Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 81: Ngoại Truyện
Lãnh Thiên Băng
22/10/2019
Trong không gian cô nhìn đến , khóe môi nâng lên mỉm cười . Tiểu Huyết trên vai cô
" Đây là điều chủ nhân muốn ? "
" Phải ! "
" Chủ nhân thật khó lường "
" Ha ! Mà ta ngủ bao lâu rồi ? "
" Đã mấy ngày rồi ( Thời gian trong không gian khác với bên ngoài ) "
Tiểu Huyết nói thêm
" Chủ nhân ! Người vì tiếp nhận Hỏa Diễm nên mới chịu không nổi mà ngất đi . Nay đã ổn định mấy phần nhưng người cũng cần phải tu luyện "
" Ừ ... "
Cô nhắm mắt dựa vào ghế , như nhớ ra gì đó liền nói
" Con quạ kia đâu ? "
" Chủ nhân cần ta ? "
Từ không trung con quạ đen xuất hiện , trông nó rất nghiêm nghị . Bộ lông màu đen mềm mượt , đôi mắt xám tro lạnh lùng . Hai chân đậu trên người cô
" Ngươi gọi ta là gì ? "
" Chủ nhân ... "
Cô chống tay lên ghế tựa đầu , ngón trỏ sờ sờ cái đầu nhỏ của nó . Tiểu Huyết nhìn đến con quạ
" Lâu quá nhỉ ? "
" Ừ ! Không ngờ ngươi lại tìm được chủ nhân trước ... "
" Ha ! Do ta giỏi "
Cô nhìn vào con quạ , giọng nói vang lên
" Ta từng gặp ngươi chưa ? "
" Chủ nhân quên rồi sao ? Ta là con quạ mà người cứu khi ở thế giới trước ... "
Cô nhớ ra , kinh ngạc mỉm cười
" Ngươi đã đi theo ta đến tận thế giới này ? "
" Phải ! Ta đã quan sát người . Người hoàn toàn xứng đáng trở thành chủ của ta ... "
" Ngươi cũng là kẻ hay nhìn chằm chằm ta ? "
Con qụa gật đầu cái rụp khẳng định . Cô nhìn nó hứng thú
" Ngươi sao lại chọn ta làm chủ ? "
" Chủ nhân tài giỏi xuất chúng . Thông minh khó lường . Mỗi cử chỉ , hành động , lời nói đều suy tính cẩn thận . Nhìn xa trông rộng , sắp xếp mọi thứ trong lòng bàn tay . Mỗi hành động của người đều có mưu tính , người khiến kẻ khác không thể nhìn thấu . Dù bề ngoài người vô tư lạnh nhạt , nhưng ý nghĩ của người lại không đơn giản . Ta đã được chứng kiến ... "
" Hử ? Nói ta nghe xem "
" Những gì ta thấy chẳng phải ở đây ai cũng biết rõ sao ? Chỉ có thể tóm gọn lại rằng . Một đường đi của người cứ ngỡ là đường thẳng , nhưng nó lại rẽ ra nhiều hương khác nhau . Cũng giống như một cái cây có nhiều nhánh , và những nhánh đó chính là bước đường mà người muốn đi . Khi hoàn thành thì sẽ có kết quả như mong muốn của người "
Cô nhếch môi nhìn con quạ
" Rất thông minh ! Lời nói cẩn trọng , ta thích . Ngươi tên là Hắc Ảnh . Gọi tiểu Hắc "
" Đa tạ chủ nhân . Ta sẽ nói cho người biết sức mạnh của ta "
" Hử ? Được "
" Thân thể ta có một lá chắn cường đại , bất kì thứ gì cũng không thể xâm hại . Ta có thể biến lớn nhỏ tùy ý . Tốc độc rất nhanh . Nhưng bây giờ ta vẫn còn yếu , không khác gì Xích Xà vương . Nếu như ta có thể biến thành người thì ta có thể tạo ra những món vũ khí theo ý muốn . Sức mạnh của ta là chiến đấu vũ khí . Ta đã ngủ đông cách đây 1000 năm và được tái sinh lần nữa . Ta hầu như không nhớ gì , chỉ biết ta là Càng Khôn Thần Điểu "
Cô nghe xong gật nhẹ đầu , bàn tay gõ lên ghế suy tư . Tiểu Huyết bên cạnh nhìn tiểu Hắc nói
" Gọi ta là Huyết Xà . Mà ngươi đã khôi phục tới đâu rồi ? "
" Không tốt lắm "
" Ừ ... Chúng ta vẫn còn rất yếu . Bây giờ chỉ có thể dựa vào chủ nhân "
Cô nghe xong như nhớ ra gì đó liền nói với tiểu Huyết
" Ta đã lấy đi Tiên tháp , một hồi ngươi sắp xếp một chút . "
" Rõ  ̄ˍ ̄ "
" Mà con heo nhỏ đâu rồi ? "
Cô nhìn quanh hỏi , tiểu Hắc nhìn xung quanh . Sau đó bay lên đi đâu đó , khi trở lại mang theo một cục bông trắng bự . Mà điều khiến cô và tiểu Huyết kinh ngạc là vì trên người tiểu Bát Đản giờ đây là cả một bầu trời u ám . Cô kinh ngạc , tiểu Hắc thả tiểu Bát Đản xuống người cô . Cô đưa tay ra hứng lấy nó , xoa lấy bộ lông trắng
" Ngươi sao vậy ? "
Tiểu Huyết nhìn đến dùng đuôi đánh đánh vào thân thể nó
