Hệ Thống Tới Tay, Ta Chế Tạo Khu Nghỉ Mát No.1
Chương 20: Mỹ Thực Khiến Người Ta Điên Cuồng
Thần Kỳ Kỵ Sĩ
07/11/2023
Quản gia không nói gì, trực tiếp móc một xấp tờ 100 tệ từ trong túi, đếm ra hai mươi tờ, đưa cho nam thanh niên: "2000 được không?"
Nhìn thấy quản gia một lời không hợp liền trực tiếp bỏ tiền, người đàn ông trẻ tuổi không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, nghĩa chính ngôn từ nói:
"Tiên sinh, ông nhìn lầm người rồi! Chúng tôi đều là nhân sĩ tinh anh tốt nghiệp đại học, tuyệt đối không có khả năng khom lưng vì mấy đồng tiền!"
Quản gia trầm mặc chốc lát, lại rút ra mười tờ tiền 100 tệ, đưa cho người thanh niên rồi nói: "3000! Nếu như còn không được thì tôi đi tìm người khác!"
Vẻ mặt nghiêm nghị của thanh niên kia lập tức thay đổi, nhanh như chớp nhận lấy xấp tiền trong tay quản gia, nịnh hót cười nói:
"Tiên sinh, ngài nhìn người thật chuẩn! Ba vị trí này sẽ để lại cho ngài!"
Nói xong, nam thanh niên kéo hai đồng bạn của mình hùng hục chạy đến phía sau đám người xếp hàng.
3000 tệ mua vị trí của ba người bọn họ, chỉ có kẻ ngốc mới không muốn bán!
Tiền lương một tháng của bọn họ cũng chỉ có sáu bảy ngàn tệ.
3000 tệ đủ cho bọn họ chơi đùa vui vẻ tại vịnh cá heo mấy ngày.
Dưới năng lực tiền giấy của quản gia, ba người Lạc Ly lập tức đi lên đầu đội ngũ xếp hàng. Bọn họ đợi không đến mấy phút đã thuận lợi mua được bánh bao và tào phớ từ chỗ Lý Dật.
Lạc Ly và Lạc Tiểu Bạch đều là người yêu thích thịt, hai người chỉ chọn ba cái bánh bao thịt heo và một bát tào phớ.
Lạc Tiểu Bạch nhìn bánh bao và tào phớ trong tay, ánh mắt lộ ra vẻ thất vọng.
"Cô chạy tới từ xa, chính là vì ăn mấy cái bánh bao này thôi à!" Lạc Tiểu Bạch thất vọng phàn nàn.
Cậu còn tưởng rằng Lạc Ly muốn ăn bữa tiệc lớn gì đó chứ!
Không nghĩ tới chỉ là mấy cái bánh bao!
Lạc Ly không để ý đến Lạc Tiểu Bạch oán giận, đi thẳng tới bờ cát, tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
Lạc Tiểu Bạch chu mỏ một cái, hùng hục đi theo.
Đành vậy!
Nếu như cô mình yêu thích, vậy nhóc sẽ gắng gượng ăn cùng cô vậy!
Lạc Ly lấy điện thoại di động ra, chụp bánh bao và tào phớ trong đĩa một cái, sau đó cô mới cầm bánh bao thịt heo lên, ưu nhã cắn một cái.
Ngay sau đó, đôi mắt đẹp của Lạc Ly lập tức sáng lên, ánh mắt lộ ra một tia cực kỳ kinh hỉ.
Bánh bao này quả thực là quá ngon!
Cô lớn như vậy rồi, cho tới bây giờ chưa từng ăn bánh bao nào ngon như thế!
Lạc Ly nhanh chóng cắn nuốt bánh bao trong tay mình, sau đó bưng chén tào phớ lên uống một hớp.
Trong phút chốc, tào phớ mềm mại tinh tế, vào miệng liền tan, khiến cho thân thể Lạc Ly không khỏi run rẩy!
Cô không nghĩ đến ngoại trừ bánh bao, chén tào phớ này vậy mà cũng là ngon như vậy.
Hương vị hoàn mỹ của hai món này phối hợp lại với nhau, nháy mắt khiến cho người ta có một loại cảm giác niềm hạnh phúc tăng cao.
"Ăn quá ngon!"
Lạc Ly vừa gặm bánh bao thịt heo, vừa uống từng ngụm lớn tào phớ, trên mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc.
"Cô!"
Lạc Tiểu Bạch nhìn thấy Lạc Ly ăn như hổ đói thì không khỏi ngây người.
Lạc Ly ngày thường chính là một người vô cùng chú ý hình tượng, mỗi lần ăn đồ ăn đều là nhai kỹ nuốt chậm, cực kỳ ưu nhã.
Nhưng mà hôm nay, Lạc Ly vậy mà hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình!
