Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 132: Thế Giới Siêu Nhiên 12
Lãnh Thiên Băng
22/07/2020
Thiên Hà ngồi trong phòng , bàn tay cầm tấm giấy thiết kế xem xét . Sau đó nhìn lên Tuyên Anh hỏi
" Lần trước do con quỷ đó khiến chúng ta vẫn chưa lấy được gậy gỗ . Em tính sao ? "
" Không cần gấp , hiện tại trước mắt là để thầy tiêu diệt con quỷ đó đã . Sau đó là làm lễ ban phước mà quản gia đã nói . Rồi lấy gậy gỗ sau cũng không muộn "
Tuyên Anh đưa ra kế hoạch , Thiên Hà gật nhẹ đầu . Nhìn qua ghế bên cạnh là một khoảng trống hỏi
" Cậu có sao không ? "
Trên bàn có một dòng chữ nước được vẽ lên , là chữ KHÔNG
" Ừ ! Vậy thì tốt , ngày hôm nay chúng ta sẽ đến bãi biển lần trước để trừ tà "
Thiên Hà nói , Tuyên Anh gật nhẹ đầu . Bàn tay hơi siết lại lo lắng ...
_______________________
Ánh chiều tà ngã màu ấm áp đến lạ thường , sắc thắm cam vàng óng ánh chiếu rọi xuống mặt biển dập dờn sóng lượn . Cơn gió lướt qua mát mẻ , Tuyên Anh mặc cho mình một chiếc váy hai dây trắng . Đứng trước mặt biển đón gió ...
Đoạn Linh Sư sắp xếp đồ dùng trên bàn , gương mặt già nua có chút nghiêm túc . Vong Kỳ ngồi trên ghế được Kha Ly chăm sóc đến trời đất quay cuồng
" Sư muội , em làm gì vậy ? Anh không sao mà "
" Không được , anh nên tịnh dưỡng nhiều . Nay lại đòi đến để làm nghi thức , nên tẩm bổ . Đây là cháo tổ yến , anh ăn đi "
" Anh biết rồi mà "
Vong Kỳ mỉm cười bất đắc dĩ mút từng muỗng cháo ăn , đôi đồng tử liếc về không trung như tìm kiếm gì đó . Tuyên Anh phía xa nhìn thấy hai người họ thân thiết mà lòng có chút nhói lên , Thiên Hà nhìn qua nói
" Anh ta là một người đàn ông tốt "
Tuyên Anh nghe thấy liền kinh ngạc , cúi đầu mỉm cười nhẹ
" Thầy ấy đã nhiều lần cứu em ... "
" Phải ! Rất đáng để Anh nhi nương tựa "
Thiên Hà mỉm cười đưa tay xoa đầu Tuyên Anh , cô ta kinh ngạc lắc đầu
" Chị nói gì vậy ? Cô Kha Ly và thầy ấy xứng đôi hơn "
" Từ nhỏ tới lớn chị luôn xem em như em gái mà đối đãi . Em chẳng lẽ chưa gì đã muốn từ bỏ tình cảm của mình sao ? Chị sẽ không cho phép "
Thiên Hà kiên định nói , Tuyên Anh ngây ngẩn sau đó mỉm cười gật đầu
" Chị nói đúng , em vẫn còn cơ hội "
Nói rồi Tuyên Anh chạy đến phía Vong Kỳ , nhìn hắn hỏi
" Thầy có mệt chỗ nào không ? Hay là thầy vào nhà nghĩ ngơi trước , gió lạnh sẽ không tốt cho sức khỏe "
Vong Kỳ ngước lên mỉm cười lắc đầu , nhìn ra phía biển xa
" Không khí rất thanh bình , thầy không muốn vào "
Tuyên Anh chấp hai tay ra sau , chiếc váy trắng khẽ tung bay cùng mái tóc ngắn . Dung nhan xinh đẹp nổi bật nhìn hắn mỉm cười
" Thầy ... cảm ơn "
Vong Kỳ nhìn qua thở dài , không nói gì nữa . Vong Ưu đi tới , trên tay là cái khay đồ uống . Hai mắt vẫn nhắm nghiền
" Uống chút nước đi "
Tuyên Anh đi tới lấy một ly nước đưa cho Vong Kỳ , hắn nhận lấy rồi cảm ơn . Kha Ly đôi mắt xẹt lên tia lửa nhìn Tuyên Anh , nụ cười vươn lên với lời nói nhẹ nhàng
" Vong Kỳ ca ca có học sinh cũng tốt lắm "
" Đó là trách nhiệm của em , vì em mà thầy ấy mới bị thương "
Tuyên Anh mỉm cười nhẹ nhìn Kha Ly , cả hai nhìn nhau nhưng trong không khí có một tia sét vô hình xẹt qua trong mắt họ . Vong Kỳ ngước lên nhìn , khẽ nheo mày lại .
