Chương 16: Mang thai phu ở trên xe ngựa bị làm khóc
Đại Kiểm Cật Nhục
08/11/2021
Edit: lamlam28701
Bên trong xe ngựa Đế Khanh phủ đệ được điều khiển tương đối vững vàng, Chử Ngọc ngồi ở trên thân nam nhân mặt đầy ửng hồng, hàm răng y cắn chặt môi dưới, đôi môi nguyên bản có chút tái nhợt vì nhiễm phải màu sắc tình dục, liền đỏ tươi bóng loáng, hiện ra trông rất đẹp mắt.
Bởi vì mang thai, y mặc vào chính là trường bào đặc biệt rộng rãi, nhưng bây giờ kiện quần áo vốn khiến y càng thêm mi thanh mục tú hơn đã bị nam nhân của y cởi ra, lỏng lỏng lẻo lẻo rơi xuống eo y.
Nếu nhìn ở phía trước, nửa người dưới của y ngược lại đang yên đang lành bị quần áo che khuất, nhưng nếu như từ bên cạnh nhìn đến, có thể phát hiện vạt áo trường bào của song nhi đã kết hôn này đã bị người xốc lên, một phần cuốn lại, bên trong mặc tiết khố màu trắng cũng bị ném ở một bên, để nam nhân phía sau y có thể không chút trở ngại nào mà tiến quân thần tốc.
Chử Ngọc chính mình cũng không biết là làm sao, vừa bắt đầu nam nhân chỉ để cho y ngồi trên đùi hắn, tay cũng quy củ mà trên eo y, thời điểm xe ngựa vừa mới bắt đầu chạy, Tần Việt liền nói: "Bụng thoải mái hay không thoải mái? Ta giúp ngươi xoa một chút?"
Kỳ thực Chử Ngọc không có không thoải mái như vậy, nhưng mà xoa bóp tóm lại là thoải mái hơn một chút, y liền gật gật đầu. Tần Việt tay liền từ bên ngoài trường bào cho tay vào thăm dò, đưa đến nơi bụng y, vô cùng êm ái mà xoa bóp cho y.
Một bên xoa bóp, một bên hắn còn hỏi: "Thoải mái sao?"
Kỳ thực trực tiếp xoa bóp bụng cách quần áo là tốt rồi, nhưng bàn tay chó chứa nhiệt độ của nam nhân dán chặt vào bụng lại đem tới cảm giác không giống nhau. Chử Ngọc cũng ngầm cho phép làm như vậy, sau đó ấn lại ấn, tay nam nhân liền từ trên bụng hướng lên trên, xoa nắn bộ ngực của y.
Chử Ngọc không có quên đây là ở bên ngoài, lúc này liền muốn Tần Việt lấy tay ra: "Không được hồ đồ!"
Tần Việt trong thanh âm còn mang theo ý cười: "Ngược lại là ở trong xe ngựa, người bên ngoài cũng nhìn không thấy. Còn nữa, ngươi không thoải mái sao?"
Như mấy tháng trước, Tần Việt có thể nói là đối thân thể của y sờ loạn khắp nơi, mặc dù không có thật làm toàn bộ, nhưng có thể làm cơ hồ đều đã làm.
Bị bàn tay mang theo vài vết chai xoa nắn một hồi, hai điểm trước ngực y rất nhanh sưng cứng ưỡn lên, cũng may hôm nay mặc vào quần áo rộng rãi, nếu không đầu v* khẳng định nhô ra như thế sẽ đặc biệt khiến người khác chú ý.
"Trở về... Trở về rồi làm tiếp không được sao?" Chử Ngọc cũng biết Tần Việt những ngày qua nhịn đặc biệt khổ, bởi vậy ngữ khí của y thoáng yếu đi, tận lực thuyết phục Tần Việt đang muốn xằng bậy. Thoải mái thì thoải mái, nhưng mà đây rốt cuộc là ở bên ngoài a, dù ở trên xe ngựa cũng không được.
