Chương 471: Đột Nhập Hứa Gia
Tiểu Đào Đào
30/12/2019
Lúc này trời đã tối, Hứa Khải trầm chọc không thể nào ngủ được. Từ khi Huyên Huyên cùng tên Lam Thiên đó trốn hắn mà đi..
Không có đêm nào hắn có thể ngủ được, 5 năm không một giấc ngủ trọn vẹn. Hắn nghiện cô mất rồi, cứ hễ nhắm mắt lại nghĩ tới gương mặt xinh đẹp kiều mị hiện lên rõ mồn một..
Hắn cũng không còn bất cứ liên hệ gì với Mộc Gia. Trong cơn tức giận hắn thu mua luôn Mộc Gia.
Thiếu vắng đi Huyên Huyên. Hứa Khải lấy công việc làm thú vui của hắn, dù hắn có tìm đủ mọi cách để tìm ra nơi ở của Huyên Huyên, nhưng mọi thông tin đều đứt đoạn.
Tất cả đều do tên Lam Thiên chết tuyệt kia..
" Huyên Huyên.. Anh sai rồi.. em ác lắm... anh biết sai rồi..
Hứa Khải đau khổ gặm nhắm nổi buồn, hối hận vô cùng hối hận. Cảm giác này hắn rất ghét, tra tấn hắn suốt 5 năm qua.. Lam Thiên muốn dấu ai, liệu hắn còn có thể tìm ra được sao?
Hễ cứ nghĩ tới cảnh Huyên Huyên dám bỏ mặc hắn đi theo tên nam nhân khác. Để trừng phạt hắn..
Tưởng tượng ra những lúc Huyên Huyên nằm dưới thân nam nhân khác không phải là hắn. Thì hắn tức, giận tới phát điên lên..
Nằm hay ngủ đều muốn giết chết Lam Thiên cho hả giận. Hứa Khải nghiến răng nghiến lợi tới nỗi bật máu..
Hắn nay đã 35 tuổi, vẫn không già đi chút nào. Ngược lại hắn còn tỏa ra hàn khí thâm trầm, mị lức bắn ra khiến nữ nhân không thể cưỡng lại..
5 Năm hắn không hề động tới nữ nhân khác, có vài lần bị người tính kế hạ thuốc. Hắn tự mình ngâm nước đá lạnh còn hơn phải lăn lộn cùng nữ nhân khác.
Thực chất hắn chỉ cứng, mỗi khi nhớ hay nghĩ tới Huyên Huyên mà thôi..
Lúc này Huyên Huyên đứng trước cổng Hứa Gia. Cảnh vật vẫn như 5 năm trước. Không gian tĩnh mịch tối đen.
Huyên Huyên lựa chọn cách leo tường vào. Cô muốn tận mắt nhìn xem Hứa Khải bây giờ đã ra sao.. Liệu hắn có đang sung sướng bên nữ nhân khác hay không?
Trong lòng Huyên Huyên âm thầm quyết định, hắn dám lưu nữ nhân khác hoặc Mộc Linh Linh cô nhất định cắt đi thằng em của hắn..
Suy nghĩ xong, Huyên Huyên lưu loát trèo qua tường. Sau đó lấy chùm chìa khóa vạn năng bên hông ra..
Loay hoay một hồi cô bất mãn lên tiếng..
" Chết tiệt, không mở được... là mi cứng đầu, bắt bổn cô nương cậy cửa đó..
Huyên Huyên nhìn ngang dọc, sau đó định cẩm hòn đá kế bên phá cửa. Nhưng thấy không ổn,sẽ gây ra tiếng động..
Bất giác trong đầu cô lóe lên tia tinh quang. Không phải bên hông nhà bếp có cửa xổ sao? Trực tiếp trèo vào là được..
Vài phút sau Huyên Huyên thành công đột nhập vào trong nhà. Cô dón dén bước chân nhẹ nhàng đi lên lầu.
Cô một lần nữa đảo mắt quan sát phòng trước kia của mình. Bày trí vẫn y hệt lúc trước, hơn nữa còn được quét dọn thường xuyên
Xem ra hắn vẫn luôn nhớ tới bổn cô nương... Mộc Linh Lan cũng rời đi. Huyên Huyên khẽ vặn nắm cửa bước vào phòng Hứa Khải..
Lập tức nghe thấy Hứa khải rống lên..
" Huyên Huyên ,em trốn cho kĩ vào... tôi bắt được sẽ nhốt em lại.. Đánh gãy chân em...
" Xem em còn dám trốn theo nam nhân khác hay không..?
