Chương 38: Ngọc Băng Nhan
๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ
14/08/2021
Ngọc Băng Nhan từ trong cơn ngủ sâu tỉnh dậy, nhưng thân ảnh đập vào mắt nàng đầu tiên không phải là người nam nhất đã lấy đi lần đầu của nàng mà là hai nữ nhân xinh đẹp mà nàng chưa gặp bao giờ.
- Muội cuối cùng cũng tỉnh rồi sao.
Một nữ nhân bên cạnh nói, qua quan sát của Ngọc Băng Nhan, nàng có thể xác định trong hai nữ nhân này.
Một người thì ánh mắt mang cực kỳ tinh nghịch, một người thì lại trầm ổn. Nhưng điều khiến nàng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc chính là nữ nhân trầm ổn nàng đã từng gặp qua. Nhưng vì lúc đó nàng ấy đeo vải che đi nên không rõ dung mạo. Chỉ biết là nàng rất đẹp mà thôi.
Nhưng khi nhìn thấy cả hai mỹ nữ đứng trước mặt mình lúc này, sâu trong lòng Ngọc Băng Nhan có chút tự ti về sắc đẹp của mình. Không chỉ vậy dù hai ngươi hơn nàng có vài tuổi nhưng tu vi cũng đã đạt đến Thuế Phàm cảnh, thậm chí không phải là ở sơ kỳ nữa cơ.
Mà Ngọc Băng Nhan lúc này cũng chú ý tới bản thân mình, tu vi của nàng đã đạt đến Thuế Phàm cảnh sơ kỳ. Nhưng thay vì cảm giác khoan khoái vì đột phá thì lại là cảm giác ê ẩm toàn thân, đặc biệt phần dưới nàng vẫn có cảm giác như bị xé toạc ra, cực kỳ đau đớn chỉ khiến nàng muốn khóc.
- Hừ, Long nhi nhìn kìa, phu quân không ngờ hành hạ muội ấy như vậy, phía dưới sưng đỏ hết lên cả rồi. Chậc chậc, chờ huynh ấy trở về ta phải thay muội ấy đòi phu quân một cái công đạo.
Nữ nhân trông tinh nghịch lên tiếng nói. Lúc này, cô gái bên cạnh được nàng gọi là Long nhi cũng lên tiếng:
- Ưm, lần này phu quân quả thật là quá tàn nhẫn rồi. Ta ủng hộ việc làm của tỷ.
Tiểu Long Nữ một bên giơ tay đồng ý. Dù bản thân nàng không thích chỗ thị phi, ồn ào nhưng đối với việc trêu đùa Thiên Vân thì nàng lại vô cùng thích thú, nhiều lần còn phối hợp với Hoàng Dung để hố hắn nữa. Mà kết quả sau đó thì hai nàng bị hắn đè ra mà đánh mông nhưng chính cuộc sống như vậy cũng khiến các nàng cực kỳ vui vẻ.
- Ân, các tỷ tỷ, có thể cho ta biết các tỷ là ai được không?
Ngọc Băng Nhan có chút mơ hồ hỏi. Nàng đã đoán được một phần, nhưng vẫn chưa có chắc chắn lắm.
- Ân, nói sao nhỉ... ta tên là Hoàng Dung, còn bên cạnh ta chính là Tiểu Long Nữ. Còn hai đứa trẻ bên kia một là Tuyết Cơ, còn người còn lại là Bạch Tiên Nhi.
Hoàng Dung tận tình nói với Ngọc Băng Nhan, còn Tiểu Long Nữ chỉ một bên im lặng. Mà Ngọc Băng Nhan nghe thấy tên từng người thì gật đầu.
- Nếu nói về thân phận thì bọn ta xuất hiện từ một thế lực khác, nhưng đều có thân phận giống với muội chính là thê tử của Thiên Vân.
Nói đến câu này, cả ba nữ đều không hẹn trước mà đỏ mặt cả lên. Nhưng đây không phải thế giới hiện đại như của Thiên Vân từng sống. Ở thế giới này, nam nhân ưu tú, mạnh mẽ thì nhiều vợ cũng chả sao cả. Miễn làm sao đừng để bị cắm sừng là được rồi :3.
