Hệ Thống: Tìm Chồng & Hảo Cảm Ân Ái
Chương 70: Thế giới 5: Phù thủy và bạo chúa
Mèo A Mao Huỳnh Mai
13/09/2022
May thay, lúc này Thu Nhã và Khánh Tường đã quay lại. Khánh Tường lạnh lùng hỏi hắn:
- Ngươi mau khai ra, ai là người đã phái ngươi đến? Thành thật sẽ được khai ân, còn nếu gian dối… hừ…
Khánh Tường âm trầm nhìn hắn, đang tính nói ra hình phạt khốc liệt nhất của vị bạo chúa Adame dành cho kẻ thù thì đột nhiên hắn mếu máo cầu xin:
- Dạ… dạ… con khai… con khai… nhưng mà xin bệ hạ nói với mụ phù thuỷ này cho con đi tè trước được không con mắc quá rồi… hu hu…
Khánh Tường và Thu Nhã: "..."
- Chết tới nơi mà còn muốn tè? - Khánh Tường lạnh lùng nói.
Thế nhưng, hắn lại đáp:
- Chết thì cũng phải chết cho đẹp, không thể vừa bị chém một cái mà nước tiểu đã xì ra được.
Ồ…. Hắn nói cũng có lý nhỉ!
Trông nét mặt của hắn dường như đúng là đang nín rất khó chịu rồi. Tuy nhiên, Khánh Tường đâu thể để cho hắn dễ dàng tè như vậy chứ. Lúc này mới là lúc tra hỏi dễ dàng nhất đây. Hắn sẽ không dám nói dối.
Khánh Tường vừa lạnh lùng vừa hung dữ giống hệt dáng vẻ bình thường của Adame, khiến ai nhìn vào cũng phải run sợ:
- Ngươi khai ra đi rồi ta sẽ cho ngươi đi tè. Nếu không ta sẽ cho ngươi vừa chết vừa tè.
Nghe thế hắn ta liền hoảng sợ, như vậy thì mất mặt lắm. Người khác mà biết được thì chắc chắn sẽ cười vô trong mặt hắn. Dù có chết, hắn cũng phải chết cho đẹp, hắn không thể là đề tài truyện cười "cái chết hài hước" nhất trong lịch sử được. Hắn vội gật đầu lia lịa:
- Dạ… dạ… con nói… Con nói… đó chính là một người bịt mặt, mặc áo choàng đen, che kín từ đầu tới chân, giọng khàn khàn không phân biệt được là nam hay nữ. Đến chỗ của con bỏ một số tiền kếch xù kêu con vào cung giết một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp. Còn đưa cho con một lệnh bài để có thể ra vào và đi lại trong cung điện dễ dàng. Vì thế mà con lập tức nhận lời. Nhưng không ngờ người đó lại không nói cho con biết công chúa là phù thủy. Nếu con biết cho dù người đó có cho con làm vua con cũng không dám. Hu hu…. Những gì con nói đều là sự thật, không có nữa lời gian dối, có thần linh chứng giám… bây giờ xin cho con đi tè đi… con sắp ra quần rồi… hu hu…
Hẳn ta nói nhanh như tên bay, tuy nhiên, lại rất rõ ràng nên Khánh Tường và Thu Nhã đều nghe được rất rõ. Thấy hắn lại khóc lóc hu hu… Khánh Tường và Thu Nhã lại tiếp tục ba chấm. Cô bèn giải phép ở nửa người dưới của hắn và một tay trái. Khánh Tường sai hai cận vệ lôi hắn đi tè, sau khi hắn tè xong lại lôi trở lại bât hắn quỳ trước mặt Khánh Tường và Thu Nhã.
Lúc này, Khánh Tường và Thu Nhã mới hỏi rõ lai lịch của hắn.
Hắn tên là Izah, vốn từng là một kẻ đâm thuê chém mướn. Nhưng có lần xui xẻo gặp phải một phù thủy xấu xí liền biến hắn thành một con heo, sau đó cho một người đến giết thịt. Hắn tưởng sẽ phải chết, ai dè đâu vừa bị thọc huyết thì mụ ta lại phù phép cho hắn lành lại, sau đó lại thọc huyết rồi lại lành lại. Sau khi mụ ta chán rồi thì lại biến hắn thành chuột cho mèo tới vờn. Hắn bị mèo vờn sắp chết thì mụ ta lại phù phép cho hắn tỉnh lại. Cứ thế mụ ta liên tục biến hắn thành con này con kia, làm cho hắn chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, khổ không tả nổi. Sau khi mụ ta thả hắn ra thì lại biến hắn thành tên ăn xin. Nhưng mỗi khi hắn xin được thứ gì thì đều bị một đám người ở đâu lại cướp sạch sẽ.