Tay Tần Việt rút ra, y liền thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lời nói của chính mình đã có hiệu quả. Tuy rằng thân thể vì tình dục đã hơi lộn xộn, nhưng mà nhanh chóng dọn sơ một chút là tốt rồi.
Kết quả không có đợi đến khi y từ trong tình dục khôi phục như cũ, Tần Việt liền đem hai chân tách ra, tay vừa mới nắn bóp thịt nhũ y xong liền từ phía sau luồn xuống dưới thăm dò trực tiếp vào trong tiết khố y, sau đó từ giữa khe hở hai đùi, ngón tay trực tiếp cắm vào hậu huyệt đóng chặt.
Ý thức được Tần Việt muốn làm gì Chử Ngọc liền cứng người một chút, hậu huyệt theo bản năng mà kẹp chặt dị vật đột nhiên xâm nhập kia. Ngay sau đó y nỗ lực đứng dậy, muốn thoát khỏi ngón tay dài nhỏ kia đang từ từ hướng bên trong cúc huyệt y mà thăm dò.
"Thật không được." Y nói như vậy, lại bị nam nhân ngăn chặn đôi môi đang cố phát ra lời nói chống cự.
So với làm tình, Chử Ngọc càng mê luyến cảm giác hôn môi mang đến. Chỉ có thời điểm hôn môi, y mới cực kỳ phối hợp, thậm chí có lúc có thể nói là hết sức chủ động. So với Tần Việt hoa hoa công tử một tay già đời, nụ hôn của y vẫn vô cùng ngây ngô, y đặc biệt yêu thích loại cảm giác môi lưỡi giao triền này.
Tần Việt đem đầu lưỡi linh hoạt chen vào trong miệng y đuổi theo đầu lưỡi đỏ tươi nho nhỏ kia, chỉ một hồi, y liền bị hôn đến ngất ngất ngây ngây, hoàn toàn quên mất chống lại sự xâm nhập của ngón tay phía dưới.
Mang theo tiếng mút chần chậc, môi lười hai người kề sát cuối cùng cũng tách ra. Bờ môi Chử Ngọc bị hôn sáng rõ ánh nước trong suốt, chứng tỏ nụ hôn này vô cùng sắc khí dâm mỹ.
Bởi vì hôn môi thời gian dài, khuôn mặt Chử Ngọc trắng noãn thiếu dưỡng khí liền nhiễm phải màu đào trên gò má. Y hơi hé miệng, hô hấp dồn dập. Mà lúc này, Tần Việt chưa bao giờ dừng lại động tác khai mở cũng đã đem hậu huyệt đối phương mở rộng đến ba ngón tay cũng có thể thoải mái ra vào lỗ nhỏ.
Song nhi mang thai thân thể kỳ thực rất mẫn cảm, chỉ cần một ngón tay gây rối liền khiến bên trong hậu huyệt nhỏ bé kia xuân thủy tràn lan, dịch ruột non trong suốt đem ngón tay của hắn đều làm ướt, thời điểm rút ra, còn mang theo hơi nước ẩm ướt cộc cộc dính nhơm nhớp, căn bản cũng không cần dùng đến thuốc bôi trơn.
Thời điểm Chử Ngọc từ bên trong nụ hôn triền miên kia lấy lại tinh thần, hắn cũng đã vén lên áo bào chính mình, móc ra dương cụ đã sớm cứng nóng như bàn ủi đâm vào hậu huyệt y.
"A..." Bị vật cứng nóng bỏng không giống với ngón tay xâm nhập, Chử Ngọc kinh ngạc thốt lên một tiếng, nắm lấy cánh tay Tần Việt thật chặt mới để thân thể ngã xuống.
Tần Việt đem ngón tay lúc trước dùng để mở rộng đến trước mặt y: "Ngươi nhìn xem, đều là nước, còn nói mình không muốn."
