Chương 18: Tang Thi Triều (1)
Bắp Cải
25/01/2021
Hàn Vệ nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần sát bên cạnh, dứt khoát nhắm mắt lại để tĩnh tâm. Sau khi đem lửa dục cưỡng chế ép xuống, hắn mới cẩn thận bế Yên Vũ đang bất tỉnh ra khỏi bồn tắm. Lúc này vừa đứng lên, nước lạnh liền theo quần áo của hai người nhỏ giọt xuống sàn, khiến cho Hàn Vệ khựng lại. Hắn là nam nhân, chẳng lẽ muốn để hắn đi thay quần áo cho cô sao?
Hắn nghĩ đến việc gọi Chu Đồng qua bên này giúp cô thay quần áo, nhưng nếu thằng bé kia hỏi hắn vì sao xuất hiện ở nơi này, hắn nên nói thế nào? Giải thích rằng mình tình cờ đi ngang qua, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp Yên Vũ, thằng bé sẽ tin sao?
Nam nhân nhíu mày nhìn khuôn mặt vẫn còn mang theo chút ửng hồng của Yên Vũ, thấp giọng nói một câu "xin lỗi" sau đó đưa tay khẽ kéo, áo ngủ đáng thương vừa rồi bị đám người kia xé một cái đã sắp rách mất, bây giờ trực tiếp biến thành mảnh vải lau nhà.
Da thịt trắng mịn của Yên Vũ hoàn toàn bại lộ ra ngoài, hai bầu ngực được bao bọc bởi áo lót ren màu đen theo hơi thở đều đặn của cô mà khẽ phập phồng. Cho dù Hàn Vệ đã tự nhủ sẽ không chiếm tiện nghi của cô, nhưng ánh mắt vẫn không thành thật liếc qua một cái. Cũng may dáng người ma quỷ này thường ngày bị cô giấu sau mấy lớp quần áo, nếu không, chỉ sợ sẽ gặp càng nhiều rắc rối hơn nữa. Hồng nhan họa thủy không phải chỉ là nói đùa!
Hắn nhanh chóng dùng khăn tắm bọc lấy thân thể cô, không dám nhìn loạn thêm nữa, một tay cẩn thận kéo quần ngủ của cô xuống. Hắn đã tự an ủi bản thân rằng hắn đang làm việc tốt, không hề có ý đồ xấu gì, nhưng tim vẫn nhảy thình thịch như đang phạm tội. Trong lúc người khác bất tỉnh mà cởi quần áo của họ, vì lí do gì đi nữa thì cái hành động này thật sự có chút đáng khinh.
Đầu Yên Vũ thật sự đau, cả người vừa nóng vừa lạnh vô cùng khó chịu. Cũng không biết là do di chứng sau thăng cấp hay do thuốc kích dục làm càn mà hiện tại, mỗi tế bào trên thân thể cô đều đang nóng hừng hực.
[Ký chủ... ký chủ! Tỉnh tỉnh tỉnh! Ngươi còn tiếp tục ngủ thì sẽ bị chiếm tiện nghi đấy!]
Hệ thống thấy tình hình có vẻ không ổn liền vội vàng làm loạn ở trong đầu Yên Vũ, bất quá nữ nhân này giống như cầm tinh con heo, vừa nhắm mắt ngủ liền chẳng biết gì nữa. May mắn là nam nhân kia không có sờ soạng hay làm ra hành động xúc phạm đến thân thể cô, sau khi đem khăn tắm quấn cô lại thành một cục liền đặt cô xuống giường.
Kế tiếp, Hàn Vệ săn sóc lấy ra máy sấy giúp cô sấy khô tóc, động tác trúc trắc không được tự nhiên đã bán đứng nội tâm đang dậy sóng của hắn. Ma xui quỷ khiến thế nào lại làm ra hành động mất mặt này, hắn cũng không biết, chỉ là nghĩ nếu để nữ nhân này bị bệnh thì hắn sẽ không tránh khỏi trách nhiệm.
Yên Vũ là người có tính cảnh giác rất cao, do tính chất của công việc phải trường kì đề phòng kẻ địch ở xung quanh nên ngay cả lúc ngủ cũng nhạy bén gấp mấy lần người thường. Nhưng là không hiểu sao một đêm này cô ngủ thật sâu, rất an ổn, thẳng đến khi bị Chu Đồng lay tỉnh.
"Chị, hôm nay chị không được khỏe sao?" Thấy cô hé mắt ra, Chu Đồng lo lắng hỏi.