Vì quá đói nên hắn mới vào rừng ăn lá cây, nhưng mà do sức cùng lực kiệt nên đã ngất đi. Nhưng khi tỉnh lại, lại gặp mụ phù thủy ấy nữa. Có điều lần này mụ ta chẳng làm gì hắn, ngược lại, còn cho hắn đồ ăn và tiền bạc, hắn cũng không còn bị ai cướp nữa. Sau vụ đó, hắn cũng định hoàng lương làm người bình thường nhưng do người kia mang tiền đến cho hắn nhiều quá, hắn nổi lòng tham nên mới nhận phi vụ này.
Khánh Tường lại hỏi:
- Người đó kêu ngươi giết công chúa, vậy có nói công chúa tên gì? Hình dáng ra sao không?
Sở dĩ anh hỏi như vậy là bởi vì hầu như người trong cung điện này thân cận với Adame đều biết Sara là phù thủy, dù bây giờ cô ấy đã xinh đẹp nhưng họ cũng biết đó là cô. Bởi vì Khánh Tường đã đích thân mang cô về nhốt vào tẩm điện của mình thì ngoài cô ra còn là ai nữa. Cho nên, sẽ không ai cho rằng Thu Nhã là công chúa.
Nghe Khánh Tường hỏi, hắn cũng thành thật trả lời:
- Dạ thưa bệ hạ… người đó không có nói hình dáng, chỉ nói là vị công chúa đó rất xinh đẹp thôi ạ! Còn nói đó là công chúa láng giềng mới sang đây.
- Công chúa láng giềng?
Thu Nhã và Khánh Tường cùng hô lên một lượt rồi cùng nhìn nhau một cái, trong mắt họ đều hiện lên ý "hiểu rồi". Hoá ra là tên này giết nhầm người. Lúc này Thu Nhã mới lên tiếng:
- Vậy ngươi dựa vào đâu mà nói ta là công chúa nước láng giềng?
Hắn thành thật đáp:
- Lúc con xâm nhập đến hoa viên thì có gặp một cô công chúa cũng rất xinh đẹp đang đi dạo. Con nghĩ chắc là cô ta, nên theo dõi chờ cơ hội ra tay. Nhưng sau đó lại thấy ngài đi cùng với bệ hạ. Nên con đoán ngài cũng là công chúa nước nào đó mới sang. Trông ngài lại xinh đẹp, sang trọng và thậm chí có khí chất hơn cô công chúa kia nhiều. Mà chiếu theo lời của người thuê con thì con nghĩ ngài đây mới đúng là đối tượng, vì vậy mà con mới hành thích ngài. Con biết tội rồi… cầu xin ngài tha cho con. Ngài có thể chém đầu con, chặt con từng khúc cũng được. Nhưng xin đừng biến con thành heo, chuột, gà, vịt, hành hạ con. Con cầu xin ngài. Cho con chết thật thoải mái, con đội ơn ngài nhiều lắm… ngàn lần đội ơn ngài…
Thu Nhã: "..."
Coi bộ có vẽ như lúc trước nguyên chủ hành hạ hắn như vậy là muốn cho hắn làm người tốt, ai ngờ tốt đâu không thấy mà chỉ thấy hắn bị sốc tâm lý thôi. Nhưng vấn đề quan trọng bây giờ không phải là giết hắn mà chính là tìm ra kẻ đã thuê hắn. Do là hắn ta hành thích nhầm nên đối tượng nghi ngờ của Thu Nhã và Khánh Tường đều bị đập tan. Nhưng theo kinh nghiệm từng đọc nhiều kịch bản và tiểu thuyết đấu tranh nội bộ cùng trinh thám của Khánh Tường thì anh cho rằng vị Tướng quân hoàng tử vẫn không thể thoát nghi ngờ.
Không loại trừ khả năng, hắn muốn vị công chúa ấy chết ở đây, khi đó nước láng giềng nhất định đưa quân sang hỏi tội, lúc đó chiến tranh giữa hai nước sẽ xảy ra, hắn nhân cơ hội này cướp lại quốc gia rồi liên kết với bên kia cùng tiêu diệt anh cũng không chừng. Nhưng cũng có khả năng là do hắn ôm hận vụ ở hoa viên, cô công chúa đỏng đảnh kia xem thường hắn nên muốn trả thù. Tiện thể cũng dẫn đến vấn đề trên. Như vậy không phải một mũi tên trúng hai đích hay sao?
Mà cũng không loại trừ trường hợp chính là người của bên quốc gia của cô công chúa đỏng đảnh sang đây muốn giết cô ta. Cô ta khó ưa như vậy thì cũng không thiếu người ghét đi. Hơn nữa, cô ta chết ở đây, cũng sẽ không ai nghi ngờ đến họ.
