Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu
Chương 110: Khí chất omega (6)
Nâu Nêm.kkk
04/01/2021
Cẩm Lý tỉnh dậy, phát hiện tay đang bị tên mặt đẹp tính tình quái gở Phương Ly Ngôn nắm chặt, liền gấp gáp muốn đẩy ra. Phương Ly Ngôn cả buổi tối bị những hình ảnh đáng sợ đeo bám khó khăn lắm mới có thể ngủ, lại bị động tác có phần lớn của Cẩm Lý làm tỉnh.
Phương Ly Ngôn mở mắt, ngẩng đầu nhìn Cẩm Lý.
Cẩm Lý còn đang muốn làm gì đó, bất ngờ bị y nhìn chằm chằm, liền thu tay về phía sau:" Cái đó! Thiếu gia, chúng ta có thể về được không?"
Anh cảm thấy trước khi có tin tức của nhóc nhà mình, vẫn là nên tận lực duy trì khoảng cách với những người khác đi. Tên nhóc kia rất hay ghen, không thể để y ghen được a.
Phương Ly Ngôn nhíu mày nhìn người trước mặt.
Cẩm Lý:" Thiếu gia?" Nhìn trẫm làm gì:" Tôi không sao..."
" Cút."
Cẩm Lý:"..." Đệch, thể loại gì? Trẫm cũng đâu có muốn ở một chỗ với ngươi chứ!
Cẩm Lý ngồi dậy, nhanh tay rút kim truyền ra khỏi mu bàn tay, đi nhanh hơn chạy tiến về phía cửa:" Thiếu gia ở lại vui vẻ."
Cẩm Lý thật sự nói đi là đi, đến một cái quay đầu cũng không dành cho Phương Ly Ngôn, đùa gì chứ! Trẫm lo cho nhóc nhà mình còn chưa xong, rảnh đâu lo cho người ngoài.
Hắn cũng không phải trẻ con, trẫm mới không thèm quan tâm.
Cẩm Lý đi hỏi mượn một bộ đồ thường, rời khỏi bệnh viện.
Đợi chút, hình như quên chưa hỏi địa chỉ biệt thự?!! Làm sao anh bắt xe về được,... khoan đã, anh quên mất một điều, ở nơi này... anh chính là một xu dính túi cũng không có, tiền đâu gọi xe.
Trẫm hiện tại quay trở lại phòng bệnh còn kịp không?
Mặc dù không muốn tiếp xúc với Phương Ly Ngôn nhưng vẫn còn tốt hơn là phải đi bộ từ đây về biệt thự trong khi không biết đường đi thế nào mà!
Cẩm Lý đứng ở cửa bệnh viện, hối hận muốn chết.
" Omega? Cút xẻo, chỗ này không phải cho mày đứng." Một người bảo vệ đứng gần đấy, phát hiện Cẩm Lý là omega, còn đứng thập thò ở cửa bệnh viện, liền lập tức đi tới, muốn đuổi người.
Cẩm Lý:"..." Tên này không liên quan đến nhiệm vụ, trẫm đập hắn được không?
Cẩm Lý rời khỏi bệnh viện, bắt đầu công cuộc lăn lộn đi trên con đường trở thành đỉnh cao omega. Sau một quãng thời gian, anh liền phát hiện ra, thân phận omega thật sự quá rẻ mạt, làm việc gì cũng khó. Hầy, vẫn là sử dụng vũ lực nhanh chóng nhất.
Chỉ cần tiếp xúc với những người không biết thân thể này từ trước, thì anh sẽ không phải chịu giới hạn của thiết lập thân thể. Nói đơn giản chính là chỉ cần không gặp tên mặt đẹp cùng bà quản gia, Cẩm Lý liền có thể hiên ngang hành tẩu gia hồ.
Đấy là nếu như Ái Hòa Nhất Kinh chịu để yên.