" Này ! Sao vậy ? Sao giống heo sắp chết vậy ? "
Lần này tiểu Bát Đản không thèm cãi lại với lời nói chăm chọc của tiểu Huyết , khi ngước lên gương mặt u ám đến mức khiến cô thất kinh
" Ký chủ có gì cần ta sao ? "
Tiểu Bát Đản chậm rãi nói vô lực , cô chớp mắt
" Ừ thì ... ngươi bị làm sao vậy ? "
" Ta không sao "
" Xạo quá ! Này heo mập ! Có chuyện gì vậy ? "
" Không có gì "
Cô không hiểu gì vuốt bộ lông nó , tiểu Hắc bỗng nhiên lên tiếng
" Chào ! Ta là tiểu Hắc , chủ nhân đặt tên ta là Hắc Ảnh "
" Ừ ! Ta là Bạch Cốt Hồ . Hân hạnh gặp mặt "
" Chủ nhân ! Ta nghĩ tiểu Cốt bị tổn thượng về con Kim Loan kia "
" Tổn thương ? "
Cô nghe tiểu Hắc nói mà kinh ngạc nhắc lại , quả nhiên tiểu Bát Đản càng u ám hơn . Tiểu Huyết nghe xong liền cười to
" Ha ha ! Ta thấy con chim chính đó nói đúng mà , hồ ly ngươi yếu như mèo "
Tiểu Bát Đản quay qua nhìn tiểu Huyết , khuôn mặt khủng bố dọa người . Âm trầm trừng tiểu Huyết khiến nó cứng đờ miệng . Cô cười nhạt xoa đầu tiểu Bát Đản
" Cấp của con phượng hoàng đó là bao nhiêu ? "
" Chắc khoảng 50 ... °︶︿︶° "
Cô nâng tiểu Bát Đản lên cười nhẹ nói
" Chỉ cần ngươi tu luyện thì sẽ mạnh hơn con chim đó mà . Cần gì phải ảo não "
" Nhưng ta là hệ thống , tu luyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều "
" Ngươi không nhớ ta là luyện đan sư sao ? "
Tiểu Bát Đản ngẩng mặt lên
" Nhưng ... "
" Ta đã tìm ra được rất nhiều loại đan dược mới . Ta sẽ luyện cho ngươi uống để tu luyện . Ngươi đi theo ta nên nhớ một điều , không có gì là dễ dàng . Nhưng cũng không có gì là khó , chỉ cần ngươi muốn hay không mà thôi . Ngươi có muốn đánh bại con chim đó không ? "
" Muốn ! "
Tiểu Bát Đản gật đầu cái rụp chắc chắn , cô ánh mắt nghiêm nghị
" Thế giới có rất nhiều điều ngươi không biết . Nhưng ngươi sẽ có quyền được biết , vì ngươi đang có thời gian . Hiểu ý ta chứ ? "
" Ân ! "
" Ngoan lắm "
" Ối giời ! Ta thấy chủ nhân nói đúng rồi đó . Ngươi ngoài cái thân mập ra thì mấy cái khác cũng được chứ . Đừng lười là được rồi . Huống hồ ta thân là Xà vương , mất đi đạo hạnh ngàn năm cũng có sao đâu . Ngươi đúng là heo yếu đuối "
Tiểu Bát Đản lườm qua tiểu Huyết , nhảy xuống cong đuôi chửi
" Rắn thúi ! Ngươi nghĩ mình là ông bà nội ta chắc ! Nói trên đầu ta nói xuống , rắn thúi miệng thúi "
Tiểu Huyết tức giận nói
" Ta đang an ủi ngươi nha . Con hồ ly mập không biết ơn thì thôi còn chửi ta "
" Ai cần ! Ngươi nghĩ mình là gì ? Ta cần con rắn thúi như ngươi an ủi à ? "
" Ngươi .... "
#&%@-#!!*+#
Tụi nó lại cãi nhau ầm ỉ , tiểu Hắc nhìn đến lắc đầu ngán ngẩm . Nói với cô
" Chủ nhân nên đi tu luyện "
" Được ! Ngươi canh hai tụi nó giúp ta "
Cô đi vào đạo thất ngồi xuống bát quái nhập định , đôi mắt cô nhắm nghiền . Hàng mi cong dài đen vút xinh đẹp từ từ rũ xuống . Xung quanh một mảng yên tĩnh ...
Thời gian trôi qua , bỗng xung quanh cô tỏa ra ngọn lửa Hắc Diễm . Ngọn lửa màu đen dao động trong không trung , như mê hoặc vang lên tiếng nói
" Ngươi là chủ nhân tiếp theo của ta ? "
Cô khẽ mở mắt , nhìn ngọn lửa ở không trung
" Phải "
" Ha ha ! Ngươi có thích giết người không ? "
" Không biết "
" Ta sẽ cho ngươi tất cả , hãy giao linh hồn ngươi cho ta "
Ngọn lửa mê hoặc nói , cô nhìn đến
" Bất kì điều gì ? "
" Phải "
" Ta muốn khống chế ngươi "
" Cái gì ? "
Ngọn lửa kinh hãi , sau đó cười to
" Ha ha ha ! Ngươi đang nói gì vậy ? "
Cô từ từ đứng dậy bước đến gần ngọn lửa
" Kẻ cản đường ta , khiến ta khó chịu , không vui , tức giận . Thì cái kết chỉ có sự bi thảm . Ngươi muốn lấy linh hồn ta ? Ngươi đủ bản lĩnh không ? "
Lời nói cô như có như không vang vọng giữa không trung , cô đưa tay chạm vào Hỏa Diễm ...
Cô khẽ nhắm mắt lại , một lần nữa mở ra cô thấy mình đang ngồi trong mật đạo . Đứng dậy cô bước đi vào mật thất để Huyết Tàn kiếm . Cô nhìn thanh kiếm đang lơ lửng giữa không trung , chạm khẽ vào nó .
Cô đứng đó trầm tư một khoảng thời gian dài . Giọng nói nhẹ nhàng vang lên
" Ngươi mạnh hơn ta nghĩ ... một kiếm đã khiến con rồng đó biến mất ... Con rồng đó biết ta ? Rốt cuộc thì ... ta là ai ? "
Cô để tay xuống xoay người bước đi , khi cửa thất đóng lại từ thanh kiếm run nhẹ
" Chủ nhân ... "
_________________
Cô bước ra ngoài phòng khách nhìn tiểu Huyết và tiểu Hắc đang đánh cờ , tiểu Bát Đản thì nằm kế bên ăn bánh . Cô nhìn đến nói
" Kiểm tra bảng số liệu "
Tiểu Bát Đản nghe xong liền nhớ ra
" Ah ! "
[ Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ
Thời gian : Nữa năm
Tặng : 5000 điểm , lever 10 , 30 EPX và 5 điểm khả năng sinh tồn
Vật phẩm thu được : Hắc Diễm hỏa , Thủy châu
Danh hiệu : Huyết vương
Công lao : Giết rồng , tặng thêm 10.000 điểm ]
Cô nhìn đến kinh ngạc , nói
" Cho 15 EPX vào giá trị may mắn . , 5 vào mị lực , 10 vào hồi sinh . Nâng 5 cấp cho hệ thống "
[ Đã rõ ------- Khai mở khả năng Giết Quái ]
Bảng số liệu :
Tên ký chủ : Huyết Hàn Sương
Tuổi : 20
Kỹ năng : Thiên thông nhãn . Diễn xuất . Ma pháp sư cường đại
Khả năng sinh tồn : 110 ( +5 )
Khả năng hồi sinh : 10 ( +10 )
Giá trị may mắn : 10 ( + 15 )
Nâng cấp hệ thống : Lever 2 ( +5 )
Giết Quái ( Mới mở ) : 1
Mị lực : 80 ( +5 )
Trí Tuệ : Tối đa
Lý do chết : Té cóng
Danh hiệu : Vương Nữ , Huyết vương
Điểm : 3690 + 15.000 = 18.690 ( - 5.000 điểm ) = 13.690 điềm
Câp : 115 ( +10 )
** Kết thúc ** ]
Cô nhìn bảng số liệu rồi gật nhẹ đầu , tiểu Bát Đản nhảy lên người cô vui mừng
" Đa tạ ký chủ ! Người thật là hào phóng (*¯︶¯*) "
" Ừ ! Vui là được . Nhưng khả năng giết quái là thế nào ? "
" Ký chủ sẽ được nhận điểm nếu giết được những con quái vật ở từng thế giới . Nhưng không dễ đâu , phải giết những con Quái khó xơi mới được tính "
" Ừ ... "
Tiểu Huyết nhìn tiểu Bát Đản khinh bỉ
" Trông ngươi như heo vừa được thả khi sắp bị mần thịt vậy "
" ˋ△ˊ Ê tên kia ! Ta chọc vào quỷ đạo nào của ngươi hay gì mà thích nói móc vậy . Đúng là đồ rắn thúi "
" Ngươi là hồ ly mập như con heo . Đáng ghét khó ưa "
" Con ngươi chỉ có cái thân xấu xí , không làm nên tích sự gì "
" Chắc ngươi đẹp à ? Ngươi mới không làm được gì đó "
" Ngươi thì có "
..........
