Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng

Chương 27: Truyền Thừa (2)

๖ۣۜl̠a̠z̠y̠ঔ

13/08/2021

~~ Ý tưởng về cái này được lấy từ bộ "Bách Luyện thành thần". Do tính viết dài dòng một chút nhưng mà đánh hoài cũng ngán nên tui chuyển qua chơi xúc xắc nha. ~~

- Hừ không ngờ một đám dân đen cũng dám tụ họp ở đây.

Âm thanh vang lên từ xa vọng lại, chỉ thấy một đám người mặc bộ áo bào màu trắng xuất hiện trên hoang vu cánh đồng, người nào người nấy đều mang vẻ mặt tự tin, và coi thường, khinh bỉ người khác.

Người cầm đầu cả đám này chính là một Chân Nguyên cảnh đỉnh, Mục Hạo còn bên cạnh hắn chính là người em họ cùng huyết thống với Thiên Vân, Mục Vũ. Hắn lúc này cũng thành công tiến lên Chân Nguyên Hậu Kỳ.

(Xin lỗi bạn nào đọc các chương trước là hậu kỳ tui nhầm sang cao cấp :)) lỗi quá. Chân thành xin lỗi nha.)

- Đội trưởng, là hắn, tên đeo mặt nạ chính là kẻ đã đánh cắp chúng ta con mồi.

Một tên Mục gia đệ tử chỉ tay vào nơi Thiên Vân đang đứng mà quát lên.

- Thật sao? - Mục Hạo hỏi, hắn dù không thích gây chuyện với thế gia khác nhưng tên đeo mặt nạ đó rõ ràng là một tán tu, cộng thêm với dám chọc vào Mục gia thì hắn phải thay mặt Mục gia đòi lại công đạo.

- Đúng vậy, nếu ngài không tin thì có thể hỏi những người khác trong đội ta. - Nghe tên đệ tử Mục gia đó nói xong, những người sau lưng liền gật đầu, hiển nhiên là đã lập sẵn kế hoạch ở phía trước.

Thiên Vân đứng ở đó nghe bọn hắn trò chuyện mà không nói gì cả. Đúng thật là hắn có ý đồ cướp nhưng căn bản còn chưa kịp ra tay thì con yêu thú đã quắp đi rồi. Lỗi cũng đâu phải tại hắn, mà nói ra cũng chẳng có ai tin.

- Mục gia người chỉ biết lấy đông đánh yếu sao?

Người lên tiếng không ai khác chính là Ngọc Băng Nhan, nàng không biết vì sao khi Mục gia nói chuyện về Thiên Vân thì bản thân nàng lại cảm thấy có chút khó chịu.

Cộng với nãy giờ bị khiêu khích bởi Vân Điệp, cơn tức giận còn chưa có chỗ phác tác thì lại gặp mấy tên gia hỏa buồn phiền Mục gia.

- Không lẽ Ngọc gia tiểu thư lại muốn vì một tên tán tu mâu thuẫn với Mục gia chúng ta sao.

- Nếu tính cả Phong Lang Cốc chúng ta thì sao. - Lang Lãnh đứng lên trả lời.

- Không sai, còn Vân gia ta nữa.

Vân Điệp cũng nói theo, nàng vốn có hào cảm với Thiên Vân. Tới khi nhìn thấy một cô gái khác vì hắn mà đứng lên thì làm sao nàng có thể thua thiệt được chứ.

Còn Vân Triệt ở bên cũng không tỏ thái độ phản đối, cũng không nói là đồng ý. Nhưng bất kì ai ở đây cũng biết tới rằng Vân Triệt có tính bảo hộ muội muội rất cao.

- Hừ! - Mục Hạo không nói gì nhưng ánh mắt hắn tràn đầy sát khí nhìn vào Thiên Vân một chút rồi quay sang nói chuyện gì đấy.

Không cần phải nghe lén thì Thiên Vân hắn cũng đoán được là kêu bọn kia nếu có gặp bản thân hắn đi một mình thì tiến hành tiêu diệt nếu có thể, không thì thông báo với Mục Hạo.

Quả thật như Thiên Vân nghĩ, Mục Hạo bề ngoài thì căn dặn đệ tử Mục gia nhưng trong tối đã ngầm ra kí hiệu để ám sát hắn.

- Vậy tất cả đã đến đây rồi, sao không cầm lệnh bài ra xem đã đủ chưa nhỉ. - Tên mập Triệu Bình lên tiếng đánh vỡ không khí căng thẳng này, hiển nhiên Phàm Vân Tông cùng Hành Sơn Cốc ngay từ đầu chỉ để ý tới truyền thừa chứ không dẫn vô bãi nước đục của Thiên Vân.

