Chương 825: Một luồng chân linh.
Lãm Nguyệt Thu Phong
23/03/2015
- Vậy thì không phải, chân long dù sao là chân long, làm sao không có tiên khí pháp bảo đây?
Khúc Kỳ lắc đầu nói:
- Tu vi chân long cường hãn như vậy, bọn hắn lại sống lâu dài, của cải tuyệt đối kinh người, cho nên nếu các ngươi lấy được của cải còn sót lại, thực lực tuyệt đối tăng lên mấy cấp độ, thậm chí Tô Nghiên cũng sẽ nhờ các ngươi lấy được chỗ tốt thật lớn.
- Vậy sao?
Ánh mắt Tô Anh lại sáng.
Dương Lỗi thầm lắc đầu, nha đầu này là một kẻ tham tiền, hơn nữa còn rất tham tiền.
- Phải, nhưng muốn lấy được của cải của chân long, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Khúc Kỳ lại nói.
- Bởi vì hoàng kim mãng xà sao?
Dương Lỗi hỏi.
- Chỉ là một nguyên nhân bên trong.
Khúc Kỳ đáp.
- Còn có nguyên nhân nào khác nữa? Tiền bối cứ việc nói thẳng, đừng vòng vo treo khẩu vị của vãn bối.
Tô Anh khó hiểu.
- Tính tình người trẻ tuổi luôn nôn nóng.
Khúc Kỳ liếc Tô Anh:
- Như vậy thật không tốt, tu hành kiêng kỵ nhất là nôn nóng, nhất định phải biết yên tĩnh xuống.
- Tiền bối…
Tô Anh mặc kệ, nũng nịu nói.
- Được, được, ta không nói, không nói được chưa, nhưng nhắc nhở là vì muốn tốt cho ngươi…
Dương Lỗi trợn trắng mắt, thầm lắc đầu.
- Còn một nguyên nhân chính là nhất định phải bài trừ cấm chế bảo tàng của chân long, người bình thường căn bản không khả năng, dù là đại la kim tiên cũng không được, mà người có thể làm được phải là người hữu duyên, ta phỏng chừng đa số là người của Long tộc, đương nhiên nếu có được chân long huyết mạch, có thể sẽ được thừa nhận.
Khúc Kỳ nói.
Khúc Kỳ nói thật có lý.
- Như vậy khả năng chúng ta lấy được bảo tàng cũng không lớn ah?
Tô Anh nói.
- Đương nhiên, nếu dễ dàng lấy được, còn đến phiên các ngươi sao? Trong ngàn năm nay, ta đã gặp không ít người đi vào nơi đây, tìm được bảo tàng của chân long lưu lại, nhưng không ai thành công lấy được bao giờ.
- Tiền bối, ngươi đã nói không có ai thành công, vậy kết quả bọn họ như thế nào?
Đây là vấn đề Dương Lỗi quan tâm, lúc này hắn hoài nghi nhìn Khúc Kỳ, vì sao Khúc Kỳ luôn hi vọng hắn lấy được chỗ tốt?
Chẳng lẽ hắn thật sự vô tư như vậy sao? Thật sự đáng để hoài nghi.
- Kết quả như thế nào, việc này còn cần ta nói sao?
…
- Vậy ngươi còn muốn chúng ta đi?
Mặc dù Tô Anh có chút tham tiền, nhưng nếu quan hệ tới tính mạng, nàng sẽ không sơ sẩy.
- Nếu các ngươi không đi thì ta không cưỡng cầu, ta chỉ cho đề nghị mà thôi, bởi vì Dương Lỗi có thể nhìn thấy được Long Hồn Châu, hơn nữa còn có được chân long huyết mạch, cho nên ta cho rằng ngươi có cơ hội rất lớn lấy được nhóm của cải kia.
Khúc Kỳ nói.
