Chương 192: Câu Dẫn Vương Gia (Hơi H)
Tiểu Đào Đào
19/11/2019
Lãnh Thần Duyệt nghe Huyên Huyên giải thích tận
tình như vậy. Thì hắn đã hiểu ra, nguyên lai hắn và nàng giống nhau, cao trào liền ra.
Cảm xúc vui vẻ chưa được vài giây, thì sắc mặt hắn đã đen như bao công.
Nàng thực sự hiểu như vậy thì, chắc chắn đêm tân hôn kia nàng đã hầu hạ nhi tử hắn rất chu đáo? Chỉ là chưa kịp ân ái nhi tử đã phải xuất binh.
Nghĩ tới lúc này , Lãnh Thần Duyệt nổi cơn ghen. Hắn ghen tị với nhi tử, chắc chắn nhi tư hắn đã từng chạm qua cặp ngực no tròn cao ngạo kia.
Cũng đã từng chạm qua cơ thể mê người kia, kể cả tiểu huyệt phấn nộn múp míp câu dẫn người. Lúc này khắp người Lãnh Thần Duyệt nồng nặc mùi dấm chua.
Lúc này hắn thật sự muốn chiếm hữu Huyên Huyên, không cho phép ai đụng vào thân thể nàng.
" Á....phụ thân ,đừng nhéo, nữ nhi đau....
Bất giác Huyên Huyên giật nẩy lên, vì cảm nhận được. Eo nhỏ của mình bị véo mạnh, còn nổi lên vết đỏ hồng.
" Phụ phân, hôm nay tới đây thôi, người nên trở về nghĩ ngơi. Nữ nhi không còn sức nữa..
Huyên Huyên nói đều là sự thật, mới ban ngày hắn cắm còn chưa đủ. Bây giờ lại cắm thêm một lần. Nếu đêm này còn để hắ chơi thì xác định, ngày mai cô không thể đứng dậy nổi.
Lãnh Thần Duyệt trừng mắt, hắn bế Huyên Huyên ra khỏi thùng tắm. Vật cô ngã xuống giường, hai tay bóp mạnh bú, mạnh mẽ nhéo nhéo.
" Hừ... nàng nói đi.. nàng đã hầu hạ hắn bao nhiêu lần rồi... :"
Hắn mở miệng, cất giọng chất vấn. Ánh mắt lẫn sắc mặt hiện rõ lên chữ " Ghen ". Hai tay vẫn nhào nặn trên ngực lớn, thi thoảng gẩy gẫy núm vú.
" Phụ thân, người có bệnh? người nói gì nữ nhi không hiểu.....? :" Quả thật lúc này cô thật sự không hiểu Lãnh Thần Duyệt đang muốn nói cái gì.
Một lúc sau, cô mới hoàn toàn hiểu ra ý của hắn. Lúc này cô không biết nên cười, hay khóc đây.
Nhi tử của hắn chết trận, trong đêm tân hôn chưa kịp uống rượu giao bôi chứ đừng nói tới ân ái. Vậy mà giờ phút này hắn lại đi ghen tị với nhi tử của mình, hơn nữa còn là người đã chết.
"Nàng không chịu nói ra sao? vậy ta liền cắm hư nàng, chơi chết nàng trên giường.
Lãnh Thần Duyệt hung hăng xoa nắn loạn lên người Huyên Huyên. Bàn tay hắn đi đến đâu đều lưu lại vết hồng tím tím....
Trong đầu hắn lúc này đều là cảnh tượng , hắn nghĩ ra. Huyên Huyên cùng nhi tử của hắn cuồng hoan.
Hắn nhớ tới mấy ngày trước, nàng ra sức câu dẫn hắn. Trong lòng hắn hưng phấn lẫn ghen tuông tới cực điểm. Hai ngón tay tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt.
Tay còn lại xoa nắn, bóp đảo điên hai vú , dịch sữa bắn tung tóe khắp nơi.
" Hừ ! nàng mau nói đi. Có phải nàng vẫn còn nghĩ tới hắn?
" Nàng thích hắn chạm vào thân thể dâm đãng này hay thích ta cắm qua?
Trong lòng Huyên Huyên bộp chộp , sắc mặt cô hơi tái lại. Không lẽ tên nam chủ này, muốn tiếp tục chơi chết cô sao? hắn ghen cái gì chứ?
