Chương 465: Tâm Nguyện Người Đã Khuất
Tiểu Đào Đào
29/12/2019
Cách ngày tổ chức hôn lễ 12 ngày. Lúc bấy giờ Hứa Khải đang ngồi trong thư phòng, nghe Lam Thiên báo cáo tình hình công
ty lẫn việc mà hắn cho nguôi điều tra Mộc Linh Lan
" Hứa Tổng, đã tra ra. :" Lam Thiên cung kính lên tiếng.
" Nói :" Hứa Khải gõ ngón tay lên mặt bàn hai chân vắt chéo .
" 10 năm trước Mộc Linh Lam tới Úc du học. Không lâu sau quen biết, và có quan hệ với một người tên Zachary .
" Sau đó Mộc Linh Lan có thai, nhưng lại sẩy. Tới thời điểm gần đây nhất cô ấy và Zachary kia đã đường ai nấy đi.
" Có điều, cô ấy có thai..
Nghe tới đây Hứa Khải sinh khí. Đập tay lên mặt bàn, âm thanh vang vọng khắp thư phòng..
- Rầm "
" Mộc Linh Lan, cô hay lắm. Cô tưởng Hứa Khải tôi là thằng ngu sao?
" Lam Thiên, cậu gọi Mộc Linh Lan xuống đây. Còn nữa, cậu đưa mọi bằng chứng này tới Mộc Đỉnh Bách. Nói ông ta nên biết đường mà rút lui.
" Đừng để tôi ra tay, tới khi đó. Trong từ điển của tôi, không biết tới hai chữ nương tay
" Vâng Hứa Tổng, tôi đi làm ngay.
Lam Thiên nhanh chóng đưa Mộc Linh Lan xuống thư phòng. Hắn cũng tránh đi nơi khác, để giải quyết việc còn lại.
Mộc Linh Lan cẩn thận nhìn Hứa Khải, cô ta cảm giác lạnh lẽo . Mặc dù trong phòng bật điều hòa rất ấm..
" Tiểu Khải Khải, có phải anh suy nghĩ kĩ rồi? Muốn kết hôn cùng Lan Nhi phải không?
Mộc Linh Lan run rẫy, nhưng vẫn gắng gượng lên tiếng phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo này.
Hắn yên lặng không ngay lập tức trả lời , mà quăng toàn bộ bằng chứng mà Lam Thiên thu thập được tới trước mặt Mộc Linh Lan..
" Mộc Linh Lan, cô nghĩ Hứa khải này là tên ngu sao? Cô tự mình xem đi.
Mộc Linh Lan khom người xuống nhặt giấy tờ, hình ảnh rơi loạn xuống đất. Bất giác cô ta xụi lơ, không tin được vào mắt mình..
Đây đây toàn bộ đều là hình ảnh của cô với tên người yêu cũ. Cô nhớ đã chia tay rồi. Nhưng.. nhưng tại sao? Tại sao Hứa Khải lại tra ra được, hắn đã biết hết rồi sao..
Vậy bản mình phải làm sao đây? Phải làm thế nào đây?
" Mộc Linh Lan, tôi đã gửi cho Ba cô rồi. Cô cũng nên rời khỏi Hứa Gia, trước khi tôi nhịn không được mà... ép chết Mộc Gia cô..
Nghe thấy Hứa Khải nói như vậy, Mộc Linh Lan như hồi thần. Cô ta quỳ xuống, nước mắt ngay tức khắc chảy ra dàn dụa.
" Khải Khải, tôi van xin anh. Có thể đừng ép Mộc Gia được không? Ba tôi không hề biết chuyện này..
" Tôi....tôi sẽ không cản trở anh và Huyên Huyên nữa.. Tôi không còn chỗ nào để đi.
" Khải Khải, nể tình chúng ta chơi với nhau từ bé, hãy cho tôi ở lại đây. Cho tới khi sinh đứa bé ra được không?
" Tôi xin anh :"
Mộc Linh Lan khóc thảm thiết, vừa quỳ vừa bò tới chỗ Hứa Khải ngồi. Hai tay nắm lấy ống quần của hắn.
Hứa Khải nheo mắt nhìn Mộc Linh Lan trong tình trạng khóc tới thảm. Bản thân hắn không phải là người tốt, càng không có ý định bao dung người có tâm cơ tính kế lên bản thân mình.
Nhưng có một tia cảm xúc nhói đau nào đó sâu bên trong tiềm thức của hắn . Đây là cảm của Hứa Khải trước đây ...
Anh muốn tôi tha thứ cho nữ nhân kia sao ? Cô ta tồi tệ như vậy. Cô ta không yêu anh, anh vẫn muốn cưu mang cô ta sao??
Giọng nói nam nhân xa mờ văng vẳng trong đầu Hứa Khải.. :" Anh xem như đây là tâm nguyện cuối cùng, để tôi được ra đi thanh thản.......
Hứa Khải bất lực nhắm chặt hai mắt, sau đó gằn lên phun ra từng chữ..
" Được, nhưng sinh xong. Phiền cô rời khỏi Hứa Gia..
