Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 473: Chương 474: Vương Miện Bóng Đêm (1)
Mặc Linh
13/06/2018
#Đầu đề hắc đạo: Ôn Ý một lời không hợp liền mua lại thế giới ngầm#
"Đại tiểu thư, những thứ này đều là hàng tốt nhất tôi mới đưa tới, cô xem thử xem có thể lấy cái nào không?"
Minh Thù vừa mở mắt liền thấy trước mặt là một loạt nam thanh niên hách dịch, hung hăng, nhẹ nhàng, cái gì cần có đều có cả. Lúc này có nhiều người đang to gan nhìn cô, có người không thoải mái nhìn xuống đất, có người thì hờ hững nhìn trên không.
Minh Thù: "..."
Trẫm trở thành bà chủ của một gian hàng nhỏ?
Người nói chuyện là một thanh niên mang dây chuyền vàng, tuổi nhìn qua cũng không lớn, nhuộm một đầu tóc xanh kỳ quái... là một mảng xanh lè.
Lúc này Lục Mao đang nhìn cô nịnh nọt lấy lòng.
Minh Thù duỗi tay nâng trán, phất tay: "Đi ra ngoài."
"Đại tiểu thư, có chỗ nào không hài lòng..."
"Đi ra ngoài." Trẫm hiện tại có chút mơ hồ... còn có chút đói.
Lục Mao nhất thời im bặt, xua những người kia sợ sệt lui ra. Vừa mới ra tới cửa lại nghe người bên trong gọi hắn lại.
Lục Mao hấp ta hấp tấp chạy trở lại: "Đại tiểu thư còn có gì dặn dò."
"Làm cho ta một ít đồ ăn mang lên đây."
Lục Mao mặc dù hơi thất vọng nhưng vẫn đáp: "Vâng, đại tiểu thư."
Lúc cửa mở ra, có tiếng nhạc truyền vào, bên ngoài rất âm u. Trong hành lang có người đứng như là đang đi tuần.
Mà căn phòng cô đang ở giống như câu lạc bộ giải trí.
Vừa nhìn cũng biết không phải là nơi đứng đắn.
Lục Mao quay lại rất nhanh, mặc một bộ đồng phục của nhân viên phục vụ mang đồ ăn tới, chỉ là một ít đồ ăn đơn giản. Minh Thù cho Lục Mao lui ra, lúc này mới bắt đầu tiếp thu kịch bản.
Thế giới này không lấy nữ chính là chủ yếu, mà là nam chính. Nói đơn giản chính là sẽ nhắc tới nam chính nhiều hơn.
Nam chính giả tên là Lương Thần, trước khi trùng sinh chính là một tay con nhà giàu nhất nhì không có việc gì làm, không hiểu sao đối đầu với nam chính. Cả về sự nghiệp và phụ nữ đều không bằng nam chính, cuối cùng bị đánh chết.
Lương Thần sau khi sống lại với thân phận con nhà giàu, không chính diện gây bất hòa với nhân vật nam chính mà âm thầm phá hỏng hào quang xung quanh nam chính, đoạt lấy bạn gái của nam chính. Cuối cùng hắn thành công nghịch chuyển số phận đạt tới đỉnh cao của sự nghiệp.
Tóm lại, đây là một câu chuyện kể về một gã “ngựa giống” ngủ với rất nhiều cô gái.
Mấu chốt là kiếp trước Lương Thần ngủ xong đối xử rất tốt với nam chính, không chịu trách nhiệm gì với cô em gái hắn xem thường.
Nguyên chủ tên là Ôn Ý.
Là đại tiểu thư của một bang phái tương đối nổi danh trong nước, quản lý toàn bộ Thanh Thị.
Nam chính bị lừa vào hộp đêm do Ôn Ý quản lý, vì chống lại khách, anh ta bị đánh trọng thương. Sau đó được Ôn Ý nhìn thấy, cứu nam chính bị trọng.
Cảm xúc sau đó rất cẩu huyết, Ôn Ý giúp nam chính rất nhiều. Những bước đi đầu tiên của nam chính đều có công lao của Ôn Ý. Các cô gái bên cạnh nam chính cũng rất nhiều nhưng nam chính chỉ toàn tâm toàn ý với Ôn Ý.
Cho nên Lương Thần sau khi sống lại, chuyện đầu tiên chính là đi tìm Ôn Ý để cho Ôn Ý không gặp được nam chính.
Kịch bản khá là mạnh, Lương Thần phá được một lần nhưng lại có lần thứ hai.
