Chương 31: Lang Lãnh Ra Tay
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
14/08/2021
Chứng kiến cái này đĩa tròn bên trong, không chỉ có nguy cơ, còn có như thế ban thưởng, phần đông tu sĩ tính tích cực cũng đã tới rồi.
Đối với tu sĩ, dù người hay là ma, dù thiên tài hay phế vật đều phải trải qua rất nhiều khó khăn, nguy hiểm thì mới có thể đạt được thành tựu. Dù hiện tại ô tròn giống như một ván bạc, không thể dựa vào thực lực, thế lực sau lưng mà chỉ thuần túy là vận may ai hảo mà thôi.
Này nguy hiểm tồn tại, bọn hắn cũng đã hiểu rõ khi khoảng khắc bắt đầu tiến vào con đường tu luyện, ai ai cũng biết một điều, thiên đạo vốn là công bằng, muốn đoạt được cơ duyên, ắt phải trải qua nguy hiểm. Về phần cơ duyên như thế nào, ngươi có thể đạt được hay không thì chỉ có thể dựa vào vận may cùng nghị lực bản thân mà thôi.
Nhìn xem, không phải [Sát phạt Huyền lôi] vô cùng khủng khiếp sao, không phải cũng được Thiên Vân đem hấp thụ rồi sao. Dù đây cũng là một cái nguy hiểm ải, nhưng cũng là một loại kinh người cơ duyên.
Khi ánh sáng chiếu thẳng vào tên ma tộc đội trưởng, hắn chỉ nhè nhẹ giơ cái ngón tay, một tia ma khí lập tức xuyên qua làm quay xúc xắc.
- Năm điểm.
Trước mặt ma tộc Mặc Ma liền xuất hiện năm cái ô tròn, khi hắn bước tới ô thứ 6 thì liền có hào quang màu tím hiện lên.
Thấy được điều như vậy, bất kì ai trong nhân tộc đều tập trung vào hướng hắn. Thân là nhân tộc không ai muốn truyền thừa của nhân tộc truyền vào tay của dị nhân cả. Trong đó có cả Thiên Vân, dù hắn không phải là ghét dị tộc mà chỉ đơn thuần là hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa ra mà thôi.
- Thiên Ma trận. Cái kia âm thanh liền xuất hiện thoáng chống rồi biến mất.
- Cái gì vậy mà Thiên Ma trận. Hắc hắc, tên ma tộc kia chết chắc rồi.
- Hừ. Lúc nãy không phải hắn tự cao lắm sao, hiện tại liền bị trận pháp giết chết.
(Thiên Ma trận: Thiên Cấp pháp trận, có tác dụng hút sạch ma khí khiến ma tộc suy yếu, nếu tu vi của ma tộc quá thấp thì ma khí bị hút sạch sẽ gây ra tử vong.)
- Hàaa...!
Ở đằng kia giữa hào quang, bỗng nhiên truyền đến Mặc Ma một đạo tiếng gầm, một cỗ lớn lao uy thế theo giữa hắc quang truyền lại đi ra.
Tại tiếng gầm vang ra, hầu hết tu sĩ có thể cảm giác được Mặc Ma chân chính tu vi, Thuế Phàm cảnh. Điều đó càng khiến nhân tộc thiên tài càng lo sợ đương cũng càng hy vọng tên này mau chết sớm.
Theo Mặc Ma tiếng gầm xung quanh cơ thể hắn bắt đầu xuất hiện một kiện Thiên cấp áo giáp, cùng với một viên ngọc chứa đựng vô cùng tà ác khí tức. Theo Thiên Vân quan sát, viên ngọc đó chứa đầy ma khí, mà Mặc Ma đang không ngừng sử dụng ma khí trong đó để chống đỡ trong trận pháp.
Thời gian trôi qua càng lâu, trận pháp gần mất đi công hiệu. Để phá hủy cái này trận, Mặc Ma phải tốn không ít đồ tốt.
Khi đến Mặc Ma xong ánh sáng lại tiếp tục chiếu vào kẻ khác. Trong số đó, cũng có vài người nhận được đồ tốt, nhưng cũng không ít người bị gặp phải nguy hiểm. Nhưng những kẻ đó không phải yêu nghiệt như Thiên Vân cũng không có nhiều đồ tốt như Mặc Ma nên bị giết sạch.