Cuộc chiến tranh cãi vã bắt đầu . Tiểu Hắc dường như đã quen nên cũng không nói gì . Cô ngồi xuống ghế nhấp ngụm trà , tiểu Hắc hỏi cô
" Chủ nhân tịnh dưỡng thế nào rồi ? "
" Khá hơn rồi "
" Chúc mừng chủ nhân "
Tiểu Huyết ngừng cãi vã với tiểu Bát Đản , nhìn qua cô
" Chủ nhân ! Người nên luyện Tẩy tủy đan "
Cô đặt tách trà xuống , đầu tựa vào ghế suy tư . Sau đó khóe môi hé ra , tiếng nói lạnh nhạt vang lên
" Không cần ! Hiện tại ta chưa muốn ổn định lại linh lực . Ta muốn tìm kiếm ma pháp cường đại hơn trước "
Tiểu Huyết và tiểu Bát Đản kinh ngạc , tiểu Hắc đôi mắt xám tro nhìn cô không ý kiến . Tiểu Huyết hỏi
" Sao chủ nhân muốn làm thế ? "
" Phải đó ký chủ ! Người muốn tìm kiếm ma pháp gì ? "
Cô nhìn qua tiểu Hắc , đôi mắt ánh lên ý vị
" Ngươi nói xem tại sao ta lại làm vậy ? "
Tiểu Hắc hơi cúi đầu nói
" Chủ nhân anh minh sáng suốt . Làm việc đều cẩn trọng , khẳng định có lý do . Ta không dám có ý kiến "
" Không sao ! Cứ nói suy nghĩ của ngươi "
" Vậy ta xin được mạn phép . Ta nghĩ chủ nhân muốn tìm kiếm ma pháp mình muốn trước , sau đó mới tu luyện Tẩy tủy đan là vì chủ nhân muốn Diễm Hỏa và ma pháp đó có thể dung hòa và ổn định hơn . "
Tiểu Huyết nghe thấy liền hiểu ra , cái đầu nhỏ gật gật . Cô đưa tay xoa đầu tiểu Hắc nói
" Ngươi suy nghĩ rất thấu đáo "
" Tạ chủ nhân "
" Ký chủ ! Người muốn tìm ma pháp nào ? "
Cô lạnh lùng nhìn vào khoảng không , lời nói vang lên dứt khoát
" Hắc ám "
Tiểu Huyết nghe xong híp mắt hỏi
" Chủ nhân muốn ma pháp Hắc Ám để làm gì ? "
" Ta muốn thí nghiệm vài thứ . Nhưng ta có duyên với nó không ? "
Cô nhìn qua tiểu Huyết hỏi
" Chủ nhân linh lực cường đại . Ta sớm đã nhìn ra người có thể sử dụng tất cả ma pháp . Việc còn lại người chỉ cần tìm kiếm để thức tỉnh nó mà thôi "
Cô gật nhẹ đầu sau đó nhìn qua tiểu Bát Đản
" Thế giới nào thích hợp để thức tỉnh ma pháp Hắc Ám ? "
" Ký chủ nếu muốn thì ta cũng sẽ tận lực . Ma pháp Hắc ám biến hóa khôn lường , nhưng chủ yếu là hướng về xác và tà khí của người chết . Đã vậy nơi thích hợp nhất chính là Mạt thế "
" Mạt thế ? "
Cô nhắc lại , tiểu Bát Đản nhảy lên đùi cô
" Ký chủ thấy thế nào ? "
Cô suy tư một hồi liền nói
" Được ! Tải cốt truyện trước "
[ Tải cốt truyện : Thế giới này là thế giới nhân tạo , nói về thanh xuân vườn trường của nữ9 Diệp Đình Lan . Nữ9 vốn là một tu chân , vì bị hãm hại chết mà xuyên không đến hiện đại . Vốn thân thể mà nữ9 nhập vào thường bị khinh bỉ và ức hiếp . Nữ9 mượn thân xác và hứa sẽ trả thù giúp thân xác đó . Nhờ vào trí nhớ và đã từng là một tu chân tài giỏi nên nữ9 đã bắt đầu lại con đường tu luyện . Tỏa ra mị lực kinh người và hút hồn bao nhiêu chàng trai . Vì ở hiện đại linh khí quá ít nên nữ9 đã phảu tu luyện bằng tà đạo . Vốn khi linh lực đang trong quá trình khôi phục thì Mạt Thế ập đến . Do công nghệ tiến tiến quá mức , mà dẫn đến sự xâm nhập của vitrut . Con người bắt đầu thức tỉnh dị năng , nữ9 càng có lợi cho việc tu luyện nên đã trở thành nữ hoàng của con người đứng ra tiêu diệt zoombie . Sau khi hỗn độn qua đi thì cùng nam9 sống hạnh phúc đến cuối đời .
Nguyên chủ : Bạch Dao Sương , là một nhân vật phản diện . Một cô nhi không cha không mẹ , vào được ngôi trường danh giá nhờ vào học bổng . Luôn cô độc và không ai quan tâm , nhưng lại rất quý mến Diệp Cơ . Diệp Cơ là em gái của nữ9 , nhưng lại luôn bị nữ9 ghét . Cũng là một nhân vật phụ yêu thầm nam9 . Diệp Cơ rất thân với nguyên chủ , nên nhiều lần chọc giận nữ9 và bày mưu hãm hại nữ9 . Đến cuối cùng vì bảo vệ Diệp Cơ mà chết , nhưng Diệp Cơ là nhân vật phụ nên cũng khó thoát khỏi cái chết thảm .
Ý nguyện của nguyên chủ : Giết chết nam nữ9 , bảo vệ Diệp Cơ sống sót ở thời Mạt Thế ]
Cô nghe xong liền thấy nghi ngờ , nhìn qua tiểu Bát Đản hỏi
" Có điều khoản gì không ? "
[ Có ! Cấm ký chủ dùng ma pháp . Và không được chính tay giết chết nam nữ9 ]
Cô nheo mài lại , sau đó dựa vào ghế lay trán .
" Được ! Nhưng các ngươi thì sao ? Ở lại không gian ? "
" Không đâu ! Ký chủ không cần lo , hiện tại ta đã thăng tới cấp 7 nên có thể hóa thành ảo ảnh . Bọn ta có thể ở cạnh người , chỉ có người mới thấy và nghe được chúng ta "
Tiểu Bát Đản tự hào nói , cô gật nhẹ đầu
" Ừ ! Sắp xếp Tiên tháp đến đâu rồi ? "
Tiểu Huyết nhìn cô trả lời
" Đều xong thưa chủ nhân "
" Tốt ! Mà tiểu Bát Đản , ở Mạt Thế thức tỉnh dị năng , vậy có nhẫn không gian để đồ không ? "
" Dạ có ! Nhưng lại là đồ dỏm "
Tiểu Bát Đản khinh thường , cô cười nhẹ xoa đầu nó .
