Chương 50: Chỉnh người(2)
Hà Thiên Thanh
01/09/2021
Dùng quạt đen trong tay trực tiếp gạt mạnh thanh kiếm của Nam Cung Ngọc Hân với một lực vừa đủ đem thanh kiếm chặt đứt làm hai,kế tiếp chính là nhắm ngay chân mà đập thật mạnh.Động tác lưu loát đến Nam Cung Ngọc Hân không kịp phản ứng mà né tránh,trực tiếp lãnh trọn một đòn nhìn như không có lực nhưng mà...
"Răng rắc....a!!!!"Tiếng xương gãy vang lên cực kì rõ ràng,theo sau chính là tiếng thét chói tai của Nam Cung Ngọc Hân.
Những người đứng xem đều phải rùng mình mà lùi lại một bước,chỉ nghe thôi đã cảm thấy rất đau rồi.
Tử Mục cùng Hứa Thành vừa muốn đi lên cứu Nam Cung Ngọc Hân thì đã bị người dùng kiếm và Kunai gác ngay cổ,chỉ cần nhích thêm chút nữa là cái đầu dời nhà luôn.
Người tới chính là Hashirama cùng Erza,bọn họ biết hiện tại Ninh Uyên đang muốn tính toán sổ sách cá nhân,tuyệt đối không thể để bất kì kẻ nào xen vào được.
Ninh Uyên mắt lạnh nhìn Nam Cung Ngọc Hân đang quỳ trên đất mà ôm lấy chân trái đã gãy đến biến dạng,không cho cô ta kịp thở dốc mà tiếp tục đi tới dùng lực đập vào tay trái đang muốn ngưng tụ mảnh băng của ả.
"Răng rắc..."Lại thêm một tiếng xương gãy nữa,sắc mặt của Nam Cung Ngọc Hân cũng đã trắng như tờ giấy luôn rồi,mồ hôi lạnh đều túa ra.
"Cảm giác rất đau phải không,chị họ?"Ninh Uyên nâng quạt,cười như không cười nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
"Mày...mày là...Nam Cung Ninh Uyên?"Nam Cung Ngọc Hân khi nghe tới từ chị họ này,gần như đã đoán ra được vì sao luôn nhìn con nhỏ này quen như vậy nhưng lại không nhớ ra,quả nhiên là con khốn tiện loại bị ả ta từ bé đã bắt nạt kia.
"Ồ,thật vinh hạnh khi được chị họ nhớ tới đâu.Vậy,kế tiếp càng dễ nói chuyện ha."Ninh Uyên cười khúc khích,lắc lắc cây quạt đen trên tay.
"Đồ con hoang,mày muốn làm gì?"Nam Cung Ngọc Hân từ lúc này,trong lòng lập tức trào ra cảm giác sợ hãi tột cùng,ả cảm giác đứa trẻ trước mặt căn bản không phải đứa trẻ 10 tuổi mà là một con ác ma thật sự.
"A nha,không có gì đâu,chỉ là muốn đòi lại món nợ trước kia thôi.Chân trái,tay trái,ba cái xương sườn gãy,vết cứa ở ngực,những vết cắt ở lưng,vết bỏng ở lưng,còn không phải đều do chị họ ban tặng nhiều năm trước hay sao?"Ninh Uyên chớp chớp mắt,đầy vô tội mà nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
Càng nghe càng khiến tâm người lạnh lẽo,Nam Cung Ngọc Hân phảng phất như nhớ lại một chút kí ức cũ,cảnh một đứa bé gái nằm co rút trên đất với vết thương chi chít,khi bị ả đánh ả mắng cũng không dám khóc ra tiếng,khi bị đánh đến ngất thì bị ả dùng nước sôi tạt vào lưng để gọi dậy,tất cả từ từ đều vọt ra trong đầu Nam Cung Ngọc Hân.
"Mày...chú sẽ không bỏ qua cho mày!"Nam Cung Ngọc Hân mặt ngày càng trắng hơn,run rẩy gào lên.
"Xin lỗi,ông ta không bỏ qua thì như thế nào,ông ấy căn bản còn không nhớ được mình còn có đứa con gái này đâu."Ninh Uyên tràn ngập trào phúng nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
Cái họ Nam Cung kia,từ khi cô tiếp nhận cơ thể này thì đã từ bỏ rồi,dù sao Nam Cung Ninh Uyên chân chính đã chết rớt rồi còn đâu.
