Chương 1154: Tiên thiên đỉnh cấp linh bảo – Lạc Bảo Kim Tiễn. (2)
Lãm Nguyệt Thu Phong
02/04/2015
Hiện giờ trên người Hồ
KimNam có đồng tiền kim sắc, bộ dáng thật tương tự Lạc Bảo Kim Tiễn. Cho nên Dương Lỗi suy đoán, đồng tiền kia chính là Lạc Bảo Kim Tiễn không
thể nghi ngờ. Mà Hồ Kim Nam có được tiên thiên đỉnh cấp linh bảo, như
vậy thực lực không tầm thường, tuy ở cấp bậc ngụy thánh nhưng trừ phi
ngụy thánh đỉnh phong ra tay, bằng không tuyệt đối không cách nào đối
phó được Hồ Kim Nam.
Lạc Bảo Kim Tiễn tên như ý nghĩa, có thể đánh rơi các loại bảo vật, phàm là đồ vật dưới tiên thiên chí bảo đều không ngoại lệ.
Hiểu rõ việc này, Dương Lỗi liên tục cười lạnh, chỉ là Lạc Bảo Kim Tiễn mà thôi, làm cho hắn còn tưởng rằng có bảo vật này thì sẽ thiên hạ vô địch, bản thân mình muốn đối phó hắn còn cần dùng bảo vật sao? Hơn nữa một khi mình phát động công kích, hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, nhưng giờ khắc này Dương Lỗi cũng không có ý định buông tha hắn, mặc dù hắn đáp ứng đưa cực phẩm tiên thạch cũng không thể bỏ qua cho hắn.
Đây chính là Lạc Bảo Kim Tiễn, là tiên thiên đỉnh cấp linh bảo, hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch sao có thể so sánh, hơn nữa người này còn không biết Lạc Bảo Kim Tiễn có thể thu được bảo vật của bao nhiêu người, giết hắn mình tuyệt đối thu hoạch lớn, phỏng chừng chỉ tính cực phẩm tiên thạch cũng không ít hơn trăm vạn.
- Ha ha, không phải ta khoe khoang, ngũ đại tiên vương hận ta thấu xương, nhưng vẫn không làm gì được ta, nếu ngươi nguyện ý đi theo ta, cái gì cũng có, đừng nói hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, dù là năm mươi vạn ta cũng lấy được đi ra.
Hồ Kim Nam nói.
- Khẩu khí thật lớn, ngũ đại tiên vương không làm gì được ngươi, buồn cười, thật quá buồn cười, ngươi có tu vi thế nào, tu vi ngũ đại tiên vương ra sao? Họ chỉ là khinh thường động thủ với ngươi mà thôi, thật quá tự cao tự đại!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:
- Nếu bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp, đưa ta hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, ta sẽ làm như không có chuyện gì phát sinh, nhưng nếu ngươi không đưa, đừng trách ta không khách khí.
Nghe được Dương Lỗi nói như thế, sắc mặt Hồ Kim Nam tối sầm, người này lại dám không nể tình, còn ồn ào đòi mình cấp hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch mới bỏ qua, không hề khách khí, điều này làm Hồ Kim Nam không chấp nhận được.
Sắc mặt hắn biến thành dữ tợn, trừng mắt nói:
- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói gì sao?
- Ta tự nhiên rõ ràng, cho ngươi ba phút thời gian, nếu ngươi còn chưa lựa chọn, ta cho rằng ngươi cự tuyệt đề nghị của ta, đến lúc đó ta sẽ giết ngươi.
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
- Ngươi…ngươi đã thành công chọc giận ta!
Hồ Kim Nam giận dữ nói:
- Đừng tưởng rằng biết trận pháp thì có thể làm càn, ta muốn giết ngươi, rút ra linh hồn của ngươi, dùng linh hồn chi hỏa quất ngươi, cho ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh!
- Ngươi còn hai phút thời gian!
- Giết, người đâu, tấn công cho ta, phá vỡ trận pháp này, bắt tiểu tử kia, phải để sống, ta muốn đích thân động thủ để cho hắn muốn chết không được.
Hồ Kim Nam quát lớn.
- Dạ, đầu lĩnh!
- Giết ah, xông lên, giết cho ta!
Đoàn người vọt thẳng tới trước, vũ khí đều là cực phẩm tiên khí, đại đa số là hậu thiên linh bảo.
Những người này ra tay cực kỳ chỉnh tề, công kích nhất trí, huấn luyện từ lâu, phối hợp cực kỳ ăn ý khiến Dương Lỗi vô cùng cảm thán, cũng may bọn hắn không hiểu về trận pháp, tuy công kích cường hãn, nhưng có sư tôn Tô Nghiên ở đây, cho nên Dương Lỗi tuyệt không lo lắng, hai tay kết ấn, từng khối cực phẩm tiên thạch bay ra, khảm nhập vào trong trận pháp.
- Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, trận pháp dao động, Dương Lỗi lui ra sau vài bước, lực công kích mặc dù không đánh vỡ trận pháp, nhưng Dương Lỗi vẫn tổn hại, lực phản chấn rất mạnh.
- Kháng cự được? Lại có thể kháng cự được!
Hồ Kim Nam mở to mắt nhìn, không thể tin.
- Trận pháp lợi hại như thế, mà thực lực người này chẳng ra gì, khó trách không xem mình vào trong mắt.
Hồ Kim Nam cân nhắc, người này thật giỏi trong trận pháp chi đạo, mặc dù mình có bảo vật trong tay, có thể thu bảo vật của người khác, nhưng đối mặt với trận pháp thật đau đầu, buông tha sao? Mình thật không cam lòng, tung hoành tiên giới bao nhiêu năm, cho dù gặp phải ngũ đại tiên giới bao vây tiễu trừ cũng chưa từng lui bước, hiện tại phải tháo chạy trong tay một tiểu tử vô danh, đây chẳng phải là quá mất mặt?
Ngay lúc Hồ Kim Nam còn đang suy nghĩ, Dương Lỗi động thủ, bị động chịu đánh cũng không phải phong cách xưa nay của hắn.
Trong nháy mắt hắn đã di động ra ngoài trận pháp.
- Thí Thần Thất Thức – diệt cho ta!
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, trường đao vung lên, một đạo đao xoắn ốc hướng nhóm kim giáp nhân đập tới.
Đao khí kinh khủng đem cả đám người đánh bay, kẻ chết kẻ tàn, mặc dù là võ giả chuẩn thánh đều bị thương không nhẹ.
Khi Hồ Kim Nam phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy một màn này tức giận oa oa kêu to.
- Đáng chết, ngươi đáng chết!
Mình chỉ mới thất thần một chút, lại tạo thành kết quả như vậy, điều này làm cho hắn phẫn nộ tới cực điểm.
- Ta phải đem ngươi bằm thây vạn đoạn!
- Không, ta muốn phân thây xẻ thịt ngươi từng chút một!
Hồ Kim Nam tế ra linh bảo, Lạc Bảo Kim Tiễn không chỉ đơn giản thu lấy pháp bảo người khác, lực công kích lại phi thường cường hãn, bằng không sao gọi là tiên thiên đỉnh cấp linh bảo?
- Hừ, giết ta? Ngươi không có thực lực kia, chỉ tiếc ngươi không đồng ý trả hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, hiện tại ngươi chết đi!
Dương Lỗi nói xong, trường đao chém ra:
- Hủy Diệt Nhất Thức – diệt cho ta!
Dương Lỗi lao tới, trường đao trong tay vẽ ra một đao mang khủng bố, không trung tựa hồ bị đánh vỡ ra.
- Lạc Bảo Kim Tiễn, đi cho ta!
Chứng kiến trường đao trong tay Dương Lỗi, Hồ Kim Nam cười lạnh, thanh trường đao thoạt nhìn không đơn giản, hắn có cảm giác nhìn không thấu, đủ chứng minh đó là tiên thiên linh bảo thượng đẳng, mặc dù không bằng linh bảo của hắn nhưng sẽ không quá kém, hắn đang thiếu khuyết một món pháp bảo công kích thượng đẳng, thu thanh trường đao kia có thể bù lại nhược điểm của chính mình.
Nhưng sự tình đơn giản như hắn nghĩ hay sao? Thật hiển nhiên kết quả không như ý nguyện của hắn, tuy Lạc Bảo Kim Tiễn lợi hại, có thể thu được hết thảy pháp bảo, mà thanh trường đao trong tay Dương Lỗi thì ngoại lệ, bởi vì đây chính là Thí Thần Thương chuyển hóa thành Phong Ẩn Thí Thần Đao, tiếng tăm lừng lẫy ngang hàng cùng Bàn Cổ Phủ, uy lực cường hãn vô cùng, cao hơn Lạc Bảo Kim Tiễn quá nhiều, Lạc Bảo Kim Tiễn còn chưa có tư cách thu được nó.
Ngay khi Lạc Bảo Kim Tiễn bay ra, Hồ Kim Nam tựa hồ đã nhìn thấy trường đao rơi vào trong tay mình, mà Dương Lỗi đang quỳ cầu xin tha thứ, khóe môi hắn hiện lên tươi cười.
