Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 84: Diệt Vong Thời Mạt Thế 3
Lãnh Thiên Băng
30/10/2019
Cô xoay người lại , liền nhìn thấy một người con trai khoảng 20 tuổi . Mái tóc hai phai màu xám và đen . Đôi đồng từ màu đen lạnh lùng , mũi cao
thẳng . Môi hồng nhạt hé ra . Làn da mịn màng hơi trắng . Thân thể cao
ráo mặc bộ đồ võ , đai lưng đen . Dung nhan phải nói là tuyệt mĩ , một
vẻ đẹp gì đó kì lạ . Khí tức tỏa ra cũng không bình thường ...
Cô nheo mài lại đứng lên đối diện với người con trai này , Âu Nghi nhìn thấy hắn liền cười tươi
" Học trưởng "
Âu Nghi nhìn qua cô , nói
" Đây là học trưởng của tôi . Cũng là thầy dạy võ ở đây , tên Vu Tử Ân . Còn đây là Bạch Dao Sương mới đến "
Cô nhìn đến gật nhẹ đầu xem như chào hỏi , đưa tấm thẻ đen lên
" Của anh ? "
" Phải "
Âu Nghi tò mò ghé đầu vào xem , nhưng cô nhanh tay úp mặt chữ xuống . Đưa cho Tử Ân , Âu Nghi bĩu môi
" Bí mật vậy "
Cô thấy Tử Ân xoay đi liền nói
" Tôi muốn theo đến đó "
Tử Ân xoay người lại , cô bước đến gần
" Mai 8h ở võ quán , tôi đi cùng "
Cô nói rồi cùng Âu Nghi đi ra ngoài ...
________________
Buổi tối cô trở về nhà , sự mệt mỏi lan tràn khắp cơ thể . Cô nằm xuống giường nghỉ ngơi , tiểu Hắc bên cạnh cô nói
" Chủ nhân mệt rồi ! Hãy nghỉ ngơi thật tốt "
Cô đưa tay xoa đầu nó , cười nhẹ
" Ngươi vất vả rồi "
" Không ! Được ở cùng chủ nhân đó là niềm vui của ta "
Cô nhìn lên trần nhà , giọng nói vang lên
" Ngươi cũng tranh thủ tu luyện một chút . Đừng để bị tụt lại "
" Vâng "
" Ừ ! Ngủ đi "
Cô nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ , mọi thứ xung quanh cô là một màn đêm . Cô đứng giữa màu đen đó , lặng lẽ bước đi . Bỗng từ xa một ánh sáng vụt tới , cô xoay người né đi . Nhìn ánh sáng đó cứ như muốn nói gì đó , từ một nơi khác một ánh sáng màu đen xuất hiện . Hai quả cầu nhỏ ánh sáng cứ thế song song nhau hướng cô một khoảng cách không quá xa . Cô kinh ngạc , như không tin ...
Một quả cầu ánh sáng tỏa ra hào quang chói ngời , linh khí mạnh mẽ như muốn bao phủ cả thiên địa . Còn một quả cầu màu đen lại tỏa ra tà khí , sự chết chóc và tàn ác trong nó như muốn nhấn chìm tất cả . Hai quả cầu tuy nhỏ , nhưng lại có sức mạnh khổng lồ và trái ngược nhau ...
Cô nhìn đến nói
" Là thứ gì ? "
Hai quả cầu phát ra ánh sáng , chớp chớp liên tục . Tiếng nói âm vang đồng thanh
" HÃY TÌM THẤY CHÚNG TA ... "
Sau đó ngay lập tức quả cầu màu đen vụt qua người cô , cô như ngã xuống . Đôi mắt sững sờ ...
Soạt !
Cô mở mắt ngồi dậy , đôi mắt mang theo vẻ bần thần . Đưa tay ôm lấy bụng , cô đưa tay lau mồ hôi . Nhìn ra cửa sổ thì thấy ánh sáng nhạt , màn sương bám lên cây tạo nên sự lạnh lẽo bí ẩn . Cô bước đến đứng đó , rơi vào trầm tư ...
Lời nói khẽ của cô vang lên như tự hỏi
" Đó là thứ gì ? "
Tiểu Hắc nãy giờ quan sát cô , đôi mắt lo lắng nhưng không dám làm phiền . Từ không trung một làn khói xuất hiện
Bùm !
" Ký chủ~ (=^.^=) "
Làn khói chưa tản ra hết đã nghe thấy tiếng nói của tiểu Bát Đản , cô giật mình xoay lại liền thấy một cục bông trắng bự nhào vào lòng mình . Tiểu Huyết vẫn quấn quanh người tiểu Bát Đản , dụi đầu nhỏ vào mặt cô
" Chủ nhân ~T_T~ "
" Được rồi ! Hai ngươi làm gì vậy ? "
" Ký chủ ! Đêm qua ta mơ thấy mình đánh bại được con chim chính rồi được người thưởng cho rất nhiều đồ ăn ≧﹏≦ "
Tiểu Huyết cũng vui vẻ nói
" Còn ta mơ thấy mình trở lại hình dáng cũ , đánh chết con hồ ly mập rồi cùng chủ nhân và tiểu Hắc đi khắp nơi ﹋o﹋ "
Cô cười nhẹ , tiểu Hắc bên cạnh không nói gì thở dài . Còn tiểu Bát Đản trừng qua tiểu Huyết
" Ngươi nói gì ? "
" Ta nói ta đập chết ngươi sau đó đi cùng chủ nhân du sơn ngoạn thủy "
" Ê ! Con rắn thúi kia , bộ kiếp trước ta có thù oán với dòng họ loài rắn nhà ngươi hay gì mà trong mơ ngươi cũng muốn diệt ta vậy ? "
Tiểu Bát Đản giận xù lông nói , tiểu Huyết hất mặt
" Không biết ! Ta chỉ biết trong mơ ngươi rất thảm hại "
" Ngươi là đồ rắn thúi , xấu xí khó ưa . Cút khỏi ngươi gia gia ngươi "
Tiểu Huyết trừng qua tức giận
" Ngươi nói ai là rắn thúi ? Dám xưng gia gia với ta ? Ngươi non lắm nhóc ạ "
" Bản hệ thống anh tuấn tiêu soái , há lại để một con rắn xấu xí như ngươi quấn quanh người . Cút xuống "
Tiểu Bát Đản vừa nói vừa lắc cái eo , tiểu Huyết càng bám chặt hơn
" Ngươi đồ hồ ly mập ... "
............
Cô nhìn hai con vật nhỏ mà cười nhẹ , tiểu Hắc bên cạnh nghiêm nghị phán một câu
" Ghét của nào trời cho của đó "
" IM MỒM "
Hai con vật nhỏ đang đấu tranh quyết liệt , liền xoay qua đồng thanh nhìn tiểu Hắc . Tiểu Bát Đản nhìn qua tiểu Huyết
" Ai cho ngươi bắt chước gia gia "
" Ngươi mới bắt chước ta đồ heo mập "
..........
Cô nhìn lên đồng hồ đã 5h , nhìn hai con vật nhỏ rồi đi xuống lầu lấy ly sữa uống . Tiểu Hắc đi theo cô ngán ngẩm nói
" Đều là giống đực mà sao ta thấy tụi nó còn hơn giống cái nữa "
Cô cười nhẹ ngồi xuống ghế , tâm tình trở nên tốt hơn nói
" Ngươi sẽ nghe dài dài "
" Nhưng chủ nhân không thấy mệt mỏi sao ? Người thích sự yên tĩnh mà ? "
" Lâu lâu ồn ào một chút cũng tốt "
Tiểu Hắc nhìn cô gật nhẹ đầu , ánh mắt hiện lên tia vui vẻ .
" Ở cạnh chủ nhân thật vui "
Cô đưa tay xoa cái đầu nhỏ của tiểu Hắc , đôi mắt đỏ như máu nhìn vào khoảng không vắng lặng ...
________________
8h tại võ đường
Cô đứng đợi Vu Tử Ân , tiểu Bát Đản lơ lửng trên không cứ xoay vòng vòng chán nản
" Ký chủ ! Sao lâu quá vậy ... "
Tiểu Huyết trên người nó khinh bỉ
" Mới có 5' , ngươi thật thiếu nhẫn nại "
" Ừ ! Ta là vậy đó ! Thì sao ? "
Từ xa cô nhìn thấy một bóng dáng đang đi tới , chiếc áo khoác đen choàng mũ bí ẩn . Người con trai đó chính là Vu Tử Ân
" Chào "
Cô nhẹ lên tiếng , Tử Ân không nói gì xoay người đi . Cô cũng đi theo sau , tiểu Bát Đản bĩu môi
" Chảnh cún "
Tiểu Huyết dựa đầu vào giữa hai lỗ tai tiểu Bát Đản , nói
" Kệ người ta đi "
Khoảng nữa tiếng sau Tử Ân bước vào một quán bán hàng cũ kĩ , trông vô cùng rách nát . Tiểu Bát Đản nhìn thấy mà kinh ngạc
" Tồi tàn dữ "
Cô theo sau Tử Ân bước vào , một lão đầu khom lưng đi ra nhìn lên
" Đem bạn tới sao ? "
Tử Ân không trả lời đi một mạch vào trong , đi đến một cái kệ gỗ rách nát chạm vào . Bức tường mở ra một đạo thất .
Bước xuống dãy cầu thang , từ phía cuối cô nhìn thấy ánh sáng . Khi đến nơi , một căn phòng rộng lớn hiện ra , phía gần đó có những căn phòng nhỏ tiếp nối nhau . Mỗi căn phòng nhỏ đều có số trên đó . Mỗi người đều đứng luyện súng , tiếng súng nổ vang lên chói tai . Mỗi người đều được trang bị một cái đồ bịt lỗ tai ...
Tiểu Bát Đản chạy vòng quanh , lão già đó bước lại gần cô
" Có muốn làm thẻ số không ? "
" Ừ "
" Đi theo lão "
Cô đi theo sau lão , nhìn xung quanh
" Ta là Quản lý ở đây ! Ngươi cứ gọi ta là Lão Từ "
" Vâng "
Khoảng 30' phút sau , trên tay cô là tấm thẻ giống Tử Ân . Trên đó còn có số 9 , cô bước đến tìm căn phòng nhỏ .
Cô bước vào , nhìn bên cạnh là Tử Ân , hắn ở cạnh cô số 8 . Cô bước vào đeo trang bị , tiểu Hắc đậu lên một chỗ quan sát . Tiểu Bát Đản hưng phấn nói
" Ký chủ ! Trông vui quá "
Cô cầm cây súng ngắn lên , nhìn qua Tử Ân quan sát . Tử Ân liếc nhẹ qua cô rồi không màng tới . Cô làm theo Tử Ân , thay đạn , nhắm vào bia mà bắn
Thời gian trôi qua , khi cô nghỉ tập đã là 10h trưa . Tiểu Bát Đản vui vẻ tính đi lấy nước cho cô nhưng cô nói không cần . Cô bước tới Tử Ân ngồi đó không xa nói
" Cảm ơn "
Tử Ân không nói gì uống nước , nhìn qua cô .
Ting ting ting
Điện thoại cô vang lên , cô đưa tay bắt máy . Từ bên kia vọng qua tiếng nói lo lắng
" Dao Sương ! Sao hôm nay cậu không đi học ? "
" Có chút việc "
" Cậu biết tớ lo lắng lắm không ? Tớ sợ cậu xảy ra chuyện gì "
Tiếng nói Diệp Cơ như sắp khóc , gương mặt cô vẫn lạnh nhạt nhìn những người kia bắn súng . Nhưng vẫn nói chuyện với Diệp Cơ
" Yên tâm ! Tớ không sao , tớ làm sao xảy ra chuyện gì . Khi tớ chưa hoàn thành sứ mệnh "
Nụ cười cô vươn lên quỷ dị , Tử Ân kinh ngạc . Diệp Cơ bên kia giọng nói khó hiểu
" Sứ mệnh ? "
" Là bảo vệ công chúa Diệp Cơ đó . Được rồi , lát nữa đi ăn "
Cô hạ giọng nói , nụ cười cũng biến mất . Diệp Cơ bên kia xấu hổ
" Cậu cứ trêu tớ . Được rồi , một lát gặp "
" Ừ "
Cô vươn tay tắt máy , nhìn qua Tử Ân đang uống nước
" Có muốn đi cùng ? "
Tử Ân không nói gì , cô hiểu liền xoay người lấy đồ
" Vậy tôi về trước ! Cảm ơn "
Cô bước đi rời khỏi , tiểu Huyết nhìn cô nói
" Tên đó có gì đó không bình thường "
Cô nhếch môi , lời nói ý vị
" Phải ! Cảm giác rất khác lạ . Nhưng chỉ cần không cản trở con đường của ta là được "
Cô nheo mài lại đứng lên đối diện với người con trai này , Âu Nghi nhìn thấy hắn liền cười tươi
" Học trưởng "
Âu Nghi nhìn qua cô , nói
" Đây là học trưởng của tôi . Cũng là thầy dạy võ ở đây , tên Vu Tử Ân . Còn đây là Bạch Dao Sương mới đến "
Cô nhìn đến gật nhẹ đầu xem như chào hỏi , đưa tấm thẻ đen lên
" Của anh ? "
" Phải "
Âu Nghi tò mò ghé đầu vào xem , nhưng cô nhanh tay úp mặt chữ xuống . Đưa cho Tử Ân , Âu Nghi bĩu môi
" Bí mật vậy "
Cô thấy Tử Ân xoay đi liền nói
" Tôi muốn theo đến đó "
Tử Ân xoay người lại , cô bước đến gần
" Mai 8h ở võ quán , tôi đi cùng "
Cô nói rồi cùng Âu Nghi đi ra ngoài ...
________________
Buổi tối cô trở về nhà , sự mệt mỏi lan tràn khắp cơ thể . Cô nằm xuống giường nghỉ ngơi , tiểu Hắc bên cạnh cô nói
" Chủ nhân mệt rồi ! Hãy nghỉ ngơi thật tốt "
Cô đưa tay xoa đầu nó , cười nhẹ
" Ngươi vất vả rồi "
" Không ! Được ở cùng chủ nhân đó là niềm vui của ta "
Cô nhìn lên trần nhà , giọng nói vang lên
" Ngươi cũng tranh thủ tu luyện một chút . Đừng để bị tụt lại "
" Vâng "
" Ừ ! Ngủ đi "
Cô nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ , mọi thứ xung quanh cô là một màn đêm . Cô đứng giữa màu đen đó , lặng lẽ bước đi . Bỗng từ xa một ánh sáng vụt tới , cô xoay người né đi . Nhìn ánh sáng đó cứ như muốn nói gì đó , từ một nơi khác một ánh sáng màu đen xuất hiện . Hai quả cầu nhỏ ánh sáng cứ thế song song nhau hướng cô một khoảng cách không quá xa . Cô kinh ngạc , như không tin ...
Một quả cầu ánh sáng tỏa ra hào quang chói ngời , linh khí mạnh mẽ như muốn bao phủ cả thiên địa . Còn một quả cầu màu đen lại tỏa ra tà khí , sự chết chóc và tàn ác trong nó như muốn nhấn chìm tất cả . Hai quả cầu tuy nhỏ , nhưng lại có sức mạnh khổng lồ và trái ngược nhau ...
Cô nhìn đến nói
" Là thứ gì ? "
Hai quả cầu phát ra ánh sáng , chớp chớp liên tục . Tiếng nói âm vang đồng thanh
" HÃY TÌM THẤY CHÚNG TA ... "
Sau đó ngay lập tức quả cầu màu đen vụt qua người cô , cô như ngã xuống . Đôi mắt sững sờ ...
Soạt !
Cô mở mắt ngồi dậy , đôi mắt mang theo vẻ bần thần . Đưa tay ôm lấy bụng , cô đưa tay lau mồ hôi . Nhìn ra cửa sổ thì thấy ánh sáng nhạt , màn sương bám lên cây tạo nên sự lạnh lẽo bí ẩn . Cô bước đến đứng đó , rơi vào trầm tư ...
Lời nói khẽ của cô vang lên như tự hỏi
" Đó là thứ gì ? "
Tiểu Hắc nãy giờ quan sát cô , đôi mắt lo lắng nhưng không dám làm phiền . Từ không trung một làn khói xuất hiện
Bùm !
" Ký chủ~ (=^.^=) "
Làn khói chưa tản ra hết đã nghe thấy tiếng nói của tiểu Bát Đản , cô giật mình xoay lại liền thấy một cục bông trắng bự nhào vào lòng mình . Tiểu Huyết vẫn quấn quanh người tiểu Bát Đản , dụi đầu nhỏ vào mặt cô
" Chủ nhân ~T_T~ "
" Được rồi ! Hai ngươi làm gì vậy ? "
" Ký chủ ! Đêm qua ta mơ thấy mình đánh bại được con chim chính rồi được người thưởng cho rất nhiều đồ ăn ≧﹏≦ "
Tiểu Huyết cũng vui vẻ nói
" Còn ta mơ thấy mình trở lại hình dáng cũ , đánh chết con hồ ly mập rồi cùng chủ nhân và tiểu Hắc đi khắp nơi ﹋o﹋ "
Cô cười nhẹ , tiểu Hắc bên cạnh không nói gì thở dài . Còn tiểu Bát Đản trừng qua tiểu Huyết
" Ngươi nói gì ? "
" Ta nói ta đập chết ngươi sau đó đi cùng chủ nhân du sơn ngoạn thủy "
" Ê ! Con rắn thúi kia , bộ kiếp trước ta có thù oán với dòng họ loài rắn nhà ngươi hay gì mà trong mơ ngươi cũng muốn diệt ta vậy ? "
Tiểu Bát Đản giận xù lông nói , tiểu Huyết hất mặt
" Không biết ! Ta chỉ biết trong mơ ngươi rất thảm hại "
" Ngươi là đồ rắn thúi , xấu xí khó ưa . Cút khỏi ngươi gia gia ngươi "
Tiểu Huyết trừng qua tức giận
" Ngươi nói ai là rắn thúi ? Dám xưng gia gia với ta ? Ngươi non lắm nhóc ạ "
" Bản hệ thống anh tuấn tiêu soái , há lại để một con rắn xấu xí như ngươi quấn quanh người . Cút xuống "
Tiểu Bát Đản vừa nói vừa lắc cái eo , tiểu Huyết càng bám chặt hơn
" Ngươi đồ hồ ly mập ... "
............
Cô nhìn hai con vật nhỏ mà cười nhẹ , tiểu Hắc bên cạnh nghiêm nghị phán một câu
" Ghét của nào trời cho của đó "
" IM MỒM "
Hai con vật nhỏ đang đấu tranh quyết liệt , liền xoay qua đồng thanh nhìn tiểu Hắc . Tiểu Bát Đản nhìn qua tiểu Huyết
" Ai cho ngươi bắt chước gia gia "
" Ngươi mới bắt chước ta đồ heo mập "
..........
Cô nhìn lên đồng hồ đã 5h , nhìn hai con vật nhỏ rồi đi xuống lầu lấy ly sữa uống . Tiểu Hắc đi theo cô ngán ngẩm nói
" Đều là giống đực mà sao ta thấy tụi nó còn hơn giống cái nữa "
Cô cười nhẹ ngồi xuống ghế , tâm tình trở nên tốt hơn nói
" Ngươi sẽ nghe dài dài "
" Nhưng chủ nhân không thấy mệt mỏi sao ? Người thích sự yên tĩnh mà ? "
" Lâu lâu ồn ào một chút cũng tốt "
Tiểu Hắc nhìn cô gật nhẹ đầu , ánh mắt hiện lên tia vui vẻ .
" Ở cạnh chủ nhân thật vui "
Cô đưa tay xoa cái đầu nhỏ của tiểu Hắc , đôi mắt đỏ như máu nhìn vào khoảng không vắng lặng ...
________________
8h tại võ đường
Cô đứng đợi Vu Tử Ân , tiểu Bát Đản lơ lửng trên không cứ xoay vòng vòng chán nản
" Ký chủ ! Sao lâu quá vậy ... "
Tiểu Huyết trên người nó khinh bỉ
" Mới có 5' , ngươi thật thiếu nhẫn nại "
" Ừ ! Ta là vậy đó ! Thì sao ? "
Từ xa cô nhìn thấy một bóng dáng đang đi tới , chiếc áo khoác đen choàng mũ bí ẩn . Người con trai đó chính là Vu Tử Ân
" Chào "
Cô nhẹ lên tiếng , Tử Ân không nói gì xoay người đi . Cô cũng đi theo sau , tiểu Bát Đản bĩu môi
" Chảnh cún "
Tiểu Huyết dựa đầu vào giữa hai lỗ tai tiểu Bát Đản , nói
" Kệ người ta đi "
Khoảng nữa tiếng sau Tử Ân bước vào một quán bán hàng cũ kĩ , trông vô cùng rách nát . Tiểu Bát Đản nhìn thấy mà kinh ngạc
" Tồi tàn dữ "
Cô theo sau Tử Ân bước vào , một lão đầu khom lưng đi ra nhìn lên
" Đem bạn tới sao ? "
Tử Ân không trả lời đi một mạch vào trong , đi đến một cái kệ gỗ rách nát chạm vào . Bức tường mở ra một đạo thất .
Bước xuống dãy cầu thang , từ phía cuối cô nhìn thấy ánh sáng . Khi đến nơi , một căn phòng rộng lớn hiện ra , phía gần đó có những căn phòng nhỏ tiếp nối nhau . Mỗi căn phòng nhỏ đều có số trên đó . Mỗi người đều đứng luyện súng , tiếng súng nổ vang lên chói tai . Mỗi người đều được trang bị một cái đồ bịt lỗ tai ...
Tiểu Bát Đản chạy vòng quanh , lão già đó bước lại gần cô
" Có muốn làm thẻ số không ? "
" Ừ "
" Đi theo lão "
Cô đi theo sau lão , nhìn xung quanh
" Ta là Quản lý ở đây ! Ngươi cứ gọi ta là Lão Từ "
" Vâng "
Khoảng 30' phút sau , trên tay cô là tấm thẻ giống Tử Ân . Trên đó còn có số 9 , cô bước đến tìm căn phòng nhỏ .
Cô bước vào , nhìn bên cạnh là Tử Ân , hắn ở cạnh cô số 8 . Cô bước vào đeo trang bị , tiểu Hắc đậu lên một chỗ quan sát . Tiểu Bát Đản hưng phấn nói
" Ký chủ ! Trông vui quá "
Cô cầm cây súng ngắn lên , nhìn qua Tử Ân quan sát . Tử Ân liếc nhẹ qua cô rồi không màng tới . Cô làm theo Tử Ân , thay đạn , nhắm vào bia mà bắn
Thời gian trôi qua , khi cô nghỉ tập đã là 10h trưa . Tiểu Bát Đản vui vẻ tính đi lấy nước cho cô nhưng cô nói không cần . Cô bước tới Tử Ân ngồi đó không xa nói
" Cảm ơn "
Tử Ân không nói gì uống nước , nhìn qua cô .
Ting ting ting
Điện thoại cô vang lên , cô đưa tay bắt máy . Từ bên kia vọng qua tiếng nói lo lắng
" Dao Sương ! Sao hôm nay cậu không đi học ? "
" Có chút việc "
" Cậu biết tớ lo lắng lắm không ? Tớ sợ cậu xảy ra chuyện gì "
Tiếng nói Diệp Cơ như sắp khóc , gương mặt cô vẫn lạnh nhạt nhìn những người kia bắn súng . Nhưng vẫn nói chuyện với Diệp Cơ
" Yên tâm ! Tớ không sao , tớ làm sao xảy ra chuyện gì . Khi tớ chưa hoàn thành sứ mệnh "
Nụ cười cô vươn lên quỷ dị , Tử Ân kinh ngạc . Diệp Cơ bên kia giọng nói khó hiểu
" Sứ mệnh ? "
" Là bảo vệ công chúa Diệp Cơ đó . Được rồi , lát nữa đi ăn "
Cô hạ giọng nói , nụ cười cũng biến mất . Diệp Cơ bên kia xấu hổ
" Cậu cứ trêu tớ . Được rồi , một lát gặp "
" Ừ "
Cô vươn tay tắt máy , nhìn qua Tử Ân đang uống nước
" Có muốn đi cùng ? "
Tử Ân không nói gì , cô hiểu liền xoay người lấy đồ
" Vậy tôi về trước ! Cảm ơn "
Cô bước đi rời khỏi , tiểu Huyết nhìn cô nói
" Tên đó có gì đó không bình thường "
Cô nhếch môi , lời nói ý vị
" Phải ! Cảm giác rất khác lạ . Nhưng chỉ cần không cản trở con đường của ta là được "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.