Cô bay đến nhìn hai người con gái này , bàn tay đưa lên vuốt khóe môi đang nở một nụ cười lạnh . Lời nói chế giễu
" Ha~ ... rơi vào lưới tình thật rồi ... Tốt lắm ... "
Đôi mắt cô liếc qua Vong Kỳ , hắn đang uống nước . Cô bay đến bên hắn , lời nói nhẹ nhàng
" Ngươi thấy ta ... phải không ? "
Thân thể hắn cứng nhắc , siết chặt ly nước trong tay . Lẳng lặng nhìn về nơi xa ... Cô híp mắt lại , cười nhạt . Cất tiếng bên tai hắn
" Giả vờ ? Vô ích thôi ... ta biết , ngươi thấy ta ... "
Cô nói xong rồi bay đi , để lại Vong Kỳ với vành tai đang đỏ ửng . Đưa tay lên che đi cái má cũng đang có một mảng hồng ...
Thời gian trôi qua , màn đêm buông xuống . Ánh trăng cũng đang dần lên cao , phản chiếu bóng hình lên mặt biển xanh thẳm . Sóng lượn dập dờn vang lên âm thanh va chạm khiến người thư thả ... Đoạn Linh Sư nhìn đồng hồ nói
" Đã 22:00 rồi , chuẩn bị "
Tuyên Anh bước ra giữa bãi cát đứng đó , quay mặt về phía biển . Vong Kỳ ở phía sau cầm trên tay 3 lá bùa đi lên , nhắm mắt lại đọc nhẩm câu thần chú trong miệng ... Rồi vung bùa lên không , 3 lá bùa bốc cháy rơi xuống nền cát trắng quanh chỗ Tuyên Anh đứng .
Đoạn Linh Sư đứng trước bàn cầm lên cây kiếm gỗ , tay còn lại cầm chén rượu nốc vào miệng sau đó phun lên thanh kiếm . Xoay một vòng ghim lấy sấp bùa trên bàn , lời nói vang lên
" Màn đêm bao phủ , địa ngục tối tăm , ác quỷ ám người ... Nay ta kêu gọi , hãy mau hiện thân "
Sấp bùa bốc cháy vung lên , Vong Ưu rãi muối và gạo lên cát quanh chỗ Tuyên Anh . Gió thổi mạnh qua , Đoạn Linh Sư cầm lên cái chén không cùng thanh dao bước tới phía Tuyên Anh . Cô ta đưa tay lên , Đoạn Linh Sư rạch ngang lòng bàn tay của Tuyên Anh một đường dài . Máu đỏ từ tay nhỏ xuống vào cái bát , sau đó lão bước tới biển đưa bát xuống lấy một ít nước vào trong .
Nhắm mắt lại miệng lẩm nhẩm gì đó , rồi đi tới chỗ Tuyên Anh rãi xuống nước biển hòa cùng máu . Cô ngồi ở trên ghế xem diễn biến , đôi mắt hơi híp lại . Nụ cười vươn lên lạnh lẽo thì tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên trong đầu
[ Nhiệm vụ : Khiến nữ9 bị nhấn chìm bởi biển
Thưởng : 1 lần vào cửa hàng hệ thống ]
" Ah ... ! "
Cô khẽ bật thốt hứng thú , nhìn đám người đang thực hiện nghi thức . Bão cát nổi lên , sóng biến cũng dường như trở nên dữ tợn . Hai bàn tay trắng nhách thấy rõ xương trồi lên nắm lấy chân Tuyên Anh . Dù đã bị nhiều lần nhưng cái lạnh lẽo và nỗi sợ hãi vẫn khiến Tuyên Anh run rẩy ...
Đoạn Linh Sư cầm kiếm ghim vào hai bàn tay trắng nhách đó
" Khừ gừ ... "
Một tiếng gào rít nhẹ vang lên , mọi người nhìn qua trước mặt một con quỷ nữ đang bò đến . Hai tay cắm xuống cát rút lên . Nụ cười vẫn giữ trên môi kéo tận mang tai , Kha Ly sợ hãi nhưng vẫn dùng bùa quăng lại chỗ con quỷ đó . Ánh sáng từ lá bùa tỏa ra , con quỷ nữ vươn tay bóp nát bùa thành mảnh vụn ... Vong Kỳ kinh ngạc , nhìn qua Đoạn Linh Sư . Lão cất tiếng
" Bày trận "
Cả ba người nam nhân mỗi người cầm lấy một dãy lụa dài nối liền bắt chéo thành hình tam giác bao phủ trên đỉnh đầu con quỷ . Miệng cả ba người lẩm nhẩm gì đó ... Ở giữa hình tam giác là một khoảng trống , Kha Ly cầm kiếm gỗ chạy lên nhảy vào khoảng trống đó đâm kiếm xuống chỗ con quỷ nữ .
