Chương 831: Trí lực cự thú.
Lãm Nguyệt Thu Phong
23/03/2015
Vào lúc này phân thân Dương Lỗi đang không ngừng chạy băng băng, cự mãng đang dùng tốc độ kinh người truy đuổi hắn.
Rất nhanh phân thân Dương Lỗi đã dẫn dụ cự mãng đi tới một khu rừng, hắn đã sớm sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét qua, nơi này không có nguy hiểm gì, nhưng sau khu rừng này chính là địa bàn của Thị Huyết Lão.
Nhưng Dương Lỗi biết thời gian của mình không nhiều, chỉ có thể kiên trì thêm năm phút mà thôi, cho nên hắn nhất định phải dẫn dụ cự mãng đi vào địa bàn Thị Huyết Lão. Bởi vì hắn không dám chắc cự mãng có biện pháp nháy mắt quay về Long huyệt hay không, nếu là vậy hắn sẽ thất bại trong gang tấc, hắn nhất định phải phòng ngừa hết thảy khả năng có thể xảy ra.
- Hống…
Ngay khi Dương Lỗi tiến vào địa bàn của Thị Huyết Lão cự thú, nháy mắt liền nghe được tiếng rống thật lớn, kinh thiên động địa, làm tốc độ của hắn chợt khựng lại.
- Thật mạnh mẽ.
Trong lòng Dương Lỗi nghĩ thầm, nhìn lại cự mãng thấy nó tựa hồ có chút do dự, bởi vì nghe tiếng rống nó cảm thấy đối phương cường đại, tuyệt không yếu hơn chính mình, cho dù yếu cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu.
Cho nên nó do dự, bởi vì đó là đối thủ tuyệt đối mạnh mẽ.
Nhìn thấy cự mãng giảm chậm tốc độ, có chút chần chờ, Dương Lỗi hiểu được ý nghĩ của nó, nhưng lúc này thời gian chỉ còn hai phút, nếu phân thân biến mất sự tình sẽ không hay.
Long Địch, chính là Long Địch, phân thân đem Long Địch đặt lên môi toàn lực thi triển, cố gắng khống chế cự mãng.
- Ngang…
Giờ phút này cự mãng phát ra tiếng gầm lên giận dữ, tiểu trùng tử kia còn mưu toan khống chế chính mình, hơn nữa nó đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, tuyệt đối không để tiểu trùng tử kia rơi vào trong tay yêu thú cường đại kia, bởi vì nếu để Long Địch rơi vào trong tay yêu thú kia, bằng vào thực lực của nó tuyệt đối có thể sử dụng cốt địch đến khống chế chính mình, điều này tuyệt đối không ổn, mình đường đường là ngũ trảo kim long, làm sao có thể trở thành nô lệ cho người khác? Điều này tuyệt đối không cho phép.
Nhất định phải giết tiểu trùng tử kia, hủy diệt cây sáo.
Cho nên sau một tiếng rống, thân hình cự mãng đột nhiên thành lớn, ước chừng lớn hơn gấp đôi, nguyên bản thân hình to lớn đã biến thành khổng lồ, thoạt nhìn càng thêm uy vũ, làm lòng người rung động, chiến lực cũng mạnh hơn không ít.
Dương Lỗi vô cùng giật mình, xem ra cự mãng vẫn chưa thi triển toàn bộ thực lực, quả nhiên là khủng bố.
Thân hình cao lớn như một cự long chân chính, đã có móng vuốt, thật giống như giao long thực sự, một cỗ uy áp cường đại hướng Dương Lỗi nghiền áp tới, đây là long uy, trong lòng Dương Lỗi thất kinh vội thối lui ra sau.
Lúc này Dương Lỗi đã hoàn toàn chọc giận nó, chỉ cần tiếp tục chạy tới kiên trì đến lúc cự thú đánh nhau cùng cự mãng là đã đủ.
- Hống hống…
Dương Lỗi nhanh chóng di động vài bước, sau đó một thân ảnh cực lớn xuất hiện trong mắt hắn, chính là Thị Huyết Lão cự thú, lúc này ánh mắt nó trừng lớn, dáng vẻ thập phần phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm hoàng kim cự mãng, lúc này hẳn phải gọi là hoàng kim giao.
Đối với cự thú mà nói nơi này là địa bàn của nó, thậm chí cả phiến không gian, nó chưa bao giờ gặp qua đối thủ, cũng không có ai cả gan khiêu khích uy nghiêm của nó, mà hoàng kim sắc trước mặt tuy rằng cường đại, nhưng dám càn rỡ ngay trên địa bàn của mình, đây tuyệt đối là khiêu khích, là điều mà nó không thể dung nhẫn, lúc này phân thân Dương Lỗi lại không bị nó xem vào trong mắt, trực tiếp xem thường, tuy rằng nó căm thù nhân loại nhưng đại gia hỏa trước mặt mới là uy hiếp lớn nhất.