Sau một lúc giới thiệu lẫn nhau, cả ba nữ dần thân như thể là hội chị em lâu năm vậy. Những câu chuyện thường ngày dần chuyển thành chuyện giường gối với Thiên Vân. Làm Ngọc Băng Nhan đỏ mặt là vì Hoàng Dung cùng Tiểu Long Nữ vậy mà bị cho tên nam nhân ấy đùa bỡn liên tục khi ở trong không gian pháp bảo.
Bên cạnh đó, nàng cũng có chút tự ti về nhan sắc và thiên phú của chính mình. Thấy Ngọc Băng Nhan mặt có chút thất lạc, hai nữ làm sao không hiểu chứ.
Thế là cả hai người bắt đầu khuyên Ngọc Băng Nhan, mà càng nói, các nàng càng để lộ nhiều bí mật riêng của bản thân, dần hoàn nhập với nhau. Còn Ngọc Băng Nhan cũng quên đi tự ti mà bắt đầu suy tính cách để đi theo Thiên Vân.
'.....'
Thiên Vân vẫn chưa biết Ngọc Băng Nhan đã tỉnh giấc, hắn hiện tại còn đang thử chức năng mới của hệ thống, thiên phú cùng với tầng thứ nhất của [Tru Thần cửu biến] Diệt Long thức.
Nếu có ai đặc biệt là chúng nữ tại, thì sẽ vô cùng bất ngờ trước hình dáng của Thiên Vân hiện tại.
Thay vì dáng vẻ nho sinh, yếu đuối thì hiện tại Thiên Vân trông như một con quái vật khát máu vậy, hắn hai mắt đỏ lòm, làn da trắng trẻo bắt đầu xuất hiện vảy của một sinh vật dạng rồng nào đó.
Mà thân hình hắn cũng to ra thêm một chút, cơ bắp, chiều cao cũng vì thế mà tăng. Với lực lượng hiện tại, cho dù thể tu cấp 5 đỉnh thì Thiên Vân cũng dễ dàng một trận chiến. Nhưng để duy trì trạng thái này phải tiêu tốn rất nhiều linh khí cùng với sức chịu đựng của cơ thể. Trừ khi hắn thể tu đạt cấp 6 và linh tu từ Luyện Hư trở lên thì may ra còn giảm bớt hạn chế này.
Và đặc biệt là cái thiên phú: [kiếm tâm thông minh] thật là một cái cực kỳ khủng bố thiên phú mà. Lần đầu sử dụng tới, Thiên Vân cảm thấy bản thân như đang trong một loại liên tục đốn ngộ nào đó, chỉ trong một lúc hắn liền nhanh chóng nhớ và hoàn chỉnh phân tích các cách ra chiêu của những người hắn gặp trước đó.
Thiên Vân tin rằng, hắn hiện tại còn mạnh mẽ hơn nhiều lần so với lúc trước. Nhưng đối với quái vật khổng lồ như Mục gia thì hắn vẫn còn rất yếu. Vì vậy tốt nhất vẫn chưa nên để lộ sơ hở.
Nghĩ xong một hồi, Thiên Vân lần nữa mở cửa hàng hệ thống ra và tìm xem có món đồ nào phù hợp với bản thân không.
<< 1. Linh cấp cao cấp đan dược [Hóa hình đan] x1. 20 vạn điểm.>>
<< 2. Linh cấp trung cấp pháp bảo [Bạch thiên y] x1. 15 vạn điểm.>>
<< 3. Thiên cấp cực cấp đan lô [Hồng thiên lô] x1. 8 vạn điểm. >>
<< 4. Thiên cấp phù [Biến thân phù] x5. 10 vạn điểm. >>
<< 5. Thiên cấp trung cấp đan dược [Linh Nguyên đan]x10. 10 vạn điểm. >>
- Hệ thống, cho ta mua [Bạch Thiên y] cùng với [Linh Nguyên đan].
Thiên Vân nhìn vào hệ thống thì thấy được duy có hai món khiến hắn hài lòng, một là bộ y phục, có thể dùng cho cả nam lẫn nữ, bộ đồ sẽ tự phóng to thu nhỏ cho vừa với người mặc. Mà hiện Ngọc Băng Nhan đang không có đồ mặc vì bị hắn xé ra cả rồi.
