Hệ Thống Vạn Năng ! Ta Là Vương
Chương 66: Thế Giới Tu Tiên 11
Lãnh Thiên Băng
04/10/2019
Cô cùng Tình Xuyên xuống trấn , vào một quán ăn . Cô ngồi trên ghế đối diện với Tình Xuyên , tiểu Bát Đản và tiểu Huyết
ngồi trên bàn , tiểu Bát Đản ngồi ăn bất chấp không màng tới ai . Cô
cũng cầm chung trà lên uống
" Sư tỷ , bữa ăn này chắc có chuyện muốn nói "
Tình Xuyên nở nụ cười , đôi mắt xanh dương ánh lên tia sáng
" Trong Tiên sơn tay vách mạch rừng . "
Cô để chung trà xuống , cầm đũa gấp thức ăn bỏ vào miệng
" Nói đi "
" Sư muội không phải người bình thường ... "
Tình Xuyên nhìn cô , khóe môi đỏ mọng nâng lên
" Ha ! Chẳng lẽ ta là quỷ ? "
" Quỷ ? Có lẽ vậy đó "
Cô nhìn vào ánh mắt Tình Xuyên , đáy mắt cô sau mảnh vải xẹt qua ý vị
" Ha ! Tâm tư kín đáo , mới là kẻ khó lường "
" Ồ ! Muội nói vậy là đang nói ta sao ? "
" Như nhau thôi "
" Ồ ! Ta cũng nghĩ vậy ... Chúng ta ... cùng mục đích "
Tiểu Huyết bên cạnh nghe vậy liền nhìn qua Tình Xuyên , đôi mắt tím ánh lên sát khí . Tình Xuyên thấy vậy liền quơ tay
" Bình tĩnh "
" Ha ! Cùng chung mục đích ? Là bạn hay là thù đây "
Cô nâng chung trà nhấm nháp
" Có lẽ ... là thù "
Tình Xuyên nhìn cô , đôi mắt mang theo đáy vực chết chóc . Cô đặt chung xuống bàn , vươn tay rót trà
" Thù ? Vậy nói xem ai thắng ? "
" Ah ! Tỷ không biết , nhưng cũng thật tò mò . 50 - 50 "
Tình Xuyên cũng uống nước , chậm rãi nói
" Ha ! Từ trước đến nay , chưa kẻ nào cản trở bước đường của ta mà nguyên vẹn "
Lời nói của cô mang theo hàn khí , Tình Xuyên mỉm cười
" Thật đáng sợ ! Nhưng trước mắt chúng ta cần phải dọn dẹp đóng phân kia "
Cô vươn môi nở nụ cười
" Phân ? Ta chỉ muốn bình lặng , không thích làm rầm rộ lên "
" Nhưng những kẻ đó thật khó xơi . Nhược Hy Ái Linh đang được hậu thuẫn . 4 cái chân cột vững chắc nha~ . Huống hồ muội cũng đã gây thù chuốc oán với nàng ta . Còn có Chung Linh nữa "
Tình Xuyên như cảnh báo nói với cô
" Vậy là muội lành ít dữ nhiều rồi ? "
Cô dựa vào ghế , chung trà trên tay xoay qua xoay lại
" Vậy phải xem sư muội thế nào . Những tên nam nhân kia cũng rất được , có thể lấy làm lá chắn "
" Hử ? "
Cô nhướn mài , Tình Xuyên nhìn đến cô
" Dù là người tu tiên cũng khó thoát khỏi lưới tình . Mà sao sư muội lại không gỡ mảnh vải kia ra ? Có lúc hàng vạn lời nói ra , không sánh nổi một ánh mắt thâm tình "
Tình Xuyên vươn môi , ánh mắt xẹt qua tia sáng đầy ý vị . Cô mỉm cười nhạt , đưa tay chạm vào mắt
" Đa tạ vì đã cho ý kiến "
" Ha ... ! "
Cô và Tình Xuyên đang nói chuyện thì bỗng nhiều người chạy ra ngoài , tiếng nói ồn ào
- Chuyện gì vậy ?
- Có đánh nhau kìa
- Hình như là đệ tử Tiên sơn
- Sao lại như vậy ?
........
Cô và Tình Xuyên nhìn nhau , sau đó đi ra ngoài . Tiểu Huyết quấn lấy người tiểu Bát Đản rồi nhảy lên vai cô
Bước ra ngoài , tiếng kiếm leng keng vang lên . Cô nhìn vào đám người , hai thân ảnh một nam một nữ đang đánh nhau quyết liệt . Đó chính là Song Thành và Băng tâm , có cả Song Song . Nhưng Song Song lại đứng bên ngoài , gương mặt lo lắng khuyên bảo
" Ca ! Dừng lại đi "
Cô đưa tay lay trán , tiểu Huyết nhìn đến
" Nha đầu đó lại gây phiền phức "
Tình Xuyên bên cạnh mỉm cười nhẹ
" Xem ra hôm nay chúng ta xui rồi . Còn nhớ nội quy chứ ? "
Cô lạnh nhạt nhìn đến nói
" Nhớ "
" Ha ! Đệ tử Tiên sơn tự ý ra ngoài . Hai đưa nhóc đó lại còn đánh nhau , có thể nói là gây chuyện với đồng môn . Nhân cơ hội này hai ta chạy trước "
Tình Xuyên nhìn qua cô nói , cô cũng gật đầu định bước đi thì một tiếng nói vang lên .
" Dừng lại "
Nhược Hy Ái Linh cùng Nhã Kỳ từ trên trời bay xuống , tiếng nói khi nãy cũng là của Ái Linh . Song Thành thấy nàng ta liền nhảy ra , không đánh nữa . Băng Tâm khi thấy cả đám người tụ hợp , đôi mắt nhìn Ái Linh chán ghét .