Huyên Huyên :"..."
Khó khăn nuốt nước bọt xuống.. hắn là đang hù dọa bổn cô nương??
Không có đêm nào hắn có thể ngủ được, 5 năm không một giấc ngủ trọn vẹn. Hắn nghiện cô mất rồi, cứ hễ nhắm mắt lại nghĩ tới gương mặt xinh đẹp kiều mị hiện lên rõ mồn một..
Hắn cũng không còn bất cứ liên hệ gì với Mộc Gia. Trong cơn tức giận hắn thu mua luôn Mộc Gia.
Thiếu vắng đi Huyên Huyên. Hứa Khải lấy công việc làm thú vui của hắn, dù hắn có tìm đủ mọi cách để tìm ra nơi ở của Huyên Huyên, nhưng mọi thông tin đều đứt đoạn.
Tất cả đều do tên Lam Thiên chết tuyệt kia..
" Huyên Huyên.. Anh sai rồi.. em ác lắm... anh biết sai rồi..
Hứa Khải đau khổ gặm nhắm nổi buồn, hối hận vô cùng hối hận. Cảm giác này hắn rất ghét, tra tấn hắn suốt 5 năm qua.. Lam Thiên muốn dấu ai, liệu hắn còn có thể tìm ra được sao?
Hễ cứ nghĩ tới cảnh Huyên Huyên dám bỏ mặc hắn đi theo tên nam nhân khác. Để trừng phạt hắn..
Tưởng tượng ra những lúc Huyên Huyên nằm dưới thân nam nhân khác không phải là hắn. Thì hắn tức, giận tới phát điên lên..
Nằm hay ngủ đều muốn giết chết Lam Thiên cho hả giận. Hứa Khải nghiến răng nghiến lợi tới nỗi bật máu..
Hắn nay đã 35 tuổi, vẫn không già đi chút nào. Ngược lại hắn còn tỏa ra hàn khí thâm trầm, mị lức bắn ra khiến nữ nhân không thể cưỡng lại..
5 Năm hắn không hề động tới nữ nhân khác, có vài lần bị người tính kế hạ thuốc. Hắn tự mình ngâm nước đá lạnh còn hơn phải lăn lộn cùng nữ nhân khác.
Thực chất hắn chỉ cứng, mỗi khi nhớ hay nghĩ tới Huyên Huyên mà thôi..
Lúc này Huyên Huyên đứng trước cổng Hứa Gia. Cảnh vật vẫn như 5 năm trước. Không gian tĩnh mịch tối đen.
Huyên Huyên lựa chọn cách leo tường vào. Cô muốn tận mắt nhìn xem Hứa Khải bây giờ đã ra sao.. Liệu hắn có đang sung sướng bên nữ nhân khác hay không?
Trong lòng Huyên Huyên âm thầm quyết định, hắn dám lưu nữ nhân khác hoặc Mộc Linh Linh cô nhất định cắt đi thằng em của hắn..
Suy nghĩ xong, Huyên Huyên lưu loát trèo qua tường. Sau đó lấy chùm chìa khóa vạn năng bên hông ra..
Loay hoay một hồi cô bất mãn lên tiếng..
" Chết tiệt, không mở được... là mi cứng đầu, bắt bổn cô nương cậy cửa đó..
Huyên Huyên nhìn ngang dọc, sau đó định cẩm hòn đá kế bên phá cửa. Nhưng thấy không ổn,sẽ gây ra tiếng động..
Bất giác trong đầu cô lóe lên tia tinh quang. Không phải bên hông nhà bếp có cửa xổ sao? Trực tiếp trèo vào là được..
Vài phút sau Huyên Huyên thành công đột nhập vào trong nhà. Cô dón dén bước chân nhẹ nhàng đi lên lầu.
Cô một lần nữa đảo mắt quan sát phòng trước kia của mình. Bày trí vẫn y hệt lúc trước, hơn nữa còn được quét dọn thường xuyên
Xem ra hắn vẫn luôn nhớ tới bổn cô nương... Mộc Linh Lan cũng rời đi. Huyên Huyên khẽ vặn nắm cửa bước vào phòng Hứa Khải..
Lập tức nghe thấy Hứa khải rống lên..
" Huyên Huyên ,em trốn cho kĩ vào... tôi bắt được sẽ nhốt em lại.. Đánh gãy chân em...
" Xem em còn dám trốn theo nam nhân khác hay không..?
Huyên Huyên :"..."
Khó khăn nuốt nước bọt xuống.. hắn là đang hù dọa bổn cô nương??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.