" Được rồi ! Đi thôi "
[ Bắt đầu quá trình di chuyển ----------- Hoàn tất ]
" Đây là điều chủ nhân muốn ? "
" Phải ! "
" Chủ nhân thật khó lường "
" Ha ! Mà ta ngủ bao lâu rồi ? "
" Đã mấy ngày rồi ( Thời gian trong không gian khác với bên ngoài ) "
Tiểu Huyết nói thêm
" Chủ nhân ! Người vì tiếp nhận Hỏa Diễm nên mới chịu không nổi mà ngất đi . Nay đã ổn định mấy phần nhưng người cũng cần phải tu luyện "
" Ừ ... "
Cô nhắm mắt dựa vào ghế , như nhớ ra gì đó liền nói
" Con quạ kia đâu ? "
" Chủ nhân cần ta ? "
Từ không trung con quạ đen xuất hiện , trông nó rất nghiêm nghị . Bộ lông màu đen mềm mượt , đôi mắt xám tro lạnh lùng . Hai chân đậu trên người cô
" Ngươi gọi ta là gì ? "
" Chủ nhân ... "
Cô chống tay lên ghế tựa đầu , ngón trỏ sờ sờ cái đầu nhỏ của nó . Tiểu Huyết nhìn đến con quạ
" Lâu quá nhỉ ? "
" Ừ ! Không ngờ ngươi lại tìm được chủ nhân trước ... "
" Ha ! Do ta giỏi "
Cô nhìn vào con quạ , giọng nói vang lên
" Ta từng gặp ngươi chưa ? "
" Chủ nhân quên rồi sao ? Ta là con quạ mà người cứu khi ở thế giới trước ... "
Cô nhớ ra , kinh ngạc mỉm cười
" Ngươi đã đi theo ta đến tận thế giới này ? "
" Phải ! Ta đã quan sát người . Người hoàn toàn xứng đáng trở thành chủ của ta ... "
" Ngươi cũng là kẻ hay nhìn chằm chằm ta ? "
Con qụa gật đầu cái rụp khẳng định . Cô nhìn nó hứng thú
" Ngươi sao lại chọn ta làm chủ ? "
" Chủ nhân tài giỏi xuất chúng . Thông minh khó lường . Mỗi cử chỉ , hành động , lời nói đều suy tính cẩn thận . Nhìn xa trông rộng , sắp xếp mọi thứ trong lòng bàn tay . Mỗi hành động của người đều có mưu tính , người khiến kẻ khác không thể nhìn thấu . Dù bề ngoài người vô tư lạnh nhạt , nhưng ý nghĩ của người lại không đơn giản . Ta đã được chứng kiến ... "
" Hử ? Nói ta nghe xem "
" Những gì ta thấy chẳng phải ở đây ai cũng biết rõ sao ? Chỉ có thể tóm gọn lại rằng . Một đường đi của người cứ ngỡ là đường thẳng , nhưng nó lại rẽ ra nhiều hương khác nhau . Cũng giống như một cái cây có nhiều nhánh , và những nhánh đó chính là bước đường mà người muốn đi . Khi hoàn thành thì sẽ có kết quả như mong muốn của người "
Cô nhếch môi nhìn con quạ
" Rất thông minh ! Lời nói cẩn trọng , ta thích . Ngươi tên là Hắc Ảnh . Gọi tiểu Hắc "
" Đa tạ chủ nhân . Ta sẽ nói cho người biết sức mạnh của ta "
" Hử ? Được "
" Thân thể ta có một lá chắn cường đại , bất kì thứ gì cũng không thể xâm hại . Ta có thể biến lớn nhỏ tùy ý . Tốc độc rất nhanh . Nhưng bây giờ ta vẫn còn yếu , không khác gì Xích Xà vương . Nếu như ta có thể biến thành người thì ta có thể tạo ra những món vũ khí theo ý muốn . Sức mạnh của ta là chiến đấu vũ khí . Ta đã ngủ đông cách đây 1000 năm và được tái sinh lần nữa . Ta hầu như không nhớ gì , chỉ biết ta là Càng Khôn Thần Điểu "
Cô nghe xong gật nhẹ đầu , bàn tay gõ lên ghế suy tư . Tiểu Huyết bên cạnh nhìn tiểu Hắc nói
" Gọi ta là Huyết Xà . Mà ngươi đã khôi phục tới đâu rồi ? "
" Không tốt lắm "
" Ừ ... Chúng ta vẫn còn rất yếu . Bây giờ chỉ có thể dựa vào chủ nhân "
Cô nghe xong như nhớ ra gì đó liền nói với tiểu Huyết
" Ta đã lấy đi Tiên tháp , một hồi ngươi sắp xếp một chút . "
" Rõ  ̄ˍ ̄ "
" Mà con heo nhỏ đâu rồi ? "
Cô nhìn quanh hỏi , tiểu Hắc nhìn xung quanh . Sau đó bay lên đi đâu đó , khi trở lại mang theo một cục bông trắng bự . Mà điều khiến cô và tiểu Huyết kinh ngạc là vì trên người tiểu Bát Đản giờ đây là cả một bầu trời u ám . Cô kinh ngạc , tiểu Hắc thả tiểu Bát Đản xuống người cô . Cô đưa tay ra hứng lấy nó , xoa lấy bộ lông trắng
" Ngươi sao vậy ? "
Tiểu Huyết nhìn đến dùng đuôi đánh đánh vào thân thể nó
" Này ! Sao vậy ? Sao giống heo sắp chết vậy ? "
