Chương 303: Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm 14
Tiểu Đào Đào
05/12/2019
Huyên Huyên cúi đầu xuống, ngậm lấy côn thịt. Đầu lưỡi liếm từ quy đầu trượt xuống lút cán gậy thịt, gân xanh nổi lên
trông thấy rất rõ ràng.
Ngón tay cô khẽ chạm sờ xoạng lên cúc huyệt, bất giác hắn giật thóp mình. Hông thúc lên khiến côn thịt tuột vào sâu cổ họng nhỏ bé của cô.
Huyên Huyên khó khăn dùng mũi hít thở, côn thịt vào sâu quá khiến cô muốn môn. Cô cố gắng nhịn cảm xúc muốn nôn xuống.
Miệng nhỏ kẹp chặt, mút lấy côn thịt thô to của hắn. Hai tay tinh nghịch đùa bỡn từ viên bi cực đại, rồi lân la vân vê sờ xoạng lên cúc huyệt, vẽ vòng tron.
Thân Thể Hạ Mặc Phỉ như có dòng tĩnh điện. Hung hăng chạy dọc khắp thân thể hắn, hông tự động nhấp tiến lên phía trước. Mỗi cú nhấp đều cắm sâu vào trong họng của Huyên.
" Ưm.. ô. ô.. ô... ân... :' Huyên Huyên khó khăn ngậm chặt côn thịt, cổ họng phát ra tiếng rên rất nhỏ. Đủ cho hai người nghe thấy.
" Hừ.. hưm... Huyên Huyên...miệng... em thật nóng... ưm... kẹp.. chặt... anh lại muốn bắn.
Khoái cảm lại một lần nữa dâng lên, hắn căng cứng người. Gồng lên chịu đựng cảm xúc sảng khoái đê mê lâng lâng khó tả này, côn thịt nhịn tới mức căng ra.
Khiến miệng nhỏ của cô căng ra thành hình chữ O.
" A. --"...Không được... anh phải bắn..
Bất ngờ côn thịt bành trướng ra gấp bội, bắn tinh dịch nồng đậm lần thứ 2 vào miệng nhỏ của cô, Huyên Huyên nhả tinh dịch xuống dưới bụng của hắn .
Cô vươn lươi ra, liếm liếm lên bụng nhỏ. Đầu lưỡi duỗi ra chọc chọc vào lỗ rún hắn.... khuôn ngực Hạ Mặc Phỉ phập phồng,hơi thở gấp gáp tới khẩn.
" Đừng Huyên Huyên... anh mới bắn...ân.. hừ... :"
Cô mặc kệ, vẫn chăm chăm liếm mút khắp thân thể Hạ Mặc Phỉ. Cô muốn hắn điên lên, không chịu được mà phải cầu cô chơi hắn... chơi cái côn thịt hư hỏng thô to lên.
Tình dục sớm che mờ đi tia lí trí cuối cùng, hắn gầm lên một tiếng nhỏ. Tiếng rên rít ra từng kẽ răng... Hốc mắt đỏ đỏ nhìn Huyên Huyên, bàn tay nắm chặt nâng cằm cô lên.
" Huyên Huyên... là..em. cố tình câu dẫn anh... em phải trả giá... hừ... :"
Hắn lập tức tóm lấy người Huyên Huyên, thay đổi tư thế. Hai chân cô chạm lên nền đất lạnh, hai tay chống lên mép giường mông vểnh nâng cao lên gợi dục.
Hạ Mặc Phỉ từ phía sau lưng, cầm lấy côn thịt cực đại. Đặt vào giữa miệng tiểu ướt đẫm dâm dịch. Một tay hắn đưa ra phía trước , tóm chặt vú của cô bóp mạnh. Lôi kéo núm vú ra.
"Ưm.. nhẹ thôi.. đừng kéo... đau em... :" Huyên Huyên hơi cau mày, lên tiếng trách cứ.
Nhưng hắn vẫn yên lặng, bóp mạnh vú của cô tới nhiễm hồng. Lưu lại vế đỏ tím .Bất ngờ hắn thúc hông mạnh, hai viên bi cực đập vào đùi Huyên Huyên.
Cô thịt vào được 2/4 liền ngăn cách bởi tường thịt mỏng manh. Hắn cúi đầu xuống lên tiếng trấn an..
" Chịu đựng một chút, anh sẽ nhẹ nhàng :"
Hạ Mặc Phỉ hít một hơi sâu vào, sau đó hắn rút côn thịt ra phân nữa.. Lấy đà ,thọc một cú mạnh bạo đâm rách màng trinh, cắm tới nơi sâu nhất của Hoa huyệt..
" Phực --"
" Á... Ô. Ô.. đau... Ô.. ưmm.. :" Huyên Huyên đau đớn, hai chân run rẩy mềm nhũn ra như muốn ngã quỵ xuống đất. Hắn vội vã bụm chặt miệng cô lại, tai kia ôm lấy eo nhỏ.
Tránh cho người khác nghe thấy tiếng thét kia. Bàn tay bụm miệng, cảm giác được cái gì đó rất ướt át. Hắn nghiêng đầu nhìn thì thấy Huyên Huyên Đang khóc.
Lúc này thì hắn biết chính mình sơ sót rồi. Hạ Thần Minh cúi đầu xuống, liếm hết giọt nước mắt trên má của cô, áy náy lên tiếng..
" Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ hơn... nhưng phía dưới của em... đừng thắt chặt như vậy... nó sẽ hỏng mất.... ân.. hừ.. ::"
" Ưm... ô. ô... đáng ghét....Mặc Phỉ.. đây là nhẹ nhàng mà anh nói sao :Huyên Huyên nước mắt lập lòe, trách móc không ngừng.
