Chương 15: Điểm Cao Nhất Khối
Mạc Lăng Phong Thiên
27/11/2019
"Ngươi lại dám đánh ta, các ngươi lên hết đánh hắn cho ta." Lưu Hải phẫn nộ quát.
"Bọn Lưu Hải lại bắt đầu rồi."
"Hàn Mặc lá gan cũng lớn vậy a bây giờ như thế mà còn dám đánh Lưu Hải."
" Hàn Mặc này xui xẻo rồi."
……
Tiếng động bên này đã khiến những học sinh xung quanh chú ý đến.
Cả bọn nghe Lưu Hải quát nhao nhao xông đến chỗ Hàn Mặc. Nhưng sau đó cả đám trợn mắt nhìn xem tình cảnh trước mắt.
Chỉ thấy từng tên lao vào đánh Hàn Mặc bị Hàn Mặc nhẹ nhàng tránh né mà mỗi lần tránh né Hàn Mặc lại ra một cước là một tên gục xuống đất rên la.
Chỉ vài giây sau đó nguyên một đám người đã nằm hết xuống đất chỉ còn Hàn Mặc vẫn ung dung đứng ở đó.
Hàn Mặc đi đến trước mặt Lưu Hải. " Bốp " một phát tát in thêm vào má bên kia của tên này.
Không dừng lại ở đấy, Hàn Mặc bắt đầu đánh cho tên này một trận khiến tên này kêu lên thảm thiết.
" Hàn thiếu gia ta sai rồi làm ơn tha cho ta đi","Hàn gia gia ta không dám nữa tha cho ta đi."
Lưu Hải bị đánh không chịu khóc lóc cầu xin. Hàn Mặc dừng tay lại trừng mắt nhìn Lưu Hải nói:" Lăn nếu để ta mà còn thấy ngươi nữa ngươi sẽ phải hối hận."
Lưu Hải không dám do dự " Vâng vâng " hai tiếng chạy như bị đuổi giết ra khỏi cổng trường. Mấy tên còn lại nằm dưới đất cũng gắng dậy chạy đi.
Xử lý xong chuyện này Hàn Mặc đi về phía lớp học. Đi vào lớp học nguyên một đám đang ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ từng người nhìn Hàn Mặc với ánh mắt sợ sệt. Hiển nhiên việc vừa nãy đã bị truyền khắp trường. Hàn Mặc không để ý đến mấy người này đi về chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Sau 5 phút tiếng chuông vào lớp vang lên lão sư tiến đến. Tiết đầu là tiết toán lão sư đi vào trên tay còn cầm một tập giấy nhìn cũng biết là giấy kiểm tra của lần trước hôm nay sẽ công bố kết quả.
Tên lão sư này cố ý nhìn Hàn Mặc một chút rồi nói:"Bài kiểm tra lần trước của các em tôi đã chấm xong, lần này cả lớp có tiến bộ hơn lần trước. Trong số các bài kiểm tra của các em có một bài được điểm tối đa cao nhất lớp và cũng là cao nhất của khối lần kiểm tra này."
Nghe tên lão sư này nói ra cả lớp sôi trào lên nghĩ không ngờ lớp mình lại có người lợi hại như thế.
"Lớp mình có người lợi hại như thế sao?"
"Ai biết được nếu có thì chắc phải là lớp trưởng a."
" Đúng vậy người này chắc phải là lớp trưởng rồi."
…..
Cả bọn trong lớp ồn ào lên nghị luận ai ai cũng khẳng định là lớp trưởng.
Lớp trưởng là một cô gái tên Hà Vũ Lan buộc tóc bím trong rất dễ thương. Giờ đây trong lòng cô lớp trưởng này cười khổ. Cô khẳng định mình không phải là người làm được điểm tối đa nhưng cũng biết giải thích bây giờ là chuyện vô ích.
Đối với những tiếng nghị luận này Hàn Mặc cười thầm cũng không nói gì vì Hàn Mặc biết người này chắc chắn là mình.
" Được rồi tất cả mọi người im lặng bây giờ ta sẽ trả bài kiểm tra bắt đầu từ thấp nhất đến cao nhất."Lão sư nói ra.
" Đầu tiên là Vương Quân "," Có lão sư ". Một tên ngồi phía sau Hàn Mặc hai dãy ghế đứng dậy nói.
" Lần này cậu được 48 điểm thấp nhất trong lớp nhưng đã cao hơn lần trước, tiếp tục cố gắng lên là được."," Vâng thưa lão sư". Tên này đi lên lấy bài kiểm tra rồi đi về chỗ ngồi.
"Tiếp theo là Phàn Văn Cao 54 điểm.."
".. Phạm Hùng 57 điểm.."
….Mãi cho đến còn 5 người cao nhất.
"Bây giờ sẽ là 5 người cao nhất của lớp."Tên lão sư nói.
" Vân Anh Thư 133 điểm tiếp tục phát huy.", " Vâng thưa lão sư." Một cô gái ngồi trước Hàn Mặc đứng dậy nói.
" Tiếp là Trần Lập 137 điểm tiếp tục phát huy."
" Tiếp là Mộ Vân Tuyết 139 điểm rất tốt tiếp tục phát huy".
….
" Hình như Hàn Mặc vẫn chưa thấy tên a." Bỗng có một tên học sinh nói ra.
"Đúng vậy a Hàn Mặc chưa có tên."
"Chẳng lẽ còn lại hai người trong đó một người là Hàn Mặc."
"Không thể nào…" Cả lớp bắt đầu ồn ào suy đoán lên.
"Tất cả yên lặng, tiếp theo đây là hai người đứng đầu." Lão sư nói ra cả lớp yên lặng chăm chú nghe.
" Hàn Vũ Lan "," Có lão sư ". "Lần này em được 141 điểm đứng thứ hai của lớp và thứ 6 của khối rất tốt cố gắng phát huy."
" Tiếp theo là người đứng đầu lớp và cũng là người đứng đầu khối lần này, Hàn Mặc được 150 điểm." Tên lão sư này có chút kích động nói ra.
" Cái gì ta không nghe nhầm chứ"
" Không thể nào Hàn Mặc lợi hại thế từ lức nào a"
……
Dưới sự kích động của cả lớp Hàn Mặc đứng dậy đi chậm rãi lên lấy bài thi của mình. Ai ai cũng nhìn Hàn Mặc với ánh mắt kì quái khó hiểu.
" Hàn Mặc tí hết giờ em lên văn phòng với tôi một lát." Tên lão sư này nói ra."Vâng". Hàn Mặc trả lời.
Trả bài kiểm tra xong lão sư nói thêm:" Còn 4 tháng nữa là các em bắt đầu thi đại học rồi cho nên tuần sau sẽ là kì thi thử đầu tiên của các em, mọi người chú ý ôn tập thật tốt để tuần sau thi." Nói xong lão sư này bắt đầu dạy học.
Những thứ mà lão sư đang dạy Hàn Mặc đã biết hết nên cảm thấy chán ghé mắt ra cửa sổ ngắm cảnh đợi hết tiết.
Chuông hết giờ vang lên lão sư quay người lại nói:" Các em về ôn tập như thế này để tuần sau làm bài kiểm tra cho tốt. Hàn Mặc em đi cùng tôi một lát."
Hàn Mặc đứng dậy đi cùng với tên lão sư này.
Hai người đi đến văn phòng ngồi xuống tên lão sư nói ra:" Hàn Mặc sao tự nhiên em lại giỏi lên như vậy? "," Thưa lão sư em một mực từ trước đến giờ vẫn giỏi chẳng qua là em không muốn nổi bật nên trước mới cố ý làm điểm thấp."
" Vậy a ". Tên lão sư này nửa tin nửa ngờ nói ra. " Hàn Mặc bây giờ nhà trường cho em một suất đề cử vào trường Đại học em có ý kiến gì không?". " Thưa lão sư suất đề cử này nhà trường để lại cho bạn học khác đi ạ em muốn dùng chính thực lực của mình để thi đỗ đại học. " Hàn Mặc nói ra.
Tên lão sư này hơi bất ngờ khi nghe Hàn Mặc nói phải biết suất đề cử này không phải muốn là có được.
" Em có chắc về điều này không? ". Tên lão sư này hỏi. " Chắc." Hàn Mặc trả lời.
"Được nếu em đã quyết định như vậy thì nhà trường sẽ tôn trọng ý kiến của em." Tên lão sư này nói ra.
Sau đó không còn chuyện gì nữa Hàn Mặc quay về lớp học. Trên đường đi ai thấy Hàn Mặc cũng nhìn với ánh mắt khác lạ. Có người không hiểu, có người thấy hâm mộ, có người thấy ghen ghét,..
Đối với những thứ này Hàn Mặc không quan tâm vẫn đi đến lớp học. Những tiết học tiếp theo vẫn như vậy đều là dặn dò thi thử đại học và ôn thi.
Hàn Mặc đối với những thứ này cảm thấy chán, ghé mặt xuống bàn nhắm mắt ngủ. Những người khác nhìn thấy Hàn Mặc cứ thế ngủ khinh thường lên thầm nghĩ Hàn Mặc là gian lận mới được điểm cao như vậy.
Những tiết học tiếp theo trôi qua rất nhanh. Chuông tan Hàn Mặc thu dọn đồ của mình đi ra cổng trường. Hàn Mặc đi ra khỏi cổng trường thì bị một đám người vây lại trong tay những tên này còn cầm theo vũ khí mặt mũi trông dữ tợn người đi đường thấy là hết hồn chạy ra xa.
Trong đám người đứng đằng sau còn còn có ba người, một trong số đó Hàn Mặc thấy là Lưu Hải. Bây giờ trên mặt Lưu Hải toàn là băng gạc trong rất buồn cười. Hàn Mặc biết đám người này là do Lưu Hải gọi tới.
…..
"Bọn Lưu Hải lại bắt đầu rồi."
"Hàn Mặc lá gan cũng lớn vậy a bây giờ như thế mà còn dám đánh Lưu Hải."
" Hàn Mặc này xui xẻo rồi."
……
Tiếng động bên này đã khiến những học sinh xung quanh chú ý đến.
Cả bọn nghe Lưu Hải quát nhao nhao xông đến chỗ Hàn Mặc. Nhưng sau đó cả đám trợn mắt nhìn xem tình cảnh trước mắt.
Chỉ thấy từng tên lao vào đánh Hàn Mặc bị Hàn Mặc nhẹ nhàng tránh né mà mỗi lần tránh né Hàn Mặc lại ra một cước là một tên gục xuống đất rên la.
Chỉ vài giây sau đó nguyên một đám người đã nằm hết xuống đất chỉ còn Hàn Mặc vẫn ung dung đứng ở đó.
Hàn Mặc đi đến trước mặt Lưu Hải. " Bốp " một phát tát in thêm vào má bên kia của tên này.
Không dừng lại ở đấy, Hàn Mặc bắt đầu đánh cho tên này một trận khiến tên này kêu lên thảm thiết.
" Hàn thiếu gia ta sai rồi làm ơn tha cho ta đi","Hàn gia gia ta không dám nữa tha cho ta đi."
Lưu Hải bị đánh không chịu khóc lóc cầu xin. Hàn Mặc dừng tay lại trừng mắt nhìn Lưu Hải nói:" Lăn nếu để ta mà còn thấy ngươi nữa ngươi sẽ phải hối hận."
Lưu Hải không dám do dự " Vâng vâng " hai tiếng chạy như bị đuổi giết ra khỏi cổng trường. Mấy tên còn lại nằm dưới đất cũng gắng dậy chạy đi.