Nói tóm lại, Khánh Tường sẽ không loại trừ một trường hợp nào cả.\u0005\u0005\u0005\u0005\u0005
- Ngươi mau khai ra, ai là người đã phái ngươi đến? Thành thật sẽ được khai ân, còn nếu gian dối… hừ…
Khánh Tường âm trầm nhìn hắn, đang tính nói ra hình phạt khốc liệt nhất của vị bạo chúa Adame dành cho kẻ thù thì đột nhiên hắn mếu máo cầu xin:
- Dạ… dạ… con khai… con khai… nhưng mà xin bệ hạ nói với mụ phù thuỷ này cho con đi tè trước được không con mắc quá rồi… hu hu…
Khánh Tường và Thu Nhã: "..."
- Chết tới nơi mà còn muốn tè? - Khánh Tường lạnh lùng nói.
Thế nhưng, hắn lại đáp:
- Chết thì cũng phải chết cho đẹp, không thể vừa bị chém một cái mà nước tiểu đã xì ra được.
Ồ…. Hắn nói cũng có lý nhỉ!
Trông nét mặt của hắn dường như đúng là đang nín rất khó chịu rồi. Tuy nhiên, Khánh Tường đâu thể để cho hắn dễ dàng tè như vậy chứ. Lúc này mới là lúc tra hỏi dễ dàng nhất đây. Hắn sẽ không dám nói dối.
Khánh Tường vừa lạnh lùng vừa hung dữ giống hệt dáng vẻ bình thường của Adame, khiến ai nhìn vào cũng phải run sợ:
- Ngươi khai ra đi rồi ta sẽ cho ngươi đi tè. Nếu không ta sẽ cho ngươi vừa chết vừa tè.
Nghe thế hắn ta liền hoảng sợ, như vậy thì mất mặt lắm. Người khác mà biết được thì chắc chắn sẽ cười vô trong mặt hắn. Dù có chết, hắn cũng phải chết cho đẹp, hắn không thể là đề tài truyện cười "cái chết hài hước" nhất trong lịch sử được. Hắn vội gật đầu lia lịa:
- Dạ… dạ… con nói… Con nói… đó chính là một người bịt mặt, mặc áo choàng đen, che kín từ đầu tới chân, giọng khàn khàn không phân biệt được là nam hay nữ. Đến chỗ của con bỏ một số tiền kếch xù kêu con vào cung giết một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp. Còn đưa cho con một lệnh bài để có thể ra vào và đi lại trong cung điện dễ dàng. Vì thế mà con lập tức nhận lời. Nhưng không ngờ người đó lại không nói cho con biết công chúa là phù thủy. Nếu con biết cho dù người đó có cho con làm vua con cũng không dám. Hu hu…. Những gì con nói đều là sự thật, không có nữa lời gian dối, có thần linh chứng giám… bây giờ xin cho con đi tè đi… con sắp ra quần rồi… hu hu…
Hẳn ta nói nhanh như tên bay, tuy nhiên, lại rất rõ ràng nên Khánh Tường và Thu Nhã đều nghe được rất rõ. Thấy hắn lại khóc lóc hu hu… Khánh Tường và Thu Nhã lại tiếp tục ba chấm. Cô bèn giải phép ở nửa người dưới của hắn và một tay trái. Khánh Tường sai hai cận vệ lôi hắn đi tè, sau khi hắn tè xong lại lôi trở lại bât hắn quỳ trước mặt Khánh Tường và Thu Nhã.
Lúc này, Khánh Tường và Thu Nhã mới hỏi rõ lai lịch của hắn.
Hắn tên là Izah, vốn từng là một kẻ đâm thuê chém mướn. Nhưng có lần xui xẻo gặp phải một phù thủy xấu xí liền biến hắn thành một con heo, sau đó cho một người đến giết thịt. Hắn tưởng sẽ phải chết, ai dè đâu vừa bị thọc huyết thì mụ ta lại phù phép cho hắn lành lại, sau đó lại thọc huyết rồi lại lành lại. Sau khi mụ ta chán rồi thì lại biến hắn thành chuột cho mèo tới vờn. Hắn bị mèo vờn sắp chết thì mụ ta lại phù phép cho hắn tỉnh lại. Cứ thế mụ ta liên tục biến hắn thành con này con kia, làm cho hắn chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, khổ không tả nổi. Sau khi mụ ta thả hắn ra thì lại biến hắn thành tên ăn xin. Nhưng mỗi khi hắn xin được thứ gì thì đều bị một đám người ở đâu lại cướp sạch sẽ.