Cẩm Lý còn đang bận đi đến đỉnh cao, thanh tiến độ nhiệm vụ vừa mới lên được một chút, đã bị hệ thống khấu trừ trở lại.
\[ Nhắc nhỏ thân thiện, ký chủ đã rời khỏi vị trí người hầu 26 giờ, tiến độ nhiệm vụ bị khấu trừ 15% còn -15%\]
Cẩm Lý:"..."
Trẫm có thể mỉm cười... cái rắm. Đệch... trẫm... muốn...xxxx.
Cẩm Lý nộ khí sung thiên, lại không thể làm gì hơn, mang theo cái bụng uất nghẹn, đón xe trở về biệt thự.
Trên đường đi, còn cẩn thận dựa trên thân thể này, lấy lý do hoàn hảo che dấu việc làm trong một ngày của mình.
Cẩm Lý chỉ để xe đưa đến đầu đường, cách biệt thự một khoảng tầm 4km, liền trở xuống. Chỉnh lại trang phục rách nát bẩn thỉu, anh cực kỳ tự tin với tạo hình hiện tại của mình, có thể dễ dàng qua mặt bà quản gia cùng tên mặt đẹp kia.
Anh bày ra dáng vẻ mệt mỏi, bắt đầu chậm rãi đi trên đường.
Đi một lúc, liền phát hiện phía sau xuất hiện xe, Cẩm Lý âm thâm nhướn mày, đem cơ thể tận lực đi vào sâu bên trong, tránh đường cho xe đi... chính là không hiểu sao, chiếc xe kia cứ mãi đi ở phía sau anh. Cẩm Lý dừng bước, vụng trộm nhìn về chiếc xe. Không phải của tên mặt đen kia mà?
Khoan... nhà giàu như y, biết đầu một lúc có vài ba chiếc xe.
Cẩm Lý chửi thầm trong lòng, ngoài mặt vẫn bày ra dáng vẻ ủy khuất, bước lại gần cửa xe.
Kính xe được đẩy xuống, gương mặt bên trong hiện ra.
Là cậu chủ trước đây của thân thể này. Trước khi bán biệt thự cho tên mặt đẹp Phương Ly Ngôn đồng thời sang nhượng Cẩm Lý cho y, thì người này chính là tiểu thiếu gia của biệt thự.
Cẩm Lý:" Thiếu gia? Ngài có thể cho tôi..."
Cẩm Lý còn chưa nói hết câu, cửa kính xe đã bị kéo lên, chiếc xe cũng rồ ga phóng vụt đi. Cũng may thân thủ của Cẩm Lý tốt, dễ dàng né tránh không để chiếc xe kéo ngã trên đường.
Nằm trong dự đoán của anh, dù sao, vị thiếu gia này có tốt đến đâu cũng chắc chắn sẽ không để một omega bẩn thỉu lên làm bẩn xe y. Cẩm Lý cũng chỉ dựa trên thiết lập thân thể này, hỏi cho có thôi.
Cẩm Lý lùi lại vào vỉa hè, tiếp tục quãng đường đi bộ về biệt thự.
Trên đường thỉnh thoảng vẫn sẽ có xe đi ngang qua, chỉ là, không một ai đặt tầm nhìn về phía anh. Một omega quần áo rách nát chống tay men theo bờ tường mà đi, chính là cảnh tượng bẩn thịu nhất trong mắt bọn họ.
" A..."
Từ vùng bụng dưới bất ngờ tràn lên hơi nóng, tựa như muốn đem toàn bộ nội tạng của anh thiêu đốt vậy. Cẩm Lý nhăn mày, chân mềm nhũn ngã vào vách tường.
Cái bỏ mọe gì vậy?
Trước khi đi, anh đã xác định rất rõ cơ thể anh rất bình thường mà, đừng nói đi 4km... 10km cũng có thể đi được đó!!!
