Chương 709: Một chiêu là bại. (2)
Lãm Nguyệt Thu Phong
14/03/2015
Ba người Yến Vũ cảm giác hô hấp của mình đều đọng lại. Hình như đối mặt không phải đang đứng trước Dương Lỗi, mà là đối mặt với uy phong cả thiên địa, hình như chính mình chính là chú cừu con đợi làm thịt, không hề có sức phản kháng.
- A a.. .
- Rầm rầm rầm.
Bàn tay cực lớn này trong nháy mắt liền đánh vào trên thân ba người, ba người Yến Vũ lập tức không hề có sức phản kháng, liền bị đánh bay đi ra ngoài. Mặt đất đều bị đào xuống một cái hố thật lớn. Trận pháp bố trí trong nháy mắt hóa thành Hư Vô. Bốn phía đá vụn bắn tung toé, còn kình khí thật lớn kia đã làm cả một vùng vài trăm thước, tất cả mọi thứ đều bị phá hư hầu như không còn.
- Khụ khụ.. .
- Khụ khụ.. .
- Phù phù..... .
Ba người đều phun ra một ngụm máu tươi, kinh mạch toàn thân ai nấy đều bị chấn đứt đoạn. Binh khí cũng bị đánh bay, không biết rơi xuống chỗ nào. Còn y phục trên người đã sớm hóa thành phấn vụn.
Lúc này ba người đều chịu những vết thương nghiêm trọng. Yến Thừa còn may thân thể đầy đủ, thế nhưng kinh mạch trong cơ thể đứt rời, bị gãy xương ở mấy chỗ mà thôi, bởi vì hắn là người đứng ở phía sau.
Còn Yến Vũ và Tiền Ích liền không giống thế. Tiền Ích là người đứng ở phía trước nhất, đứng mũi chịu sào nên tứ chi cả người hoàn toàn nát bấy, trên người nếu như không phải có một món hộ giáp cường đại thì đã sớm bỏ mạng thân vong .
Mà Yến Vũ so với Tiền Ích thì tốt hơn một chút, có điều cũng không khá hơn chút nào. Hắn mặc dù không phải đứng mũi chịu sào, nhưng bởi vì trên người không có hộ giáp tốt như của Tiền Ích, nên cả tay phải, ngay cả vai phải đều bị đánh nát, trở thành cụt một tay. Hai chân cũng gãy xương, vô phương di động đi lại .
Lúc này ba người Yến Vũ chỉ có thể dùng một chữ thảm để mô tả .
Khiến cho Dương Lỗi đều xem ra có hơi không đành lòng .
. Tình huống này rất thảm thiết .Dương Lỗi thật không ngờ, chính mình toàn lực thi triển ra Đại Tạo Hóa Chi Thủ thì uy lực lại là khủng bố như vậy. Một chiêu này uy lực tuyệt đối có khả năng so sánh Bát Quái Ngưng Thần đỉnh cao, thậm chí là cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa.
Nhưng mà một kích này cũng tiêu hao khí lực Dương Lỗi đúng là rất lớn. Một kích này, khiến cho chân khí của Dương Lỗi bên trong đan điền hoàn toàn khô kiệt, liền ngay cả tinh thần lực cũng cơ hồ bị biến thành không còn .
Sau khi Dương Lỗi ăn vào Cực Tốc Khôi Phục Đan mới khôi phục được một nửa. Còn về phần tinh thần lực, chẳng qua khôi phục cũng không đến một phần mười .
Dương Lỗi xem như hiểu rõ ràng, Đại Tạo Hóa Chi Thủ này tiêu hao nhiều nhất chính là tinh thần lực. Đối với chân khí, tiêu hao trái lại không có nhiều như vậy. Chỉ cần tinh thần lực của mình cũng đủ, khi đó chính mình thi triển hai lần Đại Tạo Hóa Chi Thủ với uy thế như vậy thì hẳn là không có vấn đề.
Thấy tất cả trước mắt, sau khi đã biết uy lực đích thực của Đại Tạo Hóa Chi Thủ, Dương Lỗi cũng không còn lo lắng đối với lão gia hỏa giấu ở trong bóng tối kia.
Chính mình thi triển Đại Tạo Hóa Chi Thủ tuyệt đối có thể đối phó được lão. Hơn nữa thi triển Đại Tạo Hóa Chi Thủ, khiến cho Dương Lỗi cảm giác cả thiên địa đều ở trong khống chế của chính mình. Rằng ở trong một chốn thiên địa này, chính mình chính là chúa tể.