Cự thú cất tiếng rống to.
Cự mãng cũng không cam chịu yếu thế rống lớn một tiếng.
Chân khí hai yêu thú cường đại không ngừng kéo lên.
Yêu thú khắp chung quanh không chịu nổi uy áp khủng bố, vội vã bỏ chạy, một ít yêu thú yếu nhược không kịp đào thoát bị áp lực cường đại đè ép ngất xỉu, thậm chí còn tuôn máu mà chết.
Mà lúc này thời gian của phân thân đã tới, chỉ còn lại vài giây cuối cùng, mà hai yêu thú vẫn còn giằng co…
Lúc này Dương Lỗi phải cho thêm một mồi lửa, khiến cho cuộc chiến kinh thiên phải thật sự bộc phát.
Nhìn chuẩn thời cơ, phân thân xuất ra Phong Ẩn đao.
Khí thế của Dương Lỗi đột nhiên tăng lên, tuy rằng kém xa hai yêu thú nhưng không đến nỗi bị chèn ép không thể nhúc nhích.
- Thiên Đao Nhất Thức!
Phân thân chợt quát một tiếng, Phong Ẩn đao phát ra đao mang thật dài chói mắt, phảng phất như muốn đem thiên địa chém thành hai nửa.
Một đao của Dương Lỗi hướng tới cự mãng, tuy rằng khủng bố nhưng cũng sẽ không tạo thành vết thương cho nó, thậm chí sẽ không có chút tổn thương.
Cảm nhận được khí tức kia, cự mãng giận dữ, tiểu trùng tử lại dám động thủ với nó ngay lúc này!
- Ngang…
Cự mãng mở to miệng gầm rú một tiếng, vươn ra cự trảo hung hăng chộp tới, muốn đánh bay đao ảnh, kể cả Dương Lỗi cũng phải bị nó chụp thành thịt nát.
Nhưng hành động này đối với Thị Huyết Lão là dấu hiệu công kích, phát động công kích với chính nó.
Trí lực của Thị Huyết Lão cực cao, cũng biết được phải đánh đòn phủ đầu, một kích trí mạng.
Ngay tích tắc cự mãng công kích, phân thân đến giờ.
Trong nháy mắt phân thân biến mất, công kích cũng tan thành mây khói.
- Biến mất, đáng giận, đáng giận!
Cự mãng nhìn thấy Dương Lỗi biến mất không thấy, trong lòng phẫn nộ, lực đạo không chút yếu bớt, ngược lại gia tăng vài phần.
- Ngao…
Thị Huyết Lão gầm rú một tiếng, hình thể tăng lớn, hóa thành hình thức chiến đấu, toàn bộ thân hình có một tầng hộ giáp thật dày bao trùm, móng vuốt sắc bén, sát khí bức người.
- Hoa lạp…
Móng vuốt sắc bén của cự thú chộp lên người cự mãng, tung ra từng đợt hoa lửa.
- Bính…
Một tiếng vang thật lớn, cự thú cùng cự mãng đều thối lui.
Một kích này bất phân thắng bại.
- Ngang…
Cự mãng chưa từng gặp phải cảnh tượng như vậy, trước đó bị Dương Lỗi trêu đùa, hiện tại bị cự thú bò lên, lúc này nó đã hoàn toàn phẫn nộ, càng thêm điên cuồng, sau một tiếng rít cao vút liền bay lên trời, thân hình uốn lượn xoay quanh, như một đầu cự long, uy vũ khí phách.
Mà cự thú không cam chịu yếu thế, thân thể lớn hơn ba phần, chân trước giơ lên cao, đứng thẳng người xấp xỉ độ cao của cự mãng trên không, đôi mắt thật lớn thả ra quang mang thị huyết làm người không rét mà run.
- Hô…
Cự mãng trừng mắt, hơi mở miệng, nháy mắt phun ra kim sắc viên cầu kéo theo đuôi thật dài đánh thẳng tới cự thú.
Cự thú há hốc miệng, phun ra một đạo huyết sắc hồng mang, như mũi tên thoát cung, tốc độ nhanh kinh người, một vàng một đỏ hai đạo quang mang nháy mắt va chạm vào nhau, tiếp theo liền nổ mạnh kịch liệt, trong phạm vi vài trăm thước nháy mắt hóa thành tro tàn, thảm thực vật bốn phía bị năng lượng khủng bố đập vào, tổn thất hầu như không còn.
