Chương 380: Cảnh giới Vũ Thần. (1)
Lãm Nguyệt Thu Phong
17/02/2015
Dương Lỗi không khỏi vỗ đầu một cái, nếu như có thể như vậy, ngược lại là một cái lựa chọn không tồi, Điền Thi Vận nói như thế nào cũng là có chiến lực của Vũ Thánh, mang theo chính mình hẳn không phải là vấn đề, bất quá Dương Lỗi vừa nghĩ, chuyện chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy, nếu như để cho mình không thể phi hành được, sợ rằng muốn mang mình theo cũng là không có khả năng, rất rõ ràng, đây là hạn chế của Côn Luân Kính đối với chính mình.
- Thử một chút đi, nếu như có thể được mà nói, vậy thì không cần phiền toái.
Dương Lỗi nói.
Điền Thi Vận đi tới bên người Điền Thi Vận, kéo bàn tay to của hắn, triển khai cánh, hướng bầu trời bay đi.
Nhưng để cho Điền Thi Vận kinh ngạc là vô luận mình làm như thế nào cũng đều không thể đem Dương Lỗi kéo lên được, cho dù đã dùng hết toàn lực cũng không được.
Điều này làm cho Điền Thi Vận kinh hãi, phải biết toàn lực của chính mình đừng nói là một người chừng trăm cân như Dương Lỗi, cho dù là mười mấy người cũng là dễ dàng.
Dương Lỗi nói:
- Thi Vận tỷ, không cần thử, ta nghĩ đây là hạn chế của Côn Luân Kính, nhất định phải đánh bại những Cự Ngạc này mới có thể thông qua được.
- Đó làm sao có thể, tu vi hiện tại của ngươi bất quá là tầng thứ Vũ Thánh mà thôi, những Cự Ngạc này yếu nhất cũng là cảnh giới Vũ Thần, ngươi căn bản liền không có khả năng làm gì được bọn chúng.
Nếu như không có ba mươi giây Vô Địch Thủ Hộ kia mà nói, thật đúng là chỉ có nửa đường bỏ cuộc rồi, bất quá có Vô Địch Thủ Hộ ba mươi giây liền không đồng dạng, chỉ cần mình có thể ở bên trong ba mươi giây này đột phá phiến thủy vực kia mà nói, đó liền tính là thông qua rồi, nói không chừng chính mình còn có thể mò được một phen chỗ tốt.
- Không có chuyện gì, Thi Vận tỷ ngươi phải tin tưởng vào ta, hơn nữa ngươi nhìn ta là loại người cầm tính mạng của mình ra đùa giỡn sao?
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Con người của ta từ trước tới nay đều không đánh trận nếu như không có nắm chắc.
- Ta đây đi theo phía trên ngươi, vạn nhất xảy ra chuyện gì cũng có thể trợ giúp ngươi!
Điền Thi Vận cũng không có cách nào, nàng mặc dù có thể phi hành nhưng đối với những đại gia hỏa này là không có một chút biện pháp, bởi vì thực lực của nàng căn bản là không đủ để phá vỡ phòng ngự của những đại gia hỏa này.
Dương Lỗi hít vào một hơi thật sâu, tay nắm trường đao.
Vô Địch Thủ Hộ mở ra.
Cả người trong nháy mắt hướng phiến thủy vực kia vọt tới, tốc độ cực nhanh, một cước đạp ở trên lưng một con Cự NGạc, tiếp theo hướng một đầu khác phóng qua, giống như chuồn chuồn lướt nước, nhanh chóng hướng tới bờ bên kia chạy tới.
- Hoa lạp!
Lúc này đầu Cự Ngạc có thể hình lớn nhất kia phát hiện được ý đồ của Dương Lỗi, tốc độ cực nhanh hướng về phía Dương Lỗi bơi qua, giống như là một chiếc tàu lặn, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.
Dương Lỗi thầm nghĩ không ổn, tốc độ lại tăng nhanh hơn nữa.
Lộ trình đã đi được hơn phân nửa, thời gian cũng đã qua chừng mười giây đồng hồ, chỉ còn lại mười mấy giây.
Nhưng tốc độ của Cự Ngạc này quá nhanh, trong nháy mắt liền đuổi theo Dương Lỗi.
- Hoa lạp!
Bọt nước bắn lên, ngạc ngư kia mở ra cái miệng khổng lồ một ngụm hướng về phía Dương Lỗi cắn tới.
- Cẩn thận!
Điền Thi Vận ở phía trên Dương Lỗi kêu lên một tiếng.
Dương Lỗi nghe vậy, thân hình sinh sôi né tránh, nhưng cả người lại cũng bị đụng trúng một cái, lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống.
Mà cái này cũng ảnh hướng tới cước bộ của Dương Lỗi, một cước đạp không, lạc vào trong nước.
Điền Thi Vận thầm nghĩ không ổn, vội vàng bay xuống muốn kéo Dương Lỗi lên.
- Một mình ngươi đi trước, ta tự có biện pháp!
Dương Lỗi nói xong, liền ra sức hướng phía trước bơi đi.
Mà Cự Ngạc biết lúc này cơ hội đã tới, hướng về phía Dương Lỗi điên cuồng bơi qua.
Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh hơn nữa.
Thời gian không còn nhiều nữa rồi, còn có bảy giây đồng hồ, lực lượng của Vô Địch Thủ Hộ sau bảy giây liền sẽ biến mất.
Lộ trình còn có mười lăm thước.
Nếu như không có cái gì ngoài ý muốn là có thể đi tới.
Nhưng phía sau cũng là có Cự Ngạc quấy nhiễu, phía trước cũng có, để cho Dương Lỗi bất đắc dĩ không dứt.
Mà lúc này đại gia hỏa ở phía sau đã đuổi tới rồi.
- Đáng chết!
Dương Lỗi không khỏi thầm mắng một tiếng, sai một điểm như vậy, nếu không phải là Cự Ngạc Vương nọ mà nói, chính mình hiện tại có lẽ đã đến bờ bên kia rồi.
- Hoa lạp!
Cự Ngạc lần nữa mở ra miệng rộng hữu lực của nó, hướng Dương Lỗi cắn qua.
- Ca sát!
Lần này Cự Ngạc cắn trúng một chân của Dương Lỗi.
Ở trên bầu trời, Điền Thi Vận thấy một màn như vậy, kinh hô một tiếng, nhắm lại hai mắt của mình, cũng không dám nhìn thẳng rồi.
- Nhảy!
Dương Lỗi cảm giác được một chút đau đớn, cái chân kia ngược lại là không có chuyện gì, mà hàm răng kia của Cự Ngạc lại là gãy vài cái, Cự Ngạc bị đau đến nổi giận không thôi, càng cuồng bạo mở ra cái miệng rộng lần nữa hướng Dương Lỗi cắn tới.
Mấy cái răng kia đối với ngạc ngư mà nói là không đáng kể chút nào, cho dù là ngạc ngư bình thường trong cả đời đều sẽ rụng xuống hơn ngàn cái răng, huống chi là loại Viễn cổ Cự Ngạc này, cho nên một chút cũng không có chuyện gì, răng rơi ra còn có thể phục hồi, nhưng loại thống khổ này lại là kích phát hung tính của nó.
Còn có vài thước, vài thước có thể đi tới bờ bên kia.
Tốc độ của Dương Lỗi lại không ngừng tăng nhanh.
- Cẩn thận, nhanh một chút, nhanh lên một chút!
Lúc này Điền Thi Vận đã đi tới bờ bên kia, nhìn Cự Ngạc ở phía sau Dương Lỗi, cả người Điền Thi Vận lo lắng không dứt.
- Thình thịch...
Dương Lỗi lại bị đụng một cái, Vô Địch Thủ Hộ mặc dù lợi hại nhưng như vậy lại cũng ảnh hưởng tới tốc độ của hắn.
Ba thước, còn có ba thước, nhưng lúc này thời gian của Vô Địch Thủ Hộ chỉ còn lại có hai giây rồi, mà Cự Ngạc Vương kia lại lần nữa mở ra miệng rộng, Dương Lỗi kinh hãi không thôi, nếu như một khi mất đi Vô Địch Thủ Hộ, bị đại gia hỏa này cắn trúng mà nói, như vậy chính mình không chết cũng phải tàn phế.
Dương Lỗi cắn răng một cái, dứt khoát xoay người lại cho nó một chiêu.
- Thiên Đao nhất thức!
Trường đao trong tay hóa thành một đạo đao mang thật dài, thẳng hướng đầu của Cự Ngạc Vương kia chém tới.
- Đinh, Phong Ẩn đao kích phát nhất kích tất sát!
