Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu
Chương 92: Nữ chủ nhân Tô gia
Tiểu Phượng Cửu
16/09/2023
Nghe xong điện thoại, Bạch Tiêu liền nhanh chóng rời đi.
( Sáng hôm sau )
Khi cô mở mắt, thấy anh nằm bên cạnh với gương mặt mệt mỏi. Cô nhẹ nhàng xuống giường, lẳng lặng đi xuống bếp nấu đồ ăn. Cô nghĩ chắc hôm qua có nhiều việc nên anh phải thức cả đêm để làm. Đúng là chức tổng tài này không dễ làm mà. Nấu xong, anh bị mùi đồ ăn thơm ngất ngây của cô mà tỉnh giấc.
-" Chà, hôm nay bà xã nổi hứng lên làm món gì mà thơm vậy ? " _ anh bước từ trên tầng xuống không quên hôn nụ hôn chào buổi sáng.
-" Dậy sớm vậy ? Em thấy anh mệt nên không dám đánh thức. " _ cô bưng đĩa đồ ăn lên bàn.
-" Ừm, có nhiều việc chưa xử lí quá ! "
-" Làm gì thì làm, nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe ! " _ cô cằn nhằn.
-" Biết rồi mà ! Cảm ơn vợ đã nấu cho anh bữa sáng ngon như vậy ! "
Hai người họ cùng nhau ăn sáng vui vẻ, hạnh phúc. Hôm nay ngoài việc tối đi quẩy ra thì cả ngày cô chả có việc gì làm cả. Hiếm hoi lắm mới có thời gian rảnh như vậy nên cô quyết định về thăm nhà một ngày.
-" Bạch Tiêu, tí em về nhà thăm ba mẹ, tối em ngủ luôn ở đó nên anh không cần đợi em đâu ! "
-" Ừm, sáng mai anh qua đón em tiện thể chào ba mẹ vợ luôn. " _ anh có chút buồn.
Nhìn thấy gương mặt có chút tủi thân của anh, cô cũng không đành lòng, cô hôn vào má anh coi như đó là lời an ủi.
Sau khi ăn xong, anh phải đi đến công ty luôn còn cô thì dọn dẹp nhà cửa xong mới bắt đầu lấy xe về nhà. Trên dọc đường đi về nhà, cô ghé vào quán trái cây mua lấy một giỏ. Tuy bảo là về thăm nhà nhưng nhân danh là phụ nữ đã có chồng thì cô vẫn phải giữ một phép lịch sự nhất định.
Vì là cô muốn cho mọi người trong nhà một bất ngờ nên không thông báo trước cho họ là cô về. Cô xuống xe, mở cửa nhà. Điều cô ngạc nhiên là Vỹ Vỹ, cô ta lại xuất hiện ở trong nhà cô. Mọi người đều tập trung đông đủ hết lại nhưng vẻ mặt thì không mấy tốt lắm. Cô định lên tiếng nhưng lại nghe thấy tiếng Vỹ Vỹ nói.
-" Dì An Nhiên, cháu... cháu và chú ấy thật sự.. lúc ấy say quá nên... nên.. mới phát sinh ra chuyện ấy ! "
Mặt của Mai An Nhiên ( mẹ nữ9 ) tối sầm lại, cắt không còn giọt máu, khóc nức nở. Còn ông và bà thì lộ rõ vẻ thất vọng và đau khổ khi nghe An Vỹ Vỹ nói vậy.
-" Mình à, anh bị chuốc say mà ! Anh thật sự không biết, anh... anh không cố ý ! " _ Tô Hải ( cha nữ9 ) liên tục giải thích.
-" Mày câm miệng lại thứ trăng hoa ! " _ Ông nội tức giận quát lớn.
-" Bố đừng mắng anh ấy nữa ! Là lỗi của con ! " _ An Vỹ Vỹ giả giọng làm bạch liên hoa.
* chát *
Lúc này cô không kìm được nữa, vứt giỏ hoa quả ở cửa, chạy thẳng đến trước mặt An Vỹ Vỹ tát cho cô ta một cái.
-" Cô là cái thá gì mà dám xưng hô như thế với ông tôi ? Cô thật là không biết liêm sỉ là gì đấy ! Đi phá hoại cả hạnh phúc gia đình tôi cô vừa lòng chưa ? Vừa lòng chưa hả ? " _ cô ngã khụy xuống dưới sàn không kìm được mà khóc.
-" Tớ... tớ xin lỗi... tớ không cố ý phá hoại hạnh phúc gia đình cậu ! " _ Bạch liên hoa bắt đầu khóc.
-" Cô im đi ! " _ Mai An Nhiên quát.
Tô Mỹ Lệ lấy lại tinh thần, lau nước mắt, cô qua chỗ mẹ cô nắm tay bà ấy an ủi rồi nhấc điện thoại gọi cho luật sư.
