Chương 203: Tịnh Thế Thanh Liên.
Lãm Nguyệt Thu Phong
31/01/2015
Cảm thấy Dương Thanh Thủy biến hóa, Dương Thiên Dũng bạo lên, trường kích như là giao long bay lên mặt nước, như thiểm điện hướng phía Dương Thanh Thủy công kích qua.
Mà Dương Thanh Thủy tròng mắt hơi híp, trên mặt treo biểu lộ kiên định.
Trong tay song đao bay múa, từng đạo ánh đao đánh ra, nhìn như bạc nhược yếu kém, kỳ thật ẩn chứa uy năng cực lớn, động tác mỹ diệu kia như là vũ đạo, ẩn chứa vô hạn sát cơ.
- Khục khục. . . Khục khục, không có khả năng, ta. . . ta làm sao có thể thất bại.
Thân ảnh hai người giao thoa mà qua, Dương Thiên Dũng không cam lòng đổ xuống.
Một trận chiến này Dương Thanh Thủy chiến thắng.
Sau khi Thiên Nhất trưởng lão tuyên bố, Dương Thanh Thủy mới mừng rỡ đi xuống lôi đài.
- Chúc mừng ngươi rồi, Thanh Thủy muội muội.
- Cảm ơn Tịnh tỷ, cũng cám ơn Dương đại ca, nếu như không có trợ giúp của các ngươi mà nói, tiểu muội là không thể nào sẽ chiến thắng đấy.
Dương Thanh Thủy cảm kích nói.
Kế tiếp là Cố Tử Yến đối chiến Càn Vũ Trực, hôm nay tu vi của Cố Tử Yến đã đạt đến Vũ Hoàng tứ giai, mà Càn Vũ Trực bất quá là Vũ Vương Đại viên mãn, ở trong đó chênh lệch đã có thể quá lớn.
Vừa lên đài, Cố Tử Yến không có cho Càn Vũ Dũng bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp thi triển ra toàn bộ thực lực, dùng ưu thế áp đảo thu hoạch thắng lợi, để cho Càn Vũ Trực biệt khuất không thôi, bị đánh ra lôi đài, còn hung hăng uy hiếp Cố Tử Yến. Bất quá Cố Tử Yến không để ở trong mắt, Cố Gia tuy không phải bốn đại gia tộc, nhưng cũng là một đại gia tộc, Cố Vạn Nguyệt có danh xưng Phù Vương cũng không phải đơn giản như vậy, dù cho hoàng thất có thể thu thập Cố Gia, nhưng mà sẽ trả giá cực lớn, nếu quả thật làm như vậy mà nói, như vậy Càn gia cũng sẽ diệt vong, hoàng thất gia nghiệp sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Chuyện ngu xuẩn như vậy, hoàng thất tự nhiên sẽ không làm, mà trong nội tâm Càn Vũ Trực cũng tinh tường, nhưng biểu hiện ra lại không thể yếu đi khí thế.
Năm tràng này cũng đã hoàn tất, kế tiếp lần nữa rút thăm, năm người thua trận chia làm một tổ, năm người chiến thắng chia làm một tổ.
Lần này Dương Lỗi rút thăm được đối thủ là Cố Tử Yến, mà đối thủ Cổ Tịnh là Chu Du, Dương Thanh Thủy may mắn không có gặp đối thủ.
Về phần bại tổ, thì là Đông Phương Tiểu Đao đối chiến Càn Vũ Trực, Dương Thiên Dũng đối chiến Vương Cương, Triệu Hiểu Hoan luân không (*không bị gặp đối thủ).
. . .
Ngày hôm sau, trên lôi đài, trận chiến đầu tiên là Dương Lỗi, mà trong nội tâm đối thủ Cố Tử Yến biết rõ, tu vi Dương Lỗi cực kỳ khủng bố, hơn nữa gia gia của mình từng để cho mình ở trên lôi đài chém giết Dương Lỗi, lại không nghĩ rằng, trên lôi đài này căn bản không có khả năng chính thức chém giết, tiên khí pháp tắc huyền diệu vô cùng, hơn nữa coi như là có thể chém giết, tu vi của mình căn bản khó có thể chiến thắng, Dương Lỗi là có thể để cho bản thân đạt tới Võ Thánh cảnh giới, mình là tuyệt đối không địch lại, bất quá Cố Tử Yến còn có một quả phù triện, một khi thi triển phù triện này mà nói, khẳng định như vậy có thể chiến thắng đấy, nhưng mình còn thiếu nợ hắn nhân tình.