" Lại là ngươi ? Thích ra vẻ nữ anh hùng lắm sao ? "
Băng Tâm khinh thường nói , Ái Linh lạnh lùng liếc qua Song Thành cùng Song Song . Nhã Kỳ bỗng nhiên nhìn qua cô và Tình Xuyên , đôi mắt mang theo ý cười
" Ha ! Xem ra trốn không được rồi "
Tình Xuyên ngán ngẩm nói , cô thấy vậy liền cùng nàng ta bước ra
" Băng Tâm ! Muội lại gây chuyện ? "
Băng Tâm nghe tiếng nói của cô liền mỉm cười chạy lại
" Tỷ tỷ "
" Thì ra ngươi cũng ở đây ? ta thấy ngươi nên dạy dỗ lại sư muội của mình . "
Song Thành chỉa kiếm vào Băng Tâm , gương mặt tức giận nói
" Ngươi nói gì hả ? Có tin ta giết chết ngươi không ? "
Băng Tâm thấy vậy liền tức giận đi lên , cô nắm lấy tay nha đầu đó lại nói
" Còn muốn gây chuyện ? "
" Tỷ tỷ ... "
Băng Tâm gương mặt ỉu xìu , Nhã Kỳ đi lên một bước nói
" Ta thấy chuyện này không tốt rồi . Đánh nhau trong khi cùng là người của Tiên môn . Lại còn giữa thanh thiên bạch nhật để bá tánh nhìn thấy , đã làm nguy hại uy danh của Tiên sơn . Lần này thật không ổn , ta thấy nên dừng lại để mà còn được giảm nhẹ hình phạt "
Ái Linh nhìn qua cô và Tình Xuyên , đôi mắt lạnh lùng
" Hai người tự ý rời khỏi Tiên sơn . Cũng phải trở về lĩnh phạt . Nhưng trước đó ta muốn hỏi ngươi một chuyện ... "
Ái Linh bước lại gần cô , đôi mắt mang theo hàn khí
" Chuyện gì ? "
" Ngươi có lấy Thủy linh châu của ta hay không ? "
Cô nhếch môi cười nhạt
" Ta không lấy đồ gì của ngươi cả "
" Không thể nào ! Chính hai ngươi là người đã giết bọn sơn tặc . Dân làng và trong nơi chứa kho báu đó không có viên Thủy linh châu của ta . Thì chỉ có một trong hai ngươi lấy nó "
Tiếng nói Ái Linh lớn hơn , xem ra là đang tức giận . Băng Tâm nhìn đến cũng nổi sùng đẩy nàng ta ra
" Tránh xa tỷ tỷ ta ra "
Vì không đề phòng nên Ái Linh bị đẩy xuống đất , Song Thành nhìn qua Băng Tâm tức giận chỉa kiếm bay về phía Băng Tâm đánh tới . Nhã Kỳ thấy vậy liền chạy lại đỡ Ái Linh , đôi mắt nhìn qua Băng Tâm nổi lên sát ý . Cầm lấy cây quạt bay vào tham gia trận chiến , Tình Xuyên nhìn qua cô
" Không giúp sao ? "
Cô lạnh nhạt không nói gì , cầm lấy một cục đá đánh vào người Nhã Kỳ khiến hắn bay ra . Nhã Kỳ nhìn qua cô , thân thể bay tới . Tình Xuyên thấy vậy liền vươn tay , một thanh kiếm xuất hiện xông lên chặn lại cây quạt của Nhã Kỳ . Tiểu Huyết trên vai cô kinh ngạc
" Sao nàng ta lại giúp chủ nhân ? "
Cô im lặng không nói gì , Ái Linh đứng đó nhìn trận chiến 4 người . Song Song thì đứng đó can ngăn
" Ca ! Dừng lại , đừng đánh nữa "
Ái Linh nhìn qua cô , đôi mắt hiện lên sát ý
" Lãnh Cơ Ngân Tinh ! Muội muội ngươi nhiều lần làm nhục ta trước bàn dân thiên hạ . Ngươi còn lấy đi di vật của mẫu thân ta để lại , nay ta tính sổ món nợ với ngươi "
Nói rồi Ái Linh đưa tay , một quả cầu băng hướng cô bay tới . Cô nhanh nhẹn né đi , cô dùng ngọn lửa đỏ phóng về phía nàng ta .
Mọi người xung quanh chạy đi , nhìn đến trận chiến . Từ trên cao Tứ trưởng lão cùng Tam trưởng lão bay xuống
" Dừng tay "
Mọi người dừng tay lại , cô nhìn qua hai vị trưởng lão đang đáp xuống . Song Thành đã bị Băng Tâm đả thương trên tay phải . Còn Nhã Kỳ và Tình Xuyên lại không phân cao thấp nên vẫn lành lặn
" Ca "
Song Song chạy tới bên cạnh Song Thành , nước mắt chảy xuống
" Mấy đứa nhóc các ngươi . Trở về Tiên sơn "
_________________
Hiện tại cô cùng đám người Ái Linh , Tình Xuyên và Băng Tâm đang ở chính điện . Và sự có mặt của các vị trưởng lão ...
" Chủ nhân ! Sao không thấy sư phụ người ? "
Tiểu Huyết nói nhỏ vào tai cô , cô không trả lời nhìn đại trưởng lão đang vuốt râu . Tiếng nói uy nghiêm vang lên
" Các ngươi tự ý xuống núi . Lại còn đánh nhau , có xem Tiên sơn ta để vào mắt ? "
Tiếng nói tức giận uy quyền , Băng Tâm đi lên chỉ vào Song Thành
" Do hắn chọc giận ta . Hắn mắng tỷ tỷ ta , nên ta không thể bỏ qua cho hắn "
" Các ngươi tại sao lại xuống núi , nói rõ hết cho ta "
Tứ trưởng lão lên tiếng nhìn qua Song Thành . Băng Tâm bĩu môi nói
" Ta cùng Song Song vốn định xuống núi chơi . Vì ở trên Tiên sơn quá ngột ngạt ... Sau đó gặp phải tên ca ca của Song Song . Hai chúng ta không hợp liền đánh nhau "
Băng Tâm thẳng thắn nói
" Vậy còn ngươi , Song Thành . Sao ngươi lại xuống núi ? "
Đại trưởng lão vuốt râu hỏi
" Ta muốn mua một ít đồ "
Song Thành vừa ôm cánh tay bị thương vừa nói , đại trưởng lão nhìn qua cô và Tình Xuyên
" Sao hai ngươi lại có mặt ? "
Cô không nói gì , Tình Xuyên mỉm cười nhạt bước lên
" Thưa đại trưởng lão . Là do ta và sư muội có chút quen biết nên mới định đi ăn một bữa . Sau đó gặp phải họ đánh nhau , rồi cả Ái Linh và Nhã Kỳ hai người họ xuất hiện . Ái Linh sư muội muốn gây sự với Ngân Tinh sư muội nên bọn ta mới tham gia vào trận chiến "
" Cái gì ? Nhã Kỳ , ngươi nói rõ cho ta "
Tam trưởng lão phe phẩy quạt , đôi mắt xinh đẹp hiện lên tia tức giận
" Thưa sư phụ ! Là do hai tỷ muội họ lấy kỷ vật của Ái Linh . Nên muội ấy mới nhất thời xúc động "
" Nói bậy ! Ta và tỷ tỷ không có lấy cái gì của nàng ta . Là do các ngươi tự biên tự diễn "
Băng Tâm tức giận phản bác , Song Thành nghe thấy liền nói
" Ngươi ghen ghét chủ nhân của ta . Mới kiếm chuyện gây sự . Nay lại lấy đi kỷ vật mà chủ mẫu tặng chủ nhân ta , lại còn chối ? "
" Song Thành ngươi quá xem thường ta . Lãnh Băng Tâm ta muốn thứ gì sẽ quan minh chính đại mà lấy . Không cần vì một viên châu rách nát mà để mang tiếng xấu . Ngươi như vậy là đang muốn ám chỉ ta là kẻ dơ bẩn , có phải không "
" Đúng đó ! Ta là đang nói ngươi dơ bẩn . Lãnh gia các ngươi ai cũng dơ bẩn "
Băng Tâm bàng hoàng , tức giận . Đôi mắt mang theo hơi nước , nắm chặt thanh kiếm chĩa lên đâm về phía Song Thành
" Ta giết chết ngươi "
Rầm !