Còn về [Linh Nguyên đan] có tác dụng khôi phục linh lực cho tu sĩ Luyện Hư trở xuống, cực kỳ cần thiết cho Thiên Vân lúc này.
" Leng keng, ký chủ xác nhận mua hai thứ này..."
- Đúng vậy.
" Leng keng, đã mua lấy. Vật phẩm đã chuyển vào trong không gian hệ thống. Còn 15k vàng."
Thiên Vân từ trong không gian lấy ra [Bạch Thiên y] rồi đi vào trong [Cửu Thiên tháp]. Mà vì [Cửu Thiên Tháp] đã trở thành Thiên Vân bản mệnh pháp bảo nên nó đang ở trong bụng Thiên Vân.
Đáng lẽ nơi nó nằm phải là Thiên Vân đan điều, nhưng vì hắn tu chính là Hỗn Độn khí, mà còn tu [Vạn Cổ Hỗn Độn kinh] nên đan điền của hắn bị thay vào một mảng bao la vũ trụ.
Và nằm ở trong đó chính là một cái hố đen cùng với một cái cao bễ ngễ toàn tháp. Nếu có kẻ nào đi qua thì sẽ vô cùng bất ngờ về chuyện này.
'.....'
Cả ba nữ còn đang nói chuyện vui vẻ thì nhìn thấy Thiên Vân đi vào, Hoàng Dung còn đang tính trách mắng hắn một trận thì Ngọc Băng Nhan kéo tay nàng lại rồi lắc đầu. Hai nữ vốn là người thông minh, liền đi ra để nhường chút không gian cho hai người. Tất nhiên cả hai đều không quên giữ chặt hai cái tiểu cô nương quậy phá rồi.
Thấy Ngọc Băng Nhan trần chuồng đi lại chỗ mình, Thiên Vân cảm thấy có chút bất ngờ, nhưng khi nhìn tấy nàng âm đạo đang sưng đỏ cả lên thì trong lòng hắn lại có chút đau lòng cho nàng. Nếu nàng tu vi thấp đi một chút, có lẽ đã bị hắn làm cho chết rồi.
Khi hai người giáp mặt nhau thì ngại ngùng không biết nên nói gì cẩ.
- Ta...
- Ta...
- Nàng nói trước đi...
- Huynh nói trước đi...
Hai âm thanh cùng lúc vang lên, cả hai cùng nhìn nhau một lúc rồi cười nhẹ. Xong rồi Thiên Vân liền cất tiếng nói:
- Nhan nhi, nàng vẫn chưa khỏe, tốt nhiên nên ngồi im một chỗ. Cho ta xin lỗi vì...
Còn chưa nói xong, Ngọc Băng Nhan liền lấy ngón tay che miệng hắn lại.
- Ân, huynh không cần xin lỗi, đây là do thiếp tự nguyện. Nhưng thiếp cần biết, huynh rốt cuộc có chấp nhận thiếp làm thê tử huynh không? Nếu huynh không muốn thì chúng ta chỉ xem đây như vô tình. Không ai nợ ai cả.
Ngọc Băng Nhan dù nói thế, nhưng trong lòng vẫn mong đợi câu đồng ý của Thiên Vân. Nếu hắn muốn cả hai như người dưng, thì tâm nàng sẽ chết mất. Còn Thiên Vân, trước câu nói của nàng hắn cũng không có ý muốn nói mà là dùng hành động để chứng minh.
Nhanh chóng, hắn một tay nhẹ nhàng chạm vào nàng cằm mà ngẩng đầu nàng lên để lộ dung mạo xinh đẹp với hai má đang đỏ ửng vì ngại ngùng của nàng. Còn chưa kịp để nàng nói gì, hắn liền hôn lấy nàng đỏ hồng đôi môi.
Ngọc Băng Nhan cũng khá bất ngờ với việc làm của Thiên Vân, nhưng liền cơ thể nàng cũng đã cho hắn thì hôn cũng chẳng tính là gì. Vì vậy nàng liền cùng tính lang phối hợp, lưỡi hai người xúc động luồng vào nhau, không ngừng trao đổi nước bọt của cả hai.
