Chương 80: Chiến Gaara
Si Tâm Vọng Tưởng
25/09/2016
“Sa độn - Quan tài cát.” Gaara giọng đầy sát khí kết ấn tạo ra một chiếc quan tài cát bao lấy đối thủ của mình là đội trưởng nhóm ninja làng mưa.
Chiếc quan tài bằng cát bắt đầu vỡ vụn, kéo theo người bên trong xương cốt bị nghiền nát chỉ để lại những vũng máu văng tung tóe.
Hai ninja làng mưa còn lại cũng không tránh khỏi cái chết, bị Gaara hạ sát, dù đã cầu xin nhưng vô ích, tâm trí điên loạn của Gaara làm sao tha cho bọn họ được, thằng nhóc này hận không thể giết hết bất cứ ai xuất hiện trước mắt mình.
Kankuro nhặt lên quển trục chữ Địa của nhóm ninja làng mưa, sau đó khuyên bảo Gaara rời đi. May mắn là Gaara đã bình tĩnh lại chứ nếu không chắc đã giết luôn hai người Kankuro và Temari rồi.
Khi ba người Gaara chuẩn bị rời đi thì một câu nói khiến ba người hơi biến sắc
“Khoan đã nào, để lại quyển trục chữ Địa rồi hãy đi.”
Chỉ thấy có ba thân ảnh màu trắng nhảy từ trên cây xuống, trong đó có hai người hông đeo hai thanh kiếm khác nhau.
Kankuro và Temari lập tức cảnh giác, hai người không hề cảm nhận được khí tức của đối phương trước khi xuất hiện, như vậy nói rõ thực lực cả đối phương cao hơn hai người họ nhiều.
Về phần Gaara thì thôi khỏi nói, nhìn cái mặt cười gằn là đủ biết thằng nhóc này lại muốn giết người rồi.
Takitori chả thèm để ý đến biểu tình của Gaara, hắn đang nhìn Kankuro, người giữ quyển chữ Địa của nhóm ninja làng mưa vừa đi tây thiên. Còn vì sao hắn không nhảy vào cướp luôn? Đơn giản là hắn đang chán mà thôi. Hắn thừa biết Kankuro sẽ không giao ra, miễn là Gaara còn đứng đây, Kankuro tin tưởng ninja đồng cấp không phải đối thủ của Gaara vì bên trong thằng nhóc này có một con quái vật rất đáng sợ.
Nhưng Kankuro nào biết đối thủ của ba người cũng là một con quái vật khác, hơn nữa, con quái vật này ngay cả Cửu Vĩ gặp phải cũng đành cúp chín cái đuôi mà lủi mất. Nói chung là không cùng cấp bậc với nhau.
Đáng thương là ba người Gaara không hề biết điều này, chứ không thì đã ngoan ngoãn dâng lên quyển Địa cho tên sát thần này rồi ấy chứ, hắc.
“Nào, lấy ra nhanh nào, bọn ta đang rất vội nha.” Takitori giọng điệu đầy vui vẻ, ánh mắt bình thản nhàn nhã chứng tỏ hắn chỉ đang trêu đùa thôi.
“Ta sẽ giết ngươi!” Gaara giọng đầy sát khí, hồ lô to tưởng sau lưng đã bung nút tự khi nào không biết.
Takitori không đáp lại lời Gaara mà chỉ cười, đúng, hắn cười, cười rất vui vẻ.
“Ta xí thằng nhóc bầm mắt này trước.”
“Ta chọn con nhỏ kia.” Phân thân Itou nở nụ cười rất dâm đãng, ngón tay chỉ vào Temari
“Vậy còn lại là của ta rồi.” Phân thân Ri cũng mỉm cười nhìn lấy Kankuro.
“Thế còn chờ gì nữa?” Takitori cười nói một câu, sau đó thân ảnh hắn biến mất.
Phanh
Gaara không biết làm sao, cả người bị đánh bay ngược trở về sau, lưng va vào thân cây phát ra tiếng kêu rõ to, chắc đau lắm.
Kankuro và Temari vẫn đứng đó, cả hai vẫn chưa phản ứng lại, sau đó năm phút, hai người mới xoay lại thốt lên
“GAARA!”