Chiếc bàn gỗ vở vụn , một đạo ánh sáng nhạt đánh ngã Băng Tâm . Cô nhìn đến Đại trưởng lão gương mặt già nua tức giận
" Xằng bậy ! Đây là Tiên sơn , không phải nơi để các ngươi không xem ai vào mắt . Các ngươi tự ý xuống núi , quy phạm gia quy , xác hại đồng môn . Lôi ra ngoài đánh 200 gậy . Giam cầm trong phòng chép 1000 bản nội quy các ngươi phạm phải "
Tam trưởng lão đứng lên hướng đại trưởng lão nói
" Sư huynh , bọn nhóc này dù sao cũng mới vào Tiên sơn . Đạo hạnh chưa đủ , xin huynh phạt nhẹ lại "
" Ta thấy không cần ! Cứ phạt như vậy "
Lời nói Ngũ trưởng lão vang lên dứt khoát , tứ trưởng lão nhìn đến cũng nói
" Ta thấy tam sư tỷ nói đúng . Bọn nhóc này đạo hạnh không đủ . Lại còn là thân nữ nhi , làm sao có thể chịu nổi "
" Không cần nói nhiều ! Lôi ra ngoài "
Đại trưởng lão dứt khoát nói , từ ngoài ba thân ảnh đi vào . Đó là Cửu trưởng lão và Thất trưởng lão , còn có sư tôn của cô
" Đại sư huynh thủ hạ lưu tình "
Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh lo lắng
" Tình Xuyên ! Ngày thường ta dạy dỗ ngươi thế sao ? "
Sư tôn cũng nhìn qua cô , hàng mài nheo lại
" Các sư đệ , các ngươi ... "
Đại trưởng lão tức giận run tay
" Sư huynh ! Bây giờ ai cũng cầu xin cho bọn nhóc . Huynh suy nghĩ lại , phạt nhẹ thôi "
Tứ trưởng lão nói , đại trưởng lão nhìn đến thở dài
" Tiên sơn ta đường đường là môn phái tu đạo . Nay các ngươi lại cầu xin cho đệ tử của mình . Bọn chúng lại còn không xem nội quy của nơi này ra gì . Ta tuyệt không thể tha thứ , lôi ra ngoài "
Tiểu Bát Đản trên vai cô lo lắng
[ Ký chủ ! Giờ làm sao đây ? ]
Cô không nói gì nhìn đám người dẫn bọn cô ra ngoài sân . Tình Xuyên bên cạnh nở nụ cười nhạt
" Xui xẻo thật ! Lúc về phải đốt phong long trừ tà "
Các trưởng lão cũng theo ra , bọn cô quỳ trên đất . Từng đệ tử cầm lấy một cây côn dài , tiểu Huyết nhìn đến sát ý nổi lên nhìn qua môn hộ đang cầm gậy
" Ngươi dám đánh chủ nhân ta , ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây "
Môn hộ kia nghe thấy nhìn vào tiểu Huyết run rẩy . Đại trưởng lão nhìn đến tức giận
" Một con vật cũng dám lên mặt với đệ tử Tiên sơn ? "
Cô lạnh nhạt vươn tay cầm lấy tiểu Bát Đản để lên đùi . Khóe môi vươn lên nụ cười nhạt , Tình Xuyên thấy vậy cũng mỉm cười . Lời nói cô vang lên không cao không thấp
" Đánh đi "
Môn hộ kia quơ gậy xuống đánh vào người cô , cả đám người cũng bị gậy đánh xuống . Tình Xuyên bên cạnh quỳ thẳng người , giọng nói vang lên đủ để cô và nàng ta nghe
" Chơi xấu nha~ . "
" Ngươi cũng vậy thôi "
" Ha ! Nhược Hy Ái Linh , ta thấy bắt đầu khó chịu rồi "
Tình Xuyên nheo mài lại , đáy mắt xẹt qua tia sát ý . Cô gương mặt không đổi sắc , nhưng hơi thở tàn bạo phút chốc lộ ra .
" Ta cũng vậy "
Buổi chiều ấm áp , dưới mặt đất tiếng bang bang vang lên phát ra từ người bọn cô . Băng Tâm gương mặt nhợt nhạt , mồ hôi đổ xuống . Song Thành và Song Song cũng không khá hơn . Nhã Kỳ quỳ thẳng người không cho bản thân phát ra một tiếng la nào . Nhược Hy Ái Linh cũng quỳ đó , liếc qua cô ...
Tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản nhìn cô
[ Ký chủ ! Ta đã tăng cường kết giới hộ thể cho người . Lực sát thương cũng không khiến người đau . Nhưng còn vết thương vẫn ở đó ... ]
' Không sao ! '
Sư tôn nhìn đến cô , gương mặt quay đi . Không hiểu sao lòng hắn lại có cảm giác gì đó rất kì lạ , có chút đau lòng ...
Thất trưởng lão cũng nhìn qua cô , hàng mài nheo lại nhìn gương mặt cô không đổi sắc . Đại trưởng lão cũng kinh ngạc không kém , đưa tay lên cho các môn hộ dừng lại
Băng Tâm thần sắc nhợt nhạt , trên lưng toàn là máu ngã xuống đất .
