Hệ Thống Tra Nữ Dạy Tra Nam Làm Người (Xuyên Nhanh)
Chương 37:
Cật Nhục Tương
25/08/2024
Khi Ôn Nhiễm trở về phòng, Tư Ngạn đã nằm trên giường rồi.
Thấy cô về, anh ta hỏi: “Em đi đâu vậy?”
Ôn Nhiễm nói: “Em ra vườn sau đi dạo, tiêu cơm.”
Sau khi rời khỏi chỗ Tư Hoài Dụ, cô đúng là có ra vườn sau đi dạo một vòng, Ôn Nhiễm nói: “Em đi tắm trước.”
Trong phòng tắm, hệ thống nói với Ôn Nhiễm: “Sắc mặt của Tư Ngạn tệ quá, anh ta không phải muốn bạo lực gia đình đấy chứ?”
Ôn Nhiễm bật cười: “Tra Tra, cậu nghĩ nhiều quá rồi.”
Tư Ngạn tuy là một tên cặn bã nhưng tốt xấu gì vẫn có nhân cách, là công tử nhà giàu, chút giáo dưỡng đó vẫn phải có.
“Yên tâm, cho dù anh ta có động thủ thì đối tượng anh ta đánh cũng sẽ không phải tôi.” Ôn Nhiễm nghĩ, người quyến rũ cô là Tư Hoài Dụ, nắm đấm không rơi đến trên người cô, thế nhưng, vừa rồi Tư Hoài Dụ thật sự khiến cô kinh ngạc.
Ôn Nhiễm có linh cảm, mối quan hệ của họ sau này sẽ nhanh chóng tiến triển.
Đợi cô rửa mặt xong đi ra ngoài, Tư Ngạn đã ngủ rồi, Ôn Nhiễm định kéo chăn nằm xuóng nhưng anh ta lại lăn người, cuốn chăn đi mất.
Ha ha! Ôn Nhiễm tức cười, cô còn chưa chê lão rùa xanh dơ bẩn, mà anh ta lại không muốn ngủ cùng giường với cô?
Làm sao? Thủ tiết cho Tiểu Đường Đường trong tim anh ta sao?
Cách giả vờ ngủ của Tư Ngạn quá kém cỏi, Ôn Nhiễm cũng không chiều cái tật xấu này của anh ta, leo lên giường liền túm lấy cánh tay anh ta, nói: “Ông xã, anh sắp rơi xuống giường rồi kìa, đừng để ngã.”
Cô chỉ kéo cánh tay mà không kéo được, vì vậy cô liền dùng tay để kéo đầu Tư Ngạn, những ngón tay sắc nhọn cố tình cào nhẹ vào cổ anh ta.
Đau đớn khiến Tư Ngạn không thể giả vờ được nữa, anh ta mở mắt ra nói: “Em làm gì vậy? Không cho người ta ngủ à?”
Ôn Nhiễm lập tức giả vờ vô tội: “Em đánh thức anh dậy sao? Xin lỗi, em thấy anh sắp rơi xuống giường, sợ anh ngã xuống đất…”
“Được rồi được rồi, em đừng nói nữa.” Lời cô còn chưa dứt thì đã bị Tư Ngạn ngắt lời, anh ta quay người nằm ngửa.
Thái độ thật là tệ, Ôn Nhiễm nắm chặt tay, may mà là cô, nếu là nguyên chủ, bị người mình yêu đối xử như thế này chắc sẽ rất đau khổ.
Tư Ngạn nằm nghiêng một lúc, thấy người phụ nữ sau lưng không còn động tĩnh gì nữa, trong lòng lại nghĩ, Ôn Nhiễm quan tâm đến mình cũng không phải lỗi của cô, hành vi của mình vừa rồi có phải hơi quá đáng không?
Đang nghĩ như vậy thì anh ta nghe thấy động tĩnh ở mép giường, Ôn Nhiễm hình như đã nằm xuống, Tư Ngạn nghe thấy giọng nói của người phụ nữ truyền đến từ phía sau: “Em xin lỗi, không nên làm ồn đến anh.”