Lần này tiểu Bát Đản không thèm cãi lại với lời nói chăm chọc của tiểu Huyết , khi ngước lên gương mặt u ám đến mức khiến cô thất kinh
" Ký chủ có gì cần ta sao ? "
Tiểu Bát Đản chậm rãi nói vô lực , cô chớp mắt
" Ừ thì ... ngươi bị làm sao vậy ? "
" Ta không sao "
" Xạo quá ! Này heo mập ! Có chuyện gì vậy ? "
" Không có gì "
Cô không hiểu gì vuốt bộ lông nó , tiểu Hắc bỗng nhiên lên tiếng
" Chào ! Ta là tiểu Hắc , chủ nhân đặt tên ta là Hắc Ảnh "
" Ừ ! Ta là Bạch Cốt Hồ . Hân hạnh gặp mặt "
" Chủ nhân ! Ta nghĩ tiểu Cốt bị tổn thượng về con Kim Loan kia "
" Tổn thương ? "
Cô nghe tiểu Hắc nói mà kinh ngạc nhắc lại , quả nhiên tiểu Bát Đản càng u ám hơn . Tiểu Huyết nghe xong liền cười to
" Ha ha ! Ta thấy con chim chính đó nói đúng mà , hồ ly ngươi yếu như mèo "
Tiểu Bát Đản quay qua nhìn tiểu Huyết , khuôn mặt khủng bố dọa người . Âm trầm trừng tiểu Huyết khiến nó cứng đờ miệng . Cô cười nhạt xoa đầu tiểu Bát Đản
" Cấp của con phượng hoàng đó là bao nhiêu ? "
" Chắc khoảng 50 ... °︶︿︶° "
Cô nâng tiểu Bát Đản lên cười nhẹ nói
" Chỉ cần ngươi tu luyện thì sẽ mạnh hơn con chim đó mà . Cần gì phải ảo não "
" Nhưng ta là hệ thống , tu luyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều "
" Ngươi không nhớ ta là luyện đan sư sao ? "
Tiểu Bát Đản ngẩng mặt lên
" Nhưng ... "
" Ta đã tìm ra được rất nhiều loại đan dược mới . Ta sẽ luyện cho ngươi uống để tu luyện . Ngươi đi theo ta nên nhớ một điều , không có gì là dễ dàng . Nhưng cũng không có gì là khó , chỉ cần ngươi muốn hay không mà thôi . Ngươi có muốn đánh bại con chim đó không ? "
" Muốn ! "
Tiểu Bát Đản gật đầu cái rụp chắc chắn , cô ánh mắt nghiêm nghị
" Thế giới có rất nhiều điều ngươi không biết . Nhưng ngươi sẽ có quyền được biết , vì ngươi đang có thời gian . Hiểu ý ta chứ ? "
" Ân ! "
" Ngoan lắm "
" Ối giời ! Ta thấy chủ nhân nói đúng rồi đó . Ngươi ngoài cái thân mập ra thì mấy cái khác cũng được chứ . Đừng lười là được rồi . Huống hồ ta thân là Xà vương , mất đi đạo hạnh ngàn năm cũng có sao đâu . Ngươi đúng là heo yếu đuối "
Tiểu Bát Đản lườm qua tiểu Huyết , nhảy xuống cong đuôi chửi
" Rắn thúi ! Ngươi nghĩ mình là ông bà nội ta chắc ! Nói trên đầu ta nói xuống , rắn thúi miệng thúi "
Tiểu Huyết tức giận nói
" Ta đang an ủi ngươi nha . Con hồ ly mập không biết ơn thì thôi còn chửi ta "
" Ai cần ! Ngươi nghĩ mình là gì ? Ta cần con rắn thúi như ngươi an ủi à ? "
" Ngươi .... "
#&%@-#!!*+#
Tụi nó lại cãi nhau ầm ỉ , tiểu Hắc nhìn đến lắc đầu ngán ngẩm . Nói với cô
" Chủ nhân nên đi tu luyện "
" Được ! Ngươi canh hai tụi nó giúp ta "
Cô đi vào đạo thất ngồi xuống bát quái nhập định , đôi mắt cô nhắm nghiền . Hàng mi cong dài đen vút xinh đẹp từ từ rũ xuống . Xung quanh một mảng yên tĩnh ...
Thời gian trôi qua , bỗng xung quanh cô tỏa ra ngọn lửa Hắc Diễm . Ngọn lửa màu đen dao động trong không trung , như mê hoặc vang lên tiếng nói
" Ngươi là chủ nhân tiếp theo của ta ? "
Cô khẽ mở mắt , nhìn ngọn lửa ở không trung
" Phải "
" Ha ha ! Ngươi có thích giết người không ? "
" Không biết "
" Ta sẽ cho ngươi tất cả , hãy giao linh hồn ngươi cho ta "
Ngọn lửa mê hoặc nói , cô nhìn đến
" Bất kì điều gì ? "
" Phải "
" Ta muốn khống chế ngươi "
" Cái gì ? "
Ngọn lửa kinh hãi , sau đó cười to
" Ha ha ha ! Ngươi đang nói gì vậy ? "
Cô từ từ đứng dậy bước đến gần ngọn lửa
" Kẻ cản đường ta , khiến ta khó chịu , không vui , tức giận . Thì cái kết chỉ có sự bi thảm . Ngươi muốn lấy linh hồn ta ? Ngươi đủ bản lĩnh không ? "
Lời nói cô như có như không vang vọng giữa không trung , cô đưa tay chạm vào Hỏa Diễm ...
