Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu
Chương 395: Thay thế
Riascvnb
30/03/2021
"Khô- Không thể nào???"
Rin Kujou ngồi bệt xuống võ đường với cơ thể run rẩy, nàng kinh hãi đến tột độ khi chứng kiến hình ảnh trước mặt.
Mang theo hơn 50 tên hộ vệ mạnh mẽ nhất, nguỵ trang thành học sinh để vào trường. Tuy thay vì sử dụng kiếm thật mà chỉ sử dụng kiếm tre, nhưng đó cũng không phải điều mà ai cũng có thể ngăn cản được.
Nhưng mà, nàng đang trông thấy gì?
Hơn 50 tên bảo vệ, ngay khi vừa lao vào người Tenryu-sensei liền giống như va vào một bức tường vô hình, cả đám bay ngược ra ngoài với tốc độ cao va đập vào tường, không chỉ ngất đi mà xương cốt còn gãy rụng.
"Se- Sensei... Thầy không phải là ngườ-"
"Vớ vẩn, ta mà không phải người thì em bị ăn thịt từ lâu rồi!" Lăng Thiên ngoáy ngoáy lỗ tai, không kiên nhẫn nói, sau đó giống như cười mà không phải cười, nhìn Rin mở miệng:"Đám bị thịt đó thất bại rồi, giờ đến lượt em sao?"
"Ực!"
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, Rin không nghi ngờ gì liền nuốt nước bọt một cái. Thân là một hộ vệ của Saki Tenjouin, nàng cũng đã được huấn luyện từ trước, nhưng mà, dù cho trải qua sinh tử bao nhiêu lần đi chăng nữa, nhưng chẳng hiểu sao khi đối mặt với người này, nàng chưa từng cảm thấy run sợ đến thế.
"Phập!"
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng giống như quyết tâm điều gì, nàng cắn chặt môi đến chảy cả máu để khiến cơ thể bình tĩnh lại, sau đó từ từ đứng dậy, giơ cao thanh kiếm tre về lại thế thủ.
"Tới đi, em chỉ có một cơ hội duy nhất thôi!" Lăng Thiên hòa ái mà mỉm cười. Chỉ thấy lúc này hắn nhắm mắt, giơ tay buông bỏ chống cự.
"Là bẫy sao, hay là khinh địch...?" Rin trầm mặc một lát, nàng dùng từng ngón chân trần của mình đi vòng quanh Lăng Thiên hệt như một con báo chuẩn bị vồ mồi. Cuối cùng sau một khắc, chỉ thấy một tiếng "Ha" lớn, nàng nhún chân thật nhanh, chọc thẳng lưỡi kiếm tre về phía cổ họng Lăng Thiên.
Kỹ thuật kendo thức thứ 7: Chọc yết hầu!!!
"Xoẹt!!!"
Tiếng vỡ vụn vang lên, nhưng chẳng hiểu sao Rin không những không vui mừng, trái lại nàng vô cùng hoảng sợ.
Thứ vỡ vụn kia... Thứ vỡ vụn kia không phải cổ họng của Sensei mà là đầu gậy tre của nàng...
"Bịch!"
"Ta... Thất bại rồi!" Rin ngồi sụp xuống dưới võ đường như trút hết sức lực, sau đó ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên, ánh mắt tràn đầy quật cường nói:"Giết em đi-!"
"Không!!!!"
Đúng lúc này, cửa phòng liền bị đẩy ra, một thân ảnh nhanh chóng chạy vào, đứng trước mặt Rin rồi giơ hai tay ra như một con gà mẹ bảo vệ đàn con của mình.
"Không cho phép ngươi làm hại Rin, mau mau cút đi!" Saki Tenjouin mặc cho bản thân mình run rẩy vì sợ hãi, nhưng hiển nhiên đôi chân cũng không hề nhúc nhích mảy may.
Ngày hôm nay, nàng cũng đã đặc biệt tìm hiểu thân phận của Lăng Thiên trước đó, biết được hắn quả thực chính là một tên thầy giáo mới khiến nàng có chút bất ngờ. Nhưng là, đẹp trai thì sao chứ? Nhiều tiền thì sao chứ? Tài giỏi thì... À mà thôi!
Nói tóm lại là, hắn đã làm cho tập đoàn của cha nàng nguy khốn đến tình trạng này, lại muốn làm hại Rin thì cho dù Lăng Thiên có là tài tử minh tinh đi chăng nữa, nàng cũng không vì thế mà siêu lòng!!!