Phía dưới máu tươi đỏ hồng chảy xuống đùi trắng nõn của cô. Cảm giác đau bị phá thân vẫn còn lưu lại trong cơ thể.
Ngón tay cô khẽ chạm sờ xoạng lên cúc huyệt, bất giác hắn giật thóp mình. Hông thúc lên khiến côn thịt tuột vào sâu cổ họng nhỏ bé của cô.
Huyên Huyên khó khăn dùng mũi hít thở, côn thịt vào sâu quá khiến cô muốn môn. Cô cố gắng nhịn cảm xúc muốn nôn xuống.
Miệng nhỏ kẹp chặt, mút lấy côn thịt thô to của hắn. Hai tay tinh nghịch đùa bỡn từ viên bi cực đại, rồi lân la vân vê sờ xoạng lên cúc huyệt, vẽ vòng tron.
Thân Thể Hạ Mặc Phỉ như có dòng tĩnh điện. Hung hăng chạy dọc khắp thân thể hắn, hông tự động nhấp tiến lên phía trước. Mỗi cú nhấp đều cắm sâu vào trong họng của Huyên.
" Ưm.. ô. ô.. ô... ân... :' Huyên Huyên khó khăn ngậm chặt côn thịt, cổ họng phát ra tiếng rên rất nhỏ. Đủ cho hai người nghe thấy.
" Hừ.. hưm... Huyên Huyên...miệng... em thật nóng... ưm... kẹp.. chặt... anh lại muốn bắn.
Khoái cảm lại một lần nữa dâng lên, hắn căng cứng người. Gồng lên chịu đựng cảm xúc sảng khoái đê mê lâng lâng khó tả này, côn thịt nhịn tới mức căng ra.
Khiến miệng nhỏ của cô căng ra thành hình chữ O.
" A. --"...Không được... anh phải bắn..
Bất ngờ côn thịt bành trướng ra gấp bội, bắn tinh dịch nồng đậm lần thứ 2 vào miệng nhỏ của cô, Huyên Huyên nhả tinh dịch xuống dưới bụng của hắn .
Cô vươn lươi ra, liếm liếm lên bụng nhỏ. Đầu lưỡi duỗi ra chọc chọc vào lỗ rún hắn.... khuôn ngực Hạ Mặc Phỉ phập phồng,hơi thở gấp gáp tới khẩn.
" Đừng Huyên Huyên... anh mới bắn...ân.. hừ... :"
Cô mặc kệ, vẫn chăm chăm liếm mút khắp thân thể Hạ Mặc Phỉ. Cô muốn hắn điên lên, không chịu được mà phải cầu cô chơi hắn... chơi cái côn thịt hư hỏng thô to lên.
Tình dục sớm che mờ đi tia lí trí cuối cùng, hắn gầm lên một tiếng nhỏ. Tiếng rên rít ra từng kẽ răng... Hốc mắt đỏ đỏ nhìn Huyên Huyên, bàn tay nắm chặt nâng cằm cô lên.
" Huyên Huyên... là..em. cố tình câu dẫn anh... em phải trả giá... hừ... :"
Hắn lập tức tóm lấy người Huyên Huyên, thay đổi tư thế. Hai chân cô chạm lên nền đất lạnh, hai tay chống lên mép giường mông vểnh nâng cao lên gợi dục.
Hạ Mặc Phỉ từ phía sau lưng, cầm lấy côn thịt cực đại. Đặt vào giữa miệng tiểu ướt đẫm dâm dịch. Một tay hắn đưa ra phía trước , tóm chặt vú của cô bóp mạnh. Lôi kéo núm vú ra.
"Ưm.. nhẹ thôi.. đừng kéo... đau em... :" Huyên Huyên hơi cau mày, lên tiếng trách cứ.
Nhưng hắn vẫn yên lặng, bóp mạnh vú của cô tới nhiễm hồng. Lưu lại vế đỏ tím .Bất ngờ hắn thúc hông mạnh, hai viên bi cực đập vào đùi Huyên Huyên.
Cô thịt vào được 2/4 liền ngăn cách bởi tường thịt mỏng manh. Hắn cúi đầu xuống lên tiếng trấn an..
" Chịu đựng một chút, anh sẽ nhẹ nhàng :"
Hạ Mặc Phỉ hít một hơi sâu vào, sau đó hắn rút côn thịt ra phân nữa.. Lấy đà ,thọc một cú mạnh bạo đâm rách màng trinh, cắm tới nơi sâu nhất của Hoa huyệt..
" Phực --"
" Á... Ô. Ô.. đau... Ô.. ưmm.. :" Huyên Huyên đau đớn, hai chân run rẩy mềm nhũn ra như muốn ngã quỵ xuống đất. Hắn vội vã bụm chặt miệng cô lại, tai kia ôm lấy eo nhỏ.
Tránh cho người khác nghe thấy tiếng thét kia. Bàn tay bụm miệng, cảm giác được cái gì đó rất ướt át. Hắn nghiêng đầu nhìn thì thấy Huyên Huyên Đang khóc.
Lúc này thì hắn biết chính mình sơ sót rồi. Hạ Thần Minh cúi đầu xuống, liếm hết giọt nước mắt trên má của cô, áy náy lên tiếng..
" Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ hơn... nhưng phía dưới của em... đừng thắt chặt như vậy... nó sẽ hỏng mất.... ân.. hừ.. ::"
" Ưm... ô. ô... đáng ghét....Mặc Phỉ.. đây là nhẹ nhàng mà anh nói sao :Huyên Huyên nước mắt lập lòe, trách móc không ngừng.
Phía dưới máu tươi đỏ hồng chảy xuống đùi trắng nõn của cô. Cảm giác đau bị phá thân vẫn còn lưu lại trong cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.