" Lần này xem như cảnh cáo . Dừng tại đây đi "
Tình Xuyên cùng cô đứng lên , y phục của cô phía sau hiện lên màu đỏ . Cô nhìn qua Nhã Kỳ đang đỡ Ái Linh , rồi lại nhìn đến Băng Tâm đang ngã trên mặt đất
" Tỷ ... tỷ tỷ không ... sao chứ ? "
Cô lạnh nhạt bước lại , nhìn Băng Tâm quỳ trên mặt đất .
Chát !
Tiếng bạt tai vang lên khắp không trung , mọi người kinh ngạc nhìn đến . Băng Tâm cũng bàng hoàng ôm lấy mặt mình . Nước mắt chảy dài như không tin
" Tỷ tỷ ... "
Tiếng nói cô mang theo sự tàn nhẫn
" Đã rút ra bài học chưa ? "
" Tỷ ... tỷ tỷ nói gì vậy ? Sao tỷ lại đánh muội "
Băng Tâm nước mắt chảy dài , nhìn lên cô
" Ta đánh ngươi vì ngươi quá ngu ngốc . Thiên hạ này rộng lớn , ngươi nghĩ bản thân có thể một tay che trời ? Tự làm theo cảm xúc , chỉ những kẻ ngu ngốc và đần độn mới bị cảm xúc chi phối . Và ngươi chính là kẻ đó "
Mọi người xung quanh nghe lời nói của cô mà bàng hoàng , Tình Xuyên bên cạnh nhếch môi nở nụ cười
" Tỷ ... muội chỉ bảo vệ tỷ "
Băng Tâm run rẩy nói
" Bảo vệ ta ? Ta cần ngươi bảo vệ ? Bản thân mình còn lo chưa xong lại còn muốn bảo vệ người khác ? Ngươi tự đề cao mình quá rồi "
Cô đưa tay bóp miệng của Băng Tâm nâng mặt nàng ta lên , lời nói lạnh lẽo đầy âm hàn
" Muội rốt cuộc làm sai gì ? "
Bắng Tâm nước mắt chảy ra càng nhiều , sợ hãi nhìn cô
" Sai lầm của ngươi chính là quá ngu ngốc . Không có thực lực mà lại muốn bảo vệ người khác . Ngươi thậm chí không giúp được ta mà còn hại chính bản thân mình . Chỉ vì những lời nói vô nghĩa mà để sự tức giận lấn áp . Những lời nói đó có thể khiến ta chết sao ? "
" Muội không muốn như vậy ... muội ... "
" Này ! Nàng ta chỉ đang vì ngươi . Ngươi sao lại đánh muội muội của mình "
Song Thành nhìn đến nheo mài hỏi , cô quay qua đưa tay chỉ vào Song Thành
" Còn ngươi nữa , đường đường là một đại nam nhi . Lại đi chấp nhất với nữ nhân , luôn tự cho mình là đúng . Ngươi cũng đang bảo vệ chủ nhân của mình nhỉ ? Nhưng ngươi cũng đang hại nàng ta đấy , ngu ngốc . Nếu ta là ngươi ta đã tự sát từ lâu , quá nhục nhã "
Lời nói của cô lạnh lẽo như đánh thẳng vào lòng Song Thành khiến hắn cúi đầu không dám nói gì nữa . Cô quay qua Băng Tâm
" Những vết thương trên người các ngươi chính là sự ngu ngốc và đần độn mà ra . Ta có lỗi với phụ mẫu , ta nghĩ mình không xứng đáng để dạy dỗ ngươi . Cũng không xứng đáng làm tỷ tỷ của Lãnh Băng Tâm ngươi .Từ nay về sau , ta và ngươi nước sống không phạm nước giếng . Đừng bao giờ kêu ta hai tiếng TỶ TỶ nữa "
Lời nói của cô khiến Băng Tâm ngã xuống đất , đôi mắt mở to . Nước mắt chảy dài trên má , run rẩy nhìn cô
" Tỷ tỷ ... muội biết lỗi rồi . Tỷ đừng bỏ mặc muội "
Cô không nói gì nhét vào miệng Băng Tâm một viên thuốc , sau đó quăng lọ qua phía Tình Xuyên . Nàng ta nhận lấy , môi nở nụ cười nhạt
" Hơi tàn nhẫn đó "
Cô không nói gì xoay người bỏ đi , nhưng đột nhiên dừng bước quay qua phía Ái Linh . Bước lại gần nàng ta nói nhỏ đủ hai người nghe , sự âm tàn hiện rõ
" Nhược Hy Ái Linh ! Ngươi thật khiến người khó chịu ... Ngươi thành công khiến ta giận rồi ! Ngươi muốn thách đấu ? Ta đợi ngươi ... Nhưng ngươi nên nhớ , những kẻ chọc vào ta . Cản bước đường của ta , ta sẽ khiến họ rơi vào sự tận cùng của địa ngục . Cảm nhận nỗi sợ hãi và tuyệt vọng đầy tăm tối . Chết một lần rồi , chắc ngươi cũng hiểu rõ nó nhỉ ? Ngươi hãy chờ đi , không còn cơ hội cho ngươi sống lại đâu "
Gương mặt Ái Linh tái đi , nhìn bóng lưng cô theo cơn gió dần khuất . Mái tóc tím dài lung lay trong gió , hương thơm hòa quyện vào không gian . Bóng lưng đầy máu tạo nên cảm giác kiều diễm đến mê người ...
Tình Xuyên cầm lấy lọ dược quơ quơ
" Gặp lại sau "
Sư tôn nhìn bóng lưng cô , sau đó hạ mi mắt rời đi . Các trưởng lão cũng dắt đệ tử của mình rời khỏi ...