"Tiểu thư Saki..." Chứng kiến tiểu thư vì mình ra mặt, Rin nghẹn ngào vì cảm động.
Nhìn tình cảnh trước mặt bỗng chốc hóa thành tình tiết trong mấy bộ phim Drama, trong khi bản thân giống như trở thành nhân vật phản diện khiến cho Lăng Thiên dở khóc dở cười. Đang định đùa giỡn một hồi nhưng bỗng nhiên, hắn liền thay đổi ý định.
Quên mất, hai người này cũng thật là mỹ nhân bại hoại. Hơn cả là, giống như các nàng trong nguyên tác cũng thuộc về dàn Harem của tên kia...
"Bộp!"
"Á, biến thái, ngươi định làm gì!" Bỗng nhiên ngực mình bị công kích, Saki đỏ mặt hét lên.
"Công ty của em sai người đến tấn công ta, cũng may ta cũng có chút thủ đoạn bảo hộ nên không bị thương tích gì. Nhưng dù là thế, lợi tức này ta vẫn phải đòi lại một khoản!" Lăng Thiên nheo mắt nhìn Saki, sau đó đưa mặt tới thì thầm vào tai nàng nói:"Đời cha không được thì đời con phải trả, đạo lý này... Chắc trên lớp em học rồi chứ hả?"
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, Saki cũng biết bản thân không chiếm được lý nên chỉ biết trầm mặc. Sau một khắc, nàng giống như quyết tâm điều gì, ngẩng mặt lên nhìn Lăng Thiên nói ra:"Đư- Được rồi, ta cho phép ngươi liếm bàn chân ta, chỉ cần ngươi buông tha Rin và trả lại toàn bộ cổ phần!"
Nói xong, không chờ Lăng Thiên phản ứng, Saki liền đã cởi bỏ giày cũng đôi tất của mình, sau đó giơ cao một chiếc chân trần lên như đang ban ân huệ.
Cái này...
Chứng kiến hành động thiểu năng của Saki, Lăng Thiên quả thực hết chịu nổi nữa rồi. Xem ra, cái tính tiểu thư công chúa của nàng đã ngấm vào trong máu, phải mang về nhà huấn luyện từ đầu.
Rin + cổ phần = liếm chân nàng một lần... Khả năng tính toán kiểu này cho làm kinh tế cũng thật đáng sợ!
"Thế nào? Không muốn sa-" Saki căm tức hỏi, chỉ là khi nàng chưa kịp dứt lời, sau gáy liền bị người nào đó công kích đến ngất đi.
Rin Kujou!!!
"Ta tưởng Saki là tiểu thư của em cơ chứ?" Lăng Thiên đùa giỡn nói.
"Chậc!!!"
Lần này, Rin cũng không có trả lời Lăng Thiên, mà chỉ nhẹ nhàng cởi bỏ lớp áo đồng phục của mình trên người ra, để lộ chiếc áo lót hồng nhạt dễ thương trên người. Chưa dừng lại ở đó, nàng lúc này liền quỳ rạp xuống dưới đất, đầu dán chặt vào nền nhà rồi mở miệng:"Chỉ cần thầy chịu buông tha cho tiểu thư Saki, em nguyện ý trở thành..."
"Trở thành cái gì?" Lăng Thiên mím môi cười.
"... Trở thành người của thầy, toàn bộ linh hồn lẫn thể xác mình!" Rin cắn môi nói ra.
Nàng, thân là người gia tộc Kujou, nhiệm vụ thiết yếu nhất chính là bảo hộ người của gia tộc Tenjouin. Thế nên, dù biết bản thân đang tự mình nhảy vào hố lửa, nhưng nàng vẫn sẽ cam nguyện!
"Chắc chắn chứ?" Lăng Thiên liếm môi, sau đó một tay kéo cơ thể Rin lên rồi ép vào người mình mà sờ soạng.
Không có một chút mỡ dư thừa nào, quả nhiên là tập luyện vất vả để hộ chủ đây mà!
"Ưm!" Bị Lăng Thiên sàm sỡ, Rin dù sao cũng chỉ là một nữ sinh cấp ba nên cơ thể theo bản năng hoảng sợ muốn đẩy hắn ra. Nhưng khi nhìn thấy Saki còn nằm trên mặt đất, Rin lần nữa lấy lại bình tĩnh rồi.