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Viễn cổ Cự Ngạc Thông Huyền cửu trọng, đạt được bốn vạn ức kinh nghiệm trị, đạt được bốn trăm ức khí công trị, đạt được bốn trăm ức tích phân trị.
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh lục giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh thất giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh bát giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh cửu giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh đại viên mãn!
- Thử một chút đi, nếu như có thể được mà nói, vậy thì không cần phiền toái.
Dương Lỗi nói.
Điền Thi Vận đi tới bên người Điền Thi Vận, kéo bàn tay to của hắn, triển khai cánh, hướng bầu trời bay đi.
Nhưng để cho Điền Thi Vận kinh ngạc là vô luận mình làm như thế nào cũng đều không thể đem Dương Lỗi kéo lên được, cho dù đã dùng hết toàn lực cũng không được.
Điều này làm cho Điền Thi Vận kinh hãi, phải biết toàn lực của chính mình đừng nói là một người chừng trăm cân như Dương Lỗi, cho dù là mười mấy người cũng là dễ dàng.
Dương Lỗi nói:
- Thi Vận tỷ, không cần thử, ta nghĩ đây là hạn chế của Côn Luân Kính, nhất định phải đánh bại những Cự Ngạc này mới có thể thông qua được.
- Đó làm sao có thể, tu vi hiện tại của ngươi bất quá là tầng thứ Vũ Thánh mà thôi, những Cự Ngạc này yếu nhất cũng là cảnh giới Vũ Thần, ngươi căn bản liền không có khả năng làm gì được bọn chúng.
Nếu như không có ba mươi giây Vô Địch Thủ Hộ kia mà nói, thật đúng là chỉ có nửa đường bỏ cuộc rồi, bất quá có Vô Địch Thủ Hộ ba mươi giây liền không đồng dạng, chỉ cần mình có thể ở bên trong ba mươi giây này đột phá phiến thủy vực kia mà nói, đó liền tính là thông qua rồi, nói không chừng chính mình còn có thể mò được một phen chỗ tốt.
- Không có chuyện gì, Thi Vận tỷ ngươi phải tin tưởng vào ta, hơn nữa ngươi nhìn ta là loại người cầm tính mạng của mình ra đùa giỡn sao?
Dương Lỗi mỉm cười nói:
- Con người của ta từ trước tới nay đều không đánh trận nếu như không có nắm chắc.
- Ta đây đi theo phía trên ngươi, vạn nhất xảy ra chuyện gì cũng có thể trợ giúp ngươi!
Điền Thi Vận cũng không có cách nào, nàng mặc dù có thể phi hành nhưng đối với những đại gia hỏa này là không có một chút biện pháp, bởi vì thực lực của nàng căn bản là không đủ để phá vỡ phòng ngự của những đại gia hỏa này.
Dương Lỗi hít vào một hơi thật sâu, tay nắm trường đao.
Vô Địch Thủ Hộ mở ra.
Cả người trong nháy mắt hướng phiến thủy vực kia vọt tới, tốc độ cực nhanh, một cước đạp ở trên lưng một con Cự NGạc, tiếp theo hướng một đầu khác phóng qua, giống như chuồn chuồn lướt nước, nhanh chóng hướng tới bờ bên kia chạy tới.
- Hoa lạp!
Lúc này đầu Cự Ngạc có thể hình lớn nhất kia phát hiện được ý đồ của Dương Lỗi, tốc độ cực nhanh hướng về phía Dương Lỗi bơi qua, giống như là một chiếc tàu lặn, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.
Dương Lỗi thầm nghĩ không ổn, tốc độ lại tăng nhanh hơn nữa.
Lộ trình đã đi được hơn phân nửa, thời gian cũng đã qua chừng mười giây đồng hồ, chỉ còn lại mười mấy giây.
Nhưng tốc độ của Cự Ngạc này quá nhanh, trong nháy mắt liền đuổi theo Dương Lỗi.
- Hoa lạp!
Bọt nước bắn lên, ngạc ngư kia mở ra cái miệng khổng lồ một ngụm hướng về phía Dương Lỗi cắn tới.
- Cẩn thận!
Điền Thi Vận ở phía trên Dương Lỗi kêu lên một tiếng.
Dương Lỗi nghe vậy, thân hình sinh sôi né tránh, nhưng cả người lại cũng bị đụng trúng một cái, lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống.
Mà cái này cũng ảnh hướng tới cước bộ của Dương Lỗi, một cước đạp không, lạc vào trong nước.