Xử lý xong chuyện này Hàn Mặc đi về phía lớp học. Đi vào lớp học nguyên một đám đang ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ từng người nhìn Hàn Mặc với ánh mắt sợ sệt. Hiển nhiên việc vừa nãy đã bị truyền khắp trường. Hàn Mặc không để ý đến mấy người này đi về chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Sau 5 phút tiếng chuông vào lớp vang lên lão sư tiến đến. Tiết đầu là tiết toán lão sư đi vào trên tay còn cầm một tập giấy nhìn cũng biết là giấy kiểm tra của lần trước hôm nay sẽ công bố kết quả.
Tên lão sư này cố ý nhìn Hàn Mặc một chút rồi nói:"Bài kiểm tra lần trước của các em tôi đã chấm xong, lần này cả lớp có tiến bộ hơn lần trước. Trong số các bài kiểm tra của các em có một bài được điểm tối đa cao nhất lớp và cũng là cao nhất của khối lần kiểm tra này."
Nghe tên lão sư này nói ra cả lớp sôi trào lên nghĩ không ngờ lớp mình lại có người lợi hại như thế.
"Lớp mình có người lợi hại như thế sao?"
"Ai biết được nếu có thì chắc phải là lớp trưởng a."
" Đúng vậy người này chắc phải là lớp trưởng rồi."
…..
Cả bọn trong lớp ồn ào lên nghị luận ai ai cũng khẳng định là lớp trưởng.
Lớp trưởng là một cô gái tên Hà Vũ Lan buộc tóc bím trong rất dễ thương. Giờ đây trong lòng cô lớp trưởng này cười khổ. Cô khẳng định mình không phải là người làm được điểm tối đa nhưng cũng biết giải thích bây giờ là chuyện vô ích.
Đối với những tiếng nghị luận này Hàn Mặc cười thầm cũng không nói gì vì Hàn Mặc biết người này chắc chắn là mình.
" Được rồi tất cả mọi người im lặng bây giờ ta sẽ trả bài kiểm tra bắt đầu từ thấp nhất đến cao nhất."Lão sư nói ra.
" Đầu tiên là Vương Quân "," Có lão sư ". Một tên ngồi phía sau Hàn Mặc hai dãy ghế đứng dậy nói.
" Lần này cậu được 48 điểm thấp nhất trong lớp nhưng đã cao hơn lần trước, tiếp tục cố gắng lên là được."," Vâng thưa lão sư". Tên này đi lên lấy bài kiểm tra rồi đi về chỗ ngồi.
"Tiếp theo là Phàn Văn Cao 54 điểm.."
".. Phạm Hùng 57 điểm.."
….Mãi cho đến còn 5 người cao nhất.
"Bây giờ sẽ là 5 người cao nhất của lớp."Tên lão sư nói.
" Vân Anh Thư 133 điểm tiếp tục phát huy.", " Vâng thưa lão sư." Một cô gái ngồi trước Hàn Mặc đứng dậy nói.
" Tiếp là Trần Lập 137 điểm tiếp tục phát huy."
" Tiếp là Mộ Vân Tuyết 139 điểm rất tốt tiếp tục phát huy".
….
" Hình như Hàn Mặc vẫn chưa thấy tên a." Bỗng có một tên học sinh nói ra.
"Đúng vậy a Hàn Mặc chưa có tên."
"Chẳng lẽ còn lại hai người trong đó một người là Hàn Mặc."
"Không thể nào…" Cả lớp bắt đầu ồn ào suy đoán lên.
"Tất cả yên lặng, tiếp theo đây là hai người đứng đầu." Lão sư nói ra cả lớp yên lặng chăm chú nghe.
" Hàn Vũ Lan "," Có lão sư ". "Lần này em được 141 điểm đứng thứ hai của lớp và thứ 6 của khối rất tốt cố gắng phát huy."
" Tiếp theo là người đứng đầu lớp và cũng là người đứng đầu khối lần này, Hàn Mặc được 150 điểm." Tên lão sư này có chút kích động nói ra.