Cô khẽ nhắm mắt lại , một lần nữa mở ra cô thấy mình đang ngồi trong mật đạo . Đứng dậy cô bước đi vào mật thất để Huyết Tàn kiếm . Cô nhìn thanh kiếm đang lơ lửng giữa không trung , chạm khẽ vào nó .
Cô đứng đó trầm tư một khoảng thời gian dài . Giọng nói nhẹ nhàng vang lên
" Ngươi mạnh hơn ta nghĩ ... một kiếm đã khiến con rồng đó biến mất ... Con rồng đó biết ta ? Rốt cuộc thì ... ta là ai ? "
Cô để tay xuống xoay người bước đi , khi cửa thất đóng lại từ thanh kiếm run nhẹ
" Chủ nhân ... "
_________________
Cô bước ra ngoài phòng khách nhìn tiểu Huyết và tiểu Hắc đang đánh cờ , tiểu Bát Đản thì nằm kế bên ăn bánh . Cô nhìn đến nói
" Kiểm tra bảng số liệu "
Tiểu Bát Đản nghe xong liền nhớ ra
" Ah ! "
[ Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ
Thời gian : Nữa năm
Tặng : 5000 điểm , lever 10 , 30 EPX và 5 điểm khả năng sinh tồn
Vật phẩm thu được : Hắc Diễm hỏa , Thủy châu
Danh hiệu : Huyết vương
Công lao : Giết rồng , tặng thêm 10.000 điểm ]
Cô nhìn đến kinh ngạc , nói
" Cho 15 EPX vào giá trị may mắn . , 5 vào mị lực , 10 vào hồi sinh . Nâng 5 cấp cho hệ thống "
[ Đã rõ ------- Khai mở khả năng Giết Quái ]
Bảng số liệu :
Tên ký chủ : Huyết Hàn Sương
Tuổi : 20
Kỹ năng : Thiên thông nhãn . Diễn xuất . Ma pháp sư cường đại
Khả năng sinh tồn : 110 ( +5 )
Khả năng hồi sinh : 10 ( +10 )
Giá trị may mắn : 10 ( + 15 )
Nâng cấp hệ thống : Lever 2 ( +5 )
Giết Quái ( Mới mở ) : 1
Mị lực : 80 ( +5 )
Trí Tuệ : Tối đa
Lý do chết : Té cóng
Danh hiệu : Vương Nữ , Huyết vương
Điểm : 3690 + 15.000 = 18.690 ( - 5.000 điểm ) = 13.690 điềm
Câp : 115 ( +10 )
** Kết thúc ** ]
Cô nhìn bảng số liệu rồi gật nhẹ đầu , tiểu Bát Đản nhảy lên người cô vui mừng
" Đa tạ ký chủ ! Người thật là hào phóng (*¯︶¯*) "
" Ừ ! Vui là được . Nhưng khả năng giết quái là thế nào ? "
" Ký chủ sẽ được nhận điểm nếu giết được những con quái vật ở từng thế giới . Nhưng không dễ đâu , phải giết những con Quái khó xơi mới được tính "
" Ừ ... "
Tiểu Huyết nhìn tiểu Bát Đản khinh bỉ
" Trông ngươi như heo vừa được thả khi sắp bị mần thịt vậy "
" ˋ△ˊ Ê tên kia ! Ta chọc vào quỷ đạo nào của ngươi hay gì mà thích nói móc vậy . Đúng là đồ rắn thúi "
" Ngươi là hồ ly mập như con heo . Đáng ghét khó ưa "
" Con ngươi chỉ có cái thân xấu xí , không làm nên tích sự gì "
" Chắc ngươi đẹp à ? Ngươi mới không làm được gì đó "
" Ngươi thì có "
..........