Điền Thi Vận thầm nghĩ không ổn, vội vàng bay xuống muốn kéo Dương Lỗi lên.
- Một mình ngươi đi trước, ta tự có biện pháp!
Dương Lỗi nói xong, liền ra sức hướng phía trước bơi đi.
Mà Cự Ngạc biết lúc này cơ hội đã tới, hướng về phía Dương Lỗi điên cuồng bơi qua.
Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh hơn nữa.
Thời gian không còn nhiều nữa rồi, còn có bảy giây đồng hồ, lực lượng của Vô Địch Thủ Hộ sau bảy giây liền sẽ biến mất.
Lộ trình còn có mười lăm thước.
Nếu như không có cái gì ngoài ý muốn là có thể đi tới.
Nhưng phía sau cũng là có Cự Ngạc quấy nhiễu, phía trước cũng có, để cho Dương Lỗi bất đắc dĩ không dứt.
Mà lúc này đại gia hỏa ở phía sau đã đuổi tới rồi.
- Đáng chết!
Dương Lỗi không khỏi thầm mắng một tiếng, sai một điểm như vậy, nếu không phải là Cự Ngạc Vương nọ mà nói, chính mình hiện tại có lẽ đã đến bờ bên kia rồi.
- Hoa lạp!
Cự Ngạc lần nữa mở ra miệng rộng hữu lực của nó, hướng Dương Lỗi cắn qua.
- Ca sát!
Lần này Cự Ngạc cắn trúng một chân của Dương Lỗi.
Ở trên bầu trời, Điền Thi Vận thấy một màn như vậy, kinh hô một tiếng, nhắm lại hai mắt của mình, cũng không dám nhìn thẳng rồi.
- Nhảy!
Dương Lỗi cảm giác được một chút đau đớn, cái chân kia ngược lại là không có chuyện gì, mà hàm răng kia của Cự Ngạc lại là gãy vài cái, Cự Ngạc bị đau đến nổi giận không thôi, càng cuồng bạo mở ra cái miệng rộng lần nữa hướng Dương Lỗi cắn tới.
Mấy cái răng kia đối với ngạc ngư mà nói là không đáng kể chút nào, cho dù là ngạc ngư bình thường trong cả đời đều sẽ rụng xuống hơn ngàn cái răng, huống chi là loại Viễn cổ Cự Ngạc này, cho nên một chút cũng không có chuyện gì, răng rơi ra còn có thể phục hồi, nhưng loại thống khổ này lại là kích phát hung tính của nó.
Còn có vài thước, vài thước có thể đi tới bờ bên kia.
Tốc độ của Dương Lỗi lại không ngừng tăng nhanh.
- Cẩn thận, nhanh một chút, nhanh lên một chút!
Lúc này Điền Thi Vận đã đi tới bờ bên kia, nhìn Cự Ngạc ở phía sau Dương Lỗi, cả người Điền Thi Vận lo lắng không dứt.
- Thình thịch...
Dương Lỗi lại bị đụng một cái, Vô Địch Thủ Hộ mặc dù lợi hại nhưng như vậy lại cũng ảnh hưởng tới tốc độ của hắn.
Ba thước, còn có ba thước, nhưng lúc này thời gian của Vô Địch Thủ Hộ chỉ còn lại có hai giây rồi, mà Cự Ngạc Vương kia lại lần nữa mở ra miệng rộng, Dương Lỗi kinh hãi không thôi, nếu như một khi mất đi Vô Địch Thủ Hộ, bị đại gia hỏa này cắn trúng mà nói, như vậy chính mình không chết cũng phải tàn phế.
Dương Lỗi cắn răng một cái, dứt khoát xoay người lại cho nó một chiêu.
- Thiên Đao nhất thức!
Trường đao trong tay hóa thành một đạo đao mang thật dài, thẳng hướng đầu của Cự Ngạc Vương kia chém tới.
- Đinh, Phong Ẩn đao kích phát nhất kích tất sát!
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Viễn cổ Cự Ngạc Thông Huyền cửu trọng, đạt được bốn vạn ức kinh nghiệm trị, đạt được bốn trăm ức khí công trị, đạt được bốn trăm ức tích phân trị.
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh lục giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh thất giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh bát giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh cửu giai!
- Đinh, chúc mừng cấp bậc của người chơi đề thăng một cấp, tiến vào Vũ Thánh đại viên mãn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.