"Ta chưa nói không muốn... chỉ là sao có thể ở bên ngoài..." Chử Ngọc đều bị quỷ sốt ruột này chọc tức. Tần Việt vẫn bộ dáng này, làm cái gì cũng đều cây ngay không sợ chết đứng, thật giống như mọi chuyện đều là lỗi của y.
Tần Việt một bên đánh cắm vào, vừa nói: "Nhưng là miệng nhỏ A Ngọc phía dưới nói cho ta nó rất muốn a, tao huyệt nói, nó nhớ ta đại dương v*t đều sắp điên rồi, căn bản là không chờ được đi về nhà đây."
"Nói bậy... Nói hưu nói vượn... A, ngươi nhẹ một chút... Nó làm sao sẽ có khả năng nói chuyện!" Chử Ngọc một bên biện giải, một bên bị va chạm chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
Xe ngựa từ đường lớn bằng phẳng rẽ vào đường nhỏ tương đối xóc nảy. Dù bên trong xe ngựa thoải mái nhưng cũng có thể cảm giác được trên dưới xóc nảy.
Bởi vì Chử Ngọc ngồi ở trên người Tần Việt, xe ngựa hơi động, dương v*t Tần Việt chôn ở trong thân thể y liền hướng bên trong thâm nhập đến càng thêm lợi hại. Hơn nữa xe ngựa càng lắc lư lợi hại, Tần Việt lại càng nổi nóng dùng sức đỉnh lộng lên, hai tay thì lại ôm chặt bờ vai y đem nửa người trên của y áp ngồi xuống mạnh mẽ trên đùi hắn.
Mượn ngoại lực, nam căn kia càng dễ dàng tiến vào độ sâu chưa bao giờ có. Mặc dù Tần Việt cũng đã kiềm chế nhưng vẫn nhịn không được mà trở nên hưng phấn, hoàn toàn không kiêng dè bay giờ đang ở bên ngoài cùng những người ngoài xe ngựa. Xe ngựa nhỏ như vậy, cũng không cách âm, động tĩnh lớn một chút liền rất dễ dàng có thể bị người ta phát hiện.
Bên trong không gian xe ngựa nhỏ hẹp đã tràn đầy mùi vị hoan ái, cảm thụ côn th*t nóng bỏng ở bên trong hậu huyệt y mà điên cương xuyên xỏ sâu vào, còn chuyên môn hướng tới mấy địa phương đặc biệt mẫn cảm kia mà qua lại nghiền ép, cả người Chử Ngọc đều có cảm giác muốn chết trên người Tần Việt.
Khóe mắt của y bị tình dục làm cho ửng hồng, một lần lại một lần cảm thụ làn sóng khoái cảm ập tới, trong mắt thậm chí hiện lên một tầng hơi nước, cố kỵ phu xe bên ngoài nghe thấy, y đè nén âm thanh, một bên thở dốc, một bên xin tha: "Không muốn... Quá sâu... A...."
Xe ngựa từ từ chậm lại, phu xe đột nhiên đem dây cương kéo lại, ghìm ngựa ngừng lại.
"Đế Khanh điện hạ, Phò mã, đã đên phủ Đế Khanh." Kèm theo tiếng la trung khí mười phần của phu xe, côn th*t Tần Việt mới vừa rút ra bỗng nhiên vọt tới cắm mạnh vào nơi sâu nhất trong hậu huyệt y, phá tan sự chống cự của y, mãi cho đến túi khẩu thai nhi của Chử Ngọc.
Quy đầu phá tan màng mỏng giữa túi thai cùng mật ruột của y, hưng phấn đem tất cả tinh dịch nóng bỏng mà tưới lên mảnh thổ nhưỡng đang dựng dục tiểu sinh mệnh này.
"Không muốn... A ~" Chử Ngọc bị một trận tinh dịch này hun nóng, hai chân dài đều giống nhau co giật run run một chút, đem tinh thủy bán trong suốt tất cả đều bắn vào trường bào đang bao bọc cả người y.