Lúc này Dương Lỗi cũng nở nụ cười, thái độ của Hồ Kim Nam rơi vào trong mắt hắn, Hủy Diệt Chi Nhãn cực kỳ cường hãn, có thể thấy rõ động tác diễn cảm của Hồ Kim Nam, Dương Lỗi cười lạnh không thôi, chẳng lẽ hắn thật dám nghĩ Lạc Bảo Kim Tiễn là pháp bảo vạn năng hay sao?
Lạc Bảo Kim Tiễn tên như ý nghĩa, có thể đánh rơi các loại bảo vật, phàm là đồ vật dưới tiên thiên chí bảo đều không ngoại lệ.
Hiểu rõ việc này, Dương Lỗi liên tục cười lạnh, chỉ là Lạc Bảo Kim Tiễn mà thôi, làm cho hắn còn tưởng rằng có bảo vật này thì sẽ thiên hạ vô địch, bản thân mình muốn đối phó hắn còn cần dùng bảo vật sao? Hơn nữa một khi mình phát động công kích, hắn ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, nhưng giờ khắc này Dương Lỗi cũng không có ý định buông tha hắn, mặc dù hắn đáp ứng đưa cực phẩm tiên thạch cũng không thể bỏ qua cho hắn.
Đây chính là Lạc Bảo Kim Tiễn, là tiên thiên đỉnh cấp linh bảo, hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch sao có thể so sánh, hơn nữa người này còn không biết Lạc Bảo Kim Tiễn có thể thu được bảo vật của bao nhiêu người, giết hắn mình tuyệt đối thu hoạch lớn, phỏng chừng chỉ tính cực phẩm tiên thạch cũng không ít hơn trăm vạn.
- Ha ha, không phải ta khoe khoang, ngũ đại tiên vương hận ta thấu xương, nhưng vẫn không làm gì được ta, nếu ngươi nguyện ý đi theo ta, cái gì cũng có, đừng nói hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, dù là năm mươi vạn ta cũng lấy được đi ra.
Hồ Kim Nam nói.
- Khẩu khí thật lớn, ngũ đại tiên vương không làm gì được ngươi, buồn cười, thật quá buồn cười, ngươi có tu vi thế nào, tu vi ngũ đại tiên vương ra sao? Họ chỉ là khinh thường động thủ với ngươi mà thôi, thật quá tự cao tự đại!
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:
- Nếu bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp, đưa ta hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, ta sẽ làm như không có chuyện gì phát sinh, nhưng nếu ngươi không đưa, đừng trách ta không khách khí.
Nghe được Dương Lỗi nói như thế, sắc mặt Hồ Kim Nam tối sầm, người này lại dám không nể tình, còn ồn ào đòi mình cấp hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch mới bỏ qua, không hề khách khí, điều này làm Hồ Kim Nam không chấp nhận được.
Sắc mặt hắn biến thành dữ tợn, trừng mắt nói:
- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói gì sao?
- Ta tự nhiên rõ ràng, cho ngươi ba phút thời gian, nếu ngươi còn chưa lựa chọn, ta cho rằng ngươi cự tuyệt đề nghị của ta, đến lúc đó ta sẽ giết ngươi.
Dương Lỗi lạnh lùng nói.
- Ngươi…ngươi đã thành công chọc giận ta!
Hồ Kim Nam giận dữ nói:
- Đừng tưởng rằng biết trận pháp thì có thể làm càn, ta muốn giết ngươi, rút ra linh hồn của ngươi, dùng linh hồn chi hỏa quất ngươi, cho ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh!
- Ngươi còn hai phút thời gian!
- Giết, người đâu, tấn công cho ta, phá vỡ trận pháp này, bắt tiểu tử kia, phải để sống, ta muốn đích thân động thủ để cho hắn muốn chết không được.
Hồ Kim Nam quát lớn.
- Dạ, đầu lĩnh!
- Giết ah, xông lên, giết cho ta!
Đoàn người vọt thẳng tới trước, vũ khí đều là cực phẩm tiên khí, đại đa số là hậu thiên linh bảo.
Những người này ra tay cực kỳ chỉnh tề, công kích nhất trí, huấn luyện từ lâu, phối hợp cực kỳ ăn ý khiến Dương Lỗi vô cùng cảm thán, cũng may bọn hắn không hiểu về trận pháp, tuy công kích cường hãn, nhưng có sư tôn Tô Nghiên ở đây, cho nên Dương Lỗi tuyệt không lo lắng, hai tay kết ấn, từng khối cực phẩm tiên thạch bay ra, khảm nhập vào trong trận pháp.
- Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, trận pháp dao động, Dương Lỗi lui ra sau vài bước, lực công kích mặc dù không đánh vỡ trận pháp, nhưng Dương Lỗi vẫn tổn hại, lực phản chấn rất mạnh.