Mà trong số đó có cả Mục gia, Ngọc gia và tam đại thế lực người và cả một số tên ma tộc.
Nếu nói nổi bật nhất trong đám người còn lại là ai thì tất nhiên kể đến Mặc Ma, Lang Lãnh, Triệu Bình, Mục Vũ, Lý Dương,... còn Thiên Vân thì do hắn chỉ có một điểm nên cũng không tính quá may mắn.
- Công tử, ta đã đoán được đây là cái gì. - Tiểu loli Linh Nhi đang ngồi trên vai Thiên Vân lên tiếng.
- Là cái gì?
- Công tử có thể xem nó như một cái đồ chơi. - Linh Nhi nợ nụ cười xinh xắn đáng yêu, nếu không phải có người tại thì Thiên Vân đã thử bóp má trêu chọc nàng.
- Cái gì? Thứ này là trò chơi sao? - Thiên Vân giật mình, thứ nguy hiểm như thế này cũng được xem như một trò chơi.
- Cái này thoạt nhìn là một cái trò chơi, kỳ thật nghiêm khắc mà nói, hẳn là một cái số mệnh kiểm tra.
Thiên Vân nghe lời Linh Nhi nói thì vô cùng kinh ngạc, nếu thứ này thực sự là một công cụ kiểm tra vận khí thì rốt cuộc, người tạo ra nó có thực lực như thế nào?
Một cường giả muốn phát triển, cần thiết phải có nghị lực, thiên phú, vận khí. Trong đó nghị lực và thiên phú là hai có thể thay đổi, nếu là tu sĩ bình thường thì có thể lấy nghị lực bù cho thiên phú, cho dù thiên tài, nếu không có nghị lực cũng chưa chắc có thể thành công.
Cho nên tông môn chọn lựa đệ tử, đệ nhất nhìn trúng thiên phú, cái thứ hai chính là nhìn trúng nghị lực.
Mà vận khí thì lại là một thứ vô hình, vô phán đoán, người bình thường không biết cuộc đời mình sẽ thành công hay thất bại. Cho dù là một đại quốc, khi khí vận không còn thì cũng chỉ có thể suy vong mà thôi. Vì vậy không ai có thể suy đoán được khí vận chân chính của bản thân hay người khác.
- Xem ra số mệnh của ta thật là không tốt. - Lăng Thần cảm thán.
- Công tử sai rồi, phải là ngược lại mới đúng. Không phải ai thuận buôm xuồng gió liền là người có khí vận tốt, có khi những người phải trải qua rất nhiều khó khăn, vượt qua nhiều thử thách mới có thể leo lên đỉnh. Điều này mới thực sự là khí vận của chính bản thân. Còn trước đó là do khí vận của một thứ gì đó trợ giúp mà thôi.
Linh Nhi một bên hùng hổ nói.
- Với lại công tử lúc trước cơ thể này liền phải sống trong tủi nhục, xui xẻo quấn thân nên khí vận ban đầu cực thấp. Cho đến sau, ngài có được danh hiệu Vận Khí chi tử, đi được đến bước này không phải là do cố gắng, kiên trì sao.
Lời lẽ của Linh Nhi như thức tỉnh Thiên Vân, đúng vậy, hắn thực sự xui xẻo sao? Không hoàn toàn không, nếu không gặp hoàn cảnh như vậy, hắn làm sao có thể gặp được hệ thống, có thể tự do như bây giờ. Trong lòng Thiên Vân lần nữa sống dậy niềm tin mãnh liệt.
Đúng vào lúc này, đạo kia chùm tia sáng lại lần nữa chỉ tại Thiên Vân trên người...
Thiên Vân thấy thế, một quyền đánh ra, xúc xắc nhấp nhô một vòng, vậy mà cút ra một cái "Một điểm".
Lại một điểm, có vẻ như vận xui của hắn vẫn chưa hề hết nga. Thấy mọi người đang cười nhạo mình, Thiên Vân vẫn không hề có thái độ buồn rầu hay gì cả, hắn vẫn chỉ thong thả cười.