- Khúc Kỳ tiền bối, ta kính ngươi là tiền bối, nhưng ngươi lại mê hoặc chúng ta, ta hoài nghi ngươi có âm mưu gì đây?
Tô Anh trừng mắt nhìn Khúc Kỳ, có chút bất mãn:
- Hoặc là nói ngươi có ý đồ gì với chúng ta?
Khúc Kỳ nghe vậy cười khổ:
- Nếu như nói ta có ý đồ với các ngươi, điểm này thì ta thừa nhận.
- Thừa nhận là tốt rồi, ta cũng không phải là người dễ bị lừa gạt như vậy.
Tô Anh thấy Khúc Kỳ thừa nhận, liền có chút dương dương tự đắc nói.
Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ, suy nghĩ hắn rốt cục muốn cái gì?
- Nói đi, ngươi rốt cục có chủ ý gì?
Tô Anh lại hỏi.
- Kỳ thật…kỳ thật ta biết trong của cải của chân long có một món đồ vật, gọi là Tạo Hóa Châu, ta muốn viên Tạo Hóa Châu kia.
Khúc Kỳ nhìn hai người nói.
- Tạo Hóa Châu?
Tô Anh hỏi:
- Tạo Hóa Châu là vật gì?
Dương Lỗi cũng không biết Tạo Hóa Châu là vật gì, có hiệu quả ra sao, nhưng nghe tên mà xem không phải vật phàm, nghĩ nghĩ, Dương Lỗi cảm thấy Tạo Hóa Châu có thể trợ giúp Khúc Kỳ sống lại, hoặc chuyển sang kiếp khác trùng tu, hay khôi phục tu vi gì đó, nhưng nếu Tạo Hóa Châu có thể làm người sống lại, phỏng chừng chân long đã sớm sử dụng, cho nên không có khả năng.
Chuyển sang kiếp khác trùng tu cũng là như thế.
Như vậy phân tích đó là vật gì, có tác dụng gì thật khó phán đoán.
- Tạo Hóa Châu là một kiện hậu thiên linh bảo.
- Hậu thiên linh bảo?
Dương Lỗi giật mình nhìn Khúc Kỳ, hậu thiên linh bảo ở trong thế giới này là một vật vô cùng hiếm thấy.
- Không sai, chúng ta biết rõ tiên khí có hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm, mà trên tuyệt phẩm còn có hậu thiên pháp bảo, mà hậu thiên pháp bảo chia làm hậu thiên linh bảo cùng hậu thiên chí bảo.
Khúc Kỳ giải thích.
- Việc này vãn bối có nghe qua.
Kỳ thật bản thân Dương Lỗi còn biết có hậu thiên linh bảo, tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo, thậm chí còn có hỗn độn linh bảo, hỗn độn chí bảo, chẳng những như thế hắn còn có tiên thiên linh bảo Không Động Ấn.
- Tạo Hóa Châu là hậu thiên linh bảo lợi hại, không kém hơn hậu thiên chí bảo bình thường.
Ánh mắt Khúc Kỳ chợt lóe.
- Tạo Hóa Châu có ích lợi gì?
Mặc kệ Tạo Hóa Châu có ích lợi gì, nhưng Dương Lỗi biết hiệu quả chính là trợ giúp Khúc Kỳ có được sinh mạng, hoặc có hiệu quả tương tự.
- Tạo Hóa Châu chính là bảo vật đoạt được tạo hóa thiên địa, nếu có nó, ta có thể dùng luồng tàn hồn này chuyển sang kiếp khác sống lại.
Ngữ khí Khúc Kỳ kích động nói.
- Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, nếu Tạo Hóa Châu có tác dụng như vậy, vì sao chân long không dùng nó đây?
Dương Lỗi hỏi.
- Không phải hắn không muốn chuyển sang kiếp khác sống lại, mà hắn căn bản không làm được, bởi vì muốn dùng Tạo Hóa Châu thì phải lưu một luồng chân linh trong linh hồn, mà chân linh của hắn đã sớm bị đánh tan, trong khi ta còn lưu lại một luồng chân linh.
