Chương 149: Thú Nhân : Thật Nhiều Giống Đực 23
Tiểu Đào Đào
10/11/2019
Huyên Huyên đi theo chỉ dẫn của hệ thống, dọc
đường cô thuận miệng hỏi qua mấy già làng, nhưng ai cũng lắc đầu không
biết Trác Dư Nhiên đi đâu.
Cô thở dài cố gắng lê bước chân đi thêm vài dặm, trong lòng có nổi lên tia bất an. Bởi vì vậy, cô di chuyển bước chân nhanh hơn .
Ngước mắt lên nhìn sắc trời đã gần tối, như vậy Trác Tư Siêu và Trác A Thiên cũng đi săn sắp về.
Rất nhanh Mạc Huyên Huyên đến nơi , nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm cô kinh sợ , lúc này cô không thể giữ được bình tĩnh nữa ...
Hai tay cô nắm chặt lại kia lại, ánh mắt nhìn chằm chăm vào con vật trước mặt. Nhanh chóng vào tư thế chiến đấu.
Trước mắt cô là một con vật giống lợn rừng thật lớn, điểm bất đồng chính là, miệng của nó mọc răng nanh dài tới 50cm .
Trên người còn có bốn chân, trên lưng mọc cánh lớn dài chừng 2m ,cô không thể tưởng tượng nổi, nó. là giống loài gì.
Quanh thân thể một màu xám đen, lông dựng thẳng như đinh, chất lỏng trơn trượt tanh hôi ghê tởm chảy ra từ miệng, rớt xuống đất .
Bên cạnh là Trác Dư Nhiên đang run rẩy nép sát vào gốc cây, hắn hoảng sợ lẫn kinh ngạc nhìn Huyên Huyên.
Nhưng lại không dám mở miệng, sợ con vật này chuyển mục tiêu làm cô bị thương.
( Truyện chỉ được đăng trên medoctruyenchu.net *** Hãy tôn trọng tác giả, thỉnh không reup nơi khác khi chưa có sự đồng ý của Đào)
Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của hắn, giường như hiểu ý. Cô im lặng, rũ mắt xuống .
Lui về sau hai bước chân, cô không chắc khi mình sử dụng võ thuật của vệ sĩ. Liệu có hạ được con vật cao 3m này hay không?
[...] Ký chủ, dĩ nhiên là không thể nào rồi.
Hệ Thống không một chút tiết tháo mà thay cô trả lời, khóe miệng cô giật giật. Dù sao , bằng bất cứ giá nào phải cứu bằng được Trác Dư Nhiên.
[...] Ký chủ, cố lên bổn hệ thống ở phía sau ủng hộ ký chủ.
Huyên Huyên :"....."
Lồng ngực cô phập phồng, sau đó cúi xuống nhặt cục đá to lớn dùng hết sức ném mạnh lên người con vật.
" Cạch "
" A Nhiên ~~ Mau leo lên cây :" Đồng thời Huyên Huyên hét lớn hêt sức.
Âm thanh vừa thét ra, Trác Dư Nhiên luống cuống vội vàng trèo lên cây. Dường như hắn nhớ ra một điều, hắn leo lên cây rồi thì Huyên Huyên nàng ấy phải làm sao?
" Nàng, mau chạy đi, Huyên Huyên ai cho nàng tới đây..... :'
Rứt lời con vật bị đá trọi vào, bó quay người 180° hung ác nhìn Huyên Huyên. Một chân đạp liên tục trên mặt đất tạo thành khói bụi mịt mù.
" Gaorrr......Rống... rống ! Bịch Bịch :"
Con vật cao 3m dùng tốc độ nhanh nhất lao về hướng Huyên Huyên. Lúc này cô thủ sẳn tư thế, liếc con vật ghê tởm này bằng ánh mắt sắc lạnh như dao.
" Huyên Huyên mau tránh ra :" Trác Dư Nhiên kinh hãi thét lớn..
Chờ cho con vật tiến lại mình với cự li gần nhất, Huyên Huyên nắm thành quyền. Dùng chân đạp mạnh lên mặt đất bật người lên.
Chân trái sút mạnh, đạp trúng ngang bụng con vật. Có lẽ do thú nhân, nên sức mạnh của Huyên Huyên được tăng lên gấp bội.
" Vèo.... Bộp :'
Con vật to lớn 3m, tức thì bị cô sút văng ra xa 2m. Đạp gãy mấy thân cân to lớn. Trác Dư Nhiên trợn mắt, không khép được miệng .
Hắn cảm thấy chính mình thật vô dụng, còn thua cả một giống cái yếu đuối như Huyên Huyên.
Huyên Huyên không hề biết Trác Dư Nhiên đang nghĩ cái gì. Cô nhanh chóng tiến lại gần cây mà Trác Dư Nhiên trú ngụ.
Lúc này hắn hoàn toàn ở trạng thái thú nhân, trên dưới giống hệt con báo lớn. Nhưng lại nhút nhát như mèo nhà.
" A Nhiên ~~ Mau xuống đây, nó đã chết rồi :'
Huyên Huyên vươn hai tay ra đón đỡ, nở nụ cười ngọt ngào trấn an hắn. Trác Dư Nhiên ngẩn ngơ, cong người định nhảy xuống người Huyên Huyên.
Bất chợt từ phía sau có tiếng thét lớn vang lên, tiếng thét này là của Trác A Thiên và Trác Tư Siêu..