Dáng vẻ ăn như hổ đói kia, thật giống như mười ngày chưa ăn cơm vậy.
Đừng nói là Lạc Tiểu Bạch, cho dù là quản gia luôn luôn nói năng thận trọng, trong mắt lúc này cũng lộ ra một tia khiếp sợ.
"Bánh bao ở đây thật sự ngon như vậy sao?"
Nhìn thấy Lạc Ly ăn ngon như vậy, Lạc Tiểu Bạch hoài nghi giơ bánh bao thịt heo trong tay mình lên, cắn một cái.
Vừa cắn xuống một cái, con mắt Lạc Tiểu Bạch lập tức trợn tròn, cả người giống như vừa phát hiện ra đại lục mới.
Giờ phút này, cậu cuối cũng cũng hiểu tại sao Lạc Ly lại không để ý hình tượng mà ăn như hổ đói!
Bởi vì bánh bao này thực sự quá ngon!
Tuy rằng Lạc Tiểu Bạch năm nay còn chưa đầy 10 tuổi, nhưng mà nhóc đã nếm thử hầu hết mỹ thực hàng đầu các nước.
Cái gì mà nhà hàng Michelin 3 sao, món ăn Quốc Yến Tư Phòng, cậu đều đã ăn qua!
Nhưng mà cho đến tận bây giờ, Lạc Tiểu Bạch còn chưa từng ăn bánh bao thịt heo nào ngon giống như vậy!
Ưm ưm! Ưm ưm!
Gương mặt nhỏ nhắn của Lạc Tiểu Bạch lập tức trở nên phấn khích, hai ba miếng đã ăn sạch bánh bao thịt heo trong tay.
Ngay tại lúc Lạc Tiểu Bạch cảm thấy chưa thỏa mãn, muốn ăn tiếp một cái bánh bao thịt heo, lại phát hiện Lạc Ly cầm đi tất cả bánh bao thịt heo trong khay của hắn!
"Cô cô, đó là của cháu!"
Lạc Tiểu Bạch lập tức cuống lên, đưa tay muốn cướp bánh bao thịt heo của mình trở về.
Nhưng mà, Lạc Ly lại ấn đầu nhóc một cái, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Tiểu Bạch, cháu còn quá nhỏ, bánh bao này quá dầu mỡ, ăn nhiều sẽ không tốt cho thân thể cháu, vẫn nên để cô cô giải quyết thay cháu cho!"
Nói xong, Lạc Ly không để ý đến sự kháng nghị của Tiểu Bạch, hai ba miếng đã ăn sạch bánh bao thịt heo ăn trong đĩa.
------
Dịch: MBMH Translate
Nhìn thấy quản gia một lời không hợp liền trực tiếp bỏ tiền, người đàn ông trẻ tuổi không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, nghĩa chính ngôn từ nói:
"Tiên sinh, ông nhìn lầm người rồi! Chúng tôi đều là nhân sĩ tinh anh tốt nghiệp đại học, tuyệt đối không có khả năng khom lưng vì mấy đồng tiền!"
Quản gia trầm mặc chốc lát, lại rút ra mười tờ tiền 100 tệ, đưa cho người thanh niên rồi nói: "3000! Nếu như còn không được thì tôi đi tìm người khác!"
Vẻ mặt nghiêm nghị của thanh niên kia lập tức thay đổi, nhanh như chớp nhận lấy xấp tiền trong tay quản gia, nịnh hót cười nói:
"Tiên sinh, ngài nhìn người thật chuẩn! Ba vị trí này sẽ để lại cho ngài!"
Nói xong, nam thanh niên kéo hai đồng bạn của mình hùng hục chạy đến phía sau đám người xếp hàng.
3000 tệ mua vị trí của ba người bọn họ, chỉ có kẻ ngốc mới không muốn bán!
Tiền lương một tháng của bọn họ cũng chỉ có sáu bảy ngàn tệ.
3000 tệ đủ cho bọn họ chơi đùa vui vẻ tại vịnh cá heo mấy ngày.
Dưới năng lực tiền giấy của quản gia, ba người Lạc Ly lập tức đi lên đầu đội ngũ xếp hàng. Bọn họ đợi không đến mấy phút đã thuận lợi mua được bánh bao và tào phớ từ chỗ Lý Dật.
Lạc Ly và Lạc Tiểu Bạch đều là người yêu thích thịt, hai người chỉ chọn ba cái bánh bao thịt heo và một bát tào phớ.
Lạc Tiểu Bạch nhìn bánh bao và tào phớ trong tay, ánh mắt lộ ra vẻ thất vọng.
"Cô chạy tới từ xa, chính là vì ăn mấy cái bánh bao này thôi à!" Lạc Tiểu Bạch thất vọng phàn nàn.