Roẹt !!!
" Ahhhh ... !!!!! "
Mọi người thất kinh nhìn Kha Ly bị bóp cổ , ngón tay với móng dài sắt nhọn màu đen ghim vào da thịt trắng mịn của Kha Ly . Vong Kỳ kinh ngạc quăng ra lá bùa bay vào bên trong , con quỷ nữ nhìn qua . Đôi mắt đen tuyền , hàm răng nhe ra dữ tợn . Da thịt nhăn nheo trắng xanh áp vào xương mặt để lộ từng đường . Lá bùa bốc cháy hoàn toàn , những dãy bùa cũng bị rách tung . Cả ba người bị đánh văng ngã trên đất cát ...
Thiên Hà cùng Tuyên Anh sững sờ , con quỷ vẫn bóp chặt cổ Kha Ly đưa lên không trung . Từ phía sau một cây kiếm gỗ lao xuống , cái cổ nó bỗng chuyển động quay ra nhìn . Thân thể vẫn hoàn toàn giữ nguyên , chỉ có cái đầu là tự động xoay . Nhe răng nanh ra , cây kiếm gỗ rớt xuống . Tự Thành bị bay ra ngã trên mặt nước ho khan , thân thể thoắt ẩn thoắt hiện . Cái cổ của nó xoay ngược lại nhìn vào Tuyên Anh khiến cô ta tái xanh mặt ... Nụ cười vang lên ma quái
" Kha kha kha khaaa ... "
Nó quăng Kha Ly ra đập mạnh vào đất cát , từ từ đi đến chỗ Tuyên Anh đang đứng ở giữa vòng gạo muối cùng máu biển . Tuyên Anh sợ hãi muốn lùi ra sau nhưng tiếng nói Vong Kỳ vang lên
" Đừng ... ra khỏi cái vòng đó em sẽ chết "
Thiên Hà tuy sợ hãi nhưng vẫn chạy lên , dùng dao đâm về hướng con quỷ . Nhưng thứ chém được cũng chỉ là không khí , cái đầu con quỷ từ từ nghiêng qua trái . Sau đó ...
Rặc !!
Nó quay xuống dưới chổng ngược đầu xuống đất , đôi mắt nhìn Thiên Hà vô hồn . Bước đi lững thững , Thiên Hà nhìn thấy cảnh này tay chân liền bũn rũn khụy xuống . Con quỷ đi xuyên qua người Thiên Hà , cái miệng nó đang ở trên kéo lên vòng cung càng sâu và càng dữ tợn . Đôi mắt phía dưới nhìn chăm chăm Tuyên Anh khiến cô ta cảm nhận được một cỗ hơi lạnh chạy dọc cả người ...
" Kha kha khaa ... "
Tiếng cười vang lên quỷ dị phát ra , Đoạn Linh Sư đứng lên lao tới nhưng lần nữa bị đánh văng . Vong Ưu cắt tay nhỏ máu xuống , chân vẽ vẽ gì đó lên trên cát . 12 lá bùa màu đỏ xuất hiện lao tới xoay vòng chỗ con quỷ ... Con quỷ nhìn những lá bùa , cái cổ xoay lại . Nó đưa tay muốn cào rách những lá bùa đó nhưng lại bị ánh sáng chiếu vào .
" Gừ ... grừ ... kha kha ... "
Lúc đầu là tiếng gầm gừ , sau lại vang lên tiếng cười điên dại . 12 lá bùa bốc cháy , khung cảnh tối tăm cùng với đất cát bay lên mù mịt . Con quỷ lao tới tấn công Tuyên Anh khiến mọi người sững sờ ...
Cô ngồi đó nhìn đến vô định , nhìn vào con quỷ tĩnh lặng . Con quỷ đó cào vào bụng Tuyên Anh , móng tay sắt nhọn ghim vào da thịt tạo thành 3 đường dài song song chảy ra máu . Tuyên Anh đau đớn ngã phịch xuống cát , lùi không được , tiến không xong .