" Ư.. Ân... phụ thân, chính người lấy đi trinh tiết của nữ nhi mà... nữ nhi và Lãnh Thần Dật, chuyện gì cũng chưa làm gì qua.... ưm......ư... đừng mà...
Cảm xúc vui vẻ chưa được vài giây, thì sắc mặt hắn đã đen như bao công.
Nàng thực sự hiểu như vậy thì, chắc chắn đêm tân hôn kia nàng đã hầu hạ nhi tử hắn rất chu đáo? Chỉ là chưa kịp ân ái nhi tử đã phải xuất binh.
Nghĩ tới lúc này , Lãnh Thần Duyệt nổi cơn ghen. Hắn ghen tị với nhi tử, chắc chắn nhi tư hắn đã từng chạm qua cặp ngực no tròn cao ngạo kia.
Cũng đã từng chạm qua cơ thể mê người kia, kể cả tiểu huyệt phấn nộn múp míp câu dẫn người. Lúc này khắp người Lãnh Thần Duyệt nồng nặc mùi dấm chua.
Lúc này hắn thật sự muốn chiếm hữu Huyên Huyên, không cho phép ai đụng vào thân thể nàng.
" Á....phụ thân ,đừng nhéo, nữ nhi đau....
Bất giác Huyên Huyên giật nẩy lên, vì cảm nhận được. Eo nhỏ của mình bị véo mạnh, còn nổi lên vết đỏ hồng.
" Phụ phân, hôm nay tới đây thôi, người nên trở về nghĩ ngơi. Nữ nhi không còn sức nữa..
Huyên Huyên nói đều là sự thật, mới ban ngày hắn cắm còn chưa đủ. Bây giờ lại cắm thêm một lần. Nếu đêm này còn để hắ chơi thì xác định, ngày mai cô không thể đứng dậy nổi.
Lãnh Thần Duyệt trừng mắt, hắn bế Huyên Huyên ra khỏi thùng tắm. Vật cô ngã xuống giường, hai tay bóp mạnh bú, mạnh mẽ nhéo nhéo.
" Hừ... nàng nói đi.. nàng đã hầu hạ hắn bao nhiêu lần rồi... :"
Hắn mở miệng, cất giọng chất vấn. Ánh mắt lẫn sắc mặt hiện rõ lên chữ " Ghen ". Hai tay vẫn nhào nặn trên ngực lớn, thi thoảng gẩy gẫy núm vú.
" Phụ thân, người có bệnh? người nói gì nữ nhi không hiểu.....? :" Quả thật lúc này cô thật sự không hiểu Lãnh Thần Duyệt đang muốn nói cái gì.
Một lúc sau, cô mới hoàn toàn hiểu ra ý của hắn. Lúc này cô không biết nên cười, hay khóc đây.
Nhi tử của hắn chết trận, trong đêm tân hôn chưa kịp uống rượu giao bôi chứ đừng nói tới ân ái. Vậy mà giờ phút này hắn lại đi ghen tị với nhi tử của mình, hơn nữa còn là người đã chết.
"Nàng không chịu nói ra sao? vậy ta liền cắm hư nàng, chơi chết nàng trên giường.
Lãnh Thần Duyệt hung hăng xoa nắn loạn lên người Huyên Huyên. Bàn tay hắn đi đến đâu đều lưu lại vết hồng tím tím....
Trong đầu hắn lúc này đều là cảnh tượng , hắn nghĩ ra. Huyên Huyên cùng nhi tử của hắn cuồng hoan.
Hắn nhớ tới mấy ngày trước, nàng ra sức câu dẫn hắn. Trong lòng hắn hưng phấn lẫn ghen tuông tới cực điểm. Hai ngón tay tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt.
Tay còn lại xoa nắn, bóp đảo điên hai vú , dịch sữa bắn tung tóe khắp nơi.
" Hừ ! nàng mau nói đi. Có phải nàng vẫn còn nghĩ tới hắn?
" Nàng thích hắn chạm vào thân thể dâm đãng này hay thích ta cắm qua?
Trong lòng Huyên Huyên bộp chộp , sắc mặt cô hơi tái lại. Không lẽ tên nam chủ này, muốn tiếp tục chơi chết cô sao? hắn ghen cái gì chứ?
" Ư.. Ân... phụ thân, chính người lấy đi trinh tiết của nữ nhi mà... nữ nhi và Lãnh Thần Dật, chuyện gì cũng chưa làm gì qua.... ưm......ư... đừng mà...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.