Vì quá đói nên hắn mới vào rừng ăn lá cây, nhưng mà do sức cùng lực kiệt nên đã ngất đi. Nhưng khi tỉnh lại, lại gặp mụ phù thủy ấy nữa. Có điều lần này mụ ta chẳng làm gì hắn, ngược lại, còn cho hắn đồ ăn và tiền bạc, hắn cũng không còn bị ai cướp nữa. Sau vụ đó, hắn cũng định hoàng lương làm người bình thường nhưng do người kia mang tiền đến cho hắn nhiều quá, hắn nổi lòng tham nên mới nhận phi vụ này.
Khánh Tường lại hỏi:
- Người đó kêu ngươi giết công chúa, vậy có nói công chúa tên gì? Hình dáng ra sao không?
Sở dĩ anh hỏi như vậy là bởi vì hầu như người trong cung điện này thân cận với Adame đều biết Sara là phù thủy, dù bây giờ cô ấy đã xinh đẹp nhưng họ cũng biết đó là cô. Bởi vì Khánh Tường đã đích thân mang cô về nhốt vào tẩm điện của mình thì ngoài cô ra còn là ai nữa. Cho nên, sẽ không ai cho rằng Thu Nhã là công chúa.
Nghe Khánh Tường hỏi, hắn cũng thành thật trả lời:
- Dạ thưa bệ hạ… người đó không có nói hình dáng, chỉ nói là vị công chúa đó rất xinh đẹp thôi ạ! Còn nói đó là công chúa láng giềng mới sang đây.
- Công chúa láng giềng?
Thu Nhã và Khánh Tường cùng hô lên một lượt rồi cùng nhìn nhau một cái, trong mắt họ đều hiện lên ý "hiểu rồi". Hoá ra là tên này giết nhầm người. Lúc này Thu Nhã mới lên tiếng:
- Vậy ngươi dựa vào đâu mà nói ta là công chúa nước láng giềng?
Hắn thành thật đáp:
- Lúc con xâm nhập đến hoa viên thì có gặp một cô công chúa cũng rất xinh đẹp đang đi dạo. Con nghĩ chắc là cô ta, nên theo dõi chờ cơ hội ra tay. Nhưng sau đó lại thấy ngài đi cùng với bệ hạ. Nên con đoán ngài cũng là công chúa nước nào đó mới sang. Trông ngài lại xinh đẹp, sang trọng và thậm chí có khí chất hơn cô công chúa kia nhiều. Mà chiếu theo lời của người thuê con thì con nghĩ ngài đây mới đúng là đối tượng, vì vậy mà con mới hành thích ngài. Con biết tội rồi… cầu xin ngài tha cho con. Ngài có thể chém đầu con, chặt con từng khúc cũng được. Nhưng xin đừng biến con thành heo, chuột, gà, vịt, hành hạ con. Con cầu xin ngài. Cho con chết thật thoải mái, con đội ơn ngài nhiều lắm… ngàn lần đội ơn ngài…
Thu Nhã: "..."
Coi bộ có vẽ như lúc trước nguyên chủ hành hạ hắn như vậy là muốn cho hắn làm người tốt, ai ngờ tốt đâu không thấy mà chỉ thấy hắn bị sốc tâm lý thôi. Nhưng vấn đề quan trọng bây giờ không phải là giết hắn mà chính là tìm ra kẻ đã thuê hắn. Do là hắn ta hành thích nhầm nên đối tượng nghi ngờ của Thu Nhã và Khánh Tường đều bị đập tan. Nhưng theo kinh nghiệm từng đọc nhiều kịch bản và tiểu thuyết đấu tranh nội bộ cùng trinh thám của Khánh Tường thì anh cho rằng vị Tướng quân hoàng tử vẫn không thể thoát nghi ngờ.
Không loại trừ khả năng, hắn muốn vị công chúa ấy chết ở đây, khi đó nước láng giềng nhất định đưa quân sang hỏi tội, lúc đó chiến tranh giữa hai nước sẽ xảy ra, hắn nhân cơ hội này cướp lại quốc gia rồi liên kết với bên kia cùng tiêu diệt anh cũng không chừng. Nhưng cũng có khả năng là do hắn ôm hận vụ ở hoa viên, cô công chúa đỏng đảnh kia xem thường hắn nên muốn trả thù. Tiện thể cũng dẫn đến vấn đề trên. Như vậy không phải một mũi tên trúng hai đích hay sao?
Mà cũng không loại trừ trường hợp chính là người của bên quốc gia của cô công chúa đỏng đảnh sang đây muốn giết cô ta. Cô ta khó ưa như vậy thì cũng không thiếu người ghét đi. Hơn nữa, cô ta chết ở đây, cũng sẽ không ai nghi ngờ đến họ.
Nói tóm lại, Khánh Tường sẽ không loại trừ một trường hợp nào cả.\u0005\u0005\u0005\u0005\u0005
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.