Đứng tại Thiên Vân bên cạnh nhân chính là Lang Lãnh, lần này hắn cũng lần nữa được 5 điểm, nhưng khi bước tới ô thứ 5 thì liền có một tia sáng xanh hiện lên.
- 100 năm tuổi thọ.
Điều này khiến mọi người có chút khó chịu. 100 năm tuổi thọ đối với Chân Nguyên tu sĩ mà nói, đó chính là món quà quý giá a. Cho dù Luyện Hư cảnh cũng chỉ có 500 năm thọ nguyên mà thôi, miễn cưỡng dùng đan dược gia trì cũng chỉ tới 600 tuổi là cùng.
Đạo quang mang nhanh chóng chuyển động trên một lần nữa sang những người khác, cho đến một ma tộc nhân, hắn liền quay ra được "ba điểm".
Đến ô thứ ba, ánh sáng màu vàng hiện lên xung quanh hắn. Thiên Vân cùng người khác qua quan sát thấy được một chiến đài xuất hiện trên khu vực thâm uyên.
- Được quyền chọn một người để sinh tử chiến. Bại giả chết, Thắng được tiếp tục trò chơi.
Âm thanh kỳ bí vang lên khiến cho nhân tộc cảm thấy run sợ, bọn hắn không ngờ trong bí cảnh lại còn trò này. Nhìn khí tức trên người ma tộc, hẳn đã là Chân Nguyên đỉnh phong, thiếu chút nữa bước vào Thuế Phàm. Cộng thêm ma khí khó chịu, ở đây rất ít người có thể đánh bại hắn chứ còn chưa nói giết hắn.
- Hắc hắc, ta chọn ai đây nhỉ... Hay là... hay là...
Tên ma tộc nhìn xung quanh, thấy được ánh mắt lo sợ của đám nhân tộc hắn liền cảm thấy vui vẻ, cho đến khi nhìn thấy Lang Lãnh ánh mắt kiên định, hắn liền cười điên cuồng mà nói:
- Ngươi, Phong Lang cốc thiếu chủ, để ta xem Phong Lang cốc mạnh mẽ như thế nào.
- Lang huynh, cẩn thận, tên này không hề yếu. - Thiên Vân nhắc nhở Lang Lãnh, có thể nói trong đám người này, chỉ có vài người tốt với Thiên Vân, trong đó có Lang Lãnh nên Thiên Vân vô cùng quý trọng tình bạn này.
- Không sao. Giết ma tộc là nhiệm vụ của Phong Lang Cốc ta.
Lang Lãnh tự tin trả lời, thân ảnh hắn nhanh chóng xuất hiện trên chiến trường hư ảo.
- Hắc hắc, để ta xem Lang Lãnh ngươi mạnh tới thế nào.
- Hừ lắm lời.
Lang Lãnh không nói nhiều trực tiếp một đao chém đến chỗ tên ma tộc.
Một đao đi ra, mang theo sát ý khủng bố cùng độ sắc bén như có thể cắt đứt mọi thứ. Linh căn của Lang Lãnh vốn là Kim và Thổ, đao của hắn vốn đã khủng bố, kết hợp với kim gia trì thì càng khủng hơn.
- Hừ yếu ớt, xem chiêu. Ma Sát luân.
Tên ma tộc ra tay, chỉ thấy hắn đập ra một chưởng hướng về phía đao kỹ của Lang Lãnh, chưởng mang vô tận tà ác khí tức, Thiên Vân bên trên cảm nhận thấy chưởng này mang trong mình sát cơ, nhưng không phải khủng bố như của Lang Lãnh mà lại là khát máu.
Thiên Vân không biết, để luyện được chiêu này, tên ma tộc đã phải giết không ít mạng sống. Nhưng mà Lang Lãnh lại biết, bởi trong Phong Lang Cốc có không ít tư liệu về võ ký ma tộc. Dương Húc cũng vì lấy ma kỹ là võ mà nhập ma, phản bội tông môn.
Keng!!!
Đao cùng chưởng va chạm nhau tạo nên một âm thanh sắc bén, nhìn trông như hai người ngang nhau nhưng thực tế mà nói, Lang Lãnh có phần nhỉn hơn chút dù hắn mới chỉ bước vào Chân Nguyên đỉnh.