Một đóa ma cô vân thật lớn phóng lên cao, một ít ma thú yêu thú thực lực yếu ớt xa xa đều tử thương vô số. Cây cối lại giống như bị cuồng phong thổi quét, biến thành một mảnh hỗn độn.
Rất nhanh phân thân Dương Lỗi đã dẫn dụ cự mãng đi tới một khu rừng, hắn đã sớm sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét qua, nơi này không có nguy hiểm gì, nhưng sau khu rừng này chính là địa bàn của Thị Huyết Lão.
Nhưng Dương Lỗi biết thời gian của mình không nhiều, chỉ có thể kiên trì thêm năm phút mà thôi, cho nên hắn nhất định phải dẫn dụ cự mãng đi vào địa bàn Thị Huyết Lão. Bởi vì hắn không dám chắc cự mãng có biện pháp nháy mắt quay về Long huyệt hay không, nếu là vậy hắn sẽ thất bại trong gang tấc, hắn nhất định phải phòng ngừa hết thảy khả năng có thể xảy ra.
- Hống…
Ngay khi Dương Lỗi tiến vào địa bàn của Thị Huyết Lão cự thú, nháy mắt liền nghe được tiếng rống thật lớn, kinh thiên động địa, làm tốc độ của hắn chợt khựng lại.
- Thật mạnh mẽ.
Trong lòng Dương Lỗi nghĩ thầm, nhìn lại cự mãng thấy nó tựa hồ có chút do dự, bởi vì nghe tiếng rống nó cảm thấy đối phương cường đại, tuyệt không yếu hơn chính mình, cho dù yếu cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu.
Cho nên nó do dự, bởi vì đó là đối thủ tuyệt đối mạnh mẽ.
Nhìn thấy cự mãng giảm chậm tốc độ, có chút chần chờ, Dương Lỗi hiểu được ý nghĩ của nó, nhưng lúc này thời gian chỉ còn hai phút, nếu phân thân biến mất sự tình sẽ không hay.
Long Địch, chính là Long Địch, phân thân đem Long Địch đặt lên môi toàn lực thi triển, cố gắng khống chế cự mãng.
- Ngang…
Giờ phút này cự mãng phát ra tiếng gầm lên giận dữ, tiểu trùng tử kia còn mưu toan khống chế chính mình, hơn nữa nó đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, tuyệt đối không để tiểu trùng tử kia rơi vào trong tay yêu thú cường đại kia, bởi vì nếu để Long Địch rơi vào trong tay yêu thú kia, bằng vào thực lực của nó tuyệt đối có thể sử dụng cốt địch đến khống chế chính mình, điều này tuyệt đối không ổn, mình đường đường là ngũ trảo kim long, làm sao có thể trở thành nô lệ cho người khác? Điều này tuyệt đối không cho phép.
Nhất định phải giết tiểu trùng tử kia, hủy diệt cây sáo.
Cho nên sau một tiếng rống, thân hình cự mãng đột nhiên thành lớn, ước chừng lớn hơn gấp đôi, nguyên bản thân hình to lớn đã biến thành khổng lồ, thoạt nhìn càng thêm uy vũ, làm lòng người rung động, chiến lực cũng mạnh hơn không ít.
Dương Lỗi vô cùng giật mình, xem ra cự mãng vẫn chưa thi triển toàn bộ thực lực, quả nhiên là khủng bố.
Thân hình cao lớn như một cự long chân chính, đã có móng vuốt, thật giống như giao long thực sự, một cỗ uy áp cường đại hướng Dương Lỗi nghiền áp tới, đây là long uy, trong lòng Dương Lỗi thất kinh vội thối lui ra sau.
Lúc này Dương Lỗi đã hoàn toàn chọc giận nó, chỉ cần tiếp tục chạy tới kiên trì đến lúc cự thú đánh nhau cùng cự mãng là đã đủ.
- Hống hống…
Dương Lỗi nhanh chóng di động vài bước, sau đó một thân ảnh cực lớn xuất hiện trong mắt hắn, chính là Thị Huyết Lão cự thú, lúc này ánh mắt nó trừng lớn, dáng vẻ thập phần phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm hoàng kim cự mãng, lúc này hẳn phải gọi là hoàng kim giao.
Đối với cự thú mà nói nơi này là địa bàn của nó, thậm chí cả phiến không gian, nó chưa bao giờ gặp qua đối thủ, cũng không có ai cả gan khiêu khích uy nghiêm của nó, mà hoàng kim sắc trước mặt tuy rằng cường đại, nhưng dám càn rỡ ngay trên địa bàn của mình, đây tuyệt đối là khiêu khích, là điều mà nó không thể dung nhẫn, lúc này phân thân Dương Lỗi lại không bị nó xem vào trong mắt, trực tiếp xem thường, tuy rằng nó căm thù nhân loại nhưng đại gia hỏa trước mặt mới là uy hiếp lớn nhất.
