Chương 827: Khúc nhạc dạo đại chiến.
Lãm Nguyệt Thu Phong
23/03/2015
Tô Anh nói:
- Ngươi đừng quá ích kỷ, vì mình lại muốn chúng ta mạo hiểm tính mạng đi giúp ngươi.
- Các ngươi…ai…
Khúc Kỳ nhìn thấy biểu tình của hai người, không khỏi vô cùng mất mát, đúng vậy, họ còn trẻ không cần phải mạo hiểm tính mạng đi trợ giúp hắn.
- Ngươi nói đúng, là ta ích kỷ, các ngươi còn trẻ như vậy, nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn trong này thì thật không đáng.
- Kỳ thật…kỳ thật cũng không phải không thể được.
Dương Lỗi chợt nói.
- Không, không có cơ hội, một khi chúng ta tiến vào địa bàn của tên kia, ban đầu ta có thể giúp các ngươi che giấu khí tức, nó vẫn sẽ không thức tỉnh, nhưng một khi ngươi sử dụng Long Địch khống chế nó, như vậy nó sẽ nháy mắt tỉnh dậy, cho nên xác suất thành công quá nhỏ, không tới được một phần trăm.
Khúc Kỳ nhìn Dương Lỗi nói:
- Các ngươi đều là đệ tử Tô nha đầu, hơn nữa tư chất đều tốt như vậy, nếu các ngươi có việc ta làm sao đối mặt Tô nha đầu?
- Phải đó, sư đệ, quá nguy hiểm, chúng ta không nên mạo hiểm.
Tô Anh lôi kéo tay Dương Lỗi nói.
- Không, sư tỷ, tiền bối, ta nói thật, chúng ta vẫn có hi vọng.
Dương Lỗi nhìn hai người, ngữ khí vô cùng nhận chân.
- Sao có thể, hoàng kim mãng xà có thể đối kháng kim tiên, phòng ngự của nó rất mạnh, lân giáp bao trùm cứng rắn, nếu không có kim tiên công kích, chúng ta căn bản không biện pháp thương tổn được nó.
Tô Anh nói.
- Không sai, Tô Anh nói đúng, phòng ngự của hoàng kim cự mãng rất mạnh, hai ngươi căn bản không có biện pháp xúc phạm tới nó, chờ tu vi các ngươi gia tăng rồi hãy đến, hoặc để sư tôn Tô Nghiên của các ngươi đến mới có thể thu thập súc sinh này.
Khúc Kỳ nói.
Thấy hai người đều không tin mình, Dương Lỗi dở khóc dở cười, hắn nói thật lại không ai chịu nghe, nhìn hai người, ngữ khí thập phần nhận chân nói:
- Ta nói là sự thật, không lừa các ngươi, ta thật sự nghĩ ra biện pháp, biện pháp này chẳng những giúp chúng ta đối phó hoàng kim cự mãng, còn có thể trợ giúp chúng ta thu thập cự thú Thị Huyết Lão kia.
- Cự thú Thị Huyết Lão? Cái gì là cự thú Thị Huyết Lão?
Khúc Kỳ không biết chuyện bên ngoài, nghe nói như vậy liền hỏi.
- Cự thú Thị Huyết Lão là một con yêu thú cường đại mà chúng ta gặp được khi tiến vào nơi đây, là một đầu yêu thú Thị Huyết Lão biến dị, thực lực cực kỳ khủng bố, phỏng chừng còn mạnh hơn hoàng kim cự mãng, hơn nữa trí lực của nó rất mạnh, sở dĩ chúng ta vào đây là vì tìm kiếm biện pháp đối phó cự thú kia.
Dương Lỗi đem chuyện mình cùng Tô Anh gặp được kể lại một lần.
- Thị Huyết Lão, thứ này còn chưa bị diệt sạch? Còn đạt tới trình tự kim tiên?
Lời của Dương Lỗi làm Khúc Kỳ chấn động, Thị Huyết Lão, Khúc Kỳ thập phần hiểu rõ về loài yêu thú này, ở thời đó Thị Huyết Lão là đối thủ một mất một còn với bọn họ, lúc trước khi tiến vào Long huyệt, bọn họ từng đại chiến một trận với Thị Huyết Lão, lúc đó Thị Huyết Lão mạnh nhất chỉ tới huyền tiên mà thôi, nhưng số lượng đông đảo, hơn nữa tốc độ cực nhanh, thập phần phiền toái.
Nhưng bởi vì Thị Huyết Lão quá mức thông minh, làm người căm tức, cho nên nhóm người Khúc Kỳ triển khai giết hại, lúc ấy Thị Huyết Lão cơ hồ bị giết tuyệt.
- Không sai, điểm này ta xác định, tiền bối có nghe qua về Thị Huyết Lão?
Dương Lỗi hỏi.
- Thị Huyết Lão thông minh hơn yêu thú bình thường, cũng chính vì vậy lúc trước chúng ta hạ sát thủ với chúng, một khi chúng đạt tới thiên tiên, thông minh hơn nhân loại bình thường nhiều lắm, cho nên chúng ta vì suy nghĩ cho nhân loại mới hạ sát thủ.
Khúc Kỳ giải thích.
- Tiền bối nói không sai, Thị Huyết Lão thật sự quá thông minh.
Nghe lời của Khúc Kỳ, như vậy nhân loại phỏng chừng là tử địch của Thị Huyết Lão, nếu không phải mình cùng Tô Anh chạy trốn nhanh, mà lực chú ý của cự thú kia tập trung lên đàn yêu thú, như vậy hắn cùng Tô Anh phỏng chừng thật phiền toái.
- Chúng ta có thể lợi dụng Thị Huyết Lão đối phó hoàng kim cự mãng, ta nghĩ thực lực cự mãng cũng không kém hơn Thị Huyết Lão kia bao nhiêu, nếu chúng ta có thể làm cho chúng đánh nhau, như vậy chúng ta sẽ có cơ hội, một khi chúng lưỡng bại câu thương, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi.
Vẻ mặt Dương Lỗi hiện dáng tươi cười.
- Biện pháp này tuy tốt, nhưng chúng ta phải làm thế nào mới có thể để cho hai súc sinh kia đánh nhau? Muốn làm được chỉ sợ cũng không dễ dàng đi?
Khúc Kỳ không rõ Dương Lỗi có chủ ý gì:
- Chẳng lẽ ngươi dự định dẫn dụ Thị Huyết Lão đến đây? Việc này quá nguy hiểm, không thể được, căn bản là không được, nếu Thị Huyết Lão đã đạt tới kim tiên, đây tuyệt đối phi thường khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn hoàng kim cự mãng, cho nên ta nghĩ biện pháp này không được, chờ khi nào tu vi các ngươi cường đại có thể đối kháng cùng kim tiên, các ngươi hãy đến đi.
- Không phải, đương nhiên là không, ta sẽ không ngu ngốc tự mình đi dẫn dụ Thị Huyết Lão, tên kia thật thông minh lại cực kỳ cường đại, nếu đi trêu chọc nó chẳng khác gì là chịu chết, ta cũng không phải kẻ ngu ngốc.
Dương Lỗi cười cười lắc đầu nói.
- Vậy ngươi làm sao cho chúng đánh nhau?
Tô Anh hỏi.
- Không thể dẫn dụ cự thú tới đây, nhưng chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng đi qua, có câu nói một núi không thể chứa hai hổ, hoàng kim cự mãng cùng Thị Huyết Lão đều là vương giả, có thể khoan dung đối phương tồn tại sao? Hiển nhiên là không thể nào, chỉ cần chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng, vậy thật dễ làm, cự thú không dễ trêu chọc, bởi vì nó quá thông minh, nhưng cự mãng thì khác, tu vi so với kim tiên, cũng mở linh trí, nhưng so sánh với cự thú còn kém quá xa.
Dương Lỗi phân tích.
- Không sai, Dương Lỗi nói đúng, tuy cự mãng mở ra linh trí nhưng trí lực không cao, hiện tại chỉ như đứa bé mười tuổi mà thôi, nhưng nó cực kỳ nguy hiểm, lại thật tàn bạo, một khi có gan uy hiếp nó khiến cho nó bất mãn, không chết không tha.
Khúc Kỳ nói:
- Nó vì đạt tới mục đích, sẽ hành động không màng đại giới.
- Tốc độ của nó thế nào?
Dương Lỗi nghĩ nghĩ hỏi.
- Tuy kém hơn cự thú, nhưng không kém bao nhiêu.
Khúc Kỳ đáp.
Điều này làm Dương Lỗi có chút khó xử, hiện tại có biện pháp, nhưng vấn đề tốc độ của cự mãng, phải làm sao giải quyết? Tuy hắn có Cực Tốc Phù, nhưng không biết so sánh với cự mãng thế nào, chỉ cần hắn kéo dài được một lát, đem cự mãng dẫn tới địa bàn cự thú, vậy đại công cáo thành.
Dương Lỗi lấy ra Cực Tốc Phù bóp nát, sau đó toàn lực động vài bước, hỏi:
- Tiền bối, tốc độ cự mãng so sánh với tốc độ của ta thế nào?
Chứng kiến tốc độ của Dương Lỗi, Khúc Kỳ kinh ngạc, phù triện kia thật hiếm thấy, dù ngày xưa tu vi của hắn so được với đại la kim tiên, nhưng phù triện như vậy thật không có bao nhiêu, có thể thấy được vô cùng trân quý.
- Tốc độ còn kém một ít, nhưng ta có một bộ pháp, nếu trong thời gian ngắn ngươi học được, sẽ không còn vấn đề gì.
Khúc Kỳ ngẫm nghĩ nói.
- Tiền bối có bộ pháp như vậy sao?
- Ngươi đừng quá ích kỷ, vì mình lại muốn chúng ta mạo hiểm tính mạng đi giúp ngươi.
- Các ngươi…ai…
Khúc Kỳ nhìn thấy biểu tình của hai người, không khỏi vô cùng mất mát, đúng vậy, họ còn trẻ không cần phải mạo hiểm tính mạng đi trợ giúp hắn.
- Ngươi nói đúng, là ta ích kỷ, các ngươi còn trẻ như vậy, nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn trong này thì thật không đáng.
- Kỳ thật…kỳ thật cũng không phải không thể được.
Dương Lỗi chợt nói.
- Không, không có cơ hội, một khi chúng ta tiến vào địa bàn của tên kia, ban đầu ta có thể giúp các ngươi che giấu khí tức, nó vẫn sẽ không thức tỉnh, nhưng một khi ngươi sử dụng Long Địch khống chế nó, như vậy nó sẽ nháy mắt tỉnh dậy, cho nên xác suất thành công quá nhỏ, không tới được một phần trăm.
Khúc Kỳ nhìn Dương Lỗi nói:
- Các ngươi đều là đệ tử Tô nha đầu, hơn nữa tư chất đều tốt như vậy, nếu các ngươi có việc ta làm sao đối mặt Tô nha đầu?
- Phải đó, sư đệ, quá nguy hiểm, chúng ta không nên mạo hiểm.
Tô Anh lôi kéo tay Dương Lỗi nói.
- Không, sư tỷ, tiền bối, ta nói thật, chúng ta vẫn có hi vọng.
Dương Lỗi nhìn hai người, ngữ khí vô cùng nhận chân.
- Sao có thể, hoàng kim mãng xà có thể đối kháng kim tiên, phòng ngự của nó rất mạnh, lân giáp bao trùm cứng rắn, nếu không có kim tiên công kích, chúng ta căn bản không biện pháp thương tổn được nó.
Tô Anh nói.
- Không sai, Tô Anh nói đúng, phòng ngự của hoàng kim cự mãng rất mạnh, hai ngươi căn bản không có biện pháp xúc phạm tới nó, chờ tu vi các ngươi gia tăng rồi hãy đến, hoặc để sư tôn Tô Nghiên của các ngươi đến mới có thể thu thập súc sinh này.
Khúc Kỳ nói.
Thấy hai người đều không tin mình, Dương Lỗi dở khóc dở cười, hắn nói thật lại không ai chịu nghe, nhìn hai người, ngữ khí thập phần nhận chân nói:
- Ta nói là sự thật, không lừa các ngươi, ta thật sự nghĩ ra biện pháp, biện pháp này chẳng những giúp chúng ta đối phó hoàng kim cự mãng, còn có thể trợ giúp chúng ta thu thập cự thú Thị Huyết Lão kia.
- Cự thú Thị Huyết Lão? Cái gì là cự thú Thị Huyết Lão?
Khúc Kỳ không biết chuyện bên ngoài, nghe nói như vậy liền hỏi.
- Cự thú Thị Huyết Lão là một con yêu thú cường đại mà chúng ta gặp được khi tiến vào nơi đây, là một đầu yêu thú Thị Huyết Lão biến dị, thực lực cực kỳ khủng bố, phỏng chừng còn mạnh hơn hoàng kim cự mãng, hơn nữa trí lực của nó rất mạnh, sở dĩ chúng ta vào đây là vì tìm kiếm biện pháp đối phó cự thú kia.
Dương Lỗi đem chuyện mình cùng Tô Anh gặp được kể lại một lần.
- Thị Huyết Lão, thứ này còn chưa bị diệt sạch? Còn đạt tới trình tự kim tiên?
Lời của Dương Lỗi làm Khúc Kỳ chấn động, Thị Huyết Lão, Khúc Kỳ thập phần hiểu rõ về loài yêu thú này, ở thời đó Thị Huyết Lão là đối thủ một mất một còn với bọn họ, lúc trước khi tiến vào Long huyệt, bọn họ từng đại chiến một trận với Thị Huyết Lão, lúc đó Thị Huyết Lão mạnh nhất chỉ tới huyền tiên mà thôi, nhưng số lượng đông đảo, hơn nữa tốc độ cực nhanh, thập phần phiền toái.
Nhưng bởi vì Thị Huyết Lão quá mức thông minh, làm người căm tức, cho nên nhóm người Khúc Kỳ triển khai giết hại, lúc ấy Thị Huyết Lão cơ hồ bị giết tuyệt.
- Không sai, điểm này ta xác định, tiền bối có nghe qua về Thị Huyết Lão?
Dương Lỗi hỏi.
- Thị Huyết Lão thông minh hơn yêu thú bình thường, cũng chính vì vậy lúc trước chúng ta hạ sát thủ với chúng, một khi chúng đạt tới thiên tiên, thông minh hơn nhân loại bình thường nhiều lắm, cho nên chúng ta vì suy nghĩ cho nhân loại mới hạ sát thủ.
Khúc Kỳ giải thích.
- Tiền bối nói không sai, Thị Huyết Lão thật sự quá thông minh.
Nghe lời của Khúc Kỳ, như vậy nhân loại phỏng chừng là tử địch của Thị Huyết Lão, nếu không phải mình cùng Tô Anh chạy trốn nhanh, mà lực chú ý của cự thú kia tập trung lên đàn yêu thú, như vậy hắn cùng Tô Anh phỏng chừng thật phiền toái.
- Chúng ta có thể lợi dụng Thị Huyết Lão đối phó hoàng kim cự mãng, ta nghĩ thực lực cự mãng cũng không kém hơn Thị Huyết Lão kia bao nhiêu, nếu chúng ta có thể làm cho chúng đánh nhau, như vậy chúng ta sẽ có cơ hội, một khi chúng lưỡng bại câu thương, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi.