Ninh Uyên không chờ cho Nam Cung Ngọc Hân mở miệng nói tiếp,trực tiếp dùng cây quạt đập vào bên hông phải của của cô ả.
"Răng rắc...a!!!"Nam Cung Ngọc Hân phản xạ mà hét thảm,trực tiếp ngã vật ra đất mà thở dốc,đau đớn không tài nào chịu nổi.
Ninh Uyên mở ra cây quạt,niệm một loạt câu chú ý cổ xưa khi quạt đen bỗng nhiên bao phủ một tầng ánh sáng màu xanh nhạt,gió xung quanh lập tức dâng lên và sau đó biến thành gió lốc nhỏ với những lưỡi dao sắc bén,cuốn lấy Nam Cung Ngọc Hân mà cắt qua làn da trắng nõn của ả.
Clow Reed cùng Zeref,Mirajane đều là ma pháp sư,đều cảm ứng được nguyên tố tự nhiên đang hội tụ quanh cây quạt đen có hoa văn kì lạ.
Chờ gió lốc tán đi,Nam Cung Ngọc Hân nằm trên đất với bộ đầm trắng đã thấm đẫm màu đỏ của máu,thê thảm không có chỗ lành lặn.
"Tôi đã hứa với một người,sẽ đòi lại gấp ngàn lần những kẻ đã từng nợ người đó."Ninh Uyên từ từ nói,nhìn Nam Cung Ngọc Hân bê bết máu trên đất.
"Uyên Uyên,nước sôi cậu cần đây!"Kero biến mất từ lúc nào không biết,khi trở về còn mang theo một ấm nước sôi còn đang bốc khói bay tới chỗ Ninh Uyên.
"Cảm ơn cậu,Kero,chút thưởng cho cậu bánh pudding nhé!"Ninh Uyên tiếp nhận ấm nước sôi,mỉm cười với Kero sau đó tầm mắt lại nhìn về phía Nam Cung Ngọc Hân.
"Đủ rồi,Hân Hân sẽ chết mất,dừng tay!"Tử Mục tràn ngập lo lắng mà quát lên,muốn đi tới nhưng lại bị đống cành cây quấn chặt mà không thể vùng vẫy được.
Không sai,cả Tử Mục cùng Hứa Thành,các thành viên khác của căn cứ Thủ Đô đều bị mộc độn của Hashirama trói chặt từ khi Nam Cung Ngọc Hân bị Ninh Uyên gõ nát xương sườn rồi.
"Các ngươi đây là muốn gây chiến với căn cứ Thủ Đô đúng không,bọn ta tuyệt đối không bỏ qua chuyện này!"Hứa Thành tức đến đỏ mắt,nhìn Nam Cung Ngọc Hân thê thảm đang nằm thoi thóp trên đất mà gào lên.
"Ha,thích thì chiến a,sợ là chính các ngươi còn không gánh nổi hậu quả diệt căn cứ đâu."Erza mắt lạnh đáp lại,đừng quên đám tinh linh bọn họ còn ở,muốn chơi,hừ hừ,ai sợ ai,bọn hắn có thằng điên cuồng chiến Yato Kamui kia nga~,à,cả Zeref mới đến nữa,dư sức huỷ diệt một cái căn cứ rồi.
"Nam Cung Ngọc Hân,nhớ cho kĩ ngày hôm nay,đây chỉ mới là món nợ năm đó mà thôi,kế tiếp lãi thì tôi sẽ từ từ đòi lại cho hết!"Ninh Uyên đem nước sôi trực tiếp rưới thẳng lên người Nam Cung Ngọc Hân.
"A a a!!!"Nam Cung Ngọc Hân dù bị thương và đau đớn do gãy xương nhưng thần trí vẫn là còn tỉnh táo,ngay khi nước sôi bị tạt vào trên người thì thật không tài nào nhịn được mà gào lên thảm thiết.
Lần đầu tiên,ả hối hận,hối hận vì năm xưa lại đem Nam Cung Ninh Uyên ra làm cái bao thịt để trút oán hận cùng mua vui.Vì năm xưa hành động mà lúc này đây,thật sự đã chọc vào một con ác ma không thể trêu vào rồi.
Tất cả người đứng xem,bao gồm cả Tang Khả Nhi cùng Triệu Phong đều phải toát mồ hôi lạnh sau lưng,trong lòng đều cảm thấy may mắn khi chưa từng có đắt tội với loli siêu cấp vô địch hung tàn này.
