Chương 967: Phiên Thiên Phúc Địa Ấn. (1)
Lãm Nguyệt Thu Phong
26/03/2015
Bởi vì Nhạc Bất Phàm đã khẳng định, Dương Lỗi này tất nhiên là người có được mạng lớn. Mặc dù không phải là người ứng kiếp kia thì cũng không kém là bao nhiêu. Nhạc Bất Phàm biết, chính mình nếu như không hề bất ngờ thì cả đời này liền dừng lại ở cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Nếu như kết giao tốt cùng Dương Lỗi, nói không chừng vẫn còn có cơ hội đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, trở thành Chuẩn Thánh.
Nhạc Bất Phàm nói chuyện thiện ý như vậy, thực sự cũng đã khiến cho Dương Lỗi có hơi cảm thấy bất ngờ. Nhưng mà Dương Lỗi tin tưởng, Nhạc Bất Phàm này sẽ không gây ra bất lợi đối với chính mình.
Nếu như ông ta muốn làm gì đó thì đã sớm làm, cũng không cần phải chờ tới bây giờ. Huống hồ, chính mình hiện tại đại thế đã thành, mặc dù ông ta có muốn gây bất lợi đối với chính mình, thì cũng không có năng lực đó. Điểm ấy, chính bản thân Dương Lỗi là có tự tin.
- Ta đây liền cám ơn trước Nhạc đại ca .
Dương Lỗi nói.
- Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì. Nếu ta có thể giúp ngươi, nhất định sẽ tận lực giúp ngươi.
Nhạc Bất Phàm nói.
- Là như thế này, ta chuẩn bị rời khỏi đây một đoạn thời gian, cụ thể không biết bao lâu. Cho nên hy vọng Nhạc đại ca giúp ta chăm lo cho đám thuộc hạ phủ Mộng Huyễn một phen .
Dương Lỗi nói thẳng .
- Rời khỏi đây một đoạn thời gian? Chẳng lẽ lão đệ có chuyện gì quan trọng?
Nhạc Bất Phàm lấy làm kinh hãi, Dương Lỗi muốn rời khỏi một đoạn thời gian, hơn nữa cụ thể bao lâu còn không biết. Như vậy là khiến cho Nhạc Bất Phàm giật mình .
Thế nhưng ông ta cũng không lo lắng Dương Lỗi sẽ không trở về. Dù sao căn cơ của hắn vẫn còn ở thành Ngũ Nhạc. Hơn nữa phủ Mộng Huyễn chính là thế lực do Dương Lỗi kiệt sức tâm tư thành lập nên. Có thể khẳng định hắn sẽ không bỏ mặc không quản.
- Đi một chuyến xuống hạ giới.
Dương Lỗi cũng không hề giấu diếm, đáp với giọng điệu thản nhiên .
- Nơi này chính là hạ giới?
Sau khi ba người trải qua một ngày đường thì đi tới Mê Vụ Chi Đảo. Hiện nay chính bản thân Dương Lỗi có tu vi đột phá, Chân Thực Ưng Nhãn xem ra càng rộng lớn hơn, Mê Vụ Chi Đảo ( đảo sương mù ) này đương nhiên không ngăn được Dương Lỗi.
- Không sai, nơi này chính là Mê Vụ Chi Đảo. Rời khỏi nơi này liền tiến vào đại lục Vô Cực, nơi đó là địa bàn của Dương đại ca và Tô Anh tỉ tỉ nhà ngươi .
Dương Lỗi cười nói đáp lại.
- Mê Vụ Chi Đảo, quả nhiên khắp nơi là sương mù. Có điều là Dương đại ca, nơi này căn bản không thấy rõ lắm, vậy làm thế nào mới có thể đi ra khỏi nơi này? Vạn nhất nếu là bị lạc thì làm sao bây giờ?
Vương Lam băn khoăn .
- Cái này không phải lo lắng. Nếu ta dám vào nơi này, tự nhiên có nắm chắc.
Dương Lỗi đáp.
- Đúng vậy, không phải lo lắng, Dương đại ca ngươi, nếu như ngay cả một chút bản lĩnh nho nhỏ ấy đều không đủ, vậy thì làm sao có thể đi.
Tô Anh ở một bên đáp
- Nhưng chỉ có chúng ta từ nơi này tiến vào Tiên Giới, cho nên Lam nhi ngươi không cần lo lắng, cứ việc yên tâm .
- Ta biết chứ. Coi như bị lạc ở chỗ này ta cũng không sợ, đã có Dương đại ca ở đây .
Vương Lam cười nói.
Ba người đi lại nửa ngày, Mê Vụ Chi Đảo này vẫn còn rất lớn, nhưng mà Dương Lỗi tuyệt không lo lắng.
