Hệ Thống Tra Nữ Dạy Tra Nam Làm Người (Xuyên Nhanh)
Chương 46:
Cật Nhục Tương
25/08/2024
Tốt quá, có mẹ Tư ở đây, vấn đề giữa Nguyễn Đường và Tư Ngạn sẽ không đổ lên đầu cô, đây gọi là chuyển hướng mâu thuẫn.
Nguyên chủ trước đây lúc nào cũng tự mình lôi kéo, kết quả khiến hai người kia có cảm giác cùng chung chiến tuyến, như thể họ mới là tình yêu đích thực vậy, lần này Ôn Nhiễm sẽ mặc kệ họ ngoại tình, không làm gì cả, cô muốn xem tình cảm của bọn họ có thực sự vững chắc không.
Hứa Thời An nhìn thấy vậy chỉ cảm thấy Ôn Nhiễm không cứu nổi rồi, mẹ Tư chỉ nói vài câu đã ổn định được cô rồi ư?
“Ủa, anh rể vẫn chưa về sao?” Hứa Thời An trước tiên nhìn quanh đại sảnh, sau đó lại tiếp tục khiêu khích: “Trước giờ không biết quy định nhà họ Tư nghiêm ngặt như vậy, ngay cả giờ về nhà cũng bị quản, nhưng có vẻ quy định này chỉ áp dụng cho phụ nữ thôi nhỉ.”
Mẹ Tư chỉ biết cười trừ: “A Ngạn chắc là đang tăng ca, lát nữa sẽ về thôi.”
“Thật sao?” Hứa Thời An đi đến bên ghế sofa ngồi xuống, nói: “Vừa hay có việc liên quan đến dự án hợp tác cần hỏi anh ta, tôi sẽ ở đây chờ anh ta về.”
Ôn Nhiễm hiểu rằng cậu biết Tư Ngạn hôm nay sẽ không về nên cố tình làm như vậy để khiến mẹ Tư khó xử.
Mẹ Tư không biết nói gì, Hứa Thời An vừa là người nhà của Ôn Nhiễm, vừa là đối tác của công ty nhà mình, bà ta chắc chắn không tiện đuổi người ta đi, chỉ có thể tìm một cái cớ rồi rời khỏi, sau đó gọi điện cho Tư Ngạn.
Mẹ Tư vừa đi, Ôn Nhiễm liền nói với Hứa Thời An: “Được rồi, em đừng quá đáng nữa.”
“Sao vậy?” Hứa Thời An hỏi: “Chị muốn đuổi tôi đi sao?”
“Chị không nói vậy, em muốn ngồi thì ngồi đi.” Ôn Nhiễm còn nói: “Đầu bếp ở nhà nấu đồ ăn khuya ngon lắm, nếu em đói thì có thể gọi người làm cho ăn.”
Nói xong cô liền lên lầu rửa mặt, Ôn Nhiễm không có tâm trạng ngồi dưới đó với cậu mãi.
... …
Ôn Nhiễm tưởng rằng không lâu nữa Hứa Thời An sẽ tự đi, khi cô xuống lầu thấy người đàn ông vẫn còn ở đó, cảm thấy nghi ngờ, cậu sẽ không thực sự muốn ở đây chờ Tư Ngạn về chứ?
Đây cũng không phải phong cách của cậu, Ôn Nhiễm thấy người đàn ông nằm dài trên ghế sofa, gọi tên Hứa Thời An mấy tiếng mà không thấy trả lời, còn tưởng cậu đã ngủ rồi.
“Sao em lại ngủ ở đây?” Ôn Nhiễm đi tới lay vai người đàn ông, nhưng lại nghe thấy cậu rên rỉ vài tiếng.
Ôn Nhiễm nhận ra có điều không ổn, cô ngồi xuống hỏi: “Em làm sao vậy?”
Người đàn ông quay mặt sang thì thầm với cô: “Đau quá.”
