Chương 1178: Ma tướng Ngõa Lực.
Lãm Nguyệt Thu Phong
03/04/2015
Ngõa Lực vung tay cho thị nữ rời đi, nhìn Dương Lỗi nói:
- Ngươi là ai? Dám xông vào phủ đệ của ta?
- Ta là ai ngươi không cần biết, ngươi không phải muốn tìm chìa khóa sao?
Dương Lỗi hỏi, nhìn thấy trên người Ngõa Lực có hào quang lóe ra, liền biết hắn có một kiện tiên thiên linh bảo, khó trách hắn không sợ hãi, dù thấy mình đi vào cũng không có vẻ khẩn trương.
- Ngươi có đồ vật mà ta muốn?
Ngõa Lực nhìn Dương Lỗi, trên mặt lộ tia kinh ngạc:
- Ngươi đến cậy nhờ ta? Nếu ngươi có đồ vật mà ta cần, ta có thể ngươi làm đại tướng thủ hạ dưới trướng, trừ ta ra ngươi không cần nghe lệnh bất cứ kẻ nào, hơn nữa tiền tài mỹ nữ tùy ý ngươi muốn. Sao, ngươi có thể đưa cho ta vật gì?
- Ngươi cho rằng ta là tới nhờ vả ngươi?
Dương Lỗi nghe vậy nở nụ cười.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
- Không thể không nói, ngươi cho rằng ngươi có thực lực để cho ta đi nhờ vả ngươi? Quá ngây thơ rồi, ngươi chỉ là ngụy thánh ngũ giai, trong mắt ta căn bản là không đủ xem, muốn cho ta đi nhờ vả ngươi, trừ phi ngươi là thiên quân.
Dương Lỗi cười lạnh nói.
- Nếu nói như vậy, ngươi muốn đối lập với ta sao?
Ánh mắt Ngõa Lực biến đổi, thân hình tràn ngập sát khí, người này giết người vô số, nhưng chút sát khí ấy theo Dương Lỗi xem ra chỉ là một chuyện cười.
- Ngươi thật sự là quá xem trọng chính ngươi.
Dương Lỗi hừ nhẹ một tiếng, nháy mắt đã hòa tan sát khí của Ngõa Lực. Đồng thời khí thế liền áp bách tới, đây là lần đầu tiên hắn phát ra khí thế lĩnh vực của chính mình, Ngõa Lực trở thành vật thí nghiệm đầu tiên.
- Phốc…
Ngõa Lực khựng lại, tiếp theo phun ra một ngụm máu tươi.
Vì bất ngờ không kịp đề phòng, hắn đã bị thương.
- Ngươi…ngươi là ai?
Ngõa Lực đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Lỗi, ma nguyên lực vận chuyển, thân thể nháy mắt đạt lên tới đỉnh.
- Ta là chủ tể Kim Nguyên Tinh.
Dương Lỗi đáp.
- Chủ tể Kim Nguyên Tinh? Không có khả năng, chủ tể Hỏa Thái của Kim Nguyên Tinh đã bị ta giết đi, ngươi làm sao là chủ tể nơi này? Không nên gạt ta, ngươi rốt cục là ai?
Ngõa Lực rơi xuống hạ phong, liền hiểu Dương Lỗi tuyệt đối không dễ chọc, hắn có cảm giác nếu mình động thủ với người này, có hại nhất định là bản thân hắn. Chính vì loại dự cảm này, hắn không ra tay, nếu đổi lại là người khác hắn đã sớm oanh giết đối thủ.
- Hỏa Thái bất quá chỉ là khôi lỗi mà thôi, ta mới là chủ tể Kim Nguyên Tinh chân chính, chẳng qua ra ngoài tu luyện vài năm, không nghĩ tới vừa trở về liền nhận được tin tức Kim Tinh Nguyên của ta lại bị ma tộc chiếm lĩnh, mà ngươi là tướng lĩnh ma tộc, ta nói cho ngươi biết, mặt ngoài ma tộc thoạt nhìn cường đại, thậm chí đủ ngăn cản trăm vạn thậm chí ngàn vạn hùng sư, nhưng trên thực tế muốn đối phó các ngươi, cũng không phải việc gì khó, chỉ cần ta muốn ta có thể oanh giết toàn bộ đội ngũ ma tộc trên hành tinh này chỉ trong vài lần hô hấp!
Dương Lỗi khẽ cười nói.
- Khẩu khí thật sự là không nhỏ ah, chỉ vài lần hô hấp là có thể oanh giết trăm ngàn vạn binh lính của ta.
Ngõa Lực khinh thường nhìn Dương Lỗi nói:
- Đừng nói là trăm ngàn vạn, đối phó ngươi, chỉ cần năm ngàn ma binh của ta là đã đủ.
- Phải hay không, tin hay không không quan hệ gì quá lớn, mục đích của ta rất đơn giản, ngươi mang theo người của ngươi cút ra khỏi Kim Nguyên Tinh, nơi này là địa bàn của ta, đương nhiên ngươi có thể lựa chọn cự tuyệt, nhưng hậu quả chính ngươi gánh vác, nhìn xem ta rốt cục có thực lực toàn diệt ma tộc nơi này hay không.
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
- Không có khả năng!
Ngõa Lực chợt quát.
- Không thể theo ngươi!
Dương Lỗi đánh ra một quyền:
- Ngươi đã không muốn, như vậy thì đi chết đi!
Một quyền này hắn xuất ra bảy phần khí lực.
- Oanh long.
Bất ngờ không đề phòng, Ngõa Lực bị một quyền đánh bay mấy thước, lập tức bị trọng thương.
- Ngươi…ngươi đánh lén ta?
Ngõa Lực bị đánh bay, vẫn bò lên rống to.
- Hừ!
Dương Lỗi lại tung thêm một quyền, uy lực cường thịnh hơn rất nhiều, một quyền chín phần khí lực làm Dương Lỗi tin tưởng mười phần, Ngõa Lực dù không chết cũng trọng thương.
- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta, ta muốn giết ngươi, rút ra linh hồn của ngươi, nhốt đánh vào trên thân súc sinh!
Ngõa Lực liên tục bị công kích, hào quang chợt lóe, một kim cương quyển hiện lên trên cánh tay của hắn. Hắn mạnh đánh ra một quyền, kim cương quyển hóa thành vài ảo ảnh đập tới Dương Lỗi.
- Không biết tự lượng sức mình!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:
- Đại Tạo Hóa Thủ - bắt cho ta!
- Muốn chết!
Ngõa Lực hét lớn một tiếng, kim cương quyển chính là tiên thiên linh bảo, người kia dám dùng bàn tay đón kim cương quyển, Ngõa Lực tin tưởng dưới một kích của mình người kia sẽ bị oanh giết.
- Bắt…
Bàn tay Dương Lỗi nháy mắt chộp tới, đem kim cương quyển giữ chặt trong tay.
- Điều này sao có thể?
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Ngõa Lực ngây dại, làm sao cũng không nghĩ tới linh bảo của mình lại bị người dùng bàn tay trần bắt lấy, nhất thời không thể cử động.
- Cơ hội tốt!
Vốn kim cương quyển còn đang giãy dụa, muốn chạy trốn khỏi tay Dương Lỗi, nhưng trong khoảnh khắc Ngõa Lực còn thất thần, là thời cơ tốt nhất để hủy diệt tinh thần ấn ký, cơ hội như vậy Dương Lỗi làm sao chịu bỏ qua.
Tinh thần lực Dương Lỗi toàn lực thi triển, tinh thần phong bạo mạnh mẽ xâm nhập vào trong kim cương quyển, nháy mắt đem tinh thần ấn ký của Ngõa Lực hoàn toàn xóa tan.
- A…
Ấn ký trong kim cương quyển bị xóa tan, lúc này Ngõa Lực mới kịp phản ứng.
- Không, không, làm sao ngươi…làm sao ngươi có thể xóa bỏ tinh thần lực ấn ký của ta.
Cảm giác được mình đã mất đi liên hệ với kim cương quyển, Ngõa Lực nhất thời tỉnh táo lại, phát điên nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi hủy diệt tinh thần ấn ký của ta?
- Ngươi không phải rất ỷ lại kim cương quyển này sao?
Dương Lỗi cười lạnh:
- Một khi đã như vậy ta chiếm đoạt nó, nhìn ngươi còn chỗ dựa nào!
- Ngươi…ngươi muốn chết!
Lúc này Ngõa Lực đã lâm vào điên cuồng, thân hình vặn vẹo, khuôn mặt trắng nõn biến thành tím đen, từng đạo đường vân quỷ dị xuất hiện trên mặt hắn, đôi mắt chợt lồi ra.
Khí thế toàn thân hắn tăng vọt lên mấy lần.
Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, vốn cho rằng người này dựa vào kim cương quyển, nhưng không nghĩ tới hắn lại xảy ra biến hóa cực lớn, hiện tại còn khủng bố hơn cả lúc sử dụng kim cương quyển.
- Không tệ, như vậy còn có chút ý tứ.
Mặc dù Dương Lỗi có chút kinh ngạc, nhưng ngữ khí thập phần bình tĩnh, nói:
- Nếu thực lực quá kém thật không thú vị, hi vọng bộ dạng hiện tại của ngươi có thể duy trì lâu một chút, đừng lập tức bị ta đánh chết.
- Tiểu tử nhân loại, ngươi thật sự là liều lĩnh, ta muốn xé nát ngươi!
Ngõa Lực tựa hồ đã mất đi lý trí, chợt quát một tiếng vọt thẳng tới, thân hình giống như một đoàn hỏa diễm màu tím đen, lực lượng khủng bố đem không gian chung quanh đều tan vỡ.
- Phong tỏa!
Dương Lỗi đánh ra từng đạo thủ ấn, từng đạo phù văn huyền ảo nháy mắt bay lên, đem không gian chung quanh Ngõa Lực bao phủ.
Càng lui càng nhỏ, rất nhanh Ngõa Lực đã bị hạn chế trong không gian nhỏ hẹp, hắn cố gắng đánh vỡ không gian trói buộc nhưng chỉ vô ích.
- Ngươi là ai? Dám xông vào phủ đệ của ta?
- Ta là ai ngươi không cần biết, ngươi không phải muốn tìm chìa khóa sao?
Dương Lỗi hỏi, nhìn thấy trên người Ngõa Lực có hào quang lóe ra, liền biết hắn có một kiện tiên thiên linh bảo, khó trách hắn không sợ hãi, dù thấy mình đi vào cũng không có vẻ khẩn trương.
- Ngươi có đồ vật mà ta muốn?
Ngõa Lực nhìn Dương Lỗi, trên mặt lộ tia kinh ngạc:
- Ngươi đến cậy nhờ ta? Nếu ngươi có đồ vật mà ta cần, ta có thể ngươi làm đại tướng thủ hạ dưới trướng, trừ ta ra ngươi không cần nghe lệnh bất cứ kẻ nào, hơn nữa tiền tài mỹ nữ tùy ý ngươi muốn. Sao, ngươi có thể đưa cho ta vật gì?
- Ngươi cho rằng ta là tới nhờ vả ngươi?
Dương Lỗi nghe vậy nở nụ cười.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
- Không thể không nói, ngươi cho rằng ngươi có thực lực để cho ta đi nhờ vả ngươi? Quá ngây thơ rồi, ngươi chỉ là ngụy thánh ngũ giai, trong mắt ta căn bản là không đủ xem, muốn cho ta đi nhờ vả ngươi, trừ phi ngươi là thiên quân.
Dương Lỗi cười lạnh nói.
- Nếu nói như vậy, ngươi muốn đối lập với ta sao?
Ánh mắt Ngõa Lực biến đổi, thân hình tràn ngập sát khí, người này giết người vô số, nhưng chút sát khí ấy theo Dương Lỗi xem ra chỉ là một chuyện cười.
- Ngươi thật sự là quá xem trọng chính ngươi.