Dưới bầu trời rộng lớn , cô bước đi . Hơi thở mang theo một tia chết chóc . Tiểu Bát Đản trên vai cô nói
" Ký chủ ! Người định giết nữ9 sao ? "
" Ha ! Không ! Nàng ta hiện tại là một quân cờ tốt "
" Chủ nhân ! Ta thật không thể nuốt trôi mối hận này "
Tiểu Huyết tức giận nói , môi cô vươn lên nụ cười
" Từ từ ! Chúng ta còn ở đây dài lâu "
" Nhưng ký chủ ! Ta thấy người và Tình Xuyên gì đó rất lạ . Nàng ta rốt cuộc là ai ? "
" Ha ! Thì giống như chúng ta thôi ... "
Tiểu Bát Đản kinh ngạc
" Ý ký chủ là ... "
" Phải ! Mọi chuyện ngày càng vui rồi ... "
" Sư tỷ , bữa ăn này chắc có chuyện muốn nói "
Tình Xuyên nở nụ cười , đôi mắt xanh dương ánh lên tia sáng
" Trong Tiên sơn tay vách mạch rừng . "
Cô để chung trà xuống , cầm đũa gấp thức ăn bỏ vào miệng
" Nói đi "
" Sư muội không phải người bình thường ... "
Tình Xuyên nhìn cô , khóe môi đỏ mọng nâng lên
" Ha ! Chẳng lẽ ta là quỷ ? "
" Quỷ ? Có lẽ vậy đó "
Cô nhìn vào ánh mắt Tình Xuyên , đáy mắt cô sau mảnh vải xẹt qua ý vị
" Ha ! Tâm tư kín đáo , mới là kẻ khó lường "
" Ồ ! Muội nói vậy là đang nói ta sao ? "
" Như nhau thôi "
" Ồ ! Ta cũng nghĩ vậy ... Chúng ta ... cùng mục đích "
Tiểu Huyết bên cạnh nghe vậy liền nhìn qua Tình Xuyên , đôi mắt tím ánh lên sát khí . Tình Xuyên thấy vậy liền quơ tay
" Bình tĩnh "
" Ha ! Cùng chung mục đích ? Là bạn hay là thù đây "
Cô nâng chung trà nhấm nháp
" Có lẽ ... là thù "
Tình Xuyên nhìn cô , đôi mắt mang theo đáy vực chết chóc . Cô đặt chung xuống bàn , vươn tay rót trà
" Thù ? Vậy nói xem ai thắng ? "
" Ah ! Tỷ không biết , nhưng cũng thật tò mò . 50 - 50 "
Tình Xuyên cũng uống nước , chậm rãi nói
" Ha ! Từ trước đến nay , chưa kẻ nào cản trở bước đường của ta mà nguyên vẹn "
Lời nói của cô mang theo hàn khí , Tình Xuyên mỉm cười
" Thật đáng sợ ! Nhưng trước mắt chúng ta cần phải dọn dẹp đóng phân kia "
Cô vươn môi nở nụ cười
" Phân ? Ta chỉ muốn bình lặng , không thích làm rầm rộ lên "
" Nhưng những kẻ đó thật khó xơi . Nhược Hy Ái Linh đang được hậu thuẫn . 4 cái chân cột vững chắc nha~ . Huống hồ muội cũng đã gây thù chuốc oán với nàng ta . Còn có Chung Linh nữa "
Tình Xuyên như cảnh báo nói với cô
" Vậy là muội lành ít dữ nhiều rồi ? "
Cô dựa vào ghế , chung trà trên tay xoay qua xoay lại
" Vậy phải xem sư muội thế nào . Những tên nam nhân kia cũng rất được , có thể lấy làm lá chắn "
" Hử ? "
Cô nhướn mài , Tình Xuyên nhìn đến cô
" Dù là người tu tiên cũng khó thoát khỏi lưới tình . Mà sao sư muội lại không gỡ mảnh vải kia ra ? Có lúc hàng vạn lời nói ra , không sánh nổi một ánh mắt thâm tình "
Tình Xuyên vươn môi , ánh mắt xẹt qua tia sáng đầy ý vị . Cô mỉm cười nhạt , đưa tay chạm vào mắt
" Đa tạ vì đã cho ý kiến "
" Ha ... ! "
Cô và Tình Xuyên đang nói chuyện thì bỗng nhiều người chạy ra ngoài , tiếng nói ồn ào
- Chuyện gì vậy ?
- Có đánh nhau kìa
- Hình như là đệ tử Tiên sơn
- Sao lại như vậy ?
........
Cô và Tình Xuyên nhìn nhau , sau đó đi ra ngoài . Tiểu Huyết quấn lấy người tiểu Bát Đản rồi nhảy lên vai cô
Bước ra ngoài , tiếng kiếm leng keng vang lên . Cô nhìn vào đám người , hai thân ảnh một nam một nữ đang đánh nhau quyết liệt . Đó chính là Song Thành và Băng tâm , có cả Song Song . Nhưng Song Song lại đứng bên ngoài , gương mặt lo lắng khuyên bảo
" Ca ! Dừng lại đi "
Cô đưa tay lay trán , tiểu Huyết nhìn đến
" Nha đầu đó lại gây phiền phức "
Tình Xuyên bên cạnh mỉm cười nhẹ
" Xem ra hôm nay chúng ta xui rồi . Còn nhớ nội quy chứ ? "
Cô lạnh nhạt nhìn đến nói
" Nhớ "
" Ha ! Đệ tử Tiên sơn tự ý ra ngoài . Hai đưa nhóc đó lại còn đánh nhau , có thể nói là gây chuyện với đồng môn . Nhân cơ hội này hai ta chạy trước "
Tình Xuyên nhìn qua cô nói , cô cũng gật đầu định bước đi thì một tiếng nói vang lên .
" Dừng lại "
Nhược Hy Ái Linh cùng Nhã Kỳ từ trên trời bay xuống , tiếng nói khi nãy cũng là của Ái Linh . Song Thành thấy nàng ta liền nhảy ra , không đánh nữa . Băng Tâm khi thấy cả đám người tụ hợp , đôi mắt nhìn Ái Linh chán ghét .