Khúc Kỳ nói.
- Cái gì là chân linh?
Dương Lỗi cùng Tô Anh khó hiểu hỏi.
- Chân linh chính là chân hồn lực do mệnh hồn trong ba hồn bảy vía ngưng tụ lại, một khi độ qua thiên kiếp, thành tựu tiên thiên sẽ ngưng tụ chân hồn lực, chân linh là mấu chốt điều động tinh thần lực toàn thân, sau khi ngưng tụ ra chân linh, so sánh với lúc chưa ngưng tụ thành đều cách biệt một trời.
Khúc Kỳ nói:
- Nếu chân long không bị người đánh tan chân linh, làm sao sẽ rơi xuống tình trạng như thế, nhưng địch nhân của chân long cũng quá cường đại, lại có thể đánh tan chân linh của hắn.
- Chân long đã chết rốt cục tên là gì? Có lai lịch thế nào? Không biết tiền bối có biết hay không?
Dương Lỗi vô cùng tò mò, một chân long cường đại như vậy lại rơi vào kết quả như thế, đối thủ mạnh mẽ thế nào, mặc dù ở tiên giới cũng phải là siêu cấp cường giả, bá chủ một phương, hơn nữa Long tộc thật cường hãn, ngũ trảo kim long là hoàng giả trong Long tộc, dám động thủ với hắn khẳng định không đơn giản, giết chết một ngũ trảo kim long vậy ý nghĩa sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ Long tộc, tuy rằng Long tộc đã xuống dốc, nhưng không thể khinh thường, mặc dù là thánh nhân cũng không dám làm gì Long tộc.
- Ta chỉ biết hắn gọi là Ngao Khôn.
Khúc Kỳ nói:
- Ngoài ra cũng không rõ ràng.
- Ngao Khôn?
Đều là họ Ngao, Long tộc trong trí nhớ của Dương Lỗi tỷ như tứ hải long vương đều là họ Ngao.
Khúc Kỳ lắc đầu nói:
- Tu vi chân long cường hãn như vậy, bọn hắn lại sống lâu dài, của cải tuyệt đối kinh người, cho nên nếu các ngươi lấy được của cải còn sót lại, thực lực tuyệt đối tăng lên mấy cấp độ, thậm chí Tô Nghiên cũng sẽ nhờ các ngươi lấy được chỗ tốt thật lớn.
- Vậy sao?
Ánh mắt Tô Anh lại sáng.
Dương Lỗi thầm lắc đầu, nha đầu này là một kẻ tham tiền, hơn nữa còn rất tham tiền.
- Phải, nhưng muốn lấy được của cải của chân long, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Khúc Kỳ lại nói.
- Bởi vì hoàng kim mãng xà sao?
Dương Lỗi hỏi.
- Chỉ là một nguyên nhân bên trong.
Khúc Kỳ đáp.
- Còn có nguyên nhân nào khác nữa? Tiền bối cứ việc nói thẳng, đừng vòng vo treo khẩu vị của vãn bối.
Tô Anh khó hiểu.
- Tính tình người trẻ tuổi luôn nôn nóng.
Khúc Kỳ liếc Tô Anh:
- Như vậy thật không tốt, tu hành kiêng kỵ nhất là nôn nóng, nhất định phải biết yên tĩnh xuống.
- Tiền bối…
Tô Anh mặc kệ, nũng nịu nói.
- Được, được, ta không nói, không nói được chưa, nhưng nhắc nhở là vì muốn tốt cho ngươi…
Dương Lỗi trợn trắng mắt, thầm lắc đầu.
- Còn một nguyên nhân chính là nhất định phải bài trừ cấm chế bảo tàng của chân long, người bình thường căn bản không khả năng, dù là đại la kim tiên cũng không được, mà người có thể làm được phải là người hữu duyên, ta phỏng chừng đa số là người của Long tộc, đương nhiên nếu có được chân long huyết mạch, có thể sẽ được thừa nhận.