Sau khi cảm giác đã khôi phục được hơn phân nửa, Dương Lỗi mới từng bước từng bước đi về hướng tới ba người Yến Vũ .
Lúc này ba người cũng mới tỉnh lại được một chút khí thế, nhưng mà nếu muốn khôi phục hoàn toàn thì căn bản là không có khả năng. Có thể nói, lúc này ba người này đã hoàn toàn bị phế bỏ. Sau này coi như được cứu chữa thì cũng tương đương thành một phế nhân. Đương nhiên trừ phi... Trừ phi có cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa nguyện ý đúc lại thân thể cho hắn.
Nhưng cái đó phải trả giá quá lớn, không chỉ có phải tiêu hao vô số báu vật thiên địa, còn muốn hy sinh một cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa, tình huống như thế thì làm sao có thể xảy ra? Hơn nữa mặc dù là sư môn của bọn họ có khả năng, thì Dương Lỗi cũng sẽ không thả hổ về núi a?
- Ba người các ngươi quả là có khẩu khí thật lớn a, không phải muốn giết ta sao? Không phải nghĩ muốn Tiên Khí sao? Thế nào? Hiện tại lại ỉu xìu vậy ? Các ngươi đứng lên a, đến đây a?
Dương Lỗi nhìn ba người Yến Vũ mà cười gằn nói. Đối với ba người này, Dương Lỗi là không có đồng tình chút nào. Bọn họ đều là tự tìm đến, nhất là Yến Vũ. Tiểu tử này chính mình lúc ấy đã bỏ qua hắn một mạng, không nghĩ tới hắn không chỉ có không thay đổi, mà lần này đây lại vẫn còn có chủ ý đánh chính mình.
- Khụ khụ... Khụ khụ... Dương Lỗi, ngươi... Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Buông tha chúng ta, ta... Ta cái gì cũng có thể cho ngươi, cho ngươi Linh Thạch, báu vật, ngươi muốn như thế nào? Nếu muốn... Chỉ cần... Chỉ cần ta... Khụ khụ... Chỉ cần chúng ta có... thì đều... Cũng có thể cho. .. Cho ngươi... Chỉ cần ngươi buông tha... Chúng ta.. .
Yến Vũ phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người đau đớn không thôi. Hắn mở miệng nói chuyện cực kì gian nan.
- Buông tha các ngươi? Ha hả... Các ngươi trái lại nghĩ thật hay. Nếu như ngươi là ta, hoặc là, nếu như mà ta thất bại thì các ngươi sẽ bỏ qua ta sao?
Dương Lỗi cười lạnh không thôi, lúc này Yến Vũ và Yến Thừa vẫn còn tỉnh táo được, mà Tiền Ích cũng sớm đã hôn mê .
- Khụ khụ... Khụ khụ... Dương thiếu gia, ngài đại nhân không cần chấp tiểu nhân, tiểu tử... Bị ma quỷ ám ảnh. Ngài... Ngài tạm tha cho chúng ta một lần đi? Chúng ta... Chúng ta có khả năng làm chó, làm nô lệ cho ngài.
Yến Thừa ngoài miệng nói như thế, trong lòng đối với Dương Lỗi cũng là hận tới cực điểm. Chỉ cần ta tránh thoát một kiếp này, chờ sau khi trở lại trong sư môn, nhất định sẽ khiến cho hắn bầm thây vạn đoạn, khiến cho hắn sống không bằng chết.
Tính cách của ba người này, Dương Lỗi biết rõ ràng nhất.
Người như thế, chính là điển hình cho tiểu nhân hèn hạ. Nếu như chính mình mà buông tha bọn họ, sau này khẳng định hội tìm cơ hội trí mạng đẩy chính mình vào chỗ chết. Mặc dù ở mặt ngoài cầu xin tha thứ, nhưng đáy lòng, còn không biết đang mắng chính mình như thế nào.
- Buông tha các ngươi, không có khả năng, các ngươi có lẽ gửi lại di ngôn đi. Nếu như tâm tình ta tốt thì có lẽ sẽ giúp các ngươi hoàn thành.
Dương Lỗi nhìn ba người mà nói với giọng điệu nhàn nhạt .
Sau khi xử lý xong ba người Yến Vũ, Dương Lỗi thở phào một cái. Ba người này coi như là giàu có, lại có trên trăm miếng linh thạch cực phẩm, có thể thấy sư môn bọn họ có lẽ rất coi trọng đối với bọn họ.
