Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 41: Pa Pa ... ! Tránh Xa Ta Ra 9
Lãnh Thiên Băng
24/09/2019
Cô vừa thức dậy muốn đi ra ngoài dạo chơi . Bầu
trời trong xanh mát mẻ khiến tâm tình của cô rất tốt , bỗng cô thấy rất
nhiều người chạy tới chạy lui trông vô cùng bận rộn . Liền tò mò đi vào
cung điện chánh , người hầu xung quanh thấy cô cũng chỉ cúi đầu qua loa
rồi chạy đi .
Cô cảm thấy kì lạ liền nhìn theo quan sát
" Công chúa ! Sao người đến đây ? "
Tiếng nói của First vang lên , hắn mỉm cười ngồi xổm xuống
" Họ làm gì vậy ? "
" A ! Người không biết sao ? 2 ngày nữa là tới sinh nhật của bệ hạ "
" Sinh nhật ... ? "
Cô ngây thơ nghiêng đầu hỏi
" Phải ! Bây giờ ai cũng đều bận rộn với việc này "
Cô mỉm cười thật tươi khiến First ngẩn người
" Vậy pa pa thích gì ? "
" Hử ? Bệ hạ sao ? Hầu như ... thứ gì ngài ấy cũng không thích ... "
[ Cũng phải ! Hắn có thiếu thứ gì đâu chứ ]
Tiểu Bát Đản cảm thán
" Vậy pa pa muốn quà gì ? "
" Quà ? Ưm ... thần cũng không biết "
' Tên này vô dụng hơn mình nghĩ ... -_-! '
" Vậy thôi ! Đi nha ... "
Cô nở nụ cười rồi bái bai First Cô bước ra khuôn viên với gương mặt vô cảm
[ Ký chủ có tính toán gì sao ? ]
' Hừ ! Phiền rồi đây . Ngươi nghĩ xem tên đó cần gì ? '
[ Ký chủ không biết sao ta biết được ]
' ... Phải rồi ! '
Cô vừa dứt lời thì liền biến mất , giống như chưa từng xuất hiện ...
________________
Không gian :
Cô trở lại thân thể cũ vào trong nhẫn vạn năng , nhìn xung quanh cô cảm thấy vô cùng bất ngờ
Những kệ sách vốn trống rỗng nay đã chứa chật cứng , thậm chí là có khoảng 3 tủ sách . Còn một kệ để những món vật mà cô chưa từng thấy ...
Xung quanh là hương thơm của muôn vàn loài hoa khiến tâm tình cô dễ chịu . Cô bước lại gần những món vật được đặt trên kệ
" Chủ nhân ! "
Tiếng nói của tiểu Huyết vang lên , từ không trung nhào đến thân ảnh của nó quấn lấy người cô vui vẻ
" Tiểu Huyết ! Mấy thứ này ... "
" Là ta chuẩn bị cho người ! Nào để ta nói sơ qua một chút "
Tiểu Huyết nói xong liền dùng đuôi chỉ vào một cái lò màu vàng đồng nhỏ
" Đây là lò luyện đan . Cũng là lò luyện dược liệu được chế tạo từ một thợ rèn điêu luyện sống hơn 100 năm . Nó được đun từ bích liên hỏa 5 ngày , một loại lửa xếp thứ 3 trong tam giới ma pháp "
" Nhưng nó nhỏ như vậy ... "
Cô chưa nói xong tiểu Huyết đã dùng đuôi của mình cuộn lấy cái lò nhỏ quăng lên không trung . Lò luyện đan xoay vòng trên không trung rồi từ từ lớn dần . Khi nó chạm xuống mặt đất đã hóa thành một cái lò to lớn đẹp mắt
" Người thấy sao ? "
" Rất tốt ... "
" He he ! Tất nhiên ! Đồ mà Xích Huyết Xà vương ta kiếm làm sao có thể là đồ dỏm "
" Hừ ! Đừng nổ nữa . Dùng cũng có được đâu mà kiêu "
Tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên khinh bỉ , từ không trung nhảy ra
" Nói gì thằng mập kia "
" Không phải sao ? "
" Ngươi biết gì mà nói ? Đồ con lợn "
" Kệ bà ta ! Còn đỡ hơn con giun đất ﹋o﹋ "
