Hệ Thống Thiên Hoàng Của Siêu Sao
Chương 101: Bom tấn phòng vé
Liên Tích Ngưng Mâu
21/10/2021
Vệ Tây Lẫm V: Tôi và bạn bè đều sợ đến ngây người.
----------
Bộ phim lần này, Vệ Tây Lẫm dựa trên nội dung [Cuộc chiến sinh tử] ở kiếp trước, song đã cải biên phần lớn. Vừa không muốn chủ đề phim quá mức tăm tối, vừa tạo vừa tìm ý tưởng mới giúp bộ phim trở nên đầy đủ, cuốn hút hơn.
Tuy tay sát thủ đã nói chỉ có duy nhất một người được sống sót, nhưng không ai đành lòng ra tay với người khác. Riêng Tiểu Tống là ngoại lệ. Tiểu Tống bỏ học năm mười sáu tuổi, lẻ loi một thân một mình lang bạt bên ngoài, đã gặp nhiều việc bất công, sâu trong lòng căm hận xã hội này đến cực điểm. Cho nên, khi thấy Tiểu Triệu lạc đoàn, vì mưu sinh, cậu ta do dự bốn năm giây rồi đánh lén sau lưng, dùng dao găm đâm chết cô và cướp toàn bộ tư trang trong ba lô.
Nhân vật chính Đường Duệ Trạch tuấn tú, tính cách hết sức chính nghĩa, còn thông thạo ít công phu quyền cước. Ở trường cậu là một kẻ cẩu thả qua quýt, ở đây, bên cạnh cậu bất tri bất giác tụ tập một nhóm người. Dưới tình thế cấp bách, cậu dẫn nhóm người này trốn lên núi. Cậu dốc sức giúp đỡ họ, nhưng từng người từng người bên cạnh đều lần lượt ngã xuống, có người chết ngoài ý muốn, có bị ám sát, cũng có những cái chết bất đắc kỳ tử giữa đêm khuya...... Đường Duệ Trạch dần lột xác, từ tùy tiện nhu nhược trở nên quyết đoán, bộ quần áo ngụy trang sạch sẽ anh tuấn dần trở nên dơ bẩn. Nhưng cuối cùng cậu vẫn không gϊếŧ người, thậm chí còn cứu một cô gái thuộc tiểu đội khác, giúp cô băng bó vết thương.
Không khí bộ phim tràn ngập sự khẩn trương và bí ẩn. Cốt truyện đi được ba phần tư, khán giả mới loáng thoáng suy đoán: Đường Duệ Trạch* có vấn đề!
(*Raw là Đường Quyến Trạch)
Kết phim chỉ còn duy nhất hai người sống sót trên núi, là Đường Duệ Trạch và Tiểu Trần (Diệp Quang Huy thủ vai). Trong hai người phải có một kẻ bỏ mạng, nếu không thời hạn 72 giờ đến chiếc vòng trên cổ hai người sẽ nổ tung!
Dưới bóng đêm, Đường Duệ Trạch và Tiểu Trần liều chết solo*. Hai người đánh đấm hồi lâu rốt cuộc cũng có một người ngã xuống.
(Lời edit: vật lộn đó mà tui thấy solo nghe cũng vui :))
Hừng đông lên, Đường Duệ Trạch nghe thấy tiếng bước chân, cảnh giác mở mắt, bất ngờ thấy Tiểu Trần nằm trên mặt đất, hai tay nắm chặt thanh dao găm, mà thanh dao ấy lại ghim trên lồng ngực cậu ta. Tiểu Trần tự sát? Nhưng nhìn thấy biểu cảm nhẹ nhõm của cậu ta thì cảm giác quái dị bất giác trỗi lên.
Đường Duệ Trạch hoảng sợ, lui về sau vài bước.
Bốn tay sát thủ ôm súng xuất hiện trước mặt, ngoài ý muốn nói: "Vậy mà kẻ sống sót lại là thằng oắt này?"
Đường Duệ Trạch nhìn chằm chằm vào bọn chúng, biểu tình phòng bị mà sợ hãi. Quần áo trên người không biết bị đổi từ lúc nào, tinh khôi và thẳng thớm. Bây giờ cậu giống hệt lúc mới lên núi, sạch sẽ anh tuấn.
"Oắt con, chúc mừng mày." Một trong bốn sát thủ dùng báng súng vỗ vỗ cánh tay cậu.
Ba kẻ còn lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn hắn.
Đường Duệ Trạch miễn cưỡng cười cười, chậm rì rì theo sau bọn chúng xuống núi.
Đột nhiên cậu quay đầu mỉm cười với màn ảnh, bộ dạng tươi cười càng lúc càng lớn, ánh mắt yên tĩnh và run sợ biến thành quỷ dị độc ác.
Hình ảnh đến đây là kết thúc.
Rất nhiều người trong rạp chiếu phim đều bị vẻ mặt cùng ánh mắt này dọa sợ đến mức la toáng lên. Khán giả nhiệt tình thảo luận nội dung, rạp chiếu phim yên tĩnh lập tức sôi sùng sục.
"Hù chết bảo bảo rồi!"
"Quả nhiên không xem đến giây cuối cùng sẽ không tìm ra đáp án! Tôi hiểu rồi, Đường Duệ Trạch vẫn luôn giả vờ! Tiểu Trần bị cậu ta sát hại, ngụy trang thành tự sát thôi!"
"Quá xuất sắc, tuy rằng có hơi ám ảnh. Tôi quyết định sẽ xem lần hai nhưng nhất định không mua suất chiếu nửa đêm!"
"Ngứa tay ghê, muốn nhanh nhanh về viết review quá!"
"Không hiểu sao tôi cảm thấy còn after credit* cuối phim, sẽ có phần tiếp theo chăng?"
(* nguyên văn là phục bút: đoạn mở đầu cho phần sau)
"..."
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh theo dòng người rời khán phòng, nhìn nhau cười cười trước những lời bình luận hưng phấn của người khác.
"Chúc mừng, bảo bối." Cố Duyên Tranh ghé vào tai thiếu niên thì thầm.
Vệ Tây Lẫm vung tay lên, "Em mời anh đi ăn!"
Cố Duyên Tranh nhếch môi, "Được."
Mười phút sau, hai người xuất hiện ở quán KFC. Ở đây có một khu vui chơi nhỏ dành cho trẻ em, hôm nay lại nằm trong kỳ nghỉ hè nên chỗ này vô cùng náo nhiệt.
Cố Duyên Tranh: "..."
"Đã qua một tháng kể từ lần cuối cùng tới KFC rồi." Vệ Tây Lẫm mỉm cười dẫn y xếp hàng chờ gọi món, "Anh ăn gì?"
Cố Duyên Tranh đành nói: "Em quyết đi."
Khách vào KFC chủ yếu là người trẻ tuổi, vóc dáng Vệ Tây Lẫm với Cố Duyên Tranh anh tuấn, lại ăn mặc thời thượng, thân hình cao lớn đứng trước quầy, lập tức khiến những vị khách khác chú ý. Không ít cô gái vụиɠ ŧяộʍ lấy điện thoại di động chụp lén.
"Hai phần cánh gà giòn cay, gà rán KFC, thịt cuộn Mexico, egg tart, đùi gà quay tiêu, khoai tây chiên và kem dâu."
Cố Duyên Tranh nhanh chóng nói: "Kem dâu chỉ lấy một phần."
"Anh không ăn em ăn." Vệ Tây Lẫm nhanh nhẹn cản y.
"Không được." Cố Duyên Tranh kiên quyết, thấp giọng nói, "Ăn nhiều đồ lạnh không tốt."
Vệ Tây Lẫm nghĩ những món khác cũng ngon không kém, bèn không kiên trì nữa.
Cố Duyên Tranh bê đồ ăn, hai người tìm chỗ vắng vẻ ngồi xuống.
Thật ra, đồ ăn trong KFC không quá sang trọng. Nói tiếp sợ sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị. Đây đều là những điều bạn học cùng lớp Vệ Tây Lẫm, người mỗi dịp nghỉ hè thường xuyên tới làm thêm, kể lại. Đồ trong KFC đều do tổng công ty cung cấp, cửa hàng chỉ tiến hành chế biến. Ví dụ như cơm thịt bò Hungary, lấy hai túi tương cà, một túi chứa thịt bò không rõ đã để bao lâu trong kho đông lạnh, sau đó chuyển vào tủ giữ nhiệt ba tiếng, vào giờ cao điểm thậm chí chỉ đưa vào lò vi sóng quay cho ấm, bỏ vào bát trộn hai cái. Khách ăn xong lại cho thêm ít cơm và một muôi sốt thịt kèm sáu đến tám miếng thịt bò phục vụ tiếp. Hay cơm thịt viên Ý, dù quảng cáo là sử dụng găng tay dùng một lần để chế biến song nhân viên vội lên thì đều mang một cái găng đó lau bàn, lau nhà, đổ rác... kể cả xới cơm.
Nhưng không thể phủ nhận, hương vị món ăn khá ngon, còn tiện lợi. Nếu không thì sẽ không có nhiều người tới nơi này phung phí.
Vệ Tây Lẫm cực kì thích cánh gà giòn cay, nhưng sau này ở bên Cố Duyên Tranh, y không cho phép mình tới chỗ như vậy mà thường xuyên tự tay làm cho hắn, mùi vị so với KFC càng ngon hơn.
Chuyến này hắn đi vì thực sự rất đói, hơn nữa ăn một bữa chắc cũng không đau bụng.
Cố Duyên Tranh nghiêm túc suy xét chờ người yêu khai mạc hết buổi biểu diễn sẽ làm cánh gà giòn cay cho hắn ăn mỗi ngày, để hắn ăn phát chán tất sẽ không bao giờ nghĩ đến nó nữa.
Vệ Tây Lẫm thoáng run lên, tựa như có thể nhìn rõ ý đồ trong mắt y, giơ một tay lên giả vờ đầu hàng, "Em cam đoan một tháng tới sẽ không đến nữa."
Cố Duyên Tranh lắc đầu, "Ăn đi."
Hai cô gái xô xô đẩy đẩy lại gần, đứng cạnh người Vệ Tây Lẫm, phấn khởi hỏi: "Xin hỏi, anh có phải 540 không ạ?"
Vệ Tây Lẫm suýt bị nghẹn thức ăn trong miệng. Đeo kính râm còn ngồi góc khuất mà vẫn bị nhận ra?
Hắn cẩn thận nhìn hai bên một chút, dựng ngón trỏ, "Suỵt!"
Hai cô gái hiểu ra liền giảm âm lượng xuống, "Nam thần, cho chúng em xin chữ ký với."
Cho dù hai fans hâm mộ này đã rất kiềm chế nhưng vẻ kích động và động tác chụp ảnh vẫn lôi kéo sự chú ý của nhiều người. Người vây quanh ngày một nhiều, trong ba vòng ngoài cũng ba vòng, đều muốn xin chữ ký hắn.
Vệ Tây Lẫm phát giác tình thế không ổn, kéo Cố Duyên Tranh bỏ chạy, "Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, hẹn gặp lại. Những món chưa kịp mở kia coi như tặng cho mọi người nha."
May mắn là hai người kịp thời chạy trốn, bằng không sẽ bị nhốt trong quán.
Vệ Tây Lẫm lau mồ hôi, chủ động than vãn với Cố Duyên Tranh: "Sau này chúng ta đừng đến nữa. Nhưng mà, cánh gà giòn cay em mới cắn một miếng..."
Cố Duyên Tranh lộ ra vẻ thỏa mãn, nhét người nào đó vào trong xe, "Về tôi làm cho em."
......
Danh tiếng [Cuộc chiến sinh tử] vang xa, ngày hôm sau, càng nhiều tín đồ điện ảnh ra rạp chiếu phim. Rạp chiếu vốn chỉ định xếp tỉ lệ chiếu cực thấp ngay lập tức thay đổi, đẩy tỉ lệ lên cao nhất, thậm chí còn chiếu vào các khung giờ vàng.
[Cuộc chiến sinh tử] trở thành một con chiến mã chạy đua cùng các bộ phim khác trong kỳ hè, bên cạnh là những nhà đầu tư nhao nhao gào thét 'Sói đến'.
Vệ Tây Lẫm yên lòng bay đến Quảng Đông tiếp tục buổi lưu diễn. Tại Quảng Đông, hắn chủ động đẩy ra các ca khúc tiếng Quảng, giúp các fans địa phương có chỗ ngồi tốt, nhờ vậy thu phục được rất nhiều người hâm mộ.
Sau khi kết thúc tám buổi lưu diễn, Vệ Tây Lẫm vội vàng chuẩn bị cho album thứ hai, hơn nữa còn để văn phòng đẩy mạnh phát triển sự nghiệp cho Thang Cỏ, mục tiêu soán ngôi vị Thiên Hậu của Lý Phỉ. Hắn ký hợp đồng với hai tân binh La Chân Chân với Liêu Kỳ Phúc và phát hành ca khúc mới.
Mẹ La Chân Chân định để La Chân Chân ký kết với tập đoàn Hải Nạp, bởi bên ấy lớn hơn. Nhưng ba cô lại cho rằng, chính bởi tập đoàn Hải Nạp quá lớn, tân binh không dễ sinh tồn, dù công ty có tài nguyên tốt, cũng không đến lượt La Chân Chân, chẳng bằng ký hợp đồng với văn phòng Vệ Tây Lẫm. Vệ Tây Lẫm và La Chân Chân vừa là bạn học vừa là bằng hữu, bất kể thế nào cũng không bạc đãi cô. Ngoài ra, La Chân Chân thi đỗ Đại học truyền thông Hoa Hạ rất mong có thể tiếp tục sự nghiệp học hành. Vệ Tây Lẫm cũng bên học bên làm, nhất định sẽ thông cảm mỗi khi sắp xếp lịch trình cho cô.
Liêu Tư Phúc* tướng mạo hệt như 'lão già' 35 tuổi, nhưng giọng hát lại cực kỳ đặc biệt, mang theo sự tang thương và sự thành thục ở người đứng tuổi, rất có tố chất. Vệ Tây Lẫm không hề do dự ký kết cùng anh, bàn giao ca khúc đầu tiên [Cuộc sống tươi đẹp], vừa mở màn đã vô cùng thành công.
(*Chỗ này dịch chuẩn như trong bản raw đó nha, chắc tác giả nhầm Liêu Tư Phúc -廖斯福 Liêu Kỳ Phúc - 廖期福)
Lại nói về album thứ hai của Vệ Tây Lẫm [Một đường hướng Tây] tổng cộng gồm mười bốn bài, trong đó có ba ca khúc tiếng nước ngoài và sáu ca khúc tiếng Quảng Đông [Звезда] [Take me to your heart] [The monster] [Vẫn cứ thích em] [Tương tư trong mưa] [Tội danh không lãng mạn] [Mặt trời đỏ] [Anh đợi em đến đau lòng] và [Không thể nói chia tay] đều là những bài hát kinh điển lại khiến thính giả nghe mãi không chán. Đám netizen trên mạng, những người lần thứ hai nhìn cái tên Vệ Tây Lẫm xuất hiện trong bảng xếp hạng Top 10, đã chết lặng.
(*Bài ở trên đầu là [Vẫn cứ thích em] nhé)
Ngày 15 tháng 8, kết thúc một tháng công chiếu [Cuộc chiến sinh tử]. Giới giải trí chấn động trước doanh thu 1 trăm triệu 4300 vạn*. Thông tin [Cuộc chiến sinh tử] khi khởi quay chỉ đầu tư 200 vạn (không kể phí tuyền truyền sau này) bị rò rỉ ra ngoài. Nói cách khác [Cuộc chiến sinh tử] mang về hơn 1 triệu 4000 vạn! Thị trường điện ảnh 7 năm nay đình trệ như kinh tế vì phát triển muộn. Như vậy, một bộ phim vốn chỉ 200 vạn thu hồi được ba bốn ngàn đã là vô cùng ghê gớm. Mà Vệ Tây Lẫm thì sao? [Cuộc chiến sinh tử] thực xứng danh 'Đầu tư ít lời lãi nhiều'. Tên này vẫn còn là người sao?
(*Cỡ 471 tỷ)
Truyền hình, báo chí, mạng xã hội đều bùng nổ.
-----------
Tranh*: Tôi và người yêu đều sợ đến ngây người.
(*Trước đây edit để là Trợn mắt ấy ~ Giờ thì chắc ai cũng biết ảnh là ai rồi ha? ^^)
----------------------------------
Quân: Người mới người mới, mong được chỉ giáo (~^_^)~
Nguồn ảnh: Pinterest
----------
Bộ phim lần này, Vệ Tây Lẫm dựa trên nội dung [Cuộc chiến sinh tử] ở kiếp trước, song đã cải biên phần lớn. Vừa không muốn chủ đề phim quá mức tăm tối, vừa tạo vừa tìm ý tưởng mới giúp bộ phim trở nên đầy đủ, cuốn hút hơn.
Tuy tay sát thủ đã nói chỉ có duy nhất một người được sống sót, nhưng không ai đành lòng ra tay với người khác. Riêng Tiểu Tống là ngoại lệ. Tiểu Tống bỏ học năm mười sáu tuổi, lẻ loi một thân một mình lang bạt bên ngoài, đã gặp nhiều việc bất công, sâu trong lòng căm hận xã hội này đến cực điểm. Cho nên, khi thấy Tiểu Triệu lạc đoàn, vì mưu sinh, cậu ta do dự bốn năm giây rồi đánh lén sau lưng, dùng dao găm đâm chết cô và cướp toàn bộ tư trang trong ba lô.
Nhân vật chính Đường Duệ Trạch tuấn tú, tính cách hết sức chính nghĩa, còn thông thạo ít công phu quyền cước. Ở trường cậu là một kẻ cẩu thả qua quýt, ở đây, bên cạnh cậu bất tri bất giác tụ tập một nhóm người. Dưới tình thế cấp bách, cậu dẫn nhóm người này trốn lên núi. Cậu dốc sức giúp đỡ họ, nhưng từng người từng người bên cạnh đều lần lượt ngã xuống, có người chết ngoài ý muốn, có bị ám sát, cũng có những cái chết bất đắc kỳ tử giữa đêm khuya...... Đường Duệ Trạch dần lột xác, từ tùy tiện nhu nhược trở nên quyết đoán, bộ quần áo ngụy trang sạch sẽ anh tuấn dần trở nên dơ bẩn. Nhưng cuối cùng cậu vẫn không gϊếŧ người, thậm chí còn cứu một cô gái thuộc tiểu đội khác, giúp cô băng bó vết thương.
Không khí bộ phim tràn ngập sự khẩn trương và bí ẩn. Cốt truyện đi được ba phần tư, khán giả mới loáng thoáng suy đoán: Đường Duệ Trạch* có vấn đề!
(*Raw là Đường Quyến Trạch)
Kết phim chỉ còn duy nhất hai người sống sót trên núi, là Đường Duệ Trạch và Tiểu Trần (Diệp Quang Huy thủ vai). Trong hai người phải có một kẻ bỏ mạng, nếu không thời hạn 72 giờ đến chiếc vòng trên cổ hai người sẽ nổ tung!
Dưới bóng đêm, Đường Duệ Trạch và Tiểu Trần liều chết solo*. Hai người đánh đấm hồi lâu rốt cuộc cũng có một người ngã xuống.
(Lời edit: vật lộn đó mà tui thấy solo nghe cũng vui :))
Hừng đông lên, Đường Duệ Trạch nghe thấy tiếng bước chân, cảnh giác mở mắt, bất ngờ thấy Tiểu Trần nằm trên mặt đất, hai tay nắm chặt thanh dao găm, mà thanh dao ấy lại ghim trên lồng ngực cậu ta. Tiểu Trần tự sát? Nhưng nhìn thấy biểu cảm nhẹ nhõm của cậu ta thì cảm giác quái dị bất giác trỗi lên.
Đường Duệ Trạch hoảng sợ, lui về sau vài bước.
Bốn tay sát thủ ôm súng xuất hiện trước mặt, ngoài ý muốn nói: "Vậy mà kẻ sống sót lại là thằng oắt này?"
Đường Duệ Trạch nhìn chằm chằm vào bọn chúng, biểu tình phòng bị mà sợ hãi. Quần áo trên người không biết bị đổi từ lúc nào, tinh khôi và thẳng thớm. Bây giờ cậu giống hệt lúc mới lên núi, sạch sẽ anh tuấn.
"Oắt con, chúc mừng mày." Một trong bốn sát thủ dùng báng súng vỗ vỗ cánh tay cậu.
Ba kẻ còn lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn hắn.
Đường Duệ Trạch miễn cưỡng cười cười, chậm rì rì theo sau bọn chúng xuống núi.
Đột nhiên cậu quay đầu mỉm cười với màn ảnh, bộ dạng tươi cười càng lúc càng lớn, ánh mắt yên tĩnh và run sợ biến thành quỷ dị độc ác.
Hình ảnh đến đây là kết thúc.
Rất nhiều người trong rạp chiếu phim đều bị vẻ mặt cùng ánh mắt này dọa sợ đến mức la toáng lên. Khán giả nhiệt tình thảo luận nội dung, rạp chiếu phim yên tĩnh lập tức sôi sùng sục.
"Hù chết bảo bảo rồi!"
"Quả nhiên không xem đến giây cuối cùng sẽ không tìm ra đáp án! Tôi hiểu rồi, Đường Duệ Trạch vẫn luôn giả vờ! Tiểu Trần bị cậu ta sát hại, ngụy trang thành tự sát thôi!"
"Quá xuất sắc, tuy rằng có hơi ám ảnh. Tôi quyết định sẽ xem lần hai nhưng nhất định không mua suất chiếu nửa đêm!"
"Ngứa tay ghê, muốn nhanh nhanh về viết review quá!"
"Không hiểu sao tôi cảm thấy còn after credit* cuối phim, sẽ có phần tiếp theo chăng?"
(* nguyên văn là phục bút: đoạn mở đầu cho phần sau)
"..."
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh theo dòng người rời khán phòng, nhìn nhau cười cười trước những lời bình luận hưng phấn của người khác.
"Chúc mừng, bảo bối." Cố Duyên Tranh ghé vào tai thiếu niên thì thầm.
Vệ Tây Lẫm vung tay lên, "Em mời anh đi ăn!"
Cố Duyên Tranh nhếch môi, "Được."
Mười phút sau, hai người xuất hiện ở quán KFC. Ở đây có một khu vui chơi nhỏ dành cho trẻ em, hôm nay lại nằm trong kỳ nghỉ hè nên chỗ này vô cùng náo nhiệt.
Cố Duyên Tranh: "..."
"Đã qua một tháng kể từ lần cuối cùng tới KFC rồi." Vệ Tây Lẫm mỉm cười dẫn y xếp hàng chờ gọi món, "Anh ăn gì?"
Cố Duyên Tranh đành nói: "Em quyết đi."
Khách vào KFC chủ yếu là người trẻ tuổi, vóc dáng Vệ Tây Lẫm với Cố Duyên Tranh anh tuấn, lại ăn mặc thời thượng, thân hình cao lớn đứng trước quầy, lập tức khiến những vị khách khác chú ý. Không ít cô gái vụиɠ ŧяộʍ lấy điện thoại di động chụp lén.
"Hai phần cánh gà giòn cay, gà rán KFC, thịt cuộn Mexico, egg tart, đùi gà quay tiêu, khoai tây chiên và kem dâu."
Cố Duyên Tranh nhanh chóng nói: "Kem dâu chỉ lấy một phần."
"Anh không ăn em ăn." Vệ Tây Lẫm nhanh nhẹn cản y.
"Không được." Cố Duyên Tranh kiên quyết, thấp giọng nói, "Ăn nhiều đồ lạnh không tốt."
Vệ Tây Lẫm nghĩ những món khác cũng ngon không kém, bèn không kiên trì nữa.
Cố Duyên Tranh bê đồ ăn, hai người tìm chỗ vắng vẻ ngồi xuống.
Thật ra, đồ ăn trong KFC không quá sang trọng. Nói tiếp sợ sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị. Đây đều là những điều bạn học cùng lớp Vệ Tây Lẫm, người mỗi dịp nghỉ hè thường xuyên tới làm thêm, kể lại. Đồ trong KFC đều do tổng công ty cung cấp, cửa hàng chỉ tiến hành chế biến. Ví dụ như cơm thịt bò Hungary, lấy hai túi tương cà, một túi chứa thịt bò không rõ đã để bao lâu trong kho đông lạnh, sau đó chuyển vào tủ giữ nhiệt ba tiếng, vào giờ cao điểm thậm chí chỉ đưa vào lò vi sóng quay cho ấm, bỏ vào bát trộn hai cái. Khách ăn xong lại cho thêm ít cơm và một muôi sốt thịt kèm sáu đến tám miếng thịt bò phục vụ tiếp. Hay cơm thịt viên Ý, dù quảng cáo là sử dụng găng tay dùng một lần để chế biến song nhân viên vội lên thì đều mang một cái găng đó lau bàn, lau nhà, đổ rác... kể cả xới cơm.
Nhưng không thể phủ nhận, hương vị món ăn khá ngon, còn tiện lợi. Nếu không thì sẽ không có nhiều người tới nơi này phung phí.
Vệ Tây Lẫm cực kì thích cánh gà giòn cay, nhưng sau này ở bên Cố Duyên Tranh, y không cho phép mình tới chỗ như vậy mà thường xuyên tự tay làm cho hắn, mùi vị so với KFC càng ngon hơn.
Chuyến này hắn đi vì thực sự rất đói, hơn nữa ăn một bữa chắc cũng không đau bụng.
Cố Duyên Tranh nghiêm túc suy xét chờ người yêu khai mạc hết buổi biểu diễn sẽ làm cánh gà giòn cay cho hắn ăn mỗi ngày, để hắn ăn phát chán tất sẽ không bao giờ nghĩ đến nó nữa.
Vệ Tây Lẫm thoáng run lên, tựa như có thể nhìn rõ ý đồ trong mắt y, giơ một tay lên giả vờ đầu hàng, "Em cam đoan một tháng tới sẽ không đến nữa."
Cố Duyên Tranh lắc đầu, "Ăn đi."
Hai cô gái xô xô đẩy đẩy lại gần, đứng cạnh người Vệ Tây Lẫm, phấn khởi hỏi: "Xin hỏi, anh có phải 540 không ạ?"
Vệ Tây Lẫm suýt bị nghẹn thức ăn trong miệng. Đeo kính râm còn ngồi góc khuất mà vẫn bị nhận ra?
Hắn cẩn thận nhìn hai bên một chút, dựng ngón trỏ, "Suỵt!"
Hai cô gái hiểu ra liền giảm âm lượng xuống, "Nam thần, cho chúng em xin chữ ký với."
Cho dù hai fans hâm mộ này đã rất kiềm chế nhưng vẻ kích động và động tác chụp ảnh vẫn lôi kéo sự chú ý của nhiều người. Người vây quanh ngày một nhiều, trong ba vòng ngoài cũng ba vòng, đều muốn xin chữ ký hắn.
Vệ Tây Lẫm phát giác tình thế không ổn, kéo Cố Duyên Tranh bỏ chạy, "Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, hẹn gặp lại. Những món chưa kịp mở kia coi như tặng cho mọi người nha."
May mắn là hai người kịp thời chạy trốn, bằng không sẽ bị nhốt trong quán.
Vệ Tây Lẫm lau mồ hôi, chủ động than vãn với Cố Duyên Tranh: "Sau này chúng ta đừng đến nữa. Nhưng mà, cánh gà giòn cay em mới cắn một miếng..."
Cố Duyên Tranh lộ ra vẻ thỏa mãn, nhét người nào đó vào trong xe, "Về tôi làm cho em."
......
Danh tiếng [Cuộc chiến sinh tử] vang xa, ngày hôm sau, càng nhiều tín đồ điện ảnh ra rạp chiếu phim. Rạp chiếu vốn chỉ định xếp tỉ lệ chiếu cực thấp ngay lập tức thay đổi, đẩy tỉ lệ lên cao nhất, thậm chí còn chiếu vào các khung giờ vàng.
[Cuộc chiến sinh tử] trở thành một con chiến mã chạy đua cùng các bộ phim khác trong kỳ hè, bên cạnh là những nhà đầu tư nhao nhao gào thét 'Sói đến'.
Vệ Tây Lẫm yên lòng bay đến Quảng Đông tiếp tục buổi lưu diễn. Tại Quảng Đông, hắn chủ động đẩy ra các ca khúc tiếng Quảng, giúp các fans địa phương có chỗ ngồi tốt, nhờ vậy thu phục được rất nhiều người hâm mộ.