Bên trong xe ngựa Đế Khanh phủ đệ được điều khiển tương đối vững vàng, Chử Ngọc ngồi ở trên thân nam nhân mặt đầy ửng hồng, hàm răng y cắn chặt môi dưới, đôi môi nguyên bản có chút tái nhợt vì nhiễm phải màu sắc tình dục, liền đỏ tươi bóng loáng, hiện ra trông rất đẹp mắt.
Bởi vì mang thai, y mặc vào chính là trường bào đặc biệt rộng rãi, nhưng bây giờ kiện quần áo vốn khiến y càng thêm mi thanh mục tú hơn đã bị nam nhân của y cởi ra, lỏng lỏng lẻo lẻo rơi xuống eo y.
Nếu nhìn ở phía trước, nửa người dưới của y ngược lại đang yên đang lành bị quần áo che khuất, nhưng nếu như từ bên cạnh nhìn đến, có thể phát hiện vạt áo trường bào của song nhi đã kết hôn này đã bị người xốc lên, một phần cuốn lại, bên trong mặc tiết khố màu trắng cũng bị ném ở một bên, để nam nhân phía sau y có thể không chút trở ngại nào mà tiến quân thần tốc.
Chử Ngọc chính mình cũng không biết là làm sao, vừa bắt đầu nam nhân chỉ để cho y ngồi trên đùi hắn, tay cũng quy củ mà trên eo y, thời điểm xe ngựa vừa mới bắt đầu chạy, Tần Việt liền nói: "Bụng thoải mái hay không thoải mái? Ta giúp ngươi xoa một chút?"
Kỳ thực Chử Ngọc không có không thoải mái như vậy, nhưng mà xoa bóp tóm lại là thoải mái hơn một chút, y liền gật gật đầu. Tần Việt tay liền từ bên ngoài trường bào cho tay vào thăm dò, đưa đến nơi bụng y, vô cùng êm ái mà xoa bóp cho y.
Một bên xoa bóp, một bên hắn còn hỏi: "Thoải mái sao?"
Kỳ thực trực tiếp xoa bóp bụng cách quần áo là tốt rồi, nhưng bàn tay chó chứa nhiệt độ của nam nhân dán chặt vào bụng lại đem tới cảm giác không giống nhau. Chử Ngọc cũng ngầm cho phép làm như vậy, sau đó ấn lại ấn, tay nam nhân liền từ trên bụng hướng lên trên, xoa nắn bộ ngực của y.
Chử Ngọc không có quên đây là ở bên ngoài, lúc này liền muốn Tần Việt lấy tay ra: "Không được hồ đồ!"
Tần Việt trong thanh âm còn mang theo ý cười: "Ngược lại là ở trong xe ngựa, người bên ngoài cũng nhìn không thấy. Còn nữa, ngươi không thoải mái sao?"
Như mấy tháng trước, Tần Việt có thể nói là đối thân thể của y sờ loạn khắp nơi, mặc dù không có thật làm toàn bộ, nhưng có thể làm cơ hồ đều đã làm.
Bị bàn tay mang theo vài vết chai xoa nắn một hồi, hai điểm trước ngực y rất nhanh sưng cứng ưỡn lên, cũng may hôm nay mặc vào quần áo rộng rãi, nếu không đầu v* khẳng định nhô ra như thế sẽ đặc biệt khiến người khác chú ý.
"Trở về... Trở về rồi làm tiếp không được sao?" Chử Ngọc cũng biết Tần Việt những ngày qua nhịn đặc biệt khổ, bởi vậy ngữ khí của y thoáng yếu đi, tận lực thuyết phục Tần Việt đang muốn xằng bậy. Thoải mái thì thoải mái, nhưng mà đây rốt cuộc là ở bên ngoài a, dù ở trên xe ngựa cũng không được.