" Ê ê , xúc phạm nha . Ta là rắn , là rắn đó . Ngươi nói ai là giun hả ? "
" Nói cái con thân đỏ lè dẹp lép ấy "
" Ngươi cái đồ heo thúi "
" Cái con giun ngươi mới thúi đó "
……
Và thế là tụi nó lại cãi nhau . Cô nheo mài lại lạnh nhạt
" Cãi đủ chưa ? "
Tiếng nói của cô khiến cả hai run sợ
" Tiểu Bát Đản ! Sau ngươi lại nói không xài được ? "
" Haizz ! Ký chủ đại nhân của ta . Người biết từng thế giới mà người đến không phải tầm thường mà . Vì vậy những đồ vật này cho dù là pháp bảo cũng không thể nào mà sử dụng dễ dàng "
" Ngươi có ý gì ? "
" Chủ nhân ! Thật ra nếu người muốn sử dụng chúng thì người phải có ma pháp . Ma pháp càng cao pháp bảo sẽ càng mạnh , thậm chí những thượng cổ bảo vật sẽ khiến người thống nhất tam giới "
" ... "
Cô im lặng nheo mài , tiểu Huyết thấy vậy liền phóng lên lò luyện đan
" Ví dụ như cái lò luyện dược này . Người muốn sử dụng nó phải có ma pháp hệ lửa . Hỏa hệ càng mạnh người mới có thể luyện được những dược tiên này . "
" Vậy ma pháp ... nó như thế nào ? "
Tiểu Bát Đản và tiểu Huyết nhìn nhau lắc nhẹ đầu . Sau tiểu Huyết mới lên tiếng
" Từ xưa truyền rằng tam giới phức tạp và nguy hiểm trùng trùng . Muôn vàn bí mật mà nhân loại không thể nào khai phá ... "
Tiểu Huyết phóng qua một kệ đựng sách lấy ra một quyển sách màu xanh dương mở ra
" Tam giới ngũ hành vốn có thế giới song song . Loài người được chia vào loại động vật có suy nghĩ và thông minh . Bao nhiêu tiên nhân hay ma giới đều có sự tham gia của loài người , loài người từ xưa đã tạo ra rất nhiều thành tích và thông minh đáng nể , nhưng từ khi thế giới nhân loại ngày càng phát triển thì những điều đó cũng dần biến mất . Họ không còn biết gì nữa cả , dù họ cố gắng khám phá những bí mật . Nhưng họ nào biết trước kia tổ tiên của họ đã khám phá ra , chỉ là đã mãi mãi thất truyền . Trong đó có ma thuật ... Ma thuật được chia thành nhiều loại phức tạp mà không ai có thể hiểu rõ , nếu có thì người đó trong sách không có ghi lại "
" Tiếp tục đi "
Cô ngồi xuống ghế nghe tiểu Huyết nói
" Ta sẽ nói những gì ta biết và hiểu được cho người ... Đầu tiên là ma thuật điều khiển các nguyên tố ... Thủy ! Có thể điều khiển nước và hóa nó thành băng . Hỏa ! Vô cùng đặc biệt , được chia thành 4 màu , màu đỏ là bình thường nhất tiếp đến là xanh dương , trắng và mạnh nhất là đen . Mộc ! Điều khiển cây cỏ . Thổ ! Điều khiển đất . Sấm ! Và hai nguyên tố của thiên giới và ma giới ... Quang và Hắc ám "
" ... "
" Quang và Hắc ám thuật là hai nguyên tố mạnh , và cũng không thuộc vào các nguyên tố tự nhiên nào . Nó là hai nguyên tố của trời và đất ... Nhưng nếu so với các nguyên tố khác , chỉ cần dựa vào khả năng tu luyện của mỗi người thì cho dù là Quang thuật hay Hắc ám thuật thì vẫn thua như thường ... "
" Vậy là chủ yếu dựa vào người sử dụng "