- Ta nhận thua.
Cuối cùng Cố Tử Yến vẫn là làm ra quyết định.
Nhìn thấy Cố Tử Yến rõ ràng cứ như vậy nhận thua, Dương Lỗi ngoài ý muốn, chúng nhân bất ngờ.
- Vì cái gì nhận thua?
- Ta đánh không lại ngươi, chỉ đơn giản như vậy, không có vì cái gì.
Nói xong Cố Tử Yến trực tiếp đi xuống lôi đài.
- Cố Tử Yến nhận thua, một trận chiến này, Dương Lỗi chiến thắng. Kế tiếp là Cổ Tịnh đối chiến Chu Du.
Thực lực Chu Du cường đại là không thể nghi ngờ, Hắc Ám ma kỳ kia lợi hại vô cùng, uy lực vô cùng.
Bất quá Cổ Tịnh lại tuyệt không lo lắng, Chu Du Hắc Ám ma kỳ tuy lợi hại, nhưng Cổ Tịnh lại có thể khắc chế, nàng tu luyện Thanh Liên Kinh, đó là công pháp có thể khắc chế hết thảy Hắc Ám tà ác đấy.
Cho nên thực lực Chu Du tối đa có thể phát huy ra bảy thành, bảy thành thực lực, Cổ Tịnh tuyệt đối có thể đơn giản chiến thắng.
- Có nắm chắc không?
Dương Lỗi ở trước khi Cổ Tịnh lên lôi đài vẫn là lo lắng hỏi.
Cổ Tịnh mỉm cười nói:
- Hoàn toàn không có vấn đề, không phải chỉ là một Chu Du ư, yên tâm, dễ dàng, thực lực bổn cô nương còn không có chính thức triển lộ ra đây này.
Dương Lỗi nghe xong cũng yên lòng, lại nói mình cho nàng Đại Lực Kim Cương hoàn, gấp hai mươi chiến lực thúc dục Thanh Liên kiếm, thi triển ra Thanh Liên kiếm pháp, đối phó Chu Du hẳn là không có vấn đề.
Đứng ở trên lôi đài, Cổ Tịnh cũng không nói nhiều, trực tiếp vận chuyển Thanh Liên Kinh, cả người như là Tiên Tử hạ phàm, phát ra thất thải hào quang nhàn nhạt, cao quý thánh khiết, để cho người có loại cảm giác cao không thể chạm.
Mà đối với Chu Du mà nói lại khổ không thể tả, hắn cảm nhận được Hắc Ám ma kỳ của mình đang bị tia sáng này áp chế, gần kề có thể phát huy bảy thành thực lực mà thôi, hắn tự nhiên cũng tinh tường Cổ Tịnh cường đại, trước kia thời điểm Cổ Tịnh cùng Triệu Hiểu Hoan đối chiến thể hiện ra sức chiến đấu khủng bố, Thanh Liên kiếm pháp kia cường hãn tới cực điểm, hơn nữa Chu Du tinh tường, cái kia tuyệt đối không phải thực lực chân chánh của Cổ Tịnh, cho nên lúc này cầm không ra toàn bộ chiến lực, Chu Du là một chút cũng không có nắm chắc chiến thắng.
Vừa so sánh như vậy, Chu Du lập tức rơi xuống hạ phong, đã mất đi tin tưởng chiến thắng, đả kích là tuyệt đúng, trái lại Cổ Tịnh lại tin tưởng mười phần, căn bản cũng không có đem Chu Du xem thành là đối thủ chân chính của mình.
- Hắc Ám ma kỳ, ta ra cho, tan vỡ, tan vỡ hết thảy.
Bất quá cho dù thất bại, cũng không thể dễ dàng thất bại như thế, trong nội tâm Chu Du gào thét, chiến ý bành trướng. Giờ khắc này, nguyên vốn khí thế có chút sa sút, lập tức tăng lên, đạt đến đỉnh, giờ phút này Chu Du dĩ nhiên đạt đến trạng thái đỉnh phong mạnh nhất.
Chiến, chiến, chiến, chỉ có chiến!
Cổ Tịnh có chút kinh ngạc, bất quá lập tức kịp phản ứng, khẽ kêu nói:
- Tịnh Thế Thanh Liên trấn áp cho ta, triệt để trấn áp, hết thảy tà ác đều trấn áp cho ta.
Theo một tiếng khẽ kêu này, chỗ mi tâm Cổ Tịnh bay ra một đóa Thanh Liên, một đóa Thanh Liên này chậm rãi biến lớn, hào quang phi diệu, tinh khiết mà thần thánh.
- Tịnh Thế Thanh Liên, đây là Tịnh Thế Thanh Liên, tại sao có thể có loại vật này, tại sao có thể có loại vật này?
Chu Du thét to, thời điểm Chu Du đạt được Hắc Ám ma kỳ, đã biết rõ, Hắc Ám ma kỳ với tư cách Ma Đạo Thần khí, có thể ảnh hưởng nó đúng là Thần khí Quang Minh thuộc tính rồi, mà Tịnh Thế Thanh Liên này là một loại lợi hại nhất, tại Tịnh Thế Thanh Liên áp chế xuống, Hắc Ám ma kỳ là một chút cũng phát huy không ra uy năng, thậm chí ngay cả năm thành cũng phóng thích không ra rồi.
Cảm giác mình cùng Hắc Ám ma kỳ liên hệ không ngừng yếu bớt, làm Chu Du hoảng sợ vạn phần, Hắc Ám ma kỳ bị trấn áp rồi, muốn bị trấn áp rồi, Hắc Ám ma kỳ thế này là căn bản hắn đứng thẳng, nếu như bị trấn áp, bị tổn hại, phá hư, như vậy thực lực bản thân tối thiểu nhất sẽ hạ thấp ba thành, đây là khó có thể đánh giá đấy.
Mà Dương Thanh Thủy tròng mắt hơi híp, trên mặt treo biểu lộ kiên định.
Trong tay song đao bay múa, từng đạo ánh đao đánh ra, nhìn như bạc nhược yếu kém, kỳ thật ẩn chứa uy năng cực lớn, động tác mỹ diệu kia như là vũ đạo, ẩn chứa vô hạn sát cơ.
- Khục khục. . . Khục khục, không có khả năng, ta. . . ta làm sao có thể thất bại.
Thân ảnh hai người giao thoa mà qua, Dương Thiên Dũng không cam lòng đổ xuống.
Một trận chiến này Dương Thanh Thủy chiến thắng.
Sau khi Thiên Nhất trưởng lão tuyên bố, Dương Thanh Thủy mới mừng rỡ đi xuống lôi đài.
- Chúc mừng ngươi rồi, Thanh Thủy muội muội.
- Cảm ơn Tịnh tỷ, cũng cám ơn Dương đại ca, nếu như không có trợ giúp của các ngươi mà nói, tiểu muội là không thể nào sẽ chiến thắng đấy.
Dương Thanh Thủy cảm kích nói.
Kế tiếp là Cố Tử Yến đối chiến Càn Vũ Trực, hôm nay tu vi của Cố Tử Yến đã đạt đến Vũ Hoàng tứ giai, mà Càn Vũ Trực bất quá là Vũ Vương Đại viên mãn, ở trong đó chênh lệch đã có thể quá lớn.
Vừa lên đài, Cố Tử Yến không có cho Càn Vũ Dũng bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp thi triển ra toàn bộ thực lực, dùng ưu thế áp đảo thu hoạch thắng lợi, để cho Càn Vũ Trực biệt khuất không thôi, bị đánh ra lôi đài, còn hung hăng uy hiếp Cố Tử Yến. Bất quá Cố Tử Yến không để ở trong mắt, Cố Gia tuy không phải bốn đại gia tộc, nhưng cũng là một đại gia tộc, Cố Vạn Nguyệt có danh xưng Phù Vương cũng không phải đơn giản như vậy, dù cho hoàng thất có thể thu thập Cố Gia, nhưng mà sẽ trả giá cực lớn, nếu quả thật làm như vậy mà nói, như vậy Càn gia cũng sẽ diệt vong, hoàng thất gia nghiệp sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Chuyện ngu xuẩn như vậy, hoàng thất tự nhiên sẽ không làm, mà trong nội tâm Càn Vũ Trực cũng tinh tường, nhưng biểu hiện ra lại không thể yếu đi khí thế.
Năm tràng này cũng đã hoàn tất, kế tiếp lần nữa rút thăm, năm người thua trận chia làm một tổ, năm người chiến thắng chia làm một tổ.
Lần này Dương Lỗi rút thăm được đối thủ là Cố Tử Yến, mà đối thủ Cổ Tịnh là Chu Du, Dương Thanh Thủy may mắn không có gặp đối thủ.
Về phần bại tổ, thì là Đông Phương Tiểu Đao đối chiến Càn Vũ Trực, Dương Thiên Dũng đối chiến Vương Cương, Triệu Hiểu Hoan luân không (*không bị gặp đối thủ).
. . .
Ngày hôm sau, trên lôi đài, trận chiến đầu tiên là Dương Lỗi, mà trong nội tâm đối thủ Cố Tử Yến biết rõ, tu vi Dương Lỗi cực kỳ khủng bố, hơn nữa gia gia của mình từng để cho mình ở trên lôi đài chém giết Dương Lỗi, lại không nghĩ rằng, trên lôi đài này căn bản không có khả năng chính thức chém giết, tiên khí pháp tắc huyền diệu vô cùng, hơn nữa coi như là có thể chém giết, tu vi của mình căn bản khó có thể chiến thắng, Dương Lỗi là có thể để cho bản thân đạt tới Võ Thánh cảnh giới, mình là tuyệt đối không địch lại, bất quá Cố Tử Yến còn có một quả phù triện, một khi thi triển phù triện này mà nói, khẳng định như vậy có thể chiến thắng đấy, nhưng mình còn thiếu nợ hắn nhân tình.
- Ta nhận thua.
Cuối cùng Cố Tử Yến vẫn là làm ra quyết định.
Nhìn thấy Cố Tử Yến rõ ràng cứ như vậy nhận thua, Dương Lỗi ngoài ý muốn, chúng nhân bất ngờ.
- Vì cái gì nhận thua?
- Ta đánh không lại ngươi, chỉ đơn giản như vậy, không có vì cái gì.
Nói xong Cố Tử Yến trực tiếp đi xuống lôi đài.
- Cố Tử Yến nhận thua, một trận chiến này, Dương Lỗi chiến thắng. Kế tiếp là Cổ Tịnh đối chiến Chu Du.
Thực lực Chu Du cường đại là không thể nghi ngờ, Hắc Ám ma kỳ kia lợi hại vô cùng, uy lực vô cùng.
Bất quá Cổ Tịnh lại tuyệt không lo lắng, Chu Du Hắc Ám ma kỳ tuy lợi hại, nhưng Cổ Tịnh lại có thể khắc chế, nàng tu luyện Thanh Liên Kinh, đó là công pháp có thể khắc chế hết thảy Hắc Ám tà ác đấy.
Cho nên thực lực Chu Du tối đa có thể phát huy ra bảy thành, bảy thành thực lực, Cổ Tịnh tuyệt đối có thể đơn giản chiến thắng.
- Có nắm chắc không?
Dương Lỗi ở trước khi Cổ Tịnh lên lôi đài vẫn là lo lắng hỏi.
Cổ Tịnh mỉm cười nói:
- Hoàn toàn không có vấn đề, không phải chỉ là một Chu Du ư, yên tâm, dễ dàng, thực lực bổn cô nương còn không có chính thức triển lộ ra đây này.
Dương Lỗi nghe xong cũng yên lòng, lại nói mình cho nàng Đại Lực Kim Cương hoàn, gấp hai mươi chiến lực thúc dục Thanh Liên kiếm, thi triển ra Thanh Liên kiếm pháp, đối phó Chu Du hẳn là không có vấn đề.
Đứng ở trên lôi đài, Cổ Tịnh cũng không nói nhiều, trực tiếp vận chuyển Thanh Liên Kinh, cả người như là Tiên Tử hạ phàm, phát ra thất thải hào quang nhàn nhạt, cao quý thánh khiết, để cho người có loại cảm giác cao không thể chạm.
Mà đối với Chu Du mà nói lại khổ không thể tả, hắn cảm nhận được Hắc Ám ma kỳ của mình đang bị tia sáng này áp chế, gần kề có thể phát huy bảy thành thực lực mà thôi, hắn tự nhiên cũng tinh tường Cổ Tịnh cường đại, trước kia thời điểm Cổ Tịnh cùng Triệu Hiểu Hoan đối chiến thể hiện ra sức chiến đấu khủng bố, Thanh Liên kiếm pháp kia cường hãn tới cực điểm, hơn nữa Chu Du tinh tường, cái kia tuyệt đối không phải thực lực chân chánh của Cổ Tịnh, cho nên lúc này cầm không ra toàn bộ chiến lực, Chu Du là một chút cũng không có nắm chắc chiến thắng.
Vừa so sánh như vậy, Chu Du lập tức rơi xuống hạ phong, đã mất đi tin tưởng chiến thắng, đả kích là tuyệt đúng, trái lại Cổ Tịnh lại tin tưởng mười phần, căn bản cũng không có đem Chu Du xem thành là đối thủ chân chính của mình.
- Hắc Ám ma kỳ, ta ra cho, tan vỡ, tan vỡ hết thảy.
Bất quá cho dù thất bại, cũng không thể dễ dàng thất bại như thế, trong nội tâm Chu Du gào thét, chiến ý bành trướng. Giờ khắc này, nguyên vốn khí thế có chút sa sút, lập tức tăng lên, đạt đến đỉnh, giờ phút này Chu Du dĩ nhiên đạt đến trạng thái đỉnh phong mạnh nhất.
Chiến, chiến, chiến, chỉ có chiến!
Cổ Tịnh có chút kinh ngạc, bất quá lập tức kịp phản ứng, khẽ kêu nói:
- Tịnh Thế Thanh Liên trấn áp cho ta, triệt để trấn áp, hết thảy tà ác đều trấn áp cho ta.
Theo một tiếng khẽ kêu này, chỗ mi tâm Cổ Tịnh bay ra một đóa Thanh Liên, một đóa Thanh Liên này chậm rãi biến lớn, hào quang phi diệu, tinh khiết mà thần thánh.
- Tịnh Thế Thanh Liên, đây là Tịnh Thế Thanh Liên, tại sao có thể có loại vật này, tại sao có thể có loại vật này?
Chu Du thét to, thời điểm Chu Du đạt được Hắc Ám ma kỳ, đã biết rõ, Hắc Ám ma kỳ với tư cách Ma Đạo Thần khí, có thể ảnh hưởng nó đúng là Thần khí Quang Minh thuộc tính rồi, mà Tịnh Thế Thanh Liên này là một loại lợi hại nhất, tại Tịnh Thế Thanh Liên áp chế xuống, Hắc Ám ma kỳ là một chút cũng phát huy không ra uy năng, thậm chí ngay cả năm thành cũng phóng thích không ra rồi.
Cảm giác mình cùng Hắc Ám ma kỳ liên hệ không ngừng yếu bớt, làm Chu Du hoảng sợ vạn phần, Hắc Ám ma kỳ bị trấn áp rồi, muốn bị trấn áp rồi, Hắc Ám ma kỳ thế này là căn bản hắn đứng thẳng, nếu như bị trấn áp, bị tổn hại, phá hư, như vậy thực lực bản thân tối thiểu nhất sẽ hạ thấp ba thành, đây là khó có thể đánh giá đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.