Nàng... Nếu không để Lăng Thiên làm chuyện này, thì chắc chắn Saki tiểu thư sẽ là người thay thế!
"Ahhh"
"Mới chạm vào ngực liền đã rên rỉ rồi sao, cơ thể cũng thật mẫn cảm mà!" Lăng Thiên đưa tay bóp bóp bầu vú của Rin qua lớp áo lót. Sau một hồi cảm nhận, hắn liền đưa ra phán định của mình.
To hơn tiểu thư Saki của nàng, lại cũng to hơn Risa một chút, nhưng bé hơn của Lala... Dĩ nhiên, càng không cần thiết so sánh với hai người Mikado và Ringo!
Hai con bò sữa đó, size ngực cũng phải 95,96!
"Se- Sensei, làm.. Làm ơn rời đi chỗ này, sau đó... muốn gì cũng được!" Rin vừa thở dốc, vừa cố gắng năn nỉ cầu xin.
Nghĩ đến ở đây tuy là võ đường, nhưng dù sao cũng thuộc khuôn viên trường học, không thể đảm bảo chốc nữa sẽ không có học sinh đến tập luyện. Khi đó, nếu như có người trông thấy mình cơ thể trần chuồng, cùng sensei làm chuyện tục tĩu ở trong...
Hậu quả khi đó, e rằng nó còn liên lụy đến cả tiểu thư...
"Được rồi, như em muốn!" Lăng Thiên liếm môi, sau đó bí mật liếc về phía Saki đang nằm ngất dưới sàn rồi ôm theo Rin biến mất.
Cờ đã đến tay, còn muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn được sao?
Chuyện cười!!!
Hai người rời đi, để lại Saki cùng một đám thuộc hạ ngất tại đó. Cũng may là sau một khắc, từ ngoài cửa dần có tiếng bước chân.
"Nghe nói sensei đang ở trong này, mình phải mau mau nói với thầy ấy chuyện chị mình mới được!!!" Haruna vui vẻ đi tới, sau đó đẩy nhẹ cửa vào.
Hả? Sao người ở bên trong, mỗi người lại nằm một nơi trên đất mà ngủ thế này?
Thật không sợ cảm lạnh mà!!!
Rin Kujou ngồi bệt xuống võ đường với cơ thể run rẩy, nàng kinh hãi đến tột độ khi chứng kiến hình ảnh trước mặt.
Mang theo hơn 50 tên hộ vệ mạnh mẽ nhất, nguỵ trang thành học sinh để vào trường. Tuy thay vì sử dụng kiếm thật mà chỉ sử dụng kiếm tre, nhưng đó cũng không phải điều mà ai cũng có thể ngăn cản được.
Nhưng mà, nàng đang trông thấy gì?
Hơn 50 tên bảo vệ, ngay khi vừa lao vào người Tenryu-sensei liền giống như va vào một bức tường vô hình, cả đám bay ngược ra ngoài với tốc độ cao va đập vào tường, không chỉ ngất đi mà xương cốt còn gãy rụng.
"Se- Sensei... Thầy không phải là ngườ-"
"Vớ vẩn, ta mà không phải người thì em bị ăn thịt từ lâu rồi!" Lăng Thiên ngoáy ngoáy lỗ tai, không kiên nhẫn nói, sau đó giống như cười mà không phải cười, nhìn Rin mở miệng:"Đám bị thịt đó thất bại rồi, giờ đến lượt em sao?"
"Ực!"
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, Rin không nghi ngờ gì liền nuốt nước bọt một cái. Thân là một hộ vệ của Saki Tenjouin, nàng cũng đã được huấn luyện từ trước, nhưng mà, dù cho trải qua sinh tử bao nhiêu lần đi chăng nữa, nhưng chẳng hiểu sao khi đối mặt với người này, nàng chưa từng cảm thấy run sợ đến thế.
"Phập!"
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng giống như quyết tâm điều gì, nàng cắn chặt môi đến chảy cả máu để khiến cơ thể bình tĩnh lại, sau đó từ từ đứng dậy, giơ cao thanh kiếm tre về lại thế thủ.
"Tới đi, em chỉ có một cơ hội duy nhất thôi!" Lăng Thiên hòa ái mà mỉm cười. Chỉ thấy lúc này hắn nhắm mắt, giơ tay buông bỏ chống cự.