" Đúng vậy ! Đó cũng chẳng là gì to tát . Còn có một số ma thuật khác , đó là Luyện dược sư . Giả kim sư ( Đúc vũ khí ) . Triệu hồi sư ... Triệu hồi sư này có hai loại , một là triệu hồi các thú vật , có thể kêu gọi các thánh thú và kí khế ước . Còn hai là ... triệu hồi ma quỷ , điều khiển chúng và khiến chúng làm theo mệnh lệnh "
" Ghê vậy sao ? "
Cô khá kinh ngạc với những gì tiểu Huyết nói . Tiểu Huyết bỗng nhiên vẫy đuôi gọi tiểu Bát Đản
" Gì ? "
Tiểu Huyết không nói gì đẩy quyển sách qua cho nó
" Khô cổ ! Đọc giùm đi "
" →_→ ... Khụ ... Ký chủ ! Hai loại triệu hồi này nhìn vậy thôi chứ khác nhau hoàn toàn . Triệu hồi thú vật là một giao kết của tình bạn . Chỉ trừ những người muốn lợi dụng chúng mà thôi . Còn triệu hồi ma quỷ là sự điều khiển hoàn toàn . Tuy nhiên đến nay những triệu hồi sư của hai loại này vẫn chưa có thể phân thắng bại , nên việc hơn thấp vẫn còn là một điều bí ẩn ... "
" Vậy ta và tiểu Huyết là gì ? "
" Ký chủ và con rắn này sao ? Tự nói đi "
" Chủ nhân và ta không tính là kí khế ước . Vì đây là do ta tình nguyện theo người ... Nhưng người có được một con thần thú thượng cổ như ta cũng nên hãnh diện một chút ~^O^~ "
" Hừ ! Thần thú thượng cổ ? Giờ ngươi nhìn giống sao ? Giờ ngươi so với một con rắn bình thường cũng chỉ hơn có chút . Nói ngươi là thần thú có quỷ mới tin →_→ "
Tiểu Bát Đản hất mũi khinh thường
" Ê ê ! Nói sau ta cũng là thần thú , dù ta có trở nên yếu đuối cũng đủ đánh chết con hồ ly heo như ngươi nha . Đừng có ở đó mà khinh thường "
" Đủ rồi ! Hai ngươi cãi đủ chưa . Vậy tiểu Huyết , ngươi phải làm sao thì ma pháp của ngươi mới có thể trở lại ? "
" Chỉ cần chủ nhân ... "
Tiểu Huyết chưa kịp nói xong cô đã chen vào
" Ta không luyện ma pháp "
" Ểh ? "
" Ha ! Xem ra ngươi phải là con rắn vô vụng mãi mãi rồi "
Tiểu Bát Đản cười chế giễu
" Chủ nhân ! Người nên nghĩ lại đi , người cũng phải đến từng thế giới khác để thực thi nhiệm vụ ... "
" Ký chủ ! Ta thấy người vậy đủ rồi , học ma pháp chi tốn công sức lắm "
Tiểu Bát Đản nhảy lên người cô , dùng hai chân trước bóp vai cho cô nịnh nọt . Sau lại quăng cho tiểu Huyết nụ cười khiêu khích
" Ngươi ... À ha ! Cũng được thôi . Dù sao ta cũng đâu cần có lại phép . Chỉ vì ta vốn lo cho chủ nhân thôi , những thế giới chủ nhân đến sẽ có dị giới , huyền huyễn ... Nếu không có ma pháp thì e là ... "
Tiểu Huyết liếc qua chỗ khác chập chừng , nhưng đôi mắt lại nhìn tiểu Bát Đản chế nhạo
" ... "
Quả nhiên sắc mặt tiểu Bát Đản trở nên tệ . Cười gượng nói với cô
" Ký chủ nà ! Ta thấy không có ma pháp thì không ổn lắm đâu . Chết chùm như chơi ấy , hay là người siêng siêng cố gắng luyện đi . Dù sao cũng tội nghiệp cho con rắn thúi đó , nó không có ma pháp làm sao nhìn mặt thần thú khắp phương chứ . Ha "
" Xì ! "
Tiểu Huyết nở nụ cười khinh thường
" Nếu hai ngươi đã nói vậy thì được "
" Thật sao ? Vậy chủ nhân người ... "
" Khoan đã ! Đợi ta xử lý xong một vài chuyện trước . Ta cần ngươi giúp đó ..."