" Lại là ngươi ? Thích ra vẻ nữ anh hùng lắm sao ? "
Băng Tâm khinh thường nói , Ái Linh lạnh lùng liếc qua Song Thành cùng Song Song . Nhã Kỳ bỗng nhiên nhìn qua cô và Tình Xuyên , đôi mắt mang theo ý cười
" Ha ! Xem ra trốn không được rồi "
Tình Xuyên ngán ngẩm nói , cô thấy vậy liền cùng nàng ta bước ra
" Băng Tâm ! Muội lại gây chuyện ? "
Băng Tâm nghe tiếng nói của cô liền mỉm cười chạy lại
" Tỷ tỷ "
" Thì ra ngươi cũng ở đây ? ta thấy ngươi nên dạy dỗ lại sư muội của mình . "
Song Thành chỉa kiếm vào Băng Tâm , gương mặt tức giận nói
" Ngươi nói gì hả ? Có tin ta giết chết ngươi không ? "
Băng Tâm thấy vậy liền tức giận đi lên , cô nắm lấy tay nha đầu đó lại nói
" Còn muốn gây chuyện ? "
" Tỷ tỷ ... "
Băng Tâm gương mặt ỉu xìu , Nhã Kỳ đi lên một bước nói
" Ta thấy chuyện này không tốt rồi . Đánh nhau trong khi cùng là người của Tiên môn . Lại còn giữa thanh thiên bạch nhật để bá tánh nhìn thấy , đã làm nguy hại uy danh của Tiên sơn . Lần này thật không ổn , ta thấy nên dừng lại để mà còn được giảm nhẹ hình phạt "
Ái Linh nhìn qua cô và Tình Xuyên , đôi mắt lạnh lùng
" Hai người tự ý rời khỏi Tiên sơn . Cũng phải trở về lĩnh phạt . Nhưng trước đó ta muốn hỏi ngươi một chuyện ... "
Ái Linh bước lại gần cô , đôi mắt mang theo hàn khí
" Chuyện gì ? "
" Ngươi có lấy Thủy linh châu của ta hay không ? "
Cô nhếch môi cười nhạt
" Ta không lấy đồ gì của ngươi cả "
" Không thể nào ! Chính hai ngươi là người đã giết bọn sơn tặc . Dân làng và trong nơi chứa kho báu đó không có viên Thủy linh châu của ta . Thì chỉ có một trong hai ngươi lấy nó "
Tiếng nói Ái Linh lớn hơn , xem ra là đang tức giận . Băng Tâm nhìn đến cũng nổi sùng đẩy nàng ta ra
" Tránh xa tỷ tỷ ta ra "
Vì không đề phòng nên Ái Linh bị đẩy xuống đất , Song Thành nhìn qua Băng Tâm tức giận chỉa kiếm bay về phía Băng Tâm đánh tới . Nhã Kỳ thấy vậy liền chạy lại đỡ Ái Linh , đôi mắt nhìn qua Băng Tâm nổi lên sát ý . Cầm lấy cây quạt bay vào tham gia trận chiến , Tình Xuyên nhìn qua cô
" Không giúp sao ? "
Cô lạnh nhạt không nói gì , cầm lấy một cục đá đánh vào người Nhã Kỳ khiến hắn bay ra . Nhã Kỳ nhìn qua cô , thân thể bay tới . Tình Xuyên thấy vậy liền vươn tay , một thanh kiếm xuất hiện xông lên chặn lại cây quạt của Nhã Kỳ . Tiểu Huyết trên vai cô kinh ngạc
" Sao nàng ta lại giúp chủ nhân ? "
Cô im lặng không nói gì , Ái Linh đứng đó nhìn trận chiến 4 người . Song Song thì đứng đó can ngăn
" Ca ! Dừng lại , đừng đánh nữa "
Ái Linh nhìn qua cô , đôi mắt hiện lên sát ý
" Lãnh Cơ Ngân Tinh ! Muội muội ngươi nhiều lần làm nhục ta trước bàn dân thiên hạ . Ngươi còn lấy đi di vật của mẫu thân ta để lại , nay ta tính sổ món nợ với ngươi "
Nói rồi Ái Linh đưa tay , một quả cầu băng hướng cô bay tới . Cô nhanh nhẹn né đi , cô dùng ngọn lửa đỏ phóng về phía nàng ta .
Mọi người xung quanh chạy đi , nhìn đến trận chiến . Từ trên cao Tứ trưởng lão cùng Tam trưởng lão bay xuống
" Dừng tay "
Mọi người dừng tay lại , cô nhìn qua hai vị trưởng lão đang đáp xuống . Song Thành đã bị Băng Tâm đả thương trên tay phải . Còn Nhã Kỳ và Tình Xuyên lại không phân cao thấp nên vẫn lành lặn
" Ca "
Song Song chạy tới bên cạnh Song Thành , nước mắt chảy xuống
" Mấy đứa nhóc các ngươi . Trở về Tiên sơn "
_________________
Hiện tại cô cùng đám người Ái Linh , Tình Xuyên và Băng Tâm đang ở chính điện . Và sự có mặt của các vị trưởng lão ...
" Chủ nhân ! Sao không thấy sư phụ người ? "
Tiểu Huyết nói nhỏ vào tai cô , cô không trả lời nhìn đại trưởng lão đang vuốt râu . Tiếng nói uy nghiêm vang lên
" Các ngươi tự ý xuống núi . Lại còn đánh nhau , có xem Tiên sơn ta để vào mắt ? "
Tiếng nói tức giận uy quyền , Băng Tâm đi lên chỉ vào Song Thành
" Do hắn chọc giận ta . Hắn mắng tỷ tỷ ta , nên ta không thể bỏ qua cho hắn "
" Các ngươi tại sao lại xuống núi , nói rõ hết cho ta "
Tứ trưởng lão lên tiếng nhìn qua Song Thành . Băng Tâm bĩu môi nói
" Ta cùng Song Song vốn định xuống núi chơi . Vì ở trên Tiên sơn quá ngột ngạt ... Sau đó gặp phải tên ca ca của Song Song . Hai chúng ta không hợp liền đánh nhau "
Băng Tâm thẳng thắn nói
" Vậy còn ngươi , Song Thành . Sao ngươi lại xuống núi ? "
Đại trưởng lão vuốt râu hỏi
" Ta muốn mua một ít đồ "
Song Thành vừa ôm cánh tay bị thương vừa nói , đại trưởng lão nhìn qua cô và Tình Xuyên
" Sao hai ngươi lại có mặt ? "
Cô không nói gì , Tình Xuyên mỉm cười nhạt bước lên
" Thưa đại trưởng lão . Là do ta và sư muội có chút quen biết nên mới định đi ăn một bữa . Sau đó gặp phải họ đánh nhau , rồi cả Ái Linh và Nhã Kỳ hai người họ xuất hiện . Ái Linh sư muội muốn gây sự với Ngân Tinh sư muội nên bọn ta mới tham gia vào trận chiến "
" Cái gì ? Nhã Kỳ , ngươi nói rõ cho ta "
Tam trưởng lão phe phẩy quạt , đôi mắt xinh đẹp hiện lên tia tức giận
" Thưa sư phụ ! Là do hai tỷ muội họ lấy kỷ vật của Ái Linh . Nên muội ấy mới nhất thời xúc động "
" Nói bậy ! Ta và tỷ tỷ không có lấy cái gì của nàng ta . Là do các ngươi tự biên tự diễn "
Băng Tâm tức giận phản bác , Song Thành nghe thấy liền nói
" Ngươi ghen ghét chủ nhân của ta . Mới kiếm chuyện gây sự . Nay lại lấy đi kỷ vật mà chủ mẫu tặng chủ nhân ta , lại còn chối ? "
" Song Thành ngươi quá xem thường ta . Lãnh Băng Tâm ta muốn thứ gì sẽ quan minh chính đại mà lấy . Không cần vì một viên châu rách nát mà để mang tiếng xấu . Ngươi như vậy là đang muốn ám chỉ ta là kẻ dơ bẩn , có phải không "
" Đúng đó ! Ta là đang nói ngươi dơ bẩn . Lãnh gia các ngươi ai cũng dơ bẩn "
Băng Tâm bàng hoàng , tức giận . Đôi mắt mang theo hơi nước , nắm chặt thanh kiếm chĩa lên đâm về phía Song Thành
" Ta giết chết ngươi "
Rầm !
