng thở ra bắt đầu lên tiếng.
" Ba đã tìm được vệ sĩ mới cho con rồi.
" Con không cần, con đã 18 tuổi rồi không cần vệ sĩ :" Lam Mạc bực bội hét lên với Lam Bình.
" Ồ " vậy ta gọi cho Trần tiểu thư, nói cô ấy không cần làm nữa, dù sao thì con cũng không cần.
Lam Mạc hai mắt mở lớn, lúc này hắn mới bình tĩnh lại phân tích
" Ba nói cái gì? Trần tiểu thư, có phải là Huyên Huyên hay không? Cô ấy đang ở đâu.
Hắn xúc động không kiềm chế cảm xúc được, mà lay lay bã vai Lam Bình.
" Con bình tĩnh lại, không phải chính miệng con nói không cần rồi sao? :"
Lam Bình thấy con trai mình, khẩn trương như cháy nhà. Ông không ngại mà buông lời chêu chọc.
" Cần! Con cần , ba mau nói đi. Huyên Huyên đang ở đâu ?
Lam Bình bĩu môi, một câu Huyên Huyên. Chưa gì đã gọi thân mật như vậy rồi , Hừ . Đúng có có nữ nhân yêu thích rồi, liền quên người ba này.
"Trần tiểu thư ở trên lầu, trên phòng con ấy.
Không đợi cho Lam Bình nói xong. Lam Mạc đã tức tốc chạy lên phòng mình. Hắn cắm cô cả sáng, còn chưa thỏa mãn đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.