“Tốt hơn hết là tự lo cho mình thì hơn.”
Âm thanh bình thản truyền vào lỗ tai hai người khiến cả hai phát lạnh. Cảm giác nguy hiểm ngay lập tức xuất hiện, cả hai không chần chừ, hầu như cùng một lúc nhảy qua một bên.
Ngay tại chỗ cả hai vừa đứng có găm hai thanh kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, hai thanh kiếm cắm vào đất gần như lút cán.
‘Nếu mình phản ứng chậm một chút thì...’ đây là tiếng lòng của hai người Kankuro và Temari.
Ánh mắt đầy tính đề phòng và cảnh giác cao độ nhìn hai người trước mắt này, Kankuro và Temari đều cảm thấy sợ hãi, khí thế phát ra từ đối thủ của họ thực sự kinh khủng, cảm giác như một cơn lũ quét đi mọi thứ vậy và không thể kháng cự lại.
Ở bên cạnh, tình hình của Gaara không khá hơn là bao, cậu nhóc liên tục ăn đòn từ Takitori, dù đã thi triển ra phòng ngự tuyệt đối nhưng tất cả chỉ vô dụng. Nắm đấm của đối phương như búa sắt, mỗi đấm như nặng cả ngàn cân đập nát cả phòng ngự tuyệt đối mà từ trước đến nay vẫn là niềm kiêu ngạo của Gaara. Điều này khiến Gaara nổi điên, sự nhục nhã này không thể chấp nhận được.
“Sa độn – Quan tài sa mạc!” Gaara gầm lên
Cát dưới chân Takitori bỗng bám lên chân và bao phủ hết người hắn.
“Khặc khặc, chết đi!” Gaara cười một cách điên cuồng, hai bàn tay nắm chặt lại với nhau
Tuy nhiên, đối phương vẫn không có chuyện gì xảy ra, vẫn bị cát bao phủ lấy toàn thân thể, nhưng...máu đâu? xương cốt đâu? Đáng lẽ tên kia phải bị nghiền nát thành cám rồi chứ? Chuyện gì xảy ra?
Vô vàn dấu hỏi đặt ra trong đầu Gaara nhưng không ai có thể trả lời giúp cậu nhóc.
“Hết rồi sao? Đây là chiêu cuối của thằng nhóc mắt bầm nhà ngươi đó hả?” Âm thanh Takitori phát ra từ bên trong Quan tài cát khiến Gaara biến sắc.
Tiếp theo, trước ánh mắt đầy kinh ngạc của Gaara, quan tài bắt đầu sụp đổ trở về với cát bụi.
Takitori bước ra, phủi phủi cát trên người mình, bộ dáng tự nhiên lưu loát như không có chuyện gì.
“Thật yếu đuối.”
“TA KHÔNG TIN!” Gaara gầm lên, khuôn mặt bỗng nhiên biến dạng, xuất hiện lỗ tai to như dã thú được cấu thành từ cát.
Takitori thấy vậy liền nói “Muốn hiện ra chân thân sao Nhất Vĩ? Mặc dù ta cũng hiếu kỳ sức mạnh của người như thế nào so với Cữu Vĩ, nhưng hiện giờ chưa phải lúc.”
Bốp
Takitori thình lình xuất hiện sau lưng Gaara, bàn tay đánh vào gáy khiến cậu nhóc bất tỉnh nằm lăn ra đất.
Không phải hắn không muốn xem Nhất Vĩ Shukaku hình dáng như thế nào, nhưng nếu để Gaara biến thân ngay tại đây sẽ gây sự chú ý từ cao tầng của làng Lá, mặc dù hắn không ngại nhưng như vậy sẽ mất đi mấy màn thú vị phía sau, dù sao cũng không cấp thiết lắm.
Bỏ mặc Gaara bất tỉnh trên đất, Takitori đưa ánh mắt về phía trận chiến của bốn người kia.
Lúc này, Kankuro và Temari có khổ không nói nên lời, đối thủ của họ dường như chỉ muốn chơi đùa nên chỉ ra tay đến một mức nào đó thôi, vừa đủ để hai người tránh được một kích chí mạng, tuy vậy, trên cơ thể hai người đã xuất hiện những vết thương không nhỏ, máu thấm ướt đỏ cả người.
