Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu
Chương 20: Chu Doanh Doanh gặp nguy hiểm
Tiểu Phượng Cửu
16/09/2023
Hoàn thành xong được nhiệm vụ đầu tiên mà hệ thống đưa ra, Tô Mỹ Lệ đã nhận được kha khá điểm Tini. Cô quyết định ngày mai sẽ bắt đầu trở thành " vệ sĩ " đi theo bảo vệ Chu Doanh Doanh trong 3 ngày còn lại.
Ngày hôm sau, Tô Mỹ Lệ dậy từ rất sớm \( mặc dù không tình nguyện cho lắm \) nhưng cũng đành chịu vì cô muốn bảo vệ người bạn thân của mình trong kiếp này. Thay xong quần áo, chải tóc gọn gàng, Tô Mỹ Lệ đi sang bên giường của Chu Doanh Doanh để gọi cô ấy dậy. Chu Doanh Doanh nghe tiếng gọi của Tô Mỹ Lệ thì giật mình tỉnh dậy rồi luôn miệng nói :
\-" Chết rồi, chết rồi ! Muộn học rồi, muộn học rồi. "
\-" Sao lại muộn học ? Bây giờ vẫn còn sớm lắm mà "
Nghe thấy thế, Chu Doanh Doanh lấy điện thoại xem giờ. Đúng như lời Tô Mỹ Lệ nói, bây giờ còn rất sớm, còn những 1 tiếng nữa mới vào học. Chu Doanh Doanh đã bị 1 pha hú hồn đến từ Tô Mỹ Lệ. Nguyên nhân Chu Doanh Doanh giật mình rồi liên tục nói muộn giờ là vì bình thường, Tô Mỹ Lệ luôn là con sâu lười, đêm thì thức muộn còn sáng thì ngủ như heo. Chu Doanh Doanh đi xuống giường, vệ sinh cá nhân, mặc quần áo đồng phục và chải tóc gọn gàng xong xuôi thì ra nhắc nhở Tô Mỹ Lệ.
\-" Tiểu Lệ à, lần sau đừng có dậy sớm 1 cách bất thường như thế được không ! Làm tớ hết cả hồn. "
-" Ừm, tớ biết rồi ! Cậu tập làm quen dần đi, trong 3 ngày tới tớ sẽ luôn dậy sớm như vậy đó ! "
-" À... ờ.... "
Vì còn sớm nên Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh đến nhà ăn của trường ăn bữa sáng. Có lẽ đây là lần đầu tiên Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh thức dậy đủ sớm để có thể ăn bữa sáng ở nhà ăn. Họ cùng nhau ăn bữa sáng 1 cách thong thả và nhẹ nhàng. Ăn xong, Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh lên lớp, tiếp tục công việc học của mình. À suýt nữa thì quên mất, còn 2 tháng nữa là thi cuối cấp rồi nên bây giờ ai cũng bận học, vùi đầu vào đống sách vở. Dĩ nhiên là Tô Mỹ Lệ cũng thế rồi. Chắc chỉ tầm 4-5 ngày nữa thôi là gia đình cô sẽ thuê riêng cho cô 1 gia sư nổi tiếng để dạy học cho cô.
Lại trôi qua 1 ngày nữa mà không thấy bất kì sự nguy hiểm nào rình rập xung quanh Chu Doanh Doanh. Ngày tiếp theo, Tô Mỹ Lệ cũng dậy từ rất sớm, gọi Chu Doanh Doanh cùng dậy rồi đi đến nhà ăn. Sau đó, 2 người họ lại vào lớp như mọi khi. Chỉ có điều là tối hôm nay, Chu Doanh Doanh phải đi học phụ đạo. Tô Mỹ Lệ cũng tính là đi theo Chu Doanh Doanh để bảo vệ cô ấy nhưng lại nhận được cuộc gọi của đạo diễn làm phim. Tô Mỹ Lệ nghe máy, nói chuyện được khoảng tầm nửa tiếng thì cúp máy, rồi cô vội chạy đến lớp phụ đạo của Chu Doanh Doanh. Tô Mỹ Lệ đến lớp thì không thấy Chu Doanh Doanh đâu, cô hỏi giáo viên dạy phụ đạo thì thấy giáo viên đó nói là Chu Doanh Doanh đi vệ sinh được 15 phút rồi. Tô Mỹ Lệ vội vàng chạy đến nhà vệ sinh nhưng đã muộn rồi, trong nhà vệ sinh không thấy bóng dáng của Chu Doanh Doanh mà chỉ nhìn thấy chiếc kẹp tóc mà Tô Mỹ Lệ đã tặng cho Chu Doanh Doanh rơi ở dưới đất. Tô Mỹ Lệ vừa sợ, vừa lo, gọi hệ thống.
-" Hệ... hệ.... thố... ng, tiể...u Doanh cậu ấy... cậu ấy mất tích rồi ! "
Em đã kêu chị trông cô ấy mà sao chị không nghe vậy.