Trừ Linh Thạch ra, còn có một vài thứ khác. Ví dụ như đan dược, ví dụ như phù triện gì gì đó, đầy đủ mọi thứ. Đương nhiên còn có binh khí của ba người, coi như là không tệ. Mặc dù chính mình không cần dùng tới, nhưng có khả năng dùng để tặng người gì gì đó .
- A a.. .
- Rầm rầm rầm.
Bàn tay cực lớn này trong nháy mắt liền đánh vào trên thân ba người, ba người Yến Vũ lập tức không hề có sức phản kháng, liền bị đánh bay đi ra ngoài. Mặt đất đều bị đào xuống một cái hố thật lớn. Trận pháp bố trí trong nháy mắt hóa thành Hư Vô. Bốn phía đá vụn bắn tung toé, còn kình khí thật lớn kia đã làm cả một vùng vài trăm thước, tất cả mọi thứ đều bị phá hư hầu như không còn.
- Khụ khụ.. .
- Khụ khụ.. .
- Phù phù..... .
Ba người đều phun ra một ngụm máu tươi, kinh mạch toàn thân ai nấy đều bị chấn đứt đoạn. Binh khí cũng bị đánh bay, không biết rơi xuống chỗ nào. Còn y phục trên người đã sớm hóa thành phấn vụn.
Lúc này ba người đều chịu những vết thương nghiêm trọng. Yến Thừa còn may thân thể đầy đủ, thế nhưng kinh mạch trong cơ thể đứt rời, bị gãy xương ở mấy chỗ mà thôi, bởi vì hắn là người đứng ở phía sau.
Còn Yến Vũ và Tiền Ích liền không giống thế. Tiền Ích là người đứng ở phía trước nhất, đứng mũi chịu sào nên tứ chi cả người hoàn toàn nát bấy, trên người nếu như không phải có một món hộ giáp cường đại thì đã sớm bỏ mạng thân vong .
Mà Yến Vũ so với Tiền Ích thì tốt hơn một chút, có điều cũng không khá hơn chút nào. Hắn mặc dù không phải đứng mũi chịu sào, nhưng bởi vì trên người không có hộ giáp tốt như của Tiền Ích, nên cả tay phải, ngay cả vai phải đều bị đánh nát, trở thành cụt một tay. Hai chân cũng gãy xương, vô phương di động đi lại .
Lúc này ba người Yến Vũ chỉ có thể dùng một chữ thảm để mô tả .
Khiến cho Dương Lỗi đều xem ra có hơi không đành lòng .
. Tình huống này rất thảm thiết .Dương Lỗi thật không ngờ, chính mình toàn lực thi triển ra Đại Tạo Hóa Chi Thủ thì uy lực lại là khủng bố như vậy. Một chiêu này uy lực tuyệt đối có khả năng so sánh Bát Quái Ngưng Thần đỉnh cao, thậm chí là cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa.
Nhưng mà một kích này cũng tiêu hao khí lực Dương Lỗi đúng là rất lớn. Một kích này, khiến cho chân khí của Dương Lỗi bên trong đan điền hoàn toàn khô kiệt, liền ngay cả tinh thần lực cũng cơ hồ bị biến thành không còn .
Sau khi Dương Lỗi ăn vào Cực Tốc Khôi Phục Đan mới khôi phục được một nửa. Còn về phần tinh thần lực, chẳng qua khôi phục cũng không đến một phần mười .
Dương Lỗi xem như hiểu rõ ràng, Đại Tạo Hóa Chi Thủ này tiêu hao nhiều nhất chính là tinh thần lực. Đối với chân khí, tiêu hao trái lại không có nhiều như vậy. Chỉ cần tinh thần lực của mình cũng đủ, khi đó chính mình thi triển hai lần Đại Tạo Hóa Chi Thủ với uy thế như vậy thì hẳn là không có vấn đề.
Thấy tất cả trước mắt, sau khi đã biết uy lực đích thực của Đại Tạo Hóa Chi Thủ, Dương Lỗi cũng không còn lo lắng đối với lão gia hỏa giấu ở trong bóng tối kia.
Chính mình thi triển Đại Tạo Hóa Chi Thủ tuyệt đối có thể đối phó được lão. Hơn nữa thi triển Đại Tạo Hóa Chi Thủ, khiến cho Dương Lỗi cảm giác cả thiên địa đều ở trong khống chế của chính mình. Rằng ở trong một chốn thiên địa này, chính mình chính là chúa tể.
Sau khi cảm giác đã khôi phục được hơn phân nửa, Dương Lỗi mới từng bước từng bước đi về hướng tới ba người Yến Vũ .