- Không ngờ, Lang huynh lại sở hữu đao ý. Thậm chí uy lực còn cao hơn của Dương Húc nhỉ. - Thiên Vân cười nói, hắn đối với ý vô cùng hứng thú đây. Xong nhiệm vụ này hắn liền có một thanh kiếm tốt, thử luyện một chút kiếm ý xem có thể thành hay không.
- Công tử nghĩ rằng ý cảnh có thể dễ như vậy đạt được sao. - Linh Nhi một bên dội nước bẩn.
- Hắc hắc, không phải vẫn có Linh Nhi cùng hệ thống trợ giúp sao. Ta tin tưởng mình cũng có thể làm được a. - Thiên Vân mỉm cười nói, nhưng ánh mắt hắn vẫn tập trung trong chiến trường.
- Ma Luân chết chắc rồi. - Mặc Ma ngồi đối diện Thiên Vân nói.
'.....'
Dưới chiến đài, Ma Luân không ngờ một chưởng của mình có thể bị tên này dễ dàng xử lí. Hắn có chút kiêng kị nói:
- Ngươi làm sao có thể đỡ được ta toàn lực một chưởng.
- Hừ... Đây là ngươi toàn lực... Quá yếu.
Nói rồi Lang Lãnh liền ra đao, thân ảnh hắn như là hồn ma, nhanh chóng tiến sát gần tên ma tộc mà không gây ra bất kì âm thanh nào.
- Nhật Nguyệt trảm.
- Địa Ma Quyền.
Một lần nữa, một quyền , một đao lại va chạm vào nhau, nhưng lần này phần thắng nghiêng về Lang Lãnh nhiều hơn. Tên ma tộc Ma Luân liền bị đánh bay ra xa, một bên tay phải đã bị chặt đứt.
- Không... Tại sao... Sao ngươi có thể...
Tên ma tộc còn chưa nói xong, trên chiếc cổ dài đen ngăm của hắn liền xuất hiện một vết chém, máu nhanh phun ra như nước.
Hắn cố gắng dùng tay còn lại che đi cổ của mình nhưng quá muộn, chỉ thấy đầu hắn cùng thân thể bị chia thành hai nửa. Chết không nhắm mắt.
Đối với tu sĩ, dù người hay là ma, dù thiên tài hay phế vật đều phải trải qua rất nhiều khó khăn, nguy hiểm thì mới có thể đạt được thành tựu. Dù hiện tại ô tròn giống như một ván bạc, không thể dựa vào thực lực, thế lực sau lưng mà chỉ thuần túy là vận may ai hảo mà thôi.
Này nguy hiểm tồn tại, bọn hắn cũng đã hiểu rõ khi khoảng khắc bắt đầu tiến vào con đường tu luyện, ai ai cũng biết một điều, thiên đạo vốn là công bằng, muốn đoạt được cơ duyên, ắt phải trải qua nguy hiểm. Về phần cơ duyên như thế nào, ngươi có thể đạt được hay không thì chỉ có thể dựa vào vận may cùng nghị lực bản thân mà thôi.
Nhìn xem, không phải [Sát phạt Huyền lôi] vô cùng khủng khiếp sao, không phải cũng được Thiên Vân đem hấp thụ rồi sao. Dù đây cũng là một cái nguy hiểm ải, nhưng cũng là một loại kinh người cơ duyên.
Khi ánh sáng chiếu thẳng vào tên ma tộc đội trưởng, hắn chỉ nhè nhẹ giơ cái ngón tay, một tia ma khí lập tức xuyên qua làm quay xúc xắc.
- Năm điểm.
Trước mặt ma tộc Mặc Ma liền xuất hiện năm cái ô tròn, khi hắn bước tới ô thứ 6 thì liền có hào quang màu tím hiện lên.
Thấy được điều như vậy, bất kì ai trong nhân tộc đều tập trung vào hướng hắn. Thân là nhân tộc không ai muốn truyền thừa của nhân tộc truyền vào tay của dị nhân cả. Trong đó có cả Thiên Vân, dù hắn không phải là ghét dị tộc mà chỉ đơn thuần là hoàn thành nhiệm vụ hệ thống đưa ra mà thôi.
