Chương 48: Đấu Đế là mạnh lắm sao?
Si Tâm Vọng Tưởng
25/09/2016
Thân hình khổng lồ của Thái Hư Cổ Long phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó từ từ thu nhỏ lại và biến thành hình người. Ánh sáng biến mất, trước mặt Tiêu Hàn giờ đây chỉ có một vị nam tử tóc màu tử kim, đồng tử kim sắc nhìn về phía Tiêu Hàn “Ngươi có mục đích gì?”
Tiêu Hàn lấy ra một lọ dung dịch màu đỏ đưa tới trước mặt vị nam tử, nói “Ta không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần sau khi ngươi tấn thăng Đấu Đế có thể ghi nhận một ân tình này!” Lọ dung dịch Tiêu Hàn lấy ra là lọ kinh nghiệm đỉnh cấp hắn đã đổi từ hệ thống trước khi đến đây, giá của lọ kinh nghiệm này là một triệu, với lọ kinh nghiệm này đã đủ để người trước mặt lên Đấu Đế rồi, sau đó thì…hắc hắc.
Nam tử tóc tử kim im lặng quan sát Tiêu Hàn, gã không cảm nhận được bất cứ dao động năng lượng nào trong lọ dung dịch màu đỏ kia, giọng âm trầm nói “Làm thế nào ta biết người không gạt ta?”
“Ta đâu cần ngươi tin hay không!” Tiêu Hàn nở nụ cười “Nếu sau khi sử dụng cảm thấy bất ổn chỗ nào thì người có thể ra tay giết ta cơ mà!”
Vị nam tử cảm nhận trong lời nói của người này có chỗ nào đó không đúng, nhưng gã không tin trên đời này lại có người mạnh hơn gã, thực lực gã hiện giờ là Đấu Thánh đỉnh phong, đã là đỉnh cao thế giới hiện nay, gã tự tin có thể giải quyết mọi phiền toái xảy ra.
Nghĩ vậy, nam tử tóc tử kim hừ nhẹ, tay cầm lấy lọ dung dịch màu đỏ, ngửa cổ ra sau uống cạn.
Sau khi dung dịch trôi qua cổ, nam tử tóc tử kim cảm thấy tu vi vốn đình trệ bấy lâu nay có dấu hiệu tăng trưởng, và không chờ gã nhận biết chuyện xảy ra…ầm…một tiếng vang thật lớn, giống tiếng gông xiềng trói buộc bị phá vỡ, nam tử tóc tử kim chính thức bước chân vào cảnh giới Đấu Đế.
Uy áp hoàn toàn thả ra, gã toàn thân, toàn tâm thần đắm chìm trong trong cảm giác tuyệt vời, một cảm giác mới mẻ, ta là chúa tể, miệng không kìm được thốt lên.
“Đây là cảm giác của Đấu Đế sao?”
Gã nam tử tóc tử kim toàn tâm chìm đắm trong hưởng thụ, hoàn toàn không hay biết trước mặt gã, Tiêu Hàn không hề có dáng vẻ đang chịu đừng uy áp của fã, trái lại hắn đang rất vui vẻ, khóe miệng cong lên, hắn nói với vị nam tử “Cảm giác rất tuyệt đúng không?”
“Rất tuyệt!” Vị nam tử vô thức đáp lại, sau đó, gã cảm thấy không đúng vội mở choàng mắt ra.
Phập.
Một thanh kiếm tử sắc, phát ra ánh sáng yêu dị đột nhiên cắm vào ngực gã, là Phệ hồn kiếm. Gã kinh hãi tức tốc nắm lấy chuôi kiếm muốn rút ra, nhưng kỳ lạ thay, dù gã vận sức cỡ nào cũng không rút ra được, trái lại, cơ thể gã càng trở nên bủn rủn, yếu đuối, và linh hồn gã giống như bị thứ gì đó hấp thu muốn thoát ly khỏi cơ thể, đấu khí cũng bị xói mòn nhanh chóng.
Kinh hoảng, nam tử tóc tím nhìn Tiêu Hàn, hai mắt không giấu được sợ hãi “Ngươi…tại sao?”
Tiêu Hàn một ngón tay móc móc lỗ tai, dáng vẻ rất vô lại “Tại sao? Hắc, ngươi không cần biết!”
“A..a..a..a..ta không cam lòng…ta đã là Đấu Đế…là đỉnh cao…” Nam tử hét lên, phẫn nộ.