Chiếc bàn gỗ vở vụn , một đạo ánh sáng nhạt đánh ngã Băng Tâm . Cô nhìn đến Đại trưởng lão gương mặt già nua tức giận
" Xằng bậy ! Đây là Tiên sơn , không phải nơi để các ngươi không xem ai vào mắt . Các ngươi tự ý xuống núi , quy phạm gia quy , xác hại đồng môn . Lôi ra ngoài đánh 200 gậy . Giam cầm trong phòng chép 1000 bản nội quy các ngươi phạm phải "
Tam trưởng lão đứng lên hướng đại trưởng lão nói
" Sư huynh , bọn nhóc này dù sao cũng mới vào Tiên sơn . Đạo hạnh chưa đủ , xin huynh phạt nhẹ lại "
" Ta thấy không cần ! Cứ phạt như vậy "
Lời nói Ngũ trưởng lão vang lên dứt khoát , tứ trưởng lão nhìn đến cũng nói
" Ta thấy tam sư tỷ nói đúng . Bọn nhóc này đạo hạnh không đủ . Lại còn là thân nữ nhi , làm sao có thể chịu nổi "
" Không cần nói nhiều ! Lôi ra ngoài "
Đại trưởng lão dứt khoát nói , từ ngoài ba thân ảnh đi vào . Đó là Cửu trưởng lão và Thất trưởng lão , còn có sư tôn của cô
" Đại sư huynh thủ hạ lưu tình "
Cửu trưởng lão nhìn đến Ái Linh lo lắng
" Tình Xuyên ! Ngày thường ta dạy dỗ ngươi thế sao ? "
Sư tôn cũng nhìn qua cô , hàng mài nheo lại
" Các sư đệ , các ngươi ... "
Đại trưởng lão tức giận run tay
" Sư huynh ! Bây giờ ai cũng cầu xin cho bọn nhóc . Huynh suy nghĩ lại , phạt nhẹ thôi "
Tứ trưởng lão nói , đại trưởng lão nhìn đến thở dài
" Tiên sơn ta đường đường là môn phái tu đạo . Nay các ngươi lại cầu xin cho đệ tử của mình . Bọn chúng lại còn không xem nội quy của nơi này ra gì . Ta tuyệt không thể tha thứ , lôi ra ngoài "
Tiểu Bát Đản trên vai cô lo lắng
[ Ký chủ ! Giờ làm sao đây ? ]
Cô không nói gì nhìn đám người dẫn bọn cô ra ngoài sân . Tình Xuyên bên cạnh nở nụ cười nhạt
" Xui xẻo thật ! Lúc về phải đốt phong long trừ tà "
Các trưởng lão cũng theo ra , bọn cô quỳ trên đất . Từng đệ tử cầm lấy một cây côn dài , tiểu Huyết nhìn đến sát ý nổi lên nhìn qua môn hộ đang cầm gậy
" Ngươi dám đánh chủ nhân ta , ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây "
Môn hộ kia nghe thấy nhìn vào tiểu Huyết run rẩy . Đại trưởng lão nhìn đến tức giận
" Một con vật cũng dám lên mặt với đệ tử Tiên sơn ? "
Cô lạnh nhạt vươn tay cầm lấy tiểu Bát Đản để lên đùi . Khóe môi vươn lên nụ cười nhạt , Tình Xuyên thấy vậy cũng mỉm cười . Lời nói cô vang lên không cao không thấp
" Đánh đi "
Môn hộ kia quơ gậy xuống đánh vào người cô , cả đám người cũng bị gậy đánh xuống . Tình Xuyên bên cạnh quỳ thẳng người , giọng nói vang lên đủ để cô và nàng ta nghe
" Chơi xấu nha~ . "
" Ngươi cũng vậy thôi "
" Ha ! Nhược Hy Ái Linh , ta thấy bắt đầu khó chịu rồi "
Tình Xuyên nheo mài lại , đáy mắt xẹt qua tia sát ý . Cô gương mặt không đổi sắc , nhưng hơi thở tàn bạo phút chốc lộ ra .
" Ta cũng vậy "
Buổi chiều ấm áp , dưới mặt đất tiếng bang bang vang lên phát ra từ người bọn cô . Băng Tâm gương mặt nhợt nhạt , mồ hôi đổ xuống . Song Thành và Song Song cũng không khá hơn . Nhã Kỳ quỳ thẳng người không cho bản thân phát ra một tiếng la nào . Nhược Hy Ái Linh cũng quỳ đó , liếc qua cô ...
Tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản nhìn cô
[ Ký chủ ! Ta đã tăng cường kết giới hộ thể cho người . Lực sát thương cũng không khiến người đau . Nhưng còn vết thương vẫn ở đó ... ]
' Không sao ! '
Sư tôn nhìn đến cô , gương mặt quay đi . Không hiểu sao lòng hắn lại có cảm giác gì đó rất kì lạ , có chút đau lòng ...
Thất trưởng lão cũng nhìn qua cô , hàng mài nheo lại nhìn gương mặt cô không đổi sắc . Đại trưởng lão cũng kinh ngạc không kém , đưa tay lên cho các môn hộ dừng lại
Băng Tâm thần sắc nhợt nhạt , trên lưng toàn là máu ngã xuống đất .