"Là bẫy sao, hay là khinh địch...?" Rin trầm mặc một lát, nàng dùng từng ngón chân trần của mình đi vòng quanh Lăng Thiên hệt như một con báo chuẩn bị vồ mồi. Cuối cùng sau một khắc, chỉ thấy một tiếng "Ha" lớn, nàng nhún chân thật nhanh, chọc thẳng lưỡi kiếm tre về phía cổ họng Lăng Thiên.
Kỹ thuật kendo thức thứ 7: Chọc yết hầu!!!
"Xoẹt!!!"
Tiếng vỡ vụn vang lên, nhưng chẳng hiểu sao Rin không những không vui mừng, trái lại nàng vô cùng hoảng sợ.
Thứ vỡ vụn kia... Thứ vỡ vụn kia không phải cổ họng của Sensei mà là đầu gậy tre của nàng...
"Bịch!"
"Ta... Thất bại rồi!" Rin ngồi sụp xuống dưới võ đường như trút hết sức lực, sau đó ngẩng đầu nhìn Lăng Thiên, ánh mắt tràn đầy quật cường nói:"Giết em đi-!"
"Không!!!!"
Đúng lúc này, cửa phòng liền bị đẩy ra, một thân ảnh nhanh chóng chạy vào, đứng trước mặt Rin rồi giơ hai tay ra như một con gà mẹ bảo vệ đàn con của mình.
"Không cho phép ngươi làm hại Rin, mau mau cút đi!" Saki Tenjouin mặc cho bản thân mình run rẩy vì sợ hãi, nhưng hiển nhiên đôi chân cũng không hề nhúc nhích mảy may.
Ngày hôm nay, nàng cũng đã đặc biệt tìm hiểu thân phận của Lăng Thiên trước đó, biết được hắn quả thực chính là một tên thầy giáo mới khiến nàng có chút bất ngờ. Nhưng là, đẹp trai thì sao chứ? Nhiều tiền thì sao chứ? Tài giỏi thì... À mà thôi!
Nói tóm lại là, hắn đã làm cho tập đoàn của cha nàng nguy khốn đến tình trạng này, lại muốn làm hại Rin thì cho dù Lăng Thiên có là tài tử minh tinh đi chăng nữa, nàng cũng không vì thế mà siêu lòng!!!
"Tiểu thư Saki..." Chứng kiến tiểu thư vì mình ra mặt, Rin nghẹn ngào vì cảm động.
Nhìn tình cảnh trước mặt bỗng chốc hóa thành tình tiết trong mấy bộ phim Drama, trong khi bản thân giống như trở thành nhân vật phản diện khiến cho Lăng Thiên dở khóc dở cười. Đang định đùa giỡn một hồi nhưng bỗng nhiên, hắn liền thay đổi ý định.
Quên mất, hai người này cũng thật là mỹ nhân bại hoại. Hơn cả là, giống như các nàng trong nguyên tác cũng thuộc về dàn Harem của tên kia...
"Bộp!"
"Á, biến thái, ngươi định làm gì!" Bỗng nhiên ngực mình bị công kích, Saki đỏ mặt hét lên.
"Công ty của em sai người đến tấn công ta, cũng may ta cũng có chút thủ đoạn bảo hộ nên không bị thương tích gì. Nhưng dù là thế, lợi tức này ta vẫn phải đòi lại một khoản!" Lăng Thiên nheo mắt nhìn Saki, sau đó đưa mặt tới thì thầm vào tai nàng nói:"Đời cha không được thì đời con phải trả, đạo lý này... Chắc trên lớp em học rồi chứ hả?"
Nghe được lời nói của Lăng Thiên, Saki cũng biết bản thân không chiếm được lý nên chỉ biết trầm mặc. Sau một khắc, nàng giống như quyết tâm điều gì, ngẩng mặt lên nhìn Lăng Thiên nói ra:"Đư- Được rồi, ta cho phép ngươi liếm bàn chân ta, chỉ cần ngươi buông tha Rin và trả lại toàn bộ cổ phần!"
Nói xong, không chờ Lăng Thiên phản ứng, Saki liền đã cởi bỏ giày cũng đôi tất của mình, sau đó giơ cao một chiếc chân trần lên như đang ban ân huệ.
Cái này...
Chứng kiến hành động thiểu năng của Saki, Lăng Thiên quả thực hết chịu nổi nữa rồi. Xem ra, cái tính tiểu thư công chúa của nàng đã ngấm vào trong máu, phải mang về nhà huấn luyện từ đầu.
Rin + cổ phần = liếm chân nàng một lần... Khả năng tính toán kiểu này cho làm kinh tế cũng thật đáng sợ!
"Thế nào? Không muốn sa-" Saki căm tức hỏi, chỉ là khi nàng chưa kịp dứt lời, sau gáy liền bị người nào đó công kích đến ngất đi.
Rin Kujou!!!
"Ta tưởng Saki là tiểu thư của em cơ chứ?" Lăng Thiên đùa giỡn nói.
"Chậc!!!"
Lần này, Rin cũng không có trả lời Lăng Thiên, mà chỉ nhẹ nhàng cởi bỏ lớp áo đồng phục của mình trên người ra, để lộ chiếc áo lót hồng nhạt dễ thương trên người. Chưa dừng lại ở đó, nàng lúc này liền quỳ rạp xuống dưới đất, đầu dán chặt vào nền nhà rồi mở miệng:"Chỉ cần thầy chịu buông tha cho tiểu thư Saki, em nguyện ý trở thành..."
"Trở thành cái gì?" Lăng Thiên mím môi cười.
"... Trở thành người của thầy, toàn bộ linh hồn lẫn thể xác mình!" Rin cắn môi nói ra.
Nàng, thân là người gia tộc Kujou, nhiệm vụ thiết yếu nhất chính là bảo hộ người của gia tộc Tenjouin. Thế nên, dù biết bản thân đang tự mình nhảy vào hố lửa, nhưng nàng vẫn sẽ cam nguyện!
"Chắc chắn chứ?" Lăng Thiên liếm môi, sau đó một tay kéo cơ thể Rin lên rồi ép vào người mình mà sờ soạng.
Không có một chút mỡ dư thừa nào, quả nhiên là tập luyện vất vả để hộ chủ đây mà!
"Ưm!" Bị Lăng Thiên sàm sỡ, Rin dù sao cũng chỉ là một nữ sinh cấp ba nên cơ thể theo bản năng hoảng sợ muốn đẩy hắn ra. Nhưng khi nhìn thấy Saki còn nằm trên mặt đất, Rin lần nữa lấy lại bình tĩnh rồi.
Nàng... Nếu không để Lăng Thiên làm chuyện này, thì chắc chắn Saki tiểu thư sẽ là người thay thế!
"Ahhh"
"Mới chạm vào ngực liền đã rên rỉ rồi sao, cơ thể cũng thật mẫn cảm mà!" Lăng Thiên đưa tay bóp bóp bầu vú của Rin qua lớp áo lót. Sau một hồi cảm nhận, hắn liền đưa ra phán định của mình.
To hơn tiểu thư Saki của nàng, lại cũng to hơn Risa một chút, nhưng bé hơn của Lala... Dĩ nhiên, càng không cần thiết so sánh với hai người Mikado và Ringo!
Hai con bò sữa đó, size ngực cũng phải 95,96!
"Se- Sensei, làm.. Làm ơn rời đi chỗ này, sau đó... muốn gì cũng được!" Rin vừa thở dốc, vừa cố gắng năn nỉ cầu xin.
Nghĩ đến ở đây tuy là võ đường, nhưng dù sao cũng thuộc khuôn viên trường học, không thể đảm bảo chốc nữa sẽ không có học sinh đến tập luyện. Khi đó, nếu như có người trông thấy mình cơ thể trần chuồng, cùng sensei làm chuyện tục tĩu ở trong...
Hậu quả khi đó, e rằng nó còn liên lụy đến cả tiểu thư...
"Được rồi, như em muốn!" Lăng Thiên liếm môi, sau đó bí mật liếc về phía Saki đang nằm ngất dưới sàn rồi ôm theo Rin biến mất.
Cờ đã đến tay, còn muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay hắn được sao?
Chuyện cười!!!
Hai người rời đi, để lại Saki cùng một đám thuộc hạ ngất tại đó. Cũng may là sau một khắc, từ ngoài cửa dần có tiếng bước chân.
"Nghe nói sensei đang ở trong này, mình phải mau mau nói với thầy ấy chuyện chị mình mới được!!!" Haruna vui vẻ đi tới, sau đó đẩy nhẹ cửa vào.
Hả? Sao người ở bên trong, mỗi người lại nằm một nơi trên đất mà ngủ thế này?
Thật không sợ cảm lạnh mà!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.