Cuộc chiến tranh cãi vã bắt đầu . Tiểu Hắc dường như đã quen nên cũng không nói gì . Cô ngồi xuống ghế nhấp ngụm trà , tiểu Hắc hỏi cô
" Chủ nhân tịnh dưỡng thế nào rồi ? "
" Khá hơn rồi "
" Chúc mừng chủ nhân "
Tiểu Huyết ngừng cãi vã với tiểu Bát Đản , nhìn qua cô
" Chủ nhân ! Người nên luyện Tẩy tủy đan "
Cô đặt tách trà xuống , đầu tựa vào ghế suy tư . Sau đó khóe môi hé ra , tiếng nói lạnh nhạt vang lên
" Không cần ! Hiện tại ta chưa muốn ổn định lại linh lực . Ta muốn tìm kiếm ma pháp cường đại hơn trước "
Tiểu Huyết và tiểu Bát Đản kinh ngạc , tiểu Hắc đôi mắt xám tro nhìn cô không ý kiến . Tiểu Huyết hỏi
" Sao chủ nhân muốn làm thế ? "
" Phải đó ký chủ ! Người muốn tìm kiếm ma pháp gì ? "
Cô nhìn qua tiểu Hắc , đôi mắt ánh lên ý vị
" Ngươi nói xem tại sao ta lại làm vậy ? "
Tiểu Hắc hơi cúi đầu nói
" Chủ nhân anh minh sáng suốt . Làm việc đều cẩn trọng , khẳng định có lý do . Ta không dám có ý kiến "
" Không sao ! Cứ nói suy nghĩ của ngươi "
" Vậy ta xin được mạn phép . Ta nghĩ chủ nhân muốn tìm kiếm ma pháp mình muốn trước , sau đó mới tu luyện Tẩy tủy đan là vì chủ nhân muốn Diễm Hỏa và ma pháp đó có thể dung hòa và ổn định hơn . "
Tiểu Huyết nghe thấy liền hiểu ra , cái đầu nhỏ gật gật . Cô đưa tay xoa đầu tiểu Hắc nói
" Ngươi suy nghĩ rất thấu đáo "
" Tạ chủ nhân "
" Ký chủ ! Người muốn tìm ma pháp nào ? "
Cô lạnh lùng nhìn vào khoảng không , lời nói vang lên dứt khoát
" Hắc ám "
Tiểu Huyết nghe xong híp mắt hỏi
" Chủ nhân muốn ma pháp Hắc Ám để làm gì ? "
" Ta muốn thí nghiệm vài thứ . Nhưng ta có duyên với nó không ? "
Cô nhìn qua tiểu Huyết hỏi
" Chủ nhân linh lực cường đại . Ta sớm đã nhìn ra người có thể sử dụng tất cả ma pháp . Việc còn lại người chỉ cần tìm kiếm để thức tỉnh nó mà thôi "
Cô gật nhẹ đầu sau đó nhìn qua tiểu Bát Đản
" Thế giới nào thích hợp để thức tỉnh ma pháp Hắc Ám ? "
" Ký chủ nếu muốn thì ta cũng sẽ tận lực . Ma pháp Hắc ám biến hóa khôn lường , nhưng chủ yếu là hướng về xác và tà khí của người chết . Đã vậy nơi thích hợp nhất chính là Mạt thế "
" Mạt thế ? "
Cô nhắc lại , tiểu Bát Đản nhảy lên đùi cô
" Ký chủ thấy thế nào ? "
Cô suy tư một hồi liền nói
" Được ! Tải cốt truyện trước "
[ Tải cốt truyện : Thế giới này là thế giới nhân tạo , nói về thanh xuân vườn trường của nữ9 Diệp Đình Lan . Nữ9 vốn là một tu chân , vì bị hãm hại chết mà xuyên không đến hiện đại . Vốn thân thể mà nữ9 nhập vào thường bị khinh bỉ và ức hiếp . Nữ9 mượn thân xác và hứa sẽ trả thù giúp thân xác đó . Nhờ vào trí nhớ và đã từng là một tu chân tài giỏi nên nữ9 đã bắt đầu lại con đường tu luyện . Tỏa ra mị lực kinh người và hút hồn bao nhiêu chàng trai . Vì ở hiện đại linh khí quá ít nên nữ9 đã phảu tu luyện bằng tà đạo . Vốn khi linh lực đang trong quá trình khôi phục thì Mạt Thế ập đến . Do công nghệ tiến tiến quá mức , mà dẫn đến sự xâm nhập của vitrut . Con người bắt đầu thức tỉnh dị năng , nữ9 càng có lợi cho việc tu luyện nên đã trở thành nữ hoàng của con người đứng ra tiêu diệt zoombie . Sau khi hỗn độn qua đi thì cùng nam9 sống hạnh phúc đến cuối đời .
Nguyên chủ : Bạch Dao Sương , là một nhân vật phản diện . Một cô nhi không cha không mẹ , vào được ngôi trường danh giá nhờ vào học bổng . Luôn cô độc và không ai quan tâm , nhưng lại rất quý mến Diệp Cơ . Diệp Cơ là em gái của nữ9 , nhưng lại luôn bị nữ9 ghét . Cũng là một nhân vật phụ yêu thầm nam9 . Diệp Cơ rất thân với nguyên chủ , nên nhiều lần chọc giận nữ9 và bày mưu hãm hại nữ9 . Đến cuối cùng vì bảo vệ Diệp Cơ mà chết , nhưng Diệp Cơ là nhân vật phụ nên cũng khó thoát khỏi cái chết thảm .
Ý nguyện của nguyên chủ : Giết chết nam nữ9 , bảo vệ Diệp Cơ sống sót ở thời Mạt Thế ]
Cô nghe xong liền thấy nghi ngờ , nhìn qua tiểu Bát Đản hỏi
" Có điều khoản gì không ? "
[ Có ! Cấm ký chủ dùng ma pháp . Và không được chính tay giết chết nam nữ9 ]
Cô nheo mài lại , sau đó dựa vào ghế lay trán .
" Được ! Nhưng các ngươi thì sao ? Ở lại không gian ? "
" Không đâu ! Ký chủ không cần lo , hiện tại ta đã thăng tới cấp 7 nên có thể hóa thành ảo ảnh . Bọn ta có thể ở cạnh người , chỉ có người mới thấy và nghe được chúng ta "
Tiểu Bát Đản tự hào nói , cô gật nhẹ đầu
" Ừ ! Sắp xếp Tiên tháp đến đâu rồi ? "
Tiểu Huyết nhìn cô trả lời
" Đều xong thưa chủ nhân "
" Tốt ! Mà tiểu Bát Đản , ở Mạt Thế thức tỉnh dị năng , vậy có nhẫn không gian để đồ không ? "
" Dạ có ! Nhưng lại là đồ dỏm "
Tiểu Bát Đản khinh thường , cô cười nhẹ xoa đầu nó .
" Được rồi ! Đi thôi "
[ Bắt đầu quá trình di chuyển ----------- Hoàn tất ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.