" Hể ?? ... "
Cô cảm thấy kì lạ liền nhìn theo quan sát
" Công chúa ! Sao người đến đây ? "
Tiếng nói của First vang lên , hắn mỉm cười ngồi xổm xuống
" Họ làm gì vậy ? "
" A ! Người không biết sao ? 2 ngày nữa là tới sinh nhật của bệ hạ "
" Sinh nhật ... ? "
Cô ngây thơ nghiêng đầu hỏi
" Phải ! Bây giờ ai cũng đều bận rộn với việc này "
Cô mỉm cười thật tươi khiến First ngẩn người
" Vậy pa pa thích gì ? "
" Hử ? Bệ hạ sao ? Hầu như ... thứ gì ngài ấy cũng không thích ... "
[ Cũng phải ! Hắn có thiếu thứ gì đâu chứ ]
Tiểu Bát Đản cảm thán
" Vậy pa pa muốn quà gì ? "
" Quà ? Ưm ... thần cũng không biết "
' Tên này vô dụng hơn mình nghĩ ... -_-! '
" Vậy thôi ! Đi nha ... "
Cô nở nụ cười rồi bái bai First Cô bước ra khuôn viên với gương mặt vô cảm
[ Ký chủ có tính toán gì sao ? ]
' Hừ ! Phiền rồi đây . Ngươi nghĩ xem tên đó cần gì ? '
[ Ký chủ không biết sao ta biết được ]
' ... Phải rồi ! '
Cô vừa dứt lời thì liền biến mất , giống như chưa từng xuất hiện ...
________________
Không gian :
Cô trở lại thân thể cũ vào trong nhẫn vạn năng , nhìn xung quanh cô cảm thấy vô cùng bất ngờ
Những kệ sách vốn trống rỗng nay đã chứa chật cứng , thậm chí là có khoảng 3 tủ sách . Còn một kệ để những món vật mà cô chưa từng thấy ...
Xung quanh là hương thơm của muôn vàn loài hoa khiến tâm tình cô dễ chịu . Cô bước lại gần những món vật được đặt trên kệ
" Chủ nhân ! "
Tiếng nói của tiểu Huyết vang lên , từ không trung nhào đến thân ảnh của nó quấn lấy người cô vui vẻ
" Tiểu Huyết ! Mấy thứ này ... "
" Là ta chuẩn bị cho người ! Nào để ta nói sơ qua một chút "
Tiểu Huyết nói xong liền dùng đuôi chỉ vào một cái lò màu vàng đồng nhỏ
" Đây là lò luyện đan . Cũng là lò luyện dược liệu được chế tạo từ một thợ rèn điêu luyện sống hơn 100 năm . Nó được đun từ bích liên hỏa 5 ngày , một loại lửa xếp thứ 3 trong tam giới ma pháp "
" Nhưng nó nhỏ như vậy ... "
Cô chưa nói xong tiểu Huyết đã dùng đuôi của mình cuộn lấy cái lò nhỏ quăng lên không trung . Lò luyện đan xoay vòng trên không trung rồi từ từ lớn dần . Khi nó chạm xuống mặt đất đã hóa thành một cái lò to lớn đẹp mắt
" Người thấy sao ? "
" Rất tốt ... "
" He he ! Tất nhiên ! Đồ mà Xích Huyết Xà vương ta kiếm làm sao có thể là đồ dỏm "
" Hừ ! Đừng nổ nữa . Dùng cũng có được đâu mà kiêu "
Tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên khinh bỉ , từ không trung nhảy ra
" Nói gì thằng mập kia "
" Không phải sao ? "
" Ngươi biết gì mà nói ? Đồ con lợn "
" Kệ bà ta ! Còn đỡ hơn con giun đất ﹋o﹋ "
" Ê ê , xúc phạm nha . Ta là rắn , là rắn đó . Ngươi nói ai là giun hả ? "
" Nói cái con thân đỏ lè dẹp lép ấy "
" Ngươi cái đồ heo thúi "
" Cái con giun ngươi mới thúi đó "
……
Và thế là tụi nó lại cãi nhau . Cô nheo mài lại lạnh nhạt
" Cãi đủ chưa ? "