Những linh tinh căn bản chỉ là có chút kinh ngạc,sau đó hoàn toàn không có ý kiến gì về cách làm của Ninh Uyên cả,đây chẳng qua là ác giả ác báo mà thôi,nếu không làm thì sao có ngày hôm nay.
Chờ đem nửa ấm nước sôi đổ hết,Ninh Uyên lại đi tới ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Ngọc Hân.
"Chị họ,nhớ trở về nói cho 'anh trai' em biết,tiếp theo sẽ là hắn đấy!"Ninh Uyên đem cây quạt gập lại rồi đặt lên phần bụng dưới của Nam Cung Ngọc Hân,cây quạt loé lên một tia màu đỏ,rất nhanh biến mất.
Nam Cung Ngọc Hân chỉ kịp nghe được câu trên xong,lập tức ngất luôn.
Ninh Uyên lúc này liền phủi nhẹ lên phần quạt đã chạm vào người Nam Cung Ngọc Hân,như thể phủi đi phần bụi bẩn vậy rồi xoay người trở lại bên người Clow Reed cùng Zeref.
Erza cùng Hashirama cũng cơi bỏ trói buộc cho người căn cứ Thủ Đô,trở lại phía sau Ninh Uyên mà đứng.
Hứa Thành cùng Tử Mục sau khi được giải thoát trói buộc,mau chóng đi tới kiểm tra tình trạng của Nam Cung Ngọc Hân,xác nhận đều không phải trí mạng đều thở ra một hơi,nhưng ánh mắt đều trầm trọng mà nhìn sang Ninh Uyên.
"Nghe cho rõ đây,phần thức ăn tiếp tế cho người sống sót,mặc kệ là người của căn cứ Uyên Thành hay căn cứ Thủ Đô mà muốn chiếm lấy,trực tiếp như vừa rồi,một bàn tay một cái bánh,nghe rõ rồi chứ?"Ninh Uyên lạnh nhạt tuyên bố,sau đó nhìn quét hết toàn bộ người ở chỗ này,hỏi.
"Đã rõ,đại tiểu thư!"Người căn cứ Uyên Thành không hẹn mà cùng nhau hô to rõ ràng,trong đó đều tràn ngập sự kính sợ vị đại tiểu thư loli này,thủ đoạn làm việc còn quyết tuyệt hơn cả đám trưởng thành bọn hắn nữa.
"Răng rắc....a!!!!"Tiếng xương gãy vang lên cực kì rõ ràng,theo sau chính là tiếng thét chói tai của Nam Cung Ngọc Hân.
Những người đứng xem đều phải rùng mình mà lùi lại một bước,chỉ nghe thôi đã cảm thấy rất đau rồi.
Tử Mục cùng Hứa Thành vừa muốn đi lên cứu Nam Cung Ngọc Hân thì đã bị người dùng kiếm và Kunai gác ngay cổ,chỉ cần nhích thêm chút nữa là cái đầu dời nhà luôn.
Người tới chính là Hashirama cùng Erza,bọn họ biết hiện tại Ninh Uyên đang muốn tính toán sổ sách cá nhân,tuyệt đối không thể để bất kì kẻ nào xen vào được.
Ninh Uyên mắt lạnh nhìn Nam Cung Ngọc Hân đang quỳ trên đất mà ôm lấy chân trái đã gãy đến biến dạng,không cho cô ta kịp thở dốc mà tiếp tục đi tới dùng lực đập vào tay trái đang muốn ngưng tụ mảnh băng của ả.
"Răng rắc..."Lại thêm một tiếng xương gãy nữa,sắc mặt của Nam Cung Ngọc Hân cũng đã trắng như tờ giấy luôn rồi,mồ hôi lạnh đều túa ra.
"Cảm giác rất đau phải không,chị họ?"Ninh Uyên nâng quạt,cười như không cười nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
"Mày...mày là...Nam Cung Ninh Uyên?"Nam Cung Ngọc Hân khi nghe tới từ chị họ này,gần như đã đoán ra được vì sao luôn nhìn con nhỏ này quen như vậy nhưng lại không nhớ ra,quả nhiên là con khốn tiện loại bị ả ta từ bé đã bắt nạt kia.