-" Chị... chị... chỉ là đi ra nghe điện thoại 1 lúc thôi mà.. hệ thống... em có món đồ nào có thể giúp ích được cho tình cảnh bây giờ không ? "
Có thì có nhưng chị bị thiếu điểm, không thể mua thuốc dịch chuyển tức thời được.
-" Chị... chị thiếu bao nhiêu ? "
Ờm... 20 điểm.
-" Em có thể cho chị vay tạm không ? Đi mà, làm ơn đó huhu "
Ừm, thôi được rồi ! Vậy chị quyết định mua chứ gì !
-" Phải ! mau... mau lên ! "
Đây, đã đổi được rồi ! Chị mau uống thuốc này vào rồi nói ra tên người chị muốn gặp, lập tức chị sẽ dịch chuyển đến chỗ của người đó.
-" Ừm * ực ực * Đến chỗ của Chu Doanh Doanh "
Dứt lời, luồng ánh sáng xanh bao phủ toàn thân Tô Mỹ Lệ. Cô mở mắt ra đã thấy mình đứng trước 1 cái kho để đồ và bên trong chính là Chu Doanh Doanh. Tô Mỹ Lệ đếm thấy có 3 thằng du côn đang canh gác Chu Doanh Doanh. Cô nhẹ nhàng nhấc máy, gọi cho vệ sĩ của mình đến rồi nhanh chóng gửi tín hiệu chỗ cô đang đứng cho họ. Sau đó, Tô Mỹ Lệ thấy 1 thanh gỗ, cô định cầm nó xông vào đánh mấy tên kia thì nghe thấy giọng của Chu Doanh Doanh.
-" Các người... các người là ai ? "
-" Bọn tao là người của An Vỹ Vỹ, cô ta muốn cô chết. "
-" Tại sao.. tôi... tôi đã nghe theo lời cô ta tiếp cận Tô Mỹ Lệ rồi mà ! "
-" Nhưng cô chưa làm được chuyện tốt gì cả ! An Vỹ Vỹ bảo cô làm gì ? Cô ta bảo cô là tiếp cận Tô Mỹ Lệ, lấy được sự tin tưởng của cô ta sau đó thì... cho cô ta biến khỏi TG này cơ mà ! Vậy mà lâu như vậy rồi, cô vẫn chưa giết được cô ta. "
-" Tôi... tôi không nỡ ! "
-" Có cái gì mà cô không nỡ ? Cô đã nhận tiền rồi cơ mà ! "
-" Vậy... vậy nếu bây giờ tôi trả lại tiền thì tôi sẽ không phải mất mạng chứ ? "
-" Không, tiền đã trao tận tay cô rồi ! Cô phải thực hiện đúng lời hứa chứ ! "
-" Nhưng... tiểu Lệ cậu ấy rất tốt với tôi ! "
-" Hừ... mày đã không làm được trò trống gì thù đi chết đi ! "
Ngày hôm sau, Tô Mỹ Lệ dậy từ rất sớm \( mặc dù không tình nguyện cho lắm \) nhưng cũng đành chịu vì cô muốn bảo vệ người bạn thân của mình trong kiếp này. Thay xong quần áo, chải tóc gọn gàng, Tô Mỹ Lệ đi sang bên giường của Chu Doanh Doanh để gọi cô ấy dậy. Chu Doanh Doanh nghe tiếng gọi của Tô Mỹ Lệ thì giật mình tỉnh dậy rồi luôn miệng nói :
\-" Chết rồi, chết rồi ! Muộn học rồi, muộn học rồi. "
\-" Sao lại muộn học ? Bây giờ vẫn còn sớm lắm mà "
Nghe thấy thế, Chu Doanh Doanh lấy điện thoại xem giờ. Đúng như lời Tô Mỹ Lệ nói, bây giờ còn rất sớm, còn những 1 tiếng nữa mới vào học. Chu Doanh Doanh đã bị 1 pha hú hồn đến từ Tô Mỹ Lệ. Nguyên nhân Chu Doanh Doanh giật mình rồi liên tục nói muộn giờ là vì bình thường, Tô Mỹ Lệ luôn là con sâu lười, đêm thì thức muộn còn sáng thì ngủ như heo. Chu Doanh Doanh đi xuống giường, vệ sinh cá nhân, mặc quần áo đồng phục và chải tóc gọn gàng xong xuôi thì ra nhắc nhở Tô Mỹ Lệ.
\-" Tiểu Lệ à, lần sau đừng có dậy sớm 1 cách bất thường như thế được không ! Làm tớ hết cả hồn. "
-" Ừm, tớ biết rồi ! Cậu tập làm quen dần đi, trong 3 ngày tới tớ sẽ luôn dậy sớm như vậy đó ! "
-" À... ờ.... "
Vì còn sớm nên Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh đến nhà ăn của trường ăn bữa sáng. Có lẽ đây là lần đầu tiên Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh thức dậy đủ sớm để có thể ăn bữa sáng ở nhà ăn. Họ cùng nhau ăn bữa sáng 1 cách thong thả và nhẹ nhàng. Ăn xong, Tô Mỹ Lệ và Chu Doanh Doanh lên lớp, tiếp tục công việc học của mình. À suýt nữa thì quên mất, còn 2 tháng nữa là thi cuối cấp rồi nên bây giờ ai cũng bận học, vùi đầu vào đống sách vở. Dĩ nhiên là Tô Mỹ Lệ cũng thế rồi. Chắc chỉ tầm 4-5 ngày nữa thôi là gia đình cô sẽ thuê riêng cho cô 1 gia sư nổi tiếng để dạy học cho cô.