Yên Vũ chậm rãi nâng thân thể đau nhức dậy, chăn trên người liền trượt xuống, để lộ ra phần vai trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo. Cô cũng không nhận ra có gì khác thường, nhưng Chu Đồng đang đứng bên cạnh lại đỏ mặt dùng hai tay che mắt, giọng run run nói:
"Cái đó... chị mau mặc quần áo vào, bên ngoài có đại sự, em đi ra trước!"
Thằng bé nói xong huơ tay múa chân chạy mất, để lại Yên Vũ ngơ ngác ngồi ở trên giường. Cô cúi đầu, nhìn đến bản thân chỉ có một cái khăn tắm ngắn quấn quanh mà trong đầu nổ ầm một tiếng. Cái khỉ gì thế này? Là tên khốn kiếp nào dám...
Cô nhớ rõ đêm qua mình bị bắt cóc, sau đó, dừng như người đến giúp cô là nam nhân tên Hàn Vệ kia? Nhìn hắn mặt mày sáng sủa, sẽ không phải là cái loại người biến thái chứ?
[Hắn đích xác không có làm gì ngươi, chỉ đem ngươi đi ngâm nước lạnh và cởi quần áo ngủ của ngươi ra thôi.]
Hệ thống đúng lúc nhảy ra quăng thêm một quả bom, sau đó thật vừa lòng khi thấy biểu cảm như khỉ ăn ớt của Yên Vũ, nếu nó có mặt mũi mà nói, hiện tại chắc nó đang cười hì hì rồi.
Yên Vũ vuốt trán, tạm thời không nghĩ đến vấn đề đêm qua, vừa rồi Chu Đồng có nói với cô bên ngoài xảy ra đại sự, là căn cứ xảy ra chuyện sao? Bởi vì cô không quá rõ ràng cốt truyện của quyển tiểu thuyết này, hiện tại lại chạy tới một nơi không được tác giả nhắc đến nên có chút lo lắng.
Sau khi tắm sơ qua và thay một bộ quần áo khác, Yên Vũ mở cửa ra ngoài. Chu Đồng đã chờ sẵn ở trước phòng cô, vẻ mặt nghiêm trọng nói:
"Chị, em nghe nói căn cứ bị tang thi triều tấn công, bên trên đang phát lệnh mời tất cả dị năng giả lên tường thành chiến đấu."
Thật sự bị tấn công sao? Yên Vũ nhíu mày, thầm nghĩ với năng lực hiện tại của bọn họ thì có thể cầm cự được bao lâu? Trước tiên cần đi lên trên nhìn xem rốt cuộc quy mô tấn công lần này lớn hay nhỏ, sau đó mới biết được.
Hắn nghĩ đến việc gọi Chu Đồng qua bên này giúp cô thay quần áo, nhưng nếu thằng bé kia hỏi hắn vì sao xuất hiện ở nơi này, hắn nên nói thế nào? Giải thích rằng mình tình cờ đi ngang qua, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp Yên Vũ, thằng bé sẽ tin sao?
Nam nhân nhíu mày nhìn khuôn mặt vẫn còn mang theo chút ửng hồng của Yên Vũ, thấp giọng nói một câu "xin lỗi" sau đó đưa tay khẽ kéo, áo ngủ đáng thương vừa rồi bị đám người kia xé một cái đã sắp rách mất, bây giờ trực tiếp biến thành mảnh vải lau nhà.
Da thịt trắng mịn của Yên Vũ hoàn toàn bại lộ ra ngoài, hai bầu ngực được bao bọc bởi áo lót ren màu đen theo hơi thở đều đặn của cô mà khẽ phập phồng. Cho dù Hàn Vệ đã tự nhủ sẽ không chiếm tiện nghi của cô, nhưng ánh mắt vẫn không thành thật liếc qua một cái. Cũng may dáng người ma quỷ này thường ngày bị cô giấu sau mấy lớp quần áo, nếu không, chỉ sợ sẽ gặp càng nhiều rắc rối hơn nữa. Hồng nhan họa thủy không phải chỉ là nói đùa!
Hắn nhanh chóng dùng khăn tắm bọc lấy thân thể cô, không dám nhìn loạn thêm nữa, một tay cẩn thận kéo quần ngủ của cô xuống. Hắn đã tự an ủi bản thân rằng hắn đang làm việc tốt, không hề có ý đồ xấu gì, nhưng tim vẫn nhảy thình thịch như đang phạm tội. Trong lúc người khác bất tỉnh mà cởi quần áo của họ, vì lí do gì đi nữa thì cái hành động này thật sự có chút đáng khinh.