- Kháng cự được? Lại có thể kháng cự được!
Hồ Kim Nam mở to mắt nhìn, không thể tin.
- Trận pháp lợi hại như thế, mà thực lực người này chẳng ra gì, khó trách không xem mình vào trong mắt.
Hồ Kim Nam cân nhắc, người này thật giỏi trong trận pháp chi đạo, mặc dù mình có bảo vật trong tay, có thể thu bảo vật của người khác, nhưng đối mặt với trận pháp thật đau đầu, buông tha sao? Mình thật không cam lòng, tung hoành tiên giới bao nhiêu năm, cho dù gặp phải ngũ đại tiên giới bao vây tiễu trừ cũng chưa từng lui bước, hiện tại phải tháo chạy trong tay một tiểu tử vô danh, đây chẳng phải là quá mất mặt?
Ngay lúc Hồ Kim Nam còn đang suy nghĩ, Dương Lỗi động thủ, bị động chịu đánh cũng không phải phong cách xưa nay của hắn.
Trong nháy mắt hắn đã di động ra ngoài trận pháp.
- Thí Thần Thất Thức – diệt cho ta!
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, trường đao vung lên, một đạo đao xoắn ốc hướng nhóm kim giáp nhân đập tới.
Đao khí kinh khủng đem cả đám người đánh bay, kẻ chết kẻ tàn, mặc dù là võ giả chuẩn thánh đều bị thương không nhẹ.
Khi Hồ Kim Nam phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy một màn này tức giận oa oa kêu to.
- Đáng chết, ngươi đáng chết!
Mình chỉ mới thất thần một chút, lại tạo thành kết quả như vậy, điều này làm cho hắn phẫn nộ tới cực điểm.
- Ta phải đem ngươi bằm thây vạn đoạn!
- Không, ta muốn phân thây xẻ thịt ngươi từng chút một!
Hồ Kim Nam tế ra linh bảo, Lạc Bảo Kim Tiễn không chỉ đơn giản thu lấy pháp bảo người khác, lực công kích lại phi thường cường hãn, bằng không sao gọi là tiên thiên đỉnh cấp linh bảo?
- Hừ, giết ta? Ngươi không có thực lực kia, chỉ tiếc ngươi không đồng ý trả hai mươi vạn cực phẩm tiên thạch, hiện tại ngươi chết đi!
Dương Lỗi nói xong, trường đao chém ra:
- Hủy Diệt Nhất Thức – diệt cho ta!
Dương Lỗi lao tới, trường đao trong tay vẽ ra một đao mang khủng bố, không trung tựa hồ bị đánh vỡ ra.
- Lạc Bảo Kim Tiễn, đi cho ta!
Chứng kiến trường đao trong tay Dương Lỗi, Hồ Kim Nam cười lạnh, thanh trường đao thoạt nhìn không đơn giản, hắn có cảm giác nhìn không thấu, đủ chứng minh đó là tiên thiên linh bảo thượng đẳng, mặc dù không bằng linh bảo của hắn nhưng sẽ không quá kém, hắn đang thiếu khuyết một món pháp bảo công kích thượng đẳng, thu thanh trường đao kia có thể bù lại nhược điểm của chính mình.
Nhưng sự tình đơn giản như hắn nghĩ hay sao? Thật hiển nhiên kết quả không như ý nguyện của hắn, tuy Lạc Bảo Kim Tiễn lợi hại, có thể thu được hết thảy pháp bảo, mà thanh trường đao trong tay Dương Lỗi thì ngoại lệ, bởi vì đây chính là Thí Thần Thương chuyển hóa thành Phong Ẩn Thí Thần Đao, tiếng tăm lừng lẫy ngang hàng cùng Bàn Cổ Phủ, uy lực cường hãn vô cùng, cao hơn Lạc Bảo Kim Tiễn quá nhiều, Lạc Bảo Kim Tiễn còn chưa có tư cách thu được nó.
Ngay khi Lạc Bảo Kim Tiễn bay ra, Hồ Kim Nam tựa hồ đã nhìn thấy trường đao rơi vào trong tay mình, mà Dương Lỗi đang quỳ cầu xin tha thứ, khóe môi hắn hiện lên tươi cười.
Lúc này Dương Lỗi cũng nở nụ cười, thái độ của Hồ Kim Nam rơi vào trong mắt hắn, Hủy Diệt Chi Nhãn cực kỳ cường hãn, có thể thấy rõ động tác diễn cảm của Hồ Kim Nam, Dương Lỗi cười lạnh không thôi, chẳng lẽ hắn thật dám nghĩ Lạc Bảo Kim Tiễn là pháp bảo vạn năng hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.