Cự thú cất tiếng rống to.
Cự mãng cũng không cam chịu yếu thế rống lớn một tiếng.
Chân khí hai yêu thú cường đại không ngừng kéo lên.
Yêu thú khắp chung quanh không chịu nổi uy áp khủng bố, vội vã bỏ chạy, một ít yêu thú yếu nhược không kịp đào thoát bị áp lực cường đại đè ép ngất xỉu, thậm chí còn tuôn máu mà chết.
Mà lúc này thời gian của phân thân đã tới, chỉ còn lại vài giây cuối cùng, mà hai yêu thú vẫn còn giằng co…
Lúc này Dương Lỗi phải cho thêm một mồi lửa, khiến cho cuộc chiến kinh thiên phải thật sự bộc phát.
Nhìn chuẩn thời cơ, phân thân xuất ra Phong Ẩn đao.
Khí thế của Dương Lỗi đột nhiên tăng lên, tuy rằng kém xa hai yêu thú nhưng không đến nỗi bị chèn ép không thể nhúc nhích.
- Thiên Đao Nhất Thức!
Phân thân chợt quát một tiếng, Phong Ẩn đao phát ra đao mang thật dài chói mắt, phảng phất như muốn đem thiên địa chém thành hai nửa.
Một đao của Dương Lỗi hướng tới cự mãng, tuy rằng khủng bố nhưng cũng sẽ không tạo thành vết thương cho nó, thậm chí sẽ không có chút tổn thương.
Cảm nhận được khí tức kia, cự mãng giận dữ, tiểu trùng tử lại dám động thủ với nó ngay lúc này!
- Ngang…
Cự mãng mở to miệng gầm rú một tiếng, vươn ra cự trảo hung hăng chộp tới, muốn đánh bay đao ảnh, kể cả Dương Lỗi cũng phải bị nó chụp thành thịt nát.
Nhưng hành động này đối với Thị Huyết Lão là dấu hiệu công kích, phát động công kích với chính nó.
Trí lực của Thị Huyết Lão cực cao, cũng biết được phải đánh đòn phủ đầu, một kích trí mạng.
Ngay tích tắc cự mãng công kích, phân thân đến giờ.
Trong nháy mắt phân thân biến mất, công kích cũng tan thành mây khói.
- Biến mất, đáng giận, đáng giận!
Cự mãng nhìn thấy Dương Lỗi biến mất không thấy, trong lòng phẫn nộ, lực đạo không chút yếu bớt, ngược lại gia tăng vài phần.
- Ngao…
Thị Huyết Lão gầm rú một tiếng, hình thể tăng lớn, hóa thành hình thức chiến đấu, toàn bộ thân hình có một tầng hộ giáp thật dày bao trùm, móng vuốt sắc bén, sát khí bức người.
- Hoa lạp…
Móng vuốt sắc bén của cự thú chộp lên người cự mãng, tung ra từng đợt hoa lửa.
- Bính…
Một tiếng vang thật lớn, cự thú cùng cự mãng đều thối lui.
Một kích này bất phân thắng bại.
- Ngang…
Cự mãng chưa từng gặp phải cảnh tượng như vậy, trước đó bị Dương Lỗi trêu đùa, hiện tại bị cự thú bò lên, lúc này nó đã hoàn toàn phẫn nộ, càng thêm điên cuồng, sau một tiếng rít cao vút liền bay lên trời, thân hình uốn lượn xoay quanh, như một đầu cự long, uy vũ khí phách.
Mà cự thú không cam chịu yếu thế, thân thể lớn hơn ba phần, chân trước giơ lên cao, đứng thẳng người xấp xỉ độ cao của cự mãng trên không, đôi mắt thật lớn thả ra quang mang thị huyết làm người không rét mà run.
- Hô…
Cự mãng trừng mắt, hơi mở miệng, nháy mắt phun ra kim sắc viên cầu kéo theo đuôi thật dài đánh thẳng tới cự thú.
Cự thú há hốc miệng, phun ra một đạo huyết sắc hồng mang, như mũi tên thoát cung, tốc độ nhanh kinh người, một vàng một đỏ hai đạo quang mang nháy mắt va chạm vào nhau, tiếp theo liền nổ mạnh kịch liệt, trong phạm vi vài trăm thước nháy mắt hóa thành tro tàn, thảm thực vật bốn phía bị năng lượng khủng bố đập vào, tổn thất hầu như không còn.
Một đóa ma cô vân thật lớn phóng lên cao, một ít ma thú yêu thú thực lực yếu ớt xa xa đều tử thương vô số. Cây cối lại giống như bị cuồng phong thổi quét, biến thành một mảnh hỗn độn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.