Khi hôn xong, Ngọc Băng Nhan liền an tĩnh bị Thiên Vân ôm lấy. Nàng không hiểu sao, cứ mỗi khi nằm trong lồng ngực hắn thì nàng liền quên đi cảm giác phản kháng, chỉ thấy an toàn, ấm áp và yêu thương. Từ khi mẫu thân mất, nàng chưa được có ai yêu thương đến như vậy.
Dù cho là phụ thân của nàng rất sủng nàng, nhưng vì là chưởng môn trong gia tộc nên ông ấy cũng không có quá nhiều thời gian cho nàng. Vì vậy hầu hết thời gian khi nhỏ của nàng là dành cho việc đọc sách cùng tu luyện, thiếu đi sự yêu thương của gia đình. Còn sau này, những nam tử kia tiếp cận nàng cũng chỉ vì nàng gia thế.
Nhưng riêng hắn, chỉ khi có hắn tại, nàng mới lần nữa cảm thấy vui vẻ, ổn định. Tâm trí nàng hiện đã chỉ có duy Thiên Vân mà thôi.
Nằm trên người Thiên Vân một hồi lâu, Ngọc Băng Nhan mới nhớ ra bản thân nàng còn đang trần trụi, liền ngại ngùng hét lên:
- Ahhhh....
Thiên Vân giật mình, hắn không hiểu vì sao cô nàng này lại tự động phá hoại cảnh thơ mộng lúc này. Chỉ thấy cơ thể Ngọc Băng Nhan có chút co rút lại, hai tay che đi chỗ kín đáo, nhìn đến đây hắn mới hiểu ra.
- Hừ... huynh còn nhìn nữa ta móc mắt huynh cho bây giờ...
Ngọc Băng Nhan có chút xấu hổ nói.
- Tại sao phải che nga... không phải chúng ta liền chuyện ấy đều làm rồi sao...
- Không cho huynh nói, mau đưa quần áo cho thiếp... Quần áo thiếp đều bị huynh xé hết cả rồi.
Trước lời uy hiếp không có chút nguy hiểm nào của Ngọc Băng Nhan, Thiên Vân liền đưa cho nàng [Bạch Thiên y]. Khi cầm lên bộ đồ, Ngọc Băng Nhan hoảng hồn phát hiện chất liệu bồ đồ này vô cùng đặc biệt, mà nàng còn cảm thấy khí tức pháp bảo toát ra từ đây. Phải nói, pháp bảo dạng y phục là cực kỳ khan hiếm, bởi Luyện Khí sư có rất ít ai có thể hoàn mỹ dung hợp Luyện Khí vào trong việc dệt vải may đồ cả.
Dù thắc mắc là như thế, nhưng Ngọc Băng Nhan cũng không có hỏi Thiên Vân, bởi nàng tin tưởng nếu hắn muốn nói thì hắn sẽ nói cho các nàng biết. Nhưng trước khi thay đồ, nàng phát hiện Thiên Vân còn đang nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, liền ngại ngùng nói:
- Hừ, huynh mau quay lại để thiếp thay đồ. Nếu không ta liền móc mắt huynh đấy. Huynh tin không?
- Không phải việc phu quân ngắm nhìn thê tử mình cũng là sai sao.
Thiên Vân dù miệng nói như vậy nhưng vẫn ngoan ngoãn quay người ra sau để Ngọc Băng Nhan thay đồ. Hắn chỉ nghe thấy âm thanh soạt soạt mà thôi.
- Xong rồi.
Âm thanh Ngọc Băng Nhan vang lên làm Thiên Vân nhanh chóng ngó ra sau để nhìn xem. Làm hắn kinh ngạc chính là
Nàng thật... đẹp nga!
Bộ y phục nhanh chóng chỉnh sửa cho vừa kích cỡ của Ngọc Băng Nhan, do thiết kế đặc biệt mà lúc này bộ dáng cơ thể của nàng được bộ đồ tôn lên như một cái hoãn mỹ thân thể. Ngực có, mông có, dù vẫn còn chưa phát triển hoàn toàn nhưng đã cực kỳ thu hút ánh mắt người khác.
Mà nàng cũng vừa bị Thiên Vân lấy mất lần đầu, trong khí tức thiếu nữ có lẫn thêm chút sự quyến rũ, gợi cảm nữa.