- Gấu mèo, chỉ có mỗi gấu mèo kia còn ở lại nơi này?
Dương Lỗi có hơi kinh ngạc, lúc chính mình và Tô Anh đi qua liền gặp phải chỉ mỗi gấu mèo, gia hỏa này lại còn ở nơi đây. Đạo Vân Trúc kia cũng còn có một gốc cây, chính mình có nên cũng thu nốt cây Đạo Vân Trúc còn lại ?
Nhìn một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại kia, Dương Lỗi có hơi ác ý. Nếu như là chính mình sẽ mang nốt một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại này, phỏng đoán gấu trúc này liền hoàn toàn điên cuồng .
- Đạo Vân Trúc, đây là Đạo Vân Trúc ai.
Vương Lam nhìn thấy Đạo Vân Trúc thì không khỏi giật mình la lên.
- Đã biết, Đạo Vân Trúc này lúc trước có hai gốc, bị Dương đại ca của ngươi đào đi một gốc cây, hiện tại chỉ còn lại có một gốc cây. Hơn nữa con yêu thú kia có lẽ không dễ trêu lắm a.
Tô Anh ở một bên vừa cười vừa nói.
- Ta chỉ là không muốn giết nó mà thôi, dù sao ban đầu là chúng ta đoạt món ăn của nó .
Kỳ thật nếu như đổi thành một con yêu thú khác thì hiện tại Dương Lỗi sẽ không chút do dự giết chết nó. Nhưng đây là một con gấu trúc, dẫu sao cũng là quốc bảo a. Hơn nữa chính mình vẫn còn chiếm món lợi của nó, đoạt Đạo Vân Trúc của nó nên lần này tạm tha cho nó một mạng đi.
- Dương đại ca thật sự là nhân từ, thực sự là lương thiện.
Vương Lam khen nức nở .
Dương Lỗi nghe vậy mắt trợn trắng, chính mình thật sự từ lúc nào mà đã thành người nhân từ lương thiện ? Chính mình vốn không đón nhận nổi cái danh là người nhân từ, người lương thiện. Mặc dù chính mình cũng không áp bức người tốt, nhưng đối với những kẻ xấu, cho tới bây giờ đều là giết trụi, có thể giết liền giết .
- Được rồi, chúng ta đi .
Dương Lỗi vung tay lên nói.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!.. .
Đang lúc chuẩn bị rời khỏi đây thì lại nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ. Con gấu mèo kia lại đã phát hiện chính ba người mình .
Gấu trúc giận dữ, hắn còn nhớ khí tức của người này. Người này đúng là kẻ lần đó đã dẫn dụ chính mình đi, làm cho Đạo Vân Trúc bị người kia đánh cắp.
- Nhân loại, ngươi dừng lại cho ta.
Gấu trúc lửa giận ngút trời, la lớn.
- Ta nói gấu mèo nhỏ, ngươi đây là có ý gì? Muốn tìm phiền toái sao?
Dương Lỗi phục hồi tinh thần lại, nhìn đại gia hỏa này mà hỏi với giọng điệu thản nhiên .
- Nhân loại, ngươi trả lại trúc tử của ta cho ta, nếu không ta liền ăn ngươi.
Gấu trúc nhìn thấy Dương Lỗi như vậy, có hơi phẫn nộ.
- Gấu mèo nhỏ, ngươi có lẽ thành thật một chút, trở về đi thôi, Đạo Vân Trúc là ta lấy rồi .
Dương Lỗi lúc này ném ra một bình đan dược
- Bình đan dược này coi như là đưa cho ngươi để trả lễ, nó có trợ giúp đối với ngươi. Được rồi, hiện tại chúng ta thanh toán xong, đừng có dây dưa với chúng ta. Nếu không ta cũng sẽ không khách khí đối với ngươi .
- Một bình đan dược đã nghĩ đến việc để cho ta buông tha các ngươi? Nhân loại, ngươi có đúng là nghĩ quá ngây thơ rồi không. Đạo Vân Trúc kia quí giá như thế nào mà chỉ là một bình đan dược có khả năng bằng được. Nếu không phải ngươi đánh cắp Đạo Vân Trúc thì hiện tại ta đã Hóa Hình .
Gấu trúc cả giận nói.
- Đạo Vân Trúc giúp ngươi Hóa Hình, ngươi có vài phần nắm chắc?
Dương Lỗi cười cười, loại yêu thú đặc biệt có thực lực mặc dù cường đại, nhưng mà muốn Hóa Hình đâu phải là một chuyện dễ dàng. So với những ma thú thì khó khăn phải gấp trăm lần ngàn lần, thậm chí là vạn lần.