Năm phút sau, luật sư Viên đến, bắt đầu bàn bạc về vấn đề ly hôn của Tô Hải và Mai An Nhiên. Thấy thế, An Vỹ Vỹ mừng thầm trong lòng, cô sắp được trở thành nữ chủ nhân Tô gia rồi. Có được sự chống lưng quyền lực như vậy thì ả sẽ không bao giờ phải quỵ lụy ai nữa. Một bước lên mây trở thành bà hoàng ăn sung mặt sướng. Nghĩ đến đó cô ta không nhịn được mà khẽ cười nhẹ.
-" Cô còn cười được ? Không diễn tiếp cho tròn vai bạch liên hoa đi à ? " _ Tô Mỹ Lệ khiêu khích.
-" Không, không.. mình đâu có cười ! Mình thật sự đang rất hối hận. " _ cô ta bắt đầu lật bánh tráng.
-" Ha, diễn giỏi đó ! Cô đang nghĩ sau khi ba mẹ tôi ly hôn thì cô có thể bước vào Tô gia ư ? Thật nực cười ! "
-" Mình, mình đâu có muốn vậy đâu ! " _ cô ta bắt đầu giả vờ bối rối lo sợ.
Tô Mỹ Lệ dẫn người đi điều tra khách sạn nơi mà ba cô và cô ta... phát sinh quan hệ. Lúc đến nơi, cô yêu cầu mở camera ra xem thử xem tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Xem xong, kết luận được rằng đúng như Tô Mỹ Lệ suy đoán, An Vỹ Vỹ cô ta thật sự đã lén bỏ thuốc mê vào ly rượu của ba cô rồi dụ ông lên phòng. Nếu nói như vậy tức là ba cô thật sự không cố ý làm ra những chuyện đó với An Vỹ Vỹ nhưng... 2 người họ nếu thật sự đã phát sinh ra mối quan hệ đó thì ba cô theo pháp luật phải chịu trách nhiệm với cô ta.
Haizzz, tại sao An Vỹ Vỹ cô ta không biết tích đức cho con cháu vậy ? Kiếp trước thì giết cô còn kiếp này đi phá hoại hạnh phúc gia đình cô. Cô thật sự làm gì có thù oán với cô ta mà cô ta lại đối xử với cô như vậy. Địa vị và tiền bạc đã làm thay đổi một con người nhiều đến như vậy sao ? Đúng là trước kia cô bị mù rồi ! Mù mới tin loại người này tốt bụng, mù mới đi chơi với loại người vô liêm sỉ như vậy.
( Sáng hôm sau )
Khi cô mở mắt, thấy anh nằm bên cạnh với gương mặt mệt mỏi. Cô nhẹ nhàng xuống giường, lẳng lặng đi xuống bếp nấu đồ ăn. Cô nghĩ chắc hôm qua có nhiều việc nên anh phải thức cả đêm để làm. Đúng là chức tổng tài này không dễ làm mà. Nấu xong, anh bị mùi đồ ăn thơm ngất ngây của cô mà tỉnh giấc.
-" Chà, hôm nay bà xã nổi hứng lên làm món gì mà thơm vậy ? " _ anh bước từ trên tầng xuống không quên hôn nụ hôn chào buổi sáng.
-" Dậy sớm vậy ? Em thấy anh mệt nên không dám đánh thức. " _ cô bưng đĩa đồ ăn lên bàn.
-" Ừm, có nhiều việc chưa xử lí quá ! "
-" Làm gì thì làm, nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe ! " _ cô cằn nhằn.
-" Biết rồi mà ! Cảm ơn vợ đã nấu cho anh bữa sáng ngon như vậy ! "
Hai người họ cùng nhau ăn sáng vui vẻ, hạnh phúc. Hôm nay ngoài việc tối đi quẩy ra thì cả ngày cô chả có việc gì làm cả. Hiếm hoi lắm mới có thời gian rảnh như vậy nên cô quyết định về thăm nhà một ngày.
-" Bạch Tiêu, tí em về nhà thăm ba mẹ, tối em ngủ luôn ở đó nên anh không cần đợi em đâu ! "
-" Ừm, sáng mai anh qua đón em tiện thể chào ba mẹ vợ luôn. " _ anh có chút buồn.
Nhìn thấy gương mặt có chút tủi thân của anh, cô cũng không đành lòng, cô hôn vào má anh coi như đó là lời an ủi.
Sau khi ăn xong, anh phải đi đến công ty luôn còn cô thì dọn dẹp nhà cửa xong mới bắt đầu lấy xe về nhà. Trên dọc đường đi về nhà, cô ghé vào quán trái cây mua lấy một giỏ. Tuy bảo là về thăm nhà nhưng nhân danh là phụ nữ đã có chồng thì cô vẫn phải giữ một phép lịch sự nhất định.