“Bộ Đấu Đế là mạnh lắm sao?” Tiêu Hà mắt trừng lớn như không thể tin được.
“AAAAA…dù chết ta cũng kéo theo ngươi đi cùng!” Nam tử tóc tử kim cảm nhận được tử thần đã đến, phẫn nộ cộng với không cam lòng, vận chút đấu khí còn sót lại muốn đồng quy vu tận với Tiêu Hàn.
Tiêu Hàn thấy gã nam tử lao đến với khí thế hùng hồn, hắn không sợ hãi, lập tức dùng dịch chuyển tức thời tới trước mặt gã nam tử, rồi không để gã phản ứng và trong ánh mắt tuyệt vọng của gã, Tiêu Hàn nắm lấy chuối Phệ hồn kiếm chém gã nam tử tóc tử kim thành hai nửa, máu gã nam tử phun ra tung tóe.
Tiêu Hàn nhanh chân nhảy ra sau tránh bị máu làm bẩn, mắt nhìn vào đôi mắt gã nam tử dần dần mất đi ánh sáng, triệt để chết đi. Hai mảnh thân thể rơi xuống đất hiện ra chân thân, một con rồng khổng lồ nhìn không thấy cuối bị chém ra làm hai.
Tiêu Hàn hạ xuống, dùng Phệ hồn kiếm thu lấy linh hồn của gã nam tử và móc ra một viên ma hạch màu tử kim. Ánh mắt hắn lấp lánh nhìn viên ma hạch tử kim sắc trước mắt, sau khi ngắm chán chê, hắn đưa ma hạch cho hệ thống và nhận được thông báo hai mươi triệu điểm.
Nhìn lại hai nửa xác rồng trên đất, máu đã chảy lênh láng, Tiêu Hàn cười nhạt, không biết sau này Tiêu Viêm đến đây nhìn thấy cảnh này sẽ có phản ứng gì ta, hắc hắc.
Chuyện đã xong, Tiêu Hàn trở lại trước cánh cửa đá, hai tay đặt lên cánh cửa, đấu khí khổng lồ tràn vào, chỉ nghe phanh một tiếng, cấm chế của Đà Xá Cổ Đế bị hủy, cánh cửa mở ra, Tiêu Hàn bước chân đi vào, tìm kiếm mục tiêu tiếp theo: dị hỏa và đế đan.
Số từ: 1036
Tiêu Hàn lấy ra một lọ dung dịch màu đỏ đưa tới trước mặt vị nam tử, nói “Ta không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần sau khi ngươi tấn thăng Đấu Đế có thể ghi nhận một ân tình này!” Lọ dung dịch Tiêu Hàn lấy ra là lọ kinh nghiệm đỉnh cấp hắn đã đổi từ hệ thống trước khi đến đây, giá của lọ kinh nghiệm này là một triệu, với lọ kinh nghiệm này đã đủ để người trước mặt lên Đấu Đế rồi, sau đó thì…hắc hắc.
Nam tử tóc tử kim im lặng quan sát Tiêu Hàn, gã không cảm nhận được bất cứ dao động năng lượng nào trong lọ dung dịch màu đỏ kia, giọng âm trầm nói “Làm thế nào ta biết người không gạt ta?”
“Ta đâu cần ngươi tin hay không!” Tiêu Hàn nở nụ cười “Nếu sau khi sử dụng cảm thấy bất ổn chỗ nào thì người có thể ra tay giết ta cơ mà!”
Vị nam tử cảm nhận trong lời nói của người này có chỗ nào đó không đúng, nhưng gã không tin trên đời này lại có người mạnh hơn gã, thực lực gã hiện giờ là Đấu Thánh đỉnh phong, đã là đỉnh cao thế giới hiện nay, gã tự tin có thể giải quyết mọi phiền toái xảy ra.
Nghĩ vậy, nam tử tóc tử kim hừ nhẹ, tay cầm lấy lọ dung dịch màu đỏ, ngửa cổ ra sau uống cạn.
Sau khi dung dịch trôi qua cổ, nam tử tóc tử kim cảm thấy tu vi vốn đình trệ bấy lâu nay có dấu hiệu tăng trưởng, và không chờ gã nhận biết chuyện xảy ra…ầm…một tiếng vang thật lớn, giống tiếng gông xiềng trói buộc bị phá vỡ, nam tử tóc tử kim chính thức bước chân vào cảnh giới Đấu Đế.