Lương Thần muốn triệt để chặt đứt con đường của nam chính với Ôn Ý. Hắn bắt đầu xuất hiện bên người Ôn Ý, tìm đủ mọi thủ đoạn theo đuổi cô.
Con nhà giàu chính là thích chơi đùa, hắn coi Ôn Ý là mục tiêu mới của hắn cũng không ai cảm thấy kỳ lạ.
Ôn Ý ban đầu cảm thấy không kiên nhẫn đối với việc Lương Thần mặt dày nhưng mấy lần theo kế hoạch Lương Thần bày ra, Ôn Ý dần có cách nhìn khác với Lương Thần. Bị Lương Thần quấn lấy, Ôn Ý tất nhiên không có thời gian đi quản nam chính.
Ôn Ý cuối cùng có thâm tình với Lương Thần nhưng mục tiêu của Lương Thần cũng không chỉ là Ôn Ý. Sau khi Ôn Ý thất thân, hứng thú của Lương Thần với cô giảm mạnh nhưng mặt ngoài vẫn làm ra vẻ đối xử tốt. Lương Thần còn muốn cả thế lực đằng sau Ôn Ý.
Lương Thần cảm thấy kiếp trước mình chết thảm như vậy, cũng có ý nguyện của Ôn Ý cho nên hắn chẳng những chiếm đoạt thế lực của Ôn Ý, còn để cho người ta dày vò cô ngay trước mặt nam chính.
Ôn Ý vô cùng hận Lương Thần, cảm thấy mình nhìn lầm người, phó thác nhầm người.
Cô gắng gượng sống sót chạy thoát khỏi tay Lương Thần.
Cô liên hệ với những người cũ, có người vì nhớ tới tình xưa, cũng có người vì bất mãn với Lương Thần quyết định cùng cô trả thù. Từ đó Ôn Ý đi trên con đường làm nhân vật BOSS phản diện đối nghịch với Lương Thần.
Nhưng kết quả tất nhiên là Ôn Ý thua, cuối cùng Ôn Ý lái xe đâm Lương Thần. Lương Thần không chết, Ôn Ý bị kết án.
Nhưng Lương Thần lại dùng thủ đoạn cứu cô ra khỏi tù, đem bán cô cho một gia đình ba anh em ở một vùng núi làm vợ. Lúc chết trong bụng cô còn mang một đứa bé, có thể nói là vô cùng thê thảm.
Minh Thù tiếp thu hết kịch bản, trong miệng tấm tắc khen một hồi.
Nam chính giả này thật khó đỡ!
So với trẫm còn cặn bã hơn.
Sau khi sống lại, những cô gái kia căn bản không có quan hệ gì với nam chính cả. Rất nhiều cô gái cũng chưa từng làm gì hắn, Lương Thần ngủ với người ta còn không chịu trách nhiệm. Thậm chí còn bức bách nam chính nhìn những cô gái kia bị người khác ấy ấy.
Nghĩ tới việc nguyên chủ cũng bị… Thật đáng sợ.
Mở màn biến thái nhất, đồ ăn vặt toàn phải nhờ mua.
Ăn một chút gì để tự an ủi vậy.
Tuyến thời gian bây giờ vẫn còn sớm, nam chính mới vừa bị người ta lừa gạt cũng không gặp được cô.
Minh Thù nhớ lại nhóm người vừa rồi, không ai nhìn giống nam chính cả.
Minh Thù gọi Lục Mao tới: "Ngoại trừ những người vừa rồi, còn nữa không?"
Lục Mao cúi đầu khom lưng: "Có thì có nhưng đại tiểu thư cũng biết đấy, những người đó không sẵn sàng chịu quản giáo, đều ở phía sau."
Minh Thù im lặng.
Kinh doanh hiện tại của cô có rất nhiều khu vực lại là màu xám, còn có một ít vô cùng xám luôn.
Minh Thù cảm giác mình muốn xong đời, về sau muốn đi ra ngoài mua một đồ ăn vặt có khi đều có người để mắt tới, có chút sợ.
"Ở đó có ai tên là Quý Việt An không?"
Lục Mao suy nghĩ một lúc: "Dường như có một người tên là Quý An, dáng dấp còn rất đẹp, chỉ là tính khí bướng bỉnh. Hắn đã tới mấy ngày rồi mà không chịu ăn uống gì, chính hắc đại tiểu thư cô còn nói người này là thiểu năng, tự tay ký khế ước bán thân. Giấy tờ vẫn còn ở đây."