Thấy Thiên Vân cứ chăm chăm nhìn mình như vậy, Ngọc Băng Nhan đỏ mặt hỏi:
- Huynh thấy thiếp thế nào? Đẹp không?
- Đẹp, rất đẹp.
Thiên Vân có chút mơ màng nói.
- Muội cuối cùng cũng tỉnh rồi sao.
Một nữ nhân bên cạnh nói, qua quan sát của Ngọc Băng Nhan, nàng có thể xác định trong hai nữ nhân này.
Một người thì ánh mắt mang cực kỳ tinh nghịch, một người thì lại trầm ổn. Nhưng điều khiến nàng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc chính là nữ nhân trầm ổn nàng đã từng gặp qua. Nhưng vì lúc đó nàng ấy đeo vải che đi nên không rõ dung mạo. Chỉ biết là nàng rất đẹp mà thôi.
Nhưng khi nhìn thấy cả hai mỹ nữ đứng trước mặt mình lúc này, sâu trong lòng Ngọc Băng Nhan có chút tự ti về sắc đẹp của mình. Không chỉ vậy dù hai ngươi hơn nàng có vài tuổi nhưng tu vi cũng đã đạt đến Thuế Phàm cảnh, thậm chí không phải là ở sơ kỳ nữa cơ.
Mà Ngọc Băng Nhan lúc này cũng chú ý tới bản thân mình, tu vi của nàng đã đạt đến Thuế Phàm cảnh sơ kỳ. Nhưng thay vì cảm giác khoan khoái vì đột phá thì lại là cảm giác ê ẩm toàn thân, đặc biệt phần dưới nàng vẫn có cảm giác như bị xé toạc ra, cực kỳ đau đớn chỉ khiến nàng muốn khóc.
- Hừ, Long nhi nhìn kìa, phu quân không ngờ hành hạ muội ấy như vậy, phía dưới sưng đỏ hết lên cả rồi. Chậc chậc, chờ huynh ấy trở về ta phải thay muội ấy đòi phu quân một cái công đạo.
Nữ nhân trông tinh nghịch lên tiếng nói. Lúc này, cô gái bên cạnh được nàng gọi là Long nhi cũng lên tiếng:
- Ưm, lần này phu quân quả thật là quá tàn nhẫn rồi. Ta ủng hộ việc làm của tỷ.
Tiểu Long Nữ một bên giơ tay đồng ý. Dù bản thân nàng không thích chỗ thị phi, ồn ào nhưng đối với việc trêu đùa Thiên Vân thì nàng lại vô cùng thích thú, nhiều lần còn phối hợp với Hoàng Dung để hố hắn nữa. Mà kết quả sau đó thì hai nàng bị hắn đè ra mà đánh mông nhưng chính cuộc sống như vậy cũng khiến các nàng cực kỳ vui vẻ.
- Ân, các tỷ tỷ, có thể cho ta biết các tỷ là ai được không?
Ngọc Băng Nhan có chút mơ hồ hỏi. Nàng đã đoán được một phần, nhưng vẫn chưa có chắc chắn lắm.
- Ân, nói sao nhỉ... ta tên là Hoàng Dung, còn bên cạnh ta chính là Tiểu Long Nữ. Còn hai đứa trẻ bên kia một là Tuyết Cơ, còn người còn lại là Bạch Tiên Nhi.
Hoàng Dung tận tình nói với Ngọc Băng Nhan, còn Tiểu Long Nữ chỉ một bên im lặng. Mà Ngọc Băng Nhan nghe thấy tên từng người thì gật đầu.
- Nếu nói về thân phận thì bọn ta xuất hiện từ một thế lực khác, nhưng đều có thân phận giống với muội chính là thê tử của Thiên Vân.
Nói đến câu này, cả ba nữ đều không hẹn trước mà đỏ mặt cả lên. Nhưng đây không phải thế giới hiện đại như của Thiên Vân từng sống. Ở thế giới này, nam nhân ưu tú, mạnh mẽ thì nhiều vợ cũng chả sao cả. Miễn làm sao đừng để bị cắm sừng là được rồi :3.
Sau một lúc giới thiệu lẫn nhau, cả ba nữ dần thân như thể là hội chị em lâu năm vậy. Những câu chuyện thường ngày dần chuyển thành chuyện giường gối với Thiên Vân. Làm Ngọc Băng Nhan đỏ mặt là vì Hoàng Dung cùng Tiểu Long Nữ vậy mà bị cho tên nam nhân ấy đùa bỡn liên tục khi ở trong không gian pháp bảo.