" Lần này xem như cảnh cáo . Dừng tại đây đi "
Tình Xuyên cùng cô đứng lên , y phục của cô phía sau hiện lên màu đỏ . Cô nhìn qua Nhã Kỳ đang đỡ Ái Linh , rồi lại nhìn đến Băng Tâm đang ngã trên mặt đất
" Tỷ ... tỷ tỷ không ... sao chứ ? "
Cô lạnh nhạt bước lại , nhìn Băng Tâm quỳ trên mặt đất .
Chát !
Tiếng bạt tai vang lên khắp không trung , mọi người kinh ngạc nhìn đến . Băng Tâm cũng bàng hoàng ôm lấy mặt mình . Nước mắt chảy dài như không tin
" Tỷ tỷ ... "
Tiếng nói cô mang theo sự tàn nhẫn
" Đã rút ra bài học chưa ? "
" Tỷ ... tỷ tỷ nói gì vậy ? Sao tỷ lại đánh muội "
Băng Tâm nước mắt chảy dài , nhìn lên cô
" Ta đánh ngươi vì ngươi quá ngu ngốc . Thiên hạ này rộng lớn , ngươi nghĩ bản thân có thể một tay che trời ? Tự làm theo cảm xúc , chỉ những kẻ ngu ngốc và đần độn mới bị cảm xúc chi phối . Và ngươi chính là kẻ đó "
Mọi người xung quanh nghe lời nói của cô mà bàng hoàng , Tình Xuyên bên cạnh nhếch môi nở nụ cười
" Tỷ ... muội chỉ bảo vệ tỷ "
Băng Tâm run rẩy nói
" Bảo vệ ta ? Ta cần ngươi bảo vệ ? Bản thân mình còn lo chưa xong lại còn muốn bảo vệ người khác ? Ngươi tự đề cao mình quá rồi "
Cô đưa tay bóp miệng của Băng Tâm nâng mặt nàng ta lên , lời nói lạnh lẽo đầy âm hàn
" Muội rốt cuộc làm sai gì ? "
Bắng Tâm nước mắt chảy ra càng nhiều , sợ hãi nhìn cô
" Sai lầm của ngươi chính là quá ngu ngốc . Không có thực lực mà lại muốn bảo vệ người khác . Ngươi thậm chí không giúp được ta mà còn hại chính bản thân mình . Chỉ vì những lời nói vô nghĩa mà để sự tức giận lấn áp . Những lời nói đó có thể khiến ta chết sao ? "
" Muội không muốn như vậy ... muội ... "
" Này ! Nàng ta chỉ đang vì ngươi . Ngươi sao lại đánh muội muội của mình "
Song Thành nhìn đến nheo mài hỏi , cô quay qua đưa tay chỉ vào Song Thành
" Còn ngươi nữa , đường đường là một đại nam nhi . Lại đi chấp nhất với nữ nhân , luôn tự cho mình là đúng . Ngươi cũng đang bảo vệ chủ nhân của mình nhỉ ? Nhưng ngươi cũng đang hại nàng ta đấy , ngu ngốc . Nếu ta là ngươi ta đã tự sát từ lâu , quá nhục nhã "
Lời nói của cô lạnh lẽo như đánh thẳng vào lòng Song Thành khiến hắn cúi đầu không dám nói gì nữa . Cô quay qua Băng Tâm
" Những vết thương trên người các ngươi chính là sự ngu ngốc và đần độn mà ra . Ta có lỗi với phụ mẫu , ta nghĩ mình không xứng đáng để dạy dỗ ngươi . Cũng không xứng đáng làm tỷ tỷ của Lãnh Băng Tâm ngươi .Từ nay về sau , ta và ngươi nước sống không phạm nước giếng . Đừng bao giờ kêu ta hai tiếng TỶ TỶ nữa "
Lời nói của cô khiến Băng Tâm ngã xuống đất , đôi mắt mở to . Nước mắt chảy dài trên má , run rẩy nhìn cô
" Tỷ tỷ ... muội biết lỗi rồi . Tỷ đừng bỏ mặc muội "
Cô không nói gì nhét vào miệng Băng Tâm một viên thuốc , sau đó quăng lọ qua phía Tình Xuyên . Nàng ta nhận lấy , môi nở nụ cười nhạt
" Hơi tàn nhẫn đó "
Cô không nói gì xoay người bỏ đi , nhưng đột nhiên dừng bước quay qua phía Ái Linh . Bước lại gần nàng ta nói nhỏ đủ hai người nghe , sự âm tàn hiện rõ
" Nhược Hy Ái Linh ! Ngươi thật khiến người khó chịu ... Ngươi thành công khiến ta giận rồi ! Ngươi muốn thách đấu ? Ta đợi ngươi ... Nhưng ngươi nên nhớ , những kẻ chọc vào ta . Cản bước đường của ta , ta sẽ khiến họ rơi vào sự tận cùng của địa ngục . Cảm nhận nỗi sợ hãi và tuyệt vọng đầy tăm tối . Chết một lần rồi , chắc ngươi cũng hiểu rõ nó nhỉ ? Ngươi hãy chờ đi , không còn cơ hội cho ngươi sống lại đâu "
Gương mặt Ái Linh tái đi , nhìn bóng lưng cô theo cơn gió dần khuất . Mái tóc tím dài lung lay trong gió , hương thơm hòa quyện vào không gian . Bóng lưng đầy máu tạo nên cảm giác kiều diễm đến mê người ...
Tình Xuyên cầm lấy lọ dược quơ quơ
" Gặp lại sau "
Sư tôn nhìn bóng lưng cô , sau đó hạ mi mắt rời đi . Các trưởng lão cũng dắt đệ tử của mình rời khỏi ...
Dưới bầu trời rộng lớn , cô bước đi . Hơi thở mang theo một tia chết chóc . Tiểu Bát Đản trên vai cô nói
" Ký chủ ! Người định giết nữ9 sao ? "
" Ha ! Không ! Nàng ta hiện tại là một quân cờ tốt "
" Chủ nhân ! Ta thật không thể nuốt trôi mối hận này "
Tiểu Huyết tức giận nói , môi cô vươn lên nụ cười
" Từ từ ! Chúng ta còn ở đây dài lâu "
" Nhưng ký chủ ! Ta thấy người và Tình Xuyên gì đó rất lạ . Nàng ta rốt cuộc là ai ? "
" Ha ! Thì giống như chúng ta thôi ... "
Tiểu Bát Đản kinh ngạc
" Ý ký chủ là ... "
" Phải ! Mọi chuyện ngày càng vui rồi ... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.