Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu
Chương 97: Thực thi
Riascvnb
16/09/2020
Sau khi dụ dỗ thành công được Lăng Thiên, Miêu Linh tâm tình rất sảng khoái bất chấp việc nàng vừa mới cho chồng mình đội nón xanh.
Nàng sử dụng số tiền tích góp từng ly từng tí khi đi làm mua cho Nhiếp Vũ rất nhiều đồ ngon vật lạ.
Chứng kiến Miêu Linh không chịu làm việc, một tên nha hoàn cực kỳ khó chịu, bước tới quát nạt:"Miêu Linh, ngươi dám không làm việc, có tin ta báo lên Tư Không Hồng Nguyệt đại nhân đuổi ngươi ra khỏi đây không?"
Nhắc đến Tư Không Hồng Nguyệt, Miêu Linh mới hiểu ra tại sao khi 3 người các nàng vào đây làm, Tư Không Hồng Nguyệt lại nhìn các nàng bằng ánh mắt lạ lùng đến thế, rất quan tâm mà không hề quát nạt, hóa ra là làm theo ý của Lăng Thiên đại nhân.
"Hóa ra cơ thể ta đã quyến rũ Lăng Thiên đại nhân từ khi đó" Miêu Linh phởn chí, sau đó nhìn sang nha hoàn kia hừ lạnh nói:"Từ giờ ta không cần phải đi làm nữa, mà các ngươi thấy ta cũng phải hô một tiếng Miêu Linh đại nhân nghe chưa"
Thấy Miêu Linh có dấu hiệu sốt, tên nha hoàn khác sững sờ, sau đó nổi điên lên, vừa quát mắng vừa giơ bàn tay lên định đánh:"Con nô tì này, ngươi dám phản kháng ta?"
Ngay khi bàn tay của ả đánh lên mặt của Miêu Linh thì một cánh tay vươn ra bắt lấy.
Nha hoàn sững sờ, sau đó ngước mặt lên nhìn, thấy người vừa bắt lấy cánh tay nàng, mặt nàng không còn một chút máu, người run lẩy bẩy.
-"Lă-Lăng Thiên đại nhân... bọn nô tì..." Nha hoàn run rẩy.
Lăng Thiên cũng không phải là người chấp nhặt mấy chuyện này, chỉ nhẹ nhàng đưa tay qua bóp nhẹ cặp mông của Miêu Linh một cái khiến nàng rên "Ưm" đầy dâm đãng rồi nói:"Miêu Linh giờ không cần cùng các ngươi làm việc nữa, đây là lệnh"
Nghe được Lăng Thiên ra lệnh, tên nô tì kia sửng sốt, chợt hiểu ra điều gì vội vàng nói:"Vâng thưa Lăng Thiên đại nhân, thưa Miêu Linh đại nhân!"
Nói xong, Lăng Thiên quay qua nhìn Miêu Linh ân cần nói:"Nàng có thể tới ở trong hậu hoa viên, tiền bạc nếu cần cứ nói một tiếng với Dương Hân hoặc Tư Không Hồng Nguyệt là được!"
Miêu Linh vui mừng hớn hở, chủ động kéo lấy tay của Lăng Thiên đặt lên vú mình rồi cùng hắn bước đi.
Nhìn bóng lưng hai người, nha hoàn kia cực độ ghen ghét, nàng ước người ở trong vòng tay của Lăng Thiên là nàng.
"Miêu Linh tiện tì này thật may mắn, có thể câu dẫn được Lăng Thiên đại nhân, giá mà ta có thể làm được điều đó thì tốt quá" Nha hoàn kia ghen ghét trong lòng, nhưng phận nàng chỉ là một diễn viên quần chúng, làm sao Lăng Thiên có thể quan tâm được cơ chứ, quan trọng nhất là ngoài 3 người Miêu Linh thì nha hoàn ở đây hầu như là được Diệp Tông cung cấp, nói về nhan trị thực sự quá kém rồi...
-"Đại nhân, Nhiếp Vũ nàng cũng muốn tới học viện Thánh Lan..." Miêu Linh gợi ý.
-"Không cần thiết, nàng cứ để Nhiếp Vũ tới hậu hoa viên cùng nàng, ở đó sẽ có người dạy dỗ luôn" Lăng Thiên trả lời.
Miêu Linh mừng rỡ, quả là không sai khi có thể leo lên giường của Lăng Thiên, nàng cùng con gái đều ngập tràn trong nhung lụa rồi...
"Tiêu Vân, phải cảm ơn tỷ vì đã kéo mẹ con ta tới nơi này, nếu không ta làm sao có thể có một cuộc sống vinh hoa phú quý như này được chứ" Miêu Linh vui vẻ.
Nhắc tới Nhiếp Vũ, Lăng Thiên không phải là la lị khống mặc dù nàng rất dễ thương. Thế nên hiện tại hắn cần lập ra một kế hoạch la lị dưỡng thành cái đã...
"À đúng rồi, suýt quên mất một điều" Lăng Thiên chợt nhớ ra thứ gì, sau đó bí mật triệu hồi ra Darkrai rồi ra lệnh:"Ngươi mau tới Thiên Ngân thế gia, đưa cái tên Nhiếp Khai đó xuống địa ngục đi!"
Nhiếp Khai chính là lão công hiện tại của Miêu Linh, nhưng giờ nàng đã là người của hắn nên làm gì có chuyện tên đó còn có thể sống được cơ chứ.
Darkrai nhận được lệnh ngay lập tức hòa mình trong bóng tối biến mất, với thuộc tính bóng tối của mình, Darkrai hoàn toàn chính là một sát thủ bẩm sinh.
Có lẽ chỉ trong vài tíc tắc nữa thôi, tên Nhiếp Khai đó sẽ chết bất đắc kỳ tử, nhưng việc đó Lăng Thiên cũng không quan tâm, Miêu Linh không cần nghe và Nhiếp Vũ cũng không cần một người cha thực sự!
Miêu Linh từ hôm qua sau khi được Lăng Thiên chơi, nàng cũng đã nhận được món quà của hắn là Pokemon "Persian".
Món quà đó tiêu tốn 1100 vàng của hắn thế nên hiện tại Miêu Linh cũng đã đột phá thanh đồng ngũ tinh.
Về phần Nhiếp Vũ, Lăng Thiên chợt nhớ ra bên trong kho đồ của hắn còn có Pokemon "Clefair" khi hoàn thành nhiệm vụ thế nên cũng tiện thể đưa cho Vũ Diễm luôn, dặn nàng sau khi Nhiếp Vũ tới học tập thì đưa tặng cho nàng.
Đang cùng Miêu Linh ôm ấp đi về phía hậu hoa viên, Lăng Thiên chợt nhận ra thứ gì đó vội mỉm cười, sau đó nói:"Miêu Linh, nàng tới hậu hoa viên trước đi, ta còn có chút việc cần giải quyết"
Miêu Linh gật đầu, nàng phải mau chóng thay đổi quần áo để có thể xứng ở bên cạnh Lăng Thiên mới được, nàng biết nàng không thuộc đẳng cấp phu nhân như Ngưng Nhi, Dương Hân, Hô Duyên Lan Nhược... nhưng nàng cũng đã là thiếp thân nha hoàn cùng với Tư Không Hồng Nguyệt, nàng cảm thấy kiêu ngạo vì điều đó...
Lăng Thiên dừng lại, hắn nhận ra có người đang đứng một bên nhìn mình cùng với Miêu Linh, đó là... Tiêu Vân!
Nàng sử dụng số tiền tích góp từng ly từng tí khi đi làm mua cho Nhiếp Vũ rất nhiều đồ ngon vật lạ.
Chứng kiến Miêu Linh không chịu làm việc, một tên nha hoàn cực kỳ khó chịu, bước tới quát nạt:"Miêu Linh, ngươi dám không làm việc, có tin ta báo lên Tư Không Hồng Nguyệt đại nhân đuổi ngươi ra khỏi đây không?"
Nhắc đến Tư Không Hồng Nguyệt, Miêu Linh mới hiểu ra tại sao khi 3 người các nàng vào đây làm, Tư Không Hồng Nguyệt lại nhìn các nàng bằng ánh mắt lạ lùng đến thế, rất quan tâm mà không hề quát nạt, hóa ra là làm theo ý của Lăng Thiên đại nhân.
"Hóa ra cơ thể ta đã quyến rũ Lăng Thiên đại nhân từ khi đó" Miêu Linh phởn chí, sau đó nhìn sang nha hoàn kia hừ lạnh nói:"Từ giờ ta không cần phải đi làm nữa, mà các ngươi thấy ta cũng phải hô một tiếng Miêu Linh đại nhân nghe chưa"
Thấy Miêu Linh có dấu hiệu sốt, tên nha hoàn khác sững sờ, sau đó nổi điên lên, vừa quát mắng vừa giơ bàn tay lên định đánh:"Con nô tì này, ngươi dám phản kháng ta?"
Ngay khi bàn tay của ả đánh lên mặt của Miêu Linh thì một cánh tay vươn ra bắt lấy.
Nha hoàn sững sờ, sau đó ngước mặt lên nhìn, thấy người vừa bắt lấy cánh tay nàng, mặt nàng không còn một chút máu, người run lẩy bẩy.
-"Lă-Lăng Thiên đại nhân... bọn nô tì..." Nha hoàn run rẩy.
Lăng Thiên cũng không phải là người chấp nhặt mấy chuyện này, chỉ nhẹ nhàng đưa tay qua bóp nhẹ cặp mông của Miêu Linh một cái khiến nàng rên "Ưm" đầy dâm đãng rồi nói:"Miêu Linh giờ không cần cùng các ngươi làm việc nữa, đây là lệnh"
Nghe được Lăng Thiên ra lệnh, tên nô tì kia sửng sốt, chợt hiểu ra điều gì vội vàng nói:"Vâng thưa Lăng Thiên đại nhân, thưa Miêu Linh đại nhân!"
Nói xong, Lăng Thiên quay qua nhìn Miêu Linh ân cần nói:"Nàng có thể tới ở trong hậu hoa viên, tiền bạc nếu cần cứ nói một tiếng với Dương Hân hoặc Tư Không Hồng Nguyệt là được!"
Miêu Linh vui mừng hớn hở, chủ động kéo lấy tay của Lăng Thiên đặt lên vú mình rồi cùng hắn bước đi.
Nhìn bóng lưng hai người, nha hoàn kia cực độ ghen ghét, nàng ước người ở trong vòng tay của Lăng Thiên là nàng.
"Miêu Linh tiện tì này thật may mắn, có thể câu dẫn được Lăng Thiên đại nhân, giá mà ta có thể làm được điều đó thì tốt quá" Nha hoàn kia ghen ghét trong lòng, nhưng phận nàng chỉ là một diễn viên quần chúng, làm sao Lăng Thiên có thể quan tâm được cơ chứ, quan trọng nhất là ngoài 3 người Miêu Linh thì nha hoàn ở đây hầu như là được Diệp Tông cung cấp, nói về nhan trị thực sự quá kém rồi...
-"Đại nhân, Nhiếp Vũ nàng cũng muốn tới học viện Thánh Lan..." Miêu Linh gợi ý.
-"Không cần thiết, nàng cứ để Nhiếp Vũ tới hậu hoa viên cùng nàng, ở đó sẽ có người dạy dỗ luôn" Lăng Thiên trả lời.
Miêu Linh mừng rỡ, quả là không sai khi có thể leo lên giường của Lăng Thiên, nàng cùng con gái đều ngập tràn trong nhung lụa rồi...
"Tiêu Vân, phải cảm ơn tỷ vì đã kéo mẹ con ta tới nơi này, nếu không ta làm sao có thể có một cuộc sống vinh hoa phú quý như này được chứ" Miêu Linh vui vẻ.
Nhắc tới Nhiếp Vũ, Lăng Thiên không phải là la lị khống mặc dù nàng rất dễ thương. Thế nên hiện tại hắn cần lập ra một kế hoạch la lị dưỡng thành cái đã...
"À đúng rồi, suýt quên mất một điều" Lăng Thiên chợt nhớ ra thứ gì, sau đó bí mật triệu hồi ra Darkrai rồi ra lệnh:"Ngươi mau tới Thiên Ngân thế gia, đưa cái tên Nhiếp Khai đó xuống địa ngục đi!"
Nhiếp Khai chính là lão công hiện tại của Miêu Linh, nhưng giờ nàng đã là người của hắn nên làm gì có chuyện tên đó còn có thể sống được cơ chứ.
Darkrai nhận được lệnh ngay lập tức hòa mình trong bóng tối biến mất, với thuộc tính bóng tối của mình, Darkrai hoàn toàn chính là một sát thủ bẩm sinh.
Có lẽ chỉ trong vài tíc tắc nữa thôi, tên Nhiếp Khai đó sẽ chết bất đắc kỳ tử, nhưng việc đó Lăng Thiên cũng không quan tâm, Miêu Linh không cần nghe và Nhiếp Vũ cũng không cần một người cha thực sự!
Miêu Linh từ hôm qua sau khi được Lăng Thiên chơi, nàng cũng đã nhận được món quà của hắn là Pokemon "Persian".
Món quà đó tiêu tốn 1100 vàng của hắn thế nên hiện tại Miêu Linh cũng đã đột phá thanh đồng ngũ tinh.
Về phần Nhiếp Vũ, Lăng Thiên chợt nhớ ra bên trong kho đồ của hắn còn có Pokemon "Clefair" khi hoàn thành nhiệm vụ thế nên cũng tiện thể đưa cho Vũ Diễm luôn, dặn nàng sau khi Nhiếp Vũ tới học tập thì đưa tặng cho nàng.
Đang cùng Miêu Linh ôm ấp đi về phía hậu hoa viên, Lăng Thiên chợt nhận ra thứ gì đó vội mỉm cười, sau đó nói:"Miêu Linh, nàng tới hậu hoa viên trước đi, ta còn có chút việc cần giải quyết"
Miêu Linh gật đầu, nàng phải mau chóng thay đổi quần áo để có thể xứng ở bên cạnh Lăng Thiên mới được, nàng biết nàng không thuộc đẳng cấp phu nhân như Ngưng Nhi, Dương Hân, Hô Duyên Lan Nhược... nhưng nàng cũng đã là thiếp thân nha hoàn cùng với Tư Không Hồng Nguyệt, nàng cảm thấy kiêu ngạo vì điều đó...
Lăng Thiên dừng lại, hắn nhận ra có người đang đứng một bên nhìn mình cùng với Miêu Linh, đó là... Tiêu Vân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.