Con quỷ nhìn qua mấy kẻ còn lại , như gió bay lên lao tới tấn công . Đoạn Linh Sư kinh hãi đưa kiếm lên cản lại móng vuốt của ả , Vong Kỳ chạy qua muốn giúp sức nhưng liền khựng lại . Đầu đau buốt ê ẩm , hai tay đưa lên ôm lấy đỉnh đầu la gào
" AHHHH ... !!!! "
Mọi người sợ hãi , Đoạn Linh Sư nhìn con quỷ đang nhe miệng ra muống ăn thịt lão . Liền nhảy bật ra dùng dao ghim vào tay mình nhỏ máu xuống cát , vẽ lên không trung cái gì đó rồi lớn tiếng quát
" CHƯ THẦN BỐN PHƯƠNG , ĐÁNH ĐUỔI ÁC QUỶ . BIẾN KHỎI NƠI ĐÂY !! TRỞ VỀ CÕI NGỤC ... "
Từ không trung sáng lên một màu máu đỏ vòng tròn với hàng chữ ngoằn ngoèo , nhưng con quỷ vẫn lao tới như gió . Móng tay đưa ra rạch vào bụng lão ...
" Ahhhh ... !!! "
Cô nhìn máu chảy khắp nơi , tất cả dần mất hết sức lực . Vong Ưu chạy đến nhưng bỗng thất khiếu ( Hai tai , hai mắt , mũi , miệng ) chảy máu rồi ngã quỵ xuống ôm ngực . Miệng há ra cùng với dòng máu tươi , âm thanh la hét của Vong Kỳ mang theo sự rít gào đau đớn vang vọng cả không trung . Sự sợ hãi nhợt nhạt của Tuyên Anh , Thiên Hà và Kha Ly . Bầu không khí quỷ dị mang theo mùi máu cùng sự chết chóc , tựa như đang trãi qua một điều khủng khiếp ...
Cô bay lên nhìn đối diện với con quỷ đó , nó đang lao đến chỗ Đoạn Linh Sư thì nhìn thấy cô . Động tác dừng lại , đôi mắt đen âm u mở to khi thấy nụ cười lạnh lẽo trên môi cô tựa như diêm la . Đáy mắt nó trồi lên hình ảnh của cô thoáng qua rất nhanh , hình ảnh đó càng ngày càng đậm . Như muốn giam cầm cô vào bóng tối bất diệt , cô không quan tâm . Đôi mắt sáng rực một màu đỏ tinh quang tựa như những gì tinh tú trên trời , thậm chí còn sáng hơn như thế . Đặc biệt trãi dài dưới ánh trăng càng khiến nó thêm đáng sợ ...
" Kha kha kha khaaaa ... "
Con quỷ vang lên tiếng cười điên loạn chế nhạo khắp không trung , nó lao tới xuyên qua linh hồn cô rồi biến mất . Cô lặng lẽ lơ lửng , đôi mắt phút chốc vô hồn nhìn ra ngoài biển xa . Sau đó xẹt qua tia sáng lạnh rồi nhìn qua Tuyên Anh vẫn đang sợ hãi trắng bệch mặt ... Cô nhếch môi bay tới , ngón tay kẹp một lá bùa đốt cháy .
Ngay lập tức đôi mắt Tuyên Anh trở nên vô hồn không một tia sáng , cô lạnh nhạt cất tiếng
" Đứng lên "
Tuyên Anh lập tức đứng lên nghe theo lệnh của cô
" Bước ra đó , đi đi "
Lời nói cô lạnh nhạt như hữu như vô vang lên giữa không trung tĩnh mịch , Tuyên Anh cất bước đi vô thức như một con rối bị điều khiển . Thiên Hà nhìn thấy liền kinh ngạc , tay chân vô lực cố gắng vươn lên nắm lấy tay Tuyên Anh hỏi
" Em đi đâu vậy ? "
Tuyên Anh vung ra khỏi tay Thiên Hà , cứ thế bước đi ra biển . Tự Thành đang ngồi ở đó nhìn thấy , đứng lên kéo Tuyên Anh về . Lời nói cô lại âm vang lạnh lẽo theo gió truyền đến bên tai Tuyên Anh
" Đánh hắn ra "
Tuyên Anh vung chân đá vào bụng Tự Thành văng ra , sau đó tiếp tục bước đi . Từ từ đi càng xa , đến khi đầu cô ta chìm xuống biển . Vong Kỳ ngồi dậy thấy liền kinh hãi chạy lại , hắn mặc kệ nước biển lạnh lẽo , lặn xuống tìm Tuyên Anh ...
Cô lơ lửng giữa không trung , đôi mắt đỏ như màu máu nhìn về phía biển ... một cách vô định . Lất phất cơn gió lướt qua làm tung bay mái tóc ...
[ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ]
Đôi mắt đỏ của cô bỗng trở nên sẫm màu , nó giống như vô hồn không còn tia sáng ý thức . Xen lẫn trong đó là một màu xám tro tàn , tựa một linh hồn không có lý trí . Nụ cười nơi khóe môi cô vươn lên đỏ mọng , ánh mắt dần lập lòe tia sáng lạnh . Cô đưa tay ôm một bên mặt
" Ha~ ... "
" Lần trước do con quỷ đó khiến chúng ta vẫn chưa lấy được gậy gỗ . Em tính sao ? "
" Không cần gấp , hiện tại trước mắt là để thầy tiêu diệt con quỷ đó đã . Sau đó là làm lễ ban phước mà quản gia đã nói . Rồi lấy gậy gỗ sau cũng không muộn "
Tuyên Anh đưa ra kế hoạch , Thiên Hà gật nhẹ đầu . Nhìn qua ghế bên cạnh là một khoảng trống hỏi
" Cậu có sao không ? "
Trên bàn có một dòng chữ nước được vẽ lên , là chữ KHÔNG
" Ừ ! Vậy thì tốt , ngày hôm nay chúng ta sẽ đến bãi biển lần trước để trừ tà "
Thiên Hà nói , Tuyên Anh gật nhẹ đầu . Bàn tay hơi siết lại lo lắng ...
_______________________
Ánh chiều tà ngã màu ấm áp đến lạ thường , sắc thắm cam vàng óng ánh chiếu rọi xuống mặt biển dập dờn sóng lượn . Cơn gió lướt qua mát mẻ , Tuyên Anh mặc cho mình một chiếc váy hai dây trắng . Đứng trước mặt biển đón gió ...
Đoạn Linh Sư sắp xếp đồ dùng trên bàn , gương mặt già nua có chút nghiêm túc . Vong Kỳ ngồi trên ghế được Kha Ly chăm sóc đến trời đất quay cuồng
" Sư muội , em làm gì vậy ? Anh không sao mà "
" Không được , anh nên tịnh dưỡng nhiều . Nay lại đòi đến để làm nghi thức , nên tẩm bổ . Đây là cháo tổ yến , anh ăn đi "
" Anh biết rồi mà "
Vong Kỳ mỉm cười bất đắc dĩ mút từng muỗng cháo ăn , đôi đồng tử liếc về không trung như tìm kiếm gì đó . Tuyên Anh phía xa nhìn thấy hai người họ thân thiết mà lòng có chút nhói lên , Thiên Hà nhìn qua nói
" Anh ta là một người đàn ông tốt "
Tuyên Anh nghe thấy liền kinh ngạc , cúi đầu mỉm cười nhẹ
" Thầy ấy đã nhiều lần cứu em ... "
" Phải ! Rất đáng để Anh nhi nương tựa "
Thiên Hà mỉm cười đưa tay xoa đầu Tuyên Anh , cô ta kinh ngạc lắc đầu
" Chị nói gì vậy ? Cô Kha Ly và thầy ấy xứng đôi hơn "
" Từ nhỏ tới lớn chị luôn xem em như em gái mà đối đãi . Em chẳng lẽ chưa gì đã muốn từ bỏ tình cảm của mình sao ? Chị sẽ không cho phép "
Thiên Hà kiên định nói , Tuyên Anh ngây ngẩn sau đó mỉm cười gật đầu
" Chị nói đúng , em vẫn còn cơ hội "
Nói rồi Tuyên Anh chạy đến phía Vong Kỳ , nhìn hắn hỏi
" Thầy có mệt chỗ nào không ? Hay là thầy vào nhà nghĩ ngơi trước , gió lạnh sẽ không tốt cho sức khỏe "
Vong Kỳ ngước lên mỉm cười lắc đầu , nhìn ra phía biển xa
" Không khí rất thanh bình , thầy không muốn vào "
Tuyên Anh chấp hai tay ra sau , chiếc váy trắng khẽ tung bay cùng mái tóc ngắn . Dung nhan xinh đẹp nổi bật nhìn hắn mỉm cười
" Thầy ... cảm ơn "
Vong Kỳ nhìn qua thở dài , không nói gì nữa . Vong Ưu đi tới , trên tay là cái khay đồ uống . Hai mắt vẫn nhắm nghiền
" Uống chút nước đi "
Tuyên Anh đi tới lấy một ly nước đưa cho Vong Kỳ , hắn nhận lấy rồi cảm ơn . Kha Ly đôi mắt xẹt lên tia lửa nhìn Tuyên Anh , nụ cười vươn lên với lời nói nhẹ nhàng
" Vong Kỳ ca ca có học sinh cũng tốt lắm "
" Đó là trách nhiệm của em , vì em mà thầy ấy mới bị thương "
Tuyên Anh mỉm cười nhẹ nhìn Kha Ly , cả hai nhìn nhau nhưng trong không khí có một tia sét vô hình xẹt qua trong mắt họ . Vong Kỳ ngước lên nhìn , khẽ nheo mày lại .