Tiếng nói của cô khiến cả hai run sợ
" Tiểu Bát Đản ! Sau ngươi lại nói không xài được ? "
" Haizz ! Ký chủ đại nhân của ta . Người biết từng thế giới mà người đến không phải tầm thường mà . Vì vậy những đồ vật này cho dù là pháp bảo cũng không thể nào mà sử dụng dễ dàng "
" Ngươi có ý gì ? "
" Chủ nhân ! Thật ra nếu người muốn sử dụng chúng thì người phải có ma pháp . Ma pháp càng cao pháp bảo sẽ càng mạnh , thậm chí những thượng cổ bảo vật sẽ khiến người thống nhất tam giới "
" ... "
Cô im lặng nheo mài , tiểu Huyết thấy vậy liền phóng lên lò luyện đan
" Ví dụ như cái lò luyện dược này . Người muốn sử dụng nó phải có ma pháp hệ lửa . Hỏa hệ càng mạnh người mới có thể luyện được những dược tiên này . "
" Vậy ma pháp ... nó như thế nào ? "
Tiểu Bát Đản và tiểu Huyết nhìn nhau lắc nhẹ đầu . Sau tiểu Huyết mới lên tiếng
" Từ xưa truyền rằng tam giới phức tạp và nguy hiểm trùng trùng . Muôn vàn bí mật mà nhân loại không thể nào khai phá ... "
Tiểu Huyết phóng qua một kệ đựng sách lấy ra một quyển sách màu xanh dương mở ra
" Tam giới ngũ hành vốn có thế giới song song . Loài người được chia vào loại động vật có suy nghĩ và thông minh . Bao nhiêu tiên nhân hay ma giới đều có sự tham gia của loài người , loài người từ xưa đã tạo ra rất nhiều thành tích và thông minh đáng nể , nhưng từ khi thế giới nhân loại ngày càng phát triển thì những điều đó cũng dần biến mất . Họ không còn biết gì nữa cả , dù họ cố gắng khám phá những bí mật . Nhưng họ nào biết trước kia tổ tiên của họ đã khám phá ra , chỉ là đã mãi mãi thất truyền . Trong đó có ma thuật ... Ma thuật được chia thành nhiều loại phức tạp mà không ai có thể hiểu rõ , nếu có thì người đó trong sách không có ghi lại "
" Tiếp tục đi "
Cô ngồi xuống ghế nghe tiểu Huyết nói
" Ta sẽ nói những gì ta biết và hiểu được cho người ... Đầu tiên là ma thuật điều khiển các nguyên tố ... Thủy ! Có thể điều khiển nước và hóa nó thành băng . Hỏa ! Vô cùng đặc biệt , được chia thành 4 màu , màu đỏ là bình thường nhất tiếp đến là xanh dương , trắng và mạnh nhất là đen . Mộc ! Điều khiển cây cỏ . Thổ ! Điều khiển đất . Sấm ! Và hai nguyên tố của thiên giới và ma giới ... Quang và Hắc ám "
" ... "
" Quang và Hắc ám thuật là hai nguyên tố mạnh , và cũng không thuộc vào các nguyên tố tự nhiên nào . Nó là hai nguyên tố của trời và đất ... Nhưng nếu so với các nguyên tố khác , chỉ cần dựa vào khả năng tu luyện của mỗi người thì cho dù là Quang thuật hay Hắc ám thuật thì vẫn thua như thường ... "
" Vậy là chủ yếu dựa vào người sử dụng "
" Đúng vậy ! Đó cũng chẳng là gì to tát . Còn có một số ma thuật khác , đó là Luyện dược sư . Giả kim sư ( Đúc vũ khí ) . Triệu hồi sư ... Triệu hồi sư này có hai loại , một là triệu hồi các thú vật , có thể kêu gọi các thánh thú và kí khế ước . Còn hai là ... triệu hồi ma quỷ , điều khiển chúng và khiến chúng làm theo mệnh lệnh "