- Thiên Ma trận. Cái kia âm thanh liền xuất hiện thoáng chống rồi biến mất.
- Cái gì vậy mà Thiên Ma trận. Hắc hắc, tên ma tộc kia chết chắc rồi.
- Hừ. Lúc nãy không phải hắn tự cao lắm sao, hiện tại liền bị trận pháp giết chết.
(Thiên Ma trận: Thiên Cấp pháp trận, có tác dụng hút sạch ma khí khiến ma tộc suy yếu, nếu tu vi của ma tộc quá thấp thì ma khí bị hút sạch sẽ gây ra tử vong.)
- Hàaa...!
Ở đằng kia giữa hào quang, bỗng nhiên truyền đến Mặc Ma một đạo tiếng gầm, một cỗ lớn lao uy thế theo giữa hắc quang truyền lại đi ra.
Tại tiếng gầm vang ra, hầu hết tu sĩ có thể cảm giác được Mặc Ma chân chính tu vi, Thuế Phàm cảnh. Điều đó càng khiến nhân tộc thiên tài càng lo sợ đương cũng càng hy vọng tên này mau chết sớm.
Theo Mặc Ma tiếng gầm xung quanh cơ thể hắn bắt đầu xuất hiện một kiện Thiên cấp áo giáp, cùng với một viên ngọc chứa đựng vô cùng tà ác khí tức. Theo Thiên Vân quan sát, viên ngọc đó chứa đầy ma khí, mà Mặc Ma đang không ngừng sử dụng ma khí trong đó để chống đỡ trong trận pháp.
Thời gian trôi qua càng lâu, trận pháp gần mất đi công hiệu. Để phá hủy cái này trận, Mặc Ma phải tốn không ít đồ tốt.
Khi đến Mặc Ma xong ánh sáng lại tiếp tục chiếu vào kẻ khác. Trong số đó, cũng có vài người nhận được đồ tốt, nhưng cũng không ít người bị gặp phải nguy hiểm. Nhưng những kẻ đó không phải yêu nghiệt như Thiên Vân cũng không có nhiều đồ tốt như Mặc Ma nên bị giết sạch.
Mà trong số đó có cả Mục gia, Ngọc gia và tam đại thế lực người và cả một số tên ma tộc.
Nếu nói nổi bật nhất trong đám người còn lại là ai thì tất nhiên kể đến Mặc Ma, Lang Lãnh, Triệu Bình, Mục Vũ, Lý Dương,... còn Thiên Vân thì do hắn chỉ có một điểm nên cũng không tính quá may mắn.
- Công tử, ta đã đoán được đây là cái gì. - Tiểu loli Linh Nhi đang ngồi trên vai Thiên Vân lên tiếng.
- Là cái gì?
- Công tử có thể xem nó như một cái đồ chơi. - Linh Nhi nợ nụ cười xinh xắn đáng yêu, nếu không phải có người tại thì Thiên Vân đã thử bóp má trêu chọc nàng.
- Cái gì? Thứ này là trò chơi sao? - Thiên Vân giật mình, thứ nguy hiểm như thế này cũng được xem như một trò chơi.
- Cái này thoạt nhìn là một cái trò chơi, kỳ thật nghiêm khắc mà nói, hẳn là một cái số mệnh kiểm tra.
Thiên Vân nghe lời Linh Nhi nói thì vô cùng kinh ngạc, nếu thứ này thực sự là một công cụ kiểm tra vận khí thì rốt cuộc, người tạo ra nó có thực lực như thế nào?
Một cường giả muốn phát triển, cần thiết phải có nghị lực, thiên phú, vận khí. Trong đó nghị lực và thiên phú là hai có thể thay đổi, nếu là tu sĩ bình thường thì có thể lấy nghị lực bù cho thiên phú, cho dù thiên tài, nếu không có nghị lực cũng chưa chắc có thể thành công.
Cho nên tông môn chọn lựa đệ tử, đệ nhất nhìn trúng thiên phú, cái thứ hai chính là nhìn trúng nghị lực.
Mà vận khí thì lại là một thứ vô hình, vô phán đoán, người bình thường không biết cuộc đời mình sẽ thành công hay thất bại. Cho dù là một đại quốc, khi khí vận không còn thì cũng chỉ có thể suy vong mà thôi. Vì vậy không ai có thể suy đoán được khí vận chân chính của bản thân hay người khác.