Dương Lỗi hừ nhẹ một tiếng, nháy mắt đã hòa tan sát khí của Ngõa Lực. Đồng thời khí thế liền áp bách tới, đây là lần đầu tiên hắn phát ra khí thế lĩnh vực của chính mình, Ngõa Lực trở thành vật thí nghiệm đầu tiên.
- Phốc…
Ngõa Lực khựng lại, tiếp theo phun ra một ngụm máu tươi.
Vì bất ngờ không kịp đề phòng, hắn đã bị thương.
- Ngươi…ngươi là ai?
Ngõa Lực đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Lỗi, ma nguyên lực vận chuyển, thân thể nháy mắt đạt lên tới đỉnh.
- Ta là chủ tể Kim Nguyên Tinh.
Dương Lỗi đáp.
- Chủ tể Kim Nguyên Tinh? Không có khả năng, chủ tể Hỏa Thái của Kim Nguyên Tinh đã bị ta giết đi, ngươi làm sao là chủ tể nơi này? Không nên gạt ta, ngươi rốt cục là ai?
Ngõa Lực rơi xuống hạ phong, liền hiểu Dương Lỗi tuyệt đối không dễ chọc, hắn có cảm giác nếu mình động thủ với người này, có hại nhất định là bản thân hắn. Chính vì loại dự cảm này, hắn không ra tay, nếu đổi lại là người khác hắn đã sớm oanh giết đối thủ.
- Hỏa Thái bất quá chỉ là khôi lỗi mà thôi, ta mới là chủ tể Kim Nguyên Tinh chân chính, chẳng qua ra ngoài tu luyện vài năm, không nghĩ tới vừa trở về liền nhận được tin tức Kim Tinh Nguyên của ta lại bị ma tộc chiếm lĩnh, mà ngươi là tướng lĩnh ma tộc, ta nói cho ngươi biết, mặt ngoài ma tộc thoạt nhìn cường đại, thậm chí đủ ngăn cản trăm vạn thậm chí ngàn vạn hùng sư, nhưng trên thực tế muốn đối phó các ngươi, cũng không phải việc gì khó, chỉ cần ta muốn ta có thể oanh giết toàn bộ đội ngũ ma tộc trên hành tinh này chỉ trong vài lần hô hấp!
Dương Lỗi khẽ cười nói.
- Khẩu khí thật sự là không nhỏ ah, chỉ vài lần hô hấp là có thể oanh giết trăm ngàn vạn binh lính của ta.
Ngõa Lực khinh thường nhìn Dương Lỗi nói:
- Đừng nói là trăm ngàn vạn, đối phó ngươi, chỉ cần năm ngàn ma binh của ta là đã đủ.
- Phải hay không, tin hay không không quan hệ gì quá lớn, mục đích của ta rất đơn giản, ngươi mang theo người của ngươi cút ra khỏi Kim Nguyên Tinh, nơi này là địa bàn của ta, đương nhiên ngươi có thể lựa chọn cự tuyệt, nhưng hậu quả chính ngươi gánh vác, nhìn xem ta rốt cục có thực lực toàn diệt ma tộc nơi này hay không.
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
- Không có khả năng!
Ngõa Lực chợt quát.
- Không thể theo ngươi!
Dương Lỗi đánh ra một quyền:
- Ngươi đã không muốn, như vậy thì đi chết đi!
Một quyền này hắn xuất ra bảy phần khí lực.
- Oanh long.
Bất ngờ không đề phòng, Ngõa Lực bị một quyền đánh bay mấy thước, lập tức bị trọng thương.
- Ngươi…ngươi đánh lén ta?
Ngõa Lực bị đánh bay, vẫn bò lên rống to.
- Hừ!
Dương Lỗi lại tung thêm một quyền, uy lực cường thịnh hơn rất nhiều, một quyền chín phần khí lực làm Dương Lỗi tin tưởng mười phần, Ngõa Lực dù không chết cũng trọng thương.
- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta, ta muốn giết ngươi, rút ra linh hồn của ngươi, nhốt đánh vào trên thân súc sinh!
Ngõa Lực liên tục bị công kích, hào quang chợt lóe, một kim cương quyển hiện lên trên cánh tay của hắn. Hắn mạnh đánh ra một quyền, kim cương quyển hóa thành vài ảo ảnh đập tới Dương Lỗi.
- Không biết tự lượng sức mình!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:
- Đại Tạo Hóa Thủ - bắt cho ta!
- Muốn chết!
Ngõa Lực hét lớn một tiếng, kim cương quyển chính là tiên thiên linh bảo, người kia dám dùng bàn tay đón kim cương quyển, Ngõa Lực tin tưởng dưới một kích của mình người kia sẽ bị oanh giết.
- Bắt…
Bàn tay Dương Lỗi nháy mắt chộp tới, đem kim cương quyển giữ chặt trong tay.
- Điều này sao có thể?
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Ngõa Lực ngây dại, làm sao cũng không nghĩ tới linh bảo của mình lại bị người dùng bàn tay trần bắt lấy, nhất thời không thể cử động.
- Cơ hội tốt!
Vốn kim cương quyển còn đang giãy dụa, muốn chạy trốn khỏi tay Dương Lỗi, nhưng trong khoảnh khắc Ngõa Lực còn thất thần, là thời cơ tốt nhất để hủy diệt tinh thần ấn ký, cơ hội như vậy Dương Lỗi làm sao chịu bỏ qua.
Tinh thần lực Dương Lỗi toàn lực thi triển, tinh thần phong bạo mạnh mẽ xâm nhập vào trong kim cương quyển, nháy mắt đem tinh thần ấn ký của Ngõa Lực hoàn toàn xóa tan.
- A…
Ấn ký trong kim cương quyển bị xóa tan, lúc này Ngõa Lực mới kịp phản ứng.
- Không, không, làm sao ngươi…làm sao ngươi có thể xóa bỏ tinh thần lực ấn ký của ta.
Cảm giác được mình đã mất đi liên hệ với kim cương quyển, Ngõa Lực nhất thời tỉnh táo lại, phát điên nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi hủy diệt tinh thần ấn ký của ta?
- Ngươi không phải rất ỷ lại kim cương quyển này sao?
Dương Lỗi cười lạnh:
- Một khi đã như vậy ta chiếm đoạt nó, nhìn ngươi còn chỗ dựa nào!
- Ngươi…ngươi muốn chết!
Lúc này Ngõa Lực đã lâm vào điên cuồng, thân hình vặn vẹo, khuôn mặt trắng nõn biến thành tím đen, từng đạo đường vân quỷ dị xuất hiện trên mặt hắn, đôi mắt chợt lồi ra.
Khí thế toàn thân hắn tăng vọt lên mấy lần.
Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, vốn cho rằng người này dựa vào kim cương quyển, nhưng không nghĩ tới hắn lại xảy ra biến hóa cực lớn, hiện tại còn khủng bố hơn cả lúc sử dụng kim cương quyển.
- Không tệ, như vậy còn có chút ý tứ.
Mặc dù Dương Lỗi có chút kinh ngạc, nhưng ngữ khí thập phần bình tĩnh, nói:
- Nếu thực lực quá kém thật không thú vị, hi vọng bộ dạng hiện tại của ngươi có thể duy trì lâu một chút, đừng lập tức bị ta đánh chết.
- Tiểu tử nhân loại, ngươi thật sự là liều lĩnh, ta muốn xé nát ngươi!
Ngõa Lực tựa hồ đã mất đi lý trí, chợt quát một tiếng vọt thẳng tới, thân hình giống như một đoàn hỏa diễm màu tím đen, lực lượng khủng bố đem không gian chung quanh đều tan vỡ.
- Phong tỏa!
Dương Lỗi đánh ra từng đạo thủ ấn, từng đạo phù văn huyền ảo nháy mắt bay lên, đem không gian chung quanh Ngõa Lực bao phủ.
Càng lui càng nhỏ, rất nhanh Ngõa Lực đã bị hạn chế trong không gian nhỏ hẹp, hắn cố gắng đánh vỡ không gian trói buộc nhưng chỉ vô ích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.