"Ồ,thật vinh hạnh khi được chị họ nhớ tới đâu.Vậy,kế tiếp càng dễ nói chuyện ha."Ninh Uyên cười khúc khích,lắc lắc cây quạt đen trên tay.
"Đồ con hoang,mày muốn làm gì?"Nam Cung Ngọc Hân từ lúc này,trong lòng lập tức trào ra cảm giác sợ hãi tột cùng,ả cảm giác đứa trẻ trước mặt căn bản không phải đứa trẻ 10 tuổi mà là một con ác ma thật sự.
"A nha,không có gì đâu,chỉ là muốn đòi lại món nợ trước kia thôi.Chân trái,tay trái,ba cái xương sườn gãy,vết cứa ở ngực,những vết cắt ở lưng,vết bỏng ở lưng,còn không phải đều do chị họ ban tặng nhiều năm trước hay sao?"Ninh Uyên chớp chớp mắt,đầy vô tội mà nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
Càng nghe càng khiến tâm người lạnh lẽo,Nam Cung Ngọc Hân phảng phất như nhớ lại một chút kí ức cũ,cảnh một đứa bé gái nằm co rút trên đất với vết thương chi chít,khi bị ả đánh ả mắng cũng không dám khóc ra tiếng,khi bị đánh đến ngất thì bị ả dùng nước sôi tạt vào lưng để gọi dậy,tất cả từ từ đều vọt ra trong đầu Nam Cung Ngọc Hân.
"Mày...chú sẽ không bỏ qua cho mày!"Nam Cung Ngọc Hân mặt ngày càng trắng hơn,run rẩy gào lên.
"Xin lỗi,ông ta không bỏ qua thì như thế nào,ông ấy căn bản còn không nhớ được mình còn có đứa con gái này đâu."Ninh Uyên tràn ngập trào phúng nhìn Nam Cung Ngọc Hân.
Cái họ Nam Cung kia,từ khi cô tiếp nhận cơ thể này thì đã từ bỏ rồi,dù sao Nam Cung Ninh Uyên chân chính đã chết rớt rồi còn đâu.
Ninh Uyên không chờ cho Nam Cung Ngọc Hân mở miệng nói tiếp,trực tiếp dùng cây quạt đập vào bên hông phải của của cô ả.
"Răng rắc...a!!!"Nam Cung Ngọc Hân phản xạ mà hét thảm,trực tiếp ngã vật ra đất mà thở dốc,đau đớn không tài nào chịu nổi.
Ninh Uyên mở ra cây quạt,niệm một loạt câu chú ý cổ xưa khi quạt đen bỗng nhiên bao phủ một tầng ánh sáng màu xanh nhạt,gió xung quanh lập tức dâng lên và sau đó biến thành gió lốc nhỏ với những lưỡi dao sắc bén,cuốn lấy Nam Cung Ngọc Hân mà cắt qua làn da trắng nõn của ả.
Clow Reed cùng Zeref,Mirajane đều là ma pháp sư,đều cảm ứng được nguyên tố tự nhiên đang hội tụ quanh cây quạt đen có hoa văn kì lạ.
Chờ gió lốc tán đi,Nam Cung Ngọc Hân nằm trên đất với bộ đầm trắng đã thấm đẫm màu đỏ của máu,thê thảm không có chỗ lành lặn.
"Tôi đã hứa với một người,sẽ đòi lại gấp ngàn lần những kẻ đã từng nợ người đó."Ninh Uyên từ từ nói,nhìn Nam Cung Ngọc Hân bê bết máu trên đất.
"Uyên Uyên,nước sôi cậu cần đây!"Kero biến mất từ lúc nào không biết,khi trở về còn mang theo một ấm nước sôi còn đang bốc khói bay tới chỗ Ninh Uyên.
"Cảm ơn cậu,Kero,chút thưởng cho cậu bánh pudding nhé!"Ninh Uyên tiếp nhận ấm nước sôi,mỉm cười với Kero sau đó tầm mắt lại nhìn về phía Nam Cung Ngọc Hân.
"Đủ rồi,Hân Hân sẽ chết mất,dừng tay!"Tử Mục tràn ngập lo lắng mà quát lên,muốn đi tới nhưng lại bị đống cành cây quấn chặt mà không thể vùng vẫy được.
Không sai,cả Tử Mục cùng Hứa Thành,các thành viên khác của căn cứ Thủ Đô đều bị mộc độn của Hashirama trói chặt từ khi Nam Cung Ngọc Hân bị Ninh Uyên gõ nát xương sườn rồi.