Cẩm Lý cả người run rẩy dựa vào vách tường, thần trí bắt đầu mơ hồ, cơ thể nóng đến mức mất kiểm soát.
Kỳ phát tình?!!
Mọe mọe mọe.... thân thể này rõ là chưa thành niên... vậy đây chính là kỳ phát tình đầu tiên a!!1
Phương Ly Ngôn mở mắt, ngẩng đầu nhìn Cẩm Lý.
Cẩm Lý còn đang muốn làm gì đó, bất ngờ bị y nhìn chằm chằm, liền thu tay về phía sau:" Cái đó! Thiếu gia, chúng ta có thể về được không?"
Anh cảm thấy trước khi có tin tức của nhóc nhà mình, vẫn là nên tận lực duy trì khoảng cách với những người khác đi. Tên nhóc kia rất hay ghen, không thể để y ghen được a.
Phương Ly Ngôn nhíu mày nhìn người trước mặt.
Cẩm Lý:" Thiếu gia?" Nhìn trẫm làm gì:" Tôi không sao..."
" Cút."
Cẩm Lý:"..." Đệch, thể loại gì? Trẫm cũng đâu có muốn ở một chỗ với ngươi chứ!
Cẩm Lý ngồi dậy, nhanh tay rút kim truyền ra khỏi mu bàn tay, đi nhanh hơn chạy tiến về phía cửa:" Thiếu gia ở lại vui vẻ."
Cẩm Lý thật sự nói đi là đi, đến một cái quay đầu cũng không dành cho Phương Ly Ngôn, đùa gì chứ! Trẫm lo cho nhóc nhà mình còn chưa xong, rảnh đâu lo cho người ngoài.
Hắn cũng không phải trẻ con, trẫm mới không thèm quan tâm.
Cẩm Lý đi hỏi mượn một bộ đồ thường, rời khỏi bệnh viện.
Đợi chút, hình như quên chưa hỏi địa chỉ biệt thự?!! Làm sao anh bắt xe về được,... khoan đã, anh quên mất một điều, ở nơi này... anh chính là một xu dính túi cũng không có, tiền đâu gọi xe.
Trẫm hiện tại quay trở lại phòng bệnh còn kịp không?
Mặc dù không muốn tiếp xúc với Phương Ly Ngôn nhưng vẫn còn tốt hơn là phải đi bộ từ đây về biệt thự trong khi không biết đường đi thế nào mà!
Cẩm Lý đứng ở cửa bệnh viện, hối hận muốn chết.
" Omega? Cút xẻo, chỗ này không phải cho mày đứng." Một người bảo vệ đứng gần đấy, phát hiện Cẩm Lý là omega, còn đứng thập thò ở cửa bệnh viện, liền lập tức đi tới, muốn đuổi người.
Cẩm Lý:"..." Tên này không liên quan đến nhiệm vụ, trẫm đập hắn được không?
Cẩm Lý rời khỏi bệnh viện, bắt đầu công cuộc lăn lộn đi trên con đường trở thành đỉnh cao omega. Sau một quãng thời gian, anh liền phát hiện ra, thân phận omega thật sự quá rẻ mạt, làm việc gì cũng khó. Hầy, vẫn là sử dụng vũ lực nhanh chóng nhất.
Chỉ cần tiếp xúc với những người không biết thân thể này từ trước, thì anh sẽ không phải chịu giới hạn của thiết lập thân thể. Nói đơn giản chính là chỉ cần không gặp tên mặt đẹp cùng bà quản gia, Cẩm Lý liền có thể hiên ngang hành tẩu gia hồ.
Đấy là nếu như Ái Hòa Nhất Kinh chịu để yên.
Cẩm Lý còn đang bận đi đến đỉnh cao, thanh tiến độ nhiệm vụ vừa mới lên được một chút, đã bị hệ thống khấu trừ trở lại.
\[ Nhắc nhỏ thân thiện, ký chủ đã rời khỏi vị trí người hầu 26 giờ, tiến độ nhiệm vụ bị khấu trừ 15% còn -15%\]
Cẩm Lý:"..."