Tay Tần Việt rút ra, y liền thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lời nói của chính mình đã có hiệu quả. Tuy rằng thân thể vì tình dục đã hơi lộn xộn, nhưng mà nhanh chóng dọn sơ một chút là tốt rồi.
Kết quả không có đợi đến khi y từ trong tình dục khôi phục như cũ, Tần Việt liền đem hai chân tách ra, tay vừa mới nắn bóp thịt nhũ y xong liền từ phía sau luồn xuống dưới thăm dò trực tiếp vào trong tiết khố y, sau đó từ giữa khe hở hai đùi, ngón tay trực tiếp cắm vào hậu huyệt đóng chặt.
Ý thức được Tần Việt muốn làm gì Chử Ngọc liền cứng người một chút, hậu huyệt theo bản năng mà kẹp chặt dị vật đột nhiên xâm nhập kia. Ngay sau đó y nỗ lực đứng dậy, muốn thoát khỏi ngón tay dài nhỏ kia đang từ từ hướng bên trong cúc huyệt y mà thăm dò.
"Thật không được." Y nói như vậy, lại bị nam nhân ngăn chặn đôi môi đang cố phát ra lời nói chống cự.
So với làm tình, Chử Ngọc càng mê luyến cảm giác hôn môi mang đến. Chỉ có thời điểm hôn môi, y mới cực kỳ phối hợp, thậm chí có lúc có thể nói là hết sức chủ động. So với Tần Việt hoa hoa công tử một tay già đời, nụ hôn của y vẫn vô cùng ngây ngô, y đặc biệt yêu thích loại cảm giác môi lưỡi giao triền này.
Tần Việt đem đầu lưỡi linh hoạt chen vào trong miệng y đuổi theo đầu lưỡi đỏ tươi nho nhỏ kia, chỉ một hồi, y liền bị hôn đến ngất ngất ngây ngây, hoàn toàn quên mất chống lại sự xâm nhập của ngón tay phía dưới.
Mang theo tiếng mút chần chậc, môi lười hai người kề sát cuối cùng cũng tách ra. Bờ môi Chử Ngọc bị hôn sáng rõ ánh nước trong suốt, chứng tỏ nụ hôn này vô cùng sắc khí dâm mỹ.
Bởi vì hôn môi thời gian dài, khuôn mặt Chử Ngọc trắng noãn thiếu dưỡng khí liền nhiễm phải màu đào trên gò má. Y hơi hé miệng, hô hấp dồn dập. Mà lúc này, Tần Việt chưa bao giờ dừng lại động tác khai mở cũng đã đem hậu huyệt đối phương mở rộng đến ba ngón tay cũng có thể thoải mái ra vào lỗ nhỏ.
Song nhi mang thai thân thể kỳ thực rất mẫn cảm, chỉ cần một ngón tay gây rối liền khiến bên trong hậu huyệt nhỏ bé kia xuân thủy tràn lan, dịch ruột non trong suốt đem ngón tay của hắn đều làm ướt, thời điểm rút ra, còn mang theo hơi nước ẩm ướt cộc cộc dính nhơm nhớp, căn bản cũng không cần dùng đến thuốc bôi trơn.
Thời điểm Chử Ngọc từ bên trong nụ hôn triền miên kia lấy lại tinh thần, hắn cũng đã vén lên áo bào chính mình, móc ra dương cụ đã sớm cứng nóng như bàn ủi đâm vào hậu huyệt y.
"A..." Bị vật cứng nóng bỏng không giống với ngón tay xâm nhập, Chử Ngọc kinh ngạc thốt lên một tiếng, nắm lấy cánh tay Tần Việt thật chặt mới để thân thể ngã xuống.
Tần Việt đem ngón tay lúc trước dùng để mở rộng đến trước mặt y: "Ngươi nhìn xem, đều là nước, còn nói mình không muốn."