Khúc Kỳ nói.
Khúc Kỳ nói thật có lý.
- Như vậy khả năng chúng ta lấy được bảo tàng cũng không lớn ah?
Tô Anh nói.
- Đương nhiên, nếu dễ dàng lấy được, còn đến phiên các ngươi sao? Trong ngàn năm nay, ta đã gặp không ít người đi vào nơi đây, tìm được bảo tàng của chân long lưu lại, nhưng không ai thành công lấy được bao giờ.
- Tiền bối, ngươi đã nói không có ai thành công, vậy kết quả bọn họ như thế nào?
Đây là vấn đề Dương Lỗi quan tâm, lúc này hắn hoài nghi nhìn Khúc Kỳ, vì sao Khúc Kỳ luôn hi vọng hắn lấy được chỗ tốt?
Chẳng lẽ hắn thật sự vô tư như vậy sao? Thật sự đáng để hoài nghi.
- Kết quả như thế nào, việc này còn cần ta nói sao?
…
- Vậy ngươi còn muốn chúng ta đi?
Mặc dù Tô Anh có chút tham tiền, nhưng nếu quan hệ tới tính mạng, nàng sẽ không sơ sẩy.
- Nếu các ngươi không đi thì ta không cưỡng cầu, ta chỉ cho đề nghị mà thôi, bởi vì Dương Lỗi có thể nhìn thấy được Long Hồn Châu, hơn nữa còn có được chân long huyết mạch, cho nên ta cho rằng ngươi có cơ hội rất lớn lấy được nhóm của cải kia.
Khúc Kỳ nói.
- Khúc Kỳ tiền bối, ta kính ngươi là tiền bối, nhưng ngươi lại mê hoặc chúng ta, ta hoài nghi ngươi có âm mưu gì đây?
Tô Anh trừng mắt nhìn Khúc Kỳ, có chút bất mãn:
- Hoặc là nói ngươi có ý đồ gì với chúng ta?
Khúc Kỳ nghe vậy cười khổ:
- Nếu như nói ta có ý đồ với các ngươi, điểm này thì ta thừa nhận.
- Thừa nhận là tốt rồi, ta cũng không phải là người dễ bị lừa gạt như vậy.
Tô Anh thấy Khúc Kỳ thừa nhận, liền có chút dương dương tự đắc nói.
Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ, suy nghĩ hắn rốt cục muốn cái gì?
- Nói đi, ngươi rốt cục có chủ ý gì?
Tô Anh lại hỏi.
- Kỳ thật…kỳ thật ta biết trong của cải của chân long có một món đồ vật, gọi là Tạo Hóa Châu, ta muốn viên Tạo Hóa Châu kia.
Khúc Kỳ nhìn hai người nói.
- Tạo Hóa Châu?
Tô Anh hỏi:
- Tạo Hóa Châu là vật gì?
Dương Lỗi cũng không biết Tạo Hóa Châu là vật gì, có hiệu quả ra sao, nhưng nghe tên mà xem không phải vật phàm, nghĩ nghĩ, Dương Lỗi cảm thấy Tạo Hóa Châu có thể trợ giúp Khúc Kỳ sống lại, hoặc chuyển sang kiếp khác trùng tu, hay khôi phục tu vi gì đó, nhưng nếu Tạo Hóa Châu có thể làm người sống lại, phỏng chừng chân long đã sớm sử dụng, cho nên không có khả năng.
Chuyển sang kiếp khác trùng tu cũng là như thế.
Như vậy phân tích đó là vật gì, có tác dụng gì thật khó phán đoán.
- Tạo Hóa Châu là một kiện hậu thiên linh bảo.
- Hậu thiên linh bảo?