"Đưa ta đến xem sao." Nam chính không giống với người khác, liếc mắt là có thể nhận ra. Đừng hỏi vì sao, bởi vì nhân vật chính có vầng hào quang và sai biệt với bối cảnh gốc sẽ không quá nhiều.
"Tôi mang hắn tới cho cô xem là được, không cần thiết phải tự mình đi tới đó." Lục Mao cười hê hê.
"Cô cứ chờ ở đây để tôi đi sắp xếp."
Minh Thù: "..."
Tốt, hiện tại trẫm vẫn là đại lão.
Trẫm phải có giá đỡ.
Tự mình tẩy não một phen, Minh Thù lại yên tâm thoải mái bắt đầu ăn, ăn hết lại gọi người mang tới nữa.
-
Lục Mao đi tới, theo sau là hai hộ vệ áo đen dẫn theo một nam sinh bẩn thỉu. Thực sự vẫn chỉ là nam sinh, nhìn qua nhã nhặn khiến người ta đặc biệt có cảm giác tốt.
Chỉ là sắc mặt hơi kém, ánh sáng trong phòng không quá sáng, khuôn mặt kia nổi bật lên lại càng khó coi.
Hai mắt hắn tràn đầy tơ máu, thấy trong phòng chỉ có một người ngồi mà tên mang mình tới là Lục Mao cũng phải cẩn thận đứng sang một bên, vậy người này hẳn là là người phụ trách.
Minh Thù lúc này mặc một chiếc áo da, tóc ngắn, trên đầu đội mũ, dáng vẻ sắc nét vô cùng khí chất. Nhìn cẩn thận sẽ phát hiện tuổi của cô cũng không lớn.
Nếu ở bên ngoài, chắc tầm tuổi đang học đại học.
Nhìn qua tư thế của cô, có vẻ chính là người đứng đầu ở đây.
"Cô... muốn làm gì?" Quý Việt An đã rất nhiều ngày không nói chuyện, giọng nói hơi khàn khàn nhưng mà nam chính vẫn là nam chính, dù có khàn khàn nghe vẫn khá gợi cảm.
Minh Thù ngẩng đầu, đầu ngón tay đặt dưới mũ, mắt sáng như sao, môi hồng khẽ mở: "Muốn phát tài không?"
"Đại tiểu thư, những thứ này đều là hàng tốt nhất tôi mới đưa tới, cô xem thử xem có thể lấy cái nào không?"
Minh Thù vừa mở mắt liền thấy trước mặt là một loạt nam thanh niên hách dịch, hung hăng, nhẹ nhàng, cái gì cần có đều có cả. Lúc này có nhiều người đang to gan nhìn cô, có người không thoải mái nhìn xuống đất, có người thì hờ hững nhìn trên không.
Minh Thù: "..."
Trẫm trở thành bà chủ của một gian hàng nhỏ?
Người nói chuyện là một thanh niên mang dây chuyền vàng, tuổi nhìn qua cũng không lớn, nhuộm một đầu tóc xanh kỳ quái... là một mảng xanh lè.
Lúc này Lục Mao đang nhìn cô nịnh nọt lấy lòng.
Minh Thù duỗi tay nâng trán, phất tay: "Đi ra ngoài."
"Đại tiểu thư, có chỗ nào không hài lòng..."
"Đi ra ngoài." Trẫm hiện tại có chút mơ hồ... còn có chút đói.
Lục Mao nhất thời im bặt, xua những người kia sợ sệt lui ra. Vừa mới ra tới cửa lại nghe người bên trong gọi hắn lại.
Lục Mao hấp ta hấp tấp chạy trở lại: "Đại tiểu thư còn có gì dặn dò."
"Làm cho ta một ít đồ ăn mang lên đây."
Lục Mao mặc dù hơi thất vọng nhưng vẫn đáp: "Vâng, đại tiểu thư."
Lúc cửa mở ra, có tiếng nhạc truyền vào, bên ngoài rất âm u. Trong hành lang có người đứng như là đang đi tuần.
Mà căn phòng cô đang ở giống như câu lạc bộ giải trí.
Vừa nhìn cũng biết không phải là nơi đứng đắn.
Lục Mao quay lại rất nhanh, mặc một bộ đồng phục của nhân viên phục vụ mang đồ ăn tới, chỉ là một ít đồ ăn đơn giản. Minh Thù cho Lục Mao lui ra, lúc này mới bắt đầu tiếp thu kịch bản.
Thế giới này không lấy nữ chính là chủ yếu, mà là nam chính. Nói đơn giản chính là sẽ nhắc tới nam chính nhiều hơn.
Nam chính giả tên là Lương Thần, trước khi trùng sinh chính là một tay con nhà giàu nhất nhì không có việc gì làm, không hiểu sao đối đầu với nam chính. Cả về sự nghiệp và phụ nữ đều không bằng nam chính, cuối cùng bị đánh chết.
Lương Thần sau khi sống lại với thân phận con nhà giàu, không chính diện gây bất hòa với nhân vật nam chính mà âm thầm phá hỏng hào quang xung quanh nam chính, đoạt lấy bạn gái của nam chính. Cuối cùng hắn thành công nghịch chuyển số phận đạt tới đỉnh cao của sự nghiệp.
Tóm lại, đây là một câu chuyện kể về một gã “ngựa giống” ngủ với rất nhiều cô gái.
Mấu chốt là kiếp trước Lương Thần ngủ xong đối xử rất tốt với nam chính, không chịu trách nhiệm gì với cô em gái hắn xem thường.
Nguyên chủ tên là Ôn Ý.
Là đại tiểu thư của một bang phái tương đối nổi danh trong nước, quản lý toàn bộ Thanh Thị.
Nam chính bị lừa vào hộp đêm do Ôn Ý quản lý, vì chống lại khách, anh ta bị đánh trọng thương. Sau đó được Ôn Ý nhìn thấy, cứu nam chính bị trọng.
Cảm xúc sau đó rất cẩu huyết, Ôn Ý giúp nam chính rất nhiều. Những bước đi đầu tiên của nam chính đều có công lao của Ôn Ý. Các cô gái bên cạnh nam chính cũng rất nhiều nhưng nam chính chỉ toàn tâm toàn ý với Ôn Ý.
Cho nên Lương Thần sau khi sống lại, chuyện đầu tiên chính là đi tìm Ôn Ý để cho Ôn Ý không gặp được nam chính.
Kịch bản khá là mạnh, Lương Thần phá được một lần nhưng lại có lần thứ hai.
Lương Thần muốn triệt để chặt đứt con đường của nam chính với Ôn Ý. Hắn bắt đầu xuất hiện bên người Ôn Ý, tìm đủ mọi thủ đoạn theo đuổi cô.
Con nhà giàu chính là thích chơi đùa, hắn coi Ôn Ý là mục tiêu mới của hắn cũng không ai cảm thấy kỳ lạ.
Ôn Ý ban đầu cảm thấy không kiên nhẫn đối với việc Lương Thần mặt dày nhưng mấy lần theo kế hoạch Lương Thần bày ra, Ôn Ý dần có cách nhìn khác với Lương Thần. Bị Lương Thần quấn lấy, Ôn Ý tất nhiên không có thời gian đi quản nam chính.
Ôn Ý cuối cùng có thâm tình với Lương Thần nhưng mục tiêu của Lương Thần cũng không chỉ là Ôn Ý. Sau khi Ôn Ý thất thân, hứng thú của Lương Thần với cô giảm mạnh nhưng mặt ngoài vẫn làm ra vẻ đối xử tốt. Lương Thần còn muốn cả thế lực đằng sau Ôn Ý.
Lương Thần cảm thấy kiếp trước mình chết thảm như vậy, cũng có ý nguyện của Ôn Ý cho nên hắn chẳng những chiếm đoạt thế lực của Ôn Ý, còn để cho người ta dày vò cô ngay trước mặt nam chính.
Ôn Ý vô cùng hận Lương Thần, cảm thấy mình nhìn lầm người, phó thác nhầm người.
Cô gắng gượng sống sót chạy thoát khỏi tay Lương Thần.
Cô liên hệ với những người cũ, có người vì nhớ tới tình xưa, cũng có người vì bất mãn với Lương Thần quyết định cùng cô trả thù. Từ đó Ôn Ý đi trên con đường làm nhân vật BOSS phản diện đối nghịch với Lương Thần.
Nhưng kết quả tất nhiên là Ôn Ý thua, cuối cùng Ôn Ý lái xe đâm Lương Thần. Lương Thần không chết, Ôn Ý bị kết án.
Nhưng Lương Thần lại dùng thủ đoạn cứu cô ra khỏi tù, đem bán cô cho một gia đình ba anh em ở một vùng núi làm vợ. Lúc chết trong bụng cô còn mang một đứa bé, có thể nói là vô cùng thê thảm.
Minh Thù tiếp thu hết kịch bản, trong miệng tấm tắc khen một hồi.
Nam chính giả này thật khó đỡ!
So với trẫm còn cặn bã hơn.
Sau khi sống lại, những cô gái kia căn bản không có quan hệ gì với nam chính cả. Rất nhiều cô gái cũng chưa từng làm gì hắn, Lương Thần ngủ với người ta còn không chịu trách nhiệm. Thậm chí còn bức bách nam chính nhìn những cô gái kia bị người khác ấy ấy.
Nghĩ tới việc nguyên chủ cũng bị… Thật đáng sợ.
Mở màn biến thái nhất, đồ ăn vặt toàn phải nhờ mua.
Ăn một chút gì để tự an ủi vậy.
Tuyến thời gian bây giờ vẫn còn sớm, nam chính mới vừa bị người ta lừa gạt cũng không gặp được cô.
Minh Thù nhớ lại nhóm người vừa rồi, không ai nhìn giống nam chính cả.
Minh Thù gọi Lục Mao tới: "Ngoại trừ những người vừa rồi, còn nữa không?"
Lục Mao cúi đầu khom lưng: "Có thì có nhưng đại tiểu thư cũng biết đấy, những người đó không sẵn sàng chịu quản giáo, đều ở phía sau."
Minh Thù im lặng.
Kinh doanh hiện tại của cô có rất nhiều khu vực lại là màu xám, còn có một ít vô cùng xám luôn.
Minh Thù cảm giác mình muốn xong đời, về sau muốn đi ra ngoài mua một đồ ăn vặt có khi đều có người để mắt tới, có chút sợ.
"Ở đó có ai tên là Quý Việt An không?"
Lục Mao suy nghĩ một lúc: "Dường như có một người tên là Quý An, dáng dấp còn rất đẹp, chỉ là tính khí bướng bỉnh. Hắn đã tới mấy ngày rồi mà không chịu ăn uống gì, chính hắc đại tiểu thư cô còn nói người này là thiểu năng, tự tay ký khế ước bán thân. Giấy tờ vẫn còn ở đây."
"Đưa ta đến xem sao." Nam chính không giống với người khác, liếc mắt là có thể nhận ra. Đừng hỏi vì sao, bởi vì nhân vật chính có vầng hào quang và sai biệt với bối cảnh gốc sẽ không quá nhiều.
"Tôi mang hắn tới cho cô xem là được, không cần thiết phải tự mình đi tới đó." Lục Mao cười hê hê.
"Cô cứ chờ ở đây để tôi đi sắp xếp."
Minh Thù: "..."
Tốt, hiện tại trẫm vẫn là đại lão.
Trẫm phải có giá đỡ.
Tự mình tẩy não một phen, Minh Thù lại yên tâm thoải mái bắt đầu ăn, ăn hết lại gọi người mang tới nữa.
-
Lục Mao đi tới, theo sau là hai hộ vệ áo đen dẫn theo một nam sinh bẩn thỉu. Thực sự vẫn chỉ là nam sinh, nhìn qua nhã nhặn khiến người ta đặc biệt có cảm giác tốt.
Chỉ là sắc mặt hơi kém, ánh sáng trong phòng không quá sáng, khuôn mặt kia nổi bật lên lại càng khó coi.
Hai mắt hắn tràn đầy tơ máu, thấy trong phòng chỉ có một người ngồi mà tên mang mình tới là Lục Mao cũng phải cẩn thận đứng sang một bên, vậy người này hẳn là là người phụ trách.
Minh Thù lúc này mặc một chiếc áo da, tóc ngắn, trên đầu đội mũ, dáng vẻ sắc nét vô cùng khí chất. Nhìn cẩn thận sẽ phát hiện tuổi của cô cũng không lớn.
Nếu ở bên ngoài, chắc tầm tuổi đang học đại học.
Nhìn qua tư thế của cô, có vẻ chính là người đứng đầu ở đây.
"Cô... muốn làm gì?" Quý Việt An đã rất nhiều ngày không nói chuyện, giọng nói hơi khàn khàn nhưng mà nam chính vẫn là nam chính, dù có khàn khàn nghe vẫn khá gợi cảm.
Minh Thù ngẩng đầu, đầu ngón tay đặt dưới mũ, mắt sáng như sao, môi hồng khẽ mở: "Muốn phát tài không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.