Cô bay đến nhìn hai người con gái này , bàn tay đưa lên vuốt khóe môi đang nở một nụ cười lạnh . Lời nói chế giễu
" Ha~ ... rơi vào lưới tình thật rồi ... Tốt lắm ... "
Đôi mắt cô liếc qua Vong Kỳ , hắn đang uống nước . Cô bay đến bên hắn , lời nói nhẹ nhàng
" Ngươi thấy ta ... phải không ? "
Thân thể hắn cứng nhắc , siết chặt ly nước trong tay . Lẳng lặng nhìn về nơi xa ... Cô híp mắt lại , cười nhạt . Cất tiếng bên tai hắn
" Giả vờ ? Vô ích thôi ... ta biết , ngươi thấy ta ... "
Cô nói xong rồi bay đi , để lại Vong Kỳ với vành tai đang đỏ ửng . Đưa tay lên che đi cái má cũng đang có một mảng hồng ...
Thời gian trôi qua , màn đêm buông xuống . Ánh trăng cũng đang dần lên cao , phản chiếu bóng hình lên mặt biển xanh thẳm . Sóng lượn dập dờn vang lên âm thanh va chạm khiến người thư thả ... Đoạn Linh Sư nhìn đồng hồ nói
" Đã 22:00 rồi , chuẩn bị "
Tuyên Anh bước ra giữa bãi cát đứng đó , quay mặt về phía biển . Vong Kỳ ở phía sau cầm trên tay 3 lá bùa đi lên , nhắm mắt lại đọc nhẩm câu thần chú trong miệng ... Rồi vung bùa lên không , 3 lá bùa bốc cháy rơi xuống nền cát trắng quanh chỗ Tuyên Anh đứng .
Đoạn Linh Sư đứng trước bàn cầm lên cây kiếm gỗ , tay còn lại cầm chén rượu nốc vào miệng sau đó phun lên thanh kiếm . Xoay một vòng ghim lấy sấp bùa trên bàn , lời nói vang lên
" Màn đêm bao phủ , địa ngục tối tăm , ác quỷ ám người ... Nay ta kêu gọi , hãy mau hiện thân "
Sấp bùa bốc cháy vung lên , Vong Ưu rãi muối và gạo lên cát quanh chỗ Tuyên Anh . Gió thổi mạnh qua , Đoạn Linh Sư cầm lên cái chén không cùng thanh dao bước tới phía Tuyên Anh . Cô ta đưa tay lên , Đoạn Linh Sư rạch ngang lòng bàn tay của Tuyên Anh một đường dài . Máu đỏ từ tay nhỏ xuống vào cái bát , sau đó lão bước tới biển đưa bát xuống lấy một ít nước vào trong .
Nhắm mắt lại miệng lẩm nhẩm gì đó , rồi đi tới chỗ Tuyên Anh rãi xuống nước biển hòa cùng máu . Cô ngồi ở trên ghế xem diễn biến , đôi mắt hơi híp lại . Nụ cười vươn lên lạnh lẽo thì tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên trong đầu
[ Nhiệm vụ : Khiến nữ9 bị nhấn chìm bởi biển
Thưởng : 1 lần vào cửa hàng hệ thống ]
" Ah ... ! "
Cô khẽ bật thốt hứng thú , nhìn đám người đang thực hiện nghi thức . Bão cát nổi lên , sóng biến cũng dường như trở nên dữ tợn . Hai bàn tay trắng nhách thấy rõ xương trồi lên nắm lấy chân Tuyên Anh . Dù đã bị nhiều lần nhưng cái lạnh lẽo và nỗi sợ hãi vẫn khiến Tuyên Anh run rẩy ...
Đoạn Linh Sư cầm kiếm ghim vào hai bàn tay trắng nhách đó
" Khừ gừ ... "
Một tiếng gào rít nhẹ vang lên , mọi người nhìn qua trước mặt một con quỷ nữ đang bò đến . Hai tay cắm xuống cát rút lên . Nụ cười vẫn giữ trên môi kéo tận mang tai , Kha Ly sợ hãi nhưng vẫn dùng bùa quăng lại chỗ con quỷ đó . Ánh sáng từ lá bùa tỏa ra , con quỷ nữ vươn tay bóp nát bùa thành mảnh vụn ... Vong Kỳ kinh ngạc , nhìn qua Đoạn Linh Sư . Lão cất tiếng
" Bày trận "
Cả ba người nam nhân mỗi người cầm lấy một dãy lụa dài nối liền bắt chéo thành hình tam giác bao phủ trên đỉnh đầu con quỷ . Miệng cả ba người lẩm nhẩm gì đó ... Ở giữa hình tam giác là một khoảng trống , Kha Ly cầm kiếm gỗ chạy lên nhảy vào khoảng trống đó đâm kiếm xuống chỗ con quỷ nữ .