“Chơi vậy được rồi, mau lấy thứ cần lấy rồi đi thôi.” Takitori nhìn thêm vài lần rồi nói.
“Đã biết.” Hai phân thân đồng thời gật đầu, hai người họ cũng chơi đủ rồi.
Phanh phanh
Kankuro và Temari nhanh chóng bị hạ gục xụi lơ trên mặt đất, quyển trục chữ Địa trên người Kankuro bị phân thân Ri lấy đi và nhét vào trong ngực.
Trước khi rời đi, phân thân Itou nháy mắt với Temari “Lần sau chúng ta chơi tiếp nhé baby.”
Temari tức muốn hộc máu, có điên mới muốn gặp lại ngươi.
Takitori ánh mắt như có như không liếc về bụi rậm cách đó không xa, sau đó hắn cũng hai phân thân nhún người rời đi.
Phía sau bụi rậm mà Takitori liếc mắt, đội số 8 - Hyuga Hinata, Aburame Shino, Inuzuka Kiba và chú chó nhỏ Akamaru – đồng loạt thở phào một cái. Ba người đã chứng kiến mọi việc từ lúc ban đầu nhóm Gaara cướp quyển trục chữ Địa từ nhóm ninja làng mưa, ba đứa được chứng kiến thực lực mạnh mẽ và sự tàn nhẫn của Gaara, nhưng điều làm cả ba khiếp sợ hơn là lại có người còn mạnh hơn cả Gaara, điều này khiến ba đứa nhóc luôn trong tình trạng thấp thỏm, sợ bị phát hiện không thôi. Phải đến khi ba người mặc trang phục trắng và ba người Gaara rời khỏi thì ba đứa mới dám cử động trở lại.
Ba đứa vội vã rời đi nơi nguy hiểm này mà không hề hay biết mọi hành động đều lọt vào trong mắt một người, người này không ai khác chính là Takitori. Hắn cùng hai phân thân vẫn chưa rời đi mà nấp sau một tán cây quan sát tất cả.
Sau khi tất cả đã đi hết thì hắn cũng rời đi với nụ cười trên môi. Rất huyền bí.
Số từ: 1675
Chiếc quan tài bằng cát bắt đầu vỡ vụn, kéo theo người bên trong xương cốt bị nghiền nát chỉ để lại những vũng máu văng tung tóe.
Hai ninja làng mưa còn lại cũng không tránh khỏi cái chết, bị Gaara hạ sát, dù đã cầu xin nhưng vô ích, tâm trí điên loạn của Gaara làm sao tha cho bọn họ được, thằng nhóc này hận không thể giết hết bất cứ ai xuất hiện trước mắt mình.
Kankuro nhặt lên quển trục chữ Địa của nhóm ninja làng mưa, sau đó khuyên bảo Gaara rời đi. May mắn là Gaara đã bình tĩnh lại chứ nếu không chắc đã giết luôn hai người Kankuro và Temari rồi.
Khi ba người Gaara chuẩn bị rời đi thì một câu nói khiến ba người hơi biến sắc
“Khoan đã nào, để lại quyển trục chữ Địa rồi hãy đi.”
Chỉ thấy có ba thân ảnh màu trắng nhảy từ trên cây xuống, trong đó có hai người hông đeo hai thanh kiếm khác nhau.
Kankuro và Temari lập tức cảnh giác, hai người không hề cảm nhận được khí tức của đối phương trước khi xuất hiện, như vậy nói rõ thực lực cả đối phương cao hơn hai người họ nhiều.
Về phần Gaara thì thôi khỏi nói, nhìn cái mặt cười gằn là đủ biết thằng nhóc này lại muốn giết người rồi.
Takitori chả thèm để ý đến biểu tình của Gaara, hắn đang nhìn Kankuro, người giữ quyển chữ Địa của nhóm ninja làng mưa vừa đi tây thiên. Còn vì sao hắn không nhảy vào cướp luôn? Đơn giản là hắn đang chán mà thôi. Hắn thừa biết Kankuro sẽ không giao ra, miễn là Gaara còn đứng đây, Kankuro tin tưởng ninja đồng cấp không phải đối thủ của Gaara vì bên trong thằng nhóc này có một con quái vật rất đáng sợ.