"Ta chưa nói không muốn... chỉ là sao có thể ở bên ngoài..." Chử Ngọc đều bị quỷ sốt ruột này chọc tức. Tần Việt vẫn bộ dáng này, làm cái gì cũng đều cây ngay không sợ chết đứng, thật giống như mọi chuyện đều là lỗi của y.
Tần Việt một bên đánh cắm vào, vừa nói: "Nhưng là miệng nhỏ A Ngọc phía dưới nói cho ta nó rất muốn a, tao huyệt nói, nó nhớ ta đại dương v*t đều sắp điên rồi, căn bản là không chờ được đi về nhà đây."
"Nói bậy... Nói hưu nói vượn... A, ngươi nhẹ một chút... Nó làm sao sẽ có khả năng nói chuyện!" Chử Ngọc một bên biện giải, một bên bị va chạm chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
Xe ngựa từ đường lớn bằng phẳng rẽ vào đường nhỏ tương đối xóc nảy. Dù bên trong xe ngựa thoải mái nhưng cũng có thể cảm giác được trên dưới xóc nảy.
Bởi vì Chử Ngọc ngồi ở trên người Tần Việt, xe ngựa hơi động, dương v*t Tần Việt chôn ở trong thân thể y liền hướng bên trong thâm nhập đến càng thêm lợi hại. Hơn nữa xe ngựa càng lắc lư lợi hại, Tần Việt lại càng nổi nóng dùng sức đỉnh lộng lên, hai tay thì lại ôm chặt bờ vai y đem nửa người trên của y áp ngồi xuống mạnh mẽ trên đùi hắn.
Mượn ngoại lực, nam căn kia càng dễ dàng tiến vào độ sâu chưa bao giờ có. Mặc dù Tần Việt cũng đã kiềm chế nhưng vẫn nhịn không được mà trở nên hưng phấn, hoàn toàn không kiêng dè bay giờ đang ở bên ngoài cùng những người ngoài xe ngựa. Xe ngựa nhỏ như vậy, cũng không cách âm, động tĩnh lớn một chút liền rất dễ dàng có thể bị người ta phát hiện.
Bên trong không gian xe ngựa nhỏ hẹp đã tràn đầy mùi vị hoan ái, cảm thụ côn th*t nóng bỏng ở bên trong hậu huyệt y mà điên cương xuyên xỏ sâu vào, còn chuyên môn hướng tới mấy địa phương đặc biệt mẫn cảm kia mà qua lại nghiền ép, cả người Chử Ngọc đều có cảm giác muốn chết trên người Tần Việt.
Khóe mắt của y bị tình dục làm cho ửng hồng, một lần lại một lần cảm thụ làn sóng khoái cảm ập tới, trong mắt thậm chí hiện lên một tầng hơi nước, cố kỵ phu xe bên ngoài nghe thấy, y đè nén âm thanh, một bên thở dốc, một bên xin tha: "Không muốn... Quá sâu... A...."
Xe ngựa từ từ chậm lại, phu xe đột nhiên đem dây cương kéo lại, ghìm ngựa ngừng lại.
"Đế Khanh điện hạ, Phò mã, đã đên phủ Đế Khanh." Kèm theo tiếng la trung khí mười phần của phu xe, côn th*t Tần Việt mới vừa rút ra bỗng nhiên vọt tới cắm mạnh vào nơi sâu nhất trong hậu huyệt y, phá tan sự chống cự của y, mãi cho đến túi khẩu thai nhi của Chử Ngọc.
Quy đầu phá tan màng mỏng giữa túi thai cùng mật ruột của y, hưng phấn đem tất cả tinh dịch nóng bỏng mà tưới lên mảnh thổ nhưỡng đang dựng dục tiểu sinh mệnh này.
"Không muốn... A ~" Chử Ngọc bị một trận tinh dịch này hun nóng, hai chân dài đều giống nhau co giật run run một chút, đem tinh thủy bán trong suốt tất cả đều bắn vào trường bào đang bao bọc cả người y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.