Uy áp hoàn toàn thả ra, gã toàn thân, toàn tâm thần đắm chìm trong trong cảm giác tuyệt vời, một cảm giác mới mẻ, ta là chúa tể, miệng không kìm được thốt lên.
“Đây là cảm giác của Đấu Đế sao?”
Gã nam tử tóc tử kim toàn tâm chìm đắm trong hưởng thụ, hoàn toàn không hay biết trước mặt gã, Tiêu Hàn không hề có dáng vẻ đang chịu đừng uy áp của fã, trái lại hắn đang rất vui vẻ, khóe miệng cong lên, hắn nói với vị nam tử “Cảm giác rất tuyệt đúng không?”
“Rất tuyệt!” Vị nam tử vô thức đáp lại, sau đó, gã cảm thấy không đúng vội mở choàng mắt ra.
Phập.
Một thanh kiếm tử sắc, phát ra ánh sáng yêu dị đột nhiên cắm vào ngực gã, là Phệ hồn kiếm. Gã kinh hãi tức tốc nắm lấy chuôi kiếm muốn rút ra, nhưng kỳ lạ thay, dù gã vận sức cỡ nào cũng không rút ra được, trái lại, cơ thể gã càng trở nên bủn rủn, yếu đuối, và linh hồn gã giống như bị thứ gì đó hấp thu muốn thoát ly khỏi cơ thể, đấu khí cũng bị xói mòn nhanh chóng.
Kinh hoảng, nam tử tóc tím nhìn Tiêu Hàn, hai mắt không giấu được sợ hãi “Ngươi…tại sao?”
Tiêu Hàn một ngón tay móc móc lỗ tai, dáng vẻ rất vô lại “Tại sao? Hắc, ngươi không cần biết!”
“A..a..a..a..ta không cam lòng…ta đã là Đấu Đế…là đỉnh cao…” Nam tử hét lên, phẫn nộ.
“Bộ Đấu Đế là mạnh lắm sao?” Tiêu Hà mắt trừng lớn như không thể tin được.
“AAAAA…dù chết ta cũng kéo theo ngươi đi cùng!” Nam tử tóc tử kim cảm nhận được tử thần đã đến, phẫn nộ cộng với không cam lòng, vận chút đấu khí còn sót lại muốn đồng quy vu tận với Tiêu Hàn.
Tiêu Hàn thấy gã nam tử lao đến với khí thế hùng hồn, hắn không sợ hãi, lập tức dùng dịch chuyển tức thời tới trước mặt gã nam tử, rồi không để gã phản ứng và trong ánh mắt tuyệt vọng của gã, Tiêu Hàn nắm lấy chuối Phệ hồn kiếm chém gã nam tử tóc tử kim thành hai nửa, máu gã nam tử phun ra tung tóe.
Tiêu Hàn nhanh chân nhảy ra sau tránh bị máu làm bẩn, mắt nhìn vào đôi mắt gã nam tử dần dần mất đi ánh sáng, triệt để chết đi. Hai mảnh thân thể rơi xuống đất hiện ra chân thân, một con rồng khổng lồ nhìn không thấy cuối bị chém ra làm hai.
Tiêu Hàn hạ xuống, dùng Phệ hồn kiếm thu lấy linh hồn của gã nam tử và móc ra một viên ma hạch màu tử kim. Ánh mắt hắn lấp lánh nhìn viên ma hạch tử kim sắc trước mắt, sau khi ngắm chán chê, hắn đưa ma hạch cho hệ thống và nhận được thông báo hai mươi triệu điểm.
Nhìn lại hai nửa xác rồng trên đất, máu đã chảy lênh láng, Tiêu Hàn cười nhạt, không biết sau này Tiêu Viêm đến đây nhìn thấy cảnh này sẽ có phản ứng gì ta, hắc hắc.
Chuyện đã xong, Tiêu Hàn trở lại trước cánh cửa đá, hai tay đặt lên cánh cửa, đấu khí khổng lồ tràn vào, chỉ nghe phanh một tiếng, cấm chế của Đà Xá Cổ Đế bị hủy, cánh cửa mở ra, Tiêu Hàn bước chân đi vào, tìm kiếm mục tiêu tiếp theo: dị hỏa và đế đan.
Số từ: 1036
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.