Thấy sắc mặt Hứa Thời An tái nhợt, một tay còn đặt trên bụng, Ôn Nhiễm nhớ lại buổi chiều hôm nay cậu đã uống rượu.
Cô lập tức hỏi: “Em đau dạ dày à?”
Nguyên chủ trước đây lúc nào cũng tự mình lôi kéo, kết quả khiến hai người kia có cảm giác cùng chung chiến tuyến, như thể họ mới là tình yêu đích thực vậy, lần này Ôn Nhiễm sẽ mặc kệ họ ngoại tình, không làm gì cả, cô muốn xem tình cảm của bọn họ có thực sự vững chắc không.
Hứa Thời An nhìn thấy vậy chỉ cảm thấy Ôn Nhiễm không cứu nổi rồi, mẹ Tư chỉ nói vài câu đã ổn định được cô rồi ư?
“Ủa, anh rể vẫn chưa về sao?” Hứa Thời An trước tiên nhìn quanh đại sảnh, sau đó lại tiếp tục khiêu khích: “Trước giờ không biết quy định nhà họ Tư nghiêm ngặt như vậy, ngay cả giờ về nhà cũng bị quản, nhưng có vẻ quy định này chỉ áp dụng cho phụ nữ thôi nhỉ.”
Mẹ Tư chỉ biết cười trừ: “A Ngạn chắc là đang tăng ca, lát nữa sẽ về thôi.”
“Thật sao?” Hứa Thời An đi đến bên ghế sofa ngồi xuống, nói: “Vừa hay có việc liên quan đến dự án hợp tác cần hỏi anh ta, tôi sẽ ở đây chờ anh ta về.”
Ôn Nhiễm hiểu rằng cậu biết Tư Ngạn hôm nay sẽ không về nên cố tình làm như vậy để khiến mẹ Tư khó xử.
Mẹ Tư không biết nói gì, Hứa Thời An vừa là người nhà của Ôn Nhiễm, vừa là đối tác của công ty nhà mình, bà ta chắc chắn không tiện đuổi người ta đi, chỉ có thể tìm một cái cớ rồi rời khỏi, sau đó gọi điện cho Tư Ngạn.
Mẹ Tư vừa đi, Ôn Nhiễm liền nói với Hứa Thời An: “Được rồi, em đừng quá đáng nữa.”
“Sao vậy?” Hứa Thời An hỏi: “Chị muốn đuổi tôi đi sao?”
“Chị không nói vậy, em muốn ngồi thì ngồi đi.” Ôn Nhiễm còn nói: “Đầu bếp ở nhà nấu đồ ăn khuya ngon lắm, nếu em đói thì có thể gọi người làm cho ăn.”
Nói xong cô liền lên lầu rửa mặt, Ôn Nhiễm không có tâm trạng ngồi dưới đó với cậu mãi.
... …
Ôn Nhiễm tưởng rằng không lâu nữa Hứa Thời An sẽ tự đi, khi cô xuống lầu thấy người đàn ông vẫn còn ở đó, cảm thấy nghi ngờ, cậu sẽ không thực sự muốn ở đây chờ Tư Ngạn về chứ?
Đây cũng không phải phong cách của cậu, Ôn Nhiễm thấy người đàn ông nằm dài trên ghế sofa, gọi tên Hứa Thời An mấy tiếng mà không thấy trả lời, còn tưởng cậu đã ngủ rồi.
“Sao em lại ngủ ở đây?” Ôn Nhiễm đi tới lay vai người đàn ông, nhưng lại nghe thấy cậu rên rỉ vài tiếng.
Ôn Nhiễm nhận ra có điều không ổn, cô ngồi xuống hỏi: “Em làm sao vậy?”
Người đàn ông quay mặt sang thì thầm với cô: “Đau quá.”
Thấy sắc mặt Hứa Thời An tái nhợt, một tay còn đặt trên bụng, Ôn Nhiễm nhớ lại buổi chiều hôm nay cậu đã uống rượu.
Cô lập tức hỏi: “Em đau dạ dày à?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.