Sau khi kết thúc tám buổi lưu diễn, Vệ Tây Lẫm vội vàng chuẩn bị cho album thứ hai, hơn nữa còn để văn phòng đẩy mạnh phát triển sự nghiệp cho Thang Cỏ, mục tiêu soán ngôi vị Thiên Hậu của Lý Phỉ. Hắn ký hợp đồng với hai tân binh La Chân Chân với Liêu Kỳ Phúc và phát hành ca khúc mới.
Mẹ La Chân Chân định để La Chân Chân ký kết với tập đoàn Hải Nạp, bởi bên ấy lớn hơn. Nhưng ba cô lại cho rằng, chính bởi tập đoàn Hải Nạp quá lớn, tân binh không dễ sinh tồn, dù công ty có tài nguyên tốt, cũng không đến lượt La Chân Chân, chẳng bằng ký hợp đồng với văn phòng Vệ Tây Lẫm. Vệ Tây Lẫm và La Chân Chân vừa là bạn học vừa là bằng hữu, bất kể thế nào cũng không bạc đãi cô. Ngoài ra, La Chân Chân thi đỗ Đại học truyền thông Hoa Hạ rất mong có thể tiếp tục sự nghiệp học hành. Vệ Tây Lẫm cũng bên học bên làm, nhất định sẽ thông cảm mỗi khi sắp xếp lịch trình cho cô.
Liêu Tư Phúc* tướng mạo hệt như 'lão già' 35 tuổi, nhưng giọng hát lại cực kỳ đặc biệt, mang theo sự tang thương và sự thành thục ở người đứng tuổi, rất có tố chất. Vệ Tây Lẫm không hề do dự ký kết cùng anh, bàn giao ca khúc đầu tiên [Cuộc sống tươi đẹp], vừa mở màn đã vô cùng thành công.
(*Chỗ này dịch chuẩn như trong bản raw đó nha, chắc tác giả nhầm Liêu Tư Phúc -廖斯福 Liêu Kỳ Phúc - 廖期福)
Lại nói về album thứ hai của Vệ Tây Lẫm [Một đường hướng Tây] tổng cộng gồm mười bốn bài, trong đó có ba ca khúc tiếng nước ngoài và sáu ca khúc tiếng Quảng Đông [Звезда] [Take me to your heart] [The monster] [Vẫn cứ thích em] [Tương tư trong mưa] [Tội danh không lãng mạn] [Mặt trời đỏ] [Anh đợi em đến đau lòng] và [Không thể nói chia tay] đều là những bài hát kinh điển lại khiến thính giả nghe mãi không chán. Đám netizen trên mạng, những người lần thứ hai nhìn cái tên Vệ Tây Lẫm xuất hiện trong bảng xếp hạng Top 10, đã chết lặng.
(*Bài ở trên đầu là [Vẫn cứ thích em] nhé)
Ngày 15 tháng 8, kết thúc một tháng công chiếu [Cuộc chiến sinh tử]. Giới giải trí chấn động trước doanh thu 1 trăm triệu 4300 vạn*. Thông tin [Cuộc chiến sinh tử] khi khởi quay chỉ đầu tư 200 vạn (không kể phí tuyền truyền sau này) bị rò rỉ ra ngoài. Nói cách khác [Cuộc chiến sinh tử] mang về hơn 1 triệu 4000 vạn! Thị trường điện ảnh 7 năm nay đình trệ như kinh tế vì phát triển muộn. Như vậy, một bộ phim vốn chỉ 200 vạn thu hồi được ba bốn ngàn đã là vô cùng ghê gớm. Mà Vệ Tây Lẫm thì sao? [Cuộc chiến sinh tử] thực xứng danh 'Đầu tư ít lời lãi nhiều'. Tên này vẫn còn là người sao?
(*Cỡ 471 tỷ)
Truyền hình, báo chí, mạng xã hội đều bùng nổ.
-----------
Tranh*: Tôi và người yêu đều sợ đến ngây người.
(*Trước đây edit để là Trợn mắt ấy ~ Giờ thì chắc ai cũng biết ảnh là ai rồi ha? ^^)
----------------------------------
Quân: Người mới người mới, mong được chỉ giáo (~^_^)~
Nguồn ảnh: Pinterest
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.