Dương Lỗi giật mình nhìn Khúc Kỳ, hậu thiên linh bảo ở trong thế giới này là một vật vô cùng hiếm thấy.
- Không sai, chúng ta biết rõ tiên khí có hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm, mà trên tuyệt phẩm còn có hậu thiên pháp bảo, mà hậu thiên pháp bảo chia làm hậu thiên linh bảo cùng hậu thiên chí bảo.
Khúc Kỳ giải thích.
- Việc này vãn bối có nghe qua.
Kỳ thật bản thân Dương Lỗi còn biết có hậu thiên linh bảo, tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo, thậm chí còn có hỗn độn linh bảo, hỗn độn chí bảo, chẳng những như thế hắn còn có tiên thiên linh bảo Không Động Ấn.
- Tạo Hóa Châu là hậu thiên linh bảo lợi hại, không kém hơn hậu thiên chí bảo bình thường.
Ánh mắt Khúc Kỳ chợt lóe.
- Tạo Hóa Châu có ích lợi gì?
Mặc kệ Tạo Hóa Châu có ích lợi gì, nhưng Dương Lỗi biết hiệu quả chính là trợ giúp Khúc Kỳ có được sinh mạng, hoặc có hiệu quả tương tự.
- Tạo Hóa Châu chính là bảo vật đoạt được tạo hóa thiên địa, nếu có nó, ta có thể dùng luồng tàn hồn này chuyển sang kiếp khác sống lại.
Ngữ khí Khúc Kỳ kích động nói.
- Tiền bối, thứ cho ta nói thẳng, nếu Tạo Hóa Châu có tác dụng như vậy, vì sao chân long không dùng nó đây?
Dương Lỗi hỏi.
- Không phải hắn không muốn chuyển sang kiếp khác sống lại, mà hắn căn bản không làm được, bởi vì muốn dùng Tạo Hóa Châu thì phải lưu một luồng chân linh trong linh hồn, mà chân linh của hắn đã sớm bị đánh tan, trong khi ta còn lưu lại một luồng chân linh.
Khúc Kỳ nói.
- Cái gì là chân linh?
Dương Lỗi cùng Tô Anh khó hiểu hỏi.
- Chân linh chính là chân hồn lực do mệnh hồn trong ba hồn bảy vía ngưng tụ lại, một khi độ qua thiên kiếp, thành tựu tiên thiên sẽ ngưng tụ chân hồn lực, chân linh là mấu chốt điều động tinh thần lực toàn thân, sau khi ngưng tụ ra chân linh, so sánh với lúc chưa ngưng tụ thành đều cách biệt một trời.
Khúc Kỳ nói:
- Nếu chân long không bị người đánh tan chân linh, làm sao sẽ rơi xuống tình trạng như thế, nhưng địch nhân của chân long cũng quá cường đại, lại có thể đánh tan chân linh của hắn.
- Chân long đã chết rốt cục tên là gì? Có lai lịch thế nào? Không biết tiền bối có biết hay không?
Dương Lỗi vô cùng tò mò, một chân long cường đại như vậy lại rơi vào kết quả như thế, đối thủ mạnh mẽ thế nào, mặc dù ở tiên giới cũng phải là siêu cấp cường giả, bá chủ một phương, hơn nữa Long tộc thật cường hãn, ngũ trảo kim long là hoàng giả trong Long tộc, dám động thủ với hắn khẳng định không đơn giản, giết chết một ngũ trảo kim long vậy ý nghĩa sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ Long tộc, tuy rằng Long tộc đã xuống dốc, nhưng không thể khinh thường, mặc dù là thánh nhân cũng không dám làm gì Long tộc.
- Ta chỉ biết hắn gọi là Ngao Khôn.
Khúc Kỳ nói:
- Ngoài ra cũng không rõ ràng.
- Ngao Khôn?
Đều là họ Ngao, Long tộc trong trí nhớ của Dương Lỗi tỷ như tứ hải long vương đều là họ Ngao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.