Bên cạnh đó, nàng cũng có chút tự ti về nhan sắc và thiên phú của chính mình. Thấy Ngọc Băng Nhan mặt có chút thất lạc, hai nữ làm sao không hiểu chứ.
Thế là cả hai người bắt đầu khuyên Ngọc Băng Nhan, mà càng nói, các nàng càng để lộ nhiều bí mật riêng của bản thân, dần hoàn nhập với nhau. Còn Ngọc Băng Nhan cũng quên đi tự ti mà bắt đầu suy tính cách để đi theo Thiên Vân.
'.....'
Thiên Vân vẫn chưa biết Ngọc Băng Nhan đã tỉnh giấc, hắn hiện tại còn đang thử chức năng mới của hệ thống, thiên phú cùng với tầng thứ nhất của [Tru Thần cửu biến] Diệt Long thức.
Nếu có ai đặc biệt là chúng nữ tại, thì sẽ vô cùng bất ngờ trước hình dáng của Thiên Vân hiện tại.
Thay vì dáng vẻ nho sinh, yếu đuối thì hiện tại Thiên Vân trông như một con quái vật khát máu vậy, hắn hai mắt đỏ lòm, làn da trắng trẻo bắt đầu xuất hiện vảy của một sinh vật dạng rồng nào đó.
Mà thân hình hắn cũng to ra thêm một chút, cơ bắp, chiều cao cũng vì thế mà tăng. Với lực lượng hiện tại, cho dù thể tu cấp 5 đỉnh thì Thiên Vân cũng dễ dàng một trận chiến. Nhưng để duy trì trạng thái này phải tiêu tốn rất nhiều linh khí cùng với sức chịu đựng của cơ thể. Trừ khi hắn thể tu đạt cấp 6 và linh tu từ Luyện Hư trở lên thì may ra còn giảm bớt hạn chế này.
Và đặc biệt là cái thiên phú: [kiếm tâm thông minh] thật là một cái cực kỳ khủng bố thiên phú mà. Lần đầu sử dụng tới, Thiên Vân cảm thấy bản thân như đang trong một loại liên tục đốn ngộ nào đó, chỉ trong một lúc hắn liền nhanh chóng nhớ và hoàn chỉnh phân tích các cách ra chiêu của những người hắn gặp trước đó.
Thiên Vân tin rằng, hắn hiện tại còn mạnh mẽ hơn nhiều lần so với lúc trước. Nhưng đối với quái vật khổng lồ như Mục gia thì hắn vẫn còn rất yếu. Vì vậy tốt nhất vẫn chưa nên để lộ sơ hở.
Nghĩ xong một hồi, Thiên Vân lần nữa mở cửa hàng hệ thống ra và tìm xem có món đồ nào phù hợp với bản thân không.
<< 1. Linh cấp cao cấp đan dược [Hóa hình đan] x1. 20 vạn điểm.>>
<< 2. Linh cấp trung cấp pháp bảo [Bạch thiên y] x1. 15 vạn điểm.>>
<< 3. Thiên cấp cực cấp đan lô [Hồng thiên lô] x1. 8 vạn điểm. >>
<< 4. Thiên cấp phù [Biến thân phù] x5. 10 vạn điểm. >>
<< 5. Thiên cấp trung cấp đan dược [Linh Nguyên đan]x10. 10 vạn điểm. >>
- Hệ thống, cho ta mua [Bạch Thiên y] cùng với [Linh Nguyên đan].
Thiên Vân nhìn vào hệ thống thì thấy được duy có hai món khiến hắn hài lòng, một là bộ y phục, có thể dùng cho cả nam lẫn nữ, bộ đồ sẽ tự phóng to thu nhỏ cho vừa với người mặc. Mà hiện Ngọc Băng Nhan đang không có đồ mặc vì bị hắn xé ra cả rồi.
Còn về [Linh Nguyên đan] có tác dụng khôi phục linh lực cho tu sĩ Luyện Hư trở xuống, cực kỳ cần thiết cho Thiên Vân lúc này.