"Các ngươi đây là muốn gây chiến với căn cứ Thủ Đô đúng không,bọn ta tuyệt đối không bỏ qua chuyện này!"Hứa Thành tức đến đỏ mắt,nhìn Nam Cung Ngọc Hân thê thảm đang nằm thoi thóp trên đất mà gào lên.
"Ha,thích thì chiến a,sợ là chính các ngươi còn không gánh nổi hậu quả diệt căn cứ đâu."Erza mắt lạnh đáp lại,đừng quên đám tinh linh bọn họ còn ở,muốn chơi,hừ hừ,ai sợ ai,bọn hắn có thằng điên cuồng chiến Yato Kamui kia nga~,à,cả Zeref mới đến nữa,dư sức huỷ diệt một cái căn cứ rồi.
"Nam Cung Ngọc Hân,nhớ cho kĩ ngày hôm nay,đây chỉ mới là món nợ năm đó mà thôi,kế tiếp lãi thì tôi sẽ từ từ đòi lại cho hết!"Ninh Uyên đem nước sôi trực tiếp rưới thẳng lên người Nam Cung Ngọc Hân.
"A a a!!!"Nam Cung Ngọc Hân dù bị thương và đau đớn do gãy xương nhưng thần trí vẫn là còn tỉnh táo,ngay khi nước sôi bị tạt vào trên người thì thật không tài nào nhịn được mà gào lên thảm thiết.
Lần đầu tiên,ả hối hận,hối hận vì năm xưa lại đem Nam Cung Ninh Uyên ra làm cái bao thịt để trút oán hận cùng mua vui.Vì năm xưa hành động mà lúc này đây,thật sự đã chọc vào một con ác ma không thể trêu vào rồi.
Tất cả người đứng xem,bao gồm cả Tang Khả Nhi cùng Triệu Phong đều phải toát mồ hôi lạnh sau lưng,trong lòng đều cảm thấy may mắn khi chưa từng có đắt tội với loli siêu cấp vô địch hung tàn này.
Những linh tinh căn bản chỉ là có chút kinh ngạc,sau đó hoàn toàn không có ý kiến gì về cách làm của Ninh Uyên cả,đây chẳng qua là ác giả ác báo mà thôi,nếu không làm thì sao có ngày hôm nay.
Chờ đem nửa ấm nước sôi đổ hết,Ninh Uyên lại đi tới ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Ngọc Hân.
"Chị họ,nhớ trở về nói cho 'anh trai' em biết,tiếp theo sẽ là hắn đấy!"Ninh Uyên đem cây quạt gập lại rồi đặt lên phần bụng dưới của Nam Cung Ngọc Hân,cây quạt loé lên một tia màu đỏ,rất nhanh biến mất.
Nam Cung Ngọc Hân chỉ kịp nghe được câu trên xong,lập tức ngất luôn.
Ninh Uyên lúc này liền phủi nhẹ lên phần quạt đã chạm vào người Nam Cung Ngọc Hân,như thể phủi đi phần bụi bẩn vậy rồi xoay người trở lại bên người Clow Reed cùng Zeref.
Erza cùng Hashirama cũng cơi bỏ trói buộc cho người căn cứ Thủ Đô,trở lại phía sau Ninh Uyên mà đứng.
Hứa Thành cùng Tử Mục sau khi được giải thoát trói buộc,mau chóng đi tới kiểm tra tình trạng của Nam Cung Ngọc Hân,xác nhận đều không phải trí mạng đều thở ra một hơi,nhưng ánh mắt đều trầm trọng mà nhìn sang Ninh Uyên.
"Nghe cho rõ đây,phần thức ăn tiếp tế cho người sống sót,mặc kệ là người của căn cứ Uyên Thành hay căn cứ Thủ Đô mà muốn chiếm lấy,trực tiếp như vừa rồi,một bàn tay một cái bánh,nghe rõ rồi chứ?"Ninh Uyên lạnh nhạt tuyên bố,sau đó nhìn quét hết toàn bộ người ở chỗ này,hỏi.
"Đã rõ,đại tiểu thư!"Người căn cứ Uyên Thành không hẹn mà cùng nhau hô to rõ ràng,trong đó đều tràn ngập sự kính sợ vị đại tiểu thư loli này,thủ đoạn làm việc còn quyết tuyệt hơn cả đám trưởng thành bọn hắn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.