Nhưng Kankuro nào biết đối thủ của ba người cũng là một con quái vật khác, hơn nữa, con quái vật này ngay cả Cửu Vĩ gặp phải cũng đành cúp chín cái đuôi mà lủi mất. Nói chung là không cùng cấp bậc với nhau.
Đáng thương là ba người Gaara không hề biết điều này, chứ không thì đã ngoan ngoãn dâng lên quyển Địa cho tên sát thần này rồi ấy chứ, hắc.
“Nào, lấy ra nhanh nào, bọn ta đang rất vội nha.” Takitori giọng điệu đầy vui vẻ, ánh mắt bình thản nhàn nhã chứng tỏ hắn chỉ đang trêu đùa thôi.
“Ta sẽ giết ngươi!” Gaara giọng đầy sát khí, hồ lô to tưởng sau lưng đã bung nút tự khi nào không biết.
Takitori không đáp lại lời Gaara mà chỉ cười, đúng, hắn cười, cười rất vui vẻ.
“Ta xí thằng nhóc bầm mắt này trước.”
“Ta chọn con nhỏ kia.” Phân thân Itou nở nụ cười rất dâm đãng, ngón tay chỉ vào Temari
“Vậy còn lại là của ta rồi.” Phân thân Ri cũng mỉm cười nhìn lấy Kankuro.
“Thế còn chờ gì nữa?” Takitori cười nói một câu, sau đó thân ảnh hắn biến mất.
Phanh
Gaara không biết làm sao, cả người bị đánh bay ngược trở về sau, lưng va vào thân cây phát ra tiếng kêu rõ to, chắc đau lắm.
Kankuro và Temari vẫn đứng đó, cả hai vẫn chưa phản ứng lại, sau đó năm phút, hai người mới xoay lại thốt lên
“GAARA!”
“Tốt hơn hết là tự lo cho mình thì hơn.”
Âm thanh bình thản truyền vào lỗ tai hai người khiến cả hai phát lạnh. Cảm giác nguy hiểm ngay lập tức xuất hiện, cả hai không chần chừ, hầu như cùng một lúc nhảy qua một bên.
Ngay tại chỗ cả hai vừa đứng có găm hai thanh kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, hai thanh kiếm cắm vào đất gần như lút cán.
‘Nếu mình phản ứng chậm một chút thì...’ đây là tiếng lòng của hai người Kankuro và Temari.
Ánh mắt đầy tính đề phòng và cảnh giác cao độ nhìn hai người trước mắt này, Kankuro và Temari đều cảm thấy sợ hãi, khí thế phát ra từ đối thủ của họ thực sự kinh khủng, cảm giác như một cơn lũ quét đi mọi thứ vậy và không thể kháng cự lại.
Ở bên cạnh, tình hình của Gaara không khá hơn là bao, cậu nhóc liên tục ăn đòn từ Takitori, dù đã thi triển ra phòng ngự tuyệt đối nhưng tất cả chỉ vô dụng. Nắm đấm của đối phương như búa sắt, mỗi đấm như nặng cả ngàn cân đập nát cả phòng ngự tuyệt đối mà từ trước đến nay vẫn là niềm kiêu ngạo của Gaara. Điều này khiến Gaara nổi điên, sự nhục nhã này không thể chấp nhận được.
“Sa độn – Quan tài sa mạc!” Gaara gầm lên
Cát dưới chân Takitori bỗng bám lên chân và bao phủ hết người hắn.
“Khặc khặc, chết đi!” Gaara cười một cách điên cuồng, hai bàn tay nắm chặt lại với nhau
Tuy nhiên, đối phương vẫn không có chuyện gì xảy ra, vẫn bị cát bao phủ lấy toàn thân thể, nhưng...máu đâu? xương cốt đâu? Đáng lẽ tên kia phải bị nghiền nát thành cám rồi chứ? Chuyện gì xảy ra?
Vô vàn dấu hỏi đặt ra trong đầu Gaara nhưng không ai có thể trả lời giúp cậu nhóc.