Roẹt !!!
" Ahhhh ... !!!!! "
Mọi người thất kinh nhìn Kha Ly bị bóp cổ , ngón tay với móng dài sắt nhọn màu đen ghim vào da thịt trắng mịn của Kha Ly . Vong Kỳ kinh ngạc quăng ra lá bùa bay vào bên trong , con quỷ nữ nhìn qua . Đôi mắt đen tuyền , hàm răng nhe ra dữ tợn . Da thịt nhăn nheo trắng xanh áp vào xương mặt để lộ từng đường . Lá bùa bốc cháy hoàn toàn , những dãy bùa cũng bị rách tung . Cả ba người bị đánh văng ngã trên đất cát ...
Thiên Hà cùng Tuyên Anh sững sờ , con quỷ vẫn bóp chặt cổ Kha Ly đưa lên không trung . Từ phía sau một cây kiếm gỗ lao xuống , cái cổ nó bỗng chuyển động quay ra nhìn . Thân thể vẫn hoàn toàn giữ nguyên , chỉ có cái đầu là tự động xoay . Nhe răng nanh ra , cây kiếm gỗ rớt xuống . Tự Thành bị bay ra ngã trên mặt nước ho khan , thân thể thoắt ẩn thoắt hiện . Cái cổ của nó xoay ngược lại nhìn vào Tuyên Anh khiến cô ta tái xanh mặt ... Nụ cười vang lên ma quái
" Kha kha kha khaaa ... "
Nó quăng Kha Ly ra đập mạnh vào đất cát , từ từ đi đến chỗ Tuyên Anh đang đứng ở giữa vòng gạo muối cùng máu biển . Tuyên Anh sợ hãi muốn lùi ra sau nhưng tiếng nói Vong Kỳ vang lên
" Đừng ... ra khỏi cái vòng đó em sẽ chết "
Thiên Hà tuy sợ hãi nhưng vẫn chạy lên , dùng dao đâm về hướng con quỷ . Nhưng thứ chém được cũng chỉ là không khí , cái đầu con quỷ từ từ nghiêng qua trái . Sau đó ...
Rặc !!
Nó quay xuống dưới chổng ngược đầu xuống đất , đôi mắt nhìn Thiên Hà vô hồn . Bước đi lững thững , Thiên Hà nhìn thấy cảnh này tay chân liền bũn rũn khụy xuống . Con quỷ đi xuyên qua người Thiên Hà , cái miệng nó đang ở trên kéo lên vòng cung càng sâu và càng dữ tợn . Đôi mắt phía dưới nhìn chăm chăm Tuyên Anh khiến cô ta cảm nhận được một cỗ hơi lạnh chạy dọc cả người ...
" Kha kha khaa ... "
Tiếng cười vang lên quỷ dị phát ra , Đoạn Linh Sư đứng lên lao tới nhưng lần nữa bị đánh văng . Vong Ưu cắt tay nhỏ máu xuống , chân vẽ vẽ gì đó lên trên cát . 12 lá bùa màu đỏ xuất hiện lao tới xoay vòng chỗ con quỷ ... Con quỷ nhìn những lá bùa , cái cổ xoay lại . Nó đưa tay muốn cào rách những lá bùa đó nhưng lại bị ánh sáng chiếu vào .
" Gừ ... grừ ... kha kha ... "
Lúc đầu là tiếng gầm gừ , sau lại vang lên tiếng cười điên dại . 12 lá bùa bốc cháy , khung cảnh tối tăm cùng với đất cát bay lên mù mịt . Con quỷ lao tới tấn công Tuyên Anh khiến mọi người sững sờ ...
Cô ngồi đó nhìn đến vô định , nhìn vào con quỷ tĩnh lặng . Con quỷ đó cào vào bụng Tuyên Anh , móng tay sắt nhọn ghim vào da thịt tạo thành 3 đường dài song song chảy ra máu . Tuyên Anh đau đớn ngã phịch xuống cát , lùi không được , tiến không xong .