" Leng keng, ký chủ xác nhận mua hai thứ này..."
- Đúng vậy.
" Leng keng, đã mua lấy. Vật phẩm đã chuyển vào trong không gian hệ thống. Còn 15k vàng."
Thiên Vân từ trong không gian lấy ra [Bạch Thiên y] rồi đi vào trong [Cửu Thiên tháp]. Mà vì [Cửu Thiên Tháp] đã trở thành Thiên Vân bản mệnh pháp bảo nên nó đang ở trong bụng Thiên Vân.
Đáng lẽ nơi nó nằm phải là Thiên Vân đan điều, nhưng vì hắn tu chính là Hỗn Độn khí, mà còn tu [Vạn Cổ Hỗn Độn kinh] nên đan điền của hắn bị thay vào một mảng bao la vũ trụ.
Và nằm ở trong đó chính là một cái hố đen cùng với một cái cao bễ ngễ toàn tháp. Nếu có kẻ nào đi qua thì sẽ vô cùng bất ngờ về chuyện này.
'.....'
Cả ba nữ còn đang nói chuyện vui vẻ thì nhìn thấy Thiên Vân đi vào, Hoàng Dung còn đang tính trách mắng hắn một trận thì Ngọc Băng Nhan kéo tay nàng lại rồi lắc đầu. Hai nữ vốn là người thông minh, liền đi ra để nhường chút không gian cho hai người. Tất nhiên cả hai đều không quên giữ chặt hai cái tiểu cô nương quậy phá rồi.
Thấy Ngọc Băng Nhan trần chuồng đi lại chỗ mình, Thiên Vân cảm thấy có chút bất ngờ, nhưng khi nhìn tấy nàng âm đạo đang sưng đỏ cả lên thì trong lòng hắn lại có chút đau lòng cho nàng. Nếu nàng tu vi thấp đi một chút, có lẽ đã bị hắn làm cho chết rồi.
Khi hai người giáp mặt nhau thì ngại ngùng không biết nên nói gì cẩ.
- Ta...
- Ta...
- Nàng nói trước đi...
- Huynh nói trước đi...
Hai âm thanh cùng lúc vang lên, cả hai cùng nhìn nhau một lúc rồi cười nhẹ. Xong rồi Thiên Vân liền cất tiếng nói:
- Nhan nhi, nàng vẫn chưa khỏe, tốt nhiên nên ngồi im một chỗ. Cho ta xin lỗi vì...
Còn chưa nói xong, Ngọc Băng Nhan liền lấy ngón tay che miệng hắn lại.
- Ân, huynh không cần xin lỗi, đây là do thiếp tự nguyện. Nhưng thiếp cần biết, huynh rốt cuộc có chấp nhận thiếp làm thê tử huynh không? Nếu huynh không muốn thì chúng ta chỉ xem đây như vô tình. Không ai nợ ai cả.
Ngọc Băng Nhan dù nói thế, nhưng trong lòng vẫn mong đợi câu đồng ý của Thiên Vân. Nếu hắn muốn cả hai như người dưng, thì tâm nàng sẽ chết mất. Còn Thiên Vân, trước câu nói của nàng hắn cũng không có ý muốn nói mà là dùng hành động để chứng minh.
Nhanh chóng, hắn một tay nhẹ nhàng chạm vào nàng cằm mà ngẩng đầu nàng lên để lộ dung mạo xinh đẹp với hai má đang đỏ ửng vì ngại ngùng của nàng. Còn chưa kịp để nàng nói gì, hắn liền hôn lấy nàng đỏ hồng đôi môi.
Ngọc Băng Nhan cũng khá bất ngờ với việc làm của Thiên Vân, nhưng liền cơ thể nàng cũng đã cho hắn thì hôn cũng chẳng tính là gì. Vì vậy nàng liền cùng tính lang phối hợp, lưỡi hai người xúc động luồng vào nhau, không ngừng trao đổi nước bọt của cả hai.
Khi hôn xong, Ngọc Băng Nhan liền an tĩnh bị Thiên Vân ôm lấy. Nàng không hiểu sao, cứ mỗi khi nằm trong lồng ngực hắn thì nàng liền quên đi cảm giác phản kháng, chỉ thấy an toàn, ấm áp và yêu thương. Từ khi mẫu thân mất, nàng chưa được có ai yêu thương đến như vậy.