" Cảm ơn anh Khải Khải, cảm ơn anh.. cảm ơn anh :" Mộc Linh Lan liên tục dập đầu cảm ơn..
" Hứa Tổng, đã tra ra. :" Lam Thiên cung kính lên tiếng.
" Nói :" Hứa Khải gõ ngón tay lên mặt bàn hai chân vắt chéo .
" 10 năm trước Mộc Linh Lam tới Úc du học. Không lâu sau quen biết, và có quan hệ với một người tên Zachary .
" Sau đó Mộc Linh Lan có thai, nhưng lại sẩy. Tới thời điểm gần đây nhất cô ấy và Zachary kia đã đường ai nấy đi.
" Có điều, cô ấy có thai..
Nghe tới đây Hứa Khải sinh khí. Đập tay lên mặt bàn, âm thanh vang vọng khắp thư phòng..
- Rầm "
" Mộc Linh Lan, cô hay lắm. Cô tưởng Hứa Khải tôi là thằng ngu sao?
" Lam Thiên, cậu gọi Mộc Linh Lan xuống đây. Còn nữa, cậu đưa mọi bằng chứng này tới Mộc Đỉnh Bách. Nói ông ta nên biết đường mà rút lui.
" Đừng để tôi ra tay, tới khi đó. Trong từ điển của tôi, không biết tới hai chữ nương tay
" Vâng Hứa Tổng, tôi đi làm ngay.
Lam Thiên nhanh chóng đưa Mộc Linh Lan xuống thư phòng. Hắn cũng tránh đi nơi khác, để giải quyết việc còn lại.
Mộc Linh Lan cẩn thận nhìn Hứa Khải, cô ta cảm giác lạnh lẽo . Mặc dù trong phòng bật điều hòa rất ấm..
" Tiểu Khải Khải, có phải anh suy nghĩ kĩ rồi? Muốn kết hôn cùng Lan Nhi phải không?
Mộc Linh Lan run rẫy, nhưng vẫn gắng gượng lên tiếng phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo này.
Hắn yên lặng không ngay lập tức trả lời , mà quăng toàn bộ bằng chứng mà Lam Thiên thu thập được tới trước mặt Mộc Linh Lan..
" Mộc Linh Lan, cô nghĩ Hứa khải này là tên ngu sao? Cô tự mình xem đi.
Mộc Linh Lan khom người xuống nhặt giấy tờ, hình ảnh rơi loạn xuống đất. Bất giác cô ta xụi lơ, không tin được vào mắt mình..
Đây đây toàn bộ đều là hình ảnh của cô với tên người yêu cũ. Cô nhớ đã chia tay rồi. Nhưng.. nhưng tại sao? Tại sao Hứa Khải lại tra ra được, hắn đã biết hết rồi sao..
Vậy bản mình phải làm sao đây? Phải làm thế nào đây?
" Mộc Linh Lan, tôi đã gửi cho Ba cô rồi. Cô cũng nên rời khỏi Hứa Gia, trước khi tôi nhịn không được mà... ép chết Mộc Gia cô..
Nghe thấy Hứa Khải nói như vậy, Mộc Linh Lan như hồi thần. Cô ta quỳ xuống, nước mắt ngay tức khắc chảy ra dàn dụa.
" Khải Khải, tôi van xin anh. Có thể đừng ép Mộc Gia được không? Ba tôi không hề biết chuyện này..
" Tôi....tôi sẽ không cản trở anh và Huyên Huyên nữa.. Tôi không còn chỗ nào để đi.
" Khải Khải, nể tình chúng ta chơi với nhau từ bé, hãy cho tôi ở lại đây. Cho tới khi sinh đứa bé ra được không?
" Tôi xin anh :"
Mộc Linh Lan khóc thảm thiết, vừa quỳ vừa bò tới chỗ Hứa Khải ngồi. Hai tay nắm lấy ống quần của hắn.
Hứa Khải nheo mắt nhìn Mộc Linh Lan trong tình trạng khóc tới thảm. Bản thân hắn không phải là người tốt, càng không có ý định bao dung người có tâm cơ tính kế lên bản thân mình.
Nhưng có một tia cảm xúc nhói đau nào đó sâu bên trong tiềm thức của hắn . Đây là cảm của Hứa Khải trước đây ...
Anh muốn tôi tha thứ cho nữ nhân kia sao ? Cô ta tồi tệ như vậy. Cô ta không yêu anh, anh vẫn muốn cưu mang cô ta sao??
Giọng nói nam nhân xa mờ văng vẳng trong đầu Hứa Khải.. :" Anh xem như đây là tâm nguyện cuối cùng, để tôi được ra đi thanh thản.......
Hứa Khải bất lực nhắm chặt hai mắt, sau đó gằn lên phun ra từng chữ..
" Được, nhưng sinh xong. Phiền cô rời khỏi Hứa Gia..
" Cảm ơn anh Khải Khải, cảm ơn anh.. cảm ơn anh :" Mộc Linh Lan liên tục dập đầu cảm ơn..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.