Đầu Yên Vũ thật sự đau, cả người vừa nóng vừa lạnh vô cùng khó chịu. Cũng không biết là do di chứng sau thăng cấp hay do thuốc kích dục làm càn mà hiện tại, mỗi tế bào trên thân thể cô đều đang nóng hừng hực.
[Ký chủ... ký chủ! Tỉnh tỉnh tỉnh! Ngươi còn tiếp tục ngủ thì sẽ bị chiếm tiện nghi đấy!]
Hệ thống thấy tình hình có vẻ không ổn liền vội vàng làm loạn ở trong đầu Yên Vũ, bất quá nữ nhân này giống như cầm tinh con heo, vừa nhắm mắt ngủ liền chẳng biết gì nữa. May mắn là nam nhân kia không có sờ soạng hay làm ra hành động xúc phạm đến thân thể cô, sau khi đem khăn tắm quấn cô lại thành một cục liền đặt cô xuống giường.
Kế tiếp, Hàn Vệ săn sóc lấy ra máy sấy giúp cô sấy khô tóc, động tác trúc trắc không được tự nhiên đã bán đứng nội tâm đang dậy sóng của hắn. Ma xui quỷ khiến thế nào lại làm ra hành động mất mặt này, hắn cũng không biết, chỉ là nghĩ nếu để nữ nhân này bị bệnh thì hắn sẽ không tránh khỏi trách nhiệm.
Yên Vũ là người có tính cảnh giác rất cao, do tính chất của công việc phải trường kì đề phòng kẻ địch ở xung quanh nên ngay cả lúc ngủ cũng nhạy bén gấp mấy lần người thường. Nhưng là không hiểu sao một đêm này cô ngủ thật sâu, rất an ổn, thẳng đến khi bị Chu Đồng lay tỉnh.
"Chị, hôm nay chị không được khỏe sao?" Thấy cô hé mắt ra, Chu Đồng lo lắng hỏi.
Yên Vũ chậm rãi nâng thân thể đau nhức dậy, chăn trên người liền trượt xuống, để lộ ra phần vai trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo. Cô cũng không nhận ra có gì khác thường, nhưng Chu Đồng đang đứng bên cạnh lại đỏ mặt dùng hai tay che mắt, giọng run run nói:
"Cái đó... chị mau mặc quần áo vào, bên ngoài có đại sự, em đi ra trước!"
Thằng bé nói xong huơ tay múa chân chạy mất, để lại Yên Vũ ngơ ngác ngồi ở trên giường. Cô cúi đầu, nhìn đến bản thân chỉ có một cái khăn tắm ngắn quấn quanh mà trong đầu nổ ầm một tiếng. Cái khỉ gì thế này? Là tên khốn kiếp nào dám...
Cô nhớ rõ đêm qua mình bị bắt cóc, sau đó, dừng như người đến giúp cô là nam nhân tên Hàn Vệ kia? Nhìn hắn mặt mày sáng sủa, sẽ không phải là cái loại người biến thái chứ?
[Hắn đích xác không có làm gì ngươi, chỉ đem ngươi đi ngâm nước lạnh và cởi quần áo ngủ của ngươi ra thôi.]
Hệ thống đúng lúc nhảy ra quăng thêm một quả bom, sau đó thật vừa lòng khi thấy biểu cảm như khỉ ăn ớt của Yên Vũ, nếu nó có mặt mũi mà nói, hiện tại chắc nó đang cười hì hì rồi.
Yên Vũ vuốt trán, tạm thời không nghĩ đến vấn đề đêm qua, vừa rồi Chu Đồng có nói với cô bên ngoài xảy ra đại sự, là căn cứ xảy ra chuyện sao? Bởi vì cô không quá rõ ràng cốt truyện của quyển tiểu thuyết này, hiện tại lại chạy tới một nơi không được tác giả nhắc đến nên có chút lo lắng.
Sau khi tắm sơ qua và thay một bộ quần áo khác, Yên Vũ mở cửa ra ngoài. Chu Đồng đã chờ sẵn ở trước phòng cô, vẻ mặt nghiêm trọng nói:
"Chị, em nghe nói căn cứ bị tang thi triều tấn công, bên trên đang phát lệnh mời tất cả dị năng giả lên tường thành chiến đấu."
Thật sự bị tấn công sao? Yên Vũ nhíu mày, thầm nghĩ với năng lực hiện tại của bọn họ thì có thể cầm cự được bao lâu? Trước tiên cần đi lên trên nhìn xem rốt cuộc quy mô tấn công lần này lớn hay nhỏ, sau đó mới biết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.