Trẫm có thể mỉm cười... cái rắm. Đệch... trẫm... muốn...xxxx.
Cẩm Lý nộ khí sung thiên, lại không thể làm gì hơn, mang theo cái bụng uất nghẹn, đón xe trở về biệt thự.
Trên đường đi, còn cẩn thận dựa trên thân thể này, lấy lý do hoàn hảo che dấu việc làm trong một ngày của mình.
Cẩm Lý chỉ để xe đưa đến đầu đường, cách biệt thự một khoảng tầm 4km, liền trở xuống. Chỉnh lại trang phục rách nát bẩn thỉu, anh cực kỳ tự tin với tạo hình hiện tại của mình, có thể dễ dàng qua mặt bà quản gia cùng tên mặt đẹp kia.
Anh bày ra dáng vẻ mệt mỏi, bắt đầu chậm rãi đi trên đường.
Đi một lúc, liền phát hiện phía sau xuất hiện xe, Cẩm Lý âm thâm nhướn mày, đem cơ thể tận lực đi vào sâu bên trong, tránh đường cho xe đi... chính là không hiểu sao, chiếc xe kia cứ mãi đi ở phía sau anh. Cẩm Lý dừng bước, vụng trộm nhìn về chiếc xe. Không phải của tên mặt đen kia mà?
Khoan... nhà giàu như y, biết đầu một lúc có vài ba chiếc xe.
Cẩm Lý chửi thầm trong lòng, ngoài mặt vẫn bày ra dáng vẻ ủy khuất, bước lại gần cửa xe.
Kính xe được đẩy xuống, gương mặt bên trong hiện ra.
Là cậu chủ trước đây của thân thể này. Trước khi bán biệt thự cho tên mặt đẹp Phương Ly Ngôn đồng thời sang nhượng Cẩm Lý cho y, thì người này chính là tiểu thiếu gia của biệt thự.
Cẩm Lý:" Thiếu gia? Ngài có thể cho tôi..."
Cẩm Lý còn chưa nói hết câu, cửa kính xe đã bị kéo lên, chiếc xe cũng rồ ga phóng vụt đi. Cũng may thân thủ của Cẩm Lý tốt, dễ dàng né tránh không để chiếc xe kéo ngã trên đường.
Nằm trong dự đoán của anh, dù sao, vị thiếu gia này có tốt đến đâu cũng chắc chắn sẽ không để một omega bẩn thỉu lên làm bẩn xe y. Cẩm Lý cũng chỉ dựa trên thiết lập thân thể này, hỏi cho có thôi.
Cẩm Lý lùi lại vào vỉa hè, tiếp tục quãng đường đi bộ về biệt thự.
Trên đường thỉnh thoảng vẫn sẽ có xe đi ngang qua, chỉ là, không một ai đặt tầm nhìn về phía anh. Một omega quần áo rách nát chống tay men theo bờ tường mà đi, chính là cảnh tượng bẩn thịu nhất trong mắt bọn họ.
" A..."
Từ vùng bụng dưới bất ngờ tràn lên hơi nóng, tựa như muốn đem toàn bộ nội tạng của anh thiêu đốt vậy. Cẩm Lý nhăn mày, chân mềm nhũn ngã vào vách tường.
Cái bỏ mọe gì vậy?
Trước khi đi, anh đã xác định rất rõ cơ thể anh rất bình thường mà, đừng nói đi 4km... 10km cũng có thể đi được đó!!!
Cẩm Lý cả người run rẩy dựa vào vách tường, thần trí bắt đầu mơ hồ, cơ thể nóng đến mức mất kiểm soát.
Kỳ phát tình?!!
Mọe mọe mọe.... thân thể này rõ là chưa thành niên... vậy đây chính là kỳ phát tình đầu tiên a!!1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.