Dù cho là phụ thân của nàng rất sủng nàng, nhưng vì là chưởng môn trong gia tộc nên ông ấy cũng không có quá nhiều thời gian cho nàng. Vì vậy hầu hết thời gian khi nhỏ của nàng là dành cho việc đọc sách cùng tu luyện, thiếu đi sự yêu thương của gia đình. Còn sau này, những nam tử kia tiếp cận nàng cũng chỉ vì nàng gia thế.
Nhưng riêng hắn, chỉ khi có hắn tại, nàng mới lần nữa cảm thấy vui vẻ, ổn định. Tâm trí nàng hiện đã chỉ có duy Thiên Vân mà thôi.
Nằm trên người Thiên Vân một hồi lâu, Ngọc Băng Nhan mới nhớ ra bản thân nàng còn đang trần trụi, liền ngại ngùng hét lên:
- Ahhhh....
Thiên Vân giật mình, hắn không hiểu vì sao cô nàng này lại tự động phá hoại cảnh thơ mộng lúc này. Chỉ thấy cơ thể Ngọc Băng Nhan có chút co rút lại, hai tay che đi chỗ kín đáo, nhìn đến đây hắn mới hiểu ra.
- Hừ... huynh còn nhìn nữa ta móc mắt huynh cho bây giờ...
Ngọc Băng Nhan có chút xấu hổ nói.
- Tại sao phải che nga... không phải chúng ta liền chuyện ấy đều làm rồi sao...
- Không cho huynh nói, mau đưa quần áo cho thiếp... Quần áo thiếp đều bị huynh xé hết cả rồi.
Trước lời uy hiếp không có chút nguy hiểm nào của Ngọc Băng Nhan, Thiên Vân liền đưa cho nàng [Bạch Thiên y]. Khi cầm lên bộ đồ, Ngọc Băng Nhan hoảng hồn phát hiện chất liệu bồ đồ này vô cùng đặc biệt, mà nàng còn cảm thấy khí tức pháp bảo toát ra từ đây. Phải nói, pháp bảo dạng y phục là cực kỳ khan hiếm, bởi Luyện Khí sư có rất ít ai có thể hoàn mỹ dung hợp Luyện Khí vào trong việc dệt vải may đồ cả.
Dù thắc mắc là như thế, nhưng Ngọc Băng Nhan cũng không có hỏi Thiên Vân, bởi nàng tin tưởng nếu hắn muốn nói thì hắn sẽ nói cho các nàng biết. Nhưng trước khi thay đồ, nàng phát hiện Thiên Vân còn đang nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, liền ngại ngùng nói:
- Hừ, huynh mau quay lại để thiếp thay đồ. Nếu không ta liền móc mắt huynh đấy. Huynh tin không?
- Không phải việc phu quân ngắm nhìn thê tử mình cũng là sai sao.
Thiên Vân dù miệng nói như vậy nhưng vẫn ngoan ngoãn quay người ra sau để Ngọc Băng Nhan thay đồ. Hắn chỉ nghe thấy âm thanh soạt soạt mà thôi.
- Xong rồi.
Âm thanh Ngọc Băng Nhan vang lên làm Thiên Vân nhanh chóng ngó ra sau để nhìn xem. Làm hắn kinh ngạc chính là
Nàng thật... đẹp nga!
Bộ y phục nhanh chóng chỉnh sửa cho vừa kích cỡ của Ngọc Băng Nhan, do thiết kế đặc biệt mà lúc này bộ dáng cơ thể của nàng được bộ đồ tôn lên như một cái hoãn mỹ thân thể. Ngực có, mông có, dù vẫn còn chưa phát triển hoàn toàn nhưng đã cực kỳ thu hút ánh mắt người khác.
Mà nàng cũng vừa bị Thiên Vân lấy mất lần đầu, trong khí tức thiếu nữ có lẫn thêm chút sự quyến rũ, gợi cảm nữa.
Thấy Thiên Vân cứ chăm chăm nhìn mình như vậy, Ngọc Băng Nhan đỏ mặt hỏi:
- Huynh thấy thiếp thế nào? Đẹp không?
- Đẹp, rất đẹp.
Thiên Vân có chút mơ màng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.