- Trong tay ta có "Địa" bài.

Lang Lãnh từ trong nhẫn trữ vật mang ra một tấm lệnh bài bằng gỗ.

Lý Dương gật đầu nói:

- Ngọc gia sở hữu hai lệnh "Cổ" và "Nguyệt" lệnh.



- Phàm Vân Tông sở hữu lệnh bài "Vân".

- Hành Sơn Cốc có "Bái".

- Mục gia ta sở hữu lệnh bài "Lệnh".

Từng âm thanh trong đại gia tộc của Thiên Nguyên đế quốc vang lên, tổng hợp đủ 6 lệnh bài như những lần trước. Còn lệnh bài cuối cùng thì không biết là của ai.

Chỉ thấy một tên đệ tử Ngọc gia bẩm báo lại với Lý Dương cái gì đó. Làm hắn quay mặt sang chỗ Thiên Vân mà hỏi:

- Nghe nói, vị công tử đã giết chết Ngô Húc và lấy đi nhẫn không gian của hắn, nếu công tử có thể sở hữu một lệnh bài như vậy thì xin mời nói với bọn ta.

Lời nói của Lý Dương mang theo một chút uy nghiêm nhưng trầm ổn, lời lẽ không cao ngạo, quá quách như Mục gia. Thiên Vân đang tính trả lời hắn thì lại nghe thấy thanh âm.

- Hừ! Không ngờ có ngày lại thấy một đám nhân tộc tự xưng thiên tài tập trung một chỗ như thế này. Bất quá cũng tiện cho bổn ma không cần phải đi lung tung tìm các ngươi.

Lời nói đó vang vọng đến tai từng người trong nhóm các thế gia lớn cùng với đám Thiên Vân.

Chỉ thấy một thanh niên cao to, khuôn mặt tuấn tú với nước da ngăm đen cùng đôi mắt màu đỏ huyết gây ấn tượng.

- Ma tộc người cũng dám xông vào lãnh địa của nhân tộc ta. - Lang Lãnh là người đầu tiên đứng lên nói.

Phong Lang Cốc ngoài có thân phận là đệ nhất tông mông trấn tử Lang Sơn ra còn có một nhiệm vụ nữa chính là đánh đuổi kẻ ngoại xâm vào lãnh thổ của Thiên Nguyên đế quốc.

Thân là Phong Lang Cốc đệ nhất thiên tài cũng là tương lai tông chủ, Lang Lãnh làm sao có thể để ma tộc trước mặt mình quấy phá được chứ.

Sau lưng hắn, cả đám người đang căng thẳng chuẩn bị chiến đấu. Mà Ngọc Băng Nhan lúc này lại nhân lúc kéo kéo áo của Thiên Vân.

- Ngọc tiểu thư muốn cùng ta nói chuyện gì sao? - Thiên Vân dùng thần thức trao đổi, hắn không hiểu sao cô nàng lại muốn nháo lên trong thời điểm hiện tại chứ.

- Hừ. Ngươi không thấy lạ sao? Việc đám ma tộc trà trộn vào đây chắc chắn phải có người đứng sau lưng trợ giúp chứ?

Thiên Vân sờ sờ mũi, vấn đề này quả thật hắn không quá rành chứ không phải không nghĩ ra.

Trước đó chủ nhân cơ thể này bất quá sống còn khó khăn chứ nói gì để tâm đến mấy chuyện xâm lấn dị tộc rồi chiến tranh trong đế quốc gì chứ.

Mà bản thân hắn dù xuyên không đến đây tính cả thời gian bế quan thì cũng chỉ có 2 năm, đâu ra thời gian quan tâm việc quốc sự chứ.

- Ý ngươi nói trong những người ở đây có khả năng có kẻ nội giám sao? - Thiên Vân hỏi, có ngu hắn mới thừa nhận với nàng là hắn không biết gì cả.

- Đúng vậy. - Ngọc Băng Nhan trả lời.

- Ồ. Vậy sao ngươi không nghĩ ta là kẻ nội gián, mà lại nghĩ là người khác, dù sao thì ta cũng đâu có tên tuổi gì nga. - Thiên Vân thắc mắc hỏi.

- Hừ! Bởi vì ngươi là kẻ vô danh xuất hiện nên mới ít nghi ngờ nhất, nếu ngươi là một con cháu thế gia lớn mới dễ nghi ngờ. Bởi việc đó mới có thể giúp ngươi qua mắt được các gia tộc lớn.

Có lý do kì lạ như vậy sao? Thiên Vân suy nghĩ trong đầu nhưng không dám nói ra.