" Tiểu Huyên / Huyên Huyên Cẩn thận :"
" Mau.. tránh.... raaaaaaaaaaa:"
Cô thở dài cố gắng lê bước chân đi thêm vài dặm, trong lòng có nổi lên tia bất an. Bởi vì vậy, cô di chuyển bước chân nhanh hơn .
Ngước mắt lên nhìn sắc trời đã gần tối, như vậy Trác Tư Siêu và Trác A Thiên cũng đi săn sắp về.
Rất nhanh Mạc Huyên Huyên đến nơi , nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm cô kinh sợ , lúc này cô không thể giữ được bình tĩnh nữa ...
Hai tay cô nắm chặt lại kia lại, ánh mắt nhìn chằm chăm vào con vật trước mặt. Nhanh chóng vào tư thế chiến đấu.
Trước mắt cô là một con vật giống lợn rừng thật lớn, điểm bất đồng chính là, miệng của nó mọc răng nanh dài tới 50cm .
Trên người còn có bốn chân, trên lưng mọc cánh lớn dài chừng 2m ,cô không thể tưởng tượng nổi, nó. là giống loài gì.
Quanh thân thể một màu xám đen, lông dựng thẳng như đinh, chất lỏng trơn trượt tanh hôi ghê tởm chảy ra từ miệng, rớt xuống đất .
Bên cạnh là Trác Dư Nhiên đang run rẩy nép sát vào gốc cây, hắn hoảng sợ lẫn kinh ngạc nhìn Huyên Huyên.
Nhưng lại không dám mở miệng, sợ con vật này chuyển mục tiêu làm cô bị thương.
( Truyện chỉ được đăng trên medoctruyenchu.net *** Hãy tôn trọng tác giả, thỉnh không reup nơi khác khi chưa có sự đồng ý của Đào)
Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của hắn, giường như hiểu ý. Cô im lặng, rũ mắt xuống .
Lui về sau hai bước chân, cô không chắc khi mình sử dụng võ thuật của vệ sĩ. Liệu có hạ được con vật cao 3m này hay không?
[...] Ký chủ, dĩ nhiên là không thể nào rồi.
Hệ Thống không một chút tiết tháo mà thay cô trả lời, khóe miệng cô giật giật. Dù sao , bằng bất cứ giá nào phải cứu bằng được Trác Dư Nhiên.
[...] Ký chủ, cố lên bổn hệ thống ở phía sau ủng hộ ký chủ.
Huyên Huyên :"....."
Lồng ngực cô phập phồng, sau đó cúi xuống nhặt cục đá to lớn dùng hết sức ném mạnh lên người con vật.
" Cạch "
" A Nhiên ~~ Mau leo lên cây :" Đồng thời Huyên Huyên hét lớn hêt sức.
Âm thanh vừa thét ra, Trác Dư Nhiên luống cuống vội vàng trèo lên cây. Dường như hắn nhớ ra một điều, hắn leo lên cây rồi thì Huyên Huyên nàng ấy phải làm sao?
" Nàng, mau chạy đi, Huyên Huyên ai cho nàng tới đây..... :'
Rứt lời con vật bị đá trọi vào, bó quay người 180° hung ác nhìn Huyên Huyên. Một chân đạp liên tục trên mặt đất tạo thành khói bụi mịt mù.
" Gaorrr......Rống... rống ! Bịch Bịch :"
Con vật cao 3m dùng tốc độ nhanh nhất lao về hướng Huyên Huyên. Lúc này cô thủ sẳn tư thế, liếc con vật ghê tởm này bằng ánh mắt sắc lạnh như dao.
" Huyên Huyên mau tránh ra :" Trác Dư Nhiên kinh hãi thét lớn..
Chờ cho con vật tiến lại mình với cự li gần nhất, Huyên Huyên nắm thành quyền. Dùng chân đạp mạnh lên mặt đất bật người lên.
Chân trái sút mạnh, đạp trúng ngang bụng con vật. Có lẽ do thú nhân, nên sức mạnh của Huyên Huyên được tăng lên gấp bội.
" Vèo.... Bộp :'
Con vật to lớn 3m, tức thì bị cô sút văng ra xa 2m. Đạp gãy mấy thân cân to lớn. Trác Dư Nhiên trợn mắt, không khép được miệng .
Hắn cảm thấy chính mình thật vô dụng, còn thua cả một giống cái yếu đuối như Huyên Huyên.
Huyên Huyên không hề biết Trác Dư Nhiên đang nghĩ cái gì. Cô nhanh chóng tiến lại gần cây mà Trác Dư Nhiên trú ngụ.
Lúc này hắn hoàn toàn ở trạng thái thú nhân, trên dưới giống hệt con báo lớn. Nhưng lại nhút nhát như mèo nhà.
" A Nhiên ~~ Mau xuống đây, nó đã chết rồi :'
Huyên Huyên vươn hai tay ra đón đỡ, nở nụ cười ngọt ngào trấn an hắn. Trác Dư Nhiên ngẩn ngơ, cong người định nhảy xuống người Huyên Huyên.
Bất chợt từ phía sau có tiếng thét lớn vang lên, tiếng thét này là của Trác A Thiên và Trác Tư Siêu..
" Tiểu Huyên / Huyên Huyên Cẩn thận :"
" Mau.. tránh.... raaaaaaaaaaa:"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.