“Hết rồi sao? Đây là chiêu cuối của thằng nhóc mắt bầm nhà ngươi đó hả?” Âm thanh Takitori phát ra từ bên trong Quan tài cát khiến Gaara biến sắc.
Tiếp theo, trước ánh mắt đầy kinh ngạc của Gaara, quan tài bắt đầu sụp đổ trở về với cát bụi.
Takitori bước ra, phủi phủi cát trên người mình, bộ dáng tự nhiên lưu loát như không có chuyện gì.
“Thật yếu đuối.”
“TA KHÔNG TIN!” Gaara gầm lên, khuôn mặt bỗng nhiên biến dạng, xuất hiện lỗ tai to như dã thú được cấu thành từ cát.
Takitori thấy vậy liền nói “Muốn hiện ra chân thân sao Nhất Vĩ? Mặc dù ta cũng hiếu kỳ sức mạnh của người như thế nào so với Cữu Vĩ, nhưng hiện giờ chưa phải lúc.”
Bốp
Takitori thình lình xuất hiện sau lưng Gaara, bàn tay đánh vào gáy khiến cậu nhóc bất tỉnh nằm lăn ra đất.
Không phải hắn không muốn xem Nhất Vĩ Shukaku hình dáng như thế nào, nhưng nếu để Gaara biến thân ngay tại đây sẽ gây sự chú ý từ cao tầng của làng Lá, mặc dù hắn không ngại nhưng như vậy sẽ mất đi mấy màn thú vị phía sau, dù sao cũng không cấp thiết lắm.
Bỏ mặc Gaara bất tỉnh trên đất, Takitori đưa ánh mắt về phía trận chiến của bốn người kia.
Lúc này, Kankuro và Temari có khổ không nói nên lời, đối thủ của họ dường như chỉ muốn chơi đùa nên chỉ ra tay đến một mức nào đó thôi, vừa đủ để hai người tránh được một kích chí mạng, tuy vậy, trên cơ thể hai người đã xuất hiện những vết thương không nhỏ, máu thấm ướt đỏ cả người.
“Chơi vậy được rồi, mau lấy thứ cần lấy rồi đi thôi.” Takitori nhìn thêm vài lần rồi nói.
“Đã biết.” Hai phân thân đồng thời gật đầu, hai người họ cũng chơi đủ rồi.
Phanh phanh
Kankuro và Temari nhanh chóng bị hạ gục xụi lơ trên mặt đất, quyển trục chữ Địa trên người Kankuro bị phân thân Ri lấy đi và nhét vào trong ngực.
Trước khi rời đi, phân thân Itou nháy mắt với Temari “Lần sau chúng ta chơi tiếp nhé baby.”
Temari tức muốn hộc máu, có điên mới muốn gặp lại ngươi.
Takitori ánh mắt như có như không liếc về bụi rậm cách đó không xa, sau đó hắn cũng hai phân thân nhún người rời đi.
Phía sau bụi rậm mà Takitori liếc mắt, đội số 8 - Hyuga Hinata, Aburame Shino, Inuzuka Kiba và chú chó nhỏ Akamaru – đồng loạt thở phào một cái. Ba người đã chứng kiến mọi việc từ lúc ban đầu nhóm Gaara cướp quyển trục chữ Địa từ nhóm ninja làng mưa, ba đứa được chứng kiến thực lực mạnh mẽ và sự tàn nhẫn của Gaara, nhưng điều làm cả ba khiếp sợ hơn là lại có người còn mạnh hơn cả Gaara, điều này khiến ba đứa nhóc luôn trong tình trạng thấp thỏm, sợ bị phát hiện không thôi. Phải đến khi ba người mặc trang phục trắng và ba người Gaara rời khỏi thì ba đứa mới dám cử động trở lại.
Ba đứa vội vã rời đi nơi nguy hiểm này mà không hề hay biết mọi hành động đều lọt vào trong mắt một người, người này không ai khác chính là Takitori. Hắn cùng hai phân thân vẫn chưa rời đi mà nấp sau một tán cây quan sát tất cả.
Sau khi tất cả đã đi hết thì hắn cũng rời đi với nụ cười trên môi. Rất huyền bí.
Số từ: 1675
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.