Vẻ mặt Dương Lỗi hiện dáng tươi cười.
- Biện pháp này tuy tốt, nhưng chúng ta phải làm thế nào mới có thể để cho hai súc sinh kia đánh nhau? Muốn làm được chỉ sợ cũng không dễ dàng đi?
Khúc Kỳ không rõ Dương Lỗi có chủ ý gì:
- Chẳng lẽ ngươi dự định dẫn dụ Thị Huyết Lão đến đây? Việc này quá nguy hiểm, không thể được, căn bản là không được, nếu Thị Huyết Lão đã đạt tới kim tiên, đây tuyệt đối phi thường khủng bố, thậm chí còn khủng bố hơn hoàng kim cự mãng, cho nên ta nghĩ biện pháp này không được, chờ khi nào tu vi các ngươi cường đại có thể đối kháng cùng kim tiên, các ngươi hãy đến đi.
- Không phải, đương nhiên là không, ta sẽ không ngu ngốc tự mình đi dẫn dụ Thị Huyết Lão, tên kia thật thông minh lại cực kỳ cường đại, nếu đi trêu chọc nó chẳng khác gì là chịu chết, ta cũng không phải kẻ ngu ngốc.
Dương Lỗi cười cười lắc đầu nói.
- Vậy ngươi làm sao cho chúng đánh nhau?
Tô Anh hỏi.
- Không thể dẫn dụ cự thú tới đây, nhưng chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng đi qua, có câu nói một núi không thể chứa hai hổ, hoàng kim cự mãng cùng Thị Huyết Lão đều là vương giả, có thể khoan dung đối phương tồn tại sao? Hiển nhiên là không thể nào, chỉ cần chúng ta có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng, vậy thật dễ làm, cự thú không dễ trêu chọc, bởi vì nó quá thông minh, nhưng cự mãng thì khác, tu vi so với kim tiên, cũng mở linh trí, nhưng so sánh với cự thú còn kém quá xa.
Dương Lỗi phân tích.
- Không sai, Dương Lỗi nói đúng, tuy cự mãng mở ra linh trí nhưng trí lực không cao, hiện tại chỉ như đứa bé mười tuổi mà thôi, nhưng nó cực kỳ nguy hiểm, lại thật tàn bạo, một khi có gan uy hiếp nó khiến cho nó bất mãn, không chết không tha.
Khúc Kỳ nói:
- Nó vì đạt tới mục đích, sẽ hành động không màng đại giới.
- Tốc độ của nó thế nào?
Dương Lỗi nghĩ nghĩ hỏi.
- Tuy kém hơn cự thú, nhưng không kém bao nhiêu.
Khúc Kỳ đáp.
Điều này làm Dương Lỗi có chút khó xử, hiện tại có biện pháp, nhưng vấn đề tốc độ của cự mãng, phải làm sao giải quyết? Tuy hắn có Cực Tốc Phù, nhưng không biết so sánh với cự mãng thế nào, chỉ cần hắn kéo dài được một lát, đem cự mãng dẫn tới địa bàn cự thú, vậy đại công cáo thành.
Dương Lỗi lấy ra Cực Tốc Phù bóp nát, sau đó toàn lực động vài bước, hỏi:
- Tiền bối, tốc độ cự mãng so sánh với tốc độ của ta thế nào?
Chứng kiến tốc độ của Dương Lỗi, Khúc Kỳ kinh ngạc, phù triện kia thật hiếm thấy, dù ngày xưa tu vi của hắn so được với đại la kim tiên, nhưng phù triện như vậy thật không có bao nhiêu, có thể thấy được vô cùng trân quý.
- Tốc độ còn kém một ít, nhưng ta có một bộ pháp, nếu trong thời gian ngắn ngươi học được, sẽ không còn vấn đề gì.
Khúc Kỳ ngẫm nghĩ nói.
- Tiền bối có bộ pháp như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.