Vì là cô muốn cho mọi người trong nhà một bất ngờ nên không thông báo trước cho họ là cô về. Cô xuống xe, mở cửa nhà. Điều cô ngạc nhiên là Vỹ Vỹ, cô ta lại xuất hiện ở trong nhà cô. Mọi người đều tập trung đông đủ hết lại nhưng vẻ mặt thì không mấy tốt lắm. Cô định lên tiếng nhưng lại nghe thấy tiếng Vỹ Vỹ nói.
-" Dì An Nhiên, cháu... cháu và chú ấy thật sự.. lúc ấy say quá nên... nên.. mới phát sinh ra chuyện ấy ! "
Mặt của Mai An Nhiên ( mẹ nữ9 ) tối sầm lại, cắt không còn giọt máu, khóc nức nở. Còn ông và bà thì lộ rõ vẻ thất vọng và đau khổ khi nghe An Vỹ Vỹ nói vậy.
-" Mình à, anh bị chuốc say mà ! Anh thật sự không biết, anh... anh không cố ý ! " _ Tô Hải ( cha nữ9 ) liên tục giải thích.
-" Mày câm miệng lại thứ trăng hoa ! " _ Ông nội tức giận quát lớn.
-" Bố đừng mắng anh ấy nữa ! Là lỗi của con ! " _ An Vỹ Vỹ giả giọng làm bạch liên hoa.
* chát *
Lúc này cô không kìm được nữa, vứt giỏ hoa quả ở cửa, chạy thẳng đến trước mặt An Vỹ Vỹ tát cho cô ta một cái.
-" Cô là cái thá gì mà dám xưng hô như thế với ông tôi ? Cô thật là không biết liêm sỉ là gì đấy ! Đi phá hoại cả hạnh phúc gia đình tôi cô vừa lòng chưa ? Vừa lòng chưa hả ? " _ cô ngã khụy xuống dưới sàn không kìm được mà khóc.
-" Tớ... tớ xin lỗi... tớ không cố ý phá hoại hạnh phúc gia đình cậu ! " _ Bạch liên hoa bắt đầu khóc.
-" Cô im đi ! " _ Mai An Nhiên quát.
Tô Mỹ Lệ lấy lại tinh thần, lau nước mắt, cô qua chỗ mẹ cô nắm tay bà ấy an ủi rồi nhấc điện thoại gọi cho luật sư.
Năm phút sau, luật sư Viên đến, bắt đầu bàn bạc về vấn đề ly hôn của Tô Hải và Mai An Nhiên. Thấy thế, An Vỹ Vỹ mừng thầm trong lòng, cô sắp được trở thành nữ chủ nhân Tô gia rồi. Có được sự chống lưng quyền lực như vậy thì ả sẽ không bao giờ phải quỵ lụy ai nữa. Một bước lên mây trở thành bà hoàng ăn sung mặt sướng. Nghĩ đến đó cô ta không nhịn được mà khẽ cười nhẹ.
-" Cô còn cười được ? Không diễn tiếp cho tròn vai bạch liên hoa đi à ? " _ Tô Mỹ Lệ khiêu khích.
-" Không, không.. mình đâu có cười ! Mình thật sự đang rất hối hận. " _ cô ta bắt đầu lật bánh tráng.
-" Ha, diễn giỏi đó ! Cô đang nghĩ sau khi ba mẹ tôi ly hôn thì cô có thể bước vào Tô gia ư ? Thật nực cười ! "
-" Mình, mình đâu có muốn vậy đâu ! " _ cô ta bắt đầu giả vờ bối rối lo sợ.
Tô Mỹ Lệ dẫn người đi điều tra khách sạn nơi mà ba cô và cô ta... phát sinh quan hệ. Lúc đến nơi, cô yêu cầu mở camera ra xem thử xem tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Xem xong, kết luận được rằng đúng như Tô Mỹ Lệ suy đoán, An Vỹ Vỹ cô ta thật sự đã lén bỏ thuốc mê vào ly rượu của ba cô rồi dụ ông lên phòng. Nếu nói như vậy tức là ba cô thật sự không cố ý làm ra những chuyện đó với An Vỹ Vỹ nhưng... 2 người họ nếu thật sự đã phát sinh ra mối quan hệ đó thì ba cô theo pháp luật phải chịu trách nhiệm với cô ta.
Haizzz, tại sao An Vỹ Vỹ cô ta không biết tích đức cho con cháu vậy ? Kiếp trước thì giết cô còn kiếp này đi phá hoại hạnh phúc gia đình cô. Cô thật sự làm gì có thù oán với cô ta mà cô ta lại đối xử với cô như vậy. Địa vị và tiền bạc đã làm thay đổi một con người nhiều đến như vậy sao ? Đúng là trước kia cô bị mù rồi ! Mù mới tin loại người này tốt bụng, mù mới đi chơi với loại người vô liêm sỉ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.