Lúc sau để kiểm tra đám người này thì hắn dùng tới [Vĩnh Hằng chi nhãn] quan sát mới phát hiện ra, trong số thiên tài ở đây, thì đám Mục gia người có vài kẻ có khí tức giống với tên ma tộc trước mắt.

Chỉ là bọn hắn che kín có chút kĩ với lại đều là đám Chân Nguyên trung kỳ, hậu kỳ nên mới có thể che dấu trước mắt nhiều người như vậy.



Thiên Vân thầm cảm thán, hắn không ngờ trong Mục gia lại có nhiều ma tộc gián điệp như vậy. Sao trước kia hắn còn không cảm thấy nhỉ.

'.....'

Trước ánh mắt kiêng kị đến từ thiên tài của Thiên Nguyên đế quốc, tên ma tộc thủ lĩnh chỉ cười sảng khoái.

- Haha, ta đến đây chỉ xem truyền thừa của các ngươi như thế nào. Không cần phải đề phòng như vậy.

- Dù sao thì tất cả các ngươi cũng không phải đối thủ của ta.

- Ngươi...

Một đám thiên tài muốn tức giận chửi lên nhưng không dám, chỉ thoáng nhìn khí tức của tên ma tộc trước mắt thì ai cũng đoán được tu vi của hắn vô cùng cao, chỉ là đang dùng bí pháp nào đó để giảm tu vi xuống mà thôi.

- Tên tiểu tử đeo mặt nạ kia, ngươi mau đem mảnh lệnh bài cuối cùng ra để cho ta xem như thế nào.?

Nghe được tên ma tộc trước mắt gọi bản thân là tiểu tử, Thiên Vân quả thức muốn cho hắn ăn đòn bởi cộng với tuổi trước kia và hiện tại của hắn cũng đã hơn 50. Còn tên ma tộc trước mắt bất quá mới 20 tuổi hơn.

Nhưng hắn phải công nhận một điều, tên ma tộc này mới 20 mà tu vi đã siêu việt Chân Nguyên cảnh, cao hơn cả đám thiên tài nhân tộc đang ở đây, ít nhất là hiện tại.

Bởi hắn, Vân Triệt, cùng một số người khác có khả năng nhanh chóng vượt qua tên kiêu ngạo này.

Thiên Vân giơ cánh tay phải lên, lệnh bài chứ "Thiên" trừ trong tay áo hắn xuất hiện.

- Tên này vậy mà thật giữ 1 lệnh bài. Không lẽ hắn thực sự giết chết Ngô Húc.

Rất nhiều người không tin điều trước mắt, kể cả là Ngọc Băng Nhan. Bởi Ngô Húc thân là cao thủ có tiếng, cho dù một đám thiên tài bọn hắn cũng khó cùng Ngô Húc 1vs1, nói gì tới một người tán tu vô danh như Thiên Vân nữa chứ.

Như có gì đó điều lệnh, bảy lệnh bài gỗ nhanh chóng bay ra khỏi tay mỗi người mà bắt đầu xếp lại thành hàng tạo ra một dòng chữ to tướng trên không trung.

- Đây là...

Thiên Vân còn chưa kịp nói gì, thì dòng chữ đó nhanh chóng nhập vào cánh cửa mục nát khiến nó tan thành tro bụi.

Nhưng khi mọi người còn chưa kịp phản ứng gì thì một đợt sáng bất ngờ xuất hiện nuốt chửng những người đang ở xung quanh kể cả Thiên Vân.

- Ta [Vĩnh Hằng chi nhãn] vậy mà không nhìn thấu thứ này.

- Do sức mạnh của công tử còn yếu so với nguồn sức mạnh này, vì vậy mới không thể nhìn rõ nó.

Linh Nhi một bên xuất hiện, ngồi trên vai phải Thiên Vân mà nói.

- Chuyện tiếp theo chỉ có thể dựa vào công tử, hệ thống cùng Linh Nhi không thể trợ giúp cho công tử được vì vậy nên ngài phải vô cùng cẩn thận.

Nghe tới lời này của nàng, Thiên Vân liền tỏ vẻ ngưng trọng. Nhưng hắn cũng nhanh mỉm cười và nói:

- Nếu có chút chuyện này mà ta làm không được thì làm sao có thể làm chủ hệ thống chứ. Nàng cứ ngồi đó mà xem bổn công tử thể hiện.

Nói rồi, hắn liền véo má tiểu loli Linh Nhi. Không biết nàng là linh hồn hay thực thể nhưng cảm giác đàn hồi ở má khiến hắn cảm thấy rất thích a. Mọi ngày thì Linh Nhi không cho hắn chạm nhưng lần này không hiểu sao nàng vẫn cho hắn véo má nàng thỏa thích như vậy.

- Ừm. Linh Nhi tin tưởng công tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook