Hệ Thống Xuyên Không - Công Lược Nam Thần
Chương 11: Thế giới 1(10)
Trần Hoàng
04/01/2021
Hoàng thượng dường như cũng lường trước được chuyện này nên dịu dàng, từ tốn trả lời
\- Đúng , nếu như khanh không muốn ta cũng không ép khanh.
\- Ta đồng ý đi hoà thân với một điều kiện.
Hoàng thượng cười ha hả " Đúng là Nhiếp tướng quân không bao giờ để cho mình phải chịu thiệt thòi "
\- Được , điều kiện của khanh là gì ?
\- Ta muốn hoàng thượng ban hôn cho thái tử và đại tiểu thư nhà họ Vân \- Vân Tiên. Hoàng thượng người thấy thế nào?
Hoàng thượng chợt tắt nụ cười , chính hắn cũng biết vị tướng quân này phải lòng hài nhi của hắn. Nhiếp Lam Tuyền này từ nhỏ đã hay bám theo con trai hắn \- đại hoàng tử. Tại sao đột nhiên lại muốn như vậy cơ chứ. Hoàng thượng nghi ngờ hỏi:
\- Khanh thực sự muốn như vậy sao?
\-Đúng vậy
Cô trả lời một cách dứt khoát , cô nói tiếp
\- Ta còn một chuyện muốn thỉnh cầu nữa.
\- Được , khanh nói đi
\- Ta muốn ngày mai sang nước Bắc Tề luôn. Vậy được không thưa hoàng thượng?
Hoàng thượng chỉ lắc đầu , mong cô không lựa chọn sai lầm. Dù sao thì gắn cũng coi cô như con gái ruột.
\- Được .
\- Vậy xin phép hoàng thượng thần cáo lui.
Sau đó cô quay trở về phủ của mình.
Điều bất ngờ là Ngạo Thần đang đứng ở của phủ chờ cô. Nhìn hắn có vẻ như đàn rất say. Trong lòng cô gào thét :" Bộ tên này có sở thích đứng đợi ở cửa phủ đợi người hay sao ? Còn có sở thích khi say rượi sẽ đến tìm ta hay sao ? " . Nàng cố phất lờ hắn, chỉ lạnh nhạt đi lại chào hỏi cho có lệ :
\- Tham kiến thái tử điện hạ.
Không đợi hắn nói gì thêm , sau khi tạ lễ nàng xoay người một mạch đi vào phủ. Đến cửa phòng thì có một bàn tay to lớn kéo nàng lại. Đương nhiên không cần nói nàng cũng biết là ai. Hôm nay vì khóc nhiều nên nàng thực sự rất mệt rồi trong lòng nàng cầu xin " ta thực sự rất mệt rồi làm ơn buông tha cho ta đi mà , ta không muốn diễn nữa đâu ". Cô quay người lại lạnh lùng nói :
\-Thái Tử , xin hãy tự trọng , người hãy buông tay ta ra đi
Cả người hắn hơi nồng nặc mùi rượi. Có vẻ như hắn say lắm rồi. Hắn thật tay nàng ra , giọng nói dịu dàng giường như xuất phát từ chính tim hắn, không một chút giả tạo nào.
\- Tuyền Nhi , nàng không thể đợi ta thêm hai năm nữa sao?
Cô thầm nghĩ " Tuyền Nhi sao ? Hắn chưa bao giờ gọi nguyên chủ như vậy cả" cô lạnh lùng đáp :
\- Thái tử , ta đã nói với người rồi. Ta đồng ý đi hoà thân không cần phải có thêm lời hứa nào của thái tử đâu.
Cô thực sự buồn ngủ lắm rồi " Nam chính tha cho ta đi "
\- Đúng , nếu như khanh không muốn ta cũng không ép khanh.
\- Ta đồng ý đi hoà thân với một điều kiện.
Hoàng thượng cười ha hả " Đúng là Nhiếp tướng quân không bao giờ để cho mình phải chịu thiệt thòi "
\- Được , điều kiện của khanh là gì ?
\- Ta muốn hoàng thượng ban hôn cho thái tử và đại tiểu thư nhà họ Vân \- Vân Tiên. Hoàng thượng người thấy thế nào?
Hoàng thượng chợt tắt nụ cười , chính hắn cũng biết vị tướng quân này phải lòng hài nhi của hắn. Nhiếp Lam Tuyền này từ nhỏ đã hay bám theo con trai hắn \- đại hoàng tử. Tại sao đột nhiên lại muốn như vậy cơ chứ. Hoàng thượng nghi ngờ hỏi:
\- Khanh thực sự muốn như vậy sao?
\-Đúng vậy
Cô trả lời một cách dứt khoát , cô nói tiếp
\- Ta còn một chuyện muốn thỉnh cầu nữa.
\- Được , khanh nói đi
\- Ta muốn ngày mai sang nước Bắc Tề luôn. Vậy được không thưa hoàng thượng?
Hoàng thượng chỉ lắc đầu , mong cô không lựa chọn sai lầm. Dù sao thì gắn cũng coi cô như con gái ruột.
\- Được .
\- Vậy xin phép hoàng thượng thần cáo lui.
Sau đó cô quay trở về phủ của mình.
Điều bất ngờ là Ngạo Thần đang đứng ở của phủ chờ cô. Nhìn hắn có vẻ như đàn rất say. Trong lòng cô gào thét :" Bộ tên này có sở thích đứng đợi ở cửa phủ đợi người hay sao ? Còn có sở thích khi say rượi sẽ đến tìm ta hay sao ? " . Nàng cố phất lờ hắn, chỉ lạnh nhạt đi lại chào hỏi cho có lệ :
\- Tham kiến thái tử điện hạ.
Không đợi hắn nói gì thêm , sau khi tạ lễ nàng xoay người một mạch đi vào phủ. Đến cửa phòng thì có một bàn tay to lớn kéo nàng lại. Đương nhiên không cần nói nàng cũng biết là ai. Hôm nay vì khóc nhiều nên nàng thực sự rất mệt rồi trong lòng nàng cầu xin " ta thực sự rất mệt rồi làm ơn buông tha cho ta đi mà , ta không muốn diễn nữa đâu ". Cô quay người lại lạnh lùng nói :
\-Thái Tử , xin hãy tự trọng , người hãy buông tay ta ra đi
Cả người hắn hơi nồng nặc mùi rượi. Có vẻ như hắn say lắm rồi. Hắn thật tay nàng ra , giọng nói dịu dàng giường như xuất phát từ chính tim hắn, không một chút giả tạo nào.
\- Tuyền Nhi , nàng không thể đợi ta thêm hai năm nữa sao?
Cô thầm nghĩ " Tuyền Nhi sao ? Hắn chưa bao giờ gọi nguyên chủ như vậy cả" cô lạnh lùng đáp :
\- Thái tử , ta đã nói với người rồi. Ta đồng ý đi hoà thân không cần phải có thêm lời hứa nào của thái tử đâu.
Cô thực sự buồn ngủ lắm rồi " Nam chính tha cho ta đi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.