Lúc này ba người cũng mới tỉnh lại được một chút khí thế, nhưng mà nếu muốn khôi phục hoàn toàn thì căn bản là không có khả năng. Có thể nói, lúc này ba người này đã hoàn toàn bị phế bỏ. Sau này coi như được cứu chữa thì cũng tương đương thành một phế nhân. Đương nhiên trừ phi... Trừ phi có cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa nguyện ý đúc lại thân thể cho hắn.
Nhưng cái đó phải trả giá quá lớn, không chỉ có phải tiêu hao vô số báu vật thiên địa, còn muốn hy sinh một cường giả siêu cấp Cửu Cực Tạo Hóa, tình huống như thế thì làm sao có thể xảy ra? Hơn nữa mặc dù là sư môn của bọn họ có khả năng, thì Dương Lỗi cũng sẽ không thả hổ về núi a?
- Ba người các ngươi quả là có khẩu khí thật lớn a, không phải muốn giết ta sao? Không phải nghĩ muốn Tiên Khí sao? Thế nào? Hiện tại lại ỉu xìu vậy ? Các ngươi đứng lên a, đến đây a?
Dương Lỗi nhìn ba người Yến Vũ mà cười gằn nói. Đối với ba người này, Dương Lỗi là không có đồng tình chút nào. Bọn họ đều là tự tìm đến, nhất là Yến Vũ. Tiểu tử này chính mình lúc ấy đã bỏ qua hắn một mạng, không nghĩ tới hắn không chỉ có không thay đổi, mà lần này đây lại vẫn còn có chủ ý đánh chính mình.
- Khụ khụ... Khụ khụ... Dương Lỗi, ngươi... Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Buông tha chúng ta, ta... Ta cái gì cũng có thể cho ngươi, cho ngươi Linh Thạch, báu vật, ngươi muốn như thế nào? Nếu muốn... Chỉ cần... Chỉ cần ta... Khụ khụ... Chỉ cần chúng ta có... thì đều... Cũng có thể cho. .. Cho ngươi... Chỉ cần ngươi buông tha... Chúng ta.. .
Yến Vũ phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người đau đớn không thôi. Hắn mở miệng nói chuyện cực kì gian nan.
- Buông tha các ngươi? Ha hả... Các ngươi trái lại nghĩ thật hay. Nếu như ngươi là ta, hoặc là, nếu như mà ta thất bại thì các ngươi sẽ bỏ qua ta sao?
Dương Lỗi cười lạnh không thôi, lúc này Yến Vũ và Yến Thừa vẫn còn tỉnh táo được, mà Tiền Ích cũng sớm đã hôn mê .
- Khụ khụ... Khụ khụ... Dương thiếu gia, ngài đại nhân không cần chấp tiểu nhân, tiểu tử... Bị ma quỷ ám ảnh. Ngài... Ngài tạm tha cho chúng ta một lần đi? Chúng ta... Chúng ta có khả năng làm chó, làm nô lệ cho ngài.
Yến Thừa ngoài miệng nói như thế, trong lòng đối với Dương Lỗi cũng là hận tới cực điểm. Chỉ cần ta tránh thoát một kiếp này, chờ sau khi trở lại trong sư môn, nhất định sẽ khiến cho hắn bầm thây vạn đoạn, khiến cho hắn sống không bằng chết.
Tính cách của ba người này, Dương Lỗi biết rõ ràng nhất.
Người như thế, chính là điển hình cho tiểu nhân hèn hạ. Nếu như chính mình mà buông tha bọn họ, sau này khẳng định hội tìm cơ hội trí mạng đẩy chính mình vào chỗ chết. Mặc dù ở mặt ngoài cầu xin tha thứ, nhưng đáy lòng, còn không biết đang mắng chính mình như thế nào.
- Buông tha các ngươi, không có khả năng, các ngươi có lẽ gửi lại di ngôn đi. Nếu như tâm tình ta tốt thì có lẽ sẽ giúp các ngươi hoàn thành.
Dương Lỗi nhìn ba người mà nói với giọng điệu nhàn nhạt .
Sau khi xử lý xong ba người Yến Vũ, Dương Lỗi thở phào một cái. Ba người này coi như là giàu có, lại có trên trăm miếng linh thạch cực phẩm, có thể thấy sư môn bọn họ có lẽ rất coi trọng đối với bọn họ.
Trừ Linh Thạch ra, còn có một vài thứ khác. Ví dụ như đan dược, ví dụ như phù triện gì gì đó, đầy đủ mọi thứ. Đương nhiên còn có binh khí của ba người, coi như là không tệ. Mặc dù chính mình không cần dùng tới, nhưng có khả năng dùng để tặng người gì gì đó .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.