“Đinh, giá trị hảo cảm của Tư Ngạn +5.”
Thấy cô về, anh ta hỏi: “Em đi đâu vậy?”
Ôn Nhiễm nói: “Em ra vườn sau đi dạo, tiêu cơm.”
Sau khi rời khỏi chỗ Tư Hoài Dụ, cô đúng là có ra vườn sau đi dạo một vòng, Ôn Nhiễm nói: “Em đi tắm trước.”
Trong phòng tắm, hệ thống nói với Ôn Nhiễm: “Sắc mặt của Tư Ngạn tệ quá, anh ta không phải muốn bạo lực gia đình đấy chứ?”
Ôn Nhiễm bật cười: “Tra Tra, cậu nghĩ nhiều quá rồi.”
Tư Ngạn tuy là một tên cặn bã nhưng tốt xấu gì vẫn có nhân cách, là công tử nhà giàu, chút giáo dưỡng đó vẫn phải có.
“Yên tâm, cho dù anh ta có động thủ thì đối tượng anh ta đánh cũng sẽ không phải tôi.” Ôn Nhiễm nghĩ, người quyến rũ cô là Tư Hoài Dụ, nắm đấm không rơi đến trên người cô, thế nhưng, vừa rồi Tư Hoài Dụ thật sự khiến cô kinh ngạc.
Ôn Nhiễm có linh cảm, mối quan hệ của họ sau này sẽ nhanh chóng tiến triển.
Đợi cô rửa mặt xong đi ra ngoài, Tư Ngạn đã ngủ rồi, Ôn Nhiễm định kéo chăn nằm xuóng nhưng anh ta lại lăn người, cuốn chăn đi mất.
Ha ha! Ôn Nhiễm tức cười, cô còn chưa chê lão rùa xanh dơ bẩn, mà anh ta lại không muốn ngủ cùng giường với cô?
Làm sao? Thủ tiết cho Tiểu Đường Đường trong tim anh ta sao?
Cách giả vờ ngủ của Tư Ngạn quá kém cỏi, Ôn Nhiễm cũng không chiều cái tật xấu này của anh ta, leo lên giường liền túm lấy cánh tay anh ta, nói: “Ông xã, anh sắp rơi xuống giường rồi kìa, đừng để ngã.”
Cô chỉ kéo cánh tay mà không kéo được, vì vậy cô liền dùng tay để kéo đầu Tư Ngạn, những ngón tay sắc nhọn cố tình cào nhẹ vào cổ anh ta.
Đau đớn khiến Tư Ngạn không thể giả vờ được nữa, anh ta mở mắt ra nói: “Em làm gì vậy? Không cho người ta ngủ à?”
Ôn Nhiễm lập tức giả vờ vô tội: “Em đánh thức anh dậy sao? Xin lỗi, em thấy anh sắp rơi xuống giường, sợ anh ngã xuống đất…”
“Được rồi được rồi, em đừng nói nữa.” Lời cô còn chưa dứt thì đã bị Tư Ngạn ngắt lời, anh ta quay người nằm ngửa.
Thái độ thật là tệ, Ôn Nhiễm nắm chặt tay, may mà là cô, nếu là nguyên chủ, bị người mình yêu đối xử như thế này chắc sẽ rất đau khổ.
Tư Ngạn nằm nghiêng một lúc, thấy người phụ nữ sau lưng không còn động tĩnh gì nữa, trong lòng lại nghĩ, Ôn Nhiễm quan tâm đến mình cũng không phải lỗi của cô, hành vi của mình vừa rồi có phải hơi quá đáng không?
Đang nghĩ như vậy thì anh ta nghe thấy động tĩnh ở mép giường, Ôn Nhiễm hình như đã nằm xuống, Tư Ngạn nghe thấy giọng nói của người phụ nữ truyền đến từ phía sau: “Em xin lỗi, không nên làm ồn đến anh.”
“Đinh, giá trị hảo cảm của Tư Ngạn +5.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.