" Ghê vậy sao ? "
Cô khá kinh ngạc với những gì tiểu Huyết nói . Tiểu Huyết bỗng nhiên vẫy đuôi gọi tiểu Bát Đản
" Gì ? "
Tiểu Huyết không nói gì đẩy quyển sách qua cho nó
" Khô cổ ! Đọc giùm đi "
" →_→ ... Khụ ... Ký chủ ! Hai loại triệu hồi này nhìn vậy thôi chứ khác nhau hoàn toàn . Triệu hồi thú vật là một giao kết của tình bạn . Chỉ trừ những người muốn lợi dụng chúng mà thôi . Còn triệu hồi ma quỷ là sự điều khiển hoàn toàn . Tuy nhiên đến nay những triệu hồi sư của hai loại này vẫn chưa có thể phân thắng bại , nên việc hơn thấp vẫn còn là một điều bí ẩn ... "
" Vậy ta và tiểu Huyết là gì ? "
" Ký chủ và con rắn này sao ? Tự nói đi "
" Chủ nhân và ta không tính là kí khế ước . Vì đây là do ta tình nguyện theo người ... Nhưng người có được một con thần thú thượng cổ như ta cũng nên hãnh diện một chút ~^O^~ "
" Hừ ! Thần thú thượng cổ ? Giờ ngươi nhìn giống sao ? Giờ ngươi so với một con rắn bình thường cũng chỉ hơn có chút . Nói ngươi là thần thú có quỷ mới tin →_→ "
Tiểu Bát Đản hất mũi khinh thường
" Ê ê ! Nói sau ta cũng là thần thú , dù ta có trở nên yếu đuối cũng đủ đánh chết con hồ ly heo như ngươi nha . Đừng có ở đó mà khinh thường "
" Đủ rồi ! Hai ngươi cãi đủ chưa . Vậy tiểu Huyết , ngươi phải làm sao thì ma pháp của ngươi mới có thể trở lại ? "
" Chỉ cần chủ nhân ... "
Tiểu Huyết chưa kịp nói xong cô đã chen vào
" Ta không luyện ma pháp "
" Ểh ? "
" Ha ! Xem ra ngươi phải là con rắn vô vụng mãi mãi rồi "
Tiểu Bát Đản cười chế giễu
" Chủ nhân ! Người nên nghĩ lại đi , người cũng phải đến từng thế giới khác để thực thi nhiệm vụ ... "
" Ký chủ ! Ta thấy người vậy đủ rồi , học ma pháp chi tốn công sức lắm "
Tiểu Bát Đản nhảy lên người cô , dùng hai chân trước bóp vai cho cô nịnh nọt . Sau lại quăng cho tiểu Huyết nụ cười khiêu khích
" Ngươi ... À ha ! Cũng được thôi . Dù sao ta cũng đâu cần có lại phép . Chỉ vì ta vốn lo cho chủ nhân thôi , những thế giới chủ nhân đến sẽ có dị giới , huyền huyễn ... Nếu không có ma pháp thì e là ... "
Tiểu Huyết liếc qua chỗ khác chập chừng , nhưng đôi mắt lại nhìn tiểu Bát Đản chế nhạo
" ... "
Quả nhiên sắc mặt tiểu Bát Đản trở nên tệ . Cười gượng nói với cô
" Ký chủ nà ! Ta thấy không có ma pháp thì không ổn lắm đâu . Chết chùm như chơi ấy , hay là người siêng siêng cố gắng luyện đi . Dù sao cũng tội nghiệp cho con rắn thúi đó , nó không có ma pháp làm sao nhìn mặt thần thú khắp phương chứ . Ha "
" Xì ! "
Tiểu Huyết nở nụ cười khinh thường
" Nếu hai ngươi đã nói vậy thì được "
" Thật sao ? Vậy chủ nhân người ... "
" Khoan đã ! Đợi ta xử lý xong một vài chuyện trước . Ta cần ngươi giúp đó ..."
" Hể ?? ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.