Con quỷ nhìn qua mấy kẻ còn lại , như gió bay lên lao tới tấn công . Đoạn Linh Sư kinh hãi đưa kiếm lên cản lại móng vuốt của ả , Vong Kỳ chạy qua muốn giúp sức nhưng liền khựng lại . Đầu đau buốt ê ẩm , hai tay đưa lên ôm lấy đỉnh đầu la gào
" AHHHH ... !!!! "
Mọi người sợ hãi , Đoạn Linh Sư nhìn con quỷ đang nhe miệng ra muống ăn thịt lão . Liền nhảy bật ra dùng dao ghim vào tay mình nhỏ máu xuống cát , vẽ lên không trung cái gì đó rồi lớn tiếng quát
" CHƯ THẦN BỐN PHƯƠNG , ĐÁNH ĐUỔI ÁC QUỶ . BIẾN KHỎI NƠI ĐÂY !! TRỞ VỀ CÕI NGỤC ... "
Từ không trung sáng lên một màu máu đỏ vòng tròn với hàng chữ ngoằn ngoèo , nhưng con quỷ vẫn lao tới như gió . Móng tay đưa ra rạch vào bụng lão ...
" Ahhhh ... !!! "
Cô nhìn máu chảy khắp nơi , tất cả dần mất hết sức lực . Vong Ưu chạy đến nhưng bỗng thất khiếu ( Hai tai , hai mắt , mũi , miệng ) chảy máu rồi ngã quỵ xuống ôm ngực . Miệng há ra cùng với dòng máu tươi , âm thanh la hét của Vong Kỳ mang theo sự rít gào đau đớn vang vọng cả không trung . Sự sợ hãi nhợt nhạt của Tuyên Anh , Thiên Hà và Kha Ly . Bầu không khí quỷ dị mang theo mùi máu cùng sự chết chóc , tựa như đang trãi qua một điều khủng khiếp ...
Cô bay lên nhìn đối diện với con quỷ đó , nó đang lao đến chỗ Đoạn Linh Sư thì nhìn thấy cô . Động tác dừng lại , đôi mắt đen âm u mở to khi thấy nụ cười lạnh lẽo trên môi cô tựa như diêm la . Đáy mắt nó trồi lên hình ảnh của cô thoáng qua rất nhanh , hình ảnh đó càng ngày càng đậm . Như muốn giam cầm cô vào bóng tối bất diệt , cô không quan tâm . Đôi mắt sáng rực một màu đỏ tinh quang tựa như những gì tinh tú trên trời , thậm chí còn sáng hơn như thế . Đặc biệt trãi dài dưới ánh trăng càng khiến nó thêm đáng sợ ...
" Kha kha kha khaaaa ... "
Con quỷ vang lên tiếng cười điên loạn chế nhạo khắp không trung , nó lao tới xuyên qua linh hồn cô rồi biến mất . Cô lặng lẽ lơ lửng , đôi mắt phút chốc vô hồn nhìn ra ngoài biển xa . Sau đó xẹt qua tia sáng lạnh rồi nhìn qua Tuyên Anh vẫn đang sợ hãi trắng bệch mặt ... Cô nhếch môi bay tới , ngón tay kẹp một lá bùa đốt cháy .
Ngay lập tức đôi mắt Tuyên Anh trở nên vô hồn không một tia sáng , cô lạnh nhạt cất tiếng
" Đứng lên "
Tuyên Anh lập tức đứng lên nghe theo lệnh của cô
" Bước ra đó , đi đi "
Lời nói cô lạnh nhạt như hữu như vô vang lên giữa không trung tĩnh mịch , Tuyên Anh cất bước đi vô thức như một con rối bị điều khiển . Thiên Hà nhìn thấy liền kinh ngạc , tay chân vô lực cố gắng vươn lên nắm lấy tay Tuyên Anh hỏi
" Em đi đâu vậy ? "
Tuyên Anh vung ra khỏi tay Thiên Hà , cứ thế bước đi ra biển . Tự Thành đang ngồi ở đó nhìn thấy , đứng lên kéo Tuyên Anh về . Lời nói cô lại âm vang lạnh lẽo theo gió truyền đến bên tai Tuyên Anh
" Đánh hắn ra "
Tuyên Anh vung chân đá vào bụng Tự Thành văng ra , sau đó tiếp tục bước đi . Từ từ đi càng xa , đến khi đầu cô ta chìm xuống biển . Vong Kỳ ngồi dậy thấy liền kinh hãi chạy lại , hắn mặc kệ nước biển lạnh lẽo , lặn xuống tìm Tuyên Anh ...
Cô lơ lửng giữa không trung , đôi mắt đỏ như màu máu nhìn về phía biển ... một cách vô định . Lất phất cơn gió lướt qua làm tung bay mái tóc ...
[ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ]
Đôi mắt đỏ của cô bỗng trở nên sẫm màu , nó giống như vô hồn không còn tia sáng ý thức . Xen lẫn trong đó là một màu xám tro tàn , tựa một linh hồn không có lý trí . Nụ cười nơi khóe môi cô vươn lên đỏ mọng , ánh mắt dần lập lòe tia sáng lạnh . Cô đưa tay ôm một bên mặt
" Ha~ ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.