Lại trôi qua 1 ngày nữa mà không thấy bất kì sự nguy hiểm nào rình rập xung quanh Chu Doanh Doanh. Ngày tiếp theo, Tô Mỹ Lệ cũng dậy từ rất sớm, gọi Chu Doanh Doanh cùng dậy rồi đi đến nhà ăn. Sau đó, 2 người họ lại vào lớp như mọi khi. Chỉ có điều là tối hôm nay, Chu Doanh Doanh phải đi học phụ đạo. Tô Mỹ Lệ cũng tính là đi theo Chu Doanh Doanh để bảo vệ cô ấy nhưng lại nhận được cuộc gọi của đạo diễn làm phim. Tô Mỹ Lệ nghe máy, nói chuyện được khoảng tầm nửa tiếng thì cúp máy, rồi cô vội chạy đến lớp phụ đạo của Chu Doanh Doanh. Tô Mỹ Lệ đến lớp thì không thấy Chu Doanh Doanh đâu, cô hỏi giáo viên dạy phụ đạo thì thấy giáo viên đó nói là Chu Doanh Doanh đi vệ sinh được 15 phút rồi. Tô Mỹ Lệ vội vàng chạy đến nhà vệ sinh nhưng đã muộn rồi, trong nhà vệ sinh không thấy bóng dáng của Chu Doanh Doanh mà chỉ nhìn thấy chiếc kẹp tóc mà Tô Mỹ Lệ đã tặng cho Chu Doanh Doanh rơi ở dưới đất. Tô Mỹ Lệ vừa sợ, vừa lo, gọi hệ thống.
-" Hệ... hệ.... thố... ng, tiể...u Doanh cậu ấy... cậu ấy mất tích rồi ! "
Em đã kêu chị trông cô ấy mà sao chị không nghe vậy.
-" Chị... chị... chỉ là đi ra nghe điện thoại 1 lúc thôi mà.. hệ thống... em có món đồ nào có thể giúp ích được cho tình cảnh bây giờ không ? "
Có thì có nhưng chị bị thiếu điểm, không thể mua thuốc dịch chuyển tức thời được.
-" Chị... chị thiếu bao nhiêu ? "
Ờm... 20 điểm.
-" Em có thể cho chị vay tạm không ? Đi mà, làm ơn đó huhu "
Ừm, thôi được rồi ! Vậy chị quyết định mua chứ gì !
-" Phải ! mau... mau lên ! "
Đây, đã đổi được rồi ! Chị mau uống thuốc này vào rồi nói ra tên người chị muốn gặp, lập tức chị sẽ dịch chuyển đến chỗ của người đó.
-" Ừm * ực ực * Đến chỗ của Chu Doanh Doanh "
Dứt lời, luồng ánh sáng xanh bao phủ toàn thân Tô Mỹ Lệ. Cô mở mắt ra đã thấy mình đứng trước 1 cái kho để đồ và bên trong chính là Chu Doanh Doanh. Tô Mỹ Lệ đếm thấy có 3 thằng du côn đang canh gác Chu Doanh Doanh. Cô nhẹ nhàng nhấc máy, gọi cho vệ sĩ của mình đến rồi nhanh chóng gửi tín hiệu chỗ cô đang đứng cho họ. Sau đó, Tô Mỹ Lệ thấy 1 thanh gỗ, cô định cầm nó xông vào đánh mấy tên kia thì nghe thấy giọng của Chu Doanh Doanh.
-" Các người... các người là ai ? "
-" Bọn tao là người của An Vỹ Vỹ, cô ta muốn cô chết. "
-" Tại sao.. tôi... tôi đã nghe theo lời cô ta tiếp cận Tô Mỹ Lệ rồi mà ! "
-" Nhưng cô chưa làm được chuyện tốt gì cả ! An Vỹ Vỹ bảo cô làm gì ? Cô ta bảo cô là tiếp cận Tô Mỹ Lệ, lấy được sự tin tưởng của cô ta sau đó thì... cho cô ta biến khỏi TG này cơ mà ! Vậy mà lâu như vậy rồi, cô vẫn chưa giết được cô ta. "
-" Tôi... tôi không nỡ ! "
-" Có cái gì mà cô không nỡ ? Cô đã nhận tiền rồi cơ mà ! "
-" Vậy... vậy nếu bây giờ tôi trả lại tiền thì tôi sẽ không phải mất mạng chứ ? "
-" Không, tiền đã trao tận tay cô rồi ! Cô phải thực hiện đúng lời hứa chứ ! "
-" Nhưng... tiểu Lệ cậu ấy rất tốt với tôi ! "
-" Hừ... mày đã không làm được trò trống gì thù đi chết đi ! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.