Những yêu thú này bình thường cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình, bởi vì Hóa Hình mặc dù tốt, nhưng có khả năng sẽ chết dưới Lôi Kiếp. Cho nên, đại đa số yêu thú cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình.
Nếu như kết giao tốt cùng Dương Lỗi, nói không chừng vẫn còn có cơ hội đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, trở thành Chuẩn Thánh.
Nhạc Bất Phàm nói chuyện thiện ý như vậy, thực sự cũng đã khiến cho Dương Lỗi có hơi cảm thấy bất ngờ. Nhưng mà Dương Lỗi tin tưởng, Nhạc Bất Phàm này sẽ không gây ra bất lợi đối với chính mình.
Nếu như ông ta muốn làm gì đó thì đã sớm làm, cũng không cần phải chờ tới bây giờ. Huống hồ, chính mình hiện tại đại thế đã thành, mặc dù ông ta có muốn gây bất lợi đối với chính mình, thì cũng không có năng lực đó. Điểm ấy, chính bản thân Dương Lỗi là có tự tin.
- Ta đây liền cám ơn trước Nhạc đại ca .
Dương Lỗi nói.
- Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì. Nếu ta có thể giúp ngươi, nhất định sẽ tận lực giúp ngươi.
Nhạc Bất Phàm nói.
- Là như thế này, ta chuẩn bị rời khỏi đây một đoạn thời gian, cụ thể không biết bao lâu. Cho nên hy vọng Nhạc đại ca giúp ta chăm lo cho đám thuộc hạ phủ Mộng Huyễn một phen .
Dương Lỗi nói thẳng .
- Rời khỏi đây một đoạn thời gian? Chẳng lẽ lão đệ có chuyện gì quan trọng?
Nhạc Bất Phàm lấy làm kinh hãi, Dương Lỗi muốn rời khỏi một đoạn thời gian, hơn nữa cụ thể bao lâu còn không biết. Như vậy là khiến cho Nhạc Bất Phàm giật mình .
Thế nhưng ông ta cũng không lo lắng Dương Lỗi sẽ không trở về. Dù sao căn cơ của hắn vẫn còn ở thành Ngũ Nhạc. Hơn nữa phủ Mộng Huyễn chính là thế lực do Dương Lỗi kiệt sức tâm tư thành lập nên. Có thể khẳng định hắn sẽ không bỏ mặc không quản.
- Đi một chuyến xuống hạ giới.
Dương Lỗi cũng không hề giấu diếm, đáp với giọng điệu thản nhiên .
- Nơi này chính là hạ giới?
Sau khi ba người trải qua một ngày đường thì đi tới Mê Vụ Chi Đảo. Hiện nay chính bản thân Dương Lỗi có tu vi đột phá, Chân Thực Ưng Nhãn xem ra càng rộng lớn hơn, Mê Vụ Chi Đảo ( đảo sương mù ) này đương nhiên không ngăn được Dương Lỗi.
- Không sai, nơi này chính là Mê Vụ Chi Đảo. Rời khỏi nơi này liền tiến vào đại lục Vô Cực, nơi đó là địa bàn của Dương đại ca và Tô Anh tỉ tỉ nhà ngươi .
Dương Lỗi cười nói đáp lại.
- Mê Vụ Chi Đảo, quả nhiên khắp nơi là sương mù. Có điều là Dương đại ca, nơi này căn bản không thấy rõ lắm, vậy làm thế nào mới có thể đi ra khỏi nơi này? Vạn nhất nếu là bị lạc thì làm sao bây giờ?
Vương Lam băn khoăn .
- Cái này không phải lo lắng. Nếu ta dám vào nơi này, tự nhiên có nắm chắc.
Dương Lỗi đáp.
- Đúng vậy, không phải lo lắng, Dương đại ca ngươi, nếu như ngay cả một chút bản lĩnh nho nhỏ ấy đều không đủ, vậy thì làm sao có thể đi.
Tô Anh ở một bên đáp
- Nhưng chỉ có chúng ta từ nơi này tiến vào Tiên Giới, cho nên Lam nhi ngươi không cần lo lắng, cứ việc yên tâm .
- Ta biết chứ. Coi như bị lạc ở chỗ này ta cũng không sợ, đã có Dương đại ca ở đây .
Vương Lam cười nói.
Ba người đi lại nửa ngày, Mê Vụ Chi Đảo này vẫn còn rất lớn, nhưng mà Dương Lỗi tuyệt không lo lắng.
- Gấu mèo, chỉ có mỗi gấu mèo kia còn ở lại nơi này?
Dương Lỗi có hơi kinh ngạc, lúc chính mình và Tô Anh đi qua liền gặp phải chỉ mỗi gấu mèo, gia hỏa này lại còn ở nơi đây. Đạo Vân Trúc kia cũng còn có một gốc cây, chính mình có nên cũng thu nốt cây Đạo Vân Trúc còn lại ?
Nhìn một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại kia, Dương Lỗi có hơi ác ý. Nếu như là chính mình sẽ mang nốt một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại này, phỏng đoán gấu trúc này liền hoàn toàn điên cuồng .
- Đạo Vân Trúc, đây là Đạo Vân Trúc ai.
Vương Lam nhìn thấy Đạo Vân Trúc thì không khỏi giật mình la lên.
- Đã biết, Đạo Vân Trúc này lúc trước có hai gốc, bị Dương đại ca của ngươi đào đi một gốc cây, hiện tại chỉ còn lại có một gốc cây. Hơn nữa con yêu thú kia có lẽ không dễ trêu lắm a.
Tô Anh ở một bên vừa cười vừa nói.
- Ta chỉ là không muốn giết nó mà thôi, dù sao ban đầu là chúng ta đoạt món ăn của nó .
Kỳ thật nếu như đổi thành một con yêu thú khác thì hiện tại Dương Lỗi sẽ không chút do dự giết chết nó. Nhưng đây là một con gấu trúc, dẫu sao cũng là quốc bảo a. Hơn nữa chính mình vẫn còn chiếm món lợi của nó, đoạt Đạo Vân Trúc của nó nên lần này tạm tha cho nó một mạng đi.
- Dương đại ca thật sự là nhân từ, thực sự là lương thiện.
Vương Lam khen nức nở .
Dương Lỗi nghe vậy mắt trợn trắng, chính mình thật sự từ lúc nào mà đã thành người nhân từ lương thiện ? Chính mình vốn không đón nhận nổi cái danh là người nhân từ, người lương thiện. Mặc dù chính mình cũng không áp bức người tốt, nhưng đối với những kẻ xấu, cho tới bây giờ đều là giết trụi, có thể giết liền giết .
- Được rồi, chúng ta đi .
Dương Lỗi vung tay lên nói.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!.. .
Đang lúc chuẩn bị rời khỏi đây thì lại nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ. Con gấu mèo kia lại đã phát hiện chính ba người mình .
Gấu trúc giận dữ, hắn còn nhớ khí tức của người này. Người này đúng là kẻ lần đó đã dẫn dụ chính mình đi, làm cho Đạo Vân Trúc bị người kia đánh cắp.
- Nhân loại, ngươi dừng lại cho ta.
Gấu trúc lửa giận ngút trời, la lớn.
- Ta nói gấu mèo nhỏ, ngươi đây là có ý gì? Muốn tìm phiền toái sao?
Dương Lỗi phục hồi tinh thần lại, nhìn đại gia hỏa này mà hỏi với giọng điệu thản nhiên .
- Nhân loại, ngươi trả lại trúc tử của ta cho ta, nếu không ta liền ăn ngươi.
Gấu trúc nhìn thấy Dương Lỗi như vậy, có hơi phẫn nộ.
- Gấu mèo nhỏ, ngươi có lẽ thành thật một chút, trở về đi thôi, Đạo Vân Trúc là ta lấy rồi .
Dương Lỗi lúc này ném ra một bình đan dược
- Bình đan dược này coi như là đưa cho ngươi để trả lễ, nó có trợ giúp đối với ngươi. Được rồi, hiện tại chúng ta thanh toán xong, đừng có dây dưa với chúng ta. Nếu không ta cũng sẽ không khách khí đối với ngươi .
- Một bình đan dược đã nghĩ đến việc để cho ta buông tha các ngươi? Nhân loại, ngươi có đúng là nghĩ quá ngây thơ rồi không. Đạo Vân Trúc kia quí giá như thế nào mà chỉ là một bình đan dược có khả năng bằng được. Nếu không phải ngươi đánh cắp Đạo Vân Trúc thì hiện tại ta đã Hóa Hình .
Gấu trúc cả giận nói.
- Đạo Vân Trúc giúp ngươi Hóa Hình, ngươi có vài phần nắm chắc?
Dương Lỗi cười cười, loại yêu thú đặc biệt có thực lực mặc dù cường đại, nhưng mà muốn Hóa Hình đâu phải là một chuyện dễ dàng. So với những ma thú thì khó khăn phải gấp trăm lần ngàn lần, thậm chí là vạn lần.
Những yêu thú này bình thường cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình, bởi vì Hóa Hình mặc dù tốt, nhưng có khả năng sẽ chết dưới Lôi Kiếp. Cho nên, đại đa số yêu thú cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.