" Cái gì ta không nghe nhầm chứ"
" Không thể nào Hàn Mặc lợi hại thế từ lức nào a"
……
Dưới sự kích động của cả lớp Hàn Mặc đứng dậy đi chậm rãi lên lấy bài thi của mình. Ai ai cũng nhìn Hàn Mặc với ánh mắt kì quái khó hiểu.
" Hàn Mặc tí hết giờ em lên văn phòng với tôi một lát." Tên lão sư này nói ra."Vâng". Hàn Mặc trả lời.
Trả bài kiểm tra xong lão sư nói thêm:" Còn 4 tháng nữa là các em bắt đầu thi đại học rồi cho nên tuần sau sẽ là kì thi thử đầu tiên của các em, mọi người chú ý ôn tập thật tốt để tuần sau thi." Nói xong lão sư này bắt đầu dạy học.
Những thứ mà lão sư đang dạy Hàn Mặc đã biết hết nên cảm thấy chán ghé mắt ra cửa sổ ngắm cảnh đợi hết tiết.
Chuông hết giờ vang lên lão sư quay người lại nói:" Các em về ôn tập như thế này để tuần sau làm bài kiểm tra cho tốt. Hàn Mặc em đi cùng tôi một lát."
Hàn Mặc đứng dậy đi cùng với tên lão sư này.
Hai người đi đến văn phòng ngồi xuống tên lão sư nói ra:" Hàn Mặc sao tự nhiên em lại giỏi lên như vậy? "," Thưa lão sư em một mực từ trước đến giờ vẫn giỏi chẳng qua là em không muốn nổi bật nên trước mới cố ý làm điểm thấp."
" Vậy a ". Tên lão sư này nửa tin nửa ngờ nói ra. " Hàn Mặc bây giờ nhà trường cho em một suất đề cử vào trường Đại học em có ý kiến gì không?". " Thưa lão sư suất đề cử này nhà trường để lại cho bạn học khác đi ạ em muốn dùng chính thực lực của mình để thi đỗ đại học. " Hàn Mặc nói ra.
Tên lão sư này hơi bất ngờ khi nghe Hàn Mặc nói phải biết suất đề cử này không phải muốn là có được.
" Em có chắc về điều này không? ". Tên lão sư này hỏi. " Chắc." Hàn Mặc trả lời.
"Được nếu em đã quyết định như vậy thì nhà trường sẽ tôn trọng ý kiến của em." Tên lão sư này nói ra.
Sau đó không còn chuyện gì nữa Hàn Mặc quay về lớp học. Trên đường đi ai thấy Hàn Mặc cũng nhìn với ánh mắt khác lạ. Có người không hiểu, có người thấy hâm mộ, có người thấy ghen ghét,..
Đối với những thứ này Hàn Mặc không quan tâm vẫn đi đến lớp học. Những tiết học tiếp theo vẫn như vậy đều là dặn dò thi thử đại học và ôn thi.
Hàn Mặc đối với những thứ này cảm thấy chán, ghé mặt xuống bàn nhắm mắt ngủ. Những người khác nhìn thấy Hàn Mặc cứ thế ngủ khinh thường lên thầm nghĩ Hàn Mặc là gian lận mới được điểm cao như vậy.
Những tiết học tiếp theo trôi qua rất nhanh. Chuông tan Hàn Mặc thu dọn đồ của mình đi ra cổng trường. Hàn Mặc đi ra khỏi cổng trường thì bị một đám người vây lại trong tay những tên này còn cầm theo vũ khí mặt mũi trông dữ tợn người đi đường thấy là hết hồn chạy ra xa.
Trong đám người đứng đằng sau còn còn có ba người, một trong số đó Hàn Mặc thấy là Lưu Hải. Bây giờ trên mặt Lưu Hải toàn là băng gạc trong rất buồn cười. Hàn Mặc biết đám người này là do Lưu Hải gọi tới.
…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.