- Xem ra số mệnh của ta thật là không tốt. - Lăng Thần cảm thán.
- Công tử sai rồi, phải là ngược lại mới đúng. Không phải ai thuận buôm xuồng gió liền là người có khí vận tốt, có khi những người phải trải qua rất nhiều khó khăn, vượt qua nhiều thử thách mới có thể leo lên đỉnh. Điều này mới thực sự là khí vận của chính bản thân. Còn trước đó là do khí vận của một thứ gì đó trợ giúp mà thôi.
Linh Nhi một bên hùng hổ nói.
- Với lại công tử lúc trước cơ thể này liền phải sống trong tủi nhục, xui xẻo quấn thân nên khí vận ban đầu cực thấp. Cho đến sau, ngài có được danh hiệu Vận Khí chi tử, đi được đến bước này không phải là do cố gắng, kiên trì sao.
Lời lẽ của Linh Nhi như thức tỉnh Thiên Vân, đúng vậy, hắn thực sự xui xẻo sao? Không hoàn toàn không, nếu không gặp hoàn cảnh như vậy, hắn làm sao có thể gặp được hệ thống, có thể tự do như bây giờ. Trong lòng Thiên Vân lần nữa sống dậy niềm tin mãnh liệt.
Đúng vào lúc này, đạo kia chùm tia sáng lại lần nữa chỉ tại Thiên Vân trên người...
Thiên Vân thấy thế, một quyền đánh ra, xúc xắc nhấp nhô một vòng, vậy mà cút ra một cái "Một điểm".
Lại một điểm, có vẻ như vận xui của hắn vẫn chưa hề hết nga. Thấy mọi người đang cười nhạo mình, Thiên Vân vẫn không hề có thái độ buồn rầu hay gì cả, hắn vẫn chỉ thong thả cười.
Đứng tại Thiên Vân bên cạnh nhân chính là Lang Lãnh, lần này hắn cũng lần nữa được 5 điểm, nhưng khi bước tới ô thứ 5 thì liền có một tia sáng xanh hiện lên.
- 100 năm tuổi thọ.
Điều này khiến mọi người có chút khó chịu. 100 năm tuổi thọ đối với Chân Nguyên tu sĩ mà nói, đó chính là món quà quý giá a. Cho dù Luyện Hư cảnh cũng chỉ có 500 năm thọ nguyên mà thôi, miễn cưỡng dùng đan dược gia trì cũng chỉ tới 600 tuổi là cùng.
Đạo quang mang nhanh chóng chuyển động trên một lần nữa sang những người khác, cho đến một ma tộc nhân, hắn liền quay ra được "ba điểm".
Đến ô thứ ba, ánh sáng màu vàng hiện lên xung quanh hắn. Thiên Vân cùng người khác qua quan sát thấy được một chiến đài xuất hiện trên khu vực thâm uyên.
- Được quyền chọn một người để sinh tử chiến. Bại giả chết, Thắng được tiếp tục trò chơi.
Âm thanh kỳ bí vang lên khiến cho nhân tộc cảm thấy run sợ, bọn hắn không ngờ trong bí cảnh lại còn trò này. Nhìn khí tức trên người ma tộc, hẳn đã là Chân Nguyên đỉnh phong, thiếu chút nữa bước vào Thuế Phàm. Cộng thêm ma khí khó chịu, ở đây rất ít người có thể đánh bại hắn chứ còn chưa nói giết hắn.
- Hắc hắc, ta chọn ai đây nhỉ... Hay là... hay là...
Tên ma tộc nhìn xung quanh, thấy được ánh mắt lo sợ của đám nhân tộc hắn liền cảm thấy vui vẻ, cho đến khi nhìn thấy Lang Lãnh ánh mắt kiên định, hắn liền cười điên cuồng mà nói:
- Ngươi, Phong Lang cốc thiếu chủ, để ta xem Phong Lang cốc mạnh mẽ như thế nào.