Cậu còn tưởng rằng Lạc Ly muốn ăn bữa tiệc lớn gì đó chứ!
Không nghĩ tới chỉ là mấy cái bánh bao!
Lạc Ly không để ý đến Lạc Tiểu Bạch oán giận, đi thẳng tới bờ cát, tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
Lạc Tiểu Bạch chu mỏ một cái, hùng hục đi theo.
Đành vậy!
Nếu như cô mình yêu thích, vậy nhóc sẽ gắng gượng ăn cùng cô vậy!
Lạc Ly lấy điện thoại di động ra, chụp bánh bao và tào phớ trong đĩa một cái, sau đó cô mới cầm bánh bao thịt heo lên, ưu nhã cắn một cái.
Ngay sau đó, đôi mắt đẹp của Lạc Ly lập tức sáng lên, ánh mắt lộ ra một tia cực kỳ kinh hỉ.
Bánh bao này quả thực là quá ngon!
Cô lớn như vậy rồi, cho tới bây giờ chưa từng ăn bánh bao nào ngon như thế!
Lạc Ly nhanh chóng cắn nuốt bánh bao trong tay mình, sau đó bưng chén tào phớ lên uống một hớp.
Trong phút chốc, tào phớ mềm mại tinh tế, vào miệng liền tan, khiến cho thân thể Lạc Ly không khỏi run rẩy!
Cô không nghĩ đến ngoại trừ bánh bao, chén tào phớ này vậy mà cũng là ngon như vậy.
Hương vị hoàn mỹ của hai món này phối hợp lại với nhau, nháy mắt khiến cho người ta có một loại cảm giác niềm hạnh phúc tăng cao.
"Ăn quá ngon!"
Lạc Ly vừa gặm bánh bao thịt heo, vừa uống từng ngụm lớn tào phớ, trên mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc.
"Cô!"
Lạc Tiểu Bạch nhìn thấy Lạc Ly ăn như hổ đói thì không khỏi ngây người.
Lạc Ly ngày thường chính là một người vô cùng chú ý hình tượng, mỗi lần ăn đồ ăn đều là nhai kỹ nuốt chậm, cực kỳ ưu nhã.
Nhưng mà hôm nay, Lạc Ly vậy mà hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình!
Dáng vẻ ăn như hổ đói kia, thật giống như mười ngày chưa ăn cơm vậy.
Đừng nói là Lạc Tiểu Bạch, cho dù là quản gia luôn luôn nói năng thận trọng, trong mắt lúc này cũng lộ ra một tia khiếp sợ.
"Bánh bao ở đây thật sự ngon như vậy sao?"
Nhìn thấy Lạc Ly ăn ngon như vậy, Lạc Tiểu Bạch hoài nghi giơ bánh bao thịt heo trong tay mình lên, cắn một cái.
Vừa cắn xuống một cái, con mắt Lạc Tiểu Bạch lập tức trợn tròn, cả người giống như vừa phát hiện ra đại lục mới.
Giờ phút này, cậu cuối cũng cũng hiểu tại sao Lạc Ly lại không để ý hình tượng mà ăn như hổ đói!
Bởi vì bánh bao này thực sự quá ngon!
Tuy rằng Lạc Tiểu Bạch năm nay còn chưa đầy 10 tuổi, nhưng mà nhóc đã nếm thử hầu hết mỹ thực hàng đầu các nước.
Cái gì mà nhà hàng Michelin 3 sao, món ăn Quốc Yến Tư Phòng, cậu đều đã ăn qua!
Nhưng mà cho đến tận bây giờ, Lạc Tiểu Bạch còn chưa từng ăn bánh bao thịt heo nào ngon giống như vậy!
Ưm ưm! Ưm ưm!
Gương mặt nhỏ nhắn của Lạc Tiểu Bạch lập tức trở nên phấn khích, hai ba miếng đã ăn sạch bánh bao thịt heo trong tay.
Ngay tại lúc Lạc Tiểu Bạch cảm thấy chưa thỏa mãn, muốn ăn tiếp một cái bánh bao thịt heo, lại phát hiện Lạc Ly cầm đi tất cả bánh bao thịt heo trong khay của hắn!
"Cô cô, đó là của cháu!"
Lạc Tiểu Bạch lập tức cuống lên, đưa tay muốn cướp bánh bao thịt heo của mình trở về.
Nhưng mà, Lạc Ly lại ấn đầu nhóc một cái, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Tiểu Bạch, cháu còn quá nhỏ, bánh bao này quá dầu mỡ, ăn nhiều sẽ không tốt cho thân thể cháu, vẫn nên để cô cô giải quyết thay cháu cho!"
Nói xong, Lạc Ly không để ý đến sự kháng nghị của Tiểu Bạch, hai ba miếng đã ăn sạch bánh bao thịt heo ăn trong đĩa.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.