- Lang huynh, cẩn thận, tên này không hề yếu. - Thiên Vân nhắc nhở Lang Lãnh, có thể nói trong đám người này, chỉ có vài người tốt với Thiên Vân, trong đó có Lang Lãnh nên Thiên Vân vô cùng quý trọng tình bạn này.
- Không sao. Giết ma tộc là nhiệm vụ của Phong Lang Cốc ta.
Lang Lãnh tự tin trả lời, thân ảnh hắn nhanh chóng xuất hiện trên chiến trường hư ảo.
- Hắc hắc, để ta xem Lang Lãnh ngươi mạnh tới thế nào.
- Hừ lắm lời.
Lang Lãnh không nói nhiều trực tiếp một đao chém đến chỗ tên ma tộc.
Một đao đi ra, mang theo sát ý khủng bố cùng độ sắc bén như có thể cắt đứt mọi thứ. Linh căn của Lang Lãnh vốn là Kim và Thổ, đao của hắn vốn đã khủng bố, kết hợp với kim gia trì thì càng khủng hơn.
- Hừ yếu ớt, xem chiêu. Ma Sát luân.
Tên ma tộc ra tay, chỉ thấy hắn đập ra một chưởng hướng về phía đao kỹ của Lang Lãnh, chưởng mang vô tận tà ác khí tức, Thiên Vân bên trên cảm nhận thấy chưởng này mang trong mình sát cơ, nhưng không phải khủng bố như của Lang Lãnh mà lại là khát máu.
Thiên Vân không biết, để luyện được chiêu này, tên ma tộc đã phải giết không ít mạng sống. Nhưng mà Lang Lãnh lại biết, bởi trong Phong Lang Cốc có không ít tư liệu về võ ký ma tộc. Dương Húc cũng vì lấy ma kỹ là võ mà nhập ma, phản bội tông môn.
Keng!!!
Đao cùng chưởng va chạm nhau tạo nên một âm thanh sắc bén, nhìn trông như hai người ngang nhau nhưng thực tế mà nói, Lang Lãnh có phần nhỉn hơn chút dù hắn mới chỉ bước vào Chân Nguyên đỉnh.
- Không ngờ, Lang huynh lại sở hữu đao ý. Thậm chí uy lực còn cao hơn của Dương Húc nhỉ. - Thiên Vân cười nói, hắn đối với ý vô cùng hứng thú đây. Xong nhiệm vụ này hắn liền có một thanh kiếm tốt, thử luyện một chút kiếm ý xem có thể thành hay không.
- Công tử nghĩ rằng ý cảnh có thể dễ như vậy đạt được sao. - Linh Nhi một bên dội nước bẩn.
- Hắc hắc, không phải vẫn có Linh Nhi cùng hệ thống trợ giúp sao. Ta tin tưởng mình cũng có thể làm được a. - Thiên Vân mỉm cười nói, nhưng ánh mắt hắn vẫn tập trung trong chiến trường.
- Ma Luân chết chắc rồi. - Mặc Ma ngồi đối diện Thiên Vân nói.
'.....'
Dưới chiến đài, Ma Luân không ngờ một chưởng của mình có thể bị tên này dễ dàng xử lí. Hắn có chút kiêng kị nói:
- Ngươi làm sao có thể đỡ được ta toàn lực một chưởng.
- Hừ... Đây là ngươi toàn lực... Quá yếu.
Nói rồi Lang Lãnh liền ra đao, thân ảnh hắn như là hồn ma, nhanh chóng tiến sát gần tên ma tộc mà không gây ra bất kì âm thanh nào.
- Nhật Nguyệt trảm.
- Địa Ma Quyền.
Một lần nữa, một quyền , một đao lại va chạm vào nhau, nhưng lần này phần thắng nghiêng về Lang Lãnh nhiều hơn. Tên ma tộc Ma Luân liền bị đánh bay ra xa, một bên tay phải đã bị chặt đứt.
- Không... Tại sao... Sao ngươi có thể...
Tên ma tộc còn chưa nói xong, trên chiếc cổ dài đen ngăm của hắn liền xuất hiện một vết chém, máu nhanh phun ra như nước.
Hắn cố gắng dùng tay còn lại che đi cổ của mình nhưng quá muộn, chỉ